Bộ phim: “Huyết nhật khải huyền ”
Mục lục
I. Kịch bản tóm tắt ................................................................................... 1
II. Lịch sử nhân vật .................................................................................... 1
III. Kịch bản ề cương .................................................................................... 2
IV. Kịch bản văn học tổng quát………………………………………10
V. Kịch bản phân cảnh……………………………………………………………54
VI. Kịch bản Storyboard………………………………………………………197
I. Kịch bản tóm tắt
Con người trải qua hàng triệu năm tồn tại ã gây nên những ảnh hưởng lớn tới
trái ất khiến thiên tai, bệnh dịch, chiến tranh nổ ra liên ếp trong vòng khoảng
100 năm. Cho tới 1 ngày trái ất khi không còn chịu nổi sức tàn phá của hàng
loạt vũ khí liên tục ược con người cải ến có sức hủy diệt khủng khiếp, không
gian ã nứt toác ra. Thế giới trở nên hỗn loạn chưa từng có bởi các thứ quỷ kì dị
trồi lên khỏi mặt ất, nổi lên từ những con sông ô nhiễm, hay từ trên trời rơi
xuống và cả ược tạo nên từ chính con người.
Đoàn người ược dn ầu bởi Minh, một chàng trai mang theo nỗi ám ảnh về cái
chết của bà nội, nhóm vượt qua những thử thách nguy hiểm ể ến nơi ược cho
là hy vọng cuối cùng. Trong hành trình, họ không chỉ ối mặt với quái vật mà còn
phải chống lại giáo hội tà ác, nơi muốn sử dụng Thu – một trong những thành
viên của nhóm –thực hiện nghi lễ triệu hồi con quỷ tham lam Lobha. Cuộc
chiến giữa niềm n, hy vọng, và sự hy sinh diễn ra, ẩy nhóm vào những nh
huống sống còn ầy cam go. Khi con quỷ cuối cùng cũng bị phong ấn, cả nhóm
chưa kịp nghỉ ngơi thì 1 trong số họ phát hiện ra còn nhiều iều khủng khiếp hơn
ang
chờ ón họ trên hành trình sắp tới…
II. Lịch sử nhân vật
1. Thông n cơ bản:
Tên: Vũ Minh
Tuổi: 18
Giới nh: nam
Ngoại hình: ầu cua ngắn, chiều cao 1m80, nặng 70kg; ôi mắt lạnh và sắc,
lúc nào trông cũng như ang rỉ lệ, một cặp mắt chất chứa suy tư ẩn sau vẻ
ngoài gai góc ến mức như vô cảm.
2. Tính cách:
Ít nói, luôn suy xét kĩ mọi chuyện, ít bộc lộ cảm xúc, quyết oán.
3. Xuất thân và gia ình:
Trước khi ại dịch xảy ra: một cậu học sinh cấp 3 sống cùng bà nội từ nhỏ,
chưa từng biết ến vòng tay cha mẹ. Bà nội thờ phật, vì thế ngay từ nh
cậu luôn ược bà giảng về luân hồi, về các kiếp sống, thay vì ược nghe
chuyện cổ ch, xem hoạt hình,… như bao ứa trẻ khác – iều mà cậu rt lấy
làm khó chịu nhưng vẫn luôn ngồi nghe bà giảng cho hết.
4. Sự kiện quan trọng trong quá khứ:
Cha mẹ cậu ã li dị ngay khi cậu còn rất nhỏ, bỏ lại cậu cho bà nội chăm
sóc rồi mỗi người mỗi nẻo i biền biệt. Bởi vậy, cậu thường hay bị bắt nạt,
bị gọi là ồ không cha không mẹ.
Trong một lần lũ bắt nạt giật ứt chiếc dây chuyền – món ồ duy nhất của
mẹ cậu mà bà nội còn giữ lại, cậu phẫn nội tột ỉnh và giải quyết ám côn ồ
chỉ trong vài cú ánh. Ngay thời iểm ó, cậu nhận ra bản thân mình có sức
khỏe kì lạ mà bấy lâu nay ã ể sự nhẫn nhục che lấp.
Cũng chính từ ó, cậu ra sức bảo vệ những người bạn yếu thế khác.
Những hành ộng nghĩa hiệp ấy ã giúp cậu cởi mở hơn và có ược một hội
bạn thân, gồm 11 người. Qua thời gian, mối quan hgiữa họ ngày càng
thân thiết.
1 tuần trước biến cố bà nội chết: Minh ể ý thấy dạo này bà thường xuyên
thức khuya, dậy sớm tụng kinh và luôn nói rằng thế giới sắp ến hồi kết và
hãy hướng về phía Tây phương.
5. Mối quan hệ với nhân vật khác:
Thức: bạn thân từ thời nhỏ, sau vẫn học cùng trường, ều là ối tượng bị
bắt nạt.
10 người còn lại: sau khi chứng kiến những hành ộng bênh vực k khác
của Minh, họ dần dần nhận thấy trong họ ều có chung lí tưởng. Họ lần
ợt tên là Khanh, Danh, Lập, Thu, Thái, Hữu, Sinh, Lữ, Xuân, Phủ.
6. Phản diện chính: Chúa quỷ tham lam Lobha.
III. Kịch bản ề cương
Vừa chào tạm biệt nhóm bạn, Minh và Thức cùng nhau i về nhà, do cả hai cách
nhau không xa. Tiễn bạn vào nhà xong, Minh ung dung i về ớng nhà mình,
trong ầu mường tượng ra những món ăn nóng hổi nghi ngút khói mà bà cậu ã
nấu sẵn, chỉ chờ cậu về ến là hai bà cháu cùng ăn.
Mải với suy nghĩ trong ầu bởi ddày cậu ang sôi n, Minh chẳng tâm tới
hoàng hôn quạch dị phía cuối chân trời. Quen bay hàng àn in bóng n
những khối mây en ặc, chúng gào lên những ếng khản ặc.
Minh về tới nhà. Cậu chạy thẳng vào bàn ăn như mọi ngày. Đúng như những
dòng suy nghĩ vừa rồi, trước mặt cậu là cả một mâm thức ăn thơm phức, nghi
ngút khói. Minh bới bát cơm ưa lên ngang miệng, và liên tục. Khi ấy, cậu chợt
nhớ ra mình chưa mời bà. Nghĩ thế cậu ặt bát cơm xuống, nhìn về phía bà ịnh
khen những món ngon và hỏi thăm về căn bệnh au khớp của bà.
Bà cậu chỉ ời khúc khích nhưng không ngẩng mặt lên khiến Minh khó hiểu.
Tuy thế cậu vẫn ưa tay ra, ý ể lấy cơm vào bát cho bà. Đúng lúc bàn tay của cậu
vừa chạm vào miệng bát, một vật thể hình cầu trơn trượt vào lòng bàn tay cậu.
Minh run rẩy thu tay lại và nhìn vào. Một cái nhãn cầu nằm gọn trong lòng bàn
tay cậu chợt di chuyển và nhìn thẳng vào mặt cậu khiến cậu kinh hãi ném nó ra
xa.
Nhanh như cắt bà nội ã ứng ngay trước mặt cậu, thò hai cánh tay ang lủng lẳng
thịt lòi cả xương trắng hếu ra túm chặt cổ khiến cậu ú ớ không nói ược. Bà thều
thào chất vấn sao lúc ó cậu không về sớm hơn, thì bà ã không bị thứ cọc màu
en ấy xuyên thủng người và nằm bất ộng trong căn nhà ổ nát.
Minh cảm thấy nặng nề như cả quả núi è lên người. Bà nội liên tục nắm chặt vai
cậu lắc mạnh. Sức lực cậu như cạn kiệt ến mức không thể nhấc nổi một ngón
tay.
Minh choáng váng. Cậu bỗng thấy từ xa lờ mờ ánh sáng, nhưng những cú lắc
vẫn chưa thật sự dừng lại. Chỉ ến khi Khanh tát cậu vài cái, cậu mới hoàn toàn
tỉnh giấc. Lại cơn ác mộng ó, nó hành hạ Minh mỗi ngày bởi cậu luôn dằn vặt
rằng nếu cái ngày ịnh mệnh y - ngày ại dịch bùng phát, cậu về sớm hơn một
chút thì có lẽ ã cứu ược bà nội.
Minh ưa tay vịn vào người Khanh ể ứng dậy. Cậu nhanh chóng lấy lại nh thần,
kiểm tra lại nhu yếu phẩm, lương thực, hỏi thăm về thương ch của mọi người
sau trận ánh với một toán quỷ ngày hôm qua.
Giờ ây không thể phân biệt ngày và êm mà khắp không gian chỉ bao trùm một
màu ỏ thẫm như máu. Minh phóng tầm mắt ra phía một luồng sáng lấp lánh ở
xa xa, những người còn lại cũng ều nhìn theo hướng mắt của Minh.
Đường tới cội bồ ề huyền thoại là con ường ộc ạo bị chiếm óng bởi 3 tên chúa
quỷ: Lobha (Tham), Dosa (Sân), Moha (Si). Thứ ánh sáng lấp lánh cả nhóm ang
cố nheo mắt nhìn ó là toà thành của tên Lobha – chúa quỷ Tham lam.
Minh nhìn quanh mọi người một lượt. Cả thy ều ã sẵn sàng, giáp ã ược mặc
lên và kiếm ã tra vào vỏ.
Cả oàn băng qua 1 ầm lầy sương mù dày ặc. Lấp ló dưới bùn có những thứ lấp
lánh khiến Lữ ể ý. Cậu ngó xuống, thò tay nhặt, phát hiện ra ó là vàng nguyên
cht.
Đột nhiên, 1 chiếc xúc tu khổng lồ siết chặt và kéo Lữ vào trong bóng tối.
Đoàn người chưa kịp phản ứng, bắt ầu phòng thủ. Những con quái vật nhỏ
mang hình dạng bạch tuộc trào ra tứ phía, tấn công cả oàn.
Khanh dựa vào thể lực và sức vóc vạm vỡ, lao lên mở ường.
Cả nhóm ứng sát vào nhau, chnh ốn lại hàng ngũ.
Minh vừa chiến ấu vừa phải m cách thoát khỏi nh thế này.
Thức bỗng phát hiện ra những con quái vật sợ lửa và hét lớn bảo mọi người.
Thái lấy xăng cho mọi ngưi ốt. Đúng lúc ấy con quái vật khổng lồ lao ra ánh bật
bình xăng khỏi tay Thái.
