Giải SGK Tiếng Việt 5 trang 70 Bài 14: Viết đoạn văn tả phong cảnh - Kết nối tri thức (Tập 1)
Xin gửi tới quý thày cô và các em học sinh Giải SGK Tiếng Việt 5 trang 70 Bài 14: Viết đoạn văn tả phong cảnh - Kết nối tri thức (Tập 1) hay nhất, chi tiết nhất. Tài liệu giúp bạn tham khảo, ôn tập và đạt kết quả cao. Mời bạn đọc đón xem!
Chủ đề: Thiên nhiên kì thú (KNTT)
Môn: Tiếng Việt 5
Sách: Kết nối tri thức
Thông tin:
Tác giả:
Preview text:
Viết đoạn văn tả phong cảnh lớp 5 Kết nối tri thức
Câu 1 trang 70 Tiếng Việt lớp 5 Kết nối tri thức Tập 1: Đọc các đoạn văn dưới
đây và trả lời câu hỏi.
a. Trong rừng trúc có một con suối nhỏ, nước rất trong. Suối chảy lững lờ, làm
những sợi rêu xanh bám vào những tảng đá xám hai bên bờ nhảy múa nhịp nhàng.
Ở giữa dòng, một bầy cá nhỏ chỉ bằng ngón tay út ve vẩy vây và đuôi, miệng khẽ há
ra, lặng lẽ bơi đứng. Gần như không có một tiếng động nào báo hiệu sự có mặt của
con suối ở quãng rừng có lẽ là đầu nguồn này. Bên kia suối, đã thấy những chiếc
măng trúc non bị nhím ăn dở, chân chúng in lỗ chỗ như vết chân chuột. Những cây
trúc vàng óng, vút cao, đã bắt đầu trổ hoa. Hoa trúc cứng và vàng, không có hương
vị gì, vậy mà đâu đó, vẫn thoảng một mùi thơm nhẹ nhõm, xa ngái,...
(Theo Trần Nhuận Minh)
● Đoạn văn tả phong cảnh gì?
● Tác giả quan sát, cảm nhận vẻ đẹp của phong cảnh bằng những giác quan nào?
● Phong cảnh được miêu tả theo trình tự thời gian hay không gian?
b. Biển luôn thay đổi màu tuỳ theo sắc mây trời. Trời xanh thẳm, biển cũng thẳm
xanh như dâng cao lên, chắc nịch. Trời rải mây trắng nhạt, biển mơ màng dịu hơi
sương, Trời âm u mây mưa, biển xám xịt nặng nề. Trời ầm ầm dông gió, biển đục
ngầu, giận dữ,... Như một con người biết buồn vui, biển lúc tẻ nhạt, lạnh lùng, lúc sôi
nổi, hả hê, lúc đăm chiêu, gắt gỏng. Biển nhiều khi rất đẹp, ai cùng thấy như thế.
Nhưng có một điều ít ai chú ý là: vẻ đẹp của biển, vẻ đẹp kì diệu muôn màu muôn
sắc ấy phần rất lớn là do mây, trời và ánh sáng tạo nên. (Theo Vũ Tú Nam)
● Tìm câu chủ đề của đoạn văn.
● Theo em, tác giả đã quan sát biển, trời vào những thời điểm nào?
● Tìm và nêu tác dụng của hình ảnh so sánh và nhân hoá trong đoạn văn.
Câu 2 trang 70 Tiếng Việt lớp 5 Kết nối tri thức Tập 1: Dựa vào kết quả quan sát
phong cảnh ở Bài 12 và dàn ý đã lập ở Bài 13, viết đoạn văn tả một đặc điểm nổi bật
của cảnh ao hồ, sông suối hoặc biển đảo. Trả lời:
Cách viết đoạn văn miêu tả cảnh sông nước
1. Nhớ về dấu hiệu đoạn văn:
● Câu mở đoạn viết thụt vào đầu dòng, giới thiệu đoạn sẽ tả, câu kết đoạn
kết thúc vấn đề nêu ra ở câu mở đoạn, thường nêu suy nghĩ của người
viết, các câu còn lại xoay quanh, làm rõ nghĩa cái đang nêu ở câu mở đoạn.
