



Preview text:
VIẾT VĂN BẢN NGHỊ LUẬN VỀ MỘT TÁC PHẨM VĂN HỌC
(Người thực hiện: TÔ THỦY TIÊN Lớp 11A1)
I. Giới thiệu chung:
Tên tác phẩm: NGÀY XƯA CÓ MẸ Thể loại: Thơ tự do Tên tác giả: Thanh Nguyên
Lập dàn ý: (Đính kèm nguyên văn tác phẩm, viết tay hay đánh vi tính đều được)
Giới thiệu tác phẩm và tác giả
Nữ nhà thơ Thanh Nguyên đã dùng ngòi bút để tạo ra đứa con
tinh thần của mình đó là tác phẩm Ngày Xưa Có Mẹ. Ngôn ngữ
chính là chìa khóa vạn năng để thi nhân mở ra cánh cửa của muôn
vàng cảm xúc. Qua bài thơ nhà thơ lại một lần nữa khiến cho người
đọc chìm trong những vần thơ da diết, giọng thơ chân chất, hồn hậu
để cho người đọc nhiều vấn vương, ấn tượng, xúc động . . đó cũng
chính là tiếng lòng của người thi sĩ.
Nêu khái quát về nội dung và nghệ thuật của tác phẩm: Nội dung
Bài thơ "Ngày xưa có mẹ" của nhà thơ Thanh Nguyên đã nhấn
Mở bài mạnh sự thiêng liêng của tình mẫu từ và những điều tuyệt vời mà
mẹ đã đem đến cho người con . Những điều đó mẹ cho đi nhưng
không đòi lại bao giờ , là những việc làm âm thầm đến ngay cả ta
còn không hay . Và còn là tình cảm trân trọng , yêu thương mẹ
mãnh liệt mà người con - hay chính là tác giả dành cho người mẹ đáng kính Nghệ thuật
Bài thơ " Ngày xư của mẹ" được viết theo thể thơ tự do , phương
thức biểu đạt chính là biểu cảm. Bênh cạnh đó, tác giả khéo léo sử
dụng nhiều các biện pháp tu từ độc đáo để khẳng định sự thiêng
liêng , cao cả của người mẹ và thể hiện những hi sinh mẹ dành cho
con. Ngôn ngữ trong bài thơ thể hiện sự gần gũi , giản dị , giàu sức
gợi cảm khiến cho độc giả cảm thấy không có sự khoảng cách giữ mẹ và con.
Thân – Xác định chủ đề của tác phẩm: bài
Chủ đề của bài được thể hiện khiến cho độc giả dễ dàng nhận
thấy "tình mẫu tử" hiện hữu một cách rõ nét trong bài thơ. Đến với
khổ 2, giúp người độc giả nhận ra được sự hi sinh tình yêu thương
của người mẹ. Từ đó, gợi lên sự thiêng liêng và giá trị của tiếng gọi "mẹ".
Phân tích, đánh giá giá trị đặc sắc về nội dung và hình thức
nghệ thuật của tác phẩm
Tiếng gọi mẹ đứng ở mỗi khổ thơ vừa mở ra tình thương mà
cũng vừa thắt lại niềm đau mất mẹ: "Mẹ!
Cái tiếng gọi mà từ khi bập bẹ Đến lúc trưởng thành
Con vẫn chưa hiểu hết chiều sâu"
Chúng ta luôn gọi mẹ, từ khi ta tấm bé, đến khi trưởng thành.
Mỗi khi ta vấp ngã, ta vẫn luôn nghĩ tới mẹ đầu tiên. Mẹ như là bến
đỗ cho ta tìm về, mỗi lúc ta mệt mỏi nhất. “ Mẹ! Tiếng gọi mà từ khi
bập bẹ” Chúng ta cất tiếng gọi “ Mẹ” chỉ từ khi còn rất nhỏ khi đó
chúng ta vẫn chưa cảm nhận được hết ý nghĩa của tiếng gọi thiêng
liêng ấy. “Đến lúc trưởng thành/ Con vẫn chưa hiểu hết chiều sâu”.
