







Preview text:
Phân tích bài thơ Chiều xuân chọn lọc hay nhất - Ngữ văn lớp 11
Mẫu 01. Phân tích bài thơ Chiều xuân chọn lọc hay nhất - Ngữ văn lớp 11
Bài thơ "Chiều xuân" của Anh Thơ trong tập thơ "Bức Tran Quê" thực sự là
một tác phẩm tinh tế, đẹp đẽ, chứa đựng nhiều cảm xúc sâu sắc về quê
hương và vẻ đẹp của chiều xuân. Không chỉ mô tả cảnh quê yên bình, mà
nhà thơ còn kết hợp với những cảm nhận tâm hồn vô cùng tế nhị, làm cho
bức tranh quê hương trở nên sống động và tận cùng dịu dàng. Khổ thơ thứ
nhất khắc họa một chiều xuân tràn ngập hương sắc quê hương. Cảnh mưa
bụi là hình ảnh quen thuộc, mô tả sự tươi mới của vùng quê sau cơn mưa.
"Bến sông vắng khách" là biểu tượng cho sự yên bình, trôi qua bao thăng
trầm và gió lạnh của thời gian. "Quán tranh" và "chòm xoan đầy hoa tím" là
những hình ảnh tượng trưng cho vẻ đẹp thuần khiết và tinh tế của làng quê,
nơi mà mỗi chiều xuân trở thành một bức tranh sống động và hài hòa. Khổ
thơ này không chỉ là mô tả hình ảnh mà còn là sự hòa mình vào không gian
đó, cảm nhận mỗi chi tiết, mỗi hương thơm như là một trải nghiệm tâm linh.
Anh Thơ đã tận dụng ngôn ngữ mộc mạc, đơn giản nhưng rất giàu cảm xúc,
giúp người đọc dễ dàng hòa mình vào không gian yên bình và dịu dàng của chiều xuân quê hương.
“Mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng
Đò biếng lười nằm mặc nước sông trôi
Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng
Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời”.
Trong bức tranh chiều mưa lạnh, bến sông ven làng trở nên càng tiêu điều và
vắng vẻ hơn. Quang cảnh thiếu sắc màu và ánh sáng như làm cho không khí
trở nên lạc lõng. Dưới sự tĩnh lặng tuyệt đối, không gian vẫn sống động qua
sự nhẹ nhàng, nhưng đầy ý nghĩa: Mưa rơi nhè nhẹ, làm giọt nước bắn bụi
mịt mờ lên bến sông hẻo lánh. Con đò, thường ngày hối hả với những chuyến
chở khách, giờ đây như lạc quan lẻ loi, chìm đắm trong dòng nước trôi. Quán
tranh, nơi trước đây náo nhiệt với tiếng cười và tiếng nói, bây giờ như một
bức tranh cô lập, đứng im lặng giữa không gian trống trải.
Chòm xoan hoa tím, một lúc vinh quang nay đã tàn lụi, giữa bức tranh mùa
xuân ẩn chứa hơi lạnh của buổi tàn đông. Những đường nét mềm mại,
nhưng đồng thời mang theo một nỗi buồn sâu sắc khó tả thành lời, làm cho
cảnh sắc trở nên trữ tình và cảm xúc. Ở khổ thứ hai, tác giả chuyển từ cái
nhìn toàn cảnh bức tranh xuống chi tiết hơn, gần gũi với con người và sự
sống động của thiên nhiên.
“Ngoài đường đê cỏ non tràn biếc cỏ,
Đàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ
Mấy cánh bướm rập rờn trôi trước gió.
Những trâu bò thong thả cúi ăn mưa .”
Nhà thơ tiếp tục tả chiều xuân bằng hình ảnh về con người, làm cho bức
tranh thiên nhiên trở nên sinh động và gần gũi hơn. Anh Thơ sử dụng hình
ảnh của những người phụ nữ trên sân thượng mở, những bức rèm trắng bay
theo gió để mô tả sự bình yên và hạnh phúc của cuộc sống quê hương. Các
chi tiết như "vòm mắt hiền" và "miệng cười thanh thoát" tạo nên hình ảnh của
những người phụ nữ gặp nhau, trò chuyện vui vẻ, tạo nên không khí thân
thiện và ấm cúng. Những cảm xúc này được nhấn mạnh thông qua việc sử
dụng các từ ngữ như "hiền" và "thanh thoát". Sự phản chiếu của chiều xuân
cũng được thể hiện qua ánh sáng và màu sắc. "Bóng rợp lên mái tóc xanh
đen" mô tả bức tranh ánh sáng dịu dàng chiếu lên mái tóc của những người
phụ nữ, tạo nên vẻ đẹp tinh khôi và hài hòa. Màu xanh đen của mái tóc cũng
là biểu tượng cho sức sống và trẻ trung. Những chi tiết nhỏ như "nón lá trắng,
áo dài xanh" làm cho bức tranh thêm phần tươi mới và sôi động, kết hợp với
hình ảnh của bông hoa mai mở, tạo nên không khí lễ hội và vui tươi.
