Nói về một kỉ niệm đẹp của em với gia đình, bạn bè hoặc thầy cô giáo | Tập làm văn 4

Nói về một kỉ niệm đẹp của em với gia đình, bạn bè hoặc thầy cô giáo | Tập làm văn 4 được soạn thảo bao gồm các bài văn mẫu hay, chọn lọc cho các em học sinh tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức để chuẩn bị thật tốt cho các kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem!

Chủ đề:

Tập làm văn 467 tài liệu

Môn:

Tiếng Việt 4 3.2 K tài liệu

Thông tin:
2 trang 9 tháng trước

Bình luận

Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận.

Nói về một kỉ niệm đẹp của em với gia đình, bạn bè hoặc thầy cô giáo | Tập làm văn 4

Nói về một kỉ niệm đẹp của em với gia đình, bạn bè hoặc thầy cô giáo | Tập làm văn 4 được soạn thảo bao gồm các bài văn mẫu hay, chọn lọc cho các em học sinh tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức để chuẩn bị thật tốt cho các kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem!

30 15 lượt tải Tải xuống
Kể về một kỉ niệm đẹp của em Ngắn gọn
Thu người bạn thân thiết nhất của em. Nhớ lại lần đầu tiên chúng em gặp gỡ,
em vẫn còn bất giác mỉm cười. Hôm ấy một ngày mùa đông trời âm u lạnh lẽo.
Gia đình em vừa chuyển đến khu tập thể cũ, nên em đã đi loang quanh để xem cảnh
vật xung quanh mình. quá chăm chú vào những chậu hoa nhỏ dọc hành lang,
em đã bị lạc, không tìm thấy lối về nhà. Vừa mệt vừa lo, em ngồi xuống góc cầu
thang bộ khóc nức nở. Bỗng một bàn tay nhỏ đặt lên vai gọi em lại, đó
chính Thu Hà. Lúc ấy còn nhỏ con hơn em nhiều, thế cậu ấy lại đem đến
cho em sự bình yên đến lạ. đưa cho em một chiếc kẹo nhỏ, rồi dắt tay em đến
nhà bác tổ trưởng của khu tập thể. Nhờ bác đọc loa cho bố mẹ đến đón em. Sự ấm
áp từ bàn tay sự ngọt ngào của viên kẹo nhỏ ngày hôm ấy đã đánh dấu sự
bắt đầu cho tình bạn của chúng em. Kỉ niệm ngày hôm ấy cũng ghi dấu sâu sắc
khiến em không bao giờ quên đi.
Kể về một kỉ niệm đẹp của em Hay Nhất
Ngày này năm ngoái cũng một ngày cuối năm lạnh lẽo, nắng vàng nhợt nhạt.
Tuy đã một năm trôi qua nhưng em vẫn nhớ rất kỉ niệm ngày hôm ấy. Sáng hôm
ấy, em đã dậy từ 3h sáng để cùng mẹ lên chợ đầu mối lấy hoa. Trời lúc đó tối mịt
mù, rét buốt, sương dăng mờ mịt. Tuy mẹ đã khuyên nhủ nhưng em vẫn khăng
khăng xin được theo mẹ đi làm. Đến chợ, từng thùng hoa được chất thành ngọn núi
nhỏ. mẹ bắt đầu bốc dỡ từng thùng hoa rồi xếp chúng vào chậu nước, cho hoa
được tươi hơn. Công việc này phải làm thật nhẹ để không bị dập hoa, lại phải nhanh
để sớm bày hoa ra cho những người đến lấy hoa sớm. Em phụ mẹ chuyển các
hoa ly, hoa cẩm chướng, hoa cúc chúng không dễ bị dập. Còn mẹ thì chuyển các
loại hoa nhỏ dễ bị tổn thương. Đến thùng hoa đào, hoa mận, sức nặng của chúng
khiến em rất thương mẹ. Cả hai mẹ con em loay hoay suốt gần hai tiếng đồng hồ
mới xếp xong hoa. Tuy đã mặc rất ấm, nhưng em vẫn thấy lạnh buốt, hai chân nhức
mỏi, bàn tay trong găng tay thì bị nước thấm vào tái. Càng như vậy, em lại càng
thương ẹm hơn, bởi ngày nào mẹ cũng phải vất vả như vậy. Tranh thủ lúc nghỉ ngơi,
hai mẹ con ăn vội chiếc bánh bao hấp nóng trước khi khách đến. Ngồi cạnh mẹ
trên thùng gỗ ẩm mốc, cắn miếng bánh bao nhìn bình minh đang dần ra, em
cảm nhận được sự thảnh thơi bình dị của những người lao động chân chính. Trải
nghiệm ngày hôm đó giúp em thêm hiểu thương mẹ nhiều hơn, đồng thời thêm
quý trọng những người lao động chân tay chợ giống như mẹ. Thật vui biết bao khi
em đã một kỉ niệm đẹp như thế để nhớ lại vào những ngày trời đông.
| 1/2

