-
Thông tin
-
Quiz
Kể lại truyện ngụ ngôn Thỏ và rùa chọn lọc hay nhất | Ngữ văn 7
Kể lại một câu chuyện ngụ ngôn là một trong những nội dung các em học sinh đã được học trong chương trình ngữ văn lớp 7. Có rất nhiều câu chuyện ngụ ngôn các em có thể tham khảo để áp dụng cho dạng đề bài này như chuyện Ếch ngồi đáy giếng, thầy bói xem voi, Rùa và thỏ. Tài liệu được sưu tầm và soạn thảo dưới dạng file PDF để gửi tới các bạn cùng tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức, chuẩn bị cho các buổi học thật tốt. Mời bạn đọc đón xem!
Văn mẫu 7 80 tài liệu
Ngữ Văn 7 1.5 K tài liệu
Kể lại truyện ngụ ngôn Thỏ và rùa chọn lọc hay nhất | Ngữ văn 7
Kể lại một câu chuyện ngụ ngôn là một trong những nội dung các em học sinh đã được học trong chương trình ngữ văn lớp 7. Có rất nhiều câu chuyện ngụ ngôn các em có thể tham khảo để áp dụng cho dạng đề bài này như chuyện Ếch ngồi đáy giếng, thầy bói xem voi, Rùa và thỏ. Tài liệu được sưu tầm và soạn thảo dưới dạng file PDF để gửi tới các bạn cùng tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức, chuẩn bị cho các buổi học thật tốt. Mời bạn đọc đón xem!




Tài liệu khác của Ngữ Văn 7
Preview text:
Kể lại truyện ngụ ngôn Thỏ và rùa chọn lọc hay nhất 1. Bài mẫu số 1
Một ngày nọ, một chú thỏ và một chú rùa cùng nhau quyết định đua chạy để xem ai sẽ về đích trước. Trong
khi đó, một chú sư tử xung quanh đã nghe được và quyết định sẽ làm trọng tài của cuộc đua này.
Khi tiếng còi bắt đầu, chú thỏ lập tức chạy nhanh như gió, trong khi chú rùa chậm rãi di chuyển. Chú thỏ tự
tin rằng mình sẽ về đích trước, nên anh ta đã quyết định nghỉ ngơi một chút giữa chừng. Trong khi đó, chú
rùa tiếp tục chạy chậm nhưng kiên trì.
Khi chú thỏ quay lại đường đua, anh ta bất ngờ thấy chú rùa đang bò qua đích. Chú thỏ cố gắng chạy
nhanh hơn để đuổi kịp, nhưng không thành công. Sư tử làm trọng tài của cuộc đua đã nói với chú thỏ rằng,
tốc độ nhanh của anh ta chưa đủ để về đích trước chú rùa. Chú rùa chậm nhưng kiên trì đã giúp anh ta chiến thắng cuộc đua.
Câu chuyện này giảng dạy rằng, tốc độ không phải là tất cả. Thành công có thể đạt được bằng cách kiên trì
và chăm chỉ, không phải chỉ bằng sức mạnh hay tài năng. Nó cũng cho thấy rằng, không nên coi thường
người khác chỉ vì họ chậm hơn mình. 2. Bài mẫu số 2
Ngày xửa ngày xưa, có chú thỏ và rùa đã tranh cãi với nhau xem ai nhanh hơn. Sau một hồi cãi nhau thì
chúng đã quyết định chạy đua để giải quyết những tranh luận trên, nếu ai về đích trước thì người đó sẽ là
người chiến thắng và được công nhận là người chạy nhanh nhất. Chúng đã bàn bạc và đồng ý với lộ trình
sẽ chạy qua. Cuối cùng cuộc thi chạy giữa thỏ và rùa cũng bắt đầu.
