Tập làm văn lớp 4: Tả một cây có bóng mát (46 mẫu)

Nhìn từ xa, cây như một người khổng lồ, mái tóc màu xanh. Thân cây to, hai người ôm không xuể. vỏ cây xù xì nổi lên những u cục như người bị bướu. Nhưng ít ai biết rằng trong lớp vỏ xù xì đó dòng nhựa mát lành đang cuồn cuộn chảy để nuôi cây. Tài liệu giúp bạn tham khảo ôn tập và đạt kết quả cao. Mời bạn đọc đón xem!

Chủ đề:

Tập làm văn 470 tài liệu

Môn:

Tiếng Việt 4 3.2 K tài liệu

Thông tin:
13 trang 2 tuần trước

Bình luận

Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận.

Tập làm văn lớp 4: Tả một cây có bóng mát (46 mẫu)

Nhìn từ xa, cây như một người khổng lồ, mái tóc màu xanh. Thân cây to, hai người ôm không xuể. vỏ cây xù xì nổi lên những u cục như người bị bướu. Nhưng ít ai biết rằng trong lớp vỏ xù xì đó dòng nhựa mát lành đang cuồn cuộn chảy để nuôi cây. Tài liệu giúp bạn tham khảo ôn tập và đạt kết quả cao. Mời bạn đọc đón xem!

22 11 lượt tải Tải xuống
Tập làm văn lớp 4: Tả một cây bóng mát (46 mẫu)Bài văn tả cây cối
lớp 4 siêu hay
Tải về
Dàn ý tả một cây bóng mát
a. Mở bài: Giới thiệu cây định tả.
b. Thân bài:
Tả bao quát hình ảnh của cây.
Tả từng bộ phận của cây (hoặc tả từng thời kì phát triển của cây).
Vị trí của cây đó.
c. Kết bài:
Nêu ích lợi của cây. Tình cảm của em đối với cây.
Ấn tượng của cây đối với mọi người.
Tả cây phượng
Ngay giữa sân trường tôi sừng sững một cây phượng. Tôi không biết “bác” được trồng từ lúc
nào. Tôi chỉ biết rằng khi tôi cắp sách tới trưởng thì “bác” đã già, già lắm.
Nhìn từ xa, cây như một người khổng lồ, mái tóc màu xanh. Thân cây to, hai người ôm không
xuể. vỏ cây xù xì nổi lên những u cục như người bị bướu. Nhưng ít ai biết rằng trong lớp vỏ xù
xì đó dòng nhựa mát lành đang cuồn cuộn chảy để nuôi cây. Mùa xuân về, cây đâm chồi nảy lộc.
Lá phượng giống lá me, mỏng, nhìn như những hạt cốm non. Những cành cây mập mạp như
hàng trăm cánh tay đưa ra, đón ánh sáng mặt trời để sưởi ấm cho mình. Rồi những tiếng ve râm
ran đầu tiên của mùa hạ cất lên, cây bắt đầu trổ hoa. Khi chưa muốn khoe vẻ đẹp của mình, hoa e
lệ ẩn mình trong khi đài hoa xanh mỡ màng. Từng nụ, từng nụ uống sương đêm và tắm nắng mai
rồi từ từ hé nở. Hoa phượng có năm cánh, mượt như nhung, toàn một màu đỏ thắm. Nhị hoa dài,
xung quanh có một lớp phấn hung hung vàng. Hết mùa hoa, trên cây lấp ló những chùm quả
phượng. Quả phượng giống quả bồ kết nhưng dài và to hơn.
Mỗi lần hoa phượng nở, lòng chúng tôi rộn lên bao cảm xúc, vừa vui lại vừa buồn, lại xen cả lo
lắng. Tôi vui vì sắp được nghỉ hè, buồn phải xa ngôi trường, còn lo lắng vì mùa thi đang đến.
Các bạn ơi! Hôm nay bắt đầu ngày thi rồi đây. Buổi trưa, tôi vui vẻ đến khoe điểm mười đỏ chói
với “bác” phượng già.
Hàng ngày, chúng tôi tưới nước cho cây. Đôi lúc lại có một số cậu học trò tinh nghịch trèo lên
cây để hái quả. Làm sao quên được những kỉ niệm êm đẹp về người “bạn già” luôn chia sẻ niềm
vui nỗi buồn với chúng tôi trong học tập. Thế rồi, chúng tôi phải nghỉ hè, xa bạn bè, xa cô giáo,
xa “bác” phượng kính yêu.
Tả cây bàng
Lớp em, đứa nào cũng thích cây bàng ở trước sân trường.
Chẳng hiểu cây được trồng từ năm nào mà nay ngọn đã vượt mái hiên nhà văn phòng. Nói là
ngọn nhưng chỉ là cái tân lá tròn như cái bánh giầy to tướng che mát một góc sân. Vào những
ngày hè oi bức, đứng dưới gốc bàng như đứng dưới một cái ô che nắng. Dưới tán lá xanh um,
những cành bàng xòe ra tứ phía như những gọng ô lớn vậy. Có vài cành không theo kịp chúng
bạn chạm tới tán lá, là là ngang đầu người lớn. Ở gần nách cành, những cành này to bằng cánh
tay em, nhẵn thín vì những vết chân nhún nhảy hoặc những bàn tay nắm lấy để đu người của các
bạn nam cao lớn. Thân bàng to bằng một vòng tay em nhưng xù xì, lồi lõm. Giữa thân có mấy
cái u lồi ra như những củ nâu to ai gắn vào đó. Những cái u lồi ra đó thật tiện cho mấy bạn
nghịch ngợm thích leo trèo, bám vào thân cây, đặt chân lên mấy bậc đã với tới tán bàng. Rễ bàng
lan rộng gần bằng tán bàng. Nhiều cái rễ rộp lên to bằng thân cây hồng, uốn lượn trên mặt đất.
Đó cũng là những chiếc “ghế” cố định cho chúng em ngồi đánh bài trong giờ ra chơi hay nghỉ
giải lao trong các buổi lao động.
Tiết thu đến, lá bàng chuyển dần sang màu vàng rồi hung hung và đỏ sẫm lúc đông về. Cả tán
bàng sum suê chỉ còn lại những cành trơ trụi khẳng khiu trông như bàn tay của những ông g
khó tính.
Dưới gốc bàng, phủ đầy những lớp lá khô cong như những cái bánh tráng. Chiều chiều, bác lao
công quét gom lại để nấu nước cho các thầy cô giáo uống. Chỉ mấy hạt mưa bay đầu mùa em đã
nghe các chồi non tí tách nứt mầm. Các búp bàng trông giống những ngọn nến xanh lung linh
khắp đầu cành. Ấy là lúc mùa xuân đến. Chẳng bao ngày nữa, tán bàng xòe rộng che mát cho
chúng em vui chơi, nô đùa ở sân trường.
Rồi đây, đến ngày xa mái trường thân yêu, em sẽ mang theo nhiều kỉ niệm của thời thơ ấu bên
gốc bàng thân thuộc giữa sân trường này như một hồi ức đẹp.
Tả cây đa cổ thụ
Sừng sừng sân đình làng một cây đa cổ thụ lớn. Không biết cây đa đã đây từ bao giờ nhưng
đã trở thành một phần không thể thiếu nơi đây.
Thân cây to nhưng tán dài vươn rộng, phủ rợp cả sân đình. Không biếty đã qua bao mùa
rụng nhưng từ khi em ra đời cây đã to lớn vô cùng. Nhìn từ xa, cây như một mái nhà xanh bao
phủ hết những khoảng trống bên dưới. Thân cây to lớp vỏ nâu sần sùi, hai người vòng tay ôm
không xuể. Cành cây đâm ra từ phía, những cành đâm thẳng lên trời,vậy cây tán
rộng vô cùng. đa to bằng lòng bàn tay, màu xanh sẫm. Trên tán cây, tiếng chim ríu rít bởi
rất nhiều loài chim về đây làm tổ. Rễ đa dài và nổi ngoằn ngoèo trên mặt đất như những con
rắn hổ mang khổng lồ. Trên cành đa phủ xuống những nhánh rễ dài, nhìn như chiếc rèm thưa
xung quanh gốc đa già cổ kính. Nhìn cây đa, em cứ ngỡ một vị thần đang ngày đêm bảo vệ
cho quê hương em, luôn mang đến cuộc sống yên bình và tràn ngập tiếng cười.
Cây đa to lớntạo thành bóng mát dài, hàng ngày, những bác nông dân sẽ chọn vị trí dưới gốc
đa để nghỉ ngơi giữa buổi vụ mùa. Bóng đa tỏa mát cả sân đình, làm dịu đi cái oi nồng ngày hạ,
bởi vậy nơi đây cũng chốn vui đùa của trẻ thơ. Những ngày hè oi tưởng chừng không ai
muốn đặt chân ra ngoài thì nơi đây lại vô cùng đông vui, náo nhiệt. Nơi gốc đa làng ấy cũng tổ
chức biết bao sự kiện, lễ hội của làng xóm, nhân chứng lịch sử của mảnh đất quê từ bao đời.
Gốc đa ấy tự bao giờ đã trở thành hình ảnh quen thuộcgần gũi đến thế, biểu tượng cho làng
quê, cho nông thôn Việt Nam.
Gốc đa làng cổ kính một hình ảnh em sẽ mãi không bao giờ quên. mai sau đi xa thì em
sẽ mãi không quên bóng mát của bác tre già, sẽ mãi không quên những ngày thơ ấuđùa dưới
gốc cây cũng mãi không quên được những kỉ niệm gắnvới quê hương, với cây tre bến
nước, với bạn bè gia đình nơi quê hương.
