



Preview text:
Khái niệm bạo lực cách mạng được hiểu là gì?
1. Bạo lực cách mạng là gì?
Bạo lực cách mạng là một thuật ngữ được sử dụng để miêu tả sự sử dụng
bạo lực hoặc sự dùng vũ lực nhằm đạt được mục tiêu cách mạng hoặc thay
đổi xã hội thông qua phương pháp cách mạng. Nó thường liên quan đến việc
sử dụng vũ khí và áp lực bạo lực nhằm lật đổ chính quyền hiện tại, thường là
chính quyền độc đoán, và thay thế nó bằng một hệ thống chính trị hoàn toàn mới.
Bạo lực cách mạng là của giai cấp bị trị đối trọng với bạo lực phản cách mạng
của giai cấp thống thống trị bằng sức mạnh hành động của quần chúng. Với
sự lãnh đạo của giai cấp cách mạng bằng một đường lối chính trị tiên
tiến lãnh đạo vượt qua giới hạn pháp luật của giai cấp thống trị đương thời để
cưỡng chế, cưỡng bức giai cấp phản động nhằm buộc chúng phải phục tùng
ý chí của giai cấp cách mạng, lật độ nhà nước lỗi thời và xác lập nhà nước của giai cấp cách mạng.
Bạo lực cách mạng là của giai cấp bị trị, yếu thế, bị đàn áp trong xã hội đối
lập với bạo lực phản cách mạng của giai cấp thống trị hống hách, bóc lột sức
lao động của giai cấp bị trị.
Bạo lực cách mạng được hiểu là hành động của quần chúng nhân dân dưới
sự lãnh đạo của giai cấp cách mạng. Từ đó vượt qua những giới hạn pháp
luật từ phía giai cấp thống trị đương thời nhằm lật đổ chính quyền lỗi thời.
Tiếp đó xác lập nhà nước của giai cấp cách mạng.
Bạo lực cách mạng có sự đối lập với bạo lực phản cách mạng. Loạt hành
động sẽ thuộc về giai cấp bị trị đối trọng với bạo lực phản cách mạng của giai
cấp thống trị. Tuy nhiên không nên nhầm lẫn giữa bạo lực cách mạng với bạo
lực thuần túy. Phương thức bạo lực này không nhất thiết sử dụng trực tiếp
các phương tiện vũ khí. Đồng thời cũng không cần thiết phải vây bắt hay bỏ tù.
Bạo lực cách mạng có thể bao gồm nhiều hình thức, từ cuộc nổi dậy dân chủ
đến cuộc cách mạng vũ trang. Các phong trào cách mạng có thể sử dụng bạo
lực để chống lại bất công, bức bách, bất bình đẳng xã hội hoặc chống lại
chính quyền áp bức và độc đoán. Những hình thức bạo lực này có thể bao
gồm quyết định sử dụng vũ khí, giao tranh quân sự, xóa sổ đối thủ chính trị
hoặc thực hiện các hành động khác nhằm làm suy yếu và lật đổ chính quyền hiện tại.
Đáng lưu ý, việc sử dụng bạo lực cách mạng là một vấn đề gây tranh cãi và
luôn gắn liền với các quan điểm chính trị, đạo đức và pháp lý. Một số người
cho rằng sử dụng bạo lực là cần thiết để đánh đổ những chế độ bất công và
thiết lập một xã hội mới, trong khi người khác coi nó là không chấp nhận
được vì hệ quả đau đớn và mất mát của nó.
Trong nhiều trường hợp, bạo lực cách mạng thể hiện sự phẫn nộ, ý chí kiên
cường của quần chúng nhân dân. Họ sẵn sàng đáp trả một cách kiên quyết
những hành vi được cho là phản cách mạng.
2. Vai trò của bạo lực cách mạng
Vai trò của bạo lực cách mạng được thể hiện ở tính phổ biến của nó. Nó bắt
nguồn từ việc trong mọi cuộc cách mạng phải có bạo lực cách mạng thì mới
có thể giành được chiến thắng – để giành giữ chính quyền thì giai cấp lãnh
đạo cách mạng và quần chúng nhân dân phải sử dụng bạo lực cách mạng.