Minh quyết ịnh ở lại cầm chân con quái vật cho mọi người chạy với Khanh dẫn
ầu. Cậu lao ến chém ứt 1 xúc tu của con quái vật.
Minh vật lộn với con quái vật khổng lồ sau khi bị nó quật ngã. Cậu dùng hết sức
ưa 1 ường kiếm dài cắt xuyên qua thân nó, tuy nhiên con quái vật chưa dừng
lại.
Minh ỡ trọn 1 cú ánh trời giáng từ cái uôi của con quái vật và ngất i.
Minh hồi tưởng về cái ngày tai họa xảy ra khiến bà nội mất. Minh chạy vào nhà
và thấy ồ ạc ang bi xáo trộn, bà nằm hấp hối trong ống ổ nát. Minh quxuống ỡ
bà lên.
Ngay khi bà trút hơi thở cuối cùng, bỗng sau lưng Minh có ếng gầm gừ. Minh
sợ hãi tột cùng nhưng không thể cử ộng. Con quái vật ịnh bước tới nhưng một
ếng ộng lớn bên ngoài khiến nó giật mình bỏ chạy.
Minh mở mắt ra, lại thấy viễn cảnh yên bình khác khi bà nội vẫn còn sống, bà
ngồi lặng lẽ ới gốc cây. Bà an ủi rằng tất cả không phải lỗi của cậu. Viễn cảnh
mờ dần, lời nói của bà vẫn vang vọng.
Minh quay vthực tại với con quái vật ầm lầy khi nãy. Khi này cơ thể của cậu ã
rệu rã, máu từ vết thương loang ra.
Bất chợt Thức hét lớn rồi chạy tới kéo Minh dậy. Con quái vật trông thấy 2
người bỏ chạy, liên tục tấn công.
Ngay khi chuẩn bị trúng òn, Minh dùng hết chút sức lực cuối ể vung thanh kiếm
chn ứng òn tấn công. Minh và Thức phối hợp ánh bại con quái vật.
Phía Khanh và những người còn lại ang dựng lều tạm dưới chân cầu. Thu ã bị
dính ộc do bị một con quái vật xúc tu chạm phải.
Xuân chăm sóc cho Thu, ồng thời mong muốn mọi người i ếp. Bỗng xung
quanh xuất hiện 1 nhóm người kì lạ mặc ồ choàng ỏ sẫm bước tới.
Nhóm n ồ bao vây mọi người, chúng giương cao ngọn uốc, bắt ầu tụng niệm.
Tên cầm ầu giáo hội bắt cả nhóm giao nộp Thu. Trong lúc căng thẳng ang dâng
lên như chuẩn bị sắp có giao chiến, Thu bỗng ồng ý i theo tên cầm ầu, chấp
nhận hi sinh cho cả nhóm 1 con ường thoát.
Minh và Thức ang dìu nhau tới chỗ những người còn lại. 2 người i qua những
ầm lầy nhầy nhụa. Tới gần trưa, họ nhận ra mình ang i vào 1 khu vực kì quái và
bất ngờ hơn là xác con quái vật họ ánh bại khi nãy ang nằm ngay trước mắt.
Thức ến lại kiểm tra xác con quái vật, cậu phát hiện ra một chiếc vòng cổ en
bóng nằm sâu bên trong ống thịt. Cậu thử eo chiếc vòng lên, bất ngờ các vết
thương ều ược hồi phục trong chớp mắt.
Thấy vậy, Thức mang chiếc vòng eo cho Minh. Minh vừa eo lên, cậu thấy không
gian như cô ặc lại.
Chiếc vòng phát ra ếng nói, nó tự xưng là chiếc chìa khóa ể ngăn chặn bóng tối
vĩnh hằng và gợi ý 1 giao kèo với Minh. Nó ồng ý chữa mọi vết thương của
Minh ổi lại cậu phải trở thành 1 phần của nó.
Minh suy nghĩ hồi lâu rồi nhận lời. Ngay lập tức giao kèo ược thực hiện, Minh
ược ban cho sức mạnh và chiếc vòng ã hòa làm 1 với cơ thể cậu.
Trở lại với nhóm của Khanh, cậu ang họp bàn với mọi người ể lên kế hoạch cứu
Thu. Cả nhóm có những ý kiến trái chiều nhưng cuối cùng vẫn theo quyết nh
của Khanh.
Xuân hồi tưởng lại lúc Thu bị giáo hội bắt i và những kỉ niệm giữa 2 người.
Xuân lén rời nhóm, cô nhớ lại lời tên giáo chủ rng nếu muốn cứu Thu hãy ến
gặp hắn 1 mình.
Xuân i tới iểm hẹn, ở ó 1 tên giáo ồ ang chờ sẵn. Cô i theo hắn vào hang ổ giáo
hội, rồi 1 căn phòng trống cũ nát, tối tăm.
Tên giáo ồ cho Xuân thấy cảnh Thu ang bị trói thông qua 1 quả cầu pha lê. Hắn
bắt Xn khai kế hoạch của cả nhóm ể ổi lại nh mạng của Thu.
Trong khi ấy Khanh cùng mọi người chuẩn bị lên ường cứu Thu.
Xuân i theo tên giáo ồ, bước qua cánh cổng nghi lễ ể vào gặp Thu. Thu ang bị
trói vào 1 cột á ở trung tâm căn phòng.
Xuân chạy tới chỗ Thu nhưng bị 2 tên canh gác chặn lại. Tên giáo ồ giơ tay ra
hiệu cho thuộc hạ ể Xuân vào.
Thu thều thào nói. Xn sững sờ nhận ra kế hoạch thực sự của giáo hội là lấy
mạng sống của Thu ể triệu hồi chúa quỷ chứ không ơn giản chỉ cần máu của cô
như ã hứa.
Xuân hoảng hốt nhìn quanh, những tên giáo ồ ã áp sát. Cô bị kéo về sau, không
thể nhúc nhích. Tên chủ trì từ từ ớc tới Thu, găm con dao vào ngực, kết liễu
cô ể hoàn thành nghi thức triệu hồi.
Cả nhóm Khanh ang ến dần vào hang ổ của giáo hội. Phủ bất chợt bị tấn công
bởi 1 bóng en từ phía sau. Tiếng thét của cậu khiến cả nhóm giật mình, nhanh
chóng vào thế phòng thủ.
Nhóm rút vũ khí. Khắp nơi, những tên giáo ồ bị nguyền rủa trồi ra tấn công dồn
dập khiến cả nhóm không phút nào rảnh tay. Cả nhóm bị bao vây rất gắt.
Phía trung tâm nghi lễ, máu Thu tuôn ra lấp y vòng tròn ma thuật. Mặt ất rung
chuyển dữ dội, có ánh sáng ỏ rực bùng lên từ trung tâm.
Bọn giáo ồ ang bao vây nhóm của Khanh bỗng quay lại chạy về phía ánh sáng ấy.
Khanh kinh hãi nhận ra nghi thức ã hoàn tất.
Từ vết nứt, 1 thực thể khổng lồ trồi lên. Cơ thể nó là một mớ hỗn ộn, en úa xen
lẫn màu vàng lấp lánh. Chúa quỷ Tham lam – Lobha xuất hiện.
Một tên giáo ồ quỳ lạy cầu xin chúa quỷ ban cho sự bất tử, nhưng ổi lại hắn bị
giết ngay tức khắc, một cái chết kì dị. Những giáo ồ còn lại như tê liệt, ồng nhất
quỳ rạp trước chúa qu.
Nhóm của Khanh ứng nhìn trong cơn kinh hoàng tột ộ. Không còn ường lui, cả 5
người Khanh, Thái, Hữu, Sinh, Lập ến vào hang ổ.
Cả nhóm bước ra khỏi hành lang tối tăm và ến vào trung tâm nghi lễ. Chính
giữa là tên chúa quỷ. Xung quanh hắn tỏa ra 1 sức ép vô hình khiến mọi người
cảm thấy khó thở.
Con quỷ chế giễu cả nhóm rồi vung tay tấn công. Khanh lao vào phía trước m
cách ếp cận con quỷ. Con quỷ trông thấy, dùng một tay quét ngang ẩy Khanh
ập mạnh vào bức tường á.
Thái và Lập m cách vòng sau nhưng bị những giáo ồ biến dạng chắn ngang
ường. Lập cố gắng dùng dao găm hạ từng tên nhưng số ợng quá áp ảo khiến
cậu không kịp trở tay.
Tên chúa quỷ ớc i khiến mặt ất rung chuyển. Nó vươn cánh tay bắn một
luồng năng lượng về phía Khanh khiến cậu không né kịp nên trúng òn, máu
chảy xối cả. Khanh lịm dần i.
Đúng lúc ó từ trong bóng tối, Minh bước tới. Ánh sáng từ chiếc vòng cổ lập tức
khiến chúa quỷ dừng lại. Hắn nhìn Minh ầy chất vn, tức giận.
Trên tay Minh xuất hiện quả cầu năng lượng ược truyền từ phía dây chuyền.
Minh lao tới không hề do dự, phóng thẳng quả cầu về phía tên quỷ. Quả cầu
chạm vào cơ thể, thiêu ốt từng mảnh da thịt hắn.
Một ếng nổ chói tai vang lên, ánh sáng bùng nổ cuốn lấy toàn bộ cơ thể tên
chúa quỷ. Hắn thét lên au ớn, cơ thể nứt toác, rơi rụng như tro tàn. Ánh sáng
lan rộng cuốn phăng mọi giáo ồ còn sống.
Ánh sáng tắt dần, chúa quỷ biến mất. Minh toàn thân kiệt sức. Mọi người gục
vào nhau thở phào, nhưng Minh không nói gì, chỉ cúi ầu, mắt ỏ hoe…
NỘI. LỚP HỌC - CHIỀU:
Cả lớp ang nhốn nháo nói chuyện. Cô giáo bước vào lớp. Tất c
vẫn chưa ý.
LỚP TRƯỞNG
( ứng dậy hốt hoảng)
Cả lớp! Nghiêm!
Âm thanh nhốn nháo tan biến dần.
CÔ GIÁO
(gt u - ời tươi)
Chào cả lớp. Hôm nay cô có quà.
Học sinh thì thầm nói chuyện tò mò về món quà của cô giáo. Cô
giáo ngồi vào bàn và thò tay vào cặp sách.
CÔ GIÁO
Đó là kết quả bài thi thử toàn trường
lần trước.
