-
Thông tin
-
Quiz
Kể về ước mơ của em | Tập làm văn 4
Kể về ước mơ của em | Tập làm văn 4 được soạn thảo bao gồm các bài văn mẫu hay, chọn lọc cho các em học sinh tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức để chuẩn bị thật tốt cho các kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem!
Tập làm văn 466 tài liệu
Tiếng Việt 4 3.2 K tài liệu
Kể về ước mơ của em | Tập làm văn 4
Kể về ước mơ của em | Tập làm văn 4 được soạn thảo bao gồm các bài văn mẫu hay, chọn lọc cho các em học sinh tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức để chuẩn bị thật tốt cho các kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem!
Chủ đề: Tập làm văn 466 tài liệu
Môn: Tiếng Việt 4 3.2 K tài liệu
Thông tin:
Tác giả:
Tài liệu khác của Tiếng Việt 4
Preview text:
Văn mẫu lớp 4: Kể về ước mơ của em cho các bạn nghe Bài làm 1
Mỗi người đều có một ước mơ của mình, người thì ước làm chú bộ đội, người
ước làm cô giáo, người ước làm phi công. Và em cũng có ước mơ của mình. Ước
mơ của em chính là trở thành nhà văn.
Khi em kể cho mọi người về ước mơ này, nhiều người cho rằng em là người
thật lãng mạn. Làm nhà văn thì sẽ phải có tâm hồn lãng mạn, biết quan sát, sống
tình cảm, chan hòa với mọi người. Từ bé em đã đọc sách của chú Nguyễn Nhật
Ánh, chú ấy viết rất hay, em bị lôi cuốn bởi cách viết giản dị nhưng tình cảm của chú ấy.
Sau này em cũng muốn trở thành một nhà văn, có thể được đi đến rất nhiều
nơi, gặp gỡ nhiều người, thăm quan nhiều nơi và có thể bắt đầu viết. Có lẽ khi đó
cảm xúc sẽ rất nhiều và em sẽ có tác phẩm hay. Nếu được làm nhà văn thì em sẽ
thành người nổi tiếng, được nhiều người biết đến, em sẽ có những cuốn sách của
riêng mình, có thể mang đi khoe mọi người về sản phẩm của em.
Vì ước mơ muốn làm nhà văn nên từ bây giờ em phải đọc thật nhiều, viết thật
nhiều thì sau này mới có thể viết tốt được. Em rất ngưỡng mộ những nhà văn, nhà
thơ vì họ có một đời sống tinh thần rất phong phú. Họ làm đẹp cho đời bằng những
trang viết, và em cũng muốn trở thành những người như vậy.
Em thích tự do, thích bay nhảy nên em không thích những việc phải ngồi một
chỗ. Em nghĩ làm nhà văn phải đi nhiều, sống nhiều thì mới có những tác phẩm
hay và ý nghĩa. Em sẽ cố gắng thật nhiều để có thể đạt được ước mơ của mình.
Dù con đường mà em đi còn rất dài nhưng em nghĩ nếu mỗi người có ước mơ,
biết cố gắng và phấn đấu thì chắc chắn sẽ làm được.Em muốn viết những cuốn
sách về gia đình, tình bạn, tình yêu, cuộc sống. Em sẽ giành tặng ba, tặng mẹ vì họ
là những người sẽ luôn bên cạnh em, động viên cố gắng em học tập thật tốt.
Em sẽ cố gắng để đạt được ước mơ ấy. Bài làm 2 Kiền Bái, ngày 1 /11/2012 Thành nhớ nhiều,
Thành ơi, kể từ khi em vào Nam đến nay thấm thoát đã được gần một năm rồi
nhỉ? Hôm nay anh học bài xong, anh viết mấy dòng để hỏi thăm và kể cho em
nghe về ước mơ của anh.
Thành ơi, em có khỏe không? Bố Thành vẫn đi chữa bệnh chứ? Em vẫn học
giỏi như ngày nào chứ? Mẹ em vẫn làm khu công nghiệp hả? Cu Thái đã đi mẫu
giáo chưa? Trường em ở đấy đi có xa không?
