A Simple Solution - Not things | Đại học Ngoại Ngữ - Tin học thành phố Hồ Chí Minh

A Simple Solution - Not things | Đại học Ngoại Ngữ - Tin học thành phố Hồ Chí Minh được sưu tầm và soạn thảo dưới dạng file PDF để gửi tới các bạn sinh viên cùng tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức, chuẩn bị cho các buổi học thật tốt. Mời bạn đọc đón xem

Nguyễn Thị MinhNhã- 22DH713631
PhạmThị Anh Thư - 22DH715674
Vòng Việt Dương - 22DH711008
Trần Thị Yến Nhi - 22DH713897
MỘT GIẢI PHÁP ĐƠN GIẢN
Bệnh tiêu chảy giết chết nhiều trẻ nhỏ trên khắp thế giới hơn cả
bệnh sốt rét, AIDS và bệnh lao cộng lại. Tuy nhiên, một phương
pháp điều trị đơn giản và không tốn kém có thể ngăn ngừa
được nhiều trường hợp tử vong đó. Tại sao nó không được sử
dụng rộng rãi hơn?
Bởi ANDREA GERIN
Hầu hết các bệnh nhân nhỏ tuổi đều nằm trong khoa nhi tại
Trung tâm Nghiên cứu Bệnh Tiêu chảy Quốc tế (ICDDR) ở
Dhaka, Bangladesh đều yếu ớt, suy dinh dưỡng và mất nước.
Chúng bị tiêu chảy tấn công liên tục và trong một số trường
hợp, chúng đang bám lấy sự sống. Bé Sohag, 5 tháng tuổi, nằm
trên tấm trải nhựa màu xanh lá cây trên chiếc giường to gấp 4
lần bé, đã bị tiêu chảy 7 ngày trước khi nhập viện. Cân nặng
của cô bé đã giảm xuống còn 2,75kg, chỉ bằng hơn một phần
ba so với mức dự kiến ở độ tuổi cô bé, và giờ cô bé dường như
chỉ hơi chướng bụng, đầu phình ra và tay chân khẳng khiu.
Theo biểu đồ ở chân giường, cô bé cũng có thể bị viêm phổi và
nhiễm trùng máu. Nhưng gốc rễ vấn đề của bé là bệnh tiêu
chảy mãn tính, căn bệnh giết chết 5.000 trẻ nhỏ hàng ngày ở
các nước đang phát triển và là nguyên nhân của 1/3 số trẻ em
tử vong ở Bangladesh. Người mẹ 15 tuổi của cô, Jharana, chưa
bao giờ nghe nói về bệnh tiêu chảy trước khi được khuyên nên
đưa Sohag đến bệnh viện của ICDDR. Ở đó, em bé được truyền
dung dịch nước muối qua tĩnh mạch ở cánh tay và dung dịch
làm từ gạo qua ống thông trong mũi.
Dù cô bé yếu ớt nhưng những bệnh nhân như Sohag được đưa
đến bệnh viện là những người may mắn. Hầu hết trong số họ
được điều trị và xuất viện trong vòng vài ngày, đúng như bác sĩ
của cô bé cũng mong đợi Sohag sẽ như vậy. Nhưng nhiều trẻ
em không bao giờ đến được trung tâm điều trị và mất nước đến
chết vì chúng mất dung dịch quan trọng trong cơ thể nhanh
hơn mức có thể thay thế. Như là Jharana, các thành viên trong
gia đình họ không biết cách pha chế phương thuốc cứu mạng
có thể được làm chỉ với vài xu: một nhúm muối lớn và một nắm
đường được hoà tan trong một bình nước sạch, công thức đơn
giản nhất để pha dung dịch bù nước đường uống. David Sack,
một bác sĩ người Mỹ, giám đốc điều hành của ICDDR, cho biết:
Cứu sống một người bị tiêu chảy có lẽ là biện pháp can thiệp y
tế rẻ nhất mà bạn có thể nghĩ đến.
Rẻ; nhưng không phổ biến như nó cần phải có. Bù nước đường
uống đã cứu sống hơn 40 triệu trẻ em kể từ khi lần đầu tiên
được thử nghiệm trong đợt bùng phát dịch tả ở người tị nạn trên
biên giới Ấn Độ với Bangladesh vào năm 1971. Nhưng nhiều
thập kỷ sau, nó vẫn bị sử dụng quá ít. Kết quả, theo tổ chức y
tế thế giới ( WHO) : triệu người mỗi năm vẫn chết vì các biến
chứng tiêu chảy, bao gồm 1,9 triệu trẻ em dưới 5 tuổi, hoặc
17% trong số 11 triệu ca tử vong ước tính ở nhóm tuổi đó.