Câu mở đoạn giới thiệu đoạn văn của em tả phần nào của dòng sông, cái hồ nước,...
● Ví dụ: Ôi chao, dòng sông quê em về buổi chiều mới tấp nập làm sao!
(buổi chiều trên sông có những sự vật nào tham gia cảnh làm cho sông
tấp nập thì các em viết ra ở những câu sau em minh họa thêm ở những câu văn sau)
Mặt ao làng buổi sáng sao mà đẹp thế! (đẹp như thế nào những câu sau em minh
họa thêm ở những câu sau)
2. Nhớ viết các câu phải xoay quanh một ý mình đang diễn đạt, các câu liên hệ với nhau về mặt nghĩa.
3. Chú ý sử dụng mẫu câu kể ai thế nào nhiều hơn để viết văn miêu tả, sử dụng
nhiều từ láy gợi hình , gợi tả .
● Ví dụ: mặt ao lấp lánh, dòng sông hiền hòa, sóng gợn lăn tăn
4. Chú ý nhiều đến thiên nhiên tạo nên cảnh: nắng, gió, chim, mây trời....
5. Thứ tự miêu tả cảnh theo trật tự nào? Không gian hay thời gian?
6. Chú ý con người tham gia cảnh chỉ nêu ít thôi, chỉ điểm xuyết, không tập trung
7. Câu kết đoạn cần nêu suy nghĩ của em về dòng sông, hồ nước, ao làng,... bằng
một câu thật nhẹ nhàng.
Đoạn văn Tả dòng sông
Dòng sông không chảy thẳng đuột, mà uốn lượn như một con trăn khổng lồ bò từ
trên núi xuống. Mặt sông phẳng như tấm gương, đôi chỗ điểm xuyết thêm mấy chùm
lục bình có bông hoa tim tím. Nhìn từ xa, mặt sông như đang đứng im, không chảy
nữa. Nhưng khi đến gần, ta có thể thấy rõ từng đường chuyển của nước. Dưới lòng
sông là một thế giới sôi động và náo nhiệt, khác hẳn phía mặt nước. Ở lớp bùn lầy là
rong là cỏ, rồi cua, trai, ốc, hến, lươn. Trong nước thì đủ các đàn cá từ lớn tới bé bơi
tới bơi lui. Thỉnh thoảng chúng gặp mấy cậu tôm búng càng bơi tanh tách. Dù mỗi
ngày các bác chài với chiếc thuyền con vẫn chăm chỉ ra sông đánh bắt, thì chúng
vẫn đông đúc mãi như vậy. Có lẽ đó chính là món quà mà dòng sông gửi tặng cho người dân nơi đây.
Đoạn văn tả cảnh biển
Biển Nhật Lệ về đêm có một vẻ đẹp khác hẳn với buổi chiều. Đêm khuya, nước biển
dạn dĩ hơn, lân la vào sâu thêm. Từng đợt sóng kéo nhau trèo lên bờ cát, nghe oàm
oạp. Mặt biển chuyển màu đen huyền bí, sâu thẳm như màn trời. Nhìn ra xa, chẳng
biết đâu là chân trời cả. Những cột đèn điện và cả trăng sao hắt xuống mặt nước
những quầng vàng bạc, lóng lánh như ai vừa đổ xuống đây cả một trời châu báu.
Gió thổi qua những tán dừa trên cao, nghe xì xào xì xào. Lá dừa trong đêm tối, chỉ
thấy một màu đen tù mù, cắt lên nền trời đêm những vệt cắt lớn. Bờ biển ban đêm
có lác đác người qua lại. Họ đi chậm, nói nhỏ, tiếng họ bị gió biển và sóng đêm át
hết cả. Vô hình chung tạo nên một bãi biển về đêm trầm tư, yên tĩnh đến lạ kì.