Tả cây hoa sữa
Ngay ngã tư ở gần cổng trường em, có một cây hoa sữa rất cao lớn. Nhờ cây hoa sữa này, mà
vào ngày hè, mọi người có bóng mát để dừng chờ đèn đỏ.
Không ai rõ cây hoa sữa đó năm nay đã bao nhiêu tuổi, bởi từ khi con đường này còn là đường
đất đỏ thì cây đã chễm trệ ở đó rồi. Cây cao lắm, chắc phải hơn 10 mét. Gốc cây to gấp đôi cột
nhà, cả em và chị gái cùng ôm thì mới xuể. Càng lên cao, thân cây sẽ nhỏ lại dần, y như một cái
tháp khoác lớp vỏ nâu sần sùi vậy. Phần gốc sát mặt đất của cây được quét lớp vôi trắng khá dày,
đó là cách mà người ta bảo vệ cây khỏi mối mọt. Tuy vỉa hè đã được lát đá kín, nhưng vẫn để lại
một ô vuông bao quanh gốc cây để tiện tưới nước, bón phân cho cây hoa sữa. Để đảm bảo an
toàn cho người đi đường và hệ thống đèn đường, dây điện, công nhân môi trường đã cưa hết các
cành ở thấp, để lại những vết sẹo tròn to trên thân cây. Các cành, nhánh ở phần gần ngọn cũng
được cắt tỉa thường xuyên, để đảm bảo tán cây không xòe quá thấp hoặc quá xa, va chạm vào
nhà cửa dọc vỉa hè. Tán hoa sữa rất dày và xanh mượt, nhờ hệ thống các cành nhánh đan xen dày
đặc cùng những chiếc lá xanh rì quanh năm. Lá hoa sữa không quá đặc biệt, cũng có dáng giọt
nước, dày và xanh sẫm. Đặc biệt nhất thì phải nói về hoa sữa. Là cây bóng mát, nhưng cây vẫn
khiến biết bao thi sĩ phải say mê, ngợi ca hết không biết bao nhiêu là giấy mực. Hoa sữa có năm
cánh dày và mềm mại màu trắng ngà, phần gần nhụy phơn phớt sắc vàng. Khi mùa thu về, hoa
sữa nở thơm lừng, tỏa ra khắp phố. Biết bao năm đã qua, chưa năm nào cây hoa sữa này không
nở hoa. Nó đã trở thành biểu tượng cho cả con đường này, từ thuở còn chưa đổ nhựa và đặt tên.
Suốt bốn mùa cây hoa hoa sữa dịu dàng tỏa bóng mát rười rượi cho người đi đường. Ai ai cũng
quý cũng yêu mến cây và mong cây mãi luôn xanh tươi như thế.
Tả cây lộc vừng
Mùa hè năm ngoái em đã cùng bố mẹ đến thăm Hồ Gươm. Trong chuyến du lịch ấy, bên cạnh
tháp Rùa cổ kính, cầu Thê Húc đỏ rực tựa ánh mặt trời, điều em em ấn tượng nhất chính là cây
lộc vừng cổ thụ cạnh hồ.
Cây lộc vừng có lẽ đã được trồng ở đây rất lâu rồi bởi trên lớp vỏ xù xì em thấy được cả những
đám rêu xanh xám lốm đốm. Thân cây to lớn mà một vòng tay của em ôm không xuể, để chống
đỡ cho cây luôn vững vàng trước mọi điều kiện thời tiết là bộ rễ chắc khỏe bám sâu vào lòng đất.
Những chiếc rễ ngoằn nghèo trên đất tựa như những chú rắn khổng lồ.
Cây lộc vừng ở Hồ Gươm to lớn với những tán cây to, chắc khỏe, trên đó là những chiếc lá nhỏ
mọc san sát vào nhau. Lá cây lộc vừng cũng thật đặc biệt, bên cạnh những chiếc lá màu xanh còn
có những chiếc lá màu vàng cam, đặc biệt là vào mùa thu, lá dần ngả sang màu vàng cam, nhìn
từ xa cây lộc vừng như một chiếc ô khổng lồ rực rỡ sắc màu. Hoa lộc vừng có màu đỏ rực rủ
xuống mặt hồ, những bông hoa nhỏ xíu mọc thành chùm dài rủ xuống tựa như bức rèm hoa.
Dưới bóng mát của cây lộc vừng bao hoạt động bổ ích được diễn ra, đó là nơi các ông, các bà tập
thể dục, là nơi vẽ tranh chân dung của những họa sĩ nghiệp dư. Nếu có cơ hội đến thăm Hồ
Gươm lần nữa, em sẽ dừng chân lâu hơn dưới gốc cây lộc vừng để cảm nhận hết vẻ đẹp của cây.
Tả cây phi lao
Trong các loài cây ở ven biển thì có lẽ em ấn tượng và thích nhất cây phi lao. Nhìn hàngy phi
lao như cũng đung đưa chiếc lá ai ai cũng như thấy được cảnh vật như cũng thật là êm đềm biết
bao nhiêu.
Cây phi lao cũng được biết đến chính là một loài thân gỗ có thể cao vài chục mét. Em nhìn thấy
những hàng phi lao như xa ngút ngàn, kéo dài mãi. Thế rồi em cũng như thấy được những chiếc
lá liễu có hoa đực và hoa cái trên cùng cây. Phi lao cũng đã được biết đến chính là một loại cây
được trồng ở biển và có thể chịu hạn cũng như chịu mặn cũng rất tốt. Là một là loài sống lâu,
ngày nay cũng được trồng tạo cảnh (bonsai) và chúng có những giá trị lớn không hề thua kém
những loại khác. Cũng thật bất ngờ biết bao nhiêu khi em thấy được em được đi rất nhiều bãi
biển trong những dịp nghỉ lễ của cả nhà và không một bãi biển nào em đi mà lại không nhìn thấy
được loài cây này.
Những chiếc lá phi lao có màu xanh đậm, tuy nhiên cũng có thể ngả sang màu đỏ khi vào mùa
thu nữa. Cây phi lao như cũng đã mang đến cho những bãi biển những cảnh quan tuyệt đẹp và
cũng giúp cho con người tránh khỏi những tác động xấu của thời tiết hiện nay.
Em rất yêu loài cây này, cây luôn hiên ngang trước sóng gió biển khơi và đồng thời cũng cho ta
thấy được những lợi ích như bảo vệ môi trường sống của chúng ta. Cây phi lao được trồng ven
biển như để chống dược nạn cát bay, cát chảy.
Tả cây me tây
Vào những ngày tháng ba trung tâm mùa khô ở miền đất Nam Bộ này, nắng như thiêu như đốt.
Tan học trở về nhà, tụi học trò chúng em thường tụm năm tụm bảy nghỉ lại dưới gốc cây me tây
để tránh cái nắng chói changy, Chính gốc cây có bóng mát này đã ghi lại không biết bao nhiêu
những kỉ niệm đẹp của tuổi học trò.
Có lẽ ai đó trước đây khi trồng cây me này đã tính toán khá chu đáo cho tụi trẻ chúng em có chỗ
dừng chân nghỉ lại trên một đoạn đường bốn cây số cuốc bộ khi gặp cái nắng gay gắt của mùa
khô. Nhìn từ xa, cây mẹ tây đứng sừng sững bên vệ đường như một cây cổ thụ xòe tán lá sum
suê che mát cả một khoảng đất rộng. Đến gần em, càng thấy dáng vóc đồ sộ và vĩ đại của nó. So
với những cây phi lao, bạch đàn, xà cừ… dọc theo vệ đường gần đó thì nó vượt hẳn cả kích
thước lẫn bóng che. Mọi người đi qua đây, dù vội vã đến đâu cùng muốn dừng lại mươi lăm phút
để tận hưởng cái không khí dìu dịu từ cái phòng “điều hòa nhiệt độ” ngoài trời này và tránh cái
nắng tháng ba như đổ lửa của mùa khô.
Gốc cây ước chừng hai vòng tay người lớn ôm không xuể. Những chiếc rễ to, nhỏ đủ cỡ bò lan
trên mặt đất dùng làm ghế ngồi cho khách đi đường, nay đã nhẵn bóng lên nằm phơi mình như
những con rắn khổng lồ trong bóng râm mát. Thân cây thẳng đứng từ mặt đất lên chừng bốn mét
mới đâm chĩa thành ba nhánh lớn đều nhau, tạo nên một cái vòm tròn như cái dù phi công màu
xanh lục. vỏ cây xù xì, màu nâu xám. Một vài khách đi đường, có lẽ muốn lưu giữ lại đây một kỉ
niệm nào đó ở gốc cây này nên đã dùng dao khắc trên vỏ cây ngày, tháng, năm và chữ ký loằng
ngoằng họ tên của mình.
Tít trên cao, tán lá sum suê xòe rộng ra ấy là nơi những chú chích bông, chào mào, sáo sậu…
thỉnh thoảng thường tụ tập về đây dự “hội diễn ca múa nhạc”. Đến mùa ra hoa, cái vòm xanh lục
khổng lồ này được điểm tô vô vàn những chấm nhỏ li ti màu hồng tím, trông mới tuyệt diệu làm
sao! Cứ tưởng vòm lá như một tấm vải hoa sặc sỡ đủ màu, căng phồng lên giữa khoảng trời trong
xanh vời vợi. Cây me tây là điểm tụ hội của lũ học trò chúng em sau buổi tan học. Ngồi dưới gốc
me tây, giữa cái nắng chói chang của mùa hạ mới cảm thấy mát mẻ và dễ chịu đến nhường nào!
Những trò chơi đá cầu, đánh bi, kéo co, banh đũa… đều diễn ra sôi động ở đây. Cứ thế, cây me
tây gắn bó với chúng em suốt những ngày đi học với biết bao kỉ niệm vui buồn của tuổi ấu thơ.
