




Preview text:
lOMoAR cPSD| 61573419
Cảm nhận về chuyến đi bến cảng nhà Rồng
Trong quá trình học môn Tư Tưởng Hồ Chí Minh em đã rất là may
mắn khi được thầy đã tạo cơ hội cho sinh viên chúng em có chuyến
đi thực tế giúp cho chúng em hiểu rõ hơn về môn học, về tư tưởng
Hồ Chí Minh, lịch sử đất nước ta hồi bấy giờ .Chuyến đi tham quan
Bảo Tàng Hồ Chí Minh để lại trong em nhiều suy nghĩ và cảm xúc
về vị Chủ Tịch – người cha già kính yêu của dân tộc Việt Nam. Ngày
tham quan được tổ chức vào 1 ngày hè nắng oi ả , em cảm thấy
mệt mỏi vì cái nóng oi bức trên đường đi, ấy vậy mà vừa đến Bảo
Tàng Hồ Chí Minh . Cái không khí yên tĩnh, gió từ sông Sài Gòn
thổi lên mát rượi, bao nhiêu mệt nhọc dường như tan biến hết.
Trong đầu em lúc này xuất hiện suy nghĩ: Có lẽ lớp trẻ chúng em
chưa một lần có cơ hội được gặp Bác và khó mà cảm nhận hết tình
cảm mà Bác đã dành cho dân tộc Việt Nam , bởi thế khi đến đây
cảm xúc lại được ùa về đến lạ khi mà các di vật lịch sử của Bác lại
được hiện hữu tại chính nơi đây. Đôi nét về Bảo Tàng Hồ Chí Minh:
Trước đây, Bảo tàng Hồ Chí Minh có tên gọi khác là Bến Cảng Nhà
Rồng. Bến Nhà Rồng là một di tích lịch sử nổi tiếng ở TP. Hồ Chí
Minh, nằm trên ngã ba sông Sài Gòn, đầu đường Nguyễn Tất
Thành, là một tòa nhà ba tầng. Ngày 5/6/1911, với cái tên anh Ba,
người thanh niên yêu nước Nguyễn Tất Thành đã xuống tàu
Admiral Latouche Tréville tại Bến Nhà Rồng xin làm chân đầu bếp,
để có điều kiện sang châu Âu và bôn ba khắp thế giới tìm đường
cứu nước. Ngày nay, tòa nhà được dùng làm nơi trưng bày các hiện
vật và hình ảnh về con đường hoạt động cách mạng của Chủ Tịch
Hồ Chí Minh. Nhân kỷ niệm 90 năm ngày Bác Hồ ra đi tìm đường
cứu nước (5/6/1911 – 5/6/2001), UBND TP. Hồ Chí Minh đã đầu tư
việc xây dựng mở rộng Bảo tàng; và xây dựng tượng Nguyễn Tất
Thành,chỉnh trang Nhà Rồng. Ngày 2/9/1979, nhân kỷ niệm 10 năm
thực hiện Di chúc của Người, nơi đây đã mở cửa đón khách tham
quan phần trưng bày về “Sự nghiệp tìm đường cứu nước của Chủ
Tịch Hồ Chí Minh 1980 – 1945”, ngày 20/9/1982, UBND TP. Hồ Chí
Minh.ra Quyết định số 236/QĐ – UB thành lập “Khu lưu niệm Chủ
Tịch Hồ Chí Minh”. Sau hơn 10 năm hoạt động, ngày 30/10/1995,
UBND TP. Hồ Chí Minh ra Quyết định số 7492/QĐ – UB – NCVX
chính thức chuyển “Khu lưu niệm Chủ Tịch Hồ Chí Minh” thành “Bảo
Tàng Hồ Chí Minh – Chi nhánh TP. Hồ Chí Minh”.
