Chứng minh rằng Văn chương gây cho ta
những tình cảm ta không
Lập dàn ý Chứng minh rằng Văn chương gây cho ta những tình
cảm ta không
I. Mở bài
Giới thiệu về vai trò của văn chương từ đó dẫn dắt nhận định của nhà p
bình văn học Hoài Thanh: "Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không
có".
II. Thân bài
A. Giải thích khái niệm liên quan tới nhận định của nhà p bình
- Thế nào là văn chương?
1. Định nghĩa văn chương:
khái niệm dùng để gọi tên ngành nghệ thuật ngôn từ, lấy ngôn từ làm chất
liệu để y dựng hình tượng, phản ảnh biểu hiện đời sống.
2. Phân biệt văn học văn chương: Văn chương đây c tác phẩm
nghệ thuật ngôn từ chân chính.
- "Ta": Khái niệm chỉ đối tượng tiếp nhận văn chương (người đọc, người nghe,
nhà phê bình...)
- "Tình cảm": những cảm xúc, nỗi niềm sâu kín, sự khắc khoải, bồn chồn,
những tâm sâu kín... được trỗi dậy khi tiếp cận với văn chương.
B. Chứng minh:
"Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có"
- Những tình cảm không n chương đưa lại gì?
Văn chương gửi gắm những thông điệp cuộc sống tới chúng ta, những tình
cảm cao đẹp giàu giá trị nhân văn, những nét ứng xử tinh tế, những bài học
sâu sắc về cuộc đời.
- Văn chương biểu hiện những tình cảm của chúng ta một cách tinh tế u
sắc.
Chúng ta những tình cảm nhân bản như tình u gia đình, quê hương, đất
nước, lòng thương người khát vọng cao đẹp.
Văn chương mang đến những cách tiếp nhận biểu hiện nh cảm này một
cách tinh tế, sâu sắc hơn, làm cho tr nên đa dạng giàu sắc thái hơn.
III. Kết bài
Khẳng định nhận định trên của Hoài Thanh đúng đắn.
Nhấn mạnh vai trò của văn chương một cách ngắn gọn, súc tích.
Chứng minh rằng Văn chương gây cho ta những tình cảm ta
không - Mẫu số 1
Bàn về giá trị, sức mạnh chức năng của văn chương, nhà văn Hoài Thanh
đã khẳng định rằng "Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có,
luyện những tình cảm ta sẵn có".
Văn chương không chỉ đơn thuần c dòng chữ trên trang giấy, n
những thế giới, những u chuyện sống động c giả thổi hồn vào. Các
tác phẩm văn chương mang đến cho người đọc những trải nghiệm không thể
tưởng tượng. Quan trọng nhất, chúng gợi lên tạo ra trong ta những tình
cảm, những cảm xúc chưa từng có, đồng thời luyện tập những tình cảm
đã tồn tại. Đó chính nhiệm vụ thiêng liêng của văn chương từ khi ra đời.
Những tình cảm đó không chỉ những cảm xúc cao cả, to lớn, còn phải
những tình cảm gần gũi chân thực nhất. Đó thể niềm vui, nỗi buồn,
sự khổ đau, hạnh phúc, sự căm phẫn, đồng cảm chia sẻ. Tất cả các mức
độ cảm xúc đó được đóng gói trong các tác phẩm văn chương. Dù đó
những nhân vật chúng ta chưa từng gặp, câu chuyện không thật,
nhưng ta vẫn cảm nhận đồng hành ng họ, trải qua từng cung bậc cảm
xúc. Nhờ đó, ta trở thành những con người nhạy cảm hơn, mang trong mình
trái tim đầy tình u thương.
dụ, khi đọc truyện ngắn "Nghèo" của Nam Cao, ta đau lòng cảnh nghèo
đói bất hạnh của vợ chồng chị Chuột. Ta cảm nhận sự tuyệt vọng qua
hành động hy sinh cuối cùng của anh Chuột cảm thương trước cuộc sống
đáng thương của hai đứa con anh. Từ tình cảm ấy, ta rút ra bài học cho cuộc
sống thực, biết yêu thương những người xung quanh mình, chia sẻ đồng
cảm với những số phận khó khăn. Đó chính giá trị nhân văn cao cả các
tác phẩm văn chương chân chính luôn hướng tới.
