




Preview text:
Kể lại một đoạn truyện Cóc kiện Trời - Mẫu 1
Một năm, Trời làm hạn hán. Ruộng đồng thì nứt nẻ. Cây cối đều khô héo. Các loài
vật đều lo lắng, sợ hãi. Tôi là Cóc. Vì thương muôn loài, cũng để cứu lấy chính
mình, tôi đã lên kiện Trời. Trên đường đi, tôi gặp anh Gấu, anh Cọp, cô Ong, anh
Cua và chị Cáo. Họ biết việc đều xin đi theo.
Chẳng mấy chốc, chúng tôi đã lên đến nơi. Tôi sắp đặt cho từng người bạn đồng
hành của mình. Anh Cua thì bò vào chum nước. Cô Ong thì đợi sau cánh cửa. Còn
chị Cáo, anh Gấu, anh Cọp thì nấp ở hai bên cổng.
Trước cổng thiên đình đặt một cái trống. Tôi đến gần trống rồi đánh ba hồi. Trời sai
Gà ra. Tôi liền báo với anh Cáo. Gà vừa đến thì anh Cáo đã nhảy ra cắn cổ tha đi
mất. Trời lại tiếp tục sai Chó ra đuổi bắt Cáo. Nhưng Chó ra tới cửa đã bị Gấu quật
ngã chết. Một lúc sau, Thần Sét lại cầm lưỡi tầm sét đi ra. Tôi lại ra hiệu cho cô Ong
bay ra đốt thần túi bụi. Thần Sét phải nhảy vào trong chum nước. Nhưng rồi thần lại
bị anh Cua kẹp đau điếng. Thần Sét nhảy ra ngoài thì bị anh Cọp vồ lấy.
Cuối cùng, Trời đành cho gọi chúng tôi vào: Tôi liên tâu:
- Muôn tâu Thượng đế! Suốt một năm nay, trần gian không có lấy một giọt nước. Xin
Trời hãy ban mưa xuống cứu giúp muôn loài.
Trời túng thế, đành nói:
- Thôi, cậu cứ về đi. Ta sẽ cho mưa xuống! Lần sau hễ chỉ cần muốn mưa, cậu chỉ
cần nghiến răng là được.
Chúng tôi vui vẻ trở về trần gian, mưa đã ngập cả ruộng đồng. Từ đó, hễ tôi nghiến
răng là trời lại đổ mưa.
Kể lại một đoạn truyện Cóc kiện Trời - Mẫu 2
Năm nọ, trời làm hạn hán khắp nơi. Ruộng đồng thì nứt nẻ, còn cây cối thì khô héo.
Các loài đều đứng trước nguy cơ diệt vong. Tôi là Cóc, vì thương muôn loài cũng vì
bản thân nên quyết định lên kiện trời. Dọc đường, tôi gặp anh Gấu, anh Cọp, cô Ong, anh Cua và chị Cáo.
Đến cổng thiên đình, tôi thấy một cái trống. Tôi liền bàn với mọi người. Anh Cua thì
bò vào chum nước. Cô Ong thì đợi sau cánh cửa. Còn chị Cáo, anh Gấu, anh Cọp
thì nấp ở hai bên cổng.
Sau đó, tôi liền đánh ba hồi trống. Một lúc sau, tôi nhìn thấy một anh Gà đang đến.
Tôi liền ra hiệu cho anh Cáo. Gà vừa bay đến thì anh Cáo đã nhảy ra cắn cổ tha đi
mất. Trời lại tiếp tục sai Chó ra đuổi bắt Cáo. Nhưng Chó ra tới cửa đã bị Gấu quật
ngã chết. Một lúc sau, Thần Sét lại cầm lưỡi tầm sét đi ra. Tôi lại ra hiệu cho cô Ong
bay ra đốt thần túi bụi. Thần Sét phải nhảy vào trong chum nước. Nhưng rồi thần lại
bị anh Cua kẹp đau điếng. Thần Sét nhảy ra ngoài thì bị anh Cọp vồ lấy. Trời đành cho gọi chúng tôi vào. Tôi liên tâu với trời:
- Muôn tâu Thượng đế! Suốt một năm nay, trần gian không có lấy một giọt nước. Xin
Trời hãy ban mưa xuống cứu giúp muôn loài.