Preview text:

Kể về một kỉ niệm đẹp của em Ngắn gọn
Thu Hà là người bạn thân thiết nhất của em. Nhớ lại lần đầu tiên chúng em gặp gỡ,
em vẫn còn bất giác mỉm cười. Hôm ấy là một ngày mùa đông trời âm u và lạnh lẽo.
Gia đình em vừa chuyển đến khu tập thể cũ, nên em đã đi loang quanh để xem cảnh
vật xung quanh mình. Vì quá chăm chú vào những chậu hoa nhỏ dọc hành lang, mà
em đã bị lạc, không tìm thấy lối về nhà. Vừa mệt vừa lo, em ngồi xuống góc cầu
thang bộ khóc nức nở. Bỗng có một bàn tay nhỏ bé đặt lên vai và gọi em lại, đó
chính là Thu Hà. Lúc ấy Hà còn nhỏ con hơn em nhiều, thế mà cậu ấy lại đem đến
cho em sự bình yên đến lạ. Hà đưa cho em một chiếc kẹo nhỏ, rồi dắt tay em đến
nhà bác tổ trưởng của khu tập thể. Nhờ bác đọc loa cho bố mẹ đến đón em. Sự ấm
áp từ bàn tay Hà và sự ngọt ngào của viên kẹo nhỏ ngày hôm ấy đã đánh dấu sự
bắt đầu cho tình bạn của chúng em. Kỉ niệm ngày hôm ấy cũng ghi dấu sâu sắc
khiến em không bao giờ quên đi.
Kể về một kỉ niệm đẹp của em Hay Nhất
Ngày này năm ngoái cũng là một ngày cuối năm lạnh lẽo, có nắng vàng nhợt nhạt.
Tuy đã một năm trôi qua nhưng em vẫn nhớ rất rõ kỉ niệm ngày hôm ấy. Sáng hôm
ấy, em đã dậy từ 3h sáng để cùng mẹ lên chợ đầu mối lấy hoa. Trời lúc đó tối mịt
mù, rét buốt, sương dăng mờ mịt. Tuy mẹ đã khuyên nhủ nhưng em vẫn khăng
khăng xin được theo mẹ đi làm. Đến chợ, từng thùng hoa được chất thành ngọn núi
nhỏ. mẹ bắt đầu bốc dỡ từng thùng hoa rồi xếp chúng vào chậu có nước, cho hoa
được tươi hơn. Công việc này phải làm thật nhẹ để không bị dập hoa, lại phải nhanh
để sớm bày hoa ra cho những người đến lấy hoa sớm. Em phụ mẹ chuyển các bó
hoa ly, hoa cẩm chướng, hoa cúc vì chúng không dễ bị dập. Còn mẹ thì chuyển các
loại hoa nhỏ dễ bị tổn thương. Đến thùng hoa đào, hoa mận, sức nặng của chúng
khiến em rất thương mẹ. Cả hai mẹ con em loay hoay suốt gần hai tiếng đồng hồ
mới xếp xong hoa. Tuy đã mặc rất ấm, nhưng em vẫn thấy lạnh buốt, hai chân nhức
mỏi, bàn tay trong găng tay thì bị nước thấm vào tê tái. Càng như vậy, em lại càng
thương ẹm hơn, bởi ngày nào mẹ cũng phải vất vả như vậy. Tranh thủ lúc nghỉ ngơi,
hai mẹ con ăn vội chiếc bánh bao hấp nóng trước khi có khách đến. Ngồi cạnh mẹ
trên thùng gỗ ẩm mốc, cắn miếng bánh bao và nhìn bình minh đang dần ló ra, em
cảm nhận được sự thảnh thơi bình dị của những người lao động chân chính. Trải
nghiệm ngày hôm đó giúp em thêm hiểu và thương mẹ nhiều hơn, đồng thời thêm
quý trọng những người lao động chân tay ở chợ giống như mẹ. Thật vui biết bao khi
em đã có một kỉ niệm đẹp như thế để nhớ lại vào những ngày trời đông.