Mai đây dẫu có phải đi xa nơi chôn nhau cắt rốn của mình, có ai đó hỏi rằng: “Hình ảnh nào sâu
đậm nhất gợi nhớ quê hương?” Lúc ấy, em sẽ không ngần ngại trả lời rằng: “Đó là cây me tây
trên đường đến trường”.
Tả cây si
Sân trường em trồng rất nhiều các loại cây cho bóng mát. Chúng đứng thành hàng thẳng tắp, xòe
tán rộng che bóng mát khắp cả sân trường. Nhưng có lẽ chỗ gốc cây cổ thụ thu hút nhiều lũ trẻ
chúng em nhất vẫn là cây si già.
Không biết đến náy, si già đã bao nhiêu tuổi? Cô giáo chủ nhiệm nói: “Cô về đây đã hơn mười
năm rồi, lúc ấy cây si cũng như bây giờ. Cô nghe nói, từ khi có ngôi trường này thì người ta đã
trồng nó từ bao giờ rồi?”. Có lẽ nó đã gần trăm tuổi không biết chừng. Nhìn từ xa, cây si giống
như một cây dù khổng lồ xanh thẫm, rủ bóng xuống sân trường. Những cái rễ trơn bóng nằm uốn
lượn trên mặt đất như những con trăn hoa nằm ngủ im lìm dưới bóng râm. Có những rễ bò lan
đến gần mười thước trên mặt đất rồi mới chịu chui xuống. Thân cây to, ước chừng sáu bảy đứa
chúng em nắm tay nhau mới kín được một vòng. Vỏ cây màu nâu sẫm và cũng trơn bóng như có
ai thoa vào đấy một lớp xi. Hầu như toàn thân cây, chi chít những tên tuổi, những con số và
những nét phác họa hình nhân do các bậc đàn anh, đàn chị các lớp trước lưu lại để kỉ niệm một
thời đã học dưới ngôi trường này. Điều thú vị nhất đối với chúng em là nắm lấy những cái rễ to
bằng ngón tay cái lòng thòng từ trên xuống, thi nhau trèo cao hoặc chơi đánh đu, tuy mạo hiểm
nhưng rất thú vị. Qua tìm hiểu, chúng em biết các trò chơi “mạo hiểm” này từ xưa đến giờ chưa
xảy ra một tai nạn nào đáng tiếc.
Lên cao độ chừng hai thước, thân cây chia làm bốn nhánh đều nhau, vươn rộng ra xung quanh.
Dường như quanh năm, cây si vẫn xanh một màu xanh muôn thuở của nó. Lá si nhỏ và dày, cành
lại dài nên dù mưa gió bão bùng si vẫn vững vàng chống chọi lại thiên tai mà không hề hấn gì.
Cây si đã gần trăm tuổi nhưng trông nó vẫn cường tráng.
Trên vòm lá xanh um của nó, thường ngày đều rộn tiếng chim ca. Không biết chích bông, chào
mào, sáo sậu… và cả cu gáy nữa ở đâu tụ hội về đây nhiều đến thế? Ngồi trong lớp học bài,
chúng em thường được thưởng thức những bản hợp tấu của bầy chim nên cũng bớt được sự căng
thẳng phần nào.
Những giờ giải lao, chúng em thường tụ tập về đây hóng mát, vừa tổ chức chơi các trò chơi của
tuổi thơ hay kể những chuyện tếu cho nhau nghe đời thường. Tiếng nói tiếng cười râm ran dưới
gốc cây.
Mai đây, khi phải từ biệt mái trường này thì cây si già vẫn mãi mãi để lại trong lòng chúng em
những ấn tượng, những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò.
Tả cây tràm
Trường em có trồng nhiều loại cây cho bóng mát, nhưng em thích nhất là cây tràm ở gần cổng
trường.
Nhìn từ xa, cây tràm giống như một cây dù khổng lồ. Cây phát triển nhanh, vượt cao khỏi cổng
trường. Rễ cây to nhô lên khỏi mặt đất trông giống như một đàn rắn đang bò. Thân tràm to đến
hai vòng tay em ôm lại, vỏ sần sùi màu đen sậm. Mỗi nhánh đều có nhiều cành con chia ra bốn
phía, mang đầy những chiếc lá vàng lại lìa cành. Chúng dạo chơi trên mặt đất. Một vài chiếc lá
bay đến cái ao cạnh trường, thả thuyền trôi trên mặt nước. Xen lẫn những đám lá xanh um, ẩn
hiện những cánh hoa vàng lấp lánh ánh nắng như những chùm kim tuyến. Đôi lúc, những cánh
hoa nhỏ xinh xắn ấy rơi xuống, bay nhè nhẹ trong không gian, tạo nên một khung cảnh thật nên
thơ. Quả tràm màu xanh, xoắn tròn như trái keo non. Về già, quả đổi sang màu đen sậm. Nếu lấy
quả chà trong nước, sẽ nổi lên những bọt trắng xóa như xà phòng…
Giờ chơi, chúng em quây quần bên gốc tràm vui đùa, trò chuyện. Thỉnh thoảng, vài chiếc lá vàng
rơi lác đác trên mái tóc như làm duyên cho chúng em. Có bạn nghịch ngợm hơn lại đến ôm gốc
cây xoay tròn, trông có vẻ thích thú lắm.
Vào buổi bình minh, ông mặt trời nhô lên chiếu những tia nắng hồng xen qua kẽ lá làm óng ánh
những giọt sương mai. Từng đàn chim kéo nhau vẻ nhảy nhót, hót líu lo. Vài con bướm đậu trên
những cánh hoa ngào ngạt hương thơm. Đêm về, từng cơn gió thổi làm lay động những chiếc lá,
tạo nên một âm thanh êm dịu.
Em thích cây tràm lắm, vì tràm chẳng những cho chúng em bóng mát để vui chơi mà còn tăng
thêm vẻ đẹp của trường em. Những trưa hè êm ả, được ngắm hoa tràm rơi thật thích thú biết bao
nhiêu.
Tả cây bằng lăng
Ở sân trường em có rất nhiều những loại cây, cây bàng với những tán lá xanh um tỏa bóng che
mát cho sân trường hay cây phượng với những bông hoa đỏ rực tuyệt đẹp nhưng có lẽ em thích
nhất là cây bằng lăng.
Cây bằng lăng mà em thích nằm bên cạnh với lớp em. Thân cây to màu nâu với những đường
vân sần sùi. Cây được trồng trong bồn với những bông hoa bé xinh được xếp ở xung quanh. Cây
cao tầm 2 mét, cành lá tỏa ra tứ phía trông như những cánh tay khổng lồ vậy. Lá bằng lăng có
màu xanh thẫm, to bằng bàn tay của người lớn. Lá bằng lăng không có viền răng cưa mà thay
vào đó là những đường gân lá kéo dài từ cuống lá đến hết chiếc lá.
Mùa hè đến bằng lăng bắt đầu nở rộ. Hoa bằng lăng có màu tím rất đẹp mắt. Hoa bằng lăng có
nhiều cánh, mỗi cánh hoa đều mềm như lụa và nhẹ như nhung. Những cánh hoa ấy ôm ấp bao
bọc lấy nhụy hoa màu vàng tươi bên trong tạo ra một sự hài hòa về màu sắc. Khi các bông hoa
nở rộ cũng là lúc toàn bộ cây được bao phủ bởi màu tím chói mắt. Từ xa nhìn lại cây hoa lúc này
trông chẳng khác gì một chiếc ô khổng lồ màu tím sang trọng tỏa bóng che mát cả một khoảng
sân rộng.
Hoa bằng lăng từ lâu đã được coi là hoa học trò bởi màu hoa rất giống màu mực tím cũng bởi vì
hoa nở đúng vào mùa thi. Mỗi lần ngồi trong lớp em lại lơ đãng hướng ra cửa sổ ngắm nhìn
những chùm hoa màu tím thanh thanh ấy, cảm xúc vừa buồn mà lại vừa vui. Vui là vì sắp được
lên một lớp mới còn buồn là vì phải xa bạn bè thầy cô. Khi hoa bằng lăng bắt đầu rơi xuống cũng
là lúc cây bắt đầu có quả. Quả bằng lăng lúc non sẽ có màu xanh lục bảo, hương thơm nhẹ, thanh
khiết. Khi chín quả sẽ tự tách ra thành từng múi một.
Em rất yêu cây bằng lăng này bởi nó gắn liền với rất nhiều những kỉ niệm về tuổi học trò ngây
thơ đầy nắng và gió của em. Em sẽ luôn chăm sóc và giữ cho cây luôn được tươi tốt.
Tả cây sấu
Trước cổng nhà em, có trông một cây sấu rất to và đẹp. Nghe mẹ bảo, năm nay cây sấu đó cũng
đã hơn năm tuổi rồi.
Cây sấu rất cao, có khi phải gần 3m, vì nó còn cao hơn cánh cổng của nhà em nữa. Thân cây
thẳng đứng, to như bắp chân người lớn, vô cùng chắc chắn. Bọc bên ngoài thân cây là lớp vỏ thô
ráp, màu nâu sẫm. Ở phía dưới gốc, có mấy chỗ xám trắng như là bị mốc. Cách gốc khoảng gần
một mét rưỡi, các cành bắt đầu tỏa ra. Các cành ở thấp to như cổ tay, các cành ở trên cao thì có
phần bé hơn. Từ các cành đó, các nhánh con lại thi nhau tỏa ra, đan cài vào nhau, dày đặc. Khiến
cả cây sấu nhìn từ xa như một cây nấm rơm màu xanh.