Trời túng thế, đành nói:
- Thôi, cậu cứ về đi. Ta sẽ cho mưa xuống!
Trời còn nói nếu lần sau muốn mưa, tôi chỉ cần nghiến răng là được. Chúng tôi về
tới trần gian mưa đã ngập cả ruộng đồng. Từ đó, hễ tôi nghiến răng là trời lại đổ mưa.
Kể lại một đoạn truyện Cóc kiện Trời - Mẫu 3
Một năm, trời làm hạn hán rất lâu. Ruộng đồng nứt nẻ, cây cối trụ trơ, còn muôn loài
thì khát khô cả họng. Loài Gấu cũng rơi vào cảnh khốn khổ.
Nghe theo lời Cóc, tôi cùng với Cua, Cọp và Cáo lên thiên đình kiện trời.
Đến cửa Trời, chúng tôi thấy một cái trống rất to. Cóc liền gọi chúng tôi ra bàn bạc.
Anh Cua bò vào chum nước. Cô Ong hãy đợi sau cánh cửa. Tôi, Cọp và chị Cáo nấp ở hai bên.
Xong xuôi, Cóc liền bước tới cái trống, lấy dùi đánh ba hồi trống. Một lúc sau, Gà từ
đâu bay đến. Cóc liền ra hiệu cho Cáo. Anh Cáo nhảy xổ tới cắn cổ Gà tha đi. Một
lúc sau, Trời lại sai Chó ra bắt Cáo. Nhưng Chó vừa ra tới cửa thì đã bị tôi quật chết.
Lúc lâu sau, Thần Sét xuất hiện. Thần Sét cầm lưỡi tầm sét rất hùng hổ đi ra. Cóc
liền ra hiệu cho chị Ong ra đốt Thần Sét túi bụi. Thần phải nhảy vào chum nước gần
đóm thì lập tức bị anh Cua giơ càng ra kẹp làm thần đau điếng. Đến khi thần nhảy ra
thì lại bị anh Cọp vồ lấy.
Cuối cùng, Trời túng thế đành phải mời chúng tôi vào. Cóc liền thưa với Trời:
- Thưa Thượng đế, đã lâu rồi dưới trần gian không có lấy một giọt mưa. Kính xin
Thượng đế hãy cho mưa cứu muôn loài. Trời liền nói:
- Các cậu hãy về đi, ta sẽ cho mưa xuống. Lần sau, nếu muốn mưa chỉ cần cậu
nghiến răng báo cho ta biết.
Chúng tôi ra về, trong lòng vui mừng khôn xiết. Về đến trần gian, nước đã ngập cả ruộng đồng.
Kể lại một đoạn truyện Cóc kiện Trời - Mẫu 4
Một năm, hạn hán diễn ra rất lâu. Ruộng đồng nứt nẻ, cây cối khô héo. Muôn loài
đều đứng trước nguy cơ diệt vong. Tôi là chú Cóc nhỏ bé nhưng vẫn muốn lên thiên
đình kiến Trời. Dọc đường, tôi gặp anh Gấu, anh Cọp, cô Ong, anh Cua và chị Cáo.
Họ biết tôi lên thiên đình đòi Trời cho mưa xuống thì cũng xin đi cùng.
Chúng tôi theo ngọn gió mà đã đến cổng thiên đình. Trước cổng thấy một cái trống
rất to. Tôi suy nghĩ một lúc rồi sắp xếp: Anh Cua thì bò vào chum nước, cô Ong thì
đợi sau cánh cửa, còn chị Cáo, anh Gấu, anh Cọp thì nấp ở hai bên.
Xong xuôi, tôi tiến đến chiếc trống, đánh lên ba hồi. Một lúc sau, tôi nhìn thấy một
anh Gà đang đến. Đoạn được Trời sai Gà ra trị tội. Tôi liền ra hiệu cho anh Cáo. Khi
Gà vừa bay đến thì anh Cáo đã nhảy ra cắn cổ tha đi mất. Trời lại tiếp tục sai Chó ra
đuổi bắt Cáo, nhưng Chó mời ra tới cửa đã bị Gấu quật ngã chết. Chắc hắn lúc này
Trời giận dữ lắm. Từ xa, tôi đã thấy Thần Sét cầm lưỡi tầm sét đang tiến đến. Tôi lại
ra hiệu cho cô Ong bay ra đốt thần túi bụi. Thần Sét phải nhảy vào trong chum
nước. Nhưng rồi thần lại bị anh Cua kẹp đau điếng. Thần Sét nhảy ra ngoài thì bị
anh Cọp vồ lấy. Trời thấy thế phải gọi chúng tôi vào. Tôi liên tâu với trời:
- Muôn tâu Thượng đế! Suốt một năm nay, trần gian không có lấy một giọt nước. Xin
Trời hãy ban mưa xuống cứu giúp muôn loài.