Và đến bây giờ khi chúng ta đã lớn, đã trưởng thành thì tiếng gọi ấy
vẫn luôn được cất lên mỗi khi chúng ta vấp ngã, mỗi khi chúng ta
gặp khó khăn. Tiếng gọi “Mẹ!” ấy sẽ mãi mãi sống cùng năm tháng
với người con, sẽ không bao giờ tắt đi bởi trong trái tim của con
luôn có hình bóng của mẹ "Mẹ! Có nghĩa là bắt đầu
Cho sự sống, tình yêu, hạnh phúc"
Mẹ cho ta nhân dáng cả nhân tâm. Mẹ luôn yêu thương ta một
cách vô điều kiện. Mẹ cho ta những ước mơ đầu đời, là nguồn động
lực chắp cánh cho những ước mơ bay cao thật xa và chỉ có mẹ sẽ
cảm thấy hạnh phúc khi ta thành công . Hình ảnh liệt kê : “ sự sống,
hạnh phúc , tình yêu”. Mẹ cho con sự sống, nuôi dưỡng con bằng
tình yêu thương và cuối cùng điều mẹ muốn là nhìn thấy con được hạnh phúc. " Mẹ! Có nghĩa là duy nhất Một bầu trời Một mặt đất Một vầng trăng"
Hình ảnh tượng trưng "bầu trời, mặt đất, vầng trăng" tuyệt đối
hóa, vĩnh hằng hóa tình mẹ thiêng liêng, mẹ là duy nhất. Và một chi
tiết nữa, là mỗi chúng ta luôn sống dưới bầu trời đó cũng là ẩn dụ
cho việc mẹ luôn che chở, bảo bọc cũng như ta luôn sống dưới vòng
tay yêu thương của mẹ Tình mẹ cũng như thế không thể nào mua
bán và trao đổi bởi nó luôn vĩnh hằng và thiêng liêng như bầu trời ,
trái đất , vầng trăng. Và cũng thật trùng hợp khi mỗi chúng ta đều
sống trên mặt đất và dưới bầu trời, điều đó càng khẳng định rõ hơn
về sự che chở, bao bọc của người mẹ dành cho con. Có lẽ mỗi người
con cũng sẽ được sống dưới tình yêu thương và vòng tay ấm áp của
mẹ được ví như là mặt trăng
" Mẹ không sống đủ trăm năm
Nhưng đã cho con dư dả nụ cười và tiếng hát"
Thời gian luôn xoay vòng, mẹ rồi thì cũng sẽ già đi bản thân ta
rồi cũng sẽ lớn lên theo từng ngày. Nhưng khoảng thời gian có mẹ
bên cạnh sẽ là khoảng thời gian hạnh phúc và tuyệt vời nhất của
người con. Mẹ có thể già đi nhưng tình cảm của mẹ chẳng thể phai nhòe
" Chỉ có một lần mẹ không ngăn con khóc
Là khi mẹ không thể nào lau nước mắt cho con Là khi mẹ không còn
Hoa hồng đỏ từ đây hoá trắng. ."
Mẹ chỉ muốn lau những giọt nước mắt hạnh phúc của chúng ta .
Nhưng đến khi thấy ta khóc và tủi thân, vì phận mồ côi của mình thì
mẹ đã không còn nữa”. Câu thơ vừa nhấn mạnh sự đau đớn khi mẹ
mình không còn nữa vừa gợi ra được nỗi cô đơn đến chua sót mà
không thể làm được gi bởi từ đây mẹ sẽ không bao giờ xuất hiện
nữa. Tình yêu của mẹ dành cho con sẽ không còn nữa khi mẹ mất
đi. Có thể nói là ta đã " mồ côi" . "Hoa hồng đỏ từ nay hóa trắng".
Đặt ở cuối đoạn thơ khiến cho độc giả hiểu và thương cho nỗi đau
mồ côi. Hoa hồng cài trên ngực áo mỗi dịp vu lan đã hoa trắng cũng
như trái tim ta đã chậm đi một nhịp. Câu thơ xuống dòng đột ngột,
dấu chấm lửng ". ."như nấc, như nghẹn, như thút thít thủ thỉ một
niềm riêng- mẹ đã xa con-xa thật rồi sao. Mất mẹ là niềm đau đớn
nhất trong đời của người con.