Đoạn văn tả con suối
Bản tôi nằm dọc hai bên bờ suối. Con suối này bốn mùa nước trong veo. Mẹ bảo tôi
đây là con suối lớn nhất vùng là nơi duy nhất có nhiều cá. Đoạn suối chảy qua bản
tôi có hai thác nước. Nước chảy xiết, trơ những hòn cuội trắng tinh. Nước chảy vượt
qua những tảng đá ngầm làm thành những con sóng bạc đầu nhảy chồm lên. Đến
đầu bản, con suối bị một vực lớn chắn ngang. Vực khá sâu, nước chảy đến đó nước
tạo thành xoáy hút tất cả vào bụng nó. Qua cái vực đó, nước lại lững lờ, bình thản
trôi như không có chuyện gì xảy ra. Ngay cạnh nhà bà tôi, một chiếc cầu lớn đã
được xây dựng lên. Chúng tôi thường đứng trên thành cầu thả thuyền lá. Con suối
ấy thật gắn bó với người dân bản tôi.
Đoạn văn tả cảnh sông nước - Mẫu 1
Khung cảnh mà em yêu thích nhất ở quê hương chính là con sông chảy qua cuối
làng. Không ai biết con sông ấy tên là gì, nhưng người dân trong làng thường quen
mà gọi là “cái sông”. Hai bên bờ sông được người dân đắp đá, xây kè thành từng
bậc thang cho tiện đi lại và sinh hoạt. Lúc nào, dòng sông cũng đông vui và náo
nhiệt. Bởi, ngay bên bờ sông, là nơi họp chợ của các mẹ, các chị. Tiếng người mua,
kẻ bán rộn ràng cả một khúc sông quê. Đến chiều, khi chợ tàn, thì nơi đây là thiên
đường cho những đứa trẻ. Chúng tha hồ ngụp lặn trong dòng nước mát rượi. Và khi
mặt trời sắp lặn, lại rộn rã các bà, các mẹ đem đồ ra bờ sông giặt. Cứ thế, dòng
sông dịu dàng mà làm bạn, gắn kết thân mật với cuộc sống của làng em.
Đoạn văn tả cảnh sông nước - Mẫu 2
Quê hương em nổi tiếng khắp nơi với khu chợ nổi trên sông. Vốn bởi nơi đây có rất
nhiều kênh rạch. Người dân di chuyển chủ yếu bằng thuyền, bằng ghe. Vậy nên,
mới thành những buổi họp chợ trên mặt nước. Mới đầu, là để phục vụ người dân,
sau nó trở thành một nét văn hóa đặc trưng hấp dẫn bà con tứ xứ đến xem. Trên
mặt nước dập dềnh, những chiếc thuyền lớn có bé có tè tựu với đủ thứ mặt hàng
thơm ngon, hấp dẫn. Có những chiếc thuyền đơn sơ, mộc mạc như người dân nơi
đây. Cũng có những chiếc thuyền được trang trí cầu kì, sặc sỡ để thu hút khách du
lịch. Nhưng điểm chung của tất cả những gian hàng di động ấy, chính là tấm lòng
đôn hậu, chân chất của người bán hàng. Cả buổi chợ nơi đây lúc nào cũng rộn rã và
vui tươi, xáo xào âm thanh người mua kẻ bán. Tất cả cứ lênh đênh, dập dềnh, thật là thú vị.
Đoạn văn tả cảnh sông nước - Mẫu 3
Từ trên sân thượng nhà em, có thể nhìn thẳng ra dòng sông lớn chảy qua ngôi làng.
