Tả một con vật mà em đã chăm sóc và gắn bó | Tập làm văn 4

Tả một con vật mà em đã chăm sóc và gắn bó | Tập làm văn 4 được soạn thảo dưới dạng file PDF bao gồm các bài văn mẫu hay, chọn lọc cho các em học sinh tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức để chuẩn bị thật tốt cho các kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem!

Chủ đề:

Tập làm văn 466 tài liệu

Môn:

Tiếng Việt 4 3.2 K tài liệu

Thông tin:
4 trang 9 tháng trước

Bình luận

Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận.

Tả một con vật mà em đã chăm sóc và gắn bó | Tập làm văn 4

Tả một con vật mà em đã chăm sóc và gắn bó | Tập làm văn 4 được soạn thảo dưới dạng file PDF bao gồm các bài văn mẫu hay, chọn lọc cho các em học sinh tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức để chuẩn bị thật tốt cho các kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem!

35 18 lượt tải Tải xuống
Tả một con vật em đã chăm sóc gắn - Mẫu 1
nhà, em một người bạn rất đặc biệt. Người bạn ấy đã gắn với em được hơn
bốn năm rồi. Bạn ấy Hung - một chú mèo bộ lông màu vàng cam.
Hung được mẹ em đón về nhà từ bốn năm trước, vào một phiên chợ Tết cuối năm.
Lúc mới về nhà, chú ta chỉ lớn bằng cái nắm tay của bố, nằm lọt thỏm trong túi áo
bông của mẹ. Em vẫn còn ấn tượng rệt về sự mềm mại bộ lông màu cam tươi
như vỏ quả quất Tết của chú. Thế mới đó bốn năm đã trôi qua, Hung giờ đây đã
một chú mèo trưởng thành rồi. Giờ đây, chú ta đã lớn phải gấp năm lần lúc còn
bé. Khi nằm chú ta còn lớn hơn cái lòng nồi cơm điện của nhà em. Bộ lông của chú
ta cũng đã dài dày hơn nhiều. Phần lông bên trong thì khá ngắn mềm mịn,
màu trắng muốt. Còn phần lông bên ngoài thì dày cứng hơn màu cam rất
đậm. Phần lông màu cam ấy trải dài từ trán, qua hai tai, nối qua phần lưng đến
hết chóp đuôi của chú. Còn phần từ miệng đến ngực bụng, chân của chú ta thì lại
màu trắng tinh. Riêng bốn bàn chân thì lại phần lông màu cam, trông cứ như
đang mang vớ. Đầu chú mèo hình như cái yên xe đạp, nhưng khá mũm mĩm
nên mỡ hai bên rất đầy, khiến cái đầu chú ta tròn xoe. Đôi tai của Hung khá
nhỏ so với cái đầu, lúc nào cũng dựng đứng lên đầy cảnh giác. Mắt Hung màu
nâu hơi nhạt, khi gặp ánh đèn vào buổi tối thì ánh lên màu xanh lá. Mõm chú khá
ngắn, cái mũi màu hồng hồng đầu mõm rất xinh. Chú ta cả một hàm răng
cứng nhọn hoắt. Cái đầu chiên to cứng vậy chú ta nhai giòn giã lắm.
Lưỡi Hung màu hồng ẩn nhiều gai ngược nhỏ trên bề mặt. Đó thứ giúp
chú ta tự chải chuốt vệ sinh cho bộ lông của mình. mũm mĩm, nên cổ Hung
nom khá ngắn, làm nổi bật thêm cái thân tròn bụ bẫm. Bụng chú ta căng tròn như
vừa nuốt chửng một quả dưa hấu vậy. Điều đó tình khiến cho bốn cái chân của
chú trông vẻ ngắn lắm. Nhưng thật ra Hung không hề lùn chút nào. Chân chú ta
còn dài hơn chân mấy bạn mèo hàng xóm đấy chứ. Dưới bàn chân của chú ta