Khổ thơ cuối cùng của bài thơ là sự hoàn thiện cho bức tranh chiều xuân, khi
mặt trời đã lặn và bầu trời dần chuyển sang màu cam của hoàng hôn. Hình
ảnh "bên núi sương mỏng phai" là biểu tượng cho sự tĩnh lặng và yên bình
của cuộc sống nông thôn vào cuối một ngày dài. Cảnh chiều xuân được kết
thúc bằng "cảnh quê hương hiền hoà", làm cho độc giả hình dung được hòa
mình vào không khí ấm áp và an lành của quê hương.
“Trong đồng lúa xanh rờn và ướt lặng,
Lũ cò con chốc chốc vụt bay ra.
Làm giật mình một cô nàng yếm thắm,
Cúi cuốc cào cỏ ruộng sắp ra hoa.”
Đồng lúa quê hương xanh rờn, như là một biểu tượng của sự mát mẻ, tươi
mới, ngập tràn trong những cơn mưa xuân nhẹ nhàng. Những hạt mưa nhỏ
rơi như những viên ngọc trên những lá lúa, làm cho cảnh sắc trở nên tinh
khôi và bình yên. Lúa lặng lẽ hòa mình trong vị mát dịu của mưa, từng giọt
nước ướt đẫm trên lá như là những giọt ngọc lấp lánh, tạo nên bức tranh
thiên nhiên tràn ngập sức sống. Những cánh cò trắng, như những nghệ sĩ
đang múa bay giữa bức tranh lúa xanh. "Chốc chốc" bay ra từ những vạt lúa
xanh tươi, chúng tạo nên điểm nhấn nhẹ nhàng, như muốn chứng minh rằng
cả thiên nhiên cũng như là đang thưởng thức vẻ đẹp tuyệt vời của mùa xuân.
Hình ảnh người lao động thôn quê, một cô gái mặc yếm thắm đang cúi cuốc
cào, là một biểu tượng cho công việc chăm sóc ruộng đất. Hành động cần
mẫn, sự chăm chỉ của họ được tác giả diễn đạt một cách chân thật và gần gũi.
Điều này càng làm nổi bật sự hài hòa giữa con người và thiên nhiên. Cuối
cùng, hình ảnh "ruộng sắp ra hoa" là một hình tượng phong phú và sâu sắc,
đại diện cho thành quả của những ngày lao động miệt mài. Tất cả những yếu
tố này cùng nhau tạo nên một bức tranh chiều xuân đẹp đẽ, tràn ngập tình
yêu quê hương và sự gắn kết với đất đai.
Mẫu 02. Phân tích bài thơ Chiều xuân chọn lọc hay nhất
Khổ thơ thứ nhất của bài thơ "Chiều Xuân" mở đầu bức tranh với hình ảnh
chiều mưa bụi, tạo nên không khí bình dị và quen thuộc của làng quê miền
Bắc. Bức tranh bắt đầu bằng "bến sông vắng khách", nơi thường ngày đón
chào bao thuyền xuôi ngược, nhưng giờ đây, nó lại hiện lên trống trải và ảm
đạm. Hình ảnh "quán tranh" là một phần không thể thiếu của cảnh quê, nơi
mọi người tập trung để tán gẫu, chia sẻ những câu chuyện buổi chiều. Điều
này tạo nên một không gian giao lưu và sự gắn bó trong cộng đồng. Còn
"chòm xoan đầy hoa tím" là một bức tranh mô tả sự rực rỡ và tươi tắn của
cảnh đồng quê vào mùa xuân. Hình ảnh chòm xoan nở hoa tím như một biểu
tượng cho sự trở lại của sức sống và màu sắc sau những ngày lạnh giá của
mùa đông. Cảnh này không chỉ là hình ảnh màu sắc, mà còn là biểu tượng
cho sự hồi phục và thịnh vượng của tự nhiên.
