




Preview text:
Suy nghĩ về nhân vật ông Hai trong truyện ngắn
Làng chọn lọc hay nhất
1. Dàn ý nhân vật ông Hai trong truyện ngắn Làng 1.1. Mở bài
Giới thiệu về truyện ngắn Làng và nhân vật ông Hai. 1.2. Thân bài
1.2.1. Tình cảm của ông Hai đối với làng chợ Dầu, với đất nước:
- Ông yêu quý và tự hào về làng chợ Dầu. Kể về làng chợ Dầu một cách hào
hứng. Ông đau đáu nôi nhớ quê hương, làng xóm, theo dõi tin tức kháng
chiến và hỏi thăm về làng. Ông vinh dự vì làng có bề dày lịch sử. Sau cách
mạng ông khoe về tinh thần cách mạng của làng ông.
- Nghe ngóng tin tức kháng chiến và vui sướng khi biết quân ta chiến thắng,
ông có niềm tin mãnh liệt vào cụ Hô và cuộc cách mạng. Một lòng trung thành
với cách mạng " làng thì yêu thật nhưng làng theo Tây thì phải thù..."
=> Tình yêu làng gắn liền với tình yêu nước, yêu cách mạng.
1.2.2. Tâm trạng của nhân vật ông Hai khi nghe tin làng theo Tây:
- Khi ông nghe tin làng mình theo Tây, “cổ họng ông nghẹn đắng lại, da mặt
tê rân rân”, "ông lặng đi tưởng như không thở được" lảng tránh khỏi đám
đông. Ông hỏi đi hỏi lại nhiều lần rôi lẳng lặng bỏ đi trong nôi đau đớn và
nhục nhã khi biết làng mình theo giặc.
- Khi về nhà trong nôi đau đớn, ông nằm vật ra giường, "nước mắt ông cứ
trào ra", đêm đó trằn trọc không ngủ được.
+ Ông nhìn đám trẻ ngây thơ mà bị mang tiếng Việt gian rôi khóc.
- Tâm trạng giằng xé: Ông điểm lại mọi người trong làng nhưng thấy ai cũng
có tinh thần cả nên ông vẫn không tin lại có ai làm điều nhục nhã ấy.
+ Tâm trạng ông bị ám ảnh, day dứt và mặc cảm với thân phận là người của
làng Việt gian bán nước. Bên tai ông đầy rẫy tiếng chửi bọn Việt gian, ông
chẳng làm được gì, chưa thể đối mặt với điều đó, ông chỉ biết cúi gằm mặt mà đi.
- Có lúc ông muốn về làng vì bị người ta hắt hủi, coi khinh. Nhưng ông suy
nghĩ: “làng theo Tây thì phải thù” và chỉ biết trò chuyện với đứa con út để
khẳng định: ông luôn tin và trung thành với cách mạng, với cụ Hô, quyết không theo giặc.
1.2.3. Niềm sung sướng và vui mừng khi biết làng được cải chính:
- Khuôn mặt ủ rũ của ông hôm nay trở nên "vui tươi, rạng rỡ hẳn lên"
- Ông mua quà cho những dứa con, đi từ đầu làng tới cuối làng để khoe tin
làng mình không theo giặc, ông tìm gặp ông Thứ để thanh minh về làng mình,
khoe cả việc nhà ông bị đốt cháy một cách sung sướng, hả hê,
⇒ tinh thần yêu nước của ông Hai, một tình cảm chân thành của người nông
dân chất phác, một người yêu làng, yêu nước, yêu cách mạng đến độ vui
mừng thông báo nhà mình bị giặc đốt cháy sạch. Ông minh chứng cho việc
làng ông không phải Việt gian bán nước.
1.2.4. Đánh giá nôi dung, nghệ thuật. 1.3. Kết bài
Cảm nhận chung về nhân vật ông Hai và truyện ngắn Làng.
2. Suy nghĩ về nhân vật ông Hai trong truyện ngắn Làng chọn lọc hay nhất
Kim Lân là một nhà văn gắn bó và am hiểu sâu sắc về người nông dân,
về cuộc sống của nông thôn Việt Nam. Các sáng tác của ông hầu như chỉ viết
về cảnh ngộ người nông dân và sinh hoạt làng quê. Tiêu biểu trong đó phải
kể đến truyện ngắn “Làng”, một tác phẩm được ông viết trong thời kì chống
thực dân Pháp, tác phẩ ca ngợi lòng yêu nước thống nhất cùng tình yêu làng,
ca ngợi tinh thần cách mạng của những người dân quê chân chất, hiền lành
và điều đó thể hiện rõ nét qua nhân vật ông Hai- một người dân nghèo
với tình yêu làng, yêu quê hương tha thiết trong mọi hoàn cảnh, chiến tranh
hay thời bình thì họ vẫn 1 lòng yêu quê hương đất nước.