Bắt đầu cuộc đua thỏ xuất phát thật nhanh chạy thục mạng như tên bắn về phía đích, sau khi chạy một
khoảng khá xa thỏ nghĩ rằng mình đã bỏ xa rùa, thỏ nghĩ thầm trong đầu:” Còn lâu rùa mới đuổi kịp ta, cậu
ta rất chậm chạp, thôi thì mình cứ tranh thủ nghỉ ngơi cái đã.” Thỏ cứ thế mà tung tăng dạo quanh hái hoa
bắt bướm trong tâm thế rất vui vẻ không hề lo lắng gì, thỏ ta thản nhiên nhìn trời, nhìn đất ngắm mây, thỉnh
thoảng nhấm nháp vài ngọn cỏ non, khoan khái nhịp chân. Đến khi mệt rồi thì thỏ vào ngồi bệt xuống một
gốc cây gần đó để nghỉ mệt.
Trong khi đó rùa vẫn chăm chỉ cố gắng bước từng bước nặng nhọc hì hục dần dần tiếng về đích phía trước.
Thỏ nằm khoan thai ở gốc cây rồi ngủ quên. Rùa vượt qua chỗ thỏ đang nằm ngủ và gần chạm tới vạch kết
thúc. Động vật trong rừng hò hét cổ vũ rất lớn cho rùa, thỏ giật mình tỉnh dậy. Thỏ ta còn vươn người và
ngáp một cách lười biếng rồi mới bắt đầu dùng hết sức chạy thật nhanh trở lại nhưng đã quá muộn. 3. Bài mẫu số 3
Truyện ngụ ngôn đầu tiên mà em được đọc là truyện Thỏ và rùa. Đến nay dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng
em vẫn nhớ được nội dung của câu chuyện.
Chuyện kể về một chú rùa chăm chỉ và có ý chí. Vốn họ nhà rùa lâu nay vẫn mang tiếng chậm chạp. Nhưng
chú rùa này lại không chấp nhận dừng lại ở đó. Ngày nào chú cũng chăm chỉ tập luyện chạy bộ để rèn luyện
sức khỏe. Mặc khó khăn, vất vả và lời gièm pha của mọi người, chú vẫn kiên trì với mục tiêu của mình mỗi ngày.
Một hôm nọ, có chú thỏ khác vốn nổi tiếng chạy nhanh đi ngang qua chỗ tập chạy của rùa. Chú ta bật cười
khoái chí, chê bai rùa đang làm việc công cốc. Tức lắm, rùa liền đòi chạy thi với thỏ. Thỏ đồng ý ngay. Cuộc
chạy đua của cả hai diễn ra trong sự chứng kiến của cả khu rừng. Hầu hết con vật đều chê cười trước hành
động của thỏ. Vì ai cũng biết rùa thì chậm chạp còn thỏ thì nhanh nhẹn. Sau tiếng nổ súng của bác gấu, hai
con vật liền lao về phía trước. Chớp mắt, thỏ đã chạy tít xa còn rùa vẫn mới nhúc nhích một đoạn ngắn.
Thấy vậy, thỏ liền dừng lại dạo chơi, hái hoa bắt bướm, rồi ngủ quên ở gốc cây. Trong lúc đó, rùa vẫn cố
gắng kiên trì tiến lên từng bước một. Đến lúc thỏ tỉnh giấc, thì rùa đã đến sát vạch đích rồi. Lúc này dù thỏ
có vắt chân lên cổ để chạy thì cũng vô ích.
Cuối cùng, rùa chiến thắng cuộc đua trong sự chúc mừng hân hoan của tất cả mọi người. Câu chuyện đã
dạy cho em bài học về sự cố gắng và nỗ lực không ngừng nghỉ trong cuộc sống. Chỉ cần chúng ta không từ
bỏ, thì chắc chắn sẽ đạt được ước muốn. 4. Bài mẫu số 4
Em đã được học câu chuyện Rùa và Thỏ. Câu chuyện để lại cho em nhiều bài học. Em sẽ kể lại câu chuyện
này. Em sẽ kể lại câu chuyện này.
Vào một buổi sáng mùa thu tiết trời mát mẻ, Rùa ra bãi cỏ tập chạy. Một chú Thỏ đi qua trông thấy mỉa mai châm chọc nói:
“Đồ chậm như sên. Mày mà cũng đòi tập chạy à?”