Đối với em Bến Cảng Nhà Rồng là 1 nơi rất thiêng liêng tại đây 1
người con của xứ Nghệ đã ra đi tìm đường cứu nước với hành
trang là lòng yêu nước nhiệt thành và tình thương dân vô lOMoAR cPSD| 61573419
hạn .Đây chính là nơi mà Nguyễn Tất Thành đã ra đi tìm đường cứu
nước kéo dài suốt 30 năm .Bước chân vào trong Bảo Tàng , ấn
tượng đầu tiên của em là căn phòng tràn ngập hình của Bác Hồ,
những bức ảnh đen trắng rất chân thật ở nhiều góc độvà thời điểm
khác nhau. Có lẽ tấm hình mà em xúc động và ấn tượng nhất là
tấm hình Bác khóc tại kỳ họp Quốc hội (12/ 1956) khi nói đến đồng
bào miền Nam đang chịu sự đày đọa của bọn đế quốc Mỹ. Tấm
hình đó thật sự khiến em đã phải rưng rưng nước mắt . Bác đã hy
sinh cả một đời để cống hiến cho đất nước, cho nhân dân Việt Nam.
Em thấy mình sống quá ích kỷ, chỉ biết nghĩ cho bản thân, chưa biết
“cho” mà chỉ biết “nhận” em đã sống quá “vô cảm”. Em nghĩ, là một
sinh viên người sẽ nối tiếp tương lai đất nước em nên nhìn lại mình
và tự hỏi mình đã làm được gì .
“Miền Nam luôn luôn ở trong trái tim tôi” - Chủ tịch Hồ Chí Minh xúc động khi nhắc đến miền
Nam ruột thịt tại kỳ họp Quốc hội khóa I, tháng 12 năm 1956.
Đến với không gian trưng bày Bản Tuyên Ngôn Độc Lập của Đất
Nước ta hiện vật mà em ấn tượng nhất chính là cuốn sách Tuyên
Ngôn Độc Lập và Chiếc micro đi vào lịch sử với câu hỏi bất hủ
“Tôi nói đồng bào nghe rõ không” .Hình ảnh người đọc Bảng
Tuyên Ngôn Độc Lập ngày 2-9-1945 được gợi lên trong tâm trí em
. Vì đây chính là khoảng thời gian mà không 1người dân Việt Nam
nào lại không xúc động khi nhớ đến cái ngày ấy , cái ngày mà đánh
dấu sự kết thúc của chế độ Phong Kiến và đất nước ta thoát khỏi
ách thống trị của thực dân Pháp và phát xít Nhật . Ở căn phòng nhỏ lOMoAR cPSD| 61573419
này ngoài em ra còn có rất nhiều bạn nhỏ, cô chú lớn tuổi cũng đi
tham quan vào hôm đó . Nhìn mọi người sống vui vẻ hạnh phúc em
thầm biết ơn những gì mà Bác , người anh hùng thầm lặng những
chiến sĩ chiến đấu hết mình để đất nước mình có được độc lập hôm nay .
Một số hiện vật liên quan đến bản Tuyên ngôn độc lập
Câu chuyện về viên gạch hồng của Bác Hồ trong thời gian sinh sống
và làm việc ở Paris đã để lại dấu ấn trong em về sự ý chí và nghị
lực phi thường “Quyết chí ắt làm nên” ấy. Sống trong một căn phòng
trọ vỏn vẹn mấy mét vuông – căn phòng chỉ đủ vừa kê một cái
giường sắt chật, một cái bàn nhỏ và một cái ghế, để chống lại giá
rét mùa đông trong những năm tháng ấy, Bác xin một cục gạch sưởi
của hàng xóm .Ban ngày trước khi đi làm, Bác đặt viên gạch vào
cạnh lò bếp. Chiều về, Bác lấy viên gạch và bọc vào những tờ báo
cũ rồi để xuống dưới giường nằm cho ấm.
