Năm 1858 Pháp tấn công Đà Nẵng với chiến thuật gì? | Lịch sử 8

Trong khoảng thời gian giữa thế kỷ XIX, bước phát triển vượt bậc của nền kinh tế phương Tây đã thúc đẩy các quốc gia tư bản đang nổi lên mở rộng lãnh thổ bằng những cuộc chiến tranh giành giật thuộc địa. Những biến động này đã đặt ra một dấu chấm hỏi to lớn đối với nhiều quốc gia phương Đông, và đặc biệt là Việt Nam, Tài liệu giúp bạn tham khảo, Mời bạn đọc đón xem!

Môn:

Lịch Sử 8 356 tài liệu

Thông tin:
3 trang 2 tháng trước

Bình luận

Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận.

Năm 1858 Pháp tấn công Đà Nẵng với chiến thuật gì? | Lịch sử 8

Trong khoảng thời gian giữa thế kỷ XIX, bước phát triển vượt bậc của nền kinh tế phương Tây đã thúc đẩy các quốc gia tư bản đang nổi lên mở rộng lãnh thổ bằng những cuộc chiến tranh giành giật thuộc địa. Những biến động này đã đặt ra một dấu chấm hỏi to lớn đối với nhiều quốc gia phương Đông, và đặc biệt là Việt Nam, Tài liệu giúp bạn tham khảo, Mời bạn đọc đón xem!