Gọi là sông, nhưng nó lớn và rộng lắm. Những buổi sớm mờ sương, bờ bên kia ảo
mộng như là cõi tiên. Nước trên sông lúc nào cũng đong đầy và chảy mãi. Mặt sông
gợn sóng lăn tăn trong những buổi gió nhẹ dặt dìu. Hai bên bờ sông, khung cảnh
khá hoang sơ và vắng vẻ. Do xung quanh là ruộng lúa, ruộng hoa của người nông
dân. Cả vùng trời xanh ấy, chẳng mấy khi được đông vui trừ mùa thu hoạch. Lúc mà
khúc sông này vui nhất, chính là vào những buổi chiều muộn, khi những đoàn
thuyền chở hàng hóa đi ngang qua. Tiếng còi tàu xé nước lao ngang qua khiến cả
vùng trời náo động. Chim chóc trong các vòm cây cũng phải chạy đi. Hôm nào, em
cũng lên sân thượng để chờ mong được ngắm nhìn khoảnh khắc tuyệt vời ấy. Thế
nhưng, tất cả cũng chỉ là thoáng qua trong phút chốc. Chiếc tàu lướt qua nhanh
chóng, chỉ để lại chút dư âm của tiếng vọng trong không khí, cùng những vệt khói
trắng lòa xòa trong sương chiều mà thôi.
Đoạn văn tả cảnh sông nước - Mẫu 4
Bến sông quê hương lúc chiều về.
Chiều về là lúc bến sông quê tôi tấp nập nhất.
Đoàn thuyền chở các bà, các chị từ chợ huyện, chợ tỉnh về cập bến. Các bà các chị
được đàn con ùa ra đón. Con lớn đỡ cho mẹ gánh hàng. Con nhỏ vòi mẹ chia quà.
Tiếng cười nói rộn ràng cả một khúc sông. Rồi ai về nhà nây. Con thuyền neo vào
bến đỗ. Đây cũng là lúc bọn trẻ chăn trâu lùa trâu xuống tắm. Bọn trẻ tắm cho trâu,
rồi bọn trẻ giỡn nước. Chúng té nước cho nhau. Chúng chơi trò đánh trận. Một đứa
kiếm đâu được trái bóng tròn. Thế là chúng ném bóng cho nhau. Một ý kiến được cả
bọn chấp nhận: chơi bóng nước. Chúng chia làm hai phe, chuyền bóng cho nhau.
Phe nào chuyền được 6 chuyền là thắng. Phe thua phải cõng phe thắng chạy dọc
con sông suốt từ bến tắm đến tận gốc đa. Bến sông quê tôi cứ rộn ràng như vậy cho
đến lúc mặt trời lặn phía chân trời mới có chút bình lặng.
Đoạn văn tả cảnh sông nước - Mẫu 5
Quê nội của em đẹp bởi có con sông chảy qua làng. Quanh năm cần mẫn, dòng
sông chở nặng phù sa bồi đắp cho ruộng lúa. Buổi sớm tinh mơ, dòng nước mờ mờ
phẳng lặng chảy. Giữa trưa, mặt sông nhấp nhô ánh bạc lẫn màu xanh nước biếc.
Chiều tà, dòng nước trở thành màu khói trong, hơi tối âm âm. Hai bên bờ sông, luỹ
tre làng nối vai nhau che rợp bóng mát cho đôi bờ. Sông đẹp nhất vào những đêm
trăng. Bóng trăng lồng vào nước, luỹ tre làng in bóng trên dòng sông, vài chiếc
thuyền neo trên bờ cát. Cảnh vật hữu tình đẹp như tranh vẽ.
Đoạn văn tả cảnh sông nước - Mẫu 6
Dưới chân Tháp Bà Ponaga, dòng sông Cái hiền hoà chảy ra biển. Hai bên bờ sông,
nhà cửa lô nhô. Lác đác, vài cụm dừa mọc choài ra sông, tàu lá lao xao trong gió.