Còn anh gia đình ở đây vẫn ổn như ngày nào. Năm nay anh học thầy Lập. Anh
phải học 8 buổi đấy. Vất vả lắm Thành ạ vì học lớp 4 kiến thức nhiều cơ mà. Thầy
giáo luôn bào rằng: “ có công mài sắt có ngày nên kim” . Thành biết không? anh
có một ước mơ sau này anh sẽ trở thành một bác sĩ đa khoa chữa được mọi bệnh
hiểm nghèo cho mọi người dân. Anh hình dung ra, anh sẽ làm trong một bện viện
lớn. Anh sẽ mặc những chiếc áo trăng đầu đội mũ chữ thập. Anh sẽ mổ những ca
mổ với thiết bị hiện đại, cứu sống rất nhiều người.
Thành ơi, ước mơ của anh là như vậy đấy. Còn em ước mơ sau này sẽ làm gì?
Em kể cho anh nghe đi? Anh chờ thư Thành nhé. Thôi thư anmh viết đã dài, Anh
dừng bút tại đây Am\nh chúc Thành học giỏi và gặp nhiều may mắn. Chúc ước của em sớm thành hiện thực Anh họ của em Nam Bùi Mẫn Nam
(Lớp 4 A3 - Trường Tiểu học Kiền Bái - Thủy Nguyên - HP) Bài làm 3
Tuổi thơ của chúng ta, ai cũng có những ước mơ, những dự định sau này, lớn
lên sẽ làm gì phải không các bạn? Hôm nay, mình sẽ nói về những dự định, công
việc mà mình mơ ước để các bạn cùng biết nhé!
Ngày nào đi học, mình cũng đi ngang qua ngã năm gần nhà. Nơi ấy, xe cộ tấp
nập suốt ngày đêm, mình thường thấy một chú công an đứng ngay ở giao lộ không
ngừng điều khiển cho xe cộ lưu thông. Đó là một thanh niên có dáng người to lớn,
vạm vỡ, nước da bánh mật, mặt vuông đầy đặn, đôi mắt trong sáng nhanh nhẹn.
Chú đứng đó, ngày nào cũng như ngày nào tại vòng xoay ngã năm như một vị chỉ
huy oai vệ. Miệng cầm còi, hai cánh tay thay mệnh lệnh, đưa lên hạ xuống, sang
trái sang phải, dòng người và xe cộ cứ như thế dừng lại, tuôn đi một cách trật tự nề
nếp. Thỉnh thoảng có một vài chiếc honda đậu chớm quá vạch sơn trắng, nhô lên
lân đường, chú thổi còi ra hiệu lùi lại. Tức thì những chiếc xe ấy vội lùi ra sau
vạch trắng ngoan ngoãn như các cậu học sinh vâng lời thầy dạy. Chú làm việc một
cách cần mẫn và nghiêm túc, không thiên vị một người nào.
Có một lần, ba cô gái ngồi trên một chiếc honda vù tới ngã năm nhấn ga, bấm
còi inh ỏi, làm cho một số người đi đường yếu bóng vía vội dạt vào hai bên lề. Chú
công an liền giơ tay ra hiệu, miệng tuýt còi, ra lệnh dừng lại. Chiếc xe tạt vào lề.
Cả ba cô ngượng ngùng nói lời xin lỗi. Chú công an mỉm cười rồi từ từ rút biên lai
thu phạt. Đưa tờ biên lai cho các cô, chú còn dặn thêm: “Lần sau các cô cẩn thận
thực hiện đúng luật giao thông. Bấy giờ, một cô gái nhảy xuống đón ô-tô buýt,
không được chở ba”. Lời nói nhẹ nhàng nhưng rất dứt khoát. Cô gái cầm tay lái
thật bất đắc dĩ ngoái lại nói với cô bạn ngồi sau cùng: “Cậu đứng đợi mình ở đây,
mình sẽ quay lại đón cậu”, rồi chu cái miệng về phía chú công an đang quay lưng
về phía ngã năm lẩm bẩm điều gì đó không biết, nhấn ga cho xe vù đi. Cứ thế chú
điều khiển dòng người và xe cộ lưu thông được thuận lợi, không một tai nạn nào xảy ra ở giao lộ này.