Cả lớp òa lên thất vọng. Cô giáo gọi tên từng học sinh lên
nhận bài kiểm tra và nhận xét riêng. Đến lượt MINH cô liền
thay ổi sắc mặt.
CÔ GIÁO
Em Vũ Minh !
Minh ứng dậy, cẩn trọng bước lên bàn giáo viên.
MINH (V.O)
(căng thẳng)
Bình tĩnh nào. Mình khác ngày xưa rồi.
Mình ã học rất cẩn thận.
CÔ GIÁO
Bài làm lần này có khá nhiều lỗi sai
vặt không áng có.
Cô giáo thở dài.
CÔ GIÁO (CONT'D)
(mỉm cười)
Tuy nhiên so với lần trước em ã tiến bộ
rất nhiều. Chúc mừng em!
MONTAGE -Bầu trời
trong xanh.
1/44
2.
-Chim hót líu lo trên cây.
-Hoa nở.
KẾT THÚC MONTAGE
Minh không tin vào mắt mình khi cậu ạt ược 63 iểm. Cậu cầm
lấy tờ kiểm tra và cảm ơn cô giáo.
MINH
Em cảm ơn cô ạ.
Minh quay trở về bàn học. Ngồi bên cạnh là THỨC (bạn thân của
Minh).
MINH
(quay sang Thức)
Mày tin nổi không, tao ược 63 iểm y.
THỨC
Gì chứ tao tin mày làm ược mà. Chết, sắp
ến lượt tao rồi kìa.
Buổi trả bài cứ diễn ra như vậy cho ến lúc chuông reo.
NGOẠI. TRƯỜNG HC - CHIỀU
Hoàng hôn buông xuống nhuộm ỏ bầu trời. Minh và Thức bắt u
ra về.
MINH
(vỗ vai Thức)
Thôi ừng buồn nữa. 90 iểm rồi mày còn
muốn sao.
THỨC
(ủ rũ)
Nhưng mấy lần trước tao ều 100 mà. Nếu
không cố gắng hơn thì tao sẽ không
vào ược trường ại học tốt mất.
Minh không biết nói gì. Đúng lúc ó từ phía sau có một bóng
hình.
MINH THỨC Oái! Oái!
2/44
3.
KHANH
(chen vào giữa, khoác vai Minh và
Thc)
Có gì mà nay trông buồn thế hai thanh
niên !?
MINH Gì chứ! Ra
là thằng Khanh.
KHANH Này í gì thế hả? Mà
có chuyện gì vậy?
Kể bồ tèo nghe với.
MINH Nay lớp tao trả bài
kiểm tra thôi.
Còn sao buồn thì hỏi Thức y.
KHANH
Ơ nay lớp tao cũng trả i kiểm tra
ấy. Bài thi thử úng không? Tao ược tận
60 iểm ấy nhóc.
MINH
ởng thế nào, anh ây ược tận 63 iểm
cơ. Con gà.
KHANH
Xì! Hơn có 3 iểm thôi mà.
MINH
(cưi ểu) Hơn
là hơn.
Minh và Khanh cãi nhau chí chóe.
THỨC
(phì cười)
Đúng là không thể buồn nổi khi ở cạnh
hai chúng mày mà.
Minh và Khanh ang cãi nhau cũng cười theo. Cả ba cùng vui vẻ
nói chuyện trên ường về.
NGOẠI. ĐƯỜNG CÁI - CHIỀU MUỘN
MONTAGE
-Hoàng hôn ỏ rực.
-Quạ kêu khản c.
3/44
4.
-Gương nứt vỡ.
KẾT THÚC MONTAGE
Sau khi chia tay Khanh và Thức, Minh tiếp tục trên con ường
trở về nhà. Bụng cậu reo lên vì ói. Minh bắt ầu tưởng tượng
về những món ăn nóng hổi, nghi ngút khói mà bà cậu ã nấu sẵn,
chchờ cậu về nhà ể ăn.
Minh bắt ầu i bộ nhanh hơn.
MINH (V.O) Không biết
bà sẽ nấu món gì nhỉ.
Đứng trước căn nhà cấp 4 tồi tàn. Minh nhìn vào trong nhà
ánh sáng èn chập chờn khác thường. Minh mở cửa bước vào.
NỘI. NHÀ - CHIỀU MUỘN
Ngay khi bước vào căn nhà, Minh nghe thấy tiếng tụng kinh
Phật quen thuộc mà bà hay mở.
MINH Bà ơi,
con về rồi !
BÀ MINH (O.S)
Rửa tay rồi vào ăn cơm i. Bà nấu xong rồi.
MINH
(gọi với vào)
Dạaaaaa
Minh ném ba lô vào trong phòng rồi bước ến nhà vệ sinh. Đèn
nhà vệ sinh bật mất một lúc mới lên. Minh mở vòi nước xối xả.
MATCH CUT:
Bà ang rửa con dao vừa thái khoanh giò. Minh ang ngồi trên
bàn ăn, trước mặt là những món ăn vừa ược nấu xong ang nghi
ngút khói.
Bà ngồi xuống ối diện cậu. Minh bắt ầu ưa bát cơm lên ngang
miệng, và liên tục.
MINH (V.O) Thôi chết
mình quên mời bà ăn cơm.
Minh ặt bát cơm xuống, nhìn về phía bà.
4/44
5.
MINH
( ánh trống lảng)
Bà ơi món mực xào hôm nay ngon quá.
À mà dạo này bà ỡ au khớp hơn chư...
Minh nhận thấy có iều bất thường. Bà cậu chời khúc khích
nhưng không ngẩng mặt lên khiến Minh khó hiểu. Minh ưa tay ra
ý ể lấy cơm cho bà.
MINH Để con lấy
cơm cho bà nhé.
Đúng lúc bàn tay của cậu vừa chạm vào miệng bát, một vật thể
hình cầu trơn trượt vào lòng bàn tay của cậu. Minh run rẩy
thu tay lại và nhìn vào.
Một cái nhãn cầu nằm gọn trong lòng bàn tay cậu chợt di
chuyển và nhìn thẳng vào mặt cậu khiến cậu kinh hãi ngã uỵch
ra sàn.
MINH
(hoảng sợ tột cùng) C-
cái gì thế này !?
Nhanh như cắt bà ã ứng trước mặt cậu, thò hai cánh tay ang
lủng lẳng thịt lòi cả xương trắng hếu ra túm chặt cổ khiến
cậu ú ớ không nói ược gì.
BÀ MINH
(thều thào nhưng vang vọng)
Tại...sao? Tại sao lúc ó mày không về
nhà sớm hơn? Nếu mày về sớm hơn một
phút thôi thì tao ã không phải chết tức
ởi rồi.
Thchất nhầy en sì lẫn chút màu ỏ thẫm như máu ở bên hốc mắt
thiếu i con mắt của bà chảy xuống mặt Minh. Mùi tanh tưởi xộc
ến. Bà nội liên tục nắm chặt vai cậu rồi lắc mạnh. Sức lực
cậu cạn kiệt ến mức không thể cử ộng nổi một ngón tay.
MINH
(choáng váng - khóc nấc)
Cháu...Cháu xin lỗi bà. Cháu xin li.
Cháu xin lỗi. Cháu xin lỗi. Cháu xin
lỗi. Cháu xin lỗi. Cháu xin lỗi...
Cậu thấy hình ảnh mờ dần i, có ánh sáng lờ mờ từ phía xa xăm,
những cú lắc vẫn chưa dừng lại.
5/44
6.
CUT TO:
NỘI. NHÀ ĐỔ NÁT - ĐÊM
Khanh tát Minh vài cái khiến cậu tỉnh dậy khỏi cơn ác mộng
ban nãy. Minh mồ hôi nhễ nhại, thấm ẫm qua cả lớp băng gạc
quấn sơ sài quanh ngực.
KHANH
Lại là giấc mơ ấy à? Có sao không?
Minh vẫn chưa hoàn hồn sau cơn ác mộng ban nãy. Hơi thở nặng
nề như thể vừa thực sự trải qua biến cố trong giấc mơ.
KHANH (CONT'D) Vẫn còn
thuốc giảm au... nếu cần thì...
Sau khi bình tâm trở lại Minh trả lời Khanh.
MINH
Không sao âu. Tao cũng quen với việc gặp
giấc mơ ó rồi.
Minh khựng lại một lúc.
MINH (CONT'D)
Chỉ là... tao chưa thể chấp nhận ược cái
chết của bà nội. Nếu hôm ó tao về sớm
hơn một chút thôi... thì... thì...
KHANH
(xen vào giữa câu)
Thôi ừng nghĩ về chuyện ó nữa. Hiện giờ
chúng ta có chuyện khác phải lo.
Căn phòng cả nhóm ang trú là một không gian u ám và sơ sài.
Những bức tường nứt nẻ, loang lổ vết m mốc, phản ánh sự bỏ
hoang lâu ngày. Sàn nhà bằng bê tông lạnh lẽo, nơi những mảnh
bìa carton ược ghép tạm bợ làm chỗ nằm. Một vài chiếc chăn
rách, loang lổ và bốc mùi ẩm mốc ược những người trú ngụ chia
nhau.
Bàn ghế không có; thay vào ó là những khúc gỗ mục hay thùng
nhựa cũ ược tận dụng ể làm ghế ngồi. Không có ánh sáng từ èn
iện, chỉ có ánh sáng le lói từ ngọn nến nhỏ, hoặc từ cửa sổ
vỡ kính hắt vào.
Mùi ẩm mốc pha lẫn mùi khét của nhựa cháy và khói len lỏi
trong không khí. Tiếng thì thầm trò chuyện xen lẫn tiếng ho
khan từ những người trú ngụ, làm tăng thêm sự ngột ngạt.
6/44
7.
KHANH (CONT'D)
Trận chiến hôm qua... À không, phải là
cuộc tháo chạy mới úng. Thật sự quá
khắc nghiệt. Tuy không ai nhận vết
thương chí mạng nhưng mọi người cũng
kiệt sức cả rồi.
MINH Đã mấy tiếng từ
lúc tao ngủ rồi?
KHANH
4 tiếng.
MINH
(gượng dậy)
Được rồi ể tao thay ca canh gác cho. Mày
cũng ngủ i.
Khanh ịnh từ chối nhưng cơn mệt mỏi cũng thấm nhuần vào cả cơ
thể lẫn tâm trí của cậu.
KHANH
Vậy nhờ mày.
Minh gật ầu. Sau ó cậu ứng dậy i ra phía cửa sổ.