mấy cái đệm thịt màu hồng rất mềm. giúp Hung chạy nhảy thoải mái không
tạo ra âm thanh nào cả. Về phần đuôi, thì phải nói rằng Hung chú mèo cái đuôi
đẹp nhất xóm. Vừa to, dài lại còn xõa tung. Khi chú ta dựng thẳng đuôi lên thì chẳng
khác một cây bông lau màu cam cả.
em đã chăm sóc Hung từ nhỏ đến lớn, nên em hiểu về chú ta lắm. Hung không
thích ăn cơm, chỉ thích ăn thôi. Các loại rau củ luộc giòn giòn như su hào, rốt
thì chú ta cũng khoái khẩu lắm. Cũng như con nít, Hung rất thích ăn bim bim. Hễ
nghe tiếng bóc gói bim bim ra, thì đang làm gì, chú ta cũng chạy lại ngay dưới
chân em, nũng nịu để xin được ăn cùng. Hầu hết thời gian ban ngày, Hung sẽ nằm
trên sân, trên thềm để tắm nắng lim dim mắt ngủ. Chờ em đi học về, thì chú sẽ
chơi với em. Chỉ cần một cái túi bóng phe phẩy, đã đủ choc chú ta chơi vui cả
chiều rồi. Đêm đến, khi cả nhà đi ngủ, thì Hung sẽ tuần tra quanh bếp, rồi ra cả
vườn rau nữa. Nhờ vậy chẳng con chuột nào dám bén mảng vào nhà em cả.
Đối với em, Hung một thành viên của gia đình. Em yêu thương quan tâm chú
như một người anh với em trai nhỏ của mình. Mong rằng, chú ta sẽ luôn khỏe mạnh
vui vẻ mãi giống như bây giờ.
Tả một con vật em đã chăm sóc gắn - Mẫu 2
Gia đình em sống một vùng nông thôn thanh bình. nội em trước đây trồng lúa
nhưng bây giờ thì đã nghỉ hẳn rồi. vậy, vẫn giữ thói quen nuôi chăm sóc
một chú trâu trong vườn. Đó cũng con vật sống cùng gia đình em lâu nhất.
Chú trâu ấy năm nay đã được gần năm tuổi, rất to lớn bệ vệ, Phải đứng thật gần,
thì chúng ta mới cảm nhận được sự to lớn của con trâu này. Chiều cao của đạt
mức 1m3, chiều dài thì gần 2m5. thể trâu được bảo vệ bởi một lớp da dày
màu xám đen. Lớp da ấy rất dày cứng cáp, nên chỉ một lớp lông mỏng mọc
trên chứ chẳng cần thêm lớp lông dày như các loại động vật khác để giữ ấm. Đầu
trâu bộ phận quan trọng nhất của con trâu. hình như cái yên xe đạp, nhưng
phải lớn hơn gấp bốn đến năm lần. Trán trâu ra rất cứng, hai bên hai cái
từng to dài như phần cánh tay em sinh. Hai bộ phận ấy hai bộ phận
cứng nhất của con trâu. thể dùng phần đó để tấn công các con vật khác. Kết
hợp với lớp da dày, con trâu chẳng sợ bất con vật nào trong xóm cả. Khuôn mặt
con trâu khá xấu xí, với lớp da khô cằn, thấy từng đường vân. Cái mũi của trâu to
hơi sun sun như mõm lợn. đầu mũi xỏ một cái khuyên bạc để thắt dây dắt
trâu đi. bảo xỏ khuyên mũi trâu cũng như xỏ khuyên tai người, làm từ lúc
còn nhỏ thì sẽ không đau đớn chút nào. Trên gương mặt phần xấu của trâu,
một đôi mắt rất đẹp. Mắt trâu to tròn đen bóng, màu đen ấy như các viên ngọc
trai đen quý hiếm các chương trình tivi vẫn đưa tin vật. Miệng trâu hàm răng
đều như răng người, chứ không sắc nhọn chút nào. Bởi vậy, khi nhai cỏ thường
xu hướng nghiền qua nghiền lại, tạo âm thanh ngoàm ngoạp vui tai. Cổ của trâu