Giữa sông, cù lao Hải Đảo rợp bóng dừa như một ốc đảo xanh lục giữa làn nước
xanh lam. Cầu Bóng bắc qua sông nườm nượp xe cộ. Dưới chân cầu, nơi con sông
đổ ra biển là cầu Cá. Thuyền đi biển sơn hai màu xanh đỏ, đậu san sát gần một
mỏm đá nối lên như hòn non bộ. Vài chiếc tàu máy chạy trên sông. Tiếng còi ô tô
gay gắt lẫn tiếng ghe máy chạy ì ầm làm dòng sông ồn ã lên. Nắng trưa bàng bạc
lên dòng sông, mặt nước sông như dát một thứ ánh kim xanh biếc màu trời. Con
sông, cửa biển và bến thuyền gắn bó bao đời là một trong những cảnh đẹp của
thành phố Nha Trang được nhiều người biết đến.
Đoạn văn tả cảnh sông nước - Mẫu 7
Nhà bà ngoại nhìn ra bến phà. Sáng sớm nhìn ra bờ sông, con nước đục ngầu phù
sa, hiền hòa chảy. Trên mặt nước, từng đám lục bình trôi dập dềnh, những cánh hoa
phơn phớt tím, rung rinh trong gió. Thỉnh thoảng, vài con thuyền chở đầy hàng hóa
xuôi theo dòng nước, vài chiếc xà lan nặng nề chở cát, tưởng như sắp bị dòng sông
nuốt chửng. Hai bên bờ sông, dãy dừa nước lao xao, ẩn hiện sau đó là vài nóc nhà.
Náo động nhất có lẽ là bến phà. Từng chuyến phà lớn, chở đầy người và xe cộ,
hàng hóa chăm chỉ qua lại hai bờ sông. Hai bên bờ, hành khách chờ xuống phà,
tiếng người xen lẫn tiếng xe, tạo thành dòng âm thanh ồn ào, náo nhiệt,... Nắng sớm
mai lấp lóa như dát vàng mặt nước. Dòng sông vẫn cuồn cuộn chảy đỏ sậm phù sa,
mang nặng nghĩa tình của con sông đối với người và đất miền Tây.
Đoạn văn tả cảnh sông nước - Mẫu 8
Những buổi sáng đẹp trời, nhất lại là những ngày phiên chợ, dòng sông mới nhộn
nhịp làm sao! Quê em chợ huyện họp một tháng bốn phiên vào chủ nhật hàng tuần.
Những ngày đó, dòng sông là một ngày hội. Ngay từ sáng sớm, khi mặt trời chỉ mới
ló lên sau rặng tre phía xa thì từng đoàn thuyền đã đưa các bà, các chị lên chợ
huyện, cách làng em chừng nửa tiếng đi đò. Những ngày nghỉ học, em được chị hai
cho đi theo. Thuyền đi trong sương sớm, ngồi trên thuyền, các bà các chị không
ngớt lời trò chuyện. Dòng sông vang lên tiếng người cười nói. Từng đoàn thuyền
đánh cá dong buồm thả lưới trăng xóa cả dòng sông. Những tiếng hò, tiêng hát vang
lên như gọi mặt trời thức dậy. Những ngày không đi chợ cùng chị, em lại cùng các
bạn đi cào hến, dậm trai ở ven sông. Những bữa được nhiều, em lại mang cho cu Tít
hàng xóm, thằng bé không may bị bại liệt hai chân sau một trận sốt ác tính. Mặt trời
lên, dòng sông trở lại cảnh tĩnh yên của đồng quê. Nước trôi, cuốn theo những cụm
bèo lục bình. Bình yên, phẳng lặng như cuộc sống thanh thản chốn làng quê.
