

Preview text:
B. Văn tả mẹ lớp 5 Ngắn gọn
Ở nhà, em thân thiết và gần gũi nhất với mẹ. Vì bố của em là bộ đội công tác xa nhà, nên hằng
ngày, một tay mẹ chăm sóc cho em, quán xuyến việc nhà cửa.
Năm nay, mẹ của em đã tròn ba mươi tuổi rồi, nhưng vì cuộc sống vất vả nên mẹ trông có phần
già hơn tuổi thật. Dáng người của mẹ hơi mập mạp, cao khoảng 1m50, và nước da sạm đi vì
những ngày làm việc vất vả. Gia đình em có một ruộng hoa khá lớn, trồng cúc và ly. Mẹ thường
tất bật ngoài ruộng cả ngày, nên da sạm đi và đuôi tóc cũng cháy nắng. Mẹ chẳng bao giờ làm
tóc, chỉ cắt ngắn lên cho gọn, rồi búi lên ở phía sau mà thôi. Khuôn mặt của mẹ nhìn kĩ thì xinh
xắn lắm. Mẹ có gương mặt tròn phúc hậu, vầng trán rộng, hai mắt sáng ngời. Bà em bảo mẹ có
tướng phúc hậu, tốt bụng, nên ngày xưa mới gặp lần đầu bà đã quý mẹ em lắm rồi. Từ khi lấy
bố, mẹ một mình lo toan cho cả gia đình. Ấy thế mà chẳng bao giờ nghe mẹ than vãn điều gì.
Lúc nào mẹ cũng nghĩ cho mọi người trước. Lo mọi người ăn có no chưa, mặc có ấm không, mà
quên đi bản thân mình. Vì vậy, em luôn chủ động chăm lo cho mẹ bằng khả năng của mình. Em
giúp mẹ làm việc nhà, nấu cơm, rồi theo mẹ ra đồng chăm sóc ruộng hoa. Các ngày lễ, em cũng
giúp mẹ chở hoa lên trường bán cho các thầy cô có nhu cầu. Em chẳng thấy xấu hổ về điều đó.
Trái lại em rất vui và tự hào khi có thể giúp đỡ mẹ của mình.
Em mong rằng mình sẽ lớn lên thật nhanh để giúp đỡ mẹ nhiều việc hơn nữa. Vì em mong rằng
mẹ của mình sẽ luôn được hạnh phúc và vui vẻ, không phải vất vả sớm hôm như bây giờ.
>> Xem các mẫu còn lại tại đây: Bài văn tả mẹ lớp 5 ngắn gọn
C. Văn tả mẹ lớp 5 Siêu hay Tả mẹ lớp 5 Mẫu 1
Người ta thường nói về những siêu anh hùng với những khả năng siêu phàm ở trên tivi. Riêng
em thì không mấy tôn sùng những siêu anh hùng đó. Bởi em biết họ không hề có thật. Mà em
thì lại thực sự đang được nhìn thấy một siêu anh hùng vĩ đại mỗi ngày. Đó chính là mẹ của em.
Mẹ của em năm nay 34 tuổi, hiện đang làm công việc bán cá ở chợ. Mẹ không cao, chỉ khoảng
1m50, nhưng khỏe chẳng kém gì những người cao lớn cả. Sau khi sinh ba đứa con, mẹ đã mập
hơn nhiều thời còn trẻ, trong bức ảnh cưới treo ở phòng khách. Dẫu vậy, em vẫn thấy mẹ xinh
đẹp lắm. Nước da của mẹ trắng hồng, mềm mại. Khi cầm tay hay chạm lên da của mẹ, em thấy
mát mát như đang chạm vào nước vậy. Khuôn mặt của mẹ tròn xoe, phúc hậu. Vầng trán hơi
ngắn, hàng lông mày đen đậm, phía dưới là đôi mắt híp lúc nào cũng cong cong như đang cười.
Mẹ có chiếc mũi nhỏ, thấp và hơi bè ra hai bên cánh mũi. Mỗi khi trở trời mẹ thường hắt xì và
sổ mũi liên tục, nên lúc nào ra đường, đi đâu cũng đeo khẩu trang bằng vải khá dày. Tóc của mẹ
là kiểu tóc rễ tre, vừa dày, đen, lại khô cứng. Vì thế nên dù đi duỗi cũng chẳng bao lâu là tóc lại
trở về nguyên bản. Thành ra rất lâu rồi em chẳng thấy mẹ đi làm tóc. Khi em hỏi, mẹ bảo là
chẳng đi đâu thì làm để làm gì, chẳng mấy nó lại về như cũ. Nhưng em biết, thật ra mẹ cũng
thích làm tóc lắm, chỉ là muốn tiết kiệm tiền nuôi ba anh chị em ăn học nên mới nói dối như vậy.
Những lúc nghe mẹ nói dối như thế, em chẳng biết làm gì ngoài ôm mẹ thật chặt, ghì mặt vào
tấm lưng của mẹ, lòng thầm mong bản thân lớn thật nhanh để đỡ đần cho mẹ.