MINH (V.O)
Bầu trời vẫn bao phủ một màu ỏ sẫm từ
ngày ó. Tuy nhiên nếu ể ý kĩ thì vẫn có
thể nhìn thấy một chút tia sáng của mặt
trời qua lớp mây kì dị.
Trời sắp sáng rồi, mình cũng chuẩn bị
ồ ạc dần rồi thông báo cho mọi ngưi
lên ường tiếp thôi.
Minh phóng tầm mắt ra phía xa theo hướng Tây. Tuy ngược hướng
với mặt trời ang lên nhưng có một thứ ánh sáng lấp lánh kì ảo
như ang mời gọi cu.
THU
Đó là ích ến tiếp theo của chúng ta nhỉ?
MINH
(ngoảnh mặt lại nhìn Thu) Đúng
vậy, ó là niềm hy vọng cuối cùng ca
chúng ta. Sao em không nghỉ ngơi thêm?
Vẫn chưa ến giờ xuất phát mà.
7/44
8.
THU
(lo lắng)
Em ổn. Em cũng không ngủ ược nữa. Vết
thương thật tồi tệ, nhưng so với mi
người thì chưa là gì cả.
Chỉ là em muốn biết...Thực sự ó có phải
con ường chúng ta nên i không?
MINH
(cứng rắn)
Chúng ta không còn lựa chọn nào khác.
Lũ quái dị ã xâm lấn vào mọi phía
rồi. Chỉ còn mỗi chỗ ó...
Minh chỉ tay về phía thứ ánh sáng kì dị lấp lánh ằng xa.
MINH (CONT'D)
Anh nghĩ...Không, anh tin ó là thứ duy
nhất chúng ta có thể bám víu vào bây
giờ.
THU
Em xin lỗi. Đáng lẽ ra em không nên
hỏi. Cảm ơn anh ã cho mọi người chỗ
dựa... cả thchất lẫn tinh thần. Em
sẽ i chuẩn bị ồ ạc.
Lòng Minh nặng trĩu. Có thviệc gánh vác 11 sinh mạng là quá
sức với một người ội trưởng như cậu.
CUT TO:
NỘI. NHÀ ĐỔ NÁT - BÌNH MINH
Viền sáng của mặt trời bắt ầu ló dạng sau ám mây kì dị. Thời
khắc ã iểm. Các thành viên bắt ầu mặc giáp phục.
Minh xác nhận trạng thái của tất cả mọi người rồi bt ầu ra
chthị.
MINH
(nói lớn)
Mọi người chuẩn bị xong hết chưa?
Do ảnh hưởng áng kể từ cuộc rượt uổi hôm qua. Nhuệ khí mọi
người có vẻ vẫn rất tệ. Sự mệt mỏi và hoang mang còn in hằn
trên gương mặt từng người, ánh mắt lấm lét lạc lõng như ngọn
lửa nhỏ sắp lụi tàn.
Minh nhận ra iều ó.
8/44
9.
MINH (CONT'D) Tôi biết
các bạn sợ. Tôi cũng sợ.
Nhưng nỗi sợ không phải là kẻ thù của
chúng ta - nó là vũ khí mạnh nhất
chúng ta có! Nỗi sợ nhắc nhở chúng ta
rằng chúng ta còn muốn sống, rằng
chúng ta có iều gì ó áng ể bảo vệ.
Đừng ể nỗi sợ làm bạn yếu uối, hãy
nó biến bạn thành chiến binh! Mỗi
quái vật mà chúng ta tiêu diệt là một
ớc tiến gần hơn ến stự do. Hãy
nhớ: chúng ta không chiến u một
mình. Khi lưỡi kiếm giơ lên, ó là
tiếng nói của lòng can ảm trong mỗi
người. Hãy chiến ấu như thể ây là lần
cuối, bởi nó có thể là khởi ầu cho
tất cả chúng ta!
Căn phòng xập xệ ổ nát, nơi mọi người tụ tập, dường như im
phăng phắc khi những lời nói cuối cùng vang lên. Mười hai con
người trẻ tuổi, khuôn mặt lấm lem bụi t và ánh mắt từng chứa
ầy mệt mỏi, giờ ây bừng sáng lên với một thứ ánh sáng khác –
ánh sáng của quyết tâm.
Khanh ứng ở góc phòng, ôi bàn tay thô ráp siết chặt thanh sắt
gỉ như thể nó là vũ khí quý giá nhất trên ời. Đôi mắt anh,
lúc ầu lảng tránh, giờ ây nhìn thẳng về phía trước, sáng rực
như vừa tìm thấy một mục tiêu. Bên cạnh anh, một cô gái với
mái tóc rối bời, XUÂN nhưng ánh mắt sắc bén cười khẽ, cái
ời không phải của sự nhẹ nhõm, mà của sự sẵn sàng.
Ở trung tâm, một cặp anh em song sinh ngồi sát nhau, HỮU và
SINH trước ó còn run rẩy, giờ ây ã ngồi thẳng lưng. Người anh
Hữu gật ầu, nhẹ nhàng nhưng ầy ý nghĩa, và người em áp lại
bằng ánh mắt kiên ịnh, như muốn khẳng ịnh rằng họ sẽ không
bao giờ rời bỏ nhau.
Một chàng trai khác, nhỏ thó hơn, Thức vốn luôn thu mình
trong góc, ột nhiên ứng bật dậy. Anh giơ cao chiếc dao găm cũ
kỹ của mình, như thể ang thề với chính bản thân: "Hôm nay
ngày mình thay ổi." Tiếng dao chạm nhẹ vào lòng bàn tay anh
làm vài người khác ngoái nhìn. Nhưng thay vì hoảng sợ, họ áp
lại bằng cái gật ầu, như một lời cam kết vô hình.
Không ai nói lời nào, nhưng không cần. Những cái nhìn lặng l
trao nhau, ánh mắt kiên ịnh hơn bao giờ hết, là ủ ể nói lên
tất cả. Mỗi người ều hiểu rằng sợ hãi không còn là gánh nặng,
mà ã trở thành ộng lực. Họ không phải những chiến binh hoàn
hảo, nhưng họ là tất cnhững gì còn li.
Tiếng thở dài bị thay thế bằng tiếng hít thở sâu,u n.
9/44
10.
Mỗi người bắt ầu kiểm tra lại vũ khí, trang bị – những thanh
sắt, dao găm tự chế, và thậm chí là mảnh kính ược bọc giẻ.
Họ ứng lên, lần lượt, từng người mt.
MINH (V.O)
Vậy là nhuệ khí mọi người ã ược khích
lệ.
Minh nhận thấy ây là thời iểm thích hợp.
MINH
(dõng dạc)
Vậy thì trước khi xuất phát, chúng ta
sẽ cùng xem lại kế hoạch. Đích ến
theo ước tính cách chúng ta khoảng
8km. Có 2 trọng iểm chúng ta cần phải
ợt qua. Không có ường tắt nào khác.
Thnhất là ầm lầy cách chúng ta
khoảng 1km. Theo như quan sát bằng
ống nhòm, không thấy có dấu hiệu ca
quái dị nhưng vẫn phải hết sức cảnh
giác, lơ là một chút thôi là chúng ta
sẽ chết.
Sau khi thoát khỏi ầm lầy, chúng ta
phải băng qua một cây cầu cũ dài tầm
1km. Hai bên nước ã dâng tới thành
cầu. Tuy sương mù trên cầu quá dàyc
nhưng cũng không thể cân nhắc việc bơi
qua ược, quá nguy hiểm.
Đi qua 2 trọng iểm vừa rồi là ta sẽ ến
ược ích cuối cùng. Thứ ánh sáng của
hy vọng.
NGOẠI. ĐẦM LẦY - SÁNG
Khu ầm lầy mờ mịt, tuy ang là ban sáng nhưng bóng tối của
sương mù dày ặc như một tấm màn, che phủ không gian. Những
cây cỏ dại và bụi cây vươn ra, gỡ lấy quần áo, làm chậm bước
tiến. Không gian chìm trong sự tĩnh lặng, chỉ có tiếng bưc
chân và hơi thở của oàn người vang vọng trong sương mù.
Lấp ló dưới bùn, có một số thứ ánh sáng lấp lánh. LỮ nhn
thấy iều này. Cậu ngó xuống gần mặt bùn.
Lữ thò tay nhặt cái thứ lấp lánh ó lên.
10/44
11.
LỮ
(ngạc nhiên)
Là vàng! Vàng nguyên chất!
Đột ngột, tiếng "soạt" xé toạc sự im lặng, một con quái vật
khổng lồ trồi lên từ i ầm, mắt ỏ rực, ôi xúc tu dài vươn
ra tóm lấy Lữ.
LỮ
(hét lên)
Cái gì !? Cứu tô...
Chưa kịp nói hết câu, chiếc xúc tu khổng lồ siết chặt lấy
thân thể, kéo Lữ vào bóng tối. Chỉ trong vài giây, anh biến
mất. Đoàn người chỉ còn lại 11 ngưi.
MINH (V.O)
Cái quái gì vậy!? Mình còn chưa kịp
nhìn thấy thứ ó.
Không ai kịp phản ứng, và oàn người lùi lại, trái tim ập
thình thịch.
MINH
Mọi người giữ bình tĩnh ! Không ược hoảng
sợ! Đẩy cao cảnh giác i, không biết nó
sẽ lại lao ra từ chỗ nào âu.
Đầm lầy áp lại câu nói của Minh bằng một àn quái vật nhỏ
hình dạng bạch tuộc. Chúng trào ra từ tứ phía, ông không ếm
xuể.
MINH
(hét lớn)
Chỉ còn nước tiến lên thôi! Lùi lại
chúng ta sẽ chết. Khanhhhhhhh!
Khanh óng vai trò tiền tuyến do cậu là người có thể lực và cơ
thể vạm vnhất trong nhóm. Khanh hiểu ược ý của Minh liền
cầm khiến lao lên phía trước mở ường. Sức nặng của lũ quái
vật kết hợp với lực cản từ bùn dưới chân của ầm lấy khiến cho
Khanh phải gồng hết sức mình.
KHANH
Aaaaaaaaaaaaaaaaghhhhhhhhhh!