Lá cây sấu có hình như lá cây vải, cây nhãn, nhưng dài hơn và màu xanh ít sẫm hơn. Đặc biệt, so
với các loại cây bóng mát khác như cây bàng, cây đa, thì lá của cây sấu dày hơn nhiều. Đến mức,
mùa hè đứng dưới tán cây, thì thật khó để có thể xuyên qua vòm lá nhìn lên trời xanh. Vào
khoảng tháng 5, tháng 6 cây sấu sẽ bắt đầu ra hoa. Hoa sấu nhỏ li ti, màu trắng pha chút xanh
nhạt. Thường, hoa sấu mọc thành từng chùm, trên cả một cành dài như hoa lay-ơn. Thế nhưng,
một phần vì hoa nhỏ, màu lại lẫn với lá, một phần vì tán lá quá dày và cao, nên thường khi hoa
sấu nở, chẳng mấy ai phát hiện sớm. Chỉ khi hoa đã nở rầm rộ, trắng xóa thì người ta mới nhận
ra. Khoảng gần ba tuần sau khi hoa nở thì sẽ kết quả. Giống như hoa, quả sấu mọc từng chùm
xanh biếc. Khi lớn, quả sấu thường to bằng một chén rượu nhỏ của các bố, các ông. Ăn giòn và
có vị chua nhẹ. Những quả sấu ấy, làm ra đủ các món ngon vào mùa hè. Nào là sấu dầm đường,
hay sấu muối giòn, canh sấu, ô mai sấu… Đôi khi chỉ là một quả sấu chua với ít muối ớt cũng đủ
làm tụi trẻ con thèm thuồng.
Mỗi ngày, khi đi qua cổng, em luôn nhìn thấy cây sấu đầu tiên. Nó như một người bảo vệ thầm
lặng cho cả ngôi nhà. Em mong rằng, cây sẽ luôn khỏe mạnh, xanh tốt, để tiếp tục đồng hành
cùng em qua thật nhiều, thật nhiều mùa hè nữa.
Tả cây gạo
Nắng xuân luôn biết cách sưởi ấm cho đất trời để vạn vật bừng sáng sau giấc ngủ đông. Những
tia nắng ấm áp ấy cũng thổi bùng muôn nụ nhỏ trên cành cây hoa gạo thành những đốm lửa đỏ
rực. Nhờ thế, cây hoa gạo cổ thụ đầu làng tôi đã khoác một chiếc áo mới vô cùng lộng lẫy.
Nhìn từ xa, cây gạo đỏ rực như một đuốc lớn đang bùng cháy. Quanh năm, cây hoa gạo khoác
lớp vỏ nâu đen, xù xì như da cóc. Gốc cây hoa gạo to tròn, phải vài ba người ôm mới xuể. Gốc
lồi lõm, sần sùi theo năm tháng. Từ gốc, thân gạo mọc lên thẳng tắp rồi tỏa ra muôn cành lớn
nhỏ. Các cành lớn mập mạp nâng đỡ các cành nhỏ. Các cành nhỏ mọc vươn dài ra khắp phía như
những cánh tay dang ra đón nắng, đón mưa, đùa vui cùng gió. Một số cành còn tỏa xuống tận
gần gốc tạo thành một vòng cung tròn rộng lớn. Mùa này, lá cây hoa gạo khá ít. Những chiếc lá
nho nhỏ, xanh non mỡ màng như những ngôi sao xanh lấp lánh bên hoa. Hoa gạo năm cánh đỏ
thắm, mịn màng chụm vào nhau ở nhụy. Nhụy hoa cùng màu với cánh nhưng điểm thêm những
chấm tím than ti li ở ngọn. Từng bông hoa gạo đỏ đã dệt nên một tấm áo choàng đỏ rực phủ lên
cây gạo. Không chỉ có những bông hoa đã bung nở, bao búp phượng vẫn còn e ấp ngủ. Chắc
chúng đợi nắng ấm rọi chiếu, đợi đàn chim hót tới đánh thức mới mở mắt xòe cánh. Bông hoa
gạo thơm nồng, quyến rũ, gọi bầy chim kéo tới dạo chơi. Từng đàn chim sáo, cu gáy hay quạ đen
lũ lượt liệng bay quanh cây gạo. Chú vành khuyên khẽ sà xuống, đậu trên một chiếc cành nhỏ rồi
cất vang tiếng hót. Chắc không ít người đã từng nghe:
“Bao giờ cho đến tháng ba
Hoa gạo rụng xuống bà già cất chăn”
Hoa gạo nở rộ, rụng đỏ đầy đường chính là báo hiệu bầu trời đã nắng ấm. Cứ như muôn cánh
hoa gạo đỏ rực đã gọi sự ấm áp đó về với làng xóm quê tôi vậy.
Tả cây xà c
Sân trường em có rất nhiều loại cây bóng mát, tỏa bóng râm khắp sân trường. Nhờ thế, những
giờ ra chơi của chúng em vẫn diễn ra sôi động kể cả trong những ngày trời nắng gắt. Em thích
nhất là ngồi dưới gốc cây xà cừ ở giữa sân.
Đây là một cây cổ thụ ở trường em, từ thời anh chị em còn học tiểu họcy đã được trồng lâu
lắm rồi. Cây xà cừ rất lớn, tỏa bóng râm cả một vùng rộng. Nhìn từ xa, cây như một chiếc ô
khổng lồ sừng sững giữa sân trường. Cây cao bằng ngang tầng hai của tòa nhà chính, thân cây to,
hai người ôm không xuể. Thân màu nâu sẫm, sần sùi và có đốm bạc, đôi chỗ lớp vỏ bong ra để lộ
bên trong một lớp thân nhỏ màu nâu nhạt. Từ thân chính, cây chĩa ra thành 3 cành lớn tỏa ra ba
phía. Những cành này cũng đã lớn, to gần bằng gốc cây bàng. Những cành nhỏ cứ thế đua nhau
mọc ra đan xen nhau, từ dưới nhìn lên tựa như đang lạc vào một khu rừng nguyên sinh, cành lá
nhiều không đếm xuể. Có cành hơi sà xuống thấp, gió thổi la đà. Lá cây xà cừ như các loại lá cây
thường, không to như lá bàng, lá màu xanh lá chuối, phủ kín các cành cây, gió thổi qua nghe xào
xạc . Dưới gốc cây là những chiếc rễ to sần sùi lên xuống nhìn như những con trăn vậy. Ngày
nắng hay ngày mưa, cây xà cừ vẫn đứng sừng sững giữa sân trường như một người vệ sĩ đầy
khỏe khoắn và quyền lực. Những ngày xuân, cây xà cừ thay lá, những chiếc lá vàng rụng xuống
hết cũng là lúc mà chồi non giăng đầy, một màu xanh non tươi mới và giàu sức sống. Em hay
cùng bạn bè xuống đây chơi nhảy dây, đọc sách và trò chuyện, vừa râm lại vừa thoáng mát. Ánh
nắng len lỏi qua tán cây chỉ còn là những tia nắng nhỏ. Chúng em hay nhặt những quả xà cừ làm
con quay xem của ai được lâu hơn, giờ ra chơi vì thế mà càng vui nhộn.
Em rất yêu quý cây xà cừ ở trường em, chúng em thường âu yếm gọi cây bằng một cái tên thân
thương "Bác xà cừ". Em và các bạn sẽ chăm sóc bác xà cừ thật tốt để bác luôn tỏa bóng mát và
làm đẹp cho ngôi trường của em.
Tả cây bạch đàn
Hai bên con đường đến trường em là hàng cây bạch đàn xanh tốt. Mỗi khi đi học về, chúng em
lại nô đùa cùng những cây bạch đàn.
Cây bạch đàn vốn không có nguồn gốc ở Việt Nam, nó được du nhập từ nước ngoài về. Nhưng
trải qua thời gian nó rất thích nghi với thời tiết, khi hậu nước ta và còn được gọi một cái tên khác
là khuynh diệp. Cây bạch đàn là một loại cây rất mau lớn, sức vóc cao lớn của chúng như chàng
thanh niên lực lưỡng. Thân cây thẳng vút kiêu hãnh, lúc đầu nó mang một lớp vỏ khả thô cứng,
nhưng sau khi bị tróc ra nó lại hồng hào, nhẵn mịn. Cây bạch đàn rất dễ trồng và rễ đâm sâu vào
lòng đất, có gió bão cũng không chịu đổ. Tán lá cây bạch đàn hẹp và thưa chứ không dày như
nhiều loại cây khác. Lá cây thon dài, cong cong, có màu xanh nhạt, hơi mốc trắng nhưng cũng có
khi xanh đậm. Hoa bạch đàn có cuống ngắn, li ti trên cao, ẩn mình trong những chiếc lá. Chiều
về, từng đàn chim về đây tụ tập hót rộn ràng. Hàng cây bạch đàn đu đưa mình trong gió, cười
đùa hạnh phúc.
Những cây bạch đàn này không chỉ che bóng mát mà từ lâu đã thành bạn của chúng em. Chúng
em luôn bảo nhau chăm sóc và bảo vệ chúng thật tốt để cây luôn xanh tốt.
Tả cây thông
Nghỉ hè vừa rồi, bố mẹ cho em về quê ngoại chơi. Quê ngoại em ở Côn Sơn nên có rừng thông
rất đẹp.
Rừng thông nhìn xanh mướt, đứng trong đó thấy mát như đang đứng trong phòng bật điều hoà.
