Phân tích Người ngồi đợi trước hiên nhà | Văn mẫu 11 Chân trời sáng tạo
Văn mẫu lớp 11: Phân tích Người ngồi đợi trước hiên nhà mang đến bài văn mẫu siêu hay. Qua đó giúp các bạn có thêm nhiều gợi ý tham khảo, trau dồi kiến thức rèn kỹ năng viết văn phân tích truyện thơ ngày một hay hơn.
Chủ đề: Văn mẫu 11
Môn: Ngữ Văn 11
Sách: Chân trời sáng tạo
Thông tin:
Tác giả:
Preview text:
Phân tích Người ngồi đợi trước hiên nhà hay nhất
Đầu tiên ta đi vào hoàn cảnh chia ly của đôi vợ chồng dì dượng Bảy. Năm 1954 hiệp
định Giơ-ne-vơ được ký kết khiến cho những người con ở Quảng Nam phải ra Bắc
sống và làm việc. Dì Bảy và dượng Bảy lấy nhau mới được một tháng trời thì người
chồng phải tập quân ra Bắc, hoàn cảnh chưa được hạnh phúc bao lâu mà đã phải nói
lời từ biệt. Không chỉ riêng gì dì dượng Bảy mà tất cả mọi người đều vậy, chiến tranh
đã khiến cho các gia đình lâm vào cảnh ly tán, vợ tiễn chồng, tiễn con lên đường “đôi
người đôi ngả”. Cuộc kháng chiến chống Mỹ lúc bấy giờ của đất nước ta đã khiến
dượng Bảy và nhiều người con đất Quảng khác phải lên đường gánh vác trên vai trách
nhiệm to lớn với đất nước, tất cả cho thấy chiến tranh thật tàn nhẫn, nó đã chia cắt
hạnh phúc gia đình lứa đôi đẩy cuộc sống của người dân vào hoàn cảnh cô đơn chia cắt.
Đau lòng vì phải chia ly là vậy nhưng dì Bảy và dượng Bảy vẫn luôn hướng về nhau
trong suốt khoảng thời gian sau đó. Dì Bảy ở nhà vẫn luôn hướng ra Bắc vì người
chồng cong dượng Bảy ở ngoài Bắc vẫn luôn hướng về quê nhà với gia đình và vợ.
Dượng Bảy vẫn luôn tìm cách để liên lạc về với gia đình cho mọi người yên tâm:
“Thỉnh thoảng là một lá thư gói trong bọc ni lông…”, “gần cuối cuộc chiến tranh tin
tức của dượng về nhà thường xuyên hơn”, “… dượng nhờ người báo tin cho gia đình
và gửi tặng dì tôi một chiếc nón bài thơ mua được trên đường hành quân." Mặc dù
chiến tranh đã chia cắt nhau là vậy nhưng họ vẫn luôn hướng về nhau, nó có thể chia
cắt được thể xác chứ tình cảm thì không. Dì Bảy vẫn luôn chờ đợi dượng Bảy suốt hai
mươi năm trời với niềm tin nung nấu rằng chồng mình sẽ quay trở về dù có người ngỏ
ý dạn hỏi. Dì Bảy hết sức yêu thương chồng: “Mỗi ngày, sau khi đi làm đồng trở về,
dì tôi thường ngồi trên bộ phản gỗ ngoài hiên nhìn ra con ngõ, nơi ngày xưa dượng
cùng những người đồng đội lần đầu đến nhà tôi xin chỗ trú quân”, “cầu nguyện cho
dượng tránh hòn tên mũi đạn nơi chiến trường”. Thế rồi chuyện gì đến cũng vẫn sẽ
đến, chiến tranh đã cướp đi mạng sống của ba người trên năm người trong một gia
đình: "dượng ngã xuống trong trận đánh ở Xuân Lộc, cửa ngõ phía Đông Bắc Sài Gòn,
chỉ mươi ngày trước khi chiến tranh ngưng tiếng súng". Đến đây tác giả đã bộc lộ cảm
xúc xót thương cho nhân vật dì Bảy trước sự hi sinh của dượng Bảy. Dì bảy luôn
mong ngóng sự trở về của dượng, "mỏi mắt nhìn ra đường cái" nhưng mãi vẫn không
có tin tức của chồng mình, "mãi đến năm 1975 mới nhận giấy báo tử",. Bom đạn trong
chiến tranh không những chia cắt con người mà còn cướp đi mạng sống của những
người thân yêu, đẩy họ vào đau khổ tột cùng, để lại nỗi khổ đau, nhớ nhung cho
những người ở lại như dì Bảy cũng như người dân Việt Nam ta lúc bấy giờ.
Dù dượng Bảy đã mất nhưng lòng chung thủy của dì vẫn không bao giờ mất đi: “Ngày
hòa bình, dì tôi đã qua tuổi bốn mươi. Vẫn có người đàn ông để ý đến dì nhưng lòng
dì đã không còn rung động.”, “Dì Bảy ở lại chăm sóc bà, trông coi nhà thờ giữa khu
vườn ít bàn tay vun xới.”, “Khi bà ngoại mất, dì về quê sống một mình trong ngôi nhà
cũ. Dì sống cô đơn một mình, cứ vào chiều muộn dì lại ra ngồi trước hiên nhà nhìn
con đường kéo dài như nỗi chờ mong trong vô vọng.” Qua lời kể của tác giả cho thấy
tác giả đầy xót xa thương cảm. Đứa cháu thương cho người dì cô quạnh, đồng thời
cũng cảm phục lòng chung thủy, kiên cường của người phụ nữ ấy. Tác giả thương
cảm cho số phận của người dì, dì rất mực yêu thương chồng nhưng hoàn cảnh chiến
tranh đã đẩy dì và thế chia ly và mất đi người chồng đầu gối tay kề với mình. Cuộc
sống cô đơn lẻ loi trong những ngày bão lụt, không biết nương tựa vào ai. Dù vậy
nhưng dì Bảy vẫn một lòng chung thủy với người chồng đã khuất của mình. Hình ảnh
dì Bảy hiện lên cũng chính là hình ảnh tượng trưng cho người phụ nữ Việt Nam ta với
những phẩm chất đức tính cao đẹp, luôn âm thầm chịu đựng, hi sinh tình cảm cá nhân
để góp phần vào nhiệm vụ lớn lao đối với Tổ quốc. Tác phẩm được kể theo ngôi thứ
nhất, xưng là tôi. Đó chính là tác giả trong vai người cháu chứng kiến toàn bộ câu
chuyện và kể lại khiến cho câu chuyện trở nên chân thật, khách quan hơn. Từ đó tác
giả muốn lên án chiến tranh tàn khốc đã chia lìa và cướp đi sinh mạng của bao người
dân ta, đồng thời để lại cho người ở lại nỗi đau buồn không gì có thể bù đắp được.
Với sự kết hợp của tự sự và biểu cảm, giọng kể đầy xúc cảm, tác giả Huỳnh Như
Phương đã thành công trong việc kể lại câu chuyện của dì dượng Bảy một cách chân
thật nhất. Đồng thời tác giả muốn lên án chiến tranh phi nghĩa đã làm chia cắt bao gia
đình và nó đã cướp đi sinh mạng của bao con dân Việt Nam ta trong thời kỳ chống
Mỹ, xót thương cho những người lính phải bỏ mạng nơi chiến trường, ca ngợi đức
tính hy sinh cao cả mà thầm lặng của những người phụ nữ anh hùng dân tộc Việt Nam ta.