Thuật lại một sự việc thể hiện truyền thống Uống nước nhớ nguồn | Tập làm văn 4

Thuật lại một sự việc thể hiện truyền thống Uống nước nhớ nguồn | Tập làm văn 4 được soạn thảo bao gồm các bài văn mẫu hay, chọn lọc cho các em học sinh tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức để chuẩn bị thật tốt cho các kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem!

Chủ đề:

Tập làm văn 467 tài liệu

Môn:

Tiếng Việt 4 3.2 K tài liệu

Thông tin:
14 trang 9 tháng trước

Bình luận

Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận.

Thuật lại một sự việc thể hiện truyền thống Uống nước nhớ nguồn | Tập làm văn 4

Thuật lại một sự việc thể hiện truyền thống Uống nước nhớ nguồn | Tập làm văn 4 được soạn thảo bao gồm các bài văn mẫu hay, chọn lọc cho các em học sinh tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức để chuẩn bị thật tốt cho các kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem!

27 14 lượt tải Tải xuống
Bài làm 1
Mỗi năm một lần, vào sáng ngày 19 tháng 11, trường em sẽ tổ chức
Hội thi văn nghệ chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam với sự tham gia của
toàn thể học sinh và giáo viên trong nhà trường.
Cũng như mọi năm, Hội thi văn nghệ diễn ra gồm các phần khai
mạc, tuyên bố do tổ chức Hội thi, các sân khấu dự thi bế mạc. Tuy
nhiên, Hội thi năm nay của trường em đã có một sự việc rất đặc biệt, khiến
mọi người cùng xúc động. Đó chính sự xuất hiện của các cựu học
sinh của trường em. Các anh chị ấy, có người hiện đã là học sinh cấp 3,
người đã đi làm. Nhưng ai cũng mặc bộ đồng phục của trường xuất
hiện ở dưới sân khấu với nụ cười rạng rỡ. Trên tay các anh chị ấy là những
hoa tươi thắm, các túi quà nhỏ xinh chứa chan những tình cảm sâu
đậm. Nhìn thấy các cựu học sinh xuất hiện, các thầy đang ngồi cạnh
khán đài rất xúc động. Sau vài giây phút ngỡ ngàng, thầy liền đứng
dậy, dang rộng vòng tay chào đón những đứa con bỏng của mình trở
về. Các anh chị cựu học sinh cũng nhanh chóng vào lòng thầy cô, trao
những cái ôm nồng ấm, tựa như nhiều năm về trước họ đã từng làm. Các
thầy cô, các anh chị ấy cả chúng em, ai ai cũng rơm rớm nước mắt bởi
giây phút xúc động này. Tuy đã tốt nghiệp rời khỏi trường, nhưng các
anh chị ấy vẫn nhớ tới người thầy, người cô đã dìu dắt, quan tâm mình khi
còn nhỏ. Những cánh chim dã cứng cáp sau bao ngày tháng đương đầu với
sóng gió ngoài kia, nay lại trở về nép vào vòng tay của những người
cha, người mẹ của mình. Bầu không khí cứ thế bịn rịn, thiết tha trong
những cái ôm như thế. Mãi hơn mười phút sau, theo sự ra hiệu của MC,
mọi người mới tạm buông tay nhau để ổn định chỗ ngồi. Nhưng em vẫn để
ý nhận ra rằng, các anh chị ấy không lùi về khán đài, đứng cạnh
thầy của mình. Họ vừa nắm tay nhau, vỗ vai nhau vừa xem các sân
khấu văn nghệ. Hành động ấy khiến em xúc động và ngưỡng mộ vô cùng.
Sự xuất hiện của các anh chị cựu học sinh, đã giúp em cảm nhận sâu
sắc được tình thầy trò. Chính các anh chị ấy đã dạy cho em một bài học về
truyền thống Uống nước nhớ nguồn thầy vẫn nói. Chắc chắn, sau
này bay xa đến phương trời nao, em cũng sẽ luôn nhớ về thầy giáo
của mình.
Bài làm 2
Cuối tháng 1 vừa rồi, bố mẹ đã thưởng cho em một chuyến tham
quan Lăng Bác ở Hà Nội. Đó là phần quà bố mẹ đã hứa với em từ đầu
năm học. Sau bao tháng cố gắng phấn đấu, cuối cùng em cũng đạt đươc
nó.
Sau hai tiếng đi xe khách, gia đình em được đặt chân đến thủ đô
Nội. Rồi ngay cả khi đã được đặt chân đến lối vào Lăng Bác, em vẫn lâng
lâng như đang vậy. Từ những câu chuyện, bài học lớp ông kể
cho nghe, em biết nhiều điều về Bác Hồ. Càng biết, em lại càng thán phục
kính trọng những đóng góp hi sinh của Bác cho đất nước, nhân dân
ta. Em vẫn thưởng ngắm bức ảnh của Bác lớp, trông Bác thật hiền từ
biết bao. Bước vào trong Lăng Bác, không gian rộng rãi, lạnh lẽo yên
tĩnh. Bởi chẳng ai muốn làm ồn, ảnh hưởng đến giấc ngủ của Bác. Em làm
theo lời của hướng dẫn viên, đi vào trong Lăng Bác. Khi được đến gần
nhìn thấy Bác, em xúc động đến nghẹn ngào. Hai mắt em đỏ hoe, nước
mắt nghẹn ngào đến mức nhòe hết cả tầm nhìn. Khi đọc bài Viếng lăng
Bác của nhà thơ Viễn Phương, em vẫn chỉ hồ về những cảm xúc của
tác giả. Nhưng giờ đây, khi được đứng ở nơi này, nghĩ về sự ra đi của Bác,
về sự mất mát của dân tộc ta, em mới thật sự thấu hiểu được nỗi lòng của
nhà thơ và triệu triệu người dân Việt Nam ta. Rời khỏi Lăng Bác, lòng em
vẫn còn ngổn ngang những yêu thương, xót xa, tiếc nuối về Bác. Sau đó,
em còn được đến tham quan ao cá và nhà sàn của Bác. Được tận mắt quan
sát, em cùng ngỡ ngàng trước sự mộc mạc giản dị của Bác - Chủ
tịch nước vĩ đại của dân tộc ta. Cả cuộc đời, Bác đã hi sinh tất cả những
mình cho tổ quốc ta, nhờ vậy ngày hôm nay, em các bạn mới
được sinh ra và lớn lên trong hòa bình, ấm no. Chính vì vậy, lòng em luôn
ngập tràn sự kính trọng và biết ơn sâu sắc đối với Bác.
