-
Thông tin
-
Hỏi đáp
Phân tích đánh giá tác phẩm Mây trắng còn bay hay nhất
"Mây trắng còn bay" là một tác phẩm truyện ngắn đầy xúc cảm của Bảo Ninh, nổi bật với cách kể chuyện chân thực và lối miêu tả sâu sắc về chiến tranh. Tác phẩm tập trung vào nhân vật chính là một người lính trẻ tuổi trong cuộc chiến tranh Việt Nam, người đã trải qua vô vàn khó khăn, tổn thương và mất mát. Tài liệu giúp bạn tham khảo ôn tập và đạt kết quả cao. Mời bạn đọc đón xem!
Preview text:
Phân tích đánh giá tác phẩm Mây trắng còn bay hay nhất
Kính mời quý bạn đọc tham khảo một số bài văn Phân tích đánh giá tác phẩm Mây trắng còn bay hay nhất.
Mục lục bài viết
1. Phân tích đánh giá tác phẩm Mây trắng còn bay hay nhất - Mẫu số 1
2. Phân tích đánh giá tác phẩm Mây trắng còn bay hay nhất - Mẫu số 2
3. Phân tích đánh giá tác phẩm Mây trắng còn bay hay nhất - Mẫu số 3
1. Phân tích đánh giá tác phẩm Mây trắng còn bay hay nhất - Mẫu số 1
"Mây trắng còn bay" là một tác phẩm truyện ngắn đầy xúc cảm của Bảo Ninh, nổi bật với cách kể
chuyện chân thực và lối miêu tả sâu sắc về chiến tranh. Tác phẩm tập trung vào nhân vật chính là
một người lính trẻ tuổi trong cuộc chiến tranh Việt Nam, người đã trải qua vô vàn khó khăn, tổn
thương và mất mát. Bảo Ninh đã sử dụng ngôn ngữ mộc mạc nhưng đậm chất Việt Nam để miêu
tả những cảnh tượng đau đớn và hiện thực khốc liệt của chiến tranh, khiến người đọc không khỏi xúc động và suy ngẫm.
Truyện ngắn "Mây trắng còn bay" được sáng tác vào năm 1975, sau khi đất nước đã hòa bình và
bắt đầu giai đoạn đổi mới toàn diện. Bối cảnh hậu chiến và những biến động xã hội được phản ánh
rõ nét trong tác phẩm, tạo nên một bức tranh sống động và chân thật về thời kỳ này.
Trong truyện, Bảo Ninh xây dựng bốn nhân vật: nhân vật “tôi” (người kể chuyện), "tay vận
comple", cô tiếp viên hàng không và “bà cụ”. Trong đó, “bà cụ” là nhân vật trung tâm, mọi diễn
biến của câu chuyện đều xoay quanh bà. Tác giả miêu tả tỉ mỉ những tình huống và cảm xúc của
nhân vật chính, từ những trạng thái tinh thần sau những trận chiến đến những cảm giác lạc lõng,
đau khổ và tuyệt vọng. Những mảng màu sắc trong truyện của Bảo Ninh được miêu tả một cách
tinh tế và chân thật, tạo nên sức hút riêng biệt cho độc giả.
Nhan đề "Mây trắng còn bay" mang đậm ý nghĩa tượng trưng và gợi nhiều cảm xúc. Hình ảnh
"mây trắng" xuất hiện nhiều lần trong truyện, tạo nên không gian bồng bềnh, hư ảo và gợi lên sự
thanh thản, bình yên. Đồng thời, trạng thái động của "mây trắng còn bay" cũng mang ý nghĩa về
sự chảy trôi của cuộc đời, của quá khứ vẫn chưa nguôi ngoai.
Nhân vật trung tâm của truyện là bà cụ, người mẹ Việt Nam lam lũ, vất vả. Những chi tiết miêu tả
ngoại hình như "hình vóc bé nhỏ, teo tóp của bà như chìm lấp vào thân ghế", "lưng còng, hai bàn
tay gầy guộc" khắc họa rõ nét vẻ ngoài khắc khổ của bà. Từ cử chỉ “bà cụ chẳng dám hỏi han gì
thêm. Bà ngồi im, ôm chặt trong lòng một chiếc làn mây… bà không muốn nhận khay đồ ăn, "Tất
cả các thứ hộp thứ gói trên khay bà dồn hết vào chiếc làn mây. Bà chẳng ăn chút gì… bà cũng chỉ
xin một cốc nước lọc" đến lời nói sử dụng nhiều từ ngữ đưa đẩy “các bác kìa, bác nhỉ, thưa các
bác…” hay “Thảo nào hai lượt tàu bay “những” triệu bạc… Các chú cho già “thì có” khiến cho
nhân vật bà cụ hiện lên với những nét đặc trưng tiêu biểu của tầng lớp nông dân ở làng quê Việt
Nam: xởi lởi, cởi mở, tiết kiệm, chắt chiu. Nhưng qua đó cũng hiện lên một mảnh đời cơ cực, nhọc
nhằn, vất vả. Ta vừa buồn cười khi bà chẳng dám ăn đồ ăn trên máy bay vì sợ tốn tiền, hay khi bà
nhờ cô tiếp viên mở giúp cái cửa sổ máy bay cho thoáng nhưng ta lại càng thương bà cụ hơn khi
biết đây là lần đầu tiên trong cuộc đời, người mẹ ấy đi máy bay, bà bày đồ cúng cho con trên máy
bay, trên vùng trời con mình là chiến sĩ phi công hy sinh gần 30 năm trước. Khi chứng kiến cái
dáng vẻ sợ sệt, van lơn, khẩn khoản của bà cụ với tay vận complet, ta lại càng thương cảm, xót xa.