Trời túng thế, đành phải dịu giọng nói:
- Thôi, cậu cứ về đi. Ta sẽ cho mưa xuống!
Trời còn nói rằng nếu lần sau muốn mưa, tôi chỉ cần nghiến răng là được. Chúng tôi
về tới trần gian mưa đã ngập cả ruộng đồng. Kể từ đó, hễ tôi nghiến răng là trời lại đổ mưa.
Kể lại một đoạn truyện Cóc kiện Trời - Mẫu 5
Một năm nọ, trời làm hạn hán rất lâu khiến cho ruộng đồng nứt nẻ, cây cối trụ trơ,
còn muôn loài thì khát khô cả họng. Loài Ong như chúng tôi cũng không thể sống
được. Nghe theo lời Cóc, tôi và Cua, Gấu, Cọp và Cáo lên thiên đình kiện trời.
Đến cửa Trời, chúng tôi thấy một cái trống rất to. Cóc liền bảo anh Cua:
- Anh Cua bò vào chum nước này.
Rồi quay sang bảo với tôi:
- Còn cô Ông hãy đợi sau cánh cửa.
Cóc lại bảo anh Gấu, Cọp và chị Cáo nấp ở hai bên. Dù không hiểu ý đồ của Cóc,
nhưng vì tin tưởng nên chúng tôi vẫn làm theo. Tôi nấp sau cánh cửa nhưng vẫn lén
nhìn xem Cóc đang làm gì.
Sắp đặt mọi thứ xong, Cóc liền một mình bước tới, lấy dùi đánh ba hồi trống. Sau
đó, từ đâu có một chú Gà bay đến. Biết là do trời sai Gà đến trị tội, Cóc liền ra hiệu
cho Cáo. Anh Cáo nhảy xổ tới cắn cổ Gà tha đi. Một lúc sau, Trời lại sai Chó ra bắt
Cáo. Nhưng Chó vừa ra tới cửa thì đã bị Gấu quật chết. Lúc này, Trời tức lắm, sai
Thần Sét ra trị anh Gấu. Thần Sét cầm lưỡi tầm sét rất hùng hổ đi ra. Cóc liền ra
hiệu cho tôi. Hiểu ý Cóc, tôi lao ra đốt Thần Sét túi bụi. Thần phải nhảy vào chum
nước gần đóm thì lập tức bị anh Cua giơ càng ra kẹp làm thần đau điếng. Đến khi
thần nhảy ra thì lại bị anh Cọp vồ lấy.
Cuối cùng, Trời túng thế đành phải mời chúng tôi vào. Cóc liền thưa với Trời:
- Muôn tâu Thượng đế! Đã lâu rồi dưới trần gian không có lấy một giọt mưa. Kính
xin Thượng đế hãy cho mưa cứu muôn loài. Trời liền nói:
- Cậu hãy về đi, ta sẽ cho mưa xuống. Lần sau, nếu muốn mưa chỉ cần cậu nghiến răng báo cho ta biết.
Chúng tôi ra về, trong lòng vui mừng khôn xiết. Đến khi về trần gian, nước đã ngập
cả ruộng đồng. Từ đó, mỗi khi anh Cóc khiến răng là Trời đều sẽ đổ mưa.
Document Outline
- Kể lại một đoạn truyện Cóc kiện Trời - Mẫu 1
- Kể lại một đoạn truyện Cóc kiện Trời - Mẫu 2
- Kể lại một đoạn truyện Cóc kiện Trời - Mẫu 3
- Kể lại một đoạn truyện Cóc kiện Trời - Mẫu 4
- Kể lại một đoạn truyện Cóc kiện Trời - Mẫu 5