– Đánh giá tác dụng của những nét đặc sắc về hình thức nghệ
thuật trong việc thể hiện chủ đề của tác phẩm:
Tác phẩm “ ngày xưa có mẹ” kh chỉ đặc sắc về nội dung mà còn
đặc sắc về nghệ thuật. Với thể loại thơ tự do tác phẩm " Ngày Xưa
Có Mẹ" " không chỉ khắc họa thành công ý nghĩa thiêng liêng của
tiếng gọi "Mẹ" và những điều tuyệt về mà mẹ đem đến cho ta. Mà
còn gây ấn tượng với bạn đọ, sự kết hợp giữa giọng văn chân chất,
hồn hậu cùng với nhịp thơ linh hoạt, kết hợp nhuần nhuyễn nhuần
nhuyễn các phép tu từ liệt kê, hô ngữ, hình ảnh tượng trưng,. ., đoạn
thơ khắc họa sâu sắc công ơn to lớn, tình cảm trân quý và niềm đau
mất mẹ của chủ thể trữ tình. Vĩnh hằng hóa hình ảnh mẹ (đất, trời,
trăng) như một niềm an ủi là mẹ đã hóa thân vào vũ trụ bao la. Qua
đó đã nổi bật tài năng, ngòi bút điêu luyện đã góp phần tạo nên sự bất tử của tác phẩm
– Thể hiện những suy nghĩ, cảm nhận của người viết về tác phẩm
Với Thanh Nguyên, trong những câu chuyện cổ tích đẹp đẽ còn có
câu chuyện cổ tích về Mẹ. Vì vậy, bài thơ như một lời nhắn nhủ cho
những ai còn Mẹ trên đời, rằng hãy yêu Mẹ để sống sao cho xứng
với niềm tin, tấm lòng của Mẹ và không phải nghĩ nhiều thêm nữa,
bởi khi ta biết yêu Mẹ nghĩa là ta đã làm tròn phận sự của một người
con ở giữa cõi đời rồi
Khẳng định lại một cách khái quát những nét đặc sắc về nghệ
thuật và nét độc đáo về chủ đề của tác phẩm:
"Ngày Xưa Có Mẹ" là một kiệt tác cho thấy được tình mẫu tử sự
yêu thương, cảm thông, che chở của ng mẹ dành cho con. Từ đó đã
cho ta thấy rằng, tiếng gọi mẹ thật thiêng liêng và cao cả. Với ngòi
bút đại tài của mình tác giả đã sử dụng ngôn ngữ giản dị, chân thật
đã đem đến cho người đọc một tác phẩm độc đáo một kiệt tác của
dân tộc. Không chỉ vậy, tác giả còn gây ấn tượng cho người đọc bởi
thông điệp cũng như chủ đề của tác phẩm mang lại vô cùng đặc sắc
Kết bài Nêu ý tác động của tác phẩm đối với bản thân, hoặc cảm nghĩ
sau khi đọc, thưởng thức tác phẩm:
Tác phẩm "Ngày Xưa Có Mẹ" của thanh nguyên tác phẩm xuất
sắc khi nói về tình mẫu tử gợi cho ta cảm xúc ơn với đấng sinh
thành.Dù ta còn mẹ hay mất mẹ, ta nhận thấy ra kho tàng tình yêu
của mẹ vẫn hiện hữu trong con. Dù bạn là ai trong đời này thì cũng
đừng nên đối xử thô bạo và bất công với những người làm mẹ và sẽ
là mẹ. Vì mẹ cũng là người phụ nữ mỏng manh luôn cần được yêu
thương và vỗ về. Mẹ vẫn luôn cố gắng từng ngày, hoàn thiện bản
thân mình hơn để có thể làm tốt vai trò của tốt. .
Document Outline
- VIẾT VĂN BẢN NGHỊ LUẬN VỀ MỘT TÁC PHẨM VĂN HỌC
- I.Giới thiệu chung:
- Tên tác phẩm: NGÀY XƯA CÓ MẸ Thể loại: Thơ tự do