Lưng Khanh cong lại, cơ bắp căng lên vì cố gắng duy trì sự
thăng bằng. Mồ hôi nhỏ giọt, khuôn mặt nhăn lại vì sự căng
thẳng. Các ngón tay cố gichặt chiếc khiên, nhưng cơ thể

Preview text:


Bộ phim: “Huyết nhật khải huyền ” Mục lục
I. Kịch bản tóm tắt ................................................................................... 1
II. Lịch sử nhân vật .................................................................................... 1
III. Kịch bản ề cương .................................................................................... 2 IV.
Kịch bản văn học tổng quát………………………………………10 V.
Kịch bản phân cảnh……………………………………………………………54 VI.
Kịch bản Storyboard………………………………………………………197 I. Kịch bản tóm tắt
Con người trải qua hàng triệu năm tồn tại ã gây nên những ảnh hưởng lớn tới
trái ất khiến thiên tai, bệnh dịch, chiến tranh nổ ra liên tiếp trong vòng khoảng
100 năm. Cho tới 1 ngày trái ất khi không còn chịu nổi sức tàn phá của hàng
loạt vũ khí liên tục ược con người cải tiến có sức hủy diệt khủng khiếp, không
gian ã nứt toác ra. Thế giới trở nên hỗn loạn chưa từng có bởi các thứ quỷ kì dị
trồi lên khỏi mặt ất, nổi lên từ những con sông ô nhiễm, hay từ trên trời rơi
xuống và cả ược tạo nên từ chính con người.
Đoàn người ược dẫn ầu bởi Minh, một chàng trai mang theo nỗi ám ảnh về cái
chết của bà nội, nhóm vượt qua những thử thách nguy hiểm ể ến nơi ược cho
là hy vọng cuối cùng. Trong hành trình, họ không chỉ ối mặt với quái vật mà còn
phải chống lại giáo hội tà ác, nơi muốn sử dụng Thu – một trong những thành
viên của nhóm – ể thực hiện nghi lễ triệu hồi con quỷ tham lam Lobha. Cuộc
chiến giữa niềm tin, hy vọng, và sự hy sinh diễn ra, ẩy nhóm vào những tình
huống sống còn ầy cam go. Khi con quỷ cuối cùng cũng bị phong ấn, cả nhóm
chưa kịp nghỉ ngơi thì 1 trong số họ phát hiện ra còn nhiều iều khủng khiếp hơn ang
chờ ón họ trên hành trình sắp tới… II. Lịch sử nhân vật 1. Thông tin cơ bản: Tên: Vũ Minh Tuổi: 18 Giới tính: nam
Ngoại hình: ầu cua ngắn, chiều cao 1m80, nặng 70kg; ôi mắt lạnh và sắc,
lúc nào trông cũng như ang rỉ lệ, một cặp mắt chất chứa suy tư ẩn sau vẻ
ngoài gai góc ến mức như vô cảm. 2. Tính cách:
Ít nói, luôn suy xét kĩ mọi chuyện, ít bộc lộ cảm xúc, quyết oán. 3. Xuất thân và gia ình:
Trước khi ại dịch xảy ra: một cậu học sinh cấp 3 sống cùng bà nội từ nhỏ,
chưa từng biết ến vòng tay cha mẹ. Bà nội thờ phật, vì thế ngay từ nhỏ
cậu luôn ược bà giảng về luân hồi, về các kiếp sống, thay vì ược nghe
chuyện cổ tích, xem hoạt hình,… như bao ứa trẻ khác – iều mà cậu rất lấy
làm khó chịu nhưng vẫn luôn ngồi nghe bà giảng cho hết.
4. Sự kiện quan trọng trong quá khứ:
Cha mẹ cậu ã li dị ngay khi cậu còn rất nhỏ, bỏ lại cậu cho bà nội chăm
sóc rồi mỗi người mỗi nẻo i biền biệt. Bởi vậy, cậu thường hay bị bắt nạt,
bị gọi là ồ không cha không mẹ.
Trong một lần lũ bắt nạt giật ứt chiếc dây chuyền – món ồ duy nhất của
mẹ cậu mà bà nội còn giữ lại, cậu phẫn nội tột ỉnh và giải quyết ám côn ồ
chỉ trong vài cú ánh. Ngay thời iểm ó, cậu nhận ra bản thân mình có sức
khỏe kì lạ mà bấy lâu nay ã ể sự nhẫn nhục che lấp.
Cũng chính từ ó, cậu ra sức bảo vệ những người bạn yếu thế khác.
Những hành ộng nghĩa hiệp ấy ã giúp cậu cởi mở hơn và có ược một hội
bạn thân, gồm 11 người. Qua thời gian, mối quan hệ giữa họ ngày càng thân thiết.
1 tuần trước biến cố bà nội chết: Minh ể ý thấy dạo này bà thường xuyên
thức khuya, dậy sớm tụng kinh và luôn nói rằng thế giới sắp ến hồi kết và
hãy hướng về phía Tây phương.
5. Mối quan hệ với nhân vật khác:
Thức: bạn thân từ thời nhỏ, sau vẫn học cùng trường, ều là ối tượng bị bắt nạt.
10 người còn lại: sau khi chứng kiến những hành ộng bênh vực kẻ khác
của Minh, họ dần dần nhận thấy trong họ ều có chung lí tưởng. Họ lần
lượt tên là Khanh, Danh, Lập, Thu, Thái, Hữu, Sinh, Lữ, Xuân, Phủ.
6. Phản diện chính: Chúa quỷ tham lam Lobha. III. Kịch bản ề cương
Vừa chào tạm biệt nhóm bạn, Minh và Thức cùng nhau i về nhà, do cả hai cách
nhau không xa. Tiễn bạn vào nhà xong, Minh ung dung i về hướng nhà mình,
trong ầu mường tượng ra những món ăn nóng hổi nghi ngút khói mà bà cậu ã
nấu sẵn, chỉ chờ cậu về ến là hai bà cháu cùng ăn.
Mải mê với suy nghĩ trong ầu bởi dạ dày cậu ang sôi lên, Minh chẳng ể tâm tới
hoàng hôn ỏ quạch kì dị phía cuối chân trời. Quạ en bay hàng àn in bóng lên
những khối mây en ặc, chúng gào lên những tiếng khản ặc.
Minh về tới nhà. Cậu chạy thẳng vào bàn ăn như mọi ngày. Đúng như những
dòng suy nghĩ vừa rồi, trước mặt cậu là cả một mâm thức ăn thơm phức, nghi
ngút khói. Minh bới bát cơm ưa lên ngang miệng, và liên tục. Khi ấy, cậu chợt
nhớ ra mình chưa mời bà. Nghĩ thế cậu ặt bát cơm xuống, nhìn về phía bà ịnh
khen những món ngon và hỏi thăm về căn bệnh au khớp của bà.
Bà cậu chỉ cười khúc khích nhưng không ngẩng mặt lên khiến Minh khó hiểu.
Tuy thế cậu vẫn ưa tay ra, ý ể lấy cơm vào bát cho bà. Đúng lúc bàn tay của cậu
vừa chạm vào miệng bát, một vật thể hình cầu trơn trượt vào lòng bàn tay cậu.
Minh run rẩy thu tay lại và nhìn vào. Một cái nhãn cầu nằm gọn trong lòng bàn
tay cậu chợt di chuyển và nhìn thẳng vào mặt cậu khiến cậu kinh hãi ném nó ra xa.
Nhanh như cắt bà nội ã ứng ngay trước mặt cậu, thò hai cánh tay ang lủng lẳng
thịt lòi cả xương trắng hếu ra túm chặt cổ khiến cậu ú ớ không nói ược. Bà thều
thào chất vấn sao lúc ó cậu không về sớm hơn, thì bà ã không bị thứ cọc màu
en ấy xuyên thủng người và nằm bất ộng trong căn nhà ổ nát.
Minh cảm thấy nặng nề như cả quả núi è lên người. Bà nội liên tục nắm chặt vai
cậu lắc mạnh. Sức lực cậu như cạn kiệt ến mức không thể nhấc nổi một ngón tay.
Minh choáng váng. Cậu bỗng thấy từ xa lờ mờ ánh sáng, nhưng những cú lắc
vẫn chưa thật sự dừng lại. Chỉ ến khi Khanh tát cậu vài cái, cậu mới hoàn toàn
tỉnh giấc. Lại cơn ác mộng ó, nó hành hạ Minh mỗi ngày bởi cậu luôn dằn vặt
rằng nếu cái ngày ịnh mệnh ấy - ngày ại dịch bùng phát, cậu về sớm hơn một
chút thì có lẽ ã cứu ược bà nội.
Minh ưa tay vịn vào người Khanh ể ứng dậy. Cậu nhanh chóng lấy lại tinh thần,
kiểm tra lại nhu yếu phẩm, lương thực, hỏi thăm về thương tích của mọi người
sau trận ánh với một toán quỷ ngày hôm qua.
Giờ ây không thể phân biệt ngày và êm mà khắp không gian chỉ bao trùm một
màu ỏ thẫm như máu. Minh phóng tầm mắt ra phía một luồng sáng lấp lánh ở
xa xa, những người còn lại cũng ều nhìn theo hướng mắt của Minh.
Đường tới cội bồ ề huyền thoại là con ường ộc ạo bị chiếm óng bởi 3 tên chúa
quỷ: Lobha (Tham), Dosa (Sân), Moha (Si). Thứ ánh sáng lấp lánh cả nhóm ang
cố nheo mắt nhìn ó là toà thành của tên Lobha – chúa quỷ Tham lam.
Minh nhìn quanh mọi người một lượt. Cả thảy ều ã sẵn sàng, giáp ã ược mặc
lên và kiếm ã tra vào vỏ.
Cả oàn băng qua 1 ầm lầy sương mù dày ặc. Lấp ló dưới bùn có những thứ lấp
lánh khiến Lữ ể ý. Cậu ngó xuống, thò tay nhặt, phát hiện ra ó là vàng nguyên chất.
Đột nhiên, 1 chiếc xúc tu khổng lồ siết chặt và kéo Lữ vào trong bóng tối.
Đoàn người chưa kịp phản ứng, bắt ầu phòng thủ. Những con quái vật nhỏ
mang hình dạng bạch tuộc trào ra tứ phía, tấn công cả oàn.
Khanh dựa vào thể lực và sức vóc vạm vỡ, lao lên mở ường.
Cả nhóm ứng sát vào nhau, chỉnh ốn lại hàng ngũ.
Minh vừa chiến ấu vừa phải tìm cách thoát khỏi tình thế này.
Thức bỗng phát hiện ra những con quái vật sợ lửa và hét lớn bảo mọi người.