Kết thúc chuyến đi, trong em thêm một động lực học tập, rèn
luyện mới. Không phải để dành được phần thưởng của bố mẹ như trước.
để thể đóng góp cho đất nước, xứng đánh cháu ngoan của Bác
Hồ.
Bài làm 3
Sáng hôm nay, em đã vinh dự được tham gia hoạt động viếng thăm,
chăm sóc nghĩa trang liệt Trường Sơn trên địa bàn cùng các anh chị
Đoàn viên thanh niên.
Khi biết mình được tham gia hoạt động này, em đã rất xúc động
phấn khởi, chỉ mong sao nhanh nhanh đến ngày được thực hiện nhiệm vụ
này. Vì thế mà sáng nay, mới 5h30 em đã thức dậy và sửa soạn để đến nơi
tập trung. Đúng 7h, tất cả mọi người với quần áo lịch sự đã có mặt ở nghĩa
trang liệt sĩ. Chúng em xếp thành từng hàng dọc, lần lượt bước vào thắp
nén hương thơm gửi đến các liệt đã hi sinh tổ quốc. Đứng giữa nghĩa
trang gió thổi lồng lộng, xung quanh chỉ tiếng thông xào, lòng em
bỗng trở nên trầm lắng đến lạ. Em nhìn ra xa, rất nhiều những ngôi mộ
xếp thẳng hàng. Họ đều hi sinh từ khi còn rất trẻ, để cho chúng em được
hưởng nền hòa bình như ngày hôm nay. Em rất biết ơn kính trọng
những người anh hùng dân tộc ấy. Bởi vậy, em đã rất mong chờ được
tham gia chăm sóc cho nghĩa trang này. Khi nhận dụng cụ quét dọn, em đã
được phân công nhổ cỏ dại mọc dưới chân các tấm bia mộ ghi tên các liệt
sĩ. Em ngồi xổm xuống, cẩn thận dùng tay nhổ cổ. Em còn phủi đi những
bụi, lá khô rơi trên bia mộ nữa. Suốt cả gần một giờ đòng hồ làm việc, em
không hề thấy mệt hay nhức mỏi như khi lao động trường. Em cũng
không hề thấy tẻ nhạt, im lặng suốt cả thời gian dài. Bởi em muốn bày
tỏ sự kính trọng của mình đến các liệt đây, sợ mình sẽ làm ồn, ảnh
hưởng đến giấc ngủ ngàn thu của các anh. Vừa làm, em vừa nghĩ về những
khắc nghiệt của bom đạn thuở đó, nghĩ về sự dũng cảm của các chiến sĩ,
nghĩ về sự hi sinh lớn lao của họ. Càng suy nghĩ, em lại càng thêm biết ơn
sâu sắc các liệt đã đem tuổi xuân của mình góp cho mùa xuân của đất
nước.
Trở về nhà, lòng em chộn rộn những nghĩ suy. Em muốn mình làm
được nhiều điều hơn nữa, để tỏ bày sự biết ơn của mình đến các liệt sĩ.
Điều đó, không chỉ dừng lại việc thăm chăm sóc nghĩa trang. em
còn cần phải cố gắng học tập, rèn luyện tốt hơn nữa, để tiếp tục thực hiện
ước mơ còn dang dở của các anh.
Bài làm 4
Cuối tháng Chạp, trong làn mưa xuân lất phất bay, nhà nhà lại bắt
đầu rộn ràng chuẩn bị cho mùa Tết sắp đến. Năm nào cũng vậy, vào thời
điểm này, thôn của em sẽ tổ chức thăm hỏi tặng quà cho các mẹ Việt
Nam anh hùng trên địa bàn. Mọi năm, em chỉ nhìn các anh chị quanh xóm
tham gia hoạt động. Nhưng năm nay, em cũng được tham gia hoạt động ý
nghĩa này rồi.
Sáng hôm đó, em mặt nhà văn hóa vào lúc 7h để nhận nhiệm
vụ. Sau khi được chia nhóm, em cùng nhóm với ba anh chị khác đến thăm
nhà mẹ Năm ở tổ 6. Trên đường đến nhà mẹ Năm, em được các anh chị kể
về hoàn cảnh của mẹ. Thì ra, chồng các con của mẹ đều đã hi sinh trên
chiến trường, chỉ còn một mình mẹ ở nhà. Lúc còn trẻ, mẹ đã tham gia đội
Thanh niên xung phong bị mảnh bom văng vào chân, nên giờ đây khi
đến mùa đông thì chân mẹ đau nhức, đi lại khó khăn. Nghe anh chị kể, mà
em xúc động cùng. Mẹ Năm cùng bao người mẹ Việt Nam khác đã để
chồng, con của mình ra chiến trường nhưng rồi không thể đón họ trở về.