Thấy Thỏ nói vậy, Rùa thủng thẳng đáp:
“Anh đừng giễu tôi. Anh với tôi thử chạy thi xem ai hơn ai?”
Thỏ vểnh tai lên tự đắc nói:
“Được, được! Mày dám chạy thi với tao sao? Ta chấp mày một nửa đường đó”.
Rùa không nói gì, biết mình chậm chạp nên cố chạy thật nhanh. Thỏ nhìn theo mỉm cười, nó nghĩ chưa cần
chạy vội, đợi Rùa gần tới đích rồi sẽ chạy. Thế rồi Thỏ nhởn nhơ nhìn trời, nhìn mây.
Thỉnh thoảng lại nhấm nháp vài ngọn cỏ non, có vẻ khoan khoái lắm. Bỗng nghĩ đến cuộc thi, Thỏ thấy Rùa
đã sắp tới đích, cậu ta cắm cổ chạy thục mạng nhưng không kịp nữa rồi vì Rùa đã tới đích.
Qua câu chuyện trên, em nghĩ rằng muốn làm được việc gì, dù khó khăn đến đâu nếu ta quyết tâm, chịu
khó thì sẽ thắng lợi. Còn kiêu ngạo, chủ quan thì sẽ bị thất bại. 5. Bài mẫu số 5
Một buổi sáng mùa thu trời đẹp lắm! Tôi ra bờ suối để ngắm sương tan và điểm tâm món lá non. Tôi đang
say mê ngây ngất, bỗng nhìn xuống bãi cát. Thấy Rùa đang tập chạy.
Ôi! Rùa vất vả với cái lưng to kềnh và nặng như đá ấy, tôi mỉm cười mỉa mai. Đã thế tôi lại lên tiếng lớn.
- Rùa đấy ư? Đồ chậm như sên. Ngươi mà cũng tập chạy à?
Rùa có vẻ giận tôi lắm nhưng thản nhiên đáp rằng:
- Anh đừng giễu tôi! Anh với tôi thử chạy thi xem ai hơn?
Tôi vểnh đôi tai lên rồi trả lời:
- Được! Được chứ! Ngươi dám chạy thi với ta sao? Ta chấp ngươi một nửa đường đó.
Rùa không nói gì thêm. Biết mình chậm chạp nên cố sức để chạy. Thấy Rùa ì ạch chạy, tôi lại nghĩ rằng:
Mặc kệ, cứ để nó chạy gần tới đích, ta phóng cũng vừa.
Với ý nghĩa điên rồ ấy, tôi nhìn Rùa với cặp mắt xem thường, kiêu hãnh. Thế rồi, tôi ngao du đây đó, ngắm
nghía trời mây, thưởng thức lá non, hái hoa, đuổi theo đàn bướm. Tệ hại hơn nữa, tôi lại nằm dưới gốc cây
thả hồn theo mây gió. Tôi nghĩ đến cảnh mình tới đích trước Rùa, được đàn bướm vàng xinh xắn đến tặng
hoa và thán phục. Rùa sẽ xấu hổ vô cùng. Nghĩ đến đó tôi lại cười đắc chí. Chợt tôi nghĩ đến cuộc thi,
ngẩng đầu lên thì thấy Rùa đã gần tới đích. Tôi chạy bở hơi tai nhưng đâu còn kịp nữa. Rùa đã tới đích
trước. Tôi thật hổ thẹn. Còn lũ bướm bên bờ sông thì nhìn tôi với vẻ xem thường, khinh bỉ...
Chuyện xảy ra rồi tôi mới tỉnh ngộ. Vì tính tự kiêu, tự đắc và hợm hĩnh của mình nên tôi đã chuốc lấy bài
học đầu đời thật cay đắng. Tính kiên trì, khiêm tốn như Rùa ắt làm nên việc lớn. Và có lẽ tôi sẽ học tập
những nét đẹp từ bạn Rùa ấy. 6. Bài mẫu số 6
Có một con thỏ và một con rùa sống trong cùng một khu rừng. Một ngày, chúng quyết định tổ chức một cuộc đua.