Đoạn văn tả cảnh sông nước - Mẫu 9
Quê hương em nằm bên bờ sông Đuống hiền hòa. Mỗi sớm mai, mặt sông phẳng
lặng như gương. Dòng sông giống hệt dải lụa mềm mại trải dài tít tắp. Thấp thoáng
trong sương mù, từng đoàn thuyền đang từ từ rời bến. Phóng tầm mắt ra xa, hai bên
bờ sông, những bãi ngô, rặng tre xanh mờ mờ. Từ trên đê nhìn xuống, những dãy
thuyền chài neo đậu san sát, đang nổi ánh lửa ban mai. Chỗ bến đò, tiếng cười nói
xôn xao, tiếng mái chèo khua nước ven sông, người lên bến, xuống thuyền nhộn
nhịp như mắc cửi. Mặt trời đã lên. Ánh nắng rực rỡ chiếu lấp lánh làm cho dòng
sông rạng rỡ giống như người thiếu nữ đầy sức sống. Sông Đuống quê em đẹp như
một bức tranh. Dòng sông là người bạn thân thiết gắn bó với tuổi thơ êm đềm của em.
Đoạn văn tả cảnh sông nước - Mẫu 10
Dọc theo hai bên bờ sông là hai hàng cây xanh tươi đang rì rào trong gió. Nước
sông đang lững lò' đưa dòng về biển cả. Thỉnh thoảng, những chiếc lá trôi theo dòng
nước như những con thuyền bé nhỏ đang dập dềnh trên sóng nước mênh mông. Xa
xa, sau khúc quanh co của dòng sông, những con thuyền đang kéo lưới, tiếng gõ
cộc cộc vào mạn thuyền, tiếng cá quẫy tùng tăng, tiếng nói cười ríu rít,... Tất cả đã
làm cho dòng sông quê em trở nên nhộn nhịp đến lạ thường. Dòng sông quê em đã
gắn bó với bao người dân ở đây rất thân thương. Sông gắn bó với tuổi thơ của em.
Em yêu sông nhiều lắm.
Đoạn văn tả cảnh sông nước - Mẫu 11
Quê hương em có dòng sông La hiền hòa, thơ mộng. Dòng sông giang rộng cánh
tay ôm lấy mảnh đất quê hương em vào lòng như người mẹ ôm ấp đứa con thơ.
Nhìn từ xa, dòng sông như một dải lụa đào quanh co, uốn khúc. Dọc theo bờ bên
này, nhà cửa san sát, cảnh làng quê đầm ấm, yên vui. Xa xa, bờ bên kia, cây cối
xanh tốt um tùm nghiêng mình soi bóng xuống dòng nước trong veo. Những ngày
hè, nước sông trong vắt. Dưới ánh nắng, những gợn sóng lăn tăn lung linh dát bạc
xoa dịu cái nắng chói chang. Lũ trẻ chúng em thường đằm mình dưới dòng sông tắm
mát, người lớn thì lấy nước sông để giặt giũ, tưới cây... còn những người già thì ngồi
dưới gốc cây cạnh bờ sông hóng gió. Đến mùa mưa lũ, dòng sông như sâu hơn,
rộng hơn chở nước về nơi biển cả. Dòng nước đục ngầu, giận dữ ấy trôi xuôi giúp
làng êm yên bình trong dông bão. Con sông đã gắn bó với người dân quê em từ bao
đời, ghi dấu bao kỉ niệm tuổi thơ em. Em sẽ luôn nhớ về dòng sông quê hương với
bao kỉ niệm êm đềm.
Đoạn văn tả cảnh sông nước - Mẫu 12
Mảnh đất đồng bằng bắc bộ có con sông Hồng đỏ nằng phù sa bồi đắp tự ngàn năm
trước. Con sông cứ tự nhiên gắn liền với cảm hứng nghệ thuật và chẳng thể tách rời
cuộc sống lam lũ và bao nhọc nhằn của người nông dân. Dòng sông như con người
vậy. Đôi khi trầm lặng ánh chiếu sự bình yên của xóm làng với nhịp nước lặng lờ trôi.