45 23 lượt tải Tải xuống
Năm 1858 Pháp tấn công Đà Nẵng với chiến thuật gì?
Trận Đà Nẵng (1858–1859) hay Liên quân Pháp – Tây Ban Nha tấn công Đà Nẵng lần thứ nht là trận
đánh mở đầu cho cuộc chiến tranh Pháp – Việt (1858–1884) trong lịch sử Việt Nam. Năm 1858 Pháp
tấn công Đà Nẵng với chiến thuật gì?
Mục lục bài viết
1. Hoàn cảnh trận Đà Nẵng (1858 - 1859)
Trong khoảng thời gian giữa thế kỷ XIX, bước phát triển vượt bậc của nền kinh tế phương Tây đã thúc
đẩy các quốc gia tư bản đang nổi lên mở rộng lãnh thổ bằng những cuộc chiến tranh giành giật thuộc
địa. Những biến động này đã đặt ra một dấu chm hỏi to lớn đối với nhiều quốc gia phương Đông, và
đặc biệt là Việt Nam, khi họ trở thành những nạn nhân trực ếp của cuộc chiến tranh đầy đau thương
và khốc liệt.
Pháp và Tây Ban Nha, tận dụng cơ hội từ các mối quan hệ lịch sử và nh hình suy yếu của chế độ
phong kiến tại Việt Nam, đã m cách tạo ra một lý do để can thiệp và bắt đầu cuộc chiếm cớc ta.
Họ lợi dụng sự kiện Nhà Nguyễn cấm đạo Thiên Chúa và thậm chí ến hành việc bắt bớ và giết hại
nhiều giáo sĩ và giáo dân. Những hành động này đã trở thành cái cớ cho cuộc xâm lược.
Sau những cuộc thăm dò và kiểm tra sức mạnh của lực lượng phòng thủ Nhà Nguyễn tại Đà Nẵng vào
ngày 15 tháng 4 năm 1847 và ngày 26 tháng 9 năm 1857, một ủy ban mang tên Commission de la
Cochinchine, do Nam tước Brenien lãnh đạo, đã trình bày kế hoạch đánh chiếm Việt Nam. Kế hoch
này đã được Hoàng đế Napoléon III chấp thuận, và Đà Nẵng được chọn làm điểm khởi đầu trong cuộc
xâm lược.
Lý do chọn Đà Nẵng làm mục êu chiến lược của cuộc tấn công Pháp - Tây Ban Nha không chỉ dựa vào
vị trí địa lý xuất sắc của thành phố này, mà còn bởi những lợi thế chiến lược mà nó mang lại. Đầu ên
và quan trọng nhất, Đà Nẵng là một trong những hải cảng sâu và rộng nhất trong khu vực, cung cấp
một điểm an toàn cho tàu chiến và cho phép triển khai quân đội dễ dàng.
Ngoài ra, vị trí Đà Nẵng cũng nằm trên trục đường quan trọng từ Bắc đi Nam, mở ra cơ hội ến vào
Lào và Căm Bốt. Điều này đã tạo ra một vị trí chiến lược cho cuộc tấn công và cho phép liên quân Pháp
- Tây Ban Nha kiểm soát các tuyến đường chính trong khu vực.
Thêm vào đó, khoảng cách từ Đà Nẵng đến kinh đô Huế chỉ khoảng 100 km, là một khoảng cách ngn
và dễ dàng ếp cận. Điều này thích hợp cho kế hoạch "đánh nhanh thắng nhanh" mà liên quân đặt ra,
giúp họ nhanh chóng đưa ra cuộc tấn công quyết định và kiểm soát đất nước.
Không chỉ vy, Đà Nẵng còn cung cấp một cánh đồng rộng ở Nam - Ngãi, cung cấp nguồn lương thực
và phương ện cho quân đội của liên quân. Điều này rất quan trọng trong việc duy trì sự tự cung ứng
và khả năng ếp tục cuộc tấn công.
Cuối cùng, việc có nhiều người dân thân Pháp, bao gồm cả giáo sĩ, ở Đà Nẵng đã hỗ trợ liên quân
trong việc m kiếm thông n, cung cấp hỗ trợ nh báo và tạo một sự lựa chọn thân thiện trong khu
vực.
Tóm lại, việc chọn Đà Nẵng làm điểm xuất phát cho cuộc tấn công không chỉ dựa vào vị trí địa lý xuất
sắc mà còn bởi sự kết hợp của các lợi thế chiến lược, làm nên một phần quan trọng trong kế hoch
của liên quân Pháp - Tây Ban Nha.
Do đó, việc chiếm Đà Nẵng, sau đó vượt qua đèo Hải Vân và tấn công vào Huế, trở thành con đường
tối ưu nhất, nhanh chóng nhất và ít tốn kém nhất về ền bạc và nhân lực để thực hiện mục êu của
Pháp và Tây Ban Nha. Tuy nhiên, sự ến triển này cần phải đợi đến sau khi Hiệp ước Thiên Tân được
ký kết vào ngày 28 tháng 6 năm 1858, khiến cho quân đội Pháp tại Viễn Đông mới có thể chuyển sự
tập trung sang mặt trận khác...
2. Chiến sự ở Đà Nẵng những năm 1858 - 1859
Trận Đà Nẵng (1858-1859) không chỉ là một trận đánh quan trọng mà còn là sự khởi đầu cho một chui
sự kiện lớn hơn, cuộc chiến tranh Pháp - Việt (1858-1884) trong lịch sử Việt Nam. Cuộc xung đột này
đánh dấu một giai đoạn quan trọng, khi mà cuộc chiến tranh và sự đối đầu với quân đội Pháp đã thay
đổi bước đường phát triển của quốc gia.
Trận Đà Nẵng kéo dài suốt nhiều tháng, từ ngày 31 tháng 8 năm 1858 cho đến ngày 2 tháng 2 năm
1859. Nó là một cuộc đối đầu đầy gay cấn, nơi mà sự kiên nhẫn và quyết tâm của người Việt Nam đã
được thể hiện rõ ràng. Mặc dù liên quân Pháp - Tây Ban Nha đã có những chiến thắng kháng chiến đầu