bộ phận nối đầu thân. Cái cổ này hơi thoải dần xuống thân, nên vị trí của thân
trâu thấp hơn đầu trâu một chút. sống lưng của trâu cũng thấp dần về phía
mông, tạo thành một đường trượt dài. vậy, sự chênh lệch giữa thân trước
mông của trâu không quá nhiều. Phần ngực trước của trâu thể nhìn thành hai
phần rất lực lưỡng. Vau của cũng rất đô, cứng cáp vạm vỡ. Ngày trước,
lúc đi cày hay kéo xe, thì sẽ gác phần khung gỗ lên vai ngực của nó, để
kéo đi. Nhờ lớp da dày sức khỏe mạnh mẽ, con trâu vẫn đủng đỉnh di chuyển
chẳng gặp khó khăn gì. So với phần thân trước vạm vỡ đó, thì phần thân phía sau
cho đến mông phần nhỏ dần. Phần to tròn nhất thân phần xương sườn
của nó, cũng nơi chứa các quan nội tạng của trâu. Phần thắt lưng sẽ nằm
ngay sau phần này tiệm cận với mông trâu. Bộ phận này nơi yếu nhất của trâu,
nên nếu không phải em nội, thì chẳng ai được chạm vào chỗ này của
đâu. Trái ngược với thể đồ độ, đuôi trâu khá nhỏ mảnh mai. khá dài, phải
chừng 40cm, nhỏ như ngón tay cái. Đuôi trâu cũng một lớp da dày bao bọc, phải
đến chóp đuôi mới một dúm lông màu đen. Để nâng đỡ cả một thể to lớn của
con trâu, cần đến bốn cái chân to khỏe. Chân trâu ngắn hơn chân một chút, to
như bắp chân của người lớn. Phía dưới phần móng guốc đen bóng như móng
guốc của ngựa. Khi đi tạo ra âm thanh lộc cộc, lộc cộc. Chân của ngựa khỏe lắm,
nên mới thể giúp di chuyển cả thể gần 300kg kéo theo xe chở hàng nữa
chứ. vậy, nếu bị trâu dẫm lên thì rất nguy hiểm. Đó cũng do hầu hết
con nít trong xóm đều sợ con trâu của nhà em.
Tuy nhiên, chớ bị vẻ bề ngoài của làm cho sợ hãi. trâu một loài vật cùng
hiền lành. Gần như cả một ngày, con trâu của nhà em chỉ đứng im hoặc nằm tại chỗ
nhìn trời, nhìn mây. Không biết đang nghĩ về điều thẫn thờ được mãi như
vậy. Em thích nhất, được cưỡi trâu đi ra bãi cỏ chân đê, rồi để ăn cỏ còn
mình thì ngồi vắt vẻo đọc truyện, hoặc nhảy xuống đi chơi với bạn bè. Mùa hè, cont
râu thường thích ngâm mình dưới nước. thể lặn rất lâu, như một chiếc tàu
ngầm màu đen vậy. Con trâu rất lành, nên bảo đi thì đi, bảo nằm thì nằm,
chẳng cần huấn luyện cả. Mùa xuân, hạ cỏ tươi thì trâu ăn cỏ tươi, mùa đông
thì nhai rơm khô, không đòi hỏi hay bỏ bữa bao giờ. Ngày trước, khi còn mùa vụ
bận rộn, trâu sẽ nuốt vội cỏ vào bụng để kịp làm việc, rồi tối lại lên nhai tiếp. Còn
bây giờ, đã được nghỉ hưu rồi nên chẳng phải làm vậy nữa. Nhưng thỉnh thoảng
em vẫn gặp trâu rơm lên nhai lại. lẽ đang hoài niệm lại quá khứ theo cách
riêng của mình. Giống như nội em vẫn ra đồng xem người ta gặt lúa, rồi nhớ về
tuổi trẻ của mình vậy.
Đối với gia đình em, con trâu không chỉ vật nuôi còn một người bạn thân
thiết. Mỗi tuần, em đều cố dành ra vài buổi để dắt trâu ra đồng, để được thoải
mái ngắm cảnh, đi dạo thưởng thức những bữa cỏ tươi non.
| 1/4