Truyện được kể lại bằng ngôi thứ nhất, qua lời của nhân vật "tôi" – một người có mặt trên chuyến
bay và ngồi gần bà cụ. Cách kể chuyện này giúp tăng tính thuyết phục cho câu chuyện, đồng thời
cho phép tác giả trực tiếp bày tỏ suy nghĩ và tình cảm, mang lại cảm giác gần gũi và chân thực cho người đọc.
Bên cạnh việc miêu tả nỗi đau của những người ở lại, "Mây trắng còn bay" còn truyền tải thông
điệp sâu sắc về chiến tranh và nhân văn. Tác giả không chỉ phơi bày sự thất vọng và tuyệt vọng
của nhân vật chính khi đối mặt với sự ngược đãi, đau khổ và mất mát trong chiến tranh, mà còn
đưa ra câu hỏi về ý nghĩa của cuộc chiến và giá trị của nhân văn. Qua đó, tác phẩm nhấn mạnh
rằng sự sống và tình yêu luôn mang vẻ đẹp vĩnh hằng, dù cho phải trải qua bao nhiêu khó khăn và đau đớn.
"Mây trắng còn bay" là một tác phẩm giàu cảm xúc và ý nghĩa, thể hiện tài năng và tâm huyết của
Bảo Ninh trong việc khắc họa hiện thực cuộc sống và chiến tranh. Tác phẩm không chỉ là một bản
nhạc buồn về quá khứ, mà còn là lời nhắc nhở về sự quý giá của hòa bình và lòng biết ơn đối với
những người đã hy sinh cho Tổ quốc.
2. Phân tích đánh giá tác phẩm Mây trắng còn bay hay nhất - Mẫu số 2
Thanh xuân đời người trôi qua nhanh chóng, và tôi muốn hiến dâng những năm tháng rực rỡ ấy để
đổi lại sự bình yên cho Tổ quốc.
Để đạt được sự thống nhất và độc lập cho đất nước, hàng ngàn người lính trẻ đã hy sinh khi tuổi
đời còn rất trẻ. Họ sẵn sàng từ bỏ cuộc sống riêng, rời xa quê hương và gia đình để bảo vệ và xây
dựng tương lai cho đất nước. Dù thời gian có trôi qua, hòa bình có trở lại, nhưng những mất mát,
những nỗi đau của các bà mẹ Việt Nam anh hùng vẫn mãi còn đó. Viết về nỗi đau và những hệ lụy
sau chiến tranh, tác phẩm "Mây trắng còn bay" của Bảo Ninh đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng
bạn đọc nhờ cách khắc họa chân thực những hậu quả của chiến tranh.
Truyện ngắn "Mây trắng còn bay" được Bảo Ninh viết vào năm 1975, khi đất nước đang bước vào
giai đoạn đổi mới toàn diện. Mặc dù chiến tranh đã qua đi, nhưng dấu tích của nó vẫn còn in hằn
trong lòng người dân. Câu chuyện là một bản nhạc hiện thực về cuộc sống thời hậu chiến, được
thể hiện qua nhân vật "tôi" - một tiếp viên hàng không, "tay vận complet" và "bà cụ".
Nhắc đến truyện ngắn này, không thể không ấn tượng với nhan đề "Mây trắng còn bay". Hình ảnh
máy bay bay qua từ vùng đất này sang vùng đất khác, trên những đám mây trắng xóa, dường như
là một ẩn dụ cho sự bình yên nhưng cũng đầy thơ mộng. Hình ảnh mây trắng vừa tượng trưng cho
sự thanh bình, vừa ngụ ý về sự chảy trôi không ngừng của thời gian. Bầu trời bình yên hôm nay
đã được đổi lại bằng một quá khứ đầy đau thương và mất mát.