ên, nhưng trận Đà Nẵng đã chứng minh rằng người Việt có khả năng chống lại sự xâm lược của quân
ngoại xâm mạnh mẽ.
Sau khi kết thúc trận Đà Nẵng, cuộc chiến không kết thúc, nhưng chuyển sang một giai đoạn mới, vi
những thách thức và biến động mới mẻ. Cuộc chiến tranh Pháp - Việt đã kéo dài trong một thời gian
dài và để lại nhiều hậu quả lớn cho cả hai bên. Nó đã thay đổi bước đường phát triển của Việt Nam và
đánh dấu một phần quan trọng trong lịch sử chống ngoại xâm và giữ nền độc lập của quốc gia.
Liên quân Pháp - Tây Ban Nha đã phải đối mặt với khá nhiều khó khăn và gánh chịu thiệt hại đáng k
trong trận đánh này. Tuy nhiên, theo đánh giá của các nhà nghiên cứu, đây là một khởi đầu thắng lợi
đáng kể, một điểm sáng duy nhất trong hơn một phần tư thế kỷ dài (1858-1884) của cuộc kháng chiến
chống lại sự xâm lược từ ớc ngoại của quân và dân Việt Nam.
Trận Đà Nẵng không chỉ là một biểu tượng của sự kiên nhẫn và quyết tâm của người Việt trong cuộc
đối đầu với quân thế mạnh ngoại xâm, mà còn là một bài học quý báu về sự đoàn kết và lòng yêu
ớc. Nó cho thấy rằng dù bị áp đặt vào nh thế khó khăn và thiếu về quân số, dân số, nguồn lực và
vũ khí, nhưng nh thần chiến đấu và sự tự tôn quốc gia có thể đánh bại bất kỳ kẻ xâm lược nào.
Trận Đà Nẵng cũng đánh dấu sự khởi đầu của một cuộc chiến tranh dài hơi và căng thẳng giữa Việt
Nam và các nước phương Tây, và nó đã gắn liền với lịch sử và nh hình chính trị của Việt Nam trong
nhiều năm ếp theo.
3. Năm 1858 Pháp tấn công Đà Nẵng với chiến thuật gì?
Năm 1858 Pháp tấn công Đà Nẵng với chiến thuật gì?
A. đánh lấn dần
B. đánh nhanh thắng nhanh
C. đánh lâu dài
D. "chinh phục từng gói nhỏ"
Đáp án đúng là B
Năm 1858, Pháp thực hiện một cuộc tấn công quyết liệt vào Đà Nẵng, với chiến thuật rõ ràng là "đánh
nhanh thắng nhanh". Cuộc tấn công này đã chứng minh sự quyết tâm và sức mạnh quân sự của Pháp
trong việc bắt đầu cuộc chiến tranh đầy cam go chống lại Việt Nam.
Chiến thuật "đánh nhanh thắng nhanh" đã được áp dụng với mục êu chính là kiểm soát Đà Nẵng
càng nhanh càng tốt. Vị trí chiến lược của Đà Nẵng, là một hải cảng quan trọng thuận lợi cho việc triển
khai quân và ếp tế, đã khiến nó trở thành mục êu hấp dẫn cho quân đội Pháp.
Nhưng cuộc tấn công này không chỉ đánh bại sự phòng thủ của người Việt, mà còn để lại nhiều hậu
quả nghiêm trọng cho dân cư và cả khu vực xung quanh. Cuộc xâm lược đãy ra nhiều thiệt hại về
người và của cải, và đã mở ra một chuỗi sự kiện căng thẳng trong cuộc chiến tranh giữa Pháp và Việt
Nam.
Trận Đà Nẵng năm 1858 không chỉ là một biểu tượng cho chiến thuật "đánh nhanh thắng nhanh" của
Pháp mà còn là một dấu mốc quan trọng trong lịch sử hai nước, đánh dấu sự bắt đầu của một cuộc
xung đột kéo dài nhiều năm giữa quân đội Pháp mạnh mẽ và người dân Việt Nam quyết tâm bảo vệ
đất nước của họ.
4. Lực lượng đôi bên trong chiến sự ở Đà Nẵng những năm 1858 - 1859
Trong những năm 1858 - 1859, cuộc xung đột tại Đà Nẵng đã diễn ra với sự đối đầu giữa hai lực lượng
quân đội đối kháng. Lực lượng của liên quân Pháp - Tây Ban Nha, trong đó có 450 binh sĩ Tây Ban Nha,
được triển khai trên 14 tàu chiến, một trong những tàu quan trọng nhất là soái hạm Némésis. Những
con tàu này được trang bị đến 50 khẩu đại bác, có sức công phá mạnh mẽ và gây ra sát thương lớn.
Đối diện với họ, lực lượng quân của Nhà Nguyễn tại Đà Nẵng có khoảng 2.070 binh lính chính quy,
ới sự chỉ huy của Tổng đốc Nam Ngãi Trần Hoằng. Khi trận chiến bắt đầu, họ đã được bổ sung thêm
2.000 người lính, dưới chỉ huy của Hữu quân Đô thống Lê Đình Lý, đến từ Huế. Đặc biệt, các pháo đài
ở Đà Nẵng được trang bị nhiều đại bác và loại vũ khí đa dạng, tạo nên một hệ thống phòng thủ khá
mạnh mẽ.
Cuộc xung đột này đã diễn ra trong bối cảnh lực lượng liên quân Pháp - Tây Ban Nha có ưu thế về vũ
khí và công nghệ quân sự, đặc biệt là những tàu chiến mạnh mẽ và trang bị tối tân. Tuy nhiên, lực
ợng quân của Nhà Nguyễn đã cho thấy sự quả cảm và quyết tâm trong cuộc chiến này, đối mặt vi
những thách thức đáng kể. Cuộc xung đột này đã là một bài học quý báu về nh thần chiến đấu và
lòng yêu nước, cũng như về sự đoàn kết và khả năng tự vệ của người Việt trong cuộc đối đầu với
quân thế mạnh ngoại xâm.
| 1/3