Những cái chết này phần lớn có thể phòng ngừa và không cần
thiết. Olivier Fontaine, một chuyên gia vê bệnh tiêu chảy tại
WHO ở Geneva, Thụy Sĩ cho biết: "Chúng tôi có các công cụ để
thực sự giảm tử vong". "Chi phí của sự can thiệp này là tối
thiểu. Tuy nhiên, chúng tôi không thể đưa nó đến mọi đứa trẻ
cần nó."
Tại sao? Bởi vì các thành phố đông dân cư và khu vực hẻo lánh
ở các nước nghèo thường không có cơ sở y tế đầy đủ gần đó;
bởi vì nhiều cha mẹ của trẻ nhỏ không bao giờ học cách pha
dung dịch bù nước đường uống tại nhà; bởi vì các gói hỗn hợp
dạng bột cần được đóng gói, lưu trữ và phân phối cho những
người cần; bởi vì bù nước đường uống không ban đầu làm giảm
lượng phân của trẻ, khiến một số cha mẹ kết luận rằng nó
không hiệu quả và bỏ cuộc. Bởi vì - có lẽ trên hết - nhận thức
của chúng ta về các ưu tiên sức khỏe toàn cầu bị lệch lạc một
cách khó chịu.
Mặc dù tiêu chảy là một kẻ giết người hàng loạt ở các nước
đang phát triển, nhưng ở thế giới giàu có, nó thường không hơn
gì một sự kích ứng. Vì vậy, các quốc gia phát triển chuyển tiền
quỹ chăm sóc sức khỏe vào các lĩnh vực được coi là có nguy cơ
cao hơn. Thuốc kháng vi-rút được mua và vắc-xin được đặt
hàng để bảo vệ chống lại mối đe dọa tiềm ẩn từ cúm gia cầm
thay vì cung cấp các gói dung dịch bù nước chỉ có giá 6 xu một
lít cho những người có nguy cơ tử vong do tiêu chảy ở những
nơi khác. Nhưng có nhiều trẻ em chết vì tiêu chảy mỗi ngày hơn
bao giờ hết do cúm gia cầm.
| 1/3

Preview text:

Nguyễn Thị MinhNhã- 22DH713631
PhạmThị Anh Thư - 22DH715674
Vòng Việt Dương - 22DH711008
Trần Thị Yến Nhi - 22DH713897
MỘT GIẢI PHÁP ĐƠN GIẢN
Bệnh tiêu chảy giết chết nhiều trẻ nhỏ trên khắp thế giới hơn cả
bệnh sốt rét, AIDS và bệnh lao cộng lại. Tuy nhiên, một phương
pháp điều trị đơn giản và không tốn kém có thể ngăn ngừa
được nhiều trường hợp tử vong đó. Tại sao nó không được sử dụng rộng rãi hơn? Bởi ANDREA GERIN
Hầu hết các bệnh nhân nhỏ tuổi đều nằm trong khoa nhi tại
Trung tâm Nghiên cứu Bệnh Tiêu chảy Quốc tế (ICDDR) ở
Dhaka, Bangladesh đều yếu ớt, suy dinh dưỡng và mất nước.
Chúng bị tiêu chảy tấn công liên tục và trong một số trường
hợp, chúng đang bám lấy sự sống. Bé Sohag, 5 tháng tuổi, nằm
trên tấm trải nhựa màu xanh lá cây trên chiếc giường to gấp 4
lần bé, đã bị tiêu chảy 7 ngày trước khi nhập viện. Cân nặng
của cô bé đã giảm xuống còn 2,75kg, chỉ bằng hơn một phần
ba so với mức dự kiến ở độ tuổi cô bé, và giờ cô bé dường như
chỉ hơi chướng bụng, đầu phình ra và tay chân khẳng khiu.