Khổ thơ thứ hai của bài thơ mở rộng cảnh quan với "cỏ non tràn biếc cỏ", mô
tả sự tươi mới và mạnh mẽ của mùa xuân. "Đàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ"
và "mấy cánh bướm rập rờn trôi trước gió" là những hình ảnh sống động của
động vật nhỏ, tạo nên một bức tranh về sự sống động và hoạt bát của tự
nhiên. Khổ thơ thứ ba chú trọng vào con người, nơi mà bức tranh mở ra với
hình ảnh những người phụ nữ trên sân thượng mở. Bức tranh này thể hiện
không khí bình yên và hạnh phúc của cuộc sống nông thôn, nơi những người
phụ nữ cùng nhau trò chuyện, cười đùa, và chia sẻ những khoảnh khắc bình yên của chiều xuân.
“Mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng,
Đò biếng lười nằm mặc nước trôi sông;
Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng
Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời”
Trong buổi chiều mưa lạnh, cảnh vật xung quanh trở nên tiêu điều và vắng vẻ,
phản ánh qua bức tranh chân thực và sống động của tác giả. Với trái tim
nhạy cảm, nhà thơ đã lắng nghe những gì môi trường xung quanh muốn
truyền đạt. Cảnh mưa nhẹ, êm dịu, kết hợp với lạnh lẽo của không khí cuối
đông tạo nên một không gian tĩnh lặng, buồn bã. Bức tranh chiều xuân này
được chăm chút từng chi tiết, từ "mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng", tạo nên
hình ảnh mịn màng, tinh tế. Sự im lìm và trống trải của quán tranh và con đò,
thậm chí là bức tranh chung xung quanh, tất cả đều thể hiện sự tiêu điều và
lạnh lùng của không gian này.
Con đò, thường ngày tấp nập chở khách, giờ đây "biếng lười" và như là "nằm
mặc nước sông trôi". Điều này tạo nên một hình ảnh tráng lệ của sự uể oải và
mệt mỏi, làm cho không khí trở nên trầm lắng và trải nghiệm. Quán tranh,
thường nhộn nhịp với tiếng cười, tiếng nói, giờ đây "đứng im lìm", khiến
không gian trở nên vắng vẻ, lạnh lùng. Tất cả những chi tiết này kết hợp với
môi trường chiều mưa bụi tạo ra một bức tranh hòa mình vào không khí u tịch,
nỗi buồn sâu kín. Những cơn mưa nhỏ kèm theo hơi lạnh cuối đông làm cho
những chòm hoa xoan tím "rụng tơi bời", tạo nên một cảm giác thoảng đãng
và buồn bã. Cảnh tượng này như là một cách biểu đạt tâm trạng của thiên
nhiên và cũng là biểu hiện của nỗi buồn sâu sắc trong tâm hồn nhà thơ.
Chính sự tĩnh lặng và buồn bã này làm nổi bật và tăng thêm chiều sâu cho
bức tranh chiều xuân, làm cho người đọc cảm nhận được sự gắn kết giữa
tâm trạng của thiên nhiên và tâm hồn nhạy cảm của nhà thơ.
“Ngoài đường đê cỏ non tràn biếc cỏ,
Đàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ;
Mấy cánh bướm rập rờn trôi trước gió,
Những trâu bò thong thả cúi ăn mưa”
Con đê ven làng, như một con đường nhỏ, trở thành bức tranh rực rỡ của
mùa xuân với sự nảy nở của hoa lá, cỏ cây, và đặc biệt là cỏ non tràn biếc cỏ.
Cảnh tượng này được thể hiện qua câu thơ, tạo nên một không gian tươi mới,
tràn ngập màu xanh tinh khôi của mùa xuân. Hình ảnh của cỏ non mọc um
tùm tạo nên một khung cảnh hữu tình, mang đến sự tươi mới và mát lành cho
tâm hồn đọc giả. Câu thơ tiếp theo mô tả "đàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ",
cho thấy hình ảnh đàn sáo đen bay thấp xuống, mổ vu vơ một cách nhẹ
nhàng và duyên dáng. Cảnh này thể hiện sự điệu đà và dễ thương của đàn
sáo đen, góp phần làm phong phú thêm bức tranh thiên nhiên.