Khai thác đề tài hậu chiến, truyện ngắn tập trung vào nỗi đau của những bà mẹ Việt Nam anh
hùng, thể hiện sự mất mát to lớn qua từng trang viết. Bảo Ninh không chỉ là một nhà văn, mà còn
là một cựu chiến binh dũng cảm, nhờ đó, ông đã truyền tải được những cảm xúc chân thật nhất về
chiến tranh. Lấy bối cảnh một chuyến bay từ Hà Nội vào Quảng Trị, truyện ngắn đã khắc họa hình
ảnh một bà cụ nhỏ bé, yếu đuối, trên đường vào thăm nơi con trai mình đã hy sinh ba mươi năm
trước. Qua ngòi bút tinh tế và uyển chuyển của Bảo Ninh, hình ảnh người mẹ già đáng thương,
nâng niu tấm ảnh đã ố màu của con, chuẩn bị bàn thờ nhỏ và đồ lễ chu đáo, đã gây xúc động mạnh
mẽ cho độc giả. Từ đó, tác giả muốn gửi gắm bài học sâu sắc về đạo lý "uống nước nhớ nguồn" của dân tộc.
3. Phân tích đánh giá tác phẩm Mây trắng còn bay hay nhất - Mẫu số 3
Trong tác phẩm "Mây trắng còn bay", việc sử dụng hình ảnh "mây trắng" như một yếu tố chủ đạo
không chỉ làm nổi bật sự bồng bềnh, hư ảo của không gian mà còn mang đậm tầm quan trọng về
sự chảy trôi của cuộc đời và quá khứ chưa nguôi ngoai. Hình ảnh này xuất hiện đến 5 lần trong
truyện, từ đó tạo nên một không khí huyền ảo nhưng đồng thời cũng gợi lên sự thanh thản, bình
yên, mở ra một góc nhìn sâu sắc về cuộc sống và nhân sinh.
Kết cấu của tác phẩm được xây dựng một cách chặt chẽ, từ mở đầu sụp đổ trong thời tiết xấu khi
máy bay cất cánh dưới cơn mưa, đến khúc cuối khi cảnh "đại dương khí quyển ngời sáng" và hình
ảnh "Tổ quốc tôi trên trời cao" ngụ ý về sự bất tử của những người chiến sĩ. Sự kết thúc với một
đoạn văn mang tính thơ, phả vào câu chuyện một màu sắc cảm xúc ấm áp và đầy xúc động, nâng
tầm văn xuôi lên một cấp độ mới, sâu lắng và sắc nét hơn.
Trong tác phẩm, tác giả tập trung miêu tả và làm nổi bật hai nhân vật: tay vận comple và bà cụ. Bà
cụ, là nhân vật trung tâm của câu chuyện, được khắc họa với nhiều chi tiết sinh động về ngoại hình
và cử chỉ, từ "Hình vóc bé nhỏ, teo tóp của bà như chìm lấp vào thân ghế", đến lời nói sử dụng
nhiều từ ngữ chân thành và đầy cảm xúc. Những đặc điểm này không chỉ gợi lên hình ảnh rõ nét
về người phụ nữ Việt Nam xưa, mà còn đẩy mạnh tầng lớp nông dân với tính chất xởi lởi, cởi mở
và chắt chiu. Tuy nhiên, qua đó cũng thể hiện một mảnh đời khổ cực, nhọc nhằn và vất vả của
những người phụ nữ trong chiến tranh.
Sự kiện cốt truyện diễn ra theo một lối mở đầu rất bình thường, những mẩu đối thoại ngắn ngủi
tưởng chừng như không có gì đặc biệt. Tuy nhiên, những tiếng nạt của tay vận comple đối với bà
cụ đã nhanh chóng làm nổi bật câu chuyện và thu hút sự chú ý của độc giả. Điểm cao trào của câu
chuyện đạt đến khi bí mật về bà cụ dần dần được hé lộ, từ việc nhắc đến hai chiếc vé máy bay đến
hành động van nài của bà với tay vận comple. Đây là điểm mấu chốt để các sự việc trước đó được
liên kết và giải thích, làm cho câu chuyện trở nên bất ngờ và lôi cuốn hơn bao giờ hết.
Phần cuối của truyện với chi tiết "Tôi xoài người sang giữ lấy cái khung ảnh" là một cú chốt đầy
ý nghĩa. Tác giả, thông qua hành động này của nhân vật "tôi", không chỉ thể hiện sự cảm thông
sâu sắc và lòng biết ơn đối với những người mẹ hi sinh trong chiến tranh mà còn làm nổi bật vấn
đề nhân đạo và sự thương tiếc với những con người anh dũng đã từng hi sinh. Hình ảnh trong chiếc
khung ảnh cũ từ mảnh báo "người phi công còn rất trẻ" làm nổi bật thêm sự thực về một cuộc chiến
tranh khốc liệt, đầy những mất mát đáng tiếc và những đau thương còn vẹn nguyên.
Đặc biệt, "Mây trắng còn bay" không chỉ là một tác phẩm về chiến tranh mà còn là một lời phê
phán sâu sắc về nhân văn và lối sống của những người sống trong thời bình trước những hy sinh
của những người anh hùng. Tác phẩm này là một bài học quý giá về lòng biết ơn, về sự trân trọng
những nỗ lực vĩ đại và những đau thương vô tận của cuộc đời, như những "mây trắng" vẫn bay
mãi trong sự chảy trôi không ngừng của thời gian.