Nhiều cây cao lớn, những cây con lũn cũn đứng cạnh bên. Cây thông dáng thẳng, hướng lên trời
xanh. Thân cây chắc lắm như bắp tay lực sĩ nâng tạ vậy, da nó xù xì nhưng khi thay một lớp áo
mới nó sẽ nhẵn mịn hơn. Lá thông mọc dày đặc suốt từ góc cây lên đến ngọn tạo thành hình chóp
rất đẹp mà không cần đến bàn tay con người cắt tỉa. Lá thông là loại lá kim để hạn chế sự thoát
hơi nước, lá hơi cứng và nhọn, đâm vào tay thấy đau. Cây thông cũng có quả, khi đó nó màu nâu
có nhiều hạt mở ra rất ngộ.
Có cơn gió thổi tới, rừng thông nghiêng ngả tạo ra âm thanh vi vu nghe rất vui tai. Em rất hay
vào rừng thông vào buổi trưa, lúc đó cảm giác mát rượi, thật là thích thú biết bao!
| 1/13

Preview text:

Tập làm văn lớp 4: Tả một cây có bóng mát (46 mẫu)Bài văn tả cây cối lớp 4 siêu hay Tải về
Dàn ý tả một cây bóng mát
a. Mở bài: Giới thiệu cây định tả. b. Thân bài:
 Tả bao quát hình ảnh của cây.
 Tả từng bộ phận của cây (hoặc tả từng thời kì phát triển của cây).
 Vị trí của cây đó. c. Kết bài:
 Nêu ích lợi của cây. Tình cảm của em đối với cây.
 Ấn tượng của cây đối với mọi người. Tả cây phượng
Ngay giữa sân trường tôi sừng sững một cây phượng. Tôi không biết “bác” được trồng từ lúc
nào. Tôi chỉ biết rằng khi tôi cắp sách tới trưởng thì “bác” đã già, già lắm.
Nhìn từ xa, cây như một người khổng lồ, mái tóc màu xanh. Thân cây to, hai người ôm không
xuể. vỏ cây xù xì nổi lên những u cục như người bị bướu. Nhưng ít ai biết rằng trong lớp vỏ xù
xì đó dòng nhựa mát lành đang cuồn cuộn chảy để nuôi cây. Mùa xuân về, cây đâm chồi nảy lộc.
Lá phượng giống lá me, mỏng, nhìn như những hạt cốm non. Những cành cây mập mạp như
hàng trăm cánh tay đưa ra, đón ánh sáng mặt trời để sưởi ấm cho mình. Rồi những tiếng ve râm
ran đầu tiên của mùa hạ cất lên, cây bắt đầu trổ hoa. Khi chưa muốn khoe vẻ đẹp của mình, hoa e
lệ ẩn mình trong khi đài hoa xanh mỡ màng. Từng nụ, từng nụ uống sương đêm và tắm nắng mai
rồi từ từ hé nở. Hoa phượng có năm cánh, mượt như nhung, toàn một màu đỏ thắm. Nhị hoa dài,
xung quanh có một lớp phấn hung hung vàng. Hết mùa hoa, trên cây lấp ló những chùm quả
phượng. Quả phượng giống quả bồ kết nhưng dài và to hơn.
Mỗi lần hoa phượng nở, lòng chúng tôi rộn lên bao cảm xúc, vừa vui lại vừa buồn, lại xen cả lo
lắng. Tôi vui vì sắp được nghỉ hè, buồn phải xa ngôi trường, còn lo lắng vì mùa thi đang đến.
Các bạn ơi! Hôm nay bắt đầu ngày thi rồi đây. Buổi trưa, tôi vui vẻ đến khoe điểm mười đỏ chói
với “bác” phượng già.
Hàng ngày, chúng tôi tưới nước cho cây. Đôi lúc lại có một số cậu học trò tinh nghịch trèo lên
cây để hái quả. Làm sao quên được những kỉ niệm êm đẹp về người “bạn già” luôn chia sẻ niềm
vui nỗi buồn với chúng tôi trong học tập. Thế rồi, chúng tôi phải nghỉ hè, xa bạn bè, xa cô giáo,
xa “bác” phượng kính yêu. Tả cây bàng
Lớp em, đứa nào cũng thích cây bàng ở trước sân trường.
Chẳng hiểu cây được trồng từ năm nào mà nay ngọn đã vượt mái hiên nhà văn phòng. Nói là
ngọn nhưng chỉ là cái tân lá tròn như cái bánh giầy to tướng che mát một góc sân. Vào những
ngày hè oi bức, đứng dưới gốc bàng như đứng dưới một cái ô che nắng. Dưới tán lá xanh um,
những cành bàng xòe ra tứ phía như những gọng ô lớn vậy. Có vài cành không theo kịp chúng
bạn chạm tới tán lá, là là ngang đầu người lớn. Ở gần nách cành, những cành này to bằng cánh
tay em, nhẵn thín vì những vết chân nhún nhảy hoặc những bàn tay nắm lấy để đu người của các
bạn nam cao lớn. Thân bàng to bằng một vòng tay em nhưng xù xì, lồi lõm. Giữa thân có mấy
cái u lồi ra như những củ nâu to ai gắn vào đó. Những cái u lồi ra đó thật tiện cho mấy bạn
nghịch ngợm thích leo trèo, bám vào thân cây, đặt chân lên mấy bậc đã với tới tán bàng. Rễ bàng
lan rộng gần bằng tán bàng. Nhiều cái rễ rộp lên to bằng thân cây hồng, uốn lượn trên mặt đất.
Đó cũng là những chiếc “ghế” cố định cho chúng em ngồi đánh bài trong giờ ra chơi hay nghỉ
giải lao trong các buổi lao động.
Tiết thu đến, lá bàng chuyển dần sang màu vàng rồi hung hung và đỏ sẫm lúc đông về. Cả tán
bàng sum suê chỉ còn lại những cành trơ trụi khẳng khiu trông như bàn tay của những ông già khó tính.
Dưới gốc bàng, phủ đầy những lớp lá khô cong như những cái bánh tráng. Chiều chiều, bác lao
công quét gom lại để nấu nước cho các thầy cô giáo uống. Chỉ mấy hạt mưa bay đầu mùa em đã
nghe các chồi non tí tách nứt mầm. Các búp bàng trông giống những ngọn nến xanh lung linh
khắp đầu cành. Ấy là lúc mùa xuân đến. Chẳng bao ngày nữa, tán bàng xòe rộng che mát cho
chúng em vui chơi, nô đùa ở sân trường.
Rồi đây, đến ngày xa mái trường thân yêu, em sẽ mang theo nhiều kỉ niệm của thời thơ ấu bên
gốc bàng thân thuộc giữa sân trường này như một hồi ức đẹp.
Tả cây đa cổ thụ
Sừng sừng sân đình làng là một cây đa cổ thụ lớn. Không biết cây đa đã ở đây từ bao giờ nhưng
nó đã trở thành một phần không thể thiếu ở nơi đây.
Thân cây to và có nhưng tán dài vươn rộng, phủ rợp cả sân đình. Không biết cây đã qua bao mùa
lá rụng nhưng từ khi em ra đời cây đã to lớn vô cùng. Nhìn từ xa, cây như một mái nhà xanh bao
phủ hết những khoảng trống bên dưới. Thân cây to lớp vỏ nâu sần sùi, hai người vòng tay ôm
không xuể. Cành cây đâm ra từ phía, có những cành đâm thẳng lên trời, vì vậy mà cây có tán lá
rộng vô cùng. Lá đa to bằng lòng bàn tay, có màu xanh sẫm. Trên tán cây, tiếng chim ríu rít bởi
có rất nhiều loài chim về đây làm tổ. Rễ đa dài và nổi ngoằn ngoèo trên mặt đất như những con
rắn hổ mang khổng lồ. Trên cành đa phủ xuống những nhánh rễ dài, nhìn như chiếc rèm thưa
xung quanh gốc đa già cổ kính. Nhìn cây đa, em cứ ngỡ là một vị thần đang ngày đêm bảo vệ
cho quê hương em, luôn mang đến cuộc sống yên bình và tràn ngập tiếng cười.
Cây đa to lớn và tạo thành bóng mát dài, hàng ngày, những bác nông dân sẽ chọn vị trí dưới gốc
đa để nghỉ ngơi giữa buổi vụ mùa. Bóng đa tỏa mát cả sân đình, làm dịu đi cái oi nồng ngày hạ,
bởi vậy nơi đây cũng là chốn vui đùa của trẻ thơ. Những ngày hè oi ả tưởng chừng không ai
muốn đặt chân ra ngoài thì nơi đây lại vô cùng đông vui, náo nhiệt. Nơi gốc đa làng ấy cũng tổ
chức biết bao sự kiện, lễ hội của làng xóm, là nhân chứng lịch sử của mảnh đất quê từ bao đời.
Gốc đa ấy tự bao giờ đã trở thành hình ảnh quen thuộc và gần gũi đến thế, là biểu tượng cho làng
quê, cho nông thôn Việt Nam.
Gốc đa làng cổ kính là một hình ảnh em sẽ mãi không bao giờ quên. Dù mai sau có đi xa thì em
sẽ mãi không quên bóng mát của bác tre già, sẽ mãi không quên những ngày thơ ấu nô đùa dưới
gốc cây và cũng mãi không quên được những kỉ niệm gắn bó với quê hương, với cây tre bến
nước, với bạn bè gia đình nơi quê hương. Tả cây hoa sữa
Ngay ngã tư ở gần cổng trường em, có một cây hoa sữa rất cao lớn. Nhờ cây hoa sữa này, mà
vào ngày hè, mọi người có bóng mát để dừng chờ đèn đỏ.