Các bạn ạ! Mình rất cảm phục phong cách làm việc của chú vừa có tình lại vừa
có lí. Mình mơ ước sau này lớn lên mình sẽ đi làm cảnh sát giao thông giữ gìn an
ninh trật tự cho đường phố. Một công việc vất vả nhưng vô cùng thú vị, oai vệ như một người chỉ huy. Bài làm 4 Hà nội, ngày 12-4-2011 Lan Nhi thân mến!
Lâu rồi không gặp cậu, cậu có khỏe không? Học tốt chứ? Lớn lên cậu muốn
làm nghề gì? Tớ muốn làm cô giáo từ thiện. Tớ viết bức thư này để nói về ước mơ của tớ.
Nhi ơi, cậu biết không, mỗi tối tớ xem ti vi những em bé phải lội suối, leo đèo,
chèo thuyền tới lớp với những túi nilong trong đó đựng những quyển vở nhỏ để
học. Có những em bé nhà nghèo không đủ tiền đi học hay mồ côi, mù, câm, điếc
không được đi học. Tớ muốn là cô giáo từ thiện là vậy. Tớ sẽ mang ánh sáng cho
trẻ mù, mang giọng nói, lời ca cho trẻ câm, mang âm thanh, những âm thanh nhẹ
nhàng cho trẻ em điếc và tình thương cho trẻ mồ côi và sự trí tuệ cho các em nhỏ
bình thường. Tớ sẽ đứng trên bục giảng giống như các cô giáo khác với những cặp
mắt ngây thơ, ham học, chăm chú nghe tớ giảng bài. Tớ mong các học trò của tớ
sẽ lớn lên bằng sự trí tuệ, sức lực của mình và văn minh lịch sự giống như con người Việt nam vậy.
Nhi ơi, bây giờ cậu đã hiểu tớ muốn làm giáo viên từ thiện là như nào rồi chứ.
Để ước mơ không tan biến tớ sẽ cố gắng học tốt và không ngừng quyên góp tiền
để giúp đỡ các em. Thôi thư đã dài tớ dừng bút đây. Chúc ước mơ cậu thành hiện thực. Chào cậu Bạn thân Nguyễn Hồng Giang. Bài làm 5 Hải Như thân!
Hà Nội, ngày.....tháng.......năm
Mùa xuân đã thay áo, rồi mùa hạ qua đi… và cứ thế thời gian cứ lẳng lặng trôi
đi. Một năm rồi phải không Như? Vậy mà chúng mình vẫn xa nhau biền biệt, chưa
một lần gặp lại. Mình ao ước có một ngày nào đó Như sẽ có mặt ở Thành phố ven
sông Tiền này, lúc ấy sẽ vui biết chừng nào! Còn bây giờ chúng mình đành gặp
nhau trên cánh thư ngắn ngủi này vậy.
Như ơi! Cậu có khỏe không? Thành phố Vũng Tàu của cậu có gì vui kể cho
mình nghe với nhé! Thư này mình muôn trao đổi với cậu một chuyện vô cùng
quan trọng. Nghe xong, cậu mong hãy góp ý cho mình. Tuần vừa rồi, trường mình
tổ chức một chuyên xe đưa những học sinh đạt thành tích học tập xuất sắc đến
thăm một trại thương binh cách thành phố Mỹ Tho chừng hai mươi cây số. Sau
chuyên đi ấy trở về, trong mình xuất hiện ước mơ trở thành bác sĩ và sẽ xin về
ngay trại thương bịnh này công tác. Như biết không? Mình đã phải rơi nước mắt
trước, tình cảnh của các bệnh nhân – các chú ấy cũng bằng tuổi bố mình ấy – bị
nhiễm chất độc màu da cam. Sức khỏe các chú ấy mỗi ngày mỗi yếu đi. Nhìn cảnh
ấy, mình không cầm được nước mắt. Các chú ấy đã hy sinh quá nhiều rồi, hy sinh
cho tương lai đất nước, cho chính chúng ta hôm nay đấy, phải không Như? Bởi
vậy mà sau chuyên đi ấy, mình quyết tâm sẽ đi vào ngành y, góp một phần công
sức và tình cảm nhỏ bé của mình xoa dịu nỗi đau cho các chú ấy. Ước mơ của
mình thê đấy. Như hãy góp ý cho mình nhé!