Giờ đây, tuổi già của trải qua trong đơn, buồn bã. Càng nghĩ, em
càng thương nhiều hơn. thế, khi đến nhà Năm, em đã xin phép
được ôm một lần, để gửi đến tình yêu thương kính trọng của
mình. Sau đó, em cùng các anh chị trong nhóm gửi tặng đến các phần
quà đã được chuẩn bị từ trước. Thấy rưng rưng hai mắt xúc động nhận
quà, mà em cũng nghẹn ngào theo. Khi ngồi uống nước, em nhận thấy nhà
khá nhiều bụi, vườn cũng nhiều cỏ dại. lẽ do tuổi già, trời mùa
đông lạnh lẽo nên không dọn dẹp được. Thế là, chúng em đã xin phép
được giúp bà dọn dẹp nhà cửa để đón Tết. Đây là lần đầu tiên em hăng hái
với việc lau nhà, nhổ cỏ đến thế. Em làm một cách hăng hái, nhanh nhẹn
không hề biết mệt. Mỗi lần quay lại nhìn Năm tươi cười cạnh bậc
cửa, em lại như được tiếp thêm sức mạnh, làm việc càng thêm nhanh hơn.
Sau khi tạm biệt Năm, em trvề nhà văn hóa báo cáo nhiệm vụ,
rồi mới trở về nhà. Tối đó, trong giấc ngủ, em đã mơ mình trở lại thăm nhà
Năm vào dịp Tết đươc vui vẻ đón vào nhà. Khi tỉnh dậy, em
quyết tâm sẽ biến giấc mơ đó thành sự thật, thêm nhiều lần nữa.
Bài làm 5
Nhờ đạt được thành tích học tập tốt học 1, em đã được vinh dự
tham gia đội tình nguyện của thôn với hoạt động thăm hỏi gia đình thương
binh, liệt sĩ.
Theo sự phân công, em cùng một nhóm năm anh chị khác lớn hơn,
sẽ đến thăm hỏi gia đình của các bác thương binh Tiểu khu 11. Em đã
chọn mặc bộ đồng phục học sinh thật lịch sự, tập trước các câu chào thật
lễ phép trước gương để thể tạo ấn tượng tốt với các bác thương binh.
đã được đọc nhiều trong sách vở, hay xem trên tivi, nhưng khi thật sự
gặp các bác thương binh ngoài đời, em vẫn không khỏi bất ngờ. Bởi các
bác ấy có người phải dùng chi giả để di chuyển, có người phải ngồi xe lăn.
Nhưng ai cũng rạng ngời một nụ cười lạc quan hạnh phúc. Khi được
ngồi trò chuyện với các bác ấy, em cảm giác như không phải em đang đến
thăm tặng quà cho các bác. chính các bác đang tặng quà cho em.
Đó là một món quà tinh thần vô giá mà chẳng thể tìm thấy ở bất kì nơi nào
khác. Các bác kể cho em nghe những câu chuyện trên chiến trường với
bao bom đạn ác liệt. Kể về những đêm vượt núi băng rừng, về những lần
tập kích kẻ thù hay những lần suýt bị giặc bắt. Chao ôi, nghe bác kể,
em hồi hộp đến không dám chớp mắt một lần nào. Các bác đã phải đối
diện với nguy hiểm, đau đớn tổn thương đến mất đi một phần thể,
nhưng ai cũng vẫn rất vui vẻ yêu đời. Các bác khiến em rất kính trọng
tự hào. Em biết ơn lắm những người bộ đội cụ Hồ ấy, gian nan, khó
khăn đến thế nào cũng không bao giờ bỏ cuộc. Nhờ những người lính
dũng cảm, hiên ngang như các bác, em mới được lớn lên trong đất
nước hòa bình như hôm nay.
Rời khỏi nhà của các bác liệt sĩ, lòng em rộn ràng những mục tiêu
dự định trong tương lai. Em sẽ học tập chăm chỉ hơn, không cần một
phần thưởng hay món quà nào thúc đẩy nữa cả. chắc chắn, em sẽ tự
cho mình hội để được đến thăm các bác thương binh thêm nhiều lần
hơn nữa.
Bài làm 6
Bác Hồ đã từng nói rằng:
“Các Vua Hùng đã có công dựng nước
Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước”.
Câu nói ấy đã nhắc đến công lao cùng to lớn của Vua Hùng - người đã
thành lập nên nước Việt Nam của chúng ta. Mỗi năm một lần, Phú Thọ lại
tổ chức Lễ hội Đền Hùng rất lớn hoành tráng để ghi nhớ công ơn của
các vị Vua Hùng. Năm nay, em đã vinh dự may mắn được cùng gia
đình tham gia lễ hội ý nghĩa này.
Để chuẩn bị cho chuyến đi, em tìm hiểu về các hoạt động trong lễ
hội. Càng tìm hiểu, em lại càng háo hức vui sướng, mong chờ thật
nhanh đến ngày được tham gia. Cuối cùng t ngày ý nghĩa đó cũng đến.
Từ trước một ngày, gia đình em đã di chuyển đến khu vực gần nơi diễn ra
lễ hội. Xung quanh rất đông người dân đến tham gia lễ hội giống như
gia đình em. Khắp các con đường đều được trang trí rực rỡ cờ và hoa. Các
cửa hàng bày bán vật lễ để dâng lên các vị Vua Hùng cũng rất cầu
đầy đủ. Sáng hôm sau, đúng mùng 10 tháng 3 Âm lịch, Lễ hội Đền Hùng
bước vào chính hội. Buổi sáng, gia đình em cùng mọi người tham gia lễ
dâng hương. Phần dâng hương diễn ra cùng trang trọng với các nghi
thức cổ xưa được gìn giữ truyền lại cho đến ngày nay. Các cỗ kiệu
được tô son thiếp vàng cùng các đoàn rước đông đúc những nam thanh nữ
tú cũng góp phần tạo nên sự nhộn nhịp cho lễ hội.