"Mấy cánh bướm rập rờn trôi trước gió" là một hình ảnh tuyệt vời, tạo nên sự
nhẹ nhàng và bay bổng của những sinh linh nhỏ bé này. Hình ảnh của bướm
bay trên làn gió xuân mang đến không khí nhẹ nhàng, tươi mới, và tạo nên
một hình ảnh bồng bềnh đầy màu sắc cho cảnh xuân. Cuối cùng, "những trâu
bò cúi ăn mưa" là một hình ảnh động đậy và hài hòa với môi trường xung
quanh. Việc trâu bò cúi người xuống để ăn mưa không chỉ thể hiện sự thân
thiện và thân thiện của động vật với tự nhiên mà còn làm cho bức tranh trở
nên sống động và chân thực hơn. Thay vì chỉ là hình ảnh trâu bò đứng đó,
việc chúng "cúi ăn mưa" tạo nên một bức tranh tinh tế về sự hòa mình với
môi trường xanh tươi của mùa xuân.
“Trong đồng hoa lúa xanh rờn và ướt lặng,
Lũ cò con chốc chốc vụt bay ra,
Làm giật mình một cô nàng yếm thắm.
Cúi cuốc cào cỏ ruộng sắp ra hoa”
Ở khổ thơ này, không gian trở nên sống động và hoạt bát hơn so với cảnh
vắng vẻ ở khổ thơ trước đó. Nhà thơ đã chuyển đến một bức tranh sôi động
của đời thường, nơi con người và cảm xúc cùng nhau tồn tại và tương tác với
môi trường tự nhiên. Đây là một sự chuyển biến tích cực, tạo nên một không
khí tràn ngập năng lượng và ấm áp. Màu đỏ của chiếc yếm thắm nổi bật trên
nền màu xanh của cánh đồng lúa, tạo nên một hiệu ứng đẹp mắt và hài hòa.
Sự đối chọi giữa màu trắng của cò và màu đỏ của yếm không chỉ tạo nên một
hình ảnh độc đáo mà còn là biểu tượng cho sự cân bằng và hòa hợp trong
cảnh vật thiên nhiên. Bức tranh đã trở nên tươi sáng và phong cách hơn, thể
hiện sự giàu sức sống và ấm áp của chiều xuân.
Cảnh ruộng lúa sắp ra hoa là một biểu tượng của sự trổ bông, của sự mới mẻ
và tươi mới. Bức tranh này hóa thân cho sự hứng khởi và hi vọng của mùa
xuân, xua tan đi mọi giá lạnh, buồn bã và quạnh hiu từ những khổ thơ trước
đó. Nhà thơ đã chuyển dòng cảm xúc của người đọc từ tâm trạng u tịch và
buồn bã sang một không gian ấm áp và hạnh phúc. Cuối cùng, "Chiều xuân"
của Anh Thơ không chỉ là một bức tranh nghệ thuật, mà còn là một bản nhạc
tràn ngập tình yêu và tự hào dành cho quê hương. Tác giả gửi đến chúng ta
không chỉ là hình ảnh bình dị mà còn là niềm tự hào và tình yêu thương sâu
sắc dành cho làng quê Việt.
Mẫu 03. Phân tích bài thơ Chiều xuân chọn lọc - Ngữ văn lớp 11
Anh Thơ, với danh tiếng là một nữ thi sĩ văn học Việt Nam, đã để lại dấu ấn
đặc biệt trong lòng độc giả thông qua những tác phẩm đầy tình cảm và giản dị
như "Theo cánh chim câu," "Đảo ngọc," hay "Hương Xuân." Thơ của bà
không chỉ là những bản hòa âm nhẹ nhàng mà còn là những giai điệu sâu sắc,
làm đậm chất quê hương, tình thân và tình người. Bức tranh thơ của Anh
Thơ không chỉ là những hình ảnh đẹp mắt mà còn là những cảm xúc tinh tế,
là những dấu vết của thời gian. Bài thơ "Chiều xuân" trong tập "Bức tranh
quê" mang đến cho độc giả một không khí yên bình và ngọt ngào, như một
tình ca dành cho quê hương. Khi đọc thơ Anh Thơ, con người ta bỗng chợt
ngỡ ngàng, lắng đọng lại trước vẻ đẹp của những điều giản dị và quen thuộc.