Mỗi khi đọc một tác phẩm n chương, lòng tôi trở nên tươi sáng hơn với
những tình cảm chân thành quý giá. Đúng như lời khẳng định của nhà văn
Hoài Thanh: "Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện
những tình cảm ta sẵn có".
Chứng minh rằng Văn chương gây cho ta những tình cảm ta
không - Mẫu số 2
Nhóc nói về tầm quan trọng đại của văn chương, nhà văn Hoài Thanh từng
khẳng định: Văn chương mang đến cho ta những tình cảm ta chưa từng
có, rèn luyện những tình cảm ta đã sẵn.
Nhận định đó thực sự chính xác về sức mạnh đặc biệt của văn chương trong
thế giới cảm xúc con người. Các động từ mạnh n "mang đến" "rèn
luyện" đã tường minh sự tác động trực tiếp của văn chương. Thông qua các
câu chuyện, các khía cạnh cuộc sống các số phận khác nhau, văn chương
xây dựng những rung động cảm xúc trước đó chúng ta chưa từng trải
qua. Nó cũng bổ sung làm sâu đậm những tình cảm hiện có, làm chúng
trở nên sâu sắc hơn giàu tràn đầy hơn.
Chẳng hạn, khi chúng ta đọc i thơ "Đất nước" của nhà thơ Nguyễn Đình
Thi, những hình ảnh hùng về tổ tiên cùng những vần thơ truyền cảm đã
thức tỉnh tình yêu quê hương trong lòng mỗi người con Việt Nam. làm cho
trái tim ta đập mạnh mẽ hơn, tình yêu đất nước trào dâng hơn rực cháy
hơn. Hoặc khi ta đọc đoạn trích "Trong lòng mẹ" của Nguyên Hồng, những
tình yêu thương nh cảm dành cho mẹ trong trái tim được kích thích, trở
nên ấm áp sâu sắc hơn. Điều đó khiến chúng ta muốn trở về nhà ngay lập
tức, ôm mẹ được yêu thương như thuở còn nhỏ. Đó chính khả năng
nuôi dưỡng làm giàu thêm những tình cảm hiện của văn chương.
Ngoài ra, văn chương cũng thể đánh thức những cảm xúc trước đây
chúng ta chưa từng có. dụ, khi ta đọc tác phẩm "Ai đã đặt tên cho ng
sông" của Hoàng Phủ Ngọc Tường, những hình ảnh sống động về dòng ng
Hương Huế khiến ta cảm thấy xao xuyến không ngừng. gợi mở trong ta
tình yêu với dòng sông với vùng đất đó ta chưa từng đặt chân tới.
khiến ta khao khát khám phá, muốn đến Huế để tự mình trải nghiệm cảnh
đẹp đó. Hoặc khi ta đọc "Chinh phụ ngâm", ta bỗng cảm thấy đau xót cho số
phận của người phụ nữ trong cuộc chiến, đồng cảm với sự đơn, kiệt quệ
khổ đau của nàng. đó một nhân vật ta chưa từng gặp, chưa từng
quen biết, nhưng những tình cảm ta truyền vào đó, những cảm xúc
tác phẩm gợi lên, đều chân thành thật lòng.
Những giá trị ý nghĩa này sức mạnh thiêng liêng của văn chương. Tuy
nhiên, điều đó ch áp dụng cho văn chương chân chính, được viết bằng cả
trái tim của nhà văn. Không phải những tác phẩm văn chương chỉ để "bán
hàng" viết chỉ đ đáp ứng nhu cầu giải trí mặt trước, không mang lại ý
nghĩa gì. Hiện nay, loại văn chương thương mại như vậy ngày càng trở nên
phổ biến. Chúng khiến những giá trị cao quý của n chương đối với người
đọc dần bị hao mòn. Điều đó thực sự đáng tiếc. Tuy nhiên, chỉ vấn đề thời
gian, những tác phẩm văn chương đó sẽ bị lãng quên bởi thời gian người
đọc. Chỉ những tác phẩm văn chương chân chính mới thể tự mình tồn
tại, chống lại sự phai mờ của thời gian.
vậy, ta thể nói rằng khả năng mang đến những nh cảm mới bồi đắp
những tình cảm đã không chỉ giá trị ý nghĩa của văn chương. Đó
cũng mục tiêu tưởng c tác phẩm n chương chân chính luôn
hướng đến.