Sau đó, mọi người dần chuyển sang hoạt động riêng. Gia đình em cùng
nhau đi đến đền thờ Vua Hùng để dâng hương. Các hoạt động em đều làm
theo lời dặn của bố mẹ một cách thành kính. Bởi em cùng biết ơn các
Vua Hùng đã công dựng nên nước ta, để sau này con cháu cội
nguồn. Xong xuôi, em còn nán lại để chiêm ngưỡng vẻ đẹp hùng của
núi rừng xung quanh đền thờ. Vẻ đẹp ấy thật khiến người ta phải trầm trồ
không thôi.
Khi xuống chân núi, em được thu hút bởi cuộc thi hát Xoan rất hấp dẫn.
Cùng với đó nhiều trò chơi dân gian được tổ chức như đi cầu tre, ném
còn, đấu vật, chơi đu, chọi gà, gói bánh thi, bắt vịt… Em đã được tham gia
thử trò đập niêu đất. Tuy em đập hụt rất nhiều lần, nhưng nhờ sự cổ
nhiệt tình của mọi người nên cuối cùng cũng thành công.
Trên đường trở về nhà, em cứ nhớ mãi những khoảnh khắc vui sướng tại
lễ hội Đền Hùng. Lễ hội này khồn chỉ để bày tỏ lòng biết ơn đến các Vua
Hùng, còn góp phần gìn giữ, phát triển quảng đến mọi người
những nét đẹp văn hóa dân gian của dân tộc ta. Đây thật sự một lễ hội
vô cùng ý nghĩa. Em mong rằng , năm sau mình vẫn sẽ tiếp tục được tham
gia lễ hội này.
Bài làm 7
Để có một đất nước Việt Nam độc lập, hòa bình như ngày hôm nay, rất
nhiều những cha anh đã ngã xuống trên chiến trường. vậy, để thể hiện
sự biết ơn kính trọng với các anh, hằng năm, rất nhiều hoạt động tri ân
đã được diễn ra trên cả nước. Trường em cũng vậy. Năm nào, vào dịp cuối
năm, trường em cũng tổ chức hoạt động đến thăm tặng quà cho những
người mẹ Việt Nam anh hùng.
Hoạt động này được diễn ra với sự tham gia của thầy cô, học sinh trong
nhà trường. Trước đó, trường em t chức kêu gọi quyên góp, để cùng
gây quỹ. Từ học sinh, giáo viên đã đang học tập nhà trường, đến
những người đã nghỉ hưu. Từ các phụ huynh, người dân ở gần trường. Khi
nghe tin trường em tổ chức gây quỹ, đều rất phấn khởi cùng góp sức.
Ngoài tiền mặt, thì những đồ vật như bánh kẹo, gạo sữa, áo quần đều rất
đáng quý. Vào chiều thứ 6 cuối cùng của tháng 12, em cùng một số bạn
khác mặt văn phòng Đội, để cùng thầy chia các đồ vật thành từng
suất quà. Xong xuôi, trời cũng vừa sập tối, nên chúng em vội vàng trở về
nhà nghỉ ngơi, để chuẩn bị cho hành trình ngày hôm sau.
Sáng hôm sau, chúng em mặt trên sân từ sớm để nhận nhiệm vụ. Em
cùng hai chị lớp 5B giáo chủ nhiệm, sẽ đến thăm nhà Hân tiểu
khu 11. Bà có ba người con trai nhưng đều đã hi sinh trên chiến trường khi
còn chưa kịp lập gia đình. Vì vậy, hiện tại bà sống cô đơn một mình ở cuối
xóm. Khi đến nơi, chúng em được ngồi tâm sự với trao tận tay
những món quà đã chuẩn bị từ trước. Sau đó, giáo ngỏ lời xin được
giúp bà dọn dẹp nhà cửa, sân vườn để đón năm mới. Được bà đồng ý, mấy
cô trò bắt tay vào việc ngay. Đầu tiên, chúng em quét sạch sân nhà, còn cô
giáo thì lau bụi bám trên cửa sổ, tủ kệ nền nhà. Tiếp đó, chúng em
mang chăn gối của ra sân phơi nắng, rồi mới bắt đầu nhổ sạch cỏ
khoảng sân trước nhà bà. lẽ ông trời cũng cảm động trước hành động
của trò em, nên tùy cuối đông, nhưng nắng ấm áp lắm. Sau khi dọn
sạch mảnh vườn nhỏ, em đề nghị với cô, trồng một dãy cúc vàng trước sân
cho ngắm. Nghe vậy, đồng ý ngay. Thế em chạy xe ra chợ,
mua về mấy cây cúc vàng nhỏ, rồi cùng hai chị khác trồng thành hàng
trước sân. Khi mọi việc xong xuôi, trời đã qua buổi trưa rồi. Nhìn không
gian nhà cửa ấm cúng, sạch sẽ sáng sủa hơn trước, Hân vui lắm.
ôm lấy giáo, rồi ôm cả chúng em vào lòng. Em cảm nhận được niềm
vui sướng của bà qua từng cái vuốt ve dịu dàng trên mái tóc.
