Chưa quen cung ngựa, đâu tới trường nhung;
Chỉ biết ruộng trâu, ở trong làng bộ.
Việc cuốc, việc cày, việc bừa, việc cấy, tay vốn quen làm;
Tập khiên, tập súng, tập mác, tập cờ, mắt chưa từng”
Trước khi trận nghĩa đánh Tây diễn ra, họ chỉ là những người nông dân hiền lành,
chất phác sau “lũy tre làng”, gắn bó với cuộc sống “dãi nắng dầm mưa”, “hai
sương một nắng”. Những công việc binh đao hoàn toàn lạ lẫm đối với họ: “Tập
khiên, tập súng, tập mác, tập cờ, mắt chưa từng”. Phải chăng vì gắn bó với ruộng
đồng, quê hương nên trong họ luôn ý thức và rực sáng ngọn lửa của tinh thần yêu
nước: “Trông tin quan như trời hạn trông mưa
Mùi tinh chiên vấy vá đã ba năm, ghét thói mọi như nhà nông ghét cỏ.
...
Bữa thấy bòng bong che trắng lốp, muốn tới ăn gan; ngày xem ống khói chạy đen
xì, muốn ra cắn cổ”
Trong giây phút đất nước lâm nguy, triều đình hèn nhát, nhu nhược, những người
nông dân vẫn giữ vững ý thức trách nhiệm đối với quê hương thông qua thái độ
căm thù giặc sâu sắc. Những câu văn của tác giả Nguyễn Đình Chiểu đã gợi nhắc
đến tấm lòng căm thù giặc sâu sắc của Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn: “Ta
thường tới bữa quên ăn , nửa đêm vỗ gối , ruột đau như cắt , nước mắt đầm đìa, chỉ
căm tức chưa xả thịt lột da, nuốt gan uống máu quân thù. Dẫu cho trăm thân này
phơi ngoài nội cỏ, nghìn xác này gói trong da ngựa ta cũng vui lòng” (Trích “Hịch
tướng sĩ”). Không cần đợi đến sự lãnh đạo, kêu gọi, họ tự nguyện đứng lên đánh
đuổi thực dân Pháp xâm lược bằng tinh thần anh dũng, quả cảm: “Nào đợi ai đòi ai
bắt, phen này xin ra sức đoạn kình - Chẳng thèm trốn ngược trốn xuôi, chuyến này
dốc ra tay bộ hổ”.
Với tinh thần sẵn sàng hi sinh tính mạng, xả thân vì sự nghiệp bảo vệ dân tộc,
những người nông dân đã tham gia trận nghĩa đánh Tây với tư thế hiên ngang, tinh
thần kiên cường, bất khuất, không hề run sợ trước mũi súng của kẻ thù. Dù bước
vào cuộc chiến với vũ khí, trang bị thô sơ: “manh áo vải”, “ngọn tầm vông”, “rơm
con cúi”, “lưỡi dao phay” nhưng với tinh thần yêu nước mãnh liệt, họ chiến đấu
với tâm thế anh dũng, đầy nhiệt huyết và khí thế sục sôi: “đạp rào lướt tới, coi giặc
cũng như không”, “xô cửa xông vào, liều mình như chẳng có” qua những hành
động quyết liệt “Kẻ đâm ngang, người chém ngược”,... Tác giả Nguyễn Đình
Chiểu đã vận dụng thành công trường từ vựng diễn tả hành động nhanh, mạnh, dứt
khoát như “đạp”, “lướt”, “xô”, “xông”, “đâm”, “chém” để phác họa vẻ đẹp ngoan