Preview text:

Tả một con vật mà em đã chăm sóc và gắn bó - Mẫu 1
Ở nhà, em có một người bạn rất đặc biệt. Người bạn ấy đã gắn bó với em được hơn
bốn năm rồi. Bạn ấy là Hung - một chú mèo có bộ lông màu vàng cam.
Hung được mẹ em đón về nhà từ bốn năm trước, vào một phiên chợ Tết cuối năm.
Lúc mới về nhà, chú ta chỉ lớn bằng cái nắm tay của bố, nằm lọt thỏm trong túi áo
bông của mẹ. Em vẫn còn ấn tượng rõ rệt về sự mềm mại và bộ lông màu cam tươi
như vỏ quả quất Tết của chú. Thế mà mới đó bốn năm đã trôi qua, Hung giờ đây đã
là một chú mèo trưởng thành rồi. Giờ đây, chú ta đã lớn phải gấp năm lần lúc còn
bé. Khi nằm chú ta còn lớn hơn cái lòng nồi cơm điện của nhà em. Bộ lông của chú
ta cũng đã dài và dày hơn nhiều. Phần lông tơ bên trong thì khá ngắn và mềm mịn,
có màu trắng muốt. Còn phần lông bên ngoài thì dày và cứng hơn có màu cam rất
đậm. Phần lông màu cam ấy trải dài từ trán, qua hai tai, nối qua phần lưng và đến
hết chóp đuôi của chú. Còn phần từ miệng đến ngực và bụng, chân của chú ta thì lại
có màu trắng tinh. Riêng bốn bàn chân thì lại có phần lông màu cam, trông cứ như
đang mang vớ. Đầu chú mèo có hình như cái yên xe đạp, nhưng vì khá mũm mĩm
nên mỡ ở hai bên má rất đầy, khiến cái đầu chú ta tròn xoe. Đôi tai của Hung khá
nhỏ so với cái đầu, lúc nào cũng dựng đứng lên đầy cảnh giác. Mắt Hung có màu
nâu hơi nhạt, khi gặp ánh đèn vào buổi tối thì ánh lên màu xanh lá. Mõm chú khá
ngắn, có cái mũi màu hồng hồng ở đầu mõm rất xinh. Chú ta có cả một hàm răng
cứng và nhọn hoắt. Cái đầu cá chiên to và cứng vậy mà chú ta nhai giòn giã lắm.
Lưỡi Hung có màu hồng và ẩn nhiều gai ngược nhỏ ở trên bề mặt. Đó là thứ giúp
chú ta tự chải chuốt và vệ sinh cho bộ lông của mình. Vì mũm mĩm, nên cổ Hung
nom khá ngắn, làm nổi bật thêm cái thân tròn bụ bẫm. Bụng chú ta căng tròn như
vừa nuốt chửng một quả dưa hấu vậy. Điều đó vô tình khiến cho bốn cái chân của
chú trông có vẻ ngắn lắm. Nhưng thật ra Hung không hề lùn chút nào. Chân chú ta
còn dài hơn chân mấy bạn mèo hàng xóm đấy chứ. Dưới bàn chân của chú ta có
mấy cái đệm thịt màu hồng rất mềm. Nó giúp Hung chạy nhảy thoải mái mà không
tạo ra âm thanh nào cả. Về phần đuôi, thì phải nói rằng Hung là chú mèo có cái đuôi
đẹp nhất xóm. Vừa to, dài lại còn xõa tung. Khi chú ta dựng thẳng đuôi lên thì chẳng
khác gì một cây bông lau màu cam cả.
Vì em đã chăm sóc Hung từ nhỏ đến lớn, nên em hiểu rõ về chú ta lắm. Hung không
thích ăn cơm, chỉ thích ăn cá thôi. Các loại rau củ luộc giòn giòn như su hào, cà rốt
thì chú ta cũng khoái khẩu lắm. Cũng như con nít, Hung rất thích ăn bim bim. Hễ
nghe tiếng bóc gói bim bim ra, thì dù đang làm gì, chú ta cũng chạy lại ngay dưới