Thái lấy xăng cho mọi người ốt. Đúng lúc ấy con quái vật khổng lồ lao ra ánh bật bình xăng khỏi tay Thái.
Minh quyết ịnh ở lại cầm chân con quái vật cho mọi người chạy với Khanh dẫn
ầu. Cậu lao ến chém ứt 1 xúc tu của con quái vật.
Minh vật lộn với con quái vật khổng lồ sau khi bị nó quật ngã. Cậu dùng hết sức
ưa 1 ường kiếm dài cắt xuyên qua thân nó, tuy nhiên con quái vật chưa dừng lại.
Minh ỡ trọn 1 cú ánh trời giáng từ cái uôi của con quái vật và ngất i.
Minh hồi tưởng về cái ngày tai họa xảy ra khiến bà nội mất. Minh chạy vào nhà
và thấy ồ ạc ang bi xáo trộn, bà nằm hấp hối trong ống ổ nát. Minh quỵ xuống ỡ bà lên.
Ngay khi bà trút hơi thở cuối cùng, bỗng sau lưng Minh có tiếng gầm gừ. Minh
sợ hãi tột cùng nhưng không thể cử ộng. Con quái vật ịnh bước tới nhưng một
tiếng ộng lớn bên ngoài khiến nó giật mình bỏ chạy.
Minh mở mắt ra, lại thấy viễn cảnh yên bình khác khi bà nội vẫn còn sống, bà
ngồi lặng lẽ dưới gốc cây. Bà an ủi rằng tất cả không phải lỗi của cậu. Viễn cảnh
mờ dần, lời nói của bà vẫn vang vọng.
Minh quay về thực tại với con quái vật ầm lầy khi nãy. Khi này cơ thể của cậu ã
rệu rã, máu từ vết thương loang ra.
Bất chợt Thức hét lớn rồi chạy tới kéo Minh dậy. Con quái vật trông thấy 2
người bỏ chạy, liên tục tấn công.
Ngay khi chuẩn bị trúng òn, Minh dùng hết chút sức lực cuối ể vung thanh kiếm
chặn ứng òn tấn công. Minh và Thức phối hợp ánh bại con quái vật.
Phía Khanh và những người còn lại ang dựng lều tạm dưới chân cầu. Thu ã bị
dính ộc do bị một con quái vật xúc tu chạm phải.
Xuân chăm sóc cho Thu, ồng thời mong muốn mọi người i tiếp. Bỗng xung
quanh xuất hiện 1 nhóm người kì lạ mặc ồ choàng ỏ sẫm bước tới.
Nhóm tín ồ bao vây mọi người, chúng giương cao ngọn uốc, bắt ầu tụng niệm.
Tên cầm ầu giáo hội bắt cả nhóm giao nộp Thu. Trong lúc căng thẳng ang dâng
lên như chuẩn bị sắp có giao chiến, Thu bỗng ồng ý i theo tên cầm ầu, chấp
nhận hi sinh cho cả nhóm 1 con ường thoát.
Minh và Thức ang dìu nhau tới chỗ những người còn lại. 2 người i qua những
ầm lầy nhầy nhụa. Tới gần trưa, họ nhận ra mình ang i vào 1 khu vực kì quái và
bất ngờ hơn là xác con quái vật họ ánh bại khi nãy ang nằm ngay trước mắt.
Thức tiến lại kiểm tra xác con quái vật, cậu phát hiện ra một chiếc vòng cổ en
bóng nằm sâu bên trong ống thịt. Cậu thử eo chiếc vòng lên, bất ngờ các vết
thương ều ược hồi phục trong chớp mắt.
Thấy vậy, Thức mang chiếc vòng eo cho Minh. Minh vừa eo lên, cậu thấy không gian như cô ặc lại.
Chiếc vòng phát ra tiếng nói, nó tự xưng là chiếc chìa khóa ể ngăn chặn bóng tối
vĩnh hằng và gợi ý 1 giao kèo với Minh. Nó ồng ý chữa mọi vết thương của
Minh ổi lại cậu phải trở thành 1 phần của nó.
Minh suy nghĩ hồi lâu rồi nhận lời. Ngay lập tức giao kèo ược thực hiện, Minh
ược ban cho sức mạnh và chiếc vòng ã hòa làm 1 với cơ thể cậu.
Trở lại với nhóm của Khanh, cậu ang họp bàn với mọi người ể lên kế hoạch cứu
Thu. Cả nhóm có những ý kiến trái chiều nhưng cuối cùng vẫn theo quyết ịnh của Khanh.
Xuân hồi tưởng lại lúc Thu bị giáo hội bắt i và những kỉ niệm giữa 2 người.
Xuân lén rời nhóm, cô nhớ lại lời tên giáo chủ rằng nếu muốn cứu Thu hãy ến gặp hắn 1 mình.
Xuân i tới iểm hẹn, ở ó 1 tên giáo ồ ang chờ sẵn. Cô i theo hắn vào hang ổ giáo
hội, rồi 1 căn phòng trống cũ nát, tối tăm.
Tên giáo ồ cho Xuân thấy cảnh Thu ang bị trói thông qua 1 quả cầu pha lê. Hắn
bắt Xuân khai kế hoạch của cả nhóm ể ổi lại tính mạng của Thu.
Trong khi ấy Khanh cùng mọi người chuẩn bị lên ường cứu Thu.
Xuân i theo tên giáo ồ, bước qua cánh cổng nghi lễ ể vào gặp Thu. Thu ang bị
trói vào 1 cột á ở trung tâm căn phòng.
Xuân chạy tới chỗ Thu nhưng bị 2 tên canh gác chặn lại. Tên giáo ồ giơ tay ra
hiệu cho thuộc hạ ể Xuân vào.
Thu thều thào nói. Xuân sững sờ nhận ra kế hoạch thực sự của giáo hội là lấy
mạng sống của Thu ể triệu hồi chúa quỷ chứ không ơn giản chỉ cần máu của cô như ã hứa.
Xuân hoảng hốt nhìn quanh, những tên giáo ồ ã áp sát. Cô bị kéo về sau, không
thể nhúc nhích. Tên chủ trì từ từ bước tới Thu, găm con dao vào ngực, kết liễu
cô ể hoàn thành nghi thức triệu hồi.
Cả nhóm Khanh ang tiến dần vào hang ổ của giáo hội. Phủ bất chợt bị tấn công
bởi 1 bóng en từ phía sau. Tiếng thét của cậu khiến cả nhóm giật mình, nhanh
chóng vào thế phòng thủ.
Nhóm rút vũ khí. Khắp nơi, những tên giáo ồ bị nguyền rủa trồi ra tấn công dồn
dập khiến cả nhóm không phút nào rảnh tay. Cả nhóm bị bao vây rất gắt.
Phía trung tâm nghi lễ, máu Thu tuôn ra lấp ầy vòng tròn ma thuật. Mặt ất rung
chuyển dữ dội, có ánh sáng ỏ rực bùng lên từ trung tâm.
Bọn giáo ồ ang bao vây nhóm của Khanh bỗng quay lại chạy về phía ánh sáng ấy.
Khanh kinh hãi nhận ra nghi thức ã hoàn tất.
Từ vết nứt, 1 thực thể khổng lồ trồi lên. Cơ thể nó là một mớ hỗn ộn, en úa xen
lẫn màu vàng lấp lánh. Chúa quỷ Tham lam – Lobha xuất hiện.
Một tên giáo ồ quỳ lạy cầu xin chúa quỷ ban cho sự bất tử, nhưng ổi lại hắn bị
giết ngay tức khắc, một cái chết kì dị. Những giáo ồ còn lại như tê liệt, ồng nhất
quỳ rạp trước chúa quỷ.
Nhóm của Khanh ứng nhìn trong cơn kinh hoàng tột ộ. Không còn ường lui, cả 5
người Khanh, Thái, Hữu, Sinh, Lập tiến vào hang ổ.
Cả nhóm bước ra khỏi hành lang tối tăm và tiến vào trung tâm nghi lễ. Chính
giữa là tên chúa quỷ. Xung quanh hắn tỏa ra 1 sức ép vô hình khiến mọi người cảm thấy khó thở.
Con quỷ chế giễu cả nhóm rồi vung tay tấn công. Khanh lao vào phía trước tìm
cách tiếp cận con quỷ. Con quỷ trông thấy, dùng một tay quét ngang ẩy Khanh
ập mạnh vào bức tường á.
Thái và Lập tìm cách vòng sau nhưng bị những giáo ồ biến dạng chắn ngang
ường. Lập cố gắng dùng dao găm hạ từng tên nhưng số lượng quá áp ảo khiến cậu không kịp trở tay.
Tên chúa quỷ bước i khiến mặt ất rung chuyển. Nó vươn cánh tay bắn một
luồng năng lượng về phía Khanh khiến cậu không né kịp nên trúng òn, máu
chảy xối cả. Khanh lịm dần i.
Đúng lúc ó từ trong bóng tối, Minh bước tới. Ánh sáng từ chiếc vòng cổ lập tức
khiến chúa quỷ dừng lại. Hắn nhìn Minh ầy chất vấn, tức giận.
Trên tay Minh xuất hiện quả cầu năng lượng ược truyền từ phía dây chuyền.
Minh lao tới không hề do dự, phóng thẳng quả cầu về phía tên quỷ. Quả cầu
chạm vào cơ thể, thiêu ốt từng mảnh da thịt hắn.
Một tiếng nổ chói tai vang lên, ánh sáng bùng nổ cuốn lấy toàn bộ cơ thể tên
chúa quỷ. Hắn thét lên au ớn, cơ thể nứt toác, rơi rụng như tro tàn. Ánh sáng
lan rộng cuốn phăng mọi giáo ồ còn sống.
Ánh sáng tắt dần, chúa quỷ biến mất. Minh toàn thân kiệt sức. Mọi người gục
vào nhau thở phào, nhưng Minh không nói gì, chỉ cúi ầu, mắt ỏ hoe… NỘI. LỚP HỌC - CHIỀU:
Cả lớp ang nhốn nháo nói chuyện. Cô giáo bước vào lớp. Tất cả vẫn chưa ể ý. LỚP TRƯỞNG ( ứng dậy hốt hoảng) Cả lớp! Nghiêm!
Âm thanh nhốn nháo tan biến dần. CÔ GIÁO (gật ầu - cười tươi)
Chào cả lớp. Hôm nay cô có quà.