Chứng minh rằng Văn chương gây cho ta những tình cảm ta
không - Mẫu số 3
Văn chương một thế giới đầy màu sắc, khả năng chạm đến trái tim
người đọc một ch nhanh chóng dễ dàng. lẽ đó, nhà n Hoài Thanh
đã khẳng định về sứ mệnh sức mạnh to lớn của văn chương trong thế giới
này, khi "gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm ta
sẵn có".
Hoài Thanh đã nhắc đến một chức năng cùng cao quý của c tác phẩm
văn chương chân chính. Những tác phẩm đó n những thần kỳ màu sắc,
khơi gợi tái tạo những tình cảm, những cung bậc cảm xúc ta chưa
từng trải qua. Đồng thời, chúng làm cho những tình cảm sẵn của ta trở
nên sâu sắc hơn, thăng hoa hơn. Nghe vẻ hồ, nhưng thực tế suốt
hàng ngàn năm qua, văn chương đã, đang sẽ tiếp tục làm điều đó.
Ngay từ thời xa xưa, các vị vua, tướng lĩnh đã sáng c những i hịch, bài
cáo, bài phú... để khơi gợi trong lòng binh nhân dân tình u đất nước,
lòng căm thù kẻ thù. Những người yêu nước trở nên đặc biệt yêu quê hương,
còn những kẻ m thù giặc tr nên quyết tâm tiêu diệt chúng. Đó chính sức
mạnh của văn chương.
Hoặc như những tác phẩm văn chương trực tiếp đặt chân vào thế giới nội
tâm của con người. nhân vật không thật, cuộc sống câu chuyện
được tác giả sáng tạo, nhưng người đọc vẫn đồng điệu với họ, cảm nhận
được những cung bậc cảm xúc ấy. Qua các tác phẩm đó, người đọc cảm
nhận được nỗi đau khổ bất hạnh của những đứa trẻ mất đi sự che chở
của gia đình, cảm nhận được khát vọng tự do của những người b giam cầm,
cảm nhận được sự đau khổ của những người đã lạc lối, cảm nhận được
tuyệt vọng của những số phận bị dồn đến chân tường. Những cung bậc cảm
xúc đó, những tình cảm đó, chúng ta cảm nhận trong từng nhịp đập của
trái tim, ta chưa từng trải qua. Đó chính sức mạnh những tác phẩm
văn chương đã tạo ra. Chúng như những y cầu nối ta một "ta" khác
trong một thế giới khác.
Tuy nhiên, không chỉ như vậy. Sự đồng điệu về cảm xúc đó giúp chúng ta
hiểu được những rung cảm chưa từng có, gợi n những cung bậc cảm xúc
chưa từng trải nghiệm, luyện những nh cảm mới chỉ hồ. Từ đó,
chúng thúc đẩy chúng ta hành động. Nhờ những trải nghiệm đó, ta biết yêu
thương người khác hơn, quan tâm đến những người xung quanh hơn, chú
trọng đến chính bản thân mình hơn. Đó chính giá trị nhân văn lớn nhất của
văn chương.
Từ đó, chúng ta hiểu được lòng tin lớn lao của nhà văn Hoài Thanh vào sức
mạnh của văn chương. ng với đó, hy vọng niềm tin ông ấy luôn
gửi gắm vào những tác phẩm văn chương chân chính. Ông luôn khuyến
khích chúng ta viết về con người con người.

Preview text:

Chứng minh rằng Văn chương gây cho ta
những tình cảm ta không có
Lập dàn ý Chứng minh rằng Văn chương gây cho ta những tình
cảm ta không có I. Mở bài
Giới thiệu về vai trò của văn chương từ đó dẫn dắt nhận định của nhà phê
bình văn học Hoài Thanh: "Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có". I . Thân bài
A. Giải thích khái niệm liên quan tới nhận định của nhà phê bình
- Thế nào là văn chương?