chân em, nũng nịu để xin được ăn cùng. Hầu hết thời gian ban ngày, Hung sẽ nằm
trên sân, trên thềm để tắm nắng và lim dim mắt ngủ. Chờ em đi học về, thì chú sẽ
chơi với em. Chỉ cần một cái túi bóng phe phẩy, là đã đủ choc chú ta chơi vui cả
chiều rồi. Đêm đến, khi cả nhà đi ngủ, thì Hung sẽ tuần tra quanh bếp, rồi ra cả
vườn rau nữa. Nhờ vậy mà chẳng có con chuột nào dám bén mảng vào nhà em cả.
Đối với em, Hung là một thành viên của gia đình. Em yêu thương và quan tâm chú
như một người anh với em trai nhỏ của mình. Mong rằng, chú ta sẽ luôn khỏe mạnh
và vui vẻ mãi giống như bây giờ.
Tả một con vật mà em đã chăm sóc và gắn bó - Mẫu 2
Gia đình em sống một vùng nông thôn thanh bình. Bà nội em trước đây có trồng lúa
nhưng bây giờ thì đã nghỉ hẳn rồi. Dù vậy, bà vẫn giữ thói quen nuôi và chăm sóc
một chú trâu ở trong vườn. Đó cũng là con vật sống cùng gia đình em lâu nhất.
Chú trâu ấy năm nay đã được gần năm tuổi, rất to lớn và bệ vệ, Phải đứng thật gần,
thì chúng ta mới cảm nhận rõ được sự to lớn của con trâu này. Chiều cao của nó đạt
mức 1m3, và chiều dài thì gần 2m5. Cơ thể trâu được bảo vệ bởi một lớp da dày
màu xám đen. Lớp da ấy rất dày và cứng cáp, nên chỉ có một lớp lông tơ mỏng mọc
ở trên chứ chẳng cần thêm lớp lông dày như các loại động vật khác để giữ ấm. Đầu
trâu là bộ phận quan trọng nhất của con trâu. Nó có hình như cái yên xe đạp, nhưng
phải lớn hơn gấp bốn đến năm lần. Trán trâu bè bè ra và rất cứng, hai bên là hai cái
từng to và dài như phần cánh tay em bé sơ sinh. Hai bộ phận ấy là hai bộ phận
cứng nhất của con trâu. Nó có thể dùng phần đó để tấn công các con vật khác. Kết
hợp với lớp da dày, con trâu chẳng sợ bất kì con vật nào trong xóm cả. Khuôn mặt
con trâu khá xấu xí, với lớp da khô cằn, thấy rõ từng đường vân. Cái mũi của trâu to
và hơi sun sun như mõm lợn. Ở đầu mũi có xỏ một cái khuyên bạc để thắt dây dắt
trâu đi. Bà bảo xỏ khuyên ở mũi trâu cũng như xỏ khuyên tai ở người, làm từ lúc nó
còn nhỏ thì sẽ không đau đớn chút nào. Trên gương mặt có phần xấu xí của trâu, có
một đôi mắt rất đẹp. Mắt trâu to tròn và đen bóng, màu đen ấy như các viên ngọc
trai đen quý hiếm mà các chương trình tivi vẫn đưa tin vật. Miệng trâu có hàm răng
đều như răng người, chứ không sắc nhọn chút nào. Bởi vậy, khi nhai cỏ nó thường
có xu hướng nghiền qua nghiền lại, tạo âm thanh ngoàm ngoạp vui tai. Cổ của trâu
là bộ phận nối đầu và thân. Cái cổ này hơi thoải dần xuống thân, nên vị trí của thân
trâu thấp hơn đầu trâu một chút. Và sống lưng của trâu cũng thấp dần về phía
mông, tạo thành một đường trượt dài. Dù vậy, sự chênh lệch giữa thân trước và
mông của trâu không quá nhiều. Phần ngực trước của trâu có thể nhìn rõ thành hai