Theo biểu đồ ở chân giường, cô bé cũng có thể bị viêm phổi và
nhiễm trùng máu. Nhưng gốc rễ vấn đề của bé là bệnh tiêu
chảy mãn tính, căn bệnh giết chết 5.000 trẻ nhỏ hàng ngày ở
các nước đang phát triển và là nguyên nhân của 1/3 số trẻ em
tử vong ở Bangladesh. Người mẹ 15 tuổi của cô, Jharana, chưa
bao giờ nghe nói về bệnh tiêu chảy trước khi được khuyên nên
đưa Sohag đến bệnh viện của ICDDR. Ở đó, em bé được truyền
dung dịch nước muối qua tĩnh mạch ở cánh tay và dung dịch
làm từ gạo qua ống thông trong mũi.
Dù cô bé yếu ớt nhưng những bệnh nhân như Sohag được đưa
đến bệnh viện là những người may mắn. Hầu hết trong số họ
được điều trị và xuất viện trong vòng vài ngày, đúng như bác sĩ
của cô bé cũng mong đợi Sohag sẽ như vậy. Nhưng nhiều trẻ
em không bao giờ đến được trung tâm điều trị và mất nước đến
chết vì chúng mất dung dịch quan trọng trong cơ thể nhanh
hơn mức có thể thay thế. Như là Jharana, các thành viên trong
gia đình họ không biết cách pha chế phương thuốc cứu mạng
có thể được làm chỉ với vài xu: một nhúm muối lớn và một nắm
đường được hoà tan trong một bình nước sạch, công thức đơn
giản nhất để pha dung dịch bù nước đường uống. David Sack,
một bác sĩ người Mỹ, giám đốc điều hành của ICDDR, cho biết:
“Cứu sống một người bị tiêu chảy có lẽ là biện pháp can thiệp y
tế rẻ nhất mà bạn có thể nghĩ đến.
Rẻ; nhưng không phổ biến như nó cần phải có. Bù nước đường
uống đã cứu sống hơn 40 triệu trẻ em kể từ khi lần đầu tiên
được thử nghiệm trong đợt bùng phát dịch tả ở người tị nạn trên
biên giới Ấn Độ với Bangladesh vào năm 1971. Nhưng nhiều
thập kỷ sau, nó vẫn bị sử dụng quá ít. Kết quả, theo tổ chức y
tế thế giới ( WHO) : triệu người mỗi năm vẫn chết vì các biến
chứng tiêu chảy, bao gồm 1,9 triệu trẻ em dưới 5 tuổi, hoặc
17% trong số 11 triệu ca tử vong ước tính ở nhóm tuổi đó.
Những cái chết này phần lớn có thể phòng ngừa và không cần
thiết. Olivier Fontaine, một chuyên gia vê bệnh tiêu chảy tại
WHO ở Geneva, Thụy Sĩ cho biết: "Chúng tôi có các công cụ để
thực sự giảm tử vong". "Chi phí của sự can thiệp này là tối
thiểu. Tuy nhiên, chúng tôi không thể đưa nó đến mọi đứa trẻ cần nó."
Tại sao? Bởi vì các thành phố đông dân cư và khu vực hẻo lánh
ở các nước nghèo thường không có cơ sở y tế đầy đủ gần đó;
bởi vì nhiều cha mẹ của trẻ nhỏ không bao giờ học cách pha
dung dịch bù nước đường uống tại nhà; bởi vì các gói hỗn hợp
dạng bột cần được đóng gói, lưu trữ và phân phối cho những
người cần; bởi vì bù nước đường uống không ban đầu làm giảm
lượng phân của trẻ, khiến một số cha mẹ kết luận rằng nó
không hiệu quả và bỏ cuộc. Bởi vì - có lẽ trên hết - nhận thức
của chúng ta về các ưu tiên sức khỏe toàn cầu bị lệch lạc một cách khó chịu.
Mặc dù tiêu chảy là một kẻ giết người hàng loạt ở các nước
đang phát triển, nhưng ở thế giới giàu có, nó thường không hơn
gì một sự kích ứng. Vì vậy, các quốc gia phát triển chuyển tiền
quỹ chăm sóc sức khỏe vào các lĩnh vực được coi là có nguy cơ
cao hơn. Thuốc kháng vi-rút được mua và vắc-xin được đặt
hàng để bảo vệ chống lại mối đe dọa tiềm ẩn từ cúm gia cầm
thay vì cung cấp các gói dung dịch bù nước chỉ có giá 6 xu một
lít cho những người có nguy cơ tử vong do tiêu chảy ở những
nơi khác. Nhưng có nhiều trẻ em chết vì tiêu chảy mỗi ngày hơn
bao giờ hết do cúm gia cầm.