









Preview text:
CHUYỆN NGƯỜI NGHĨA PHỤ Ở KHOÁI CHÂU I. Tìm hiểu chung 1. Tác giả Nguyễn Dữ
- Sống vào khoảng thế kỉ 16.
- Quê quán: Xã Đỗ Tùng, huyện Trường Tân (nay là xã Phạm
Kha, huyện Thanh Miện), Hải Dương.
- Theo tương truyền, ông là học trò của Tuyết Giang Phu Tử
Nguyễn Bỉnh Khiêm và là bạn học của Phùng Khắc Khoan.
- Ông là người học rộng, chăm chỉ, từng làm quan dưới thời
nhà Mạc, làm Tri huyện dưới thời nhà Lê nhưng rồi bất mãn
với thời cuộc nên cáo quan về ở chốn rừng núi Thanh Hóa.
- Ông có quan điểm chính trị và thái độ nhân sinh rõ ràng:
luôn khát khao về một xã hội yên bình, công bằng, con
người được sống trong tình yêu thương và sự đủ đầy. Tác phẩm
- Chuyện người nghĩa phụ ở Khoái Châu là một trong 20 truyện của
“Truyền kỳ mạn lục “ ghi chép tản mạn những câu chuyện được lưu truyền
- Tập truyện được viết vảo khoảng nửa thế kỉ XVI theo thể loại truyền kì
- Nd truyện : Câu chuyện xoay quanh về nhân vật Nhị Khanh, một
người con gái mang đầy đủ vẻ đẹp chuẩn mực của người phụ nữ thời
xưa thế nhưng nàng lại không được hạnh phúc . Quá bất mãn với
cuộc sống nàng liền thắt cổ tự vẫn
- Chuyện người nghĩa phụ ở khoái châu phê phán nặng nạn cờ bạc,
rượu chè, phê phán lên hủ tục trọng nam khinh nữ => Nói lên vẻ
đẹp của những ngưỡi phụ nữ xưa 2. Tóm tắt
Chuyện người nghĩa phụ ở Khoái Châu kể về câu chuyện giữa Phùng Trọng
Quỳ và Từ Nhị Khanh. Trọng Quỳ và Nhị Khanh đều sinh ra và lớn lên trong
gia đình quan lại. Hai người tuổi suýt soát nhau. Bố của Trọng Quỳ là
Phùng Lập Ngôn và bố của Nhị Khanh là Từ Đạt hay qua lại với nhau, là
láng giềng, cùng ở thành Đông Quan , Khoái Châu. Tuy nhà Trọng Quỳ giàu
có, còn nhà Nhị Khanh nghèo, nhưng tình cảm hai gia đình rất thân thiết. Vì
vậy đã mối lái cho Trọng Quỳ và Nhị Khanh. Nhị Khanh được khen là xinh đẹp,
khéo cư xử, rất hòa mục và thờ chồng rất cung thuận, cô luôn làm tròn bổn
phận dâu thảo vợ hiền được mọi người yêu mến khen ngợi là người nội trợ
hiền. Còn Trọng Quỳ thì trái lại , suốt ngày chơi bời lêu lổng, Nhị Khanh
thường phải can ngăn. Tuy không nghe lời vợ, nhưng Trọng Quỳ rất nể. may
nhờ phúc ấm của cha ông năm 20 tuổi đã được bổ một chức quan ở phủ Kiến
Hưng. Đến khi Phùng Lập Ngôn vì rương trực nên đẩy vào Nghệ An cai quản
cùng đất thường xảy ra rạch rã. Vì đường xa xa sôi bố quỳ không cho Nhị
Khanh đi. Nhị Khanh khuyên Trọng Quỳ tạm gác tình riêng theo đi phụng
sưỡng cha già. Quỳ đi một thời gian thì bố mẹ vợ lần lượt qua đời, Nhị Khanh
đành phải đưa tang về Khoái Châu rồi đến ở cùng với bà cô họ Lưu. Bà họ Lưu
hám tiền liền ép gả nàng cho cháu ngoại bà làm quan tướng quân họ Bạch.