Theo logic và lịch sử chứng minh, các giai cấp thống trị không bao giờ từ bỏ
chính quyền nếu giai cấp bị trị không sử dụng bạo lực cách mạng và khi
giành được chính quyền mới cũng sẽ không có đủ sức mạng để thống trị và
bảo vệ mình nếu không sử dụng sức mạnh bạo lực.
Vai trò của bạo lực cách mạng trong lịch sử và xã hội có thể được xem từ
nhiều góc độ khác nhau và có các quan điểm trái ngược. Dưới đây là một số
quan điểm phổ biến về vai trò của bạo lực cách mạng:
- Đánh đổ chính quyền áp bức: Bạo lực cách mạng có thể được xem là
phương tiện cuối cùng để chống lại chính quyền áp bức và độc đoán. Trong
một số trường hợp, bạo lực có thể là cách duy nhất để làm thay đổi một chế
độ thiếu nhân quyền và thiết lập một hệ thống mới dựa trên công bằng và tự do.
- Gây chấn động và thu hút sự chú ý: Bạo lực cách mạng có thể tạo ra một cú
sốc trong xã hội và thu hút sự chú ý đến vấn đề cần thay đổi. Nó có thể kích
thích sự nổi dậy và tạo ra sự phản ứng, thu hút sự quan tâm của cộng đồng
quốc tế và các nhóm quan tâm.
- Kích thích nhận thức và sự tổ chức: Bạo lực cách mạng có thể giúp tạo ra
nhận thức và động lực để mọi người tổ chức và tham gia vào cuộc cách
mạng. Nó có thể kích thích sự đoàn kết, tạo ra tinh thần chiến đấu và khích lệ
sự tham gia của các nhóm xã hội và cá nhân trong cuộc cách mạng.
- Tạo ra một bước ngoặt lịch sử: Bạo lực cách mạng có thể đánh dấu một
bước ngoặt lịch sử trong quá trình thay đổi xã hội và chính trị. Nó có thể dẫn
đến sự đổ bộ của chính quyền cũ, mở ra cơ hội để thiết lập một hệ thống mới
và thay đổi cấu trúc quyền lực.
- Hậu quả đau đớn và mất mát: Bạo lực cách mạng thường đi kèm với hậu
quả đau đớn và mất mát lớn. Đánh đổi với việc thay đổi xã hội, nó có thể gây
ra tổn thương, mất mát người sống, tàn phá vật chất và gây phân cực xã hội.
Cuộc cách mạng triệt để nhất và sâu sắc nhất trong lịch sử loài người chính
là cách mạng vô sản. Theo C.Mác và Ph.Angghen đã khẳng địnhtrong Tuyên
ngôn của Đảng Cộng sản rằng: “chỉ có thể đạt được bằng cách dùng bạo lực
lật đổ toàn bộ trật tự xã hội hiện có”. Như vậy, để hoàn thành được sứ mệnh
lịch sử là thay thế nhà nước tư sản bằng nhà nước vô sản thì giai cấp vô sản
phải sử dụng bạo lực cách mạng.
Khẳng định vai trò quyết định của bạo lực cách mạng trong việc giành chính
quyền không có nghĩa là gạt bỏ vai trò của phương pháp hòa bình. Phương
pháp hòa bình có thể giành chính quyền khi mà giai cấp thống trị không có bộ
máy bạo lực hoặc bộ máy bạo lực không còn ý chí chống lại giai cấp bị trị,
sẵn sàng thỏa hiệp nếu đạt được quyền lợi với giai cấp bị trị. Vì khả năng
giành chính quyền của phương pháp hòa bình rất thấp nên cần tranh thủ tận
dụng đúng thời điểm vì đây cũng là con người ít đau khổ với nhân dân và có lợi ích nhất.