Mình tạm dừng bút đây. Chúc Như và gia đình vui khỏe. Nhớ hồi âm cho mình nhé. Bạn gái thân Bích Trâm Bài tham khảo 6
Trong cuộc sống, ai cũng ấp ủ những giấc mơ cho riêng mình. Bản thân em
cũng có nhiều mong muốn nhưng có lẽ điều mà em mơ ước muốn được thực hiện
nhất chính là trở thành một bác sỹ giống người bố vĩ đại của mình. Em đang cố
gắng hết sức để có thể biến những gì em đang nghĩ trở thành sự thật.
Hồi nhỏ, em đã được nghe mẹ kể về công việc của bố. Muốn trở thành bác sĩ
thì cần có rất nhiều yếu tố : lòng nhân ái, sự nhanh nhạy, thông mình, khéo léo, tỉ
mỉ và ân cần. Người ta thường nói : “Lương y như từ mẫu”. Mẹ em nói đã là bác sĩ
thì phải yêu thương bệnh nhân như người thân ruột thịt, dốc hết công sức để chữa
trị cho họ. Ngoài ra, còn phải linh hoạt, từ cách ứng xử với bệnh nhân và gia đình
bệnh nhân đến việc cấp cứu cho bệnh nhât, phải nhanh chóng kịp thời. Khi chăm
sóc cho người bệnh thì phải chu đáo, cẩn thận làm sao để họ cảm thấy thoải mái
nhất, ít đau đớn nhất. Khi nghe mẹ kể như vậy, lúc đầu em thấy vô cùng sợ nghề
bác sĩ. Em thầm nghĩ :”Trời ơi!Làm bác sĩ vất vả vậy bố làm làm gì vậy nhỉ? Bao
nhiêu công việc nhàn nhã, lương cao hơn cơ mà?” Nhưng có một lần, bà ngoại em
lên cơn đau tim, phải cấp cứu trong bệnh viện và phãu thuật liền 4 tiếng đồng hồ.
Em rất sợ hãi và lo lắng, em sợ sẽ mất bà mãi mãi. Nhưng thật may mắn làm sao,
bố và các cô chú đã mang bà quay trở lại với em. Em đã khóc rất nhiều, và kể từ
ngày hôm đó em đã quyết tâm để trở thành một bác sĩ chữa bệnh cứu người. Em sẽ
không để cho bất cứ người thân yêu nào của mình bị những căn bệnh quái ác hành
hạ. Sau hôm ấy, em hỏi bố rất nhiều thứ, khiến bố chóng cả mặt. Cuối cùng bố chỉ
nói với em đúng một câu: “Nếu con muốn trở thành bác sĩ thì cần rèn luyện đạo
đức từ nhỏ, hãy yêu thương mọi người xung quanh và phải thật mạnh mẽ, đừng
quên chăm học nữa nhé!”. Câu nói ấy đã truyền động lực cho em rất nhiều.
Em mong rằng ước mơ được làm bác sĩ của em sẽ thành hiện thực. Dù còn rất
nhiều khó khăn, nhưng em tin với lòng quyết tâm của mình, không gì là không thể. Bài tham khảo 7
Hôm nay là tiết học tập làm văn, cô giáo lên lớp và bắt đầu viết đề bài lên
bảng. Đề bài là kể về ước mơ của em.
Em rất thích thú với đề bài này, các bạn lần lượt đứng dậy kể. Bạn thì ước
được làm bác sĩ, bạn thì làm ca sĩ, còn bạn nữa thì làm phi hành gia. Tới lượt em,
em bảo em muốn làm cô giáo. Cô em ngạc nhiên hỏi vì sao. Em bảo em cũng
muốn được như cô, được làm người mẹ hiền thứ hai của các bạn học trò, muốn
dạy các bạn cách làm người đúng mực, lễ phép, sau đó mới dạy chữ.
Cô giáo cười và động viên em cố lên. Em tự hứa với lòng rằng “khi lớn lên em
nhất định làm một cô giáo tốt bụng, luôn yêu thương học trò của mình.