Hãy viết một bức thư gửi bà Mùi sau cuộc gặp giữa hai cô cháu | Tập làm văn 4

Hãy viết một bức thư gửi bà Mùi sau cuộc gặp giữa hai cô cháu | Tập làm văn 4 được soạn thảo bao gồm các bài văn mẫu hay, chọn lọc cho các em học sinh tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức để chuẩn bị thật tốt cho các kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem!

Chủ đề:

Tập làm văn 467 tài liệu

Môn:

Tiếng Việt 4 3.2 K tài liệu

Thông tin:
2 trang 9 tháng trước

Bình luận

Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận.

Hãy viết một bức thư gửi bà Mùi sau cuộc gặp giữa hai cô cháu | Tập làm văn 4

Hãy viết một bức thư gửi bà Mùi sau cuộc gặp giữa hai cô cháu | Tập làm văn 4 được soạn thảo bao gồm các bài văn mẫu hay, chọn lọc cho các em học sinh tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức để chuẩn bị thật tốt cho các kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem!

24 12 lượt tải Tải xuống
Tưởng tượng em Hiền trong câu chuyện Bức ảnh
Mẫu 1
Cao Bằng, ngày tháng năm
Mùi thân yêu của cháu!
Rời khỏi nhà trở về Cao Bằng lòng cháu nặng trĩu nỗi buồn sự tiếc nuối
ạ. Bởi những giây phút được cạnh với cháu sao ngắn ngủi quá. Cháu vẫn
muốn được nằm cạnh cô, được vuốt tóc, xoa nhẹ lên lưng như 40 năm trước
vậy. Đối với cháu, như một người mẹ thứ hai, bởi vậy, phải rời xa khiến cháu
buồn lắm.
Năm đó, nếu không các đồng đội thì cháu mẹ đã không thể vượt qua
thời phút hung hiểm, cận kề cái chết được. Tuy ức của cháu lúc đó quá nhỏ để
nhớ được lời nói dáng vẻ của cô, nhưng vòng tay ấm áp, vững chãi của thì
cháu vẫn nhớ mãi không quên. Bây giờ 40 năm đã trôi qua, nhưng vòng tay của
vẫn vậy, khiến cháu được bao vây bởi sự hạnh phúc bình yên. Giá như giây
phút đó thể kéo dài mãi mãi.
Bây giờ cháu đã biết địa chỉ của rồi, cháu sẽ thường xuyên viết thư đến thăm
cô. nhỡ giữ gìn sức khỏe để đón cháu đến chơi nhé!
Cuối thư, cháu xin phép một lần nữa gọi “mẹ”. Mẹ Mùi ơi, con yêu mẹ lắm!
Con gái của mẹ
Hiền
Tưởng tượng em Hiền trong câu chuyện Bức ảnh
Mẫu 2
Cao Bằng, ngày tháng năm
Mùi kính mến!
Khi cháu viết bức thư này, thì cháu đã về đến nhà sau khi được đến thăm bác.
đã vài ngày trôi qua, nhưng những cảm xúc hạnh phúc vỡ òa của cuộc hội ngộ hôm
ấy vẫn lâng lâng trong lồng ngực cháu bác ạ.
Khi được biết địa chỉ của bác, cháu đã ngay lập tức đi xe suốt đêm để được gặp
bác. Bước chân được vào ngôi nhà nhỏ, nhìn thấy bác nằm trên giường bệnh
nước mắt cháu cứ trào ra. Đối với cháu, bác vừa một ân nhân, vừa một người
mẹ thứ hai của mình. Nếu không bác thì đã không thể cháu của ngày hôm
nay. Suốt bao năm qua, cháu luôn mong được gặp lại bác để đền đáp công ơn năm
nào. Giây phút gặp lại cháu hạnh phúc ngỡ như mình đang nằm mơ. Vậy cháu lại
được cầm tay bác, được gối đầu lên lồng ngực của bác. được cất “tiếng gọi mẹ”
luôn ấp trong lòng bấy lâu nay.
Qua lời tâm sự của bác mọi người, cháu biết được hoàn cảnh của bác hiện nay
rất vất vả. vậy, cháu nén lại nỗi sướng vui khi được đoàn tụ với bác để trở lại nhà.
Cháu trở về để chuẩn bị một mái ấm nhỏ để được đón “mẹ Mùi” về với cháu. Để
cháu được làm một người con đúng nghĩa, được đền đáp công ơn trời bể của bác.
vậy, bác hãy giữ gìn sức khỏe vui vẻ chờ cháu trở lại nhé!
Con gái của bác Mùi
Hiền
Hoàng Thị Hiền
| 1/2