Nhị Khanh hoản sợ nhờ người bõ già vào Nghệ An tìm Trong Quỳ. Đến nơi bõ
già hỏi thăm mới biết Phùng Lập Ngôn qua đời đã mấy năm, gia tư thì đã bị
Trọng Quỳ phá tân hết. Bõ già kể lại hoàn cảnh của Nhị Khanh thì Quỳ quay
về quê. Đôi vợ chồng trẻ lâu ngày gặp lại lòng yêu dấu rất thắm thiết. Song
chỉ được ít lâu Trọng Quỳ lại theo thói cũ ăn chơi, bê tha, lêu lổng. Thường
cùng với tên Đỗ Tam bê tha, sa đà cờ bạc. Đỗ Tam thấy Nhị Khanh xinh đẹp
muốn chiếm đoạt nàng bèn dùng một món tiền lớn để dụ lừa Trọng Quỳ ký
giấy mang nàng Nhị Khanh để đánh cược . Tưởng dễ thắng như lâu nay do Đỗ
Tam cố ý nhường để dụ chàng Trọng Quỳ ưng thuận. Nhưng đến khi vào cuộc
cờ thì ba mạng giao trận chàng đều thua cả ba. Trọng Quỳ đành ngậm ngùi
khuyên vợ theo về với Đỗ Tam. Nhị Khanh giả vờ đồng ý nhưng lấy cớ về nhà
để tạm biệt hai con rồi bất mãn thắt cổ mả chết. Lúc này Trọng Quỳ ăn năn
hối lỗi nhưng đã quá muộn màng vì không thể có lại được Nhị Khanh. Song
gia cảnh ngày càng túng vẫn. Một lần trên đường tìm đến người bạn cũ xin
nhờ vả , Trọng Quỳ bèn ngủ thiếp đi bên rừng bỗng nghe thấy tiếng Nhị
Khanh gọi và hẹn gặp gỡ ở cửa đền Trưng Vương. Theo hạn Trọng Quỳ đến
chợ cửa đền, lúc đó Nhị Khanh hiện lên khóc từ đằng xa cho đến khi gặp mặt
Trọng Quỳ. Nàng cho hay là được Ngọc Hoàng thương xót, cho coi giữ sổ sách
băng tự của ngôi đền rồi nàng khuyên Trọng Quỳ ráng nuôi dạy 2 con lớn lên
bề chí đi theo vị chân nhân họ Lê . Từ đó, Quỳ không lấy ai, ở vậy nuôi hai
con. Sau này, hai người con theo vua Lê Thái Tổ ---------
Nhân vật Nhị Khanh trong "Truyền kỳ mạn lục" của Nguyễn Dữ là một hình
tượng người phụ nữ Việt Nam truyền thống tiêu biểu. Nàng sở hữu những
phẩm chất đáng quý, thể hiện qua hành động và thái độ sống của mình.
Chúng ta cùng đi tìm hiểu về nhân vật Nhị Khanh: II.
Tìm hiểu nhân vật Nhị Khanh
1. Xuất thân, hoàn cảnh của Nhị Khanh • Xuất thân -
Nhị Khanh là con gái của Từ Đạt ở Khoái Châu
- Sinh ra trong bối cảnh xã hội phong kiến đầy rối ren.
- Tuy có cha làm quan nhưng nhưng kinh tế gia đình lại không mấy khá giả
- Nhị Khanh từ khi sinh ra đã phải chịu nhiều thiệt thòi
- => Mặc dù xuất thân nghèo, nhưng cô lại sở hữu một tâm hồn nhạy
cảm và tình cảm chân thành. Sự đối lập giữa hoàn cảnh sống và ước
mơ giúp Nhị Khanh trở thành một nhân vật đầy ẩn dụ cho khát vọng tự do và hạnh phúc. -
• Vẻ đẹp, ngoại hình, tài năng
Sắc đẹp: Nhị Khanh được miêu tả là một người con gái xinh đẹp,
"gái sắc trai tài". =>Vẻ đẹp của nàng không chỉ đơn thuần là
ngoại hình mà còn toát lên từ sự dịu dàng, đoan trang.
Tài năng nội trợ: Nàng khéo léo đảm đang, biết cách chăm sóc
gia đình. Sau khi về nhà chồng, nàng "khéo biết cư xử với họ
hàng, rất hòa mục và thờ chồng rất cung thuận, người ta đều
khen là người nội trợ hiền".
Phẩm chất, đạo đức cao đẹp
- Hiếu thảo: Nhị Khanh luôn lo lắng, quan tâm đến cha mẹ. Khi cha
chồng bị vu oan và phải đi nhậm chức ở một nơi xa xôi, hiểm trở,
nàng đã tình nguyện đi theo để chăm sóc, động viên ông.
- Một người mẹ hết mực thương yêu con của mình : Nàng tạm biệt 2
đứa con lần cuối trước khi chết, căn dặn chồng nuôi con cho chu đáo
- Đoan trang, thủy chung: Nàng hết lòng yêu thương và kính trọng
chồng. Dù chồng có những thói hư tật xấu, nàng vẫn luôn khuyên can và chịu đựng.
- Thông minh, sáng suốt: Nàng có khả năng nhận thức sâu sắc về tình
hình và đưa ra những quyết định đúng đắn. Khi biết cha chồng bị
hãm hại, nàng đã khuyên chồng đi theo để bảo vệ ông.
=> Nhị Khanh là hình ảnh