Thỏ là loài động vật nhanh nhẹn, trong khi rùa lại là loài động vật chậm chạp. Thỏ cho rằng mình sẽ dễ dàng
thắng cuộc đua, vì vậy nó quyết định nghỉ ngơi một lúc trước khi bắt đầu chạy.
Trong khi đó, rùa lại không nghỉ ngơi và tiếp tục di chuyển với tốc độ chậm. Sau khi thỏ quyết định bắt đầu
chạy, nó đi rất nhanh và nhanh chóng bỏ lại rùa sau lưng. Tuy nhiên, thỏ bất ngờ gặp phải một chướng ngại
vật và bị thương. Thỏ phải ngừng lại để điều trị vết thương của mình. Trong khi đó, rùa tiếp tục chậm rãi di
chuyển trên con đường và khiến nó dần tiến gần đến đích. Cuối cùng, rùa vượt qua đường đua và chiến
thắng cuộc đua. Từ câu chuyện này, chúng ta có thể rút ra được nhiều bài học.
Đầu tiên, tốc độ không phải là yếu tố quan trọng nhất để đạt được mục tiêu của mình. Thứ quan trọng hơn
là bền bỉ và kiên trì, như rùa đã chứng minh trong cuộc đua. Thứ hai, việc chọn lựa đúng thời điểm để nghỉ
ngơi và tập trung sức lực để đạt được mục tiêu là rất quan trọng. Nếu thỏ không dừng lại để nghỉ ngơi, có lẽ nó đã thắng cuộc đua.
Cuối cùng, câu chuyện còn dạy chúng ta rằng, đôi khi chúng ta cần phải chấp nhận sự thật rằng có những
người hoặc vật thể chậm chạp hơn chúng ta, nhưng nếu ta vẫn kiên trì và bền bỉ, ta sẽ vượt qua được mọi
thử thách và đạt được thành công. 7. Bài mẫu số 7
Truyện ngụ ngôn đầu tiên mà em được đọc là truyện Thỏ và rùa. Đến nay dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng
em vẫn nhớ được nội dung của câu chuyện.
Chuyện kể về một chú rùa chăm chỉ và có ý chí. Vốn họ nhà rùa lâu nay vẫn mang tiếng chậm chạp. Nhưng
chú rùa này lại không chấp nhận dừng lại ở đó. Ngày nào chú cũng chăm chỉ tập luyện chạy bộ để rèn luyện
sức khỏe. Mặc khó khăn, vất vả và lời gièm pha của mọi người, chú vẫn kiên trì với mục tiêu của mình mỗi ngày.
Một hôm nọ, có chú thỏ khác vốn nổi tiếng chạy nhanh đi ngang qua chỗ tập chạy của rùa. Chú ta bật cười
khoái chí, chê bai rùa đang làm việc công cốc. Tức lắm, rùa liền đòi chạy thi với thỏ. Thỏ đồng ý ngay.
Cuộc chạy đua của cả hai diễn ra trong sự chứng kiến của cả khu rừng. Hầu hết con vật đều chê cười trước
hành động của thỏ. Vì ai cũng biết rùa thì chậm chạp còn thỏ thì nhanh nhẹn. Sau tiếng nổ súng của bác
gấu, hai con vật liền lao về phía trước. Chớp mắt, thỏ đã chạy tít xa còn rùa vẫn mới nhúc nhích một đoạn
ngắn. Thấy vậy, thỏ liền dừng lại dạo chơi, hái hoa bắt bướm, rồi ngủ quên ở gốc cây. Trong lúc đó, rùa vẫn
cố gắng kiên trì tiến lên từng bước một. Đến lúc thỏ tỉnh giấc, thì rùa đã đến sát vạch đích rồi. Lúc này dù
thỏ có vắt chân lên cổ để chạy thì cũng vô ích.
Cuối cùng, rùa chiến thắng cuộc đua trong sự chúc mừng hân hoan của tất cả mọi người. Câu chuyện đã
dạy cho em bài học về sự cố gắng và nỗ lực không ngừng nghỉ trong cuộc sống. Chỉ cần chúng ta không từ
bỏ, thì chắc chắn sẽ đạt được ước muốn.