"Chiều xuân" không chỉ là một bức tranh mà là một bản hòa nhạc tinh tế, mê
hoặc từng tâm hồn yêu thơ. Chính trong những câu thơ, Anh Thơ đã làm cho
cuộc sống trở nên trân trọng hơn, làm cho những khoảnh khắc bình dị trở nên quý giá hơn.
Tác phẩm của Anh Thơ là cuộc hành trình tìm về gốc rễ, tìm lại những giá trị
bản thân và tình cảm quê hương. Bà đã khắc họa lên bức tranh đẹp mắt của
quê nhà, nơi mà từng đường nét, từng câu thơ đều là một góc nhìn chân
thực và nhẹ nhàng về cuộc sống. Thấu hiểu tâm trạng, Anh Thơ đã tặng cho
độc giả những tràng thơ tràn ngập hương sắc và tình cảm, để lại ấn tượng
sâu sắc và mãi mãi in sâu trong lòng người đọc:
"Mưa bụi êm êm trên bến vắng,
Đò biếng lười nằm mặc nước sông trôi"
Bức tranh mùa xuân trong bài thơ chứa đựng một tâm trạng đặc biệt, không
phải là sự tươi vui sôi nổi mà thường thấy trong thơ ca mùa xuân, mà là một
bức tranh buồn buồn, êm đềm nhưng lạc quan. Làn mưa bụi "êm êm" mang
đến một hình ảnh nhẹ nhàng, mềm mại của dòng mưa nhỏ, không làm xáo
trộn, không làm xao lạc cảnh vật bình yên của mùa xuân. Điều này thể hiện
sự tinh tế và nhẹ nhàng của thiên nhiên, tạo nên không khí thoải mái và ấm
áp. Mưa mơ màng, êm ả, điều này như làm nền cho bức tranh mùa xuân thêm phần dịu dàng.
Dòng sông trôi qua bên làng quê êm đềm, và con đò "im lìm" lặng lẽ, trái
ngược với sự nhộn nhịp, hối hả của một ngày làm việc. Sự "biếng lười" của
con đò thể hiện sự thư giãn, nghỉ ngơi sau những cảnh làm việc mệt mỏi. Đây
có thể là một cảm xúc quen thuộc của những người làm công việc nặng nhọc,
chấp nhận sự bình yên và yên bình của dòng sông. Buồn bởi chút trống trải,
yên tĩnh lạ thường trong không gian rộng lớn của trời, sông, và đồng cỏ.
Nhưng chính sự lạ thường ấy lại tạo ra một không khí đặc biệt, giúp người
đọc cảm nhận được cái gì đó nguyên bản, mộc mạc và gần gũi với tự nhiên.
"Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng
Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời"
Trong bức tranh thơ "Chiều xuân" của Anh Thơ, cảnh vật xa xa bước nhanh
hơn trong tầm nhìn của người đọc, tạo nên một không khí gần gũi và ấm áp.
Quán tranh, một địa điểm quen thuộc, từng đông vui nhộn nay lại yên bình,
tịch liêu, mang đến hình ảnh cô đơn và vắng lặng. Cảnh "im lìm trong vắng
lặng" không chỉ là một hình ảnh của quán tranh mà còn là biểu tượng cho sự
cô đơn của người thơ, như một góc nhìn cô độc và hiu quạnh giữa cảnh quê
hương. Cánh hoa xoan tím rụng "tơi bời" dưới làn gió xuân nhẹ nhàng, với
sắc tím nhạt nhòa, tạo nên hình ảnh hoang hoải và buồn bã. Chiều cuối ngày,
thiên nhiên dường như đang chìm vào giấc ngủ, mang đến không khí của sự
trầm lặng, một trạng thái mệt mỏi, nhưng đồng thời cũng là sự dịu dàng và êm đềm.
Bức tranh xuân qua bốn câu thơ đầu không mang theo buồn bã của sự hủy
hoại hay hoang tàn, mà lại là buồn trong tình yêu thương và mơ mộng. Sự
buồn này thấm vào từng chi tiết như mưa, con đò, mái tranh và cánh hoa, là
những hình ảnh tưởng chừng bình thường nhưng với tác giả, chúng trở nên
đặc biệt và đầy cảm xúc.