Trở về nhà sau một buổi sáng vất vả, tuy hơi mệt, nhưng em vẫn vui
hạnh phúc lắm. Bởi bản thân đã làm được một việc ý nghĩa góp phần thể
hiện sự biết ơn trân trọng của mình với những người mẹ Việt Nam anh
hùng. Em mong rằng, không chỉ trường em, còn nhiều tổ chức khác
địa phương, sẽ t chức thêm nhiều hoạt động ý nghĩa khác nhằm thể hiện
truyền thống Uống nước nhớ nguồn với những người có công với đất nước
như bà Hân.
| 1/14

Preview text:

Bài làm 1
Mỗi năm một lần, vào sáng ngày 19 tháng 11, trường em sẽ tổ chức
Hội thi văn nghệ chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam với sự tham gia của
toàn thể học sinh và giáo viên trong nhà trường.
Cũng như mọi năm, Hội thi văn nghệ diễn ra gồm các phần khai
mạc, tuyên bố lý do tổ chức Hội thi, các sân khấu dự thi và bế mạc. Tuy
nhiên, Hội thi năm nay của trường em đã có một sự việc rất đặc biệt, khiến
mọi người vô cùng xúc động. Đó chính là sự xuất hiện của các cựu học
sinh của trường em. Các anh chị ấy, có người hiện đã là học sinh cấp 3, có
người đã đi làm. Nhưng ai cũng mặc bộ đồng phục của trường và xuất
hiện ở dưới sân khấu với nụ cười rạng rỡ. Trên tay các anh chị ấy là những
bó hoa tươi thắm, các túi quà nhỏ xinh chứa chan những tình cảm sâu
đậm. Nhìn thấy các cựu học sinh xuất hiện, các thầy cô đang ngồi cạnh
khán đài rất xúc động. Sau vài giây phút ngỡ ngàng, thầy cô liền đứng
dậy, dang rộng vòng tay chào đón những đứa con bé bỏng của mình trở
về. Các anh chị cựu học sinh cũng nhanh chóng sà vào lòng thầy cô, trao
những cái ôm nồng ấm, tựa như nhiều năm về trước họ đã từng làm. Các
thầy cô, các anh chị ấy và cả chúng em, ai ai cũng rơm rớm nước mắt bởi
giây phút xúc động này. Tuy đã tốt nghiệp và rời khỏi trường, nhưng các
anh chị ấy vẫn nhớ tới người thầy, người cô đã dìu dắt, quan tâm mình khi
còn nhỏ. Những cánh chim dã cứng cáp sau bao ngày tháng đương đầu với
sóng gió ngoài kia, nay lại trở về và nép vào vòng tay của những người
cha, người mẹ của mình. Bầu không khí cứ thế bịn rịn, thiết tha trong
những cái ôm như thế. Mãi hơn mười phút sau, theo sự ra hiệu của MC,
mọi người mới tạm buông tay nhau để ổn định chỗ ngồi. Nhưng em vẫn để
ý và nhận ra rằng, các anh chị ấy không lùi về khán đài, mà đứng cạnh
thầy cô của mình. Họ vừa nắm tay nhau, vỗ vai nhau vừa xem các sân
khấu văn nghệ. Hành động ấy khiến em xúc động và ngưỡng mộ vô cùng.
Sự xuất hiện của các anh chị cựu học sinh, đã giúp em cảm nhận sâu
sắc được tình thầy trò. Chính các anh chị ấy đã dạy cho em một bài học về
truyền thống Uống nước nhớ nguồn mà thầy cô vẫn nói. Chắc chắn, sau
này dù bay xa đến phương trời nao, em cũng sẽ luôn nhớ về thầy cô giáo của mình. Bài làm 2
Cuối tháng 1 vừa rồi, bố mẹ đã thưởng cho em một chuyến tham
quan Lăng Bác ở Hà Nội. Đó là phần quà mà bố mẹ đã hứa với em từ đầu
năm học. Sau bao tháng cố gắng phấn đấu, cuối cùng em cũng đạt đươc nó.
Sau hai tiếng đi xe khách, gia đình em được đặt chân đến thủ đô Hà
Nội. Rồi ngay cả khi đã được đặt chân đến lối vào Lăng Bác, em vẫn lâng
lâng như đang mơ vậy. Từ những câu chuyện, bài học ở lớp và ông bà kể
cho nghe, em biết nhiều điều về Bác Hồ. Càng biết, em lại càng thán phục
và kính trọng những đóng góp và hi sinh của Bác cho đất nước, nhân dân
ta. Em vẫn thưởng ngắm bức ảnh của Bác ở lớp, trông Bác thật hiền từ
biết bao. Bước vào trong Lăng Bác, không gian rộng rãi, lạnh lẽo và yên
tĩnh. Bởi chẳng ai muốn làm ồn, ảnh hưởng đến giấc ngủ của Bác. Em làm
theo lời của cô hướng dẫn viên, đi vào trong Lăng Bác. Khi được đến gần
và nhìn thấy Bác, em xúc động đến nghẹn ngào. Hai mắt em đỏ hoe, nước
mắt nghẹn ngào đến mức nhòe hết cả tầm nhìn. Khi đọc bài Viếng lăng
Bác của nhà thơ Viễn Phương, em vẫn chỉ mơ hồ về những cảm xúc của
tác giả. Nhưng giờ đây, khi được đứng ở nơi này, nghĩ về sự ra đi của Bác,
về sự mất mát của dân tộc ta, em mới thật sự thấu hiểu được nỗi lòng của
nhà thơ và triệu triệu người dân Việt Nam ta. Rời khỏi Lăng Bác, lòng em
vẫn còn ngổn ngang những yêu thương, xót xa, tiếc nuối về Bác. Sau đó,
em còn được đến tham quan ao cá và nhà sàn của Bác. Được tận mắt quan
sát, em vô cùng ngỡ ngàng trước sự mộc mạc và giản dị của Bác - Chủ
tịch nước vĩ đại của dân tộc ta. Cả cuộc đời, Bác đã hi sinh tất cả những gì
mình có cho tổ quốc ta, nhờ vậy mà ngày hôm nay, em và các bạn mới
được sinh ra và lớn lên trong hòa bình, ấm no. Chính vì vậy, lòng em luôn
ngập tràn sự kính trọng và biết ơn sâu sắc đối với Bác.