Preview text:

Năm 1858 Pháp tấn công Đà Nẵng với chiến thuật gì?
Trận Đà Nẵng (1858–1859) hay Liên quân Pháp – Tây Ban Nha tấn công Đà Nẵng lần thứ nhất là trận
đánh mở đầu cho cuộc chiến tranh Pháp – Việt (1858–1884) trong lịch sử Việt Nam. Năm 1858 Pháp
tấn công Đà Nẵng với chiến thuật gì?

Mục lục bài viết
1. Hoàn cảnh trận Đà Nẵng (1858 - 1859)
Trong khoảng thời gian giữa thế kỷ XIX, bước phát triển vượt bậc của nền kinh tế phương Tây đã thúc
đẩy các quốc gia tư bản đang nổi lên mở rộng lãnh thổ bằng những cuộc chiến tranh giành giật thuộc
địa. Những biến động này đã đặt ra một dấu chấm hỏi to lớn đối với nhiều quốc gia phương Đông, và
đặc biệt là Việt Nam, khi họ trở thành những nạn nhân trực tiếp của cuộc chiến tranh đầy đau thương và khốc liệt.

Pháp và Tây Ban Nha, tận dụng cơ hội từ các mối quan hệ lịch sử và tình hình suy yếu của chế độ
phong kiến tại Việt Nam, đã tìm cách tạo ra một lý do để can thiệp và bắt đầu cuộc chiếm cứ nước ta.
Họ lợi dụng sự kiện Nhà Nguyễn cấm đạo Thiên Chúa và thậm chí tiến hành việc bắt bớ và giết hại
nhiều giáo sĩ và giáo dân. Những hành động này đã trở thành cái cớ cho cuộc xâm lược.

Sau những cuộc thăm dò và kiểm tra sức mạnh của lực lượng phòng thủ Nhà Nguyễn tại Đà Nẵng vào
ngày 15 tháng 4 năm 1847 và ngày 26 tháng 9 năm 1857, một ủy ban mang tên Commission de la
Cochinchine, do Nam tước Brenien lãnh đạo, đã trình bày kế hoạch đánh chiếm Việt Nam. Kế hoạch
này đã được Hoàng đế Napoléon III chấp thuận, và Đà Nẵng được chọn làm điểm khởi đầu trong cuộc xâm lược.

Lý do chọn Đà Nẵng làm mục tiêu chiến lược của cuộc tấn công Pháp - Tây Ban Nha không chỉ dựa vào
vị trí địa lý xuất sắc của thành phố này, mà còn bởi những lợi thế chiến lược mà nó mang lại. Đầu tiên
và quan trọng nhất, Đà Nẵng là một trong những hải cảng sâu và rộng nhất trong khu vực, cung cấp
một điểm an toàn cho tàu chiến và cho phép triển khai quân đội dễ dàng.

Ngoài ra, vị trí Đà Nẵng cũng nằm trên trục đường quan trọng từ Bắc đi Nam, mở ra cơ hội tiến vào
Lào và Căm Bốt. Điều này đã tạo ra một vị trí chiến lược cho cuộc tấn công và cho phép liên quân Pháp
- Tây Ban Nha kiểm soát các tuyến đường chính trong khu vực.

Thêm vào đó, khoảng cách từ Đà Nẵng đến kinh đô Huế chỉ khoảng 100 km, là một khoảng cách ngắn
và dễ dàng tiếp cận. Điều này thích hợp cho kế hoạch "đánh nhanh thắng nhanh" mà liên quân đặt ra,
giúp họ nhanh chóng đưa ra cuộc tấn công quyết định và kiểm soát đất nước.