Preview text:

Tưởng tượng em là cô Hiền trong câu chuyện Bức ảnh Mẫu 1 Cao Bằng, ngày tháng năm
Cô Mùi thân yêu của cháu!
Rời khỏi nhà cô trở về Cao Bằng mà lòng cháu nặng trĩu nỗi buồn là sự tiếc nuối cô
ạ. Bởi những giây phút được ở cạnh cô với cháu sao mà ngắn ngủi quá. Cháu vẫn
muốn được nằm cạnh cô, được cô vuốt tóc, xoa nhẹ lên lưng như 40 năm trước
vậy. Đối với cháu, cô như một người mẹ thứ hai, bởi vậy, phải rời xa cô khiến cháu buồn lắm.
Năm đó, nếu không có cô và các đồng đội thì cháu và mẹ đã không thể vượt qua
thời phút hung hiểm, cận kề cái chết được. Tuy kí ức của cháu lúc đó quá nhỏ để
nhớ được lời nói và dáng vẻ của cô, nhưng vòng tay ấm áp, vững chãi của cô thì
cháu vẫn nhớ mãi không quên. Bây giờ 40 năm đã trôi qua, nhưng vòng tay của cô
vẫn vậy, nó khiến cháu được bao vây bởi sự hạnh phúc và bình yên. Giá như giây
phút đó có thể kéo dài mãi mãi.
Bây giờ cháu đã biết địa chỉ của cô rồi, cháu sẽ thường xuyên viết thư và đến thăm
cô. Cô nhỡ giữ gìn sức khỏe để đón cháu đến chơi nhé!
Cuối thư, cháu xin phép một lần nữa gọi cô là “mẹ”. Mẹ Mùi ơi, con yêu mẹ lắm! Con gái của mẹ Hiền
Tưởng tượng em là cô Hiền trong câu chuyện Bức ảnh Mẫu 2
Cao Bằng, ngày tháng năm Cô Mùi kính mến!
Khi cháu viết bức thư này, thì cháu đã về đến nhà sau khi được đến thăm bác. Dù
đã vài ngày trôi qua, nhưng những cảm xúc hạnh phúc vỡ òa của cuộc hội ngộ hôm
ấy vẫn lâng lâng trong lồng ngực cháu bác ạ.
Khi được biết địa chỉ của bác, cháu đã ngay lập tức đi xe suốt đêm để được gặp
bác. Bước chân được vào ngôi nhà nhỏ, nhìn thấy bác nằm trên giường bệnh mà
nước mắt cháu cứ trào ra. Đối với cháu, bác vừa là một ân nhân, vừa là một người
mẹ thứ hai của mình. Nếu không có bác thì đã không thể có cháu của ngày hôm
nay. Suốt bao năm qua, cháu luôn mong được gặp lại bác để đền đáp công ơn năm
nào. Giây phút gặp lại cháu hạnh phúc ngỡ như mình đang nằm mơ. Vậy là cháu lại
được cầm tay bác, được gối đầu lên lồng ngực của bác. Và được cất “tiếng gọi mẹ”
luôn ấp ủ trong lòng bấy lâu nay.
Qua lời tâm sự của bác và mọi người, cháu biết được hoàn cảnh của bác hiện nay
rất vất vả. Vì vậy, cháu nén lại nỗi sướng vui khi được đoàn tụ với bác để trở lại nhà.
Cháu trở về để chuẩn bị một mái ấm nhỏ để được đón “mẹ Mùi” về với cháu. Để
cháu được làm một người con đúng nghĩa, được đền đáp công ơn trời bể của bác.
Vì vậy, bác hãy giữ gìn sức khỏe và vui vẻ chờ cháu trở lại nhé! Con gái của bác Mùi Hiền Hoàng Thị Hiền