1. Định nghĩa văn chương:
Là khái niệm dùng để gọi tên ngành nghệ thuật ngôn từ, lấy ngôn từ làm chất
liệu để xây dựng hình tượng, phản ảnh và biểu hiện đời sống.
2. Phân biệt văn học và văn chương: Văn chương ở đây là các tác phẩm
nghệ thuật ngôn từ chân chính.
- "Ta": Khái niệm chỉ đối tượng tiếp nhận văn chương (người đọc, người nghe, nhà phê bình.. )
- "Tình cảm": Là những cảm xúc, nỗi niềm sâu kín, sự khắc khoải, bồn chồn,
những tâm tư sâu kín... được trỗi dậy khi tiếp cận với văn chương. B. Chứng minh:
"Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có"
- Những tình cảm không có mà văn chương đưa lại là gì?
Văn chương gửi gắm những thông điệp cuộc sống tới chúng ta, những tình
cảm cao đẹp giàu giá trị nhân văn, những nét ứng xử tinh tế, những bài học sâu sắc về cuộc đời.
- Văn chương biểu hiện những tình cảm của chúng ta một cách tinh tế và sâu sắc.
Chúng ta có những tình cảm nhân bản như tình yêu gia đình, quê hương, đất
nước, lòng thương người và khát vọng cao đẹp.
Văn chương mang đến những cách tiếp nhận và biểu hiện tình cảm này một
cách tinh tế, sâu sắc hơn, làm cho nó trở nên đa dạng và giàu sắc thái hơn. I I. Kết bài
Khẳng định nhận định trên của Hoài Thanh là đúng đắn. 
Nhấn mạnh vai trò của văn chương một cách ngắn gọn, súc tích.
Chứng minh rằng Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có - Mẫu số 1
Bàn về giá trị, sức mạnh và chức năng của văn chương, nhà văn Hoài Thanh
đã khẳng định rằng "Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có,
luyện những tình cảm ta sẵn có".
Văn chương không chỉ đơn thuần là các dòng chữ trên trang giấy, mà còn là
những thế giới, những câu chuyện sống động mà tác giả thổi hồn vào. Các
tác phẩm văn chương mang đến cho người đọc những trải nghiệm không thể
tưởng tượng. Quan trọng nhất, chúng gợi lên và tạo ra trong ta những tình
cảm, những cảm xúc chưa từng có, và đồng thời luyện tập những tình cảm
đã tồn tại. Đó chính là nhiệm vụ thiêng liêng của văn chương từ khi ra đời.
Những tình cảm đó không chỉ là những cảm xúc cao cả, to lớn, mà còn phải
là những tình cảm gần gũi và chân thực nhất. Đó có thể là niềm vui, nỗi buồn,
sự khổ đau, hạnh phúc, sự căm phẫn, đồng cảm và chia sẻ. Tất cả các mức
độ cảm xúc đó được đóng gói trong các tác phẩm văn chương. Dù đó là
những nhân vật mà chúng ta chưa từng gặp, câu chuyện không có thật,
nhưng ta vẫn cảm nhận và đồng hành cùng họ, trải qua từng cung bậc cảm
xúc. Nhờ đó, ta trở thành những con người nhạy cảm hơn, mang trong mình
trái tim đầy tình yêu thương.
Ví dụ, khi đọc truyện ngắn "Nghèo" của Nam Cao, ta đau lòng vì cảnh nghèo
đói và bất hạnh của vợ chồng chị Chuột. Ta cảm nhận sự tuyệt vọng qua
hành động hy sinh cuối cùng của anh Chuột và cảm thương trước cuộc sống
đáng thương của hai đứa con anh. Từ tình cảm ấy, ta rút ra bài học cho cuộc
sống thực, biết yêu thương những người xung quanh mình, chia sẻ và đồng
cảm với những số phận khó khăn. Đó chính là giá trị nhân văn cao cả mà các
tác phẩm văn chương chân chính luôn hướng tới.
Mỗi khi đọc một tác phẩm văn chương, lòng tôi trở nên tươi sáng hơn với
những tình cảm chân thành và quý giá. Đúng như lời khẳng định của nhà văn
Hoài Thanh: "Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện
những tình cảm ta sẵn có".