Không chỉ vậy, Đà Nẵng còn cung cấp một cánh đồng rộng ở Nam - Ngãi, cung cấp nguồn lương thực
và phương tiện cho quân đội của liên quân. Điều này rất quan trọng trong việc duy trì sự tự cung ứng
và khả năng tiếp tục cuộc tấn công.

Cuối cùng, việc có nhiều người dân thân Pháp, bao gồm cả giáo sĩ, ở Đà Nẵng đã hỗ trợ liên quân
trong việc tìm kiếm thông tin, cung cấp hỗ trợ tình báo và tạo một sự lựa chọn thân thiện trong khu vực.

Tóm lại, việc chọn Đà Nẵng làm điểm xuất phát cho cuộc tấn công không chỉ dựa vào vị trí địa lý xuất
sắc mà còn bởi sự kết hợp của các lợi thế chiến lược, làm nên một phần quan trọng trong kế hoạch
của liên quân Pháp - Tây Ban Nha.

Do đó, việc chiếm Đà Nẵng, sau đó vượt qua đèo Hải Vân và tấn công vào Huế, trở thành con đường
tối ưu nhất, nhanh chóng nhất và ít tốn kém nhất về tiền bạc và nhân lực để thực hiện mục tiêu của
Pháp và Tây Ban Nha. Tuy nhiên, sự tiến triển này cần phải đợi đến sau khi Hiệp ước Thiên Tân được
ký kết vào ngày 28 tháng 6 năm 1858, khiến cho quân đội Pháp tại Viễn Đông mới có thể chuyển sự
tập trung sang mặt trận khác...

2. Chiến sự ở Đà Nẵng những năm 1858 - 1859
Trận Đà Nẵng (1858-1859) không chỉ là một trận đánh quan trọng mà còn là sự khởi đầu cho một chuỗi
sự kiện lớn hơn, cuộc chiến tranh Pháp - Việt (1858-1884) trong lịch sử Việt Nam. Cuộc xung đột này
đánh dấu một giai đoạn quan trọng, khi mà cuộc chiến tranh và sự đối đầu với quân đội Pháp đã thay
đổi bước đường phát triển của quốc gia.

Trận Đà Nẵng kéo dài suốt nhiều tháng, từ ngày 31 tháng 8 năm 1858 cho đến ngày 2 tháng 2 năm
1859. Nó là một cuộc đối đầu đầy gay cấn, nơi mà sự kiên nhẫn và quyết tâm của người Việt Nam đã
được thể hiện rõ ràng. Mặc dù liên quân Pháp - Tây Ban Nha đã có những chiến thắng kháng chiến đầu
tiên, nhưng trận Đà Nẵng đã chứng minh rằng người Việt có khả năng chống lại sự xâm lược của quân ngoại xâm mạnh mẽ.

Sau khi kết thúc trận Đà Nẵng, cuộc chiến không kết thúc, nhưng chuyển sang một giai đoạn mới, với
những thách thức và biến động mới mẻ. Cuộc chiến tranh Pháp - Việt đã kéo dài trong một thời gian
dài và để lại nhiều hậu quả lớn cho cả hai bên. Nó đã thay đổi bước đường phát triển của Việt Nam và
đánh dấu một phần quan trọng trong lịch sử chống ngoại xâm và giữ nền độc lập của quốc gia.

Liên quân Pháp - Tây Ban Nha đã phải đối mặt với khá nhiều khó khăn và gánh chịu thiệt hại đáng kể
trong trận đánh này. Tuy nhiên, theo đánh giá của các nhà nghiên cứu, đây là một khởi đầu thắng lợi
đáng kể, một điểm sáng duy nhất trong hơn một phần tư thế kỷ dài (1858-1884) của cuộc kháng chiến
chống lại sự xâm lược từ nước ngoại của quân và dân Việt Nam.

Trận Đà Nẵng không chỉ là một biểu tượng của sự kiên nhẫn và quyết tâm của người Việt trong cuộc
đối đầu với quân thế mạnh ngoại xâm, mà còn là một bài học quý báu về sự đoàn kết và lòng yêu
nước. Nó cho thấy rằng dù bị áp đặt vào tình thế khó khăn và thiếu về quân số, dân số, nguồn lực và
vũ khí, nhưng tinh thần chiến đấu và sự tự tôn quốc gia có thể đánh bại bất kỳ kẻ xâm lược nào.