Kết thúc chuyến đi, trong em có thêm một động lực học tập, rèn
luyện mới. Không phải để dành được phần thưởng của bố mẹ như trước.
Mà là để có thể đóng góp cho đất nước, xứng đánh là cháu ngoan của Bác Hồ. Bài làm 3
Sáng hôm nay, em đã vinh dự được tham gia hoạt động viếng thăm,
chăm sóc nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn trên địa bàn cùng các anh chị Đoàn viên thanh niên.
Khi biết mình được tham gia hoạt động này, em đã rất xúc động và
phấn khởi, chỉ mong sao nhanh nhanh đến ngày được thực hiện nhiệm vụ
này. Vì thế mà sáng nay, mới 5h30 em đã thức dậy và sửa soạn để đến nơi
tập trung. Đúng 7h, tất cả mọi người với quần áo lịch sự đã có mặt ở nghĩa
trang liệt sĩ. Chúng em xếp thành từng hàng dọc, lần lượt bước vào thắp
nén hương thơm gửi đến các liệt sĩ đã hi sinh vì tổ quốc. Đứng giữa nghĩa
trang gió thổi lồng lộng, xung quanh chỉ có tiếng lá thông xì xào, lòng em
bỗng trở nên trầm lắng đến lạ. Em nhìn ra xa, rất nhiều những ngôi mộ
xếp thẳng hàng. Họ đều hi sinh từ khi còn rất trẻ, để cho chúng em được
hưởng nền hòa bình như ngày hôm nay. Em rất biết ơn và kính trọng
những người anh hùng dân tộc ấy. Bởi vậy, em đã rất mong chờ được
tham gia chăm sóc cho nghĩa trang này. Khi nhận dụng cụ quét dọn, em đã
được phân công nhổ cỏ dại mọc dưới chân các tấm bia mộ ghi tên các liệt
sĩ. Em ngồi xổm xuống, cẩn thận dùng tay nhổ cổ. Em còn phủi đi những
bụi, lá khô rơi trên bia mộ nữa. Suốt cả gần một giờ đòng hồ làm việc, em
không hề thấy mệt hay nhức mỏi như khi lao động ở trường. Em cũng
không hề thấy tẻ nhạt, dù im lặng suốt cả thời gian dài. Bởi em muốn bày
tỏ sự kính trọng của mình đến các liệt sĩ ở đây, sợ mình sẽ làm ồn, ảnh
hưởng đến giấc ngủ ngàn thu của các anh. Vừa làm, em vừa nghĩ về những
khắc nghiệt của bom đạn thuở đó, nghĩ về sự dũng cảm của các chiến sĩ,
nghĩ về sự hi sinh lớn lao của họ. Càng suy nghĩ, em lại càng thêm biết ơn
sâu sắc các liệt sĩ đã đem tuổi xuân của mình góp cho mùa xuân của đất nước.
Trở về nhà, lòng em chộn rộn những nghĩ suy. Em muốn mình làm
được nhiều điều hơn nữa, để tỏ bày sự biết ơn của mình đến các liệt sĩ.
Điều đó, không chỉ dừng lại ở việc thăm và chăm sóc nghĩa trang. Mà em
còn cần phải cố gắng học tập, rèn luyện tốt hơn nữa, để tiếp tục thực hiện
ước mơ còn dang dở của các anh. Bài làm 4
Cuối tháng Chạp, trong làn mưa xuân lất phất bay, nhà nhà lại bắt
đầu rộn ràng chuẩn bị cho mùa Tết sắp đến. Năm nào cũng vậy, vào thời
điểm này, thôn của em sẽ tổ chức thăm hỏi và tặng quà cho các mẹ Việt
Nam anh hùng trên địa bàn. Mọi năm, em chỉ nhìn các anh chị quanh xóm
tham gia hoạt động. Nhưng năm nay, em cũng được tham gia hoạt động ý nghĩa này rồi.
Sáng hôm đó, em có mặt ở nhà văn hóa vào lúc 7h để nhận nhiệm
vụ. Sau khi được chia nhóm, em cùng nhóm với ba anh chị khác đến thăm
nhà mẹ Năm ở tổ 6. Trên đường đến nhà mẹ Năm, em được các anh chị kể
về hoàn cảnh của mẹ. Thì ra, chồng và các con của mẹ đều đã hi sinh trên
chiến trường, chỉ còn một mình mẹ ở nhà. Lúc còn trẻ, mẹ đã tham gia đội
Thanh niên xung phong và bị mảnh bom văng vào chân, nên giờ đây khi
đến mùa đông thì chân mẹ đau nhức, đi lại khó khăn. Nghe anh chị kể, mà
em xúc động vô cùng. Mẹ Năm cùng bao người mẹ Việt Nam khác đã để
chồng, con của mình ra chiến trường nhưng rồi không thể đón họ trở về.
Giờ đây, tuổi già của bà trải qua trong cô đơn, buồn bã. Càng nghĩ, em
càng thương bà nhiều hơn. Vì thế, khi đến nhà bà Năm, em đã xin phép
được ôm bà một lần, để gửi đến bà tình yêu thương và kính trọng của
mình. Sau đó, em cùng các anh chị trong nhóm gửi tặng đến bà các phần
quà đã được chuẩn bị từ trước. Thấy bà rưng rưng hai mắt xúc động nhận
quà, mà em cũng nghẹn ngào theo. Khi ngồi uống nước, em nhận thấy nhà
bà có khá nhiều bụi, vườn cũng nhiều cỏ dại. Có lẽ do tuổi già, trời mùa
đông lạnh lẽo nên bà không dọn dẹp được. Thế là, chúng em đã xin phép
được giúp bà dọn dẹp nhà cửa để đón Tết. Đây là lần đầu tiên em hăng hái
với việc lau nhà, nhổ cỏ đến thế. Em làm một cách hăng hái, nhanh nhẹn
không hề biết mệt. Mỗi lần quay lại nhìn bà Năm tươi cười ở cạnh bậc
cửa, em lại như được tiếp thêm sức mạnh, làm việc càng thêm nhanh hơn.
