1.
Khái niệm về trang phục
- Trang phục
hay
y phục
những đồ để mặc như để đội
như , n, khăn,... và để đi như giày, dép, ng,... Ngoài
ra, trang phục n th thêm thắt ng, găng tay, đồ
trang sc,... Chc ng bn nht của trang phục là bảo
vệ thân thể. Tiếp đó, trang phục ng chức ng thẩm
mỹ, làm đẹp cho con người.
-
Vì những kc biệt n hóa, trang phục của tng quốc
gia, địa phương những điểm khác nhau. Lý do xuất
phát t những khác biệt về lịch sử, trình đ n
minh, kinh tế, địa lý, khí hậu, tín ngưỡng, phong tục, tập
quán... Trang phc cũng th thể giúp nhn biết
đẳng cấp, giai cấp của người mặc.
Trang phục có th chia thành nhiều loại:
Lễ phục
Trang phc truyn thống (như áo dài trang phục
truyn thống của ngưi Việt)
Trang phục dân tộc
Trang phục th thao
Trang phục n giáo
Trang phc lễ hội
Trang phục sân khấu
Trang phục trẻ em
Quân phục
Trang phục công an
Trang phục theo a (như trang phục mùa
đông, trang phc a ,...)
Trang phục công s (như đồng phục,...)
Trang phục đi biển
2.
Quan niệm về mặc trang phục
Quan trọng đối với con người, sau ăn Mặc. giúp cho con người ứng phó
được với i nóng, t, mưa, gió. Nhân dân ta nói một cách đơn giản: Được
bụng no, còn lo ấm cật. vậy, cũng n trong chuyện ăn, quan niệm về mặc
của người Việt Nam trước hết một quan niệm rất thiết thực: Ăn lấy chắc,
mặc lấy bền, Cơm ba bát, áo ba manh, đói không xanh, rét không chết.”
Nhưng mặc không chỉ đ ứng phó với môi trường còn ý nghĩa hội rất
quan trọng:”quen sợ dạ, lạ sợ áo”. Mặc trở thành cái không thể thiếu được
trong mục đích trang điểm, làm đẹp con người: Người đẹp về lụa, lúa tốt về
phân, chân tốt về hài, tai tốt về hoa”. Ăn mặc giúp con người khắc phục những
nhược điểm về thể, v tuổi tác: “Cau già khéo bổ thì non, Nạ dòng trang
điểm lại giòn hơn xưa”.
Mỗi dân tộc cách ăn mặc trang sức riêng, vậy, cái mặc trở thành biểu
tượng của văn hóa dân tộc. Mọi âm mưu đồng hóa đều bắt đầu từ việc đồng hóa
cách ăn mặc. Từ nhà Hán cho đến các triều đại Tống, Minh, Thanh đều kiên trì
tìm đủ mọi biện pháp buộc dân ta ăn mặc theo kiểu phương Bắc, song chúng
luôn thất bại. Các vua nhà cho dạy cung nữ tự dệt vải, không dùng vải vóc
nhà Tống. Trong lời hiệu triệu tướng đánh quân Thanh, Quang Trung viết:
Đánh cho để dài tóc, đánh cho đ đen răng… “Vậy cái riêng trong cách mặc
của người Việt gì? Đó trước hết cái chất nông nghiệp, chất nông nghiệp
thì thể hiện nhất trong chất liệu may mặc.
NGUỒN THAM KHẢO
https://vi.wikipedia.org/wiki/Trang_ph%E1%BB%A5c
https://metunhien.vn/mac-lanh/quan-niem-ve-mac-va-dau-an-nong-nghiep-
trong-chat-lieu-may-mac-cua-nguoi-viet-1137.html ( hoặc sách sở Văn
Hóa Việt Nam trang 200 - P.Giáo Sư, Viện Trần Ngọc Thêm)

Preview text:

1. Khái niệm về trang phục
- Trang phục hay y phục là những đồ để mặc như để đội
như mũ, nón, khăn,... và để đi như giày, dép, ủng,... Ngoài
ra, trang phục còn có thể thêm thắt lưng, găng tay, đồ
trang sức,... Chức năng cơ bản nhất của trang phục là bảo
vệ thân thể. Tiếp đó, trang phục cũng có chức năng thẩm
mỹ, làm đẹp cho con người.
- Vì những khác biệt văn hóa, trang phục của từng quốc
gia, địa phương có những điểm khác nhau. Lý do xuất
phát từ những khác biệt về lịch sử, trình độ văn
minh, kinh tế, địa lý, khí hậu, tín ngưỡng, phong tục, tập
quán... Trang phục cũng là thứ có thể giúp nhận biết
đẳng cấp, giai cấp của người mặc.
❖ Trang phục có thể chia thành nhiều loại: • Lễ phục
• Trang phục truyền thống (như áo dài là trang phục
truyền thống của người Việt) • Trang phục dân tộc • Trang phục thể thao • Trang phục tôn giáo • Trang phục lễ hội • Trang phục sân khấu • Trang phục trẻ em • Quân phục • Trang phục công an
• Trang phục theo mùa (như trang phục mùa
đông, trang phục mùa hè,...)
• Trang phục công sở (như đồng phục,...) • Trang phục đi biển
2.Quan niệm về mặc trang phục
Quan trọng đối với con người, sau ăn là Mặc. Nó giúp cho con người ứng phó
được với cái nóng, rét, mưa, gió. Nhân dân ta nói một cách đơn giản: Được
bụng no, còn lo ấm cật. Vì vậy, cũng như trong chuyện ăn, quan niệm về mặc
của người Việt Nam trước hết là một quan niệm rất thiết thực: “Ăn lấy chắc,
mặc lấy bền, và Cơm ba bát, áo ba manh, đói không xanh, rét không chết.”

Nhưng mặc không chỉ để ứng phó với môi trường mà còn có ý nghĩa xã hội rất
quan trọng:”quen sợ dạ, lạ sợ áo”. Mặc trở thành cái không thể thiếu được
trong mục đích trang điểm, làm đẹp con người: “Người đẹp về lụa, lúa tốt về
phân, chân tốt về hài, tai tốt về hoa”.
Ăn mặc giúp con người khắc phục những
nhược điểm về cơ thể, về tuổi tác: “Cau già khéo bổ thì non, Nạ dòng trang
điểm lại giòn hơn xưa”.

Mỗi dân tộc có cách ăn mặc và trang sức riêng, vì vậy, cái mặc trở thành biểu
tượng của văn hóa dân tộc. Mọi âm mưu đồng hóa đều bắt đầu từ việc đồng hóa
cách ăn mặc. Từ nhà Hán cho đến các triều đại Tống, Minh, Thanh đều kiên trì
tìm đủ mọi biện pháp buộc dân ta ăn mặc theo kiểu phương Bắc, song chúng
luôn thất bại. Các vua nhà Lý cho dạy cung nữ tự dệt vải, không dùng vải vóc
nhà Tống. Trong lời hiệu triệu tướng sĩ đánh quân Thanh, Quang Trung viết:
Đánh cho để dài tóc, đánh cho để đen răng… “Vậy cái riêng trong cách mặc
của người Việt là gì? Đó trước hết là cái chất nông nghiệp, mà chất nông nghiệp
thì thể hiện rõ nhất trong chất liệu may mặc. NGUỒN THAM KHẢO
https:/ vi.wikipedia.org/wiki/Trang_ph%E1%BB%A5c
https:/ metunhien.vn/mac-lanh/quan-niem-ve-mac-va-dau-an-nong-nghiep-
trong-chat-lieu-may-mac-cua-nguoi-viet-1137.html
( hoặc sách Cơ sở Văn
Hóa Việt Nam trang 200 - P.Giáo Sư, Viện Sĩ Trần Ngọc Thêm)

Document Outline

  • 1.Khái niệm về trang phục
  • 2.Quan niệm về mặc trang phục
    • NGUỒN THAM KHẢO