Khi được chị thuyết minh kể về câu chuyện ấy, em càng cảm thấy
bản thân còn nhiều khuyết điểm, chưa có ý chí phấn đấu vươn lên
mục tiêu lớn. Bài học về sự kiên cường dám đương đầu với khó
khăn thử thách của Bác làm em nhớ lại bài thơ Bác viết dành cho thanh niên:
“ Không có việc gì khó Chỉ sợ lòng không bền Đào núi và lấp biển
Quyết chí ắt làm nên” lOMoAR cPSD| 61573419
Căn nhà số 9, ngõ Compoint, quận 17, Thủ đô Paris – nơi Nguyễn Tất Thành sinh
sống và làm việc ở Pháp
Chỉ khi đến Bảo Tàng này, em mới có cơ hội nhìn tận mắt hình ảnh
chiếc áo nâu đã bạc màu, bộ đồ kaki chấp vá, chiếc gậy tre đơn sơ
mộc mạc, chiếc nón cối cũ kĩ phai màu, đôi dép cao su…ôi nó không
còn là bốn từ “đôi dép cao su” mà em vẫn tự hình dung khi đọc
sách. Một người bôn ba gần 40 năm trời, hơn nửa đời mình đi tìm
đường cứu nước, cả cuộc đời đấu tranh cho giải phóng dân tộc,
một vị lãnh tụ đất nước, một danh nhân văn hóa thế giới mà không
đòi hỏi cho bản thân mình thứ gì cả. Cả cuộc đời lo cho dân cho
nước, lo hạnh phúc cho nhân dân còn bản thân mình thì sống đơn
sơ đạm bạc, lúc nào cũng nghĩ những gì Bác dùng là mồ hôi nước
mắt của nhân dân. Tất cả những thứ ấy thật là giản dị và đơn sơ đến mức ngạc nhiên.
Có thể nói, chuyến đi Bảo Tàng Hồ Chí Minh hôm ấy đã mang đến
cho em một trải nghiệm tuyệt vời. Dù lý do ban đầu để em đến Bảo
Tàng là viết bài thu hoạch nộp cho Giảng viên. lOMoAR cPSD| 61573419
Qua chuyến tham quan bảo tàng Hồ Chí Minh, em đã thêm những
góc nhìn mới về cuộc đời và sự nghiệp tìm đường giải phóng dân
tộc khỏi sự áp bức bóc lột của thực dân phong kiến của vị cha già
kính yêu dân tộc – một nhà văn hóa kiệt xuất, anh hùng giải phóng
dân tộc hết lòng vì nước vì dân. Đối với em, đây là một hoạt động
vô cùng bổ ích để em có thể bổ sung thêm kiến thức bên cạnh
những giờ học tư tưởng Hồ Chí Minh. Qua đó, em càng tự hào về
lịch sử dân tộc, như Bác cũng từng nói: ”Dân ta phải biết sử ta –
Cho tường gốc tích nước nhà Việt Nam.” Bên cạnh đó, em ý thức
được rằng trách nhiệm của bản thân trong việc đóng góp xây dựng
cộng đồng và đất nước là vô cùng quan trọng. Trong “Thư gửi học
sinh nhân ngày khai trườngđầu tiên của nước Việt Nam Dân chủ
cộng hòa” (15/9/1945), Bác đã viết: “Non sông Việt Nam có trở nên
tươi đẹp hay không, dân tộc Việt Nam có bước tới đài vinh quang
để sánh vai với các cường quốc năm châu được hay không, chính
là nhờ một phần lớn ở công học tập của các em.” Những tâm tư
của Bác gửi cho học sinh cũng chính là lời nhắc nhở bân thân em
phải cố gắng nỗ lực học tập không ngừng, nhất là việc tự học ở
giảng đường đại học; đồng thời rèn luyện đạo đức để có thể góp
một phần công sức nhỏ của mình trong thời kỳ đất nước đang phát
triển đổi mới .Đó là những cảm nhận của em, một con người may
mắn được sinh ra và lớn lên khi đất nước đã hòa bình , chiến tranh
đã lùi dần về quá khứ. Học tập, sống tốt và cống hiến. Đó là tất cả
những gì em có thể làm được. Em nghĩ chỉ cần biết cố gắng, biết
ước mơ, hoài bão và vươn tới tương lai bằng chính đôi chân của
mình, sống là chính mình, hết mình với cuộc đời này. Em tin rằng
em làm được điều đó, tất cả mọi người đều làm được điều đó.