phần cơ rất lực lưỡng. Vau của nó cũng rất đô, cứng cáp và vạm vỡ. Ngày trước,
lúc đi cày hay kéo xe, thì bà sẽ gác phần khung gỗ lên vai và ngực của nó, để nó
kéo đi. Nhờ lớp da dày và sức khỏe mạnh mẽ, con trâu vẫn đủng đỉnh di chuyển mà
chẳng gặp khó khăn gì. So với phần thân trước vạm vỡ đó, thì phần thân ở phía sau
cho đến mông có phần nhỏ dần. Phần to tròn nhất ở thân là phần có xương sườn
của nó, và cũng là nơi chứa các cơ quan nội tạng của trâu. Phần thắt lưng sẽ nằm
ngay sau phần này và tiệm cận với mông trâu. Bộ phận này là nơi yếu nhất của trâu,
nên nếu không phải là em và bà nội, thì chẳng ai được chạm vào chỗ này của nó
đâu. Trái ngược với cơ thể đồ độ, đuôi trâu khá nhỏ và mảnh mai. Nó khá dài, phải
chừng 40cm, nhỏ như ngón tay cái. Đuôi trâu cũng có một lớp da dày bao bọc, phải
đến chóp đuôi mới có một dúm lông màu đen. Để nâng đỡ cả một cơ thể to lớn của
con trâu, nó cần đến bốn cái chân to khỏe. Chân trâu ngắn hơn chân bò một chút, to
như bắp chân của người lớn. Phía dưới là phần móng guốc đen bóng như móng
guốc của ngựa. Khi đi tạo ra âm thanh lộc cộc, lộc cộc. Chân của ngựa khỏe lắm,
nên mới có thể giúp di chuyển cả cơ thể gần 300kg và kéo theo xe chở hàng nữa
chứ. Vì vậy, nếu bị trâu dẫm lên thì rất là nguy hiểm. Đó cũng là lý do mà hầu hết
con nít trong xóm đều sợ con trâu của nhà em.
Tuy nhiên, chớ bị vẻ bề ngoài của nó làm cho sợ hãi. Vì trâu là một loài vật vô cùng
hiền lành. Gần như cả một ngày, con trâu của nhà em chỉ đứng im hoặc nằm tại chỗ
nhìn trời, nhìn mây. Không biết nó đang nghĩ về điều gì mà thẫn thờ được mãi như
vậy. Em thích nhất, là được cưỡi trâu đi ra bãi cỏ ở chân đê, rồi để nó ăn cỏ còn
mình thì ngồi vắt vẻo đọc truyện, hoặc nhảy xuống đi chơi với bạn bè. Mùa hè, cont
râu thường thích ngâm mình ở dưới nước. Nó có thể lặn rất lâu, như một chiếc tàu
ngầm màu đen vậy. Con trâu rất lành, nên bảo nó đi thì nó đi, bảo nằm thì nó nằm,
chẳng cần huấn luyện gì cả. Mùa xuân, hạ có cỏ tươi thì trâu ăn cỏ tươi, mùa đông
thì nó nhai rơm khô, không đòi hỏi hay bỏ bữa bao giờ. Ngày trước, khi còn mùa vụ
bận rộn, trâu sẽ nuốt vội cỏ vào bụng để kịp làm việc, rồi tối lại ợ lên nhai tiếp. Còn
bây giờ, nó đã được nghỉ hưu rồi nên chẳng phải làm vậy nữa. Nhưng thỉnh thoảng
em vẫn gặp trâu ợ rơm lên nhai lại. Có lẽ nó đang hoài niệm lại quá khứ theo cách
riêng của mình. Giống như bà nội em vẫn ra đồng xem người ta gặt lúa, rồi nhớ về
tuổi trẻ của mình vậy.
Đối với gia đình em, con trâu không chỉ là vật nuôi mà còn là một người bạn thân
thiết. Mỗi tuần, em đều cố dành ra vài buổi để dắt trâu ra đồng, để nó được thoải
mái ngắm cảnh, đi dạo và thưởng thức những bữa cỏ tươi non.