



Preview text:
Phân tích, lấy dẫn chứng về lòng tự trọng của Lão Hạc
1. Phân tích, lấy dẫn chứng về lòng tự trọng của Lão Hạc - Mẫu số 1
Lão Hạc là một người nông dân nghèo khó, nhưng giàu lòng tự trọng. Cuộc
đời của ông đã bước vào những năm tháng cuối đời với đầy rẫy khó khăn,
chật vật mà một người nông dân cao tuổi phải đối mặt. Tuổi già đã khiến sức
khỏe của Lão Hạc suy kiệt, khiến ông không còn khả năng làm những công
việc nặng nhọc để kiếm sống. Cô đơn và lủi thủi một mình, ông chẳng có ai
nương tựa, vì thế miếng ăn hằng ngày cũng trở thành một thử thách to lớn.
Lòng tự trọng của Lão Hạc là điều quý giá nhất ông còn giữ được. Mặc dù
biết bản thân đang rơi vào tình cảnh khốn khó, đói khát, nhưng lão vẫn quyết
không nhận sự giúp đỡ từ người khác. Ông Giáo, người hàng xóm tốt bụng,
từng ngỏ ý muốn giúp đỡ lão, nhưng Lão Hạc nhất quyết từ chối. Cái từ chối
ấy không phải vì sự ngạo mạn, mà chính là vì lòng tự trọng của một người
đàn ông không muốn mình trở thành gánh nặng cho người khác. Lão Hạc
chọn cách sống tự lực cánh sinh, tự mình kiếm củ khoai, củ sắn để sống qua
ngày, cho dù đó là những ngày tháng hết sức khắc nghiệt.
Bên cạnh đó, Lão Hạc cũng không muốn làm phiền đến xóm làng. Ông biết
rằng, cuộc sống của mình chẳng còn bao lâu nữa, bởi khoai sắn cũng đã hết
sạch, sức lực cũng đã cạn kiệt. Thấu hiểu điều đó, trước khi ra đi, lão đã cẩn
thận gửi gắm cho ông Giáo ba mươi đồng bạc – số tiền dành dụm cuối cùng
để lo cho đám tang của mình. Lão Hạc chọn cái chết như một cách để bảo vệ
sự toàn vẹn của lòng tự trọng, thay vì sống tiếp trong cảnh khổ đau và mất đi
phẩm giá. Cái chết của lão là sự hi sinh cao cả, là cách ông giữ trọn vẹn lòng
tự trọng, không để bản thân phải nhơ nhớp, hèn kém trong những ngày cuối đời.
Sự lựa chọn của Lão Hạc khiến người ta cảm thấy đau xót, nhưng cũng đầy
cảm phục. Đó là hình ảnh của một con người nghèo khổ nhưng không bao
giờ đánh mất đi lòng tự trọng và sự kiêu hãnh.
2. Phân tích, lấy dẫn chứng về lòng tự trọng của Lão Hạc - Mẫu số 2
Lão Hạc là hình ảnh điển hình của một người nông dân giàu lòng tự trọng và
đầy kiêu hãnh, mặc dù cuộc sống của ông là một chuỗi ngày khó khăn, chật
vật. Khi tuổi tác đã đè nặng lên đôi vai gầy guộc, sức khỏe của lão ngày một
suy yếu, khiến việc kiếm sống trở nên vô cùng gian nan. Không còn khả năng
làm những công việc nặng nhọc, Lão Hạc phải tự mình lo toan từng bữa ăn
bằng cách đi bới củ khoai, củ sắn để sống qua ngày. Sống cô độc một mình,
không ai đỡ đần, mỗi ngày trôi qua là một thách thức lớn đối với ông.
Lòng tự trọng của Lão Hạc chính là nét đẹp đáng quý nhất trong con người
ông. Dù cuộc sống đẩy ông vào cảnh khốn cùng, nghèo đói bủa vây, nhưng
ông vẫn nhất quyết không để mình trở thành gánh nặng cho người khác. Khi
ông Giáo, người hàng xóm tử tế, muốn giúp đỡ lão trong lúc khó khăn, Lão
Hạc đã từ chối một cách dứt khoát. Sự từ chối ấy không phải là sự kiêu căng,
mà là biểu hiện của lòng tự trọng sâu sắc, của một con người muốn giữ gìn
phẩm giá đến tận những phút cuối cùng. Dẫu rằng, việc tự mình kiếm ăn
bằng củ khoai, củ sắn là cực khổ và không đủ đầy, nhưng đối với Lão Hạc,
điều quan trọng nhất vẫn là tự lo cho mình, không làm phiền ai.
Không chỉ từ chối sự giúp đỡ của ông Giáo, Lão Hạc còn lo lắng cho cả
tương lai khi ông không còn trên cõi đời này nữa. Ông đã dành dụm được ba
mươi đồng bạc, số tiền mà ông gửi gắm cho ông Giáo với nguyện vọng lo
liệu đám tang cho mình sau khi chết. Hành động này cho thấy Lão Hạc không
chỉ nghĩ đến sự tự trọng trong lúc sống, mà còn muốn duy trì sự tôn nghiêm
cả khi đã khuất. Ông biết rằng cái chết là điều không thể tránh khỏi, bởi sức
khỏe đã tàn tạ, lương thực đã cạn kiệt, nhưng ông không muốn sự ra đi của
mình trở thành gánh nặng cho người khác, không muốn ai phải lo lắng hay phiền phức vì mình.