Học sinh thì thầm nói chuyện tò mò về món quà của cô giáo. Cô
giáo ngồi vào bàn và thò tay vào cặp sách. CÔ GIÁO
Đó là kết quả bài thi thử toàn trường lần trước.
Cả lớp òa lên thất vọng. Cô giáo gọi tên từng học sinh lên
nhận bài kiểm tra và nhận xét riêng. Đến lượt MINH cô liền thay ổi sắc mặt. CÔ GIÁO Em Vũ Minh !
Minh ứng dậy, cẩn trọng bước lên bàn giáo viên. MINH (V.O) (căng thẳng)
Bình tĩnh nào. Mình khác ngày xưa rồi.
Mình ã học rất cẩn thận. CÔ GIÁO
Bài làm lần này có khá nhiều lỗi sai vặt không áng có. Cô giáo thở dài. CÔ GIÁO (CONT'D) (mỉm cười)
Tuy nhiên so với lần trước em ã tiến bộ
rất nhiều. Chúc mừng em! MONTAGE -Bầu trời trong xanh. 1/44 2.
-Chim hót líu lo trên cây. -Hoa nở. KẾT THÚC MONTAGE
Minh không tin vào mắt mình khi cậu ạt ược 63 iểm. Cậu cầm
lấy tờ kiểm tra và cảm ơn cô giáo. MINH Em cảm ơn cô ạ.
Minh quay trở về bàn học. Ngồi bên cạnh là THỨC (bạn thân của Minh). MINH (quay sang Thức)
Mày tin nổi không, tao ược 63 iểm ấy. THỨC
Gì chứ tao tin mày làm ược mà. Chết, sắp ến lượt tao rồi kìa.
Buổi trả bài cứ diễn ra như vậy cho ến lúc chuông reo.
NGOẠI. TRƯỜNG HỌC - CHIỀU
Hoàng hôn buông xuống nhuộm ỏ bầu trời. Minh và Thức bắt ầu ra về. MINH (vỗ vai Thức)
Thôi ừng buồn nữa. 90 iểm rồi mày còn muốn sao. THỨC (ủ rũ)
Nhưng mấy lần trước tao ều 100 mà. Nếu
không cố gắng hơn thì tao sẽ không
vào ược trường ại học tốt mất.
Minh không biết nói gì. Đúng lúc ó từ phía sau có một bóng hình. MINH THỨC Oái! Oái! 2/44 3. KHANH
(chen vào giữa, khoác vai Minh và Thức)
Có gì mà nay trông buồn thế hai thanh niên !? MINH Gì chứ! Ra là thằng Khanh.
KHANH Này í gì thế hả? Mà có chuyện gì vậy? Kể bồ tèo nghe với. MINH Nay lớp tao trả bài kiểm tra thôi.
Còn sao buồn thì hỏi Thức ấy. KHANH
Ơ nay lớp tao cũng trả bài kiểm tra
ấy. Bài thi thử úng không? Tao ược tận 60 iểm ấy nhóc. MINH
Tưởng thế nào, anh ây ược tận 63 iểm cơ. Con gà. KHANH
Xì! Hơn có 3 iểm thôi mà. MINH (cười ểu) Hơn là hơn.
Minh và Khanh cãi nhau chí chóe. THỨC (phì cười)
Đúng là không thể buồn nổi khi ở cạnh hai chúng mày mà.
Minh và Khanh ang cãi nhau cũng cười theo. Cả ba cùng vui vẻ
nói chuyện trên ường về.
NGOẠI. ĐƯỜNG CÁI - CHIỀU MUỘN MONTAGE -Hoàng hôn ỏ rực. -Quạ kêu khản ặc. 3/44 4. -Gương nứt vỡ. KẾT THÚC MONTAGE
Sau khi chia tay Khanh và Thức, Minh tiếp tục trên con ường
trở về nhà. Bụng cậu reo lên vì ói. Minh bắt ầu tưởng tượng
về những món ăn nóng hổi, nghi ngút khói mà bà cậu ã nấu sẵn,
chỉ chờ cậu về nhà ể ăn.
Minh bắt ầu i bộ nhanh hơn. MINH (V.O) Không biết
bà sẽ nấu món gì nhỉ.
Đứng trước căn nhà cấp 4 tồi tàn. Minh nhìn vào trong nhà có
ánh sáng èn chập chờn khác thường. Minh mở cửa bước vào. NỘI. NHÀ - CHIỀU MUỘN
Ngay khi bước vào căn nhà, Minh nghe thấy tiếng tụng kinh
Phật quen thuộc mà bà hay mở. MINH Bà ơi, con về rồi ạ ! BÀ MINH (O.S)
Rửa tay rồi vào ăn cơm i. Bà nấu xong rồi. MINH (gọi với vào) Dạaaaaa
Minh ném ba lô vào trong phòng rồi bước ến nhà vệ sinh. Đèn
nhà vệ sinh bật mất một lúc mới lên. Minh mở vòi nước xối xả. MATCH CUT:
Bà ang rửa con dao vừa thái khoanh giò. Minh ang ngồi trên
bàn ăn, trước mặt là những món ăn vừa ược nấu xong ang nghi ngút khói.
Bà ngồi xuống ối diện cậu. Minh bắt ầu ưa bát cơm lên ngang miệng, và liên tục. MINH (V.O) Thôi chết
mình quên mời bà ăn cơm.
Minh ặt bát cơm xuống, nhìn về phía bà. 4/44 5. MINH ( ánh trống lảng)
Bà ơi món mực xào hôm nay ngon quá.
À mà dạo này bà ỡ au khớp hơn chư...
Minh nhận thấy có iều bất thường. Bà cậu chỉ cười khúc khích
nhưng không ngẩng mặt lên khiến Minh khó hiểu. Minh ưa tay ra ý ể lấy cơm cho bà. MINH Để con lấy cơm cho bà nhé.
Đúng lúc bàn tay của cậu vừa chạm vào miệng bát, một vật thể
hình cầu trơn trượt vào lòng bàn tay của cậu. Minh run rẩy thu tay lại và nhìn vào.
Một cái nhãn cầu nằm gọn trong lòng bàn tay cậu chợt di
chuyển và nhìn thẳng vào mặt cậu khiến cậu kinh hãi ngã uỵch ra sàn. MINH (hoảng sợ tột cùng) C- cái gì thế này !?
Nhanh như cắt bà ã ứng trước mặt cậu, thò hai cánh tay ang
lủng lẳng thịt lòi cả xương trắng hếu ra túm chặt cổ khiến
cậu ú ớ không nói ược gì. BÀ MINH
(thều thào nhưng vang vọng)
Tại...sao? Tại sao lúc ó mày không về
nhà sớm hơn? Nếu mày về sớm hơn một
phút thôi thì tao ã không phải chết tức tưởi rồi.
Thứ chất nhầy en sì lẫn chút màu ỏ thẫm như máu ở bên hốc mắt
thiếu i con mắt của bà chảy xuống mặt Minh. Mùi tanh tưởi xộc
ến. Bà nội liên tục nắm chặt vai cậu rồi lắc mạnh. Sức lực
cậu cạn kiệt ến mức không thể cử ộng nổi một ngón tay. MINH (choáng váng - khóc nấc)
Cháu...Cháu xin lỗi bà. Cháu xin lỗi.
Cháu xin lỗi. Cháu xin lỗi. Cháu xin
lỗi. Cháu xin lỗi. Cháu xin lỗi...
Cậu thấy hình ảnh mờ dần i, có ánh sáng lờ mờ từ phía xa xăm,
những cú lắc vẫn chưa dừng lại. 5/44 6. CUT TO:
NỘI. NHÀ ĐỔ NÁT - ĐÊM
Khanh tát Minh vài cái khiến cậu tỉnh dậy khỏi cơn ác mộng
ban nãy. Minh mồ hôi nhễ nhại, thấm ẫm qua cả lớp băng gạc quấn sơ sài quanh ngực. KHANH
Lại là giấc mơ ấy à? Có sao không?
Minh vẫn chưa hoàn hồn sau cơn ác mộng ban nãy. Hơi thở nặng
nề như thể vừa thực sự trải qua biến cố trong giấc mơ. KHANH (CONT'D) Vẫn còn
thuốc giảm au... nếu cần thì...
Sau khi bình tâm trở lại Minh trả lời Khanh. MINH
Không sao âu. Tao cũng quen với việc gặp giấc mơ ó rồi.
Minh khựng lại một lúc. MINH (CONT'D)
Chỉ là... tao chưa thể chấp nhận ược cái
chết của bà nội. Nếu hôm ó tao về sớm
hơn một chút thôi... thì... thì... KHANH (xen vào giữa câu)
Thôi ừng nghĩ về chuyện ó nữa. Hiện giờ
chúng ta có chuyện khác phải lo.
Căn phòng cả nhóm ang trú là một không gian u ám và sơ sài.
Những bức tường nứt nẻ, loang lổ vết ẩm mốc, phản ánh sự bỏ
hoang lâu ngày. Sàn nhà bằng bê tông lạnh lẽo, nơi những mảnh
bìa carton ược ghép tạm bợ làm chỗ nằm. Một vài chiếc chăn
rách, loang lổ và bốc mùi ẩm mốc ược những người trú ngụ chia nhau.
Bàn ghế không có; thay vào ó là những khúc gỗ mục hay thùng
nhựa cũ ược tận dụng ể làm ghế ngồi. Không có ánh sáng từ èn
iện, chỉ có ánh sáng le lói từ ngọn nến nhỏ, hoặc từ cửa sổ vỡ kính hắt vào.
Mùi ẩm mốc pha lẫn mùi khét của nhựa cháy và khói len lỏi
trong không khí. Tiếng thì thầm trò chuyện xen lẫn tiếng ho
khan từ những người trú ngụ, làm tăng thêm sự ngột ngạt. 6/44 7. KHANH (CONT'D)
Trận chiến hôm qua... À không, phải là
cuộc tháo chạy mới úng. Thật sự quá
khắc nghiệt. Tuy không ai nhận vết
thương chí mạng nhưng mọi người cũng kiệt sức cả rồi. MINH Đã mấy tiếng từ lúc tao ngủ rồi? KHANH 4 tiếng. MINH (gượng dậy)
Được rồi ể tao thay ca canh gác cho. Mày cũng ngủ i.
Khanh ịnh từ chối nhưng cơn mệt mỏi cũng thấm nhuần vào cả cơ
thể lẫn tâm trí của cậu. KHANH Vậy nhờ mày.