"Ngoài đường đê cỏ non tràn biếc cỏ,
Đàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ
Mấy cánh bướm rập rờn trôi trước gió,
Những trâu bò thong thả cúi ăn mưa"
Đồng lúa quê hương mỡ màng trong bức tranh thơ "Chiều xuân" của Anh
Thơ, chìm đắm trong làn mưa xuân mát dịu. Cảnh lúa xanh tươi là biểu tượng
của sự mạnh mẽ, sống động và tươi mới của quê hương. Những giọt mưa
xuân ướt đẫm trên lá lúa tạo nên hình ảnh tươi mới, tinh khôi, làm bùng nổ
màu xanh của đồng lúa, khiến không khí trở nên trong lành và tươi mới.Hình
ảnh cánh cò trắng "chốc chốc" bay ra từ những vạt lúa xanh tươi làm cho bức
tranh thêm phần sống động và thơ mộng. Cò, là loài chim quen thuộc trong
làng quê, bay lượn giữa đồng lúa như những nghệ sĩ nhỏ của tự nhiên, tô
điểm thêm vẻ đẹp mộng mơ của quê hương.
Những người lao động nông thôn, chăm chỉ cày cuốc, chăm sóc lúa, là hình
ảnh sống động của những người con của đất đai. "Cô nàng yếm thắm" đang
chăm chỉ làm việc giữa đồng lúa, và hình ảnh cò bay ngang qua là điều bất
ngờ, nhưng cũng là biểu tượng của sự tự do và nhẹ nhàng trong công việc.
Thửa ruộng "sắp ra hoa" là hình ảnh của một kỳ vọng, là mục tiêu mà những
người lao động nông thôn hướng đến sau những ngày công việc vất vả. Bức
tranh "Chiều xuân" không chỉ là sự kết hợp hài hòa giữa cảnh và người mà
còn là biểu tượng của tình yêu thương và tự hào đối với quê hương, dân tộc.
Đó là bản nhạc của cuộc sống quê hương, những giọt mưa, đồng lúa, cánh
cò và con người hòa quyện thành một tác phẩm thi vị và xúc động.
"Trong đồng lúa xanh rờn và ướt lặng,
Lũ cò con chốc chốc vụt bay ra,
Làm giật mình một cô nàng yếm thắm
Cúi cuốc cào cỏ ruộng sắp ra hoa."
Mặt đồng lúa trải dài, mênh mông và rộng lớn, như một bức tranh tự nhiên
của làng quê Việt Nam, gắn liền với hình ảnh triền đê xanh mát, nơi mỗi chiều
về đều mang đến cảm giác thanh bình và bình yên. Triền đê trở nên đẹp đẽ
và đặc biệt hấp dẫn trong thơ Anh Thơ, với những áng cỏ non "biếc" mọc tràn
bờ đê, tươi non mơn mởn, như đang thi nhau tạo nên một mảng xanh mát và
tươi mới. Cảnh tượng của đàn sáo đen hạ cánh mình xuống, nhấm nháp
từng hạt mưa vu vơ, tạo nên hình ảnh nhẹ nhàng và bình yên. Sáo đen, trong
hành trình kiếm ăn của mình, trở nên như những đứa trẻ nghịch ngợm chơi
đùa giữa thảm cỏ non xanh mướt. Sự yên bình và tươi mới của cảnh tượng
này khiến cho tâm hồn người đọc trở nên nhẹ nhàng và an nhiên.
Các đôi cánh mỏng manh của bướm "rập rờn" giữa khoảng trời yên bình,
được mô tả như những đám hoa bay trong không gian thanh thoát. Hình ảnh
này không chỉ góp phần làm phong phú bức tranh tự nhiên mà còn làm tăng
thêm vẻ dịu dàng và duyên dáng của cảnh tượng.
Trâu và bò thong thả, cúi đầu ăn mưa, hình ảnh này thể hiện sự hòa mình
của gia súc với thiên nhiên, những giọt mưa tinh khôi như là một phần của
bữa tiệc thiên nhiên, và sự "thong thả" của chúng khiến cảnh tượng trở nên
thư giãn và tĩnh lặng. Cảnh vật buổi cuối chiều với trâu bò, cây cỏ và những
giọt mưa như góp phần làm nổi bật vẻ đẹp giản dị và thân thiện của quê hương.
Document Outline
- Phân tích bài thơ Chiều xuân chọn lọc hay nhất - N
- Mẫu 01. Phân tích bài thơ Chiều xuân chọn lọc hay
- Mẫu 02. Phân tích bài thơ Chiều xuân chọn lọc hay
- Mẫu 03. Phân tích bài thơ Chiều xuân chọn lọc - Ng