Cái chết của Lão Hạc không chỉ là sự kết thúc của một đời người, mà còn là
minh chứng cho lòng tự trọng sắt đá. Lão đã chọn cái chết thay vì sống tiếp
trong cảnh đói khổ, mất đi phẩm giá. Ông muốn giữ lại những gì tốt đẹp nhất
của mình, không để cuộc sống khốn khó làm nhơ bẩn lòng tự trọng. Đây là
một sự hi sinh cao cả và đầy đau đớn, nhưng cũng là sự lựa chọn cuối cùng
để Lão Hạc bảo vệ cái danh dự mà ông quý trọng suốt cuộc đời.
Hình ảnh Lão Hạc là biểu tượng của một con người nghèo khó nhưng không
bao giờ chịu khuất phục trước nghịch cảnh. Lòng tự trọng của ông không chỉ
là điểm sáng giữa sự đen tối của cuộc đời, mà còn là bài học lớn về lòng kiêu
hãnh, về sự giữ gìn nhân cách cho đến giây phút cuối cùng của cuộc đời.
3. Phân tích, lấy dẫn chứng về lòng tự trọng của Lão Hạc - Mẫu số 3
Nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của nhà văn Nam Cao là một
hình tượng điển hình của người nông dân nghèo, giàu lòng nhân hậu và đức
hi sinh. Cả cuộc đời lão đã gắn liền với những mất mát và nỗi đau sâu sắc.
Vợ lão mất sớm, để lại cho lão một mình sống lẻ loi với con trai. Đứa con trai
là niềm hy vọng duy nhất, nhưng cuộc sống nghèo khó đã khiến gia đình
không đủ tiền để cưới vợ cho nó. Chính sự bế tắc về tương lai đã khiến con
trai lão phẫn chí, bỏ nhà ra đi, đến đồn điền cao su để tìm cuộc sống mới. Từ
đó, lão Hạc sống cô đơn, quạnh quẽ, chỉ còn lại duy nhất một người bạn thân thiết: con chó vàng.
Con chó vàng không chỉ là vật nuôi, mà với Lão Hạc, nó là người bạn tri kỷ, là
sự an ủi duy nhất trong những tháng ngày cô độc. Lão yêu thương chăm sóc
nó như con cái, thậm chí còn âu yếm gọi nó là "cậu Vàng" với tất cả tình cảm
trìu mến. Lão coi nó như thành viên thực sự trong gia đình, không chỉ cho nó
ăn uống tử tế, mà còn chăm sóc từng chút một. Khi ăn, lão thường chia từng
miếng cơm, từng miếng thức ăn cho nó, như thể nó là một phần của cuộc
sống lão. Lão tắm rửa, bắt rận cho cậu Vàng, thậm chí còn mắng yêu mỗi khi
nó nghịch ngợm, điều mà lão chưa bao giờ làm với ai khác. Tất cả tình
thương yêu lão dành cho con chó vàng đã tạo nên một mối liên kết tình cảm
sâu sắc giữa người và vật, khiến cuộc đời cô đơn của Lão Hạc bớt phần lạnh lẽo.
Tuy nhiên, số phận khắc nghiệt không buông tha cho lão. Lão bị ốm một trận
kéo dài khiến sức khỏe của ông suy kiệt, bao nhiêu tiền bạc tích góp được
cũng phải đổ hết vào thuốc men, khiến lão lâm vào cảnh khó khăn tột cùng.
Trong tình cảnh khốn khó ấy, lão không còn khả năng kiếm việc làm để nuôi
thân, vì những công việc nhẹ nhàng thì phụ nữ trong làng đã giành làm hết.
Lão Hạc rơi vào tình trạng bế tắc, nghèo túng, và sau nhiều đắn đo, lão đành
phải đưa ra quyết định đau đớn nhất đời mình: bán cậu Vàng.
Việc bán cậu Vàng không chỉ là một quyết định vì miếng cơm manh áo, mà
còn là sự hi sinh của lão trong nỗi giằng xé tâm hồn. Lão đã vô cùng đau khổ,
thương xót khi phải chia tay với cậu Vàng, vì lão quá yêu thương nó, coi nó
như một thành viên không thể thiếu trong gia đình. Lão tự trách mình, day dứt
trong lòng khi cho rằng mình đã lừa dối cậu Vàng – gọi nó về ăn cơm để rồi
âm thầm cho người đến bắt nó đi giết thịt. Sự ân hận, nỗi đau này khiến lão
khóc, những giọt nước mắt đầy xót xa chảy ra từ đôi mắt già nua: "Những
nếp nhăn xô vào nhau ép cho nước mắt chảy ra." Đó là những giọt nước mắt
của một người đàn ông già yếu, khổ đau, và bất lực trước số phận.
Hình ảnh Lão Hạc khóc vì cậu Vàng thật sự khiến người đọc cảm nhận được
nỗi đau tột cùng của một con người đã phải chịu quá nhiều mất mát trong
cuộc đời. Lão không chỉ mất đi con trai, mà còn mất đi người bạn thân thiết
nhất của mình. Sự chia ly ấy không chỉ là kết thúc của một mối quan hệ giữa
người và vật, mà còn là biểu tượng cho sự đổ vỡ của những giá trị tinh thần
mà lão Hạc luôn giữ gìn. Thật đáng thương cho số phận của lão, một người
nông dân chân chất, hiền lành nhưng phải chịu đựng quá nhiều bi kịch trong cuộc đời.
Document Outline
- Phân tích, lấy dẫn chứng về lòng tự trọng của Lão
- 1. Phân tích, lấy dẫn chứng về lòng tự trọng của L
- 2. Phân tích, lấy dẫn chứng về lòng tự trọng của L
- 3. Phân tích, lấy dẫn chứng về lòng tự trọng của L