Đối với cách mạng xã hội chủ nghĩa không chỉ là việc giành chính quyền mà
nó là tổng hợp những biến đổi về chính trị, kinh tế, xã hội và tư tưởng bao
gồm cả việc giữ chính quyền và thực hiện cải cách đời sống trong xã hội.
3. Tại sao nói bạo lực cách mạng là tính tất yếu?
Trong việc phân tích đặc điểm của nhà nước tư sản trong thời đại đế quốc
chủ nghĩa, Lê-nin đã rút ra kết luận về tính tất yếu của bạo lực cách mạng.
Ông cho rằng nhà nước tư sản sẽ bị thay thế bởi nhà nước vô sản chuyên
chính, nhưng không phải một cách tự nhiên. Thay vào đó, việc này sẽ xảy ra
thông qua một quá trình cách mạng bạo lực.
Có một số lý do để giải thích tính tất yếu của bạo lực cách mạng. Thứ nhất,
giai cấp thống trị lỗi thời sẽ không từ bỏ quyền lực một cách tự nguyện. Họ sẽ
không dễ dàng từ bỏ vị trí thống trị của mình và sẽ sử dụng quyền lực của
nhà nước và các cơ quan lãnh đạo để đàn áp phong trào cách mạng của quần chúng.
Sự đàn áp thường xuyên bằng bạo lực phản cách mạng là một yếu tố quan
trọng, và để đối phó với nó, cần có sự xuất hiện của bạo lực cách mạng. Chỉ
khi đối mặt với bạo lực này, giai cấp bị trị mới có khả năng lật đổ giai cấp
thống trị và giành lại quyền lực. Trong trường hợp này, không còn cách nào
khác cho giai cấp bị trị ngoài việc sử dụng bạo lực.
Karl Marx đã khẳng định rằng bạo lực là "bà đỡ" cho xã hội mới đang nảy nở,
và nó cũng là công cụ để thúc đẩy sự tiến bộ xã hội bằng cách phá vỡ các
hình thức cứng nhắc và thối rữa.
Lịch sử đã chứng minh rằng không có giai cấp nào có thể giành được quyền
lực mà không sử dụng bạo lực. Ngay cả trong trường hợp cách mạng được
tiến hành bằng cách hòa bình, giai cấp thống trị lỗi thời vẫn cần sử dụng bạo
lực để bảo vệ đất nước và chế độ thống trị của mình.
Bạo lực không chỉ là phương tiện để bằng lòng và đập tan sự phản kháng
của giai cấp thống trị, mà còn là điều kiện tiên quyết để đẩy mạnh sự phát triển của cách mạng.
Dòng chuyển từ một tình trạng đối đầu sang một tình trạng đối thoại được coi
trọng bởi quan điểm mác-xít về bạo lực cách mạng. Hiện tại, xu hướng này
được tạo ra bởi sự mạnh mẽ của phong trào cách mạng và phong trào hòa
bình, và có một mối quan hệ tương đối giữa lực lượng cách mạng và lực lượng phản cách mạng.
Mặc dù nhiều bên đã thảo luận về việc giải quyết xung đột thông qua đối thoại,
lịch sử đã chứng minh rằng các thế lực đế quốc đã sử dụng bạo lực tàn bạo
ở nhiều vùng trên thế giới. Hiện tại, xu hướng đối thoại vẫn công nhận quan
điểm của mác-xít về bạo lực cách mạng, bởi vì nó phát sinh từ sự mạnh mẽ
của phong trào cách mạng và phong trào hòa bình, đồng thời cân bằng giữa
bạo lực cách mạng và bạo lực phản cách mạng. Ví dụ điển hình là Mỹ và các
liên quân tấn công Iraq năm 2003, mặc dù họ nhấn mạnh giải quyết xung đột
thông qua đối thoại, nhưng vẫn sử dụng bạo lực tàn bạo ở nhiều khu vực trên thế giới.
Document Outline
- Khái niệm bạo lực cách mạng được hiểu là gì?
- 1. Bạo lực cách mạng là gì?
- 2. Vai trò của bạo lực cách mạng
- 3. Tại sao nói bạo lực cách mạng là tính tất yếu?