Trận Đà Nẵng cũng đánh dấu sự khởi đầu của một cuộc chiến tranh dài hơi và căng thẳng giữa Việt
Nam và các nước phương Tây, và nó đã gắn liền với lịch sử và tình hình chính trị của Việt Nam trong nhiều năm tiếp theo.

3. Năm 1858 Pháp tấn công Đà Nẵng với chiến thuật gì?
Năm 1858 Pháp tấn công Đà Nẵng với chiến thuật gì? A. đánh lấn dần
B. đánh nhanh thắng nhanh C. đánh lâu dài
D. "chinh phục từng gói nhỏ" Đáp án đúng là B
Năm 1858, Pháp thực hiện một cuộc tấn công quyết liệt vào Đà Nẵng, với chiến thuật rõ ràng là "đánh
nhanh thắng nhanh". Cuộc tấn công này đã chứng minh sự quyết tâm và sức mạnh quân sự của Pháp
trong việc bắt đầu cuộc chiến tranh đầy cam go chống lại Việt Nam.

Chiến thuật "đánh nhanh thắng nhanh" đã được áp dụng với mục tiêu chính là kiểm soát Đà Nẵng
càng nhanh càng tốt. Vị trí chiến lược của Đà Nẵng, là một hải cảng quan trọng thuận lợi cho việc triển
khai quân và tiếp tế, đã khiến nó trở thành mục tiêu hấp dẫn cho quân đội Pháp.

Nhưng cuộc tấn công này không chỉ đánh bại sự phòng thủ của người Việt, mà còn để lại nhiều hậu
quả nghiêm trọng cho dân cư và cả khu vực xung quanh. Cuộc xâm lược đã gây ra nhiều thiệt hại về
người và của cải, và đã mở ra một chuỗi sự kiện căng thẳng trong cuộc chiến tranh giữa Pháp và Việt Nam.

Trận Đà Nẵng năm 1858 không chỉ là một biểu tượng cho chiến thuật "đánh nhanh thắng nhanh" của
Pháp mà còn là một dấu mốc quan trọng trong lịch sử hai nước, đánh dấu sự bắt đầu của một cuộc
xung đột kéo dài nhiều năm giữa quân đội Pháp mạnh mẽ và người dân Việt Nam quyết tâm bảo vệ
đất nước của họ.

4. Lực lượng đôi bên trong chiến sự ở Đà Nẵng những năm 1858 - 1859
Trong những năm 1858 - 1859, cuộc xung đột tại Đà Nẵng đã diễn ra với sự đối đầu giữa hai lực lượng
quân đội đối kháng. Lực lượng của liên quân Pháp - Tây Ban Nha, trong đó có 450 binh sĩ Tây Ban Nha,
được triển khai trên 14 tàu chiến, một trong những tàu quan trọng nhất là soái hạm Némésis. Những
con tàu này được trang bị đến 50 khẩu đại bác, có sức công phá mạnh mẽ và gây ra sát thương lớn.

Đối diện với họ, lực lượng quân của Nhà Nguyễn tại Đà Nẵng có khoảng 2.070 binh lính chính quy,
dưới sự chỉ huy của Tổng đốc Nam Ngãi Trần Hoằng. Khi trận chiến bắt đầu, họ đã được bổ sung thêm
2.000 người lính, dưới chỉ huy của Hữu quân Đô thống Lê Đình Lý, đến từ Huế. Đặc biệt, các pháo đài
ở Đà Nẵng được trang bị nhiều đại bác và loại vũ khí đa dạng, tạo nên một hệ thống phòng thủ khá mạnh mẽ.

Cuộc xung đột này đã diễn ra trong bối cảnh lực lượng liên quân Pháp - Tây Ban Nha có ưu thế về vũ
khí và công nghệ quân sự, đặc biệt là những tàu chiến mạnh mẽ và trang bị tối tân. Tuy nhiên, lực
lượng quân của Nhà Nguyễn đã cho thấy sự quả cảm và quyết tâm trong cuộc chiến này, đối mặt với
những thách thức đáng kể. Cuộc xung đột này đã là một bài học quý báu về tinh thần chiến đấu và
lòng yêu nước, cũng như về sự đoàn kết và khả năng tự vệ của người Việt trong cuộc đối đầu với
quân thế mạnh ngoại xâm.