Sau khi tạm biệt bà Năm, em trở về nhà văn hóa báo cáo nhiệm vụ,
rồi mới trở về nhà. Tối đó, trong giấc ngủ, em đã mơ mình trở lại thăm nhà
bà Năm vào dịp Tết và đươc bà vui vẻ đón vào nhà. Khi tỉnh dậy, em
quyết tâm sẽ biến giấc mơ đó thành sự thật, thêm nhiều lần nữa. Bài làm 5
Nhờ đạt được thành tích học tập tốt ở học kì 1, em đã được vinh dự
tham gia đội tình nguyện của thôn với hoạt động thăm hỏi gia đình thương binh, liệt sĩ.
Theo sự phân công, em cùng một nhóm năm anh chị khác lớn hơn,
sẽ đến thăm hỏi gia đình của các bác thương binh ở Tiểu khu 11. Em đã
chọn mặc bộ đồng phục học sinh thật lịch sự, tập trước các câu chào thật
lễ phép trước gương để có thể tạo ấn tượng tốt với các bác thương binh.
Dù đã được đọc nhiều trong sách vở, hay xem trên tivi, nhưng khi thật sự
gặp các bác thương binh ở ngoài đời, em vẫn không khỏi bất ngờ. Bởi các
bác ấy có người phải dùng chi giả để di chuyển, có người phải ngồi xe lăn.
Nhưng ai cũng rạng ngời một nụ cười lạc quan và hạnh phúc. Khi được
ngồi trò chuyện với các bác ấy, em cảm giác như không phải em đang đến
thăm và tặng quà cho các bác. Mà chính các bác đang tặng quà cho em.
Đó là một món quà tinh thần vô giá mà chẳng thể tìm thấy ở bất kì nơi nào
khác. Các bác kể cho em nghe những câu chuyện trên chiến trường với
bao bom đạn ác liệt. Kể về những đêm vượt núi băng rừng, về những lần
tập kích kẻ thù hay những lần suýt bị giặc bắt. Chao ôi, nghe bác kể, mà
em hồi hộp đến không dám chớp mắt một lần nào. Các bác đã phải đối
diện với nguy hiểm, đau đớn và tổn thương đến mất đi một phần cơ thể,
nhưng ai cũng vẫn rất vui vẻ và yêu đời. Các bác khiến em rất kính trọng
và tự hào. Em biết ơn lắm những người bộ đội cụ Hồ ấy, dù gian nan, khó
khăn đến thế nào cũng không bao giờ bỏ cuộc. Nhờ có những người lính
dũng cảm, hiên ngang như các bác, mà em mới được lớn lên trong đất
nước hòa bình như hôm nay.
Rời khỏi nhà của các bác liệt sĩ, lòng em rộn ràng những mục tiêu
và dự định trong tương lai. Em sẽ học tập chăm chỉ hơn, không cần một
phần thưởng hay món quà nào thúc đẩy nữa cả. Và chắc chắn, em sẽ tự
cho mình cơ hội để được đến thăm các bác thương binh thêm nhiều lần hơn nữa. Bài làm 6
Bác Hồ đã từng nói rằng:
“Các Vua Hùng đã có công dựng nước
Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước”.
Câu nói ấy đã nhắc đến công lao vô cùng to lớn của Vua Hùng - người đã
thành lập nên nước Việt Nam của chúng ta. Mỗi năm một lần, Phú Thọ lại
tổ chức Lễ hội Đền Hùng rất lớn và hoành tráng để ghi nhớ công ơn của
các vị Vua Hùng. Năm nay, em đã vinh dự và may mắn được cùng gia
đình tham gia lễ hội ý nghĩa này.
Để chuẩn bị cho chuyến đi, em dã tìm hiểu về các hoạt động có trong lễ
hội. Càng tìm hiểu, em lại càng háo hức và vui sướng, mong chờ thật
nhanh đến ngày được tham gia. Cuối cùng thì ngày ý nghĩa đó cũng đến.
Từ trước một ngày, gia đình em đã di chuyển đến khu vực gần nơi diễn ra
lễ hội. Xung quanh có rất đông người dân đến tham gia lễ hội giống như
gia đình em. Khắp các con đường đều được trang trí rực rỡ cờ và hoa. Các
cửa hàng bày bán vật lễ để dâng lên các vị Vua Hùng cũng rất cầu kì và
đầy đủ. Sáng hôm sau, đúng mùng 10 tháng 3 Âm lịch, Lễ hội Đền Hùng
bước vào chính hội. Buổi sáng, gia đình em cùng mọi người tham gia lễ
dâng hương. Phần dâng hương diễn ra vô cùng trang trọng với các nghi
thức cổ xưa được gìn giữ và truyền lại cho đến ngày nay. Các cỗ kiệu
được tô son thiếp vàng cùng các đoàn rước đông đúc những nam thanh nữ
tú cũng góp phần tạo nên sự nhộn nhịp cho lễ hội.