Có khi vào mùa nước lũ, sông gồng mình lên như sóng nước cuồn cuộn. Nước đục
ngầu như da mặt ai lúc cáu gắt, bẩn tính. Con đê lúc này cũng phải chống lưng ngăn
những cuộn sóng dữ dội. Sông Hồng thay đổi tính các đến khó lường người dân quê
em vẫn luôn nhớ về nơi cố hương hay trái gió giở trời ấy. Dòng sông mang vẻ đẹp
bình dị, mộc mạc tựa những con người Việt Nam. Dù đi đâu, dòng sông vẫn nhẹ trôi
màu vĩnh cửu của thời gian,nguồn nước ngọt ngào nuôi dưỡng mảnh kí ức của em.
Đoạn văn tả cảnh sông nước - Mẫu 13
Nơi em sống có một con sông chảy qua tên là sông Hồng. Con sông uốn quanh và
trải dài khắp mấy tỉnh miền Bắc. Một phần cuộc sống của em cũng ảnh hưởng bởi
con sông ấy. Nước ở sông Hồng rất trong và mát. Dọc bờ sông là những lũy tre. Hai
bên bờ sông có những bãi cát trắng trọng trải dài theo bờ đê. Mỗi buổi chiều, khi mặt
trời khuất dần sau những lũy tre cũng là lúc những chiếc thuyền bắt cá lại bồng bềnh
trôi trên dòng sông. Bờ sông còn là nơi chúng em chạy quanh thả diều những buổi
chiều mùa hè lộng gió. Dòng sông còn là nơi tạo nguồn nước cho ruộng đồng quê
em. Cảnh vật trên dòng sông thật yên bình. Yêu cảnh vật nơi đây, em lại càng yêu
thêm sông Hồng và đất nước Việt Nam.
Đoạn văn tả cảnh sông nước - Mẫu 14
Quê hương tôi cũng có một dòng sông “nước gương trong soi bóng những hàng tre”
như trong bài “Nhớ dòng sông quê hương” của Tế Hanh. Nhìn từ xa, dòng sông như
một dải lụa đào tuyệt đẹp, duyên dáng, yêu kiều chảy ngang qua xóm làng. Hai bên
bờ, những rặng tre, rặng liễu in bóng mình xuống mặt sông, nước sông trở thành
mặt gương để cho tre, liễu soi mình. Trên ngọn tre, những chú cò đang đứng rỉa
lông, rỉa cánh, vài chú chim bói cá vừa đạp nước bay lên đã thu ngay được chiến lợi
phẩm là một con cá béo. Dòng sông như một người mẹ hiền từ, tốt bụng khi ban
tặng cho làng tôi biết bao món quà vô giá. Dòng sông quê sống mãi trong tâm trí tôi
như một bóng hình của quê hương yêu dấu. Sông đã ôm ấp tuổi thơ của tôi, nuôi lớn
những ước mơ nhỏ bé ngọt ngào.
Đoạn văn tả cảnh sông nước - Mẫu 15
Mặt trời càng lên cao, mặt biển càng thêm lấp lánh. Sóng biển cuồn cuộn nhấp nhô,
xanh biếc một màu. Ngoài khơi xa, đoàn thuyền đánh cá căng những cánh buồm
nâu, lướt nhanh trên biển. Ngước mắt lên trời xanh, trông đám mây trắng bay lửng lơ
hệt như đàn cừu non đang thong dong gặm cỏ. Từng tốp chim hải âu cất tiếng kêu
"chéc ... chéc ..." xòe cánh dệt biển. Ngắm cảnh biển trong ngày nắng đẹp, lắng tai
nghe tiếng sóng, lòng em thấy xôn xao và bình yên đến lạ. Nếu yêu biển hãy đến
bên biển để được ngắm nhìn, được chìm đắm trong vẻ đẹp hoang sơ mà rất dịu hiền êm ả.