Có thể nói trong tác phẩm Làng nhà văn Kim Lân đã vô cùng thành công khi
xây dựng nhân vật ông Hai- hình ảnh một người nông dân chân chất thật thà
cả đời chỉ biết quanh quẩn với cái làng Chợ Dầu của mình. Kim Lân khắc họa
một nhân vật với tình yêu làng, minh chứng của nó chính là việc khi có lệnh
tản cư ông Hai đã lưỡng lự không muốn đi. Ông muốn ở lại để sát cánh bên
bộ đội bên anh em thế nhưng vì hoàn cảnh ông đành phải theo gia đình xa
làng. Ở nơi tản cư trái tim người con ấy vẫn không một phút nào ngơi nghỉ
nhớ về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Ông hay chạy đi với nhà bác hàng
xóm về cái làng Chợ Dầu lát toàn gạch đá xanh, có cái chòi thông tin cao quá
ngọn tre, phòng thông tin rộng lắm…. Với ông tình yêu làng trở thành mạch
máu, thớ thịt trong cơ thể.
Có thể dê nhận thấy nét tính cách đầu tiên ở ông Hai là tình yêu tha thiết đối
với làng ông. Ông yêu quý và tự hào về làng chợ Dầu lắm. Ông kể với mọi
người về làng chợ Dầu một cách hào hứng. Ông đau đáu nôi nhớ quê hương,
làng xóm và thường xuyên theo dõi tin tức kháng chiến cũng như hỏi thăm về
làng. Ông vinh dự vì làng có bề dày lịch sử. Sau cách mạng ông khoe về tinh
thần cách mạng của làng ông có cái “nhà thông tin rộng rãi”, “có chòi phát
thanh”, khoe làng mình giàu có, trù phú…Ông đã được tiếp xúc với cách
mạng, với đấu tranh, vẫn khoe làng, vẫn là tình yêu làng của con người chất
phác, hiền lành, song trong tình yêu làng có một tình cảm khác đang trôi dậy,
lớn mạnh hơn, cao cả hơn, thiêng liêng hơn. Không chỉ dành tình yêu làng
xóm, anh dành trọn tình yêu của mình cho cách mạng cho dân tộc. Ông nghe
ngóng tin tức kháng chiến và vui sướng khi biết quân ta chiến thắng, ông có
niềm tin mãnh liệt vào cụ Hô và cuộc cách mạng. Một lòng trung thành với
cách mạng thể hiện " làng thì yêu thật nhưng làng theo Tây thì phải thù...".
Ông Khẳng định rằng dù yêu làng Dầu nhưng khi làng theo giặc, ông sẽ đứng
về chính nghĩa. Có thể thấy ở nhân vật ông Hai có tình yêu làng gắn liền với
tình yêu đất nước, cách mạng.
Kim Lân đã vô cùng khéo léo khi xây dựng thành công tình huống truyện đẩy
nhân vật đến đỉnh điểm của sự mâu thuẫn từ đó nổi bật lên tình yêu nước
mãnh liệt. Tình yêu làng, yêu nước hòa quyện trong con người ông Hai ngày
càng rõ rệt hơn khi nghe tin làng chợ Dầu theo Tây, ông Hai “cổ nghẹn đắng
lại, da mặt tê rân”, "ông lặng đi tưởng như không thở được" lảng tránh khỏi
đám đông. Ông hai xót xa khi nghe tin về về làng mình, sự phản bội của nơi
chôn nhau cắt rốn của mình, ông lão tủi hổ, bàng hoàng trước sự việc đó. Với
một người yêu nước như ông thì cái tin này chẳng khác nào như nhát dao
cứa vào trái tim ông. Cái mặt ông méo xệch đi, ông bần thần không dám tin
đó là sự thật hỏi đi lại hỏi xem có phải là tin đôn thất thiệt không. Chỉ đến khi
nhận được cái gật đầu chắc nịch “Cả làng nó đi theo Tây rôi ông ạ. Từ thằng
chủ tịch trở xuống hết”. Đến lúc này ông lão mới cặm cụi cúi gằm mặt xuống
đất bước chân nặng trịch về nhà. Khi về nhà trong nôi đau đớn, ông nằm vật
ra giường, "nước mắt ông cứ trào ra", đêm đó trằn trọc không ngủ được. Ông
nhìn đám trẻ ngây thơ mà bị mang tiếng Việt gian rôi khóc. Tâm trạng giằng
xé hơn bao giờ hết. Ông gắt gỏng ngay cả với bà vợ tội nghiệp của mình.
Đến đàn con thơ cũng chẳng dám chơi đùa khi thấy bố mình như thế nữa.