Minh gật ầu. Sau ó cậu ứng dậy i ra phía cửa sổ. MINH (V.O)
Bầu trời vẫn bao phủ một màu ỏ sẫm từ
ngày ó. Tuy nhiên nếu ể ý kĩ thì vẫn có
thể nhìn thấy một chút tia sáng của mặt
trời qua lớp mây kì dị.
Trời sắp sáng rồi, mình cũng chuẩn bị
ồ ạc dần rồi thông báo cho mọi người lên ường tiếp thôi.
Minh phóng tầm mắt ra phía xa theo hướng Tây. Tuy ngược hướng
với mặt trời ang lên nhưng có một thứ ánh sáng lấp lánh kì ảo như ang mời gọi cậu. THU
Đó là ích ến tiếp theo của chúng ta nhỉ? MINH
(ngoảnh mặt lại nhìn Thu) Đúng
vậy, ó là niềm hy vọng cuối cùng của
chúng ta. Sao em không nghỉ ngơi thêm?
Vẫn chưa ến giờ xuất phát mà. 7/44 8. THU (lo lắng)
Em ổn. Em cũng không ngủ ược nữa. Vết
thương thật tồi tệ, nhưng so với mọi
người thì chưa là gì cả.
Chỉ là em muốn biết...Thực sự ó có phải
con ường chúng ta nên i không? MINH (cứng rắn)
Chúng ta không còn lựa chọn nào khác.
Lũ quái dị ã xâm lấn vào mọi phía
rồi. Chỉ còn mỗi chỗ ó...
Minh chỉ tay về phía thứ ánh sáng kì dị lấp lánh ằng xa. MINH (CONT'D)
Anh nghĩ...Không, anh tin ó là thứ duy
nhất chúng ta có thể bám víu vào bây giờ. THU
Em xin lỗi. Đáng lẽ ra em không nên
hỏi. Cảm ơn anh ã cho mọi người chỗ
dựa... cả thể chất lẫn tinh thần. Em sẽ i chuẩn bị ồ ạc.
Lòng Minh nặng trĩu. Có thể việc gánh vác 11 sinh mạng là quá
sức với một người ội trưởng như cậu. CUT TO:
NỘI. NHÀ ĐỔ NÁT - BÌNH MINH
Viền sáng của mặt trời bắt ầu ló dạng sau ám mây kì dị. Thời
khắc ã iểm. Các thành viên bắt ầu mặc giáp phục.
Minh xác nhận trạng thái của tất cả mọi người rồi bắt ầu ra chỉ thị. MINH (nói lớn)
Mọi người chuẩn bị xong hết chưa?
Do ảnh hưởng áng kể từ cuộc rượt uổi hôm qua. Nhuệ khí mọi
người có vẻ vẫn rất tệ. Sự mệt mỏi và hoang mang còn in hằn
trên gương mặt từng người, ánh mắt lấm lét lạc lõng như ngọn lửa nhỏ sắp lụi tàn. Minh nhận ra iều ó. 8/44 9. MINH (CONT'D) Tôi biết
các bạn sợ. Tôi cũng sợ.
Nhưng nỗi sợ không phải là kẻ thù của
chúng ta - nó là vũ khí mạnh nhất mà
chúng ta có! Nỗi sợ nhắc nhở chúng ta
rằng chúng ta còn muốn sống, rằng
chúng ta có iều gì ó áng ể bảo vệ.
Đừng ể nỗi sợ làm bạn yếu uối, hãy ể
nó biến bạn thành chiến binh! Mỗi
quái vật mà chúng ta tiêu diệt là một
bước tiến gần hơn ến sự tự do. Hãy
nhớ: chúng ta không chiến ấu một
mình. Khi lưỡi kiếm giơ lên, ó là
tiếng nói của lòng can ảm trong mỗi
người. Hãy chiến ấu như thể ây là lần
cuối, bởi nó có thể là khởi ầu cho tất cả chúng ta!
Căn phòng xập xệ ổ nát, nơi mọi người tụ tập, dường như im
phăng phắc khi những lời nói cuối cùng vang lên. Mười hai con
người trẻ tuổi, khuôn mặt lấm lem bụi ất và ánh mắt từng chứa
ầy mệt mỏi, giờ ây bừng sáng lên với một thứ ánh sáng khác –
ánh sáng của quyết tâm.
Khanh ứng ở góc phòng, ôi bàn tay thô ráp siết chặt thanh sắt
gỉ như thể nó là vũ khí quý giá nhất trên ời. Đôi mắt anh,
lúc ầu lảng tránh, giờ ây nhìn thẳng về phía trước, sáng rực
như vừa tìm thấy một mục tiêu. Bên cạnh anh, một cô gái với
mái tóc rối bời, XUÂN nhưng ánh mắt sắc bén cười khẽ, cái
cười không phải của sự nhẹ nhõm, mà của sự sẵn sàng.
Ở trung tâm, một cặp anh em song sinh ngồi sát nhau, HỮU và
SINH trước ó còn run rẩy, giờ ây ã ngồi thẳng lưng. Người anh
Hữu gật ầu, nhẹ nhàng nhưng ầy ý nghĩa, và người em áp lại
bằng ánh mắt kiên ịnh, như muốn khẳng ịnh rằng họ sẽ không bao giờ rời bỏ nhau.
Một chàng trai khác, nhỏ thó hơn, Thức vốn luôn thu mình
trong góc, ột nhiên ứng bật dậy. Anh giơ cao chiếc dao găm cũ
kỹ của mình, như thể ang thề với chính bản thân: "Hôm nay là
ngày mình thay ổi." Tiếng dao chạm nhẹ vào lòng bàn tay anh
làm vài người khác ngoái nhìn. Nhưng thay vì hoảng sợ, họ áp
lại bằng cái gật ầu, như một lời cam kết vô hình.
Không ai nói lời nào, nhưng không cần. Những cái nhìn lặng lẽ
trao nhau, ánh mắt kiên ịnh hơn bao giờ hết, là ủ ể nói lên
tất cả. Mỗi người ều hiểu rằng sợ hãi không còn là gánh nặng,
mà ã trở thành ộng lực. Họ không phải những chiến binh hoàn
hảo, nhưng họ là tất cả những gì còn lại.
Tiếng thở dài bị thay thế bằng tiếng hít thở sâu, ều ặn. 9/44 10.
Mỗi người bắt ầu kiểm tra lại vũ khí, trang bị – những thanh
sắt, dao găm tự chế, và thậm chí là mảnh kính ược bọc giẻ.
Họ ứng lên, lần lượt, từng người một. MINH (V.O)
Vậy là nhuệ khí mọi người ã ược khích lệ.
Minh nhận thấy ây là thời iểm thích hợp. MINH (dõng dạc)
Vậy thì trước khi xuất phát, chúng ta
sẽ cùng xem lại kế hoạch. Đích ến
theo ước tính cách chúng ta khoảng
8km. Có 2 trọng iểm chúng ta cần phải
vượt qua. Không có ường tắt nào khác.
Thứ nhất là ầm lầy cách chúng ta
khoảng 1km. Theo như quan sát bằng
ống nhòm, không thấy có dấu hiệu của
quái dị nhưng vẫn phải hết sức cảnh
giác, lơ là một chút thôi là chúng ta sẽ chết.
Sau khi thoát khỏi ầm lầy, chúng ta
phải băng qua một cây cầu cũ dài tầm
1km. Hai bên nước ã dâng tới thành
cầu. Tuy sương mù trên cầu quá dày ặc
nhưng cũng không thể cân nhắc việc bơi qua ược, quá nguy hiểm.
Đi qua 2 trọng iểm vừa rồi là ta sẽ ến
ược ích cuối cùng. Thứ ánh sáng của hy vọng. NGOẠI. ĐẦM LẦY - SÁNG
Khu ầm lầy mờ mịt, tuy ang là ban sáng nhưng bóng tối của
sương mù dày ặc như một tấm màn, che phủ không gian. Những
cây cỏ dại và bụi cây vươn ra, gỡ lấy quần áo, làm chậm bước
tiến. Không gian chìm trong sự tĩnh lặng, chỉ có tiếng bước
chân và hơi thở của oàn người vang vọng trong sương mù.
Lấp ló dưới bùn, có một số thứ ánh sáng lấp lánh. LỮ nhận
thấy iều này. Cậu ngó xuống gần mặt bùn.
Lữ thò tay nhặt cái thứ lấp lánh ó lên. 10/44 11. LỮ (ngạc nhiên)
Là vàng! Vàng nguyên chất!
Đột ngột, tiếng "soạt" xé toạc sự im lặng, một con quái vật
khổng lồ trồi lên từ dưới ầm, mắt ỏ rực, ôi xúc tu dài vươn ra tóm lấy Lữ. LỮ (hét lên) Cái gì !? Cứu tô...
Chưa kịp nói hết câu, chiếc xúc tu khổng lồ siết chặt lấy
thân thể, kéo Lữ vào bóng tối. Chỉ trong vài giây, anh biến
mất. Đoàn người chỉ còn lại 11 người. MINH (V.O)
Cái quái gì vậy!? Mình còn chưa kịp nhìn thấy thứ ó.
Không ai kịp phản ứng, và oàn người lùi lại, trái tim ập thình thịch. MINH
Mọi người giữ bình tĩnh ! Không ược hoảng
sợ! Đẩy cao cảnh giác i, không biết nó
sẽ lại lao ra từ chỗ nào âu.
Đầm lầy áp lại câu nói của Minh bằng một àn quái vật nhỏ có
hình dạng bạch tuộc. Chúng trào ra từ tứ phía, ông không ếm xuể. MINH (hét lớn)
Chỉ còn nước tiến lên thôi! Lùi lại
chúng ta sẽ chết. Khanhhhhhhh!
Khanh óng vai trò tiền tuyến do cậu là người có thể lực và cơ
thể vạm vỡ nhất trong nhóm. Khanh hiểu ược ý của Minh liền
cầm khiến lao lên phía trước mở ường. Sức nặng của lũ quái
vật kết hợp với lực cản từ bùn dưới chân của ầm lấy khiến cho
Khanh phải gồng hết sức mình. KHANH Aaaaaaaaaaaaaaaaghhhhhhhhhh!
Lưng Khanh cong lại, cơ bắp căng lên vì cố gắng duy trì sự
thăng bằng. Mồ hôi nhỏ giọt, khuôn mặt nhăn lại vì sự căng
thẳng. Các ngón tay cố giữ chặt chiếc khiên, nhưng cơ thể