Không ai rõ cây hoa sữa đó năm nay đã bao nhiêu tuổi, bởi từ khi con đường này còn là đường
đất đỏ thì cây đã chễm trệ ở đó rồi. Cây cao lắm, chắc phải hơn 10 mét. Gốc cây to gấp đôi cột
nhà, cả em và chị gái cùng ôm thì mới xuể. Càng lên cao, thân cây sẽ nhỏ lại dần, y như một cái
tháp khoác lớp vỏ nâu sần sùi vậy. Phần gốc sát mặt đất của cây được quét lớp vôi trắng khá dày,
đó là cách mà người ta bảo vệ cây khỏi mối mọt. Tuy vỉa hè đã được lát đá kín, nhưng vẫn để lại
một ô vuông bao quanh gốc cây để tiện tưới nước, bón phân cho cây hoa sữa. Để đảm bảo an
toàn cho người đi đường và hệ thống đèn đường, dây điện, công nhân môi trường đã cưa hết các
cành ở thấp, để lại những vết sẹo tròn to trên thân cây. Các cành, nhánh ở phần gần ngọn cũng
được cắt tỉa thường xuyên, để đảm bảo tán cây không xòe quá thấp hoặc quá xa, va chạm vào
nhà cửa dọc vỉa hè. Tán hoa sữa rất dày và xanh mượt, nhờ hệ thống các cành nhánh đan xen dày
đặc cùng những chiếc lá xanh rì quanh năm. Lá hoa sữa không quá đặc biệt, cũng có dáng giọt
nước, dày và xanh sẫm. Đặc biệt nhất thì phải nói về hoa sữa. Là cây bóng mát, nhưng cây vẫn
khiến biết bao thi sĩ phải say mê, ngợi ca hết không biết bao nhiêu là giấy mực. Hoa sữa có năm
cánh dày và mềm mại màu trắng ngà, phần gần nhụy phơn phớt sắc vàng. Khi mùa thu về, hoa
sữa nở thơm lừng, tỏa ra khắp phố. Biết bao năm đã qua, chưa năm nào cây hoa sữa này không
nở hoa. Nó đã trở thành biểu tượng cho cả con đường này, từ thuở còn chưa đổ nhựa và đặt tên.
Suốt bốn mùa cây hoa hoa sữa dịu dàng tỏa bóng mát rười rượi cho người đi đường. Ai ai cũng
quý cũng yêu mến cây và mong cây mãi luôn xanh tươi như thế. Tả cây lộc vừng
Mùa hè năm ngoái em đã cùng bố mẹ đến thăm Hồ Gươm. Trong chuyến du lịch ấy, bên cạnh
tháp Rùa cổ kính, cầu Thê Húc đỏ rực tựa ánh mặt trời, điều em em ấn tượng nhất chính là cây
lộc vừng cổ thụ cạnh hồ.
Cây lộc vừng có lẽ đã được trồng ở đây rất lâu rồi bởi trên lớp vỏ xù xì em thấy được cả những
đám rêu xanh xám lốm đốm. Thân cây to lớn mà một vòng tay của em ôm không xuể, để chống
đỡ cho cây luôn vững vàng trước mọi điều kiện thời tiết là bộ rễ chắc khỏe bám sâu vào lòng đất.
Những chiếc rễ ngoằn nghèo trên đất tựa như những chú rắn khổng lồ.
Cây lộc vừng ở Hồ Gươm to lớn với những tán cây to, chắc khỏe, trên đó là những chiếc lá nhỏ
mọc san sát vào nhau. Lá cây lộc vừng cũng thật đặc biệt, bên cạnh những chiếc lá màu xanh còn
có những chiếc lá màu vàng cam, đặc biệt là vào mùa thu, lá dần ngả sang màu vàng cam, nhìn
từ xa cây lộc vừng như một chiếc ô khổng lồ rực rỡ sắc màu. Hoa lộc vừng có màu đỏ rực rủ
xuống mặt hồ, những bông hoa nhỏ xíu mọc thành chùm dài rủ xuống tựa như bức rèm hoa.
Dưới bóng mát của cây lộc vừng bao hoạt động bổ ích được diễn ra, đó là nơi các ông, các bà tập
thể dục, là nơi vẽ tranh chân dung của những họa sĩ nghiệp dư. Nếu có cơ hội đến thăm Hồ
Gươm lần nữa, em sẽ dừng chân lâu hơn dưới gốc cây lộc vừng để cảm nhận hết vẻ đẹp của cây. Tả cây phi lao
Trong các loài cây ở ven biển thì có lẽ em ấn tượng và thích nhất cây phi lao. Nhìn hàng cây phi
lao như cũng đung đưa chiếc lá ai ai cũng như thấy được cảnh vật như cũng thật là êm đềm biết bao nhiêu.
Cây phi lao cũng được biết đến chính là một loài thân gỗ có thể cao vài chục mét. Em nhìn thấy
những hàng phi lao như xa ngút ngàn, kéo dài mãi. Thế rồi em cũng như thấy được những chiếc
lá liễu có hoa đực và hoa cái trên cùng cây. Phi lao cũng đã được biết đến chính là một loại cây
được trồng ở biển và có thể chịu hạn cũng như chịu mặn cũng rất tốt. Là một là loài sống lâu,
ngày nay cũng được trồng tạo cảnh (bonsai) và chúng có những giá trị lớn không hề thua kém
những loại khác. Cũng thật bất ngờ biết bao nhiêu khi em thấy được em được đi rất nhiều bãi
biển trong những dịp nghỉ lễ của cả nhà và không một bãi biển nào em đi mà lại không nhìn thấy được loài cây này.
Những chiếc lá phi lao có màu xanh đậm, tuy nhiên cũng có thể ngả sang màu đỏ khi vào mùa
thu nữa. Cây phi lao như cũng đã mang đến cho những bãi biển những cảnh quan tuyệt đẹp và
cũng giúp cho con người tránh khỏi những tác động xấu của thời tiết hiện nay.
Em rất yêu loài cây này, cây luôn hiên ngang trước sóng gió biển khơi và đồng thời cũng cho ta
thấy được những lợi ích như bảo vệ môi trường sống của chúng ta. Cây phi lao được trồng ven
biển như để chống dược nạn cát bay, cát chảy. Tả cây me tây
Vào những ngày tháng ba trung tâm mùa khô ở miền đất Nam Bộ này, nắng như thiêu như đốt.
Tan học trở về nhà, tụi học trò chúng em thường tụm năm tụm bảy nghỉ lại dưới gốc cây me tây
để tránh cái nắng chói chang ấy, Chính gốc cây có bóng mát này đã ghi lại không biết bao nhiêu
những kỉ niệm đẹp của tuổi học trò.
Có lẽ ai đó trước đây khi trồng cây me này đã tính toán khá chu đáo cho tụi trẻ chúng em có chỗ
dừng chân nghỉ lại trên một đoạn đường bốn cây số cuốc bộ khi gặp cái nắng gay gắt của mùa
khô. Nhìn từ xa, cây mẹ tây đứng sừng sững bên vệ đường như một cây cổ thụ xòe tán lá sum
suê che mát cả một khoảng đất rộng. Đến gần em, càng thấy dáng vóc đồ sộ và vĩ đại của nó. So
với những cây phi lao, bạch đàn, xà cừ… dọc theo vệ đường gần đó thì nó vượt hẳn cả kích
thước lẫn bóng che. Mọi người đi qua đây, dù vội vã đến đâu cùng muốn dừng lại mươi lăm phút
để tận hưởng cái không khí dìu dịu từ cái phòng “điều hòa nhiệt độ” ngoài trời này và tránh cái
nắng tháng ba như đổ lửa của mùa khô.
Gốc cây ước chừng hai vòng tay người lớn ôm không xuể. Những chiếc rễ to, nhỏ đủ cỡ bò lan
trên mặt đất dùng làm ghế ngồi cho khách đi đường, nay đã nhẵn bóng lên nằm phơi mình như
những con rắn khổng lồ trong bóng râm mát. Thân cây thẳng đứng từ mặt đất lên chừng bốn mét
mới đâm chĩa thành ba nhánh lớn đều nhau, tạo nên một cái vòm tròn như cái dù phi công màu
xanh lục. vỏ cây xù xì, màu nâu xám. Một vài khách đi đường, có lẽ muốn lưu giữ lại đây một kỉ
niệm nào đó ở gốc cây này nên đã dùng dao khắc trên vỏ cây ngày, tháng, năm và chữ ký loằng
ngoằng họ tên của mình.
Tít trên cao, tán lá sum suê xòe rộng ra ấy là nơi những chú chích bông, chào mào, sáo sậu…
thỉnh thoảng thường tụ tập về đây dự “hội diễn ca múa nhạc”. Đến mùa ra hoa, cái vòm xanh lục
khổng lồ này được điểm tô vô vàn những chấm nhỏ li ti màu hồng tím, trông mới tuyệt diệu làm
sao! Cứ tưởng vòm lá như một tấm vải hoa sặc sỡ đủ màu, căng phồng lên giữa khoảng trời trong
xanh vời vợi. Cây me tây là điểm tụ hội của lũ học trò chúng em sau buổi tan học. Ngồi dưới gốc
me tây, giữa cái nắng chói chang của mùa hạ mới cảm thấy mát mẻ và dễ chịu đến nhường nào!
Những trò chơi đá cầu, đánh bi, kéo co, banh đũa… đều diễn ra sôi động ở đây. Cứ thế, cây me
tây gắn bó với chúng em suốt những ngày đi học với biết bao kỉ niệm vui buồn của tuổi ấu thơ.
Mai đây dẫu có phải đi xa nơi chôn nhau cắt rốn của mình, có ai đó hỏi rằng: “Hình ảnh nào sâu
đậm nhất gợi nhớ quê hương?” Lúc ấy, em sẽ không ngần ngại trả lời rằng: “Đó là cây me tây
trên đường đến trường”. Tả cây si
Sân trường em trồng rất nhiều các loại cây cho bóng mát. Chúng đứng thành hàng thẳng tắp, xòe
tán rộng che bóng mát khắp cả sân trường. Nhưng có lẽ chỗ gốc cây cổ thụ thu hút nhiều lũ trẻ
chúng em nhất vẫn là cây si già.
Không biết đến náy, si già đã bao nhiêu tuổi? Cô giáo chủ nhiệm nói: “Cô về đây đã hơn mười
năm rồi, lúc ấy cây si cũng như bây giờ. Cô nghe nói, từ khi có ngôi trường này thì người ta đã
trồng nó từ bao giờ rồi?”. Có lẽ nó đã gần trăm tuổi không biết chừng. Nhìn từ xa, cây si giống
như một cây dù khổng lồ xanh thẫm, rủ bóng xuống sân trường. Những cái rễ trơn bóng nằm uốn
lượn trên mặt đất như những con trăn hoa nằm ngủ im lìm dưới bóng râm. Có những rễ bò lan
đến gần mười thước trên mặt đất rồi mới chịu chui xuống. Thân cây to, ước chừng sáu bảy đứa
chúng em nắm tay nhau mới kín được một vòng. Vỏ cây màu nâu sẫm và cũng trơn bóng như có
ai thoa vào đấy một lớp xi. Hầu như toàn thân cây, chi chít những tên tuổi, những con số và
những nét phác họa hình nhân do các bậc đàn anh, đàn chị các lớp trước lưu lại để kỉ niệm một
thời đã học dưới ngôi trường này. Điều thú vị nhất đối với chúng em là nắm lấy những cái rễ to
bằng ngón tay cái lòng thòng từ trên xuống, thi nhau trèo cao hoặc chơi đánh đu, tuy mạo hiểm
nhưng rất thú vị. Qua tìm hiểu, chúng em biết các trò chơi “mạo hiểm” này từ xưa đến giờ chưa
xảy ra một tai nạn nào đáng tiếc.
Lên cao độ chừng hai thước, thân cây chia làm bốn nhánh đều nhau, vươn rộng ra xung quanh.
Dường như quanh năm, cây si vẫn xanh một màu xanh muôn thuở của nó. Lá si nhỏ và dày, cành
lại dài nên dù mưa gió bão bùng si vẫn vững vàng chống chọi lại thiên tai mà không hề hấn gì.
Cây si đã gần trăm tuổi nhưng trông nó vẫn cường tráng.
Trên vòm lá xanh um của nó, thường ngày đều rộn tiếng chim ca. Không biết chích bông, chào
mào, sáo sậu… và cả cu gáy nữa ở đâu tụ hội về đây nhiều đến thế? Ngồi trong lớp học bài,
chúng em thường được thưởng thức những bản hợp tấu của bầy chim nên cũng bớt được sự căng thẳng phần nào.
Những giờ giải lao, chúng em thường tụ tập về đây hóng mát, vừa tổ chức chơi các trò chơi của
tuổi thơ hay kể những chuyện tếu cho nhau nghe đời thường. Tiếng nói tiếng cười râm ran dưới gốc cây.
Mai đây, khi phải từ biệt mái trường này thì cây si già vẫn mãi mãi để lại trong lòng chúng em
những ấn tượng, những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò. Tả cây tràm
Trường em có trồng nhiều loại cây cho bóng mát, nhưng em thích nhất là cây tràm ở gần cổng trường.
Nhìn từ xa, cây tràm giống như một cây dù khổng lồ. Cây phát triển nhanh, vượt cao khỏi cổng
trường. Rễ cây to nhô lên khỏi mặt đất trông giống như một đàn rắn đang bò. Thân tràm to đến
hai vòng tay em ôm lại, vỏ sần sùi màu đen sậm. Mỗi nhánh đều có nhiều cành con chia ra bốn
phía, mang đầy những chiếc lá vàng lại lìa cành. Chúng dạo chơi trên mặt đất. Một vài chiếc lá
bay đến cái ao cạnh trường, thả thuyền trôi trên mặt nước. Xen lẫn những đám lá xanh um, ẩn
hiện những cánh hoa vàng lấp lánh ánh nắng như những chùm kim tuyến. Đôi lúc, những cánh
hoa nhỏ xinh xắn ấy rơi xuống, bay nhè nhẹ trong không gian, tạo nên một khung cảnh thật nên
thơ. Quả tràm màu xanh, xoắn tròn như trái keo non. Về già, quả đổi sang màu đen sậm. Nếu lấy
quả chà trong nước, sẽ nổi lên những bọt trắng xóa như xà phòng…
Giờ chơi, chúng em quây quần bên gốc tràm vui đùa, trò chuyện. Thỉnh thoảng, vài chiếc lá vàng
rơi lác đác trên mái tóc như làm duyên cho chúng em. Có bạn nghịch ngợm hơn lại đến ôm gốc
cây xoay tròn, trông có vẻ thích thú lắm.
Vào buổi bình minh, ông mặt trời nhô lên chiếu những tia nắng hồng xen qua kẽ lá làm óng ánh
những giọt sương mai. Từng đàn chim kéo nhau vẻ nhảy nhót, hót líu lo. Vài con bướm đậu trên
những cánh hoa ngào ngạt hương thơm. Đêm về, từng cơn gió thổi làm lay động những chiếc lá,
tạo nên một âm thanh êm dịu.
Em thích cây tràm lắm, vì tràm chẳng những cho chúng em bóng mát để vui chơi mà còn tăng
thêm vẻ đẹp của trường em. Những trưa hè êm ả, được ngắm hoa tràm rơi thật thích thú biết bao nhiêu. Tả cây bằng lăng
Ở sân trường em có rất nhiều những loại cây, cây bàng với những tán lá xanh um tỏa bóng che
mát cho sân trường hay cây phượng với những bông hoa đỏ rực tuyệt đẹp nhưng có lẽ em thích nhất là cây bằng lăng.
Cây bằng lăng mà em thích nằm bên cạnh với lớp em. Thân cây to màu nâu với những đường
vân sần sùi. Cây được trồng trong bồn với những bông hoa bé xinh được xếp ở xung quanh. Cây
cao tầm 2 mét, cành lá tỏa ra tứ phía trông như những cánh tay khổng lồ vậy. Lá bằng lăng có
màu xanh thẫm, to bằng bàn tay của người lớn. Lá bằng lăng không có viền răng cưa mà thay
vào đó là những đường gân lá kéo dài từ cuống lá đến hết chiếc lá.
Mùa hè đến bằng lăng bắt đầu nở rộ. Hoa bằng lăng có màu tím rất đẹp mắt. Hoa bằng lăng có
nhiều cánh, mỗi cánh hoa đều mềm như lụa và nhẹ như nhung. Những cánh hoa ấy ôm ấp bao
bọc lấy nhụy hoa màu vàng tươi bên trong tạo ra một sự hài hòa về màu sắc. Khi các bông hoa
nở rộ cũng là lúc toàn bộ cây được bao phủ bởi màu tím chói mắt. Từ xa nhìn lại cây hoa lúc này
trông chẳng khác gì một chiếc ô khổng lồ màu tím sang trọng tỏa bóng che mát cả một khoảng sân rộng.
Hoa bằng lăng từ lâu đã được coi là hoa học trò bởi màu hoa rất giống màu mực tím cũng bởi vì
hoa nở đúng vào mùa thi. Mỗi lần ngồi trong lớp em lại lơ đãng hướng ra cửa sổ ngắm nhìn
những chùm hoa màu tím thanh thanh ấy, cảm xúc vừa buồn mà lại vừa vui. Vui là vì sắp được
lên một lớp mới còn buồn là vì phải xa bạn bè thầy cô. Khi hoa bằng lăng bắt đầu rơi xuống cũng
là lúc cây bắt đầu có quả. Quả bằng lăng lúc non sẽ có màu xanh lục bảo, hương thơm nhẹ, thanh
khiết. Khi chín quả sẽ tự tách ra thành từng múi một.
Em rất yêu cây bằng lăng này bởi nó gắn liền với rất nhiều những kỉ niệm về tuổi học trò ngây
thơ đầy nắng và gió của em. Em sẽ luôn chăm sóc và giữ cho cây luôn được tươi tốt. Tả cây sấu
Trước cổng nhà em, có trông một cây sấu rất to và đẹp. Nghe mẹ bảo, năm nay cây sấu đó cũng đã hơn năm tuổi rồi.
Cây sấu rất cao, có khi phải gần 3m, vì nó còn cao hơn cánh cổng của nhà em nữa. Thân cây
thẳng đứng, to như bắp chân người lớn, vô cùng chắc chắn. Bọc bên ngoài thân cây là lớp vỏ thô
ráp, màu nâu sẫm. Ở phía dưới gốc, có mấy chỗ xám trắng như là bị mốc. Cách gốc khoảng gần
một mét rưỡi, các cành bắt đầu tỏa ra. Các cành ở thấp to như cổ tay, các cành ở trên cao thì có
phần bé hơn. Từ các cành đó, các nhánh con lại thi nhau tỏa ra, đan cài vào nhau, dày đặc. Khiến
cả cây sấu nhìn từ xa như một cây nấm rơm màu xanh.
Lá cây sấu có hình như lá cây vải, cây nhãn, nhưng dài hơn và màu xanh ít sẫm hơn. Đặc biệt, so
với các loại cây bóng mát khác như cây bàng, cây đa, thì lá của cây sấu dày hơn nhiều. Đến mức,
mùa hè đứng dưới tán cây, thì thật khó để có thể xuyên qua vòm lá nhìn lên trời xanh. Vào
khoảng tháng 5, tháng 6 cây sấu sẽ bắt đầu ra hoa. Hoa sấu nhỏ li ti, màu trắng pha chút xanh
nhạt. Thường, hoa sấu mọc thành từng chùm, trên cả một cành dài như hoa lay-ơn. Thế nhưng,
một phần vì hoa nhỏ, màu lại lẫn với lá, một phần vì tán lá quá dày và cao, nên thường khi hoa
sấu nở, chẳng mấy ai phát hiện sớm. Chỉ khi hoa đã nở rầm rộ, trắng xóa thì người ta mới nhận
ra. Khoảng gần ba tuần sau khi hoa nở thì sẽ kết quả. Giống như hoa, quả sấu mọc từng chùm
xanh biếc. Khi lớn, quả sấu thường to bằng một chén rượu nhỏ của các bố, các ông. Ăn giòn và
có vị chua nhẹ. Những quả sấu ấy, làm ra đủ các món ngon vào mùa hè. Nào là sấu dầm đường,
hay sấu muối giòn, canh sấu, ô mai sấu… Đôi khi chỉ là một quả sấu chua với ít muối ớt cũng đủ
làm tụi trẻ con thèm thuồng.
Mỗi ngày, khi đi qua cổng, em luôn nhìn thấy cây sấu đầu tiên. Nó như một người bảo vệ thầm
lặng cho cả ngôi nhà. Em mong rằng, cây sẽ luôn khỏe mạnh, xanh tốt, để tiếp tục đồng hành
cùng em qua thật nhiều, thật nhiều mùa hè nữa. Tả cây gạo
Nắng xuân luôn biết cách sưởi ấm cho đất trời để vạn vật bừng sáng sau giấc ngủ đông. Những
tia nắng ấm áp ấy cũng thổi bùng muôn nụ nhỏ trên cành cây hoa gạo thành những đốm lửa đỏ
rực. Nhờ thế, cây hoa gạo cổ thụ đầu làng tôi đã khoác một chiếc áo mới vô cùng lộng lẫy.
Nhìn từ xa, cây gạo đỏ rực như một đuốc lớn đang bùng cháy. Quanh năm, cây hoa gạo khoác
lớp vỏ nâu đen, xù xì như da cóc. Gốc cây hoa gạo to tròn, phải vài ba người ôm mới xuể. Gốc
lồi lõm, sần sùi theo năm tháng. Từ gốc, thân gạo mọc lên thẳng tắp rồi tỏa ra muôn cành lớn
nhỏ. Các cành lớn mập mạp nâng đỡ các cành nhỏ. Các cành nhỏ mọc vươn dài ra khắp phía như
những cánh tay dang ra đón nắng, đón mưa, đùa vui cùng gió. Một số cành còn tỏa xuống tận
gần gốc tạo thành một vòng cung tròn rộng lớn. Mùa này, lá cây hoa gạo khá ít. Những chiếc lá
nho nhỏ, xanh non mỡ màng như những ngôi sao xanh lấp lánh bên hoa. Hoa gạo năm cánh đỏ
thắm, mịn màng chụm vào nhau ở nhụy. Nhụy hoa cùng màu với cánh nhưng điểm thêm những
chấm tím than ti li ở ngọn. Từng bông hoa gạo đỏ đã dệt nên một tấm áo choàng đỏ rực phủ lên
cây gạo. Không chỉ có những bông hoa đã bung nở, bao búp phượng vẫn còn e ấp ngủ. Chắc
chúng đợi nắng ấm rọi chiếu, đợi đàn chim hót tới đánh thức mới mở mắt xòe cánh. Bông hoa
gạo thơm nồng, quyến rũ, gọi bầy chim kéo tới dạo chơi. Từng đàn chim sáo, cu gáy hay quạ đen
lũ lượt liệng bay quanh cây gạo. Chú vành khuyên khẽ sà xuống, đậu trên một chiếc cành nhỏ rồi
cất vang tiếng hót. Chắc không ít người đã từng nghe:
“Bao giờ cho đến tháng ba
Hoa gạo rụng xuống bà già cất chăn”
Hoa gạo nở rộ, rụng đỏ đầy đường chính là báo hiệu bầu trời đã nắng ấm. Cứ như muôn cánh
hoa gạo đỏ rực đã gọi sự ấm áp đó về với làng xóm quê tôi vậy. Tả cây xà cừ
Sân trường em có rất nhiều loại cây bóng mát, tỏa bóng râm khắp sân trường. Nhờ thế, những
giờ ra chơi của chúng em vẫn diễn ra sôi động kể cả trong những ngày trời nắng gắt. Em thích
nhất là ngồi dưới gốc cây xà cừ ở giữa sân.
Đây là một cây cổ thụ ở trường em, từ thời anh chị em còn học tiểu học cây đã được trồng lâu
lắm rồi. Cây xà cừ rất lớn, tỏa bóng râm cả một vùng rộng. Nhìn từ xa, cây như một chiếc ô
khổng lồ sừng sững giữa sân trường. Cây cao bằng ngang tầng hai của tòa nhà chính, thân cây to,
hai người ôm không xuể. Thân màu nâu sẫm, sần sùi và có đốm bạc, đôi chỗ lớp vỏ bong ra để lộ
bên trong một lớp thân nhỏ màu nâu nhạt. Từ thân chính, cây chĩa ra thành 3 cành lớn tỏa ra ba
phía. Những cành này cũng đã lớn, to gần bằng gốc cây bàng. Những cành nhỏ cứ thế đua nhau
mọc ra đan xen nhau, từ dưới nhìn lên tựa như đang lạc vào một khu rừng nguyên sinh, cành lá
nhiều không đếm xuể. Có cành hơi sà xuống thấp, gió thổi la đà. Lá cây xà cừ như các loại lá cây
thường, không to như lá bàng, lá màu xanh lá chuối, phủ kín các cành cây, gió thổi qua nghe xào
xạc . Dưới gốc cây là những chiếc rễ to sần sùi lên xuống nhìn như những con trăn vậy. Ngày
nắng hay ngày mưa, cây xà cừ vẫn đứng sừng sững giữa sân trường như một người vệ sĩ đầy
khỏe khoắn và quyền lực. Những ngày xuân, cây xà cừ thay lá, những chiếc lá vàng rụng xuống
hết cũng là lúc mà chồi non giăng đầy, một màu xanh non tươi mới và giàu sức sống. Em hay
cùng bạn bè xuống đây chơi nhảy dây, đọc sách và trò chuyện, vừa râm lại vừa thoáng mát. Ánh
nắng len lỏi qua tán cây chỉ còn là những tia nắng nhỏ. Chúng em hay nhặt những quả xà cừ làm
con quay xem của ai được lâu hơn, giờ ra chơi vì thế mà càng vui nhộn.
Em rất yêu quý cây xà cừ ở trường em, chúng em thường âu yếm gọi cây bằng một cái tên thân
thương "Bác xà cừ". Em và các bạn sẽ chăm sóc bác xà cừ thật tốt để bác luôn tỏa bóng mát và
làm đẹp cho ngôi trường của em. Tả cây bạch đàn
Hai bên con đường đến trường em là hàng cây bạch đàn xanh tốt. Mỗi khi đi học về, chúng em
lại nô đùa cùng những cây bạch đàn.
Cây bạch đàn vốn không có nguồn gốc ở Việt Nam, nó được du nhập từ nước ngoài về. Nhưng
trải qua thời gian nó rất thích nghi với thời tiết, khi hậu nước ta và còn được gọi một cái tên khác
là khuynh diệp. Cây bạch đàn là một loại cây rất mau lớn, sức vóc cao lớn của chúng như chàng
thanh niên lực lưỡng. Thân cây thẳng vút kiêu hãnh, lúc đầu nó mang một lớp vỏ khả thô cứng,
nhưng sau khi bị tróc ra nó lại hồng hào, nhẵn mịn. Cây bạch đàn rất dễ trồng và rễ đâm sâu vào
lòng đất, có gió bão cũng không chịu đổ. Tán lá cây bạch đàn hẹp và thưa chứ không dày như
nhiều loại cây khác. Lá cây thon dài, cong cong, có màu xanh nhạt, hơi mốc trắng nhưng cũng có
khi xanh đậm. Hoa bạch đàn có cuống ngắn, li ti trên cao, ẩn mình trong những chiếc lá. Chiều
về, từng đàn chim về đây tụ tập hót rộn ràng. Hàng cây bạch đàn đu đưa mình trong gió, cười đùa hạnh phúc.
Những cây bạch đàn này không chỉ che bóng mát mà từ lâu đã thành bạn của chúng em. Chúng
em luôn bảo nhau chăm sóc và bảo vệ chúng thật tốt để cây luôn xanh tốt. Tả cây thông
Nghỉ hè vừa rồi, bố mẹ cho em về quê ngoại chơi. Quê ngoại em ở Côn Sơn nên có rừng thông rất đẹp.
Rừng thông nhìn xanh mướt, đứng trong đó thấy mát như đang đứng trong phòng bật điều hoà.
Nhiều cây cao lớn, những cây con lũn cũn đứng cạnh bên. Cây thông dáng thẳng, hướng lên trời
xanh. Thân cây chắc lắm như bắp tay lực sĩ nâng tạ vậy, da nó xù xì nhưng khi thay một lớp áo
mới nó sẽ nhẵn mịn hơn. Lá thông mọc dày đặc suốt từ góc cây lên đến ngọn tạo thành hình chóp
rất đẹp mà không cần đến bàn tay con người cắt tỉa. Lá thông là loại lá kim để hạn chế sự thoát
hơi nước, lá hơi cứng và nhọn, đâm vào tay thấy đau. Cây thông cũng có quả, khi đó nó màu nâu
có nhiều hạt mở ra rất ngộ.
Có cơn gió thổi tới, rừng thông nghiêng ngả tạo ra âm thanh vi vu nghe rất vui tai. Em rất hay
vào rừng thông vào buổi trưa, lúc đó cảm giác mát rượi, thật là thích thú biết bao!