Nõi đau càng trở nên đỉnh điểm khi bà chủ nhà có ý định đuổi những người
dân làng Chợ Dầu đi chô khác. Ông điểm lại mọi người trong làng nhưng thấy
ai cũng có tinh thần cả nên ông vẫn không tin lại có ai làm điều nhục nhã
ấy. Tâm trạng ông bị ám ảnh, day dứt và mặc cảm với thân phận là người
của làng Việt gian bán nước. Bên tai ông đầy rẫy tiếng chửi bọn Việt gian,
ông chẳng làm được gì, chưa thể đối mặt với điều đó, ông chỉ biết cúi gằm
mặt mà đi. Có lúc ông muốn về làng vì bị người ta hắt hủi, coi khinh. Ông
cười trong chua xót, bởi có lẽ trái tim ông bây giờ không còn chịu nổi thêm
bất cứ điều tiếng gì nữa rôi. Tình yêu làng còn trở thành một nôi ám ảnh day
dứt trong ông, buộc ông phải lựa chọn giữa làng và nước. Nếu lúc trước ông
tự hào, ông thao thao bất tuyệt về làng mình bao nhiêu thì bây giờ ông xấu hổ,
trốn tránh bất nhiêu.Thế nhưng ẩn sâu trong nôi đau ấy, tiếng nói ngây thơ
của con trẻ như đưa ông đến với một quyết định vĩ đại “Làng thì yêu thật
nhưng nếu làng theo giặc thì phải thù”. Để có được quyết định này không biết
người đàn ông này đã trải qua bao nhiêu giằng xé nội tâm, bao nhiêu ray rứt.
Bởi lẽ không có ai có thể quay lưng với mảnh đất đã chôn nhau cắt rốn của
mình được? Nhận thức rất mới này là một nét đặc biệt trong tính cách của
ông Hai, đánh dấu sự thay đổi của người nông dân sau Cách mạng Tháng
Tám. Ông luôn luôn muốn được giãi bày nôi lòng ấy của mình. Tuy nói
chuyện với đứa con, nhưng thực chất ông đang mượn lời đứa trẻ để bày tỏ
tâm sự. Những gì đứa trẻ nói chính là những gì đang dâng trào trong lòng
ông mà không nói ra được. Ông chỉ biết trò chuyện với đứa con út để khẳng
định: ông luôn tin và trung thành với cách mạng, với cụ Hô, quyết không theo
giặc. Lòng yêu nước của ông thật giản dị nhưng vô cùng chân thành, sâu sắc
và cảm động. Chính điều ấy đã giúp ông chịu đựng được tin đôn quái ác về
làng mình, vì ông có niềm tin vào cách mạng, vào kháng chiến. Từ đây, ông
Hai nói riêng hay người nông dân nói chung, đã nhìn rộng hơn, xa hơn lũy tre
làng. Không chỉ yêu làng, trong ông còn có một tình yêu lớn gấp nhiều lần – lòng yêu nước.
Sau những ngày u uất tưởng chừng như đường cùng đó ông đã tìm thấy chút
ánh sáng cho cuộc đời mình. Cái tin làng Chợ Dầu theo giặc đã được cải
chính, do chính ông chủ tịch lên thông báo. Ông Hai khấp khởi chạy về nhà,
khuôn mặt ủ rũ của ông hôm nay trở nên "vui tươi, rạng rỡ hẳn lên". Ông mua
quà cho những đứa con rôi đi từ đầu làng tới cuối làng để khoe tin làng mình
không theo giặc, ông tìm gặp ông Thứ để thanh minh về làng mình, khoe cả
việc nhà ông bị đốt cháy một cách sung sướng, hả hê. Niềm vui, khát sống đã
trở lại với con người ấy. Tinh thần yêu nước của ông Hai, một tình cảm chân
thành của người nông dân chất phác, một người yêu làng, yêu nước, yêu
cách mạng đến độ vui mừng thông báo nhà mình bị giặc đốt cháy sạch. Ông
minh chứng cho việc làng ông không phải Việt gian bán nước.
Nhà văn Kim Lân đã vô cùng thành công khi tạo nên một cốt truyện vô cùng
đặc sắc. Với việc xây dựng thành công nhân vật khai thác triệt để nội tâm
thông qua những độc thoại nội tâm càng khiến hình ảnh người nông dân hiện
lên rõ nét. Đó là hình ảnh đại diện của những con người chất phác thời bất
giờ. Diên biến tâm lí của ông Hai là hoàn toàn hợp lí so với cốt truyện từ bình
lặng đến cao trào rôi quay về ngập tràn trong hạnh phúc, qua đó thể hiện
được tình yêu nước mãnh liệt của nông dân lao động. Ông Hai là một hình
tượng vô cùng quen thuộc của người nông dân thời bấy giờ. Những con
người giản dị chất phác nhưng có đức tin mãnh liệt về đảng về Cụ Hô.
Tác phẩm “Làng” của Kim Lân đã khắc họa hình ảnh ông Hai hết sức sống
động, chân thực với những chi tiết dân dã mộc mạc. Hình ảnh ông Hai làm
lên linh hôn cho truyện ngắn, là hình ảnh tiêu biểu của người nông dân Việt
Nam sau cách mạng. Qua câu chuyện người đọc cảm nhận được sự sôi nổi
trong môi người nông dân từ đó quý trọng và gắn bó với cách mạng
cùng lòng trung thành, biết ơn sâu sắc.
Document Outline
- Suy nghĩ về nhân vật ông Hai trong truyện ngắn Làn
- 1. Dàn ý nhân vật ông Hai trong truyện ngắn Làng
- 1.1. Mở bài
- 1.2. Thân bài
- 1.3. Kết bài
- 2. Suy nghĩ về nhân vật ông Hai trong truyện ng
- 1. Dàn ý nhân vật ông Hai trong truyện ngắn Làng