Sau đó, mọi người dần chuyển sang hoạt động riêng. Gia đình em cùng
nhau đi đến đền thờ Vua Hùng để dâng hương. Các hoạt động em đều làm
theo lời dặn của bố mẹ một cách thành kính. Bởi em vô cùng biết ơn các
Vua Hùng đã có công dựng nên nước ta, để sau này con cháu có cội có
nguồn. Xong xuôi, em còn nán lại để chiêm ngưỡng vẻ đẹp hùng vĩ của
núi rừng xung quanh đền thờ. Vẻ đẹp ấy thật khiến người ta phải trầm trồ không thôi.
Khi xuống chân núi, em được thu hút bởi cuộc thi hát Xoan rất hấp dẫn.
Cùng với đó là nhiều trò chơi dân gian được tổ chức như đi cầu tre, ném
còn, đấu vật, chơi đu, chọi gà, gói bánh thi, bắt vịt… Em đã được tham gia
thử trò đập niêu đất. Tuy em đập hụt rất nhiều lần, nhưng nhờ sự cổ vũ
nhiệt tình của mọi người nên cuối cùng cũng thành công.
Trên đường trở về nhà, em cứ nhớ mãi những khoảnh khắc vui sướng tại
lễ hội Đền Hùng. Lễ hội này khồn chỉ để bày tỏ lòng biết ơn đến các Vua
Hùng, mà còn góp phần gìn giữ, phát triển và quảng bá đến mọi người
những nét đẹp văn hóa dân gian của dân tộc ta. Đây thật sự là một lễ hội
vô cùng ý nghĩa. Em mong rằng , năm sau mình vẫn sẽ tiếp tục được tham gia lễ hội này. Bài làm 7
Để có một đất nước Việt Nam độc lập, hòa bình như ngày hôm nay, có rất
nhiều những cha anh đã ngã xuống trên chiến trường. Vì vậy, để thể hiện
sự biết ơn và kính trọng với các anh, hằng năm, rất nhiều hoạt động tri ân
đã được diễn ra trên cả nước. Trường em cũng vậy. Năm nào, vào dịp cuối
năm, trường em cũng tổ chức hoạt động đến thăm và tặng quà cho những
người mẹ Việt Nam anh hùng.
Hoạt động này được diễn ra với sự tham gia của thầy cô, học sinh trong
nhà trường. Trước đó, trường em tổ chức kêu gọi và quyên góp, để cùng
gây quỹ. Từ học sinh, giáo viên đã và đang học tập ở nhà trường, đến
những người đã nghỉ hưu. Từ các phụ huynh, người dân ở gần trường. Khi
nghe tin trường em tổ chức gây quỹ, đều rất phấn khởi cùng góp sức.
Ngoài tiền mặt, thì những đồ vật như bánh kẹo, gạo sữa, áo quần đều rất
đáng quý. Vào chiều thứ 6 cuối cùng của tháng 12, em cùng một số bạn
khác có mặt ở văn phòng Đội, để cùng thầy cô chia các đồ vật thành từng
suất quà. Xong xuôi, trời cũng vừa sập tối, nên chúng em vội vàng trở về
nhà nghỉ ngơi, để chuẩn bị cho hành trình ngày hôm sau.
Sáng hôm sau, chúng em có mặt trên sân từ sớm để nhận nhiệm vụ. Em
cùng hai chị lớp 5B và cô giáo chủ nhiệm, sẽ đến thăm nhà bà Hân ở tiểu
khu 11. Bà có ba người con trai nhưng đều đã hi sinh trên chiến trường khi
còn chưa kịp lập gia đình. Vì vậy, hiện tại bà sống cô đơn một mình ở cuối
xóm. Khi đến nơi, chúng em được ngồi tâm sự với bà và trao tận tay bà
những món quà đã chuẩn bị từ trước. Sau đó, cô giáo ngỏ lời xin được
giúp bà dọn dẹp nhà cửa, sân vườn để đón năm mới. Được bà đồng ý, mấy
cô trò bắt tay vào việc ngay. Đầu tiên, chúng em quét sạch sân nhà, còn cô
giáo thì lau bụi bám trên cửa sổ, tủ kệ và nền nhà. Tiếp đó, chúng em
mang chăn gối của bà ra sân phơi nắng, rồi mới bắt đầu nhổ sạch cỏ ở
khoảng sân trước nhà bà. Có lẽ ông trời cũng cảm động trước hành động
của cô trò em, nên tùy cuối đông, nhưng nắng ấm áp lắm. Sau khi dọn
sạch mảnh vườn nhỏ, em đề nghị với cô, trồng một dãy cúc vàng trước sân
cho bà ngắm. Nghe vậy, cô đồng ý ngay. Thế là cô và em chạy xe ra chợ,
mua về mấy cây cúc vàng nhỏ, rồi cùng hai chị khác trồng thành hàng
trước sân. Khi mọi việc xong xuôi, trời đã qua buổi trưa rồi. Nhìn không
gian nhà cửa ấm cúng, sạch sẽ và sáng sủa hơn trước, bà Hân vui lắm. Bà
ôm lấy cô giáo, rồi ôm cả chúng em vào lòng. Em cảm nhận được niềm
vui sướng của bà qua từng cái vuốt ve dịu dàng trên mái tóc.
Trở về nhà sau một buổi sáng vất vả, tuy hơi mệt, nhưng em vẫn vui và
hạnh phúc lắm. Bởi bản thân đã làm được một việc ý nghĩa góp phần thể
hiện sự biết ơn và trân trọng của mình với những người mẹ Việt Nam anh
hùng. Em mong rằng, không chỉ trường em, mà còn nhiều tổ chức khác ở
địa phương, sẽ tổ chức thêm nhiều hoạt động ý nghĩa khác nhằm thể hiện
truyền thống Uống nước nhớ nguồn với những người có công với đất nước như bà Hân.