Chứng minh rằng Văn chương gây cho ta những tình cảm ta
không có - Mẫu số 2
Nhóc nói về tầm quan trọng vĩ đại của văn chương, nhà văn Hoài Thanh từng
khẳng định: Văn chương mang đến cho ta những tình cảm mà ta chưa từng
có, và rèn luyện những tình cảm ta đã có sẵn.
Nhận định đó thực sự chính xác về sức mạnh đặc biệt của văn chương trong
thế giới cảm xúc con người. Các động từ mạnh như "mang đến" và "rèn
luyện" đã tường minh sự tác động trực tiếp của văn chương. Thông qua các
câu chuyện, các khía cạnh cuộc sống và các số phận khác nhau, văn chương
xây dựng những rung động và cảm xúc mà trước đó chúng ta chưa từng trải
qua. Nó cũng bổ sung và làm sâu đậm những tình cảm hiện có, làm chúng
trở nên sâu sắc hơn và giàu tràn đầy hơn.
Chẳng hạn, khi chúng ta đọc bài thơ "Đất nước" của nhà thơ Nguyễn Đình
Thi, những hình ảnh hùng vĩ về tổ tiên cùng những vần thơ truyền cảm đã
thức tỉnh tình yêu quê hương trong lòng mỗi người con Việt Nam. Nó làm cho
trái tim ta đập mạnh mẽ hơn, tình yêu đất nước trào dâng hơn và rực cháy
hơn. Hoặc khi ta đọc đoạn trích "Trong lòng mẹ" của Nguyên Hồng, những
tình yêu thương và tình cảm dành cho mẹ trong trái tim được kích thích, trở
nên ấm áp và sâu sắc hơn. Điều đó khiến chúng ta muốn trở về nhà ngay lập
tức, ôm mẹ và được yêu thương như thuở còn nhỏ. Đó chính là khả năng
nuôi dưỡng và làm giàu thêm những tình cảm hiện có của văn chương.
Ngoài ra, văn chương cũng có thể đánh thức những cảm xúc mà trước đây
chúng ta chưa từng có. Ví dụ, khi ta đọc tác phẩm "Ai đã đặt tên cho dòng
sông" của Hoàng Phủ Ngọc Tường, những hình ảnh sống động về dòng sông
Hương ở Huế khiến ta cảm thấy xao xuyến không ngừng. Nó gợi mở trong ta
tình yêu với dòng sông và với vùng đất đó mà ta chưa từng đặt chân tới. Nó
khiến ta khao khát khám phá, muốn đến Huế để tự mình trải nghiệm cảnh
đẹp đó. Hoặc khi ta đọc "Chinh phụ ngâm", ta bỗng cảm thấy đau xót cho số
phận của người phụ nữ trong cuộc chiến, đồng cảm với sự cô đơn, kiệt quệ
và khổ đau của nàng. Dù đó là một nhân vật mà ta chưa từng gặp, chưa từng
quen biết, nhưng những tình cảm mà ta truyền vào đó, những cảm xúc mà
tác phẩm gợi lên, đều là chân thành và thật lòng.
Những giá trị và ý nghĩa này là sức mạnh thiêng liêng của văn chương. Tuy
nhiên, điều đó chỉ áp dụng cho văn chương chân chính, được viết bằng cả
trái tim của nhà văn. Không phải những tác phẩm văn chương chỉ để "bán
hàng" và viết chỉ để đáp ứng nhu cầu giải trí mặt trước, không mang lại ý
nghĩa gì. Hiện nay, loại văn chương thương mại như vậy ngày càng trở nên
phổ biến. Chúng khiến những giá trị cao quý của văn chương đối với người
đọc dần bị hao mòn. Điều đó thực sự đáng tiếc. Tuy nhiên, chỉ là vấn đề thời
gian, những tác phẩm văn chương đó sẽ bị lãng quên bởi thời gian và người
đọc. Chỉ có những tác phẩm văn chương chân chính mới có thể tự mình tồn
tại, chống lại sự phai mờ của thời gian.
Vì vậy, ta có thể nói rằng khả năng mang đến những tình cảm mới và bồi đắp
những tình cảm đã có không chỉ là giá trị và ý nghĩa của văn chương. Đó
cũng là mục tiêu và lý tưởng mà các tác phẩm văn chương chân chính luôn hướng đến.
Chứng minh rằng Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có - Mẫu số 3
Văn chương là một thế giới đầy màu sắc, có khả năng chạm đến trái tim
người đọc một cách nhanh chóng và dễ dàng. Vì lẽ đó, nhà văn Hoài Thanh
đã khẳng định về sứ mệnh và sức mạnh to lớn của văn chương trong thế giới
này, khi nó "gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm ta sẵn có".
Hoài Thanh đã nhắc đến một chức năng vô cùng cao quý của các tác phẩm
văn chương chân chính. Những tác phẩm đó như những thần kỳ màu sắc,
khơi gợi và tái tạo những tình cảm, những cung bậc cảm xúc mà ta chưa
từng trải qua. Đồng thời, chúng làm cho những tình cảm sẵn có của ta trở
nên sâu sắc hơn, thăng hoa hơn. Nghe có vẻ mơ hồ, nhưng thực tế là suốt
hàng ngàn năm qua, văn chương đã, đang và sẽ tiếp tục làm điều đó.
Ngay từ thời xa xưa, các vị vua, tướng lĩnh đã sáng tác những bài hịch, bài
cáo, bài phú... để khơi gợi trong lòng binh sĩ và nhân dân tình yêu đất nước,
lòng căm thù kẻ thù. Những người yêu nước trở nên đặc biệt yêu quê hương,
còn những kẻ căm thù giặc trở nên quyết tâm tiêu diệt chúng. Đó chính là sức mạnh của văn chương.
Hoặc như những tác phẩm văn chương trực tiếp đặt chân vào thế giới nội
tâm của con người. Dù nhân vật không có thật, cuộc sống và câu chuyện
được tác giả sáng tạo, nhưng người đọc vẫn đồng điệu với họ, cảm nhận
được những cung bậc cảm xúc ấy. Qua các tác phẩm đó, người đọc cảm
nhận được nỗi đau khổ và bất hạnh của những đứa trẻ mất đi sự che chở
của gia đình, cảm nhận được khát vọng tự do của những người bị giam cầm,
cảm nhận được sự đau khổ của những người đã lạc lối, cảm nhận được
tuyệt vọng của những số phận bị dồn đến chân tường. Những cung bậc cảm
xúc đó, những tình cảm đó, chúng ta cảm nhận rõ trong từng nhịp đập của
trái tim, dù ta chưa từng trải qua. Đó chính là sức mạnh mà những tác phẩm
văn chương đã tạo ra. Chúng như những cây cầu nối ta và một "ta" khác
trong một thế giới khác.
Tuy nhiên, không chỉ như vậy. Sự đồng điệu về cảm xúc đó giúp chúng ta
hiểu được những rung cảm chưa từng có, gợi lên những cung bậc cảm xúc
chưa từng trải nghiệm, và luyện những tình cảm mới chỉ là mơ hồ. Từ đó,
chúng thúc đẩy chúng ta hành động. Nhờ những trải nghiệm đó, ta biết yêu
thương người khác hơn, quan tâm đến những người xung quanh hơn, và chú
trọng đến chính bản thân mình hơn. Đó chính là giá trị nhân văn lớn nhất của văn chương.
Từ đó, chúng ta hiểu được lòng tin lớn lao của nhà văn Hoài Thanh vào sức
mạnh của văn chương. Cùng với đó, là hy vọng và niềm tin mà ông ấy luôn
gửi gắm vào những tác phẩm văn chương chân chính. Ông luôn khuyến
khích chúng ta viết về con người và vì con người.
Document Outline

  • Chứng minh rằng Văn chương gây cho ta những tình c
    • Lập dàn ý Chứng minh rằng Văn chương gây cho ta nh
      • I. Mở bài
      • II. Thân bài
      • III. Kết bài
    • Chứng minh rằng Văn chương gây cho ta những tình c
    • Chứng minh rằng Văn chương gây cho ta những tình c
    • Chứng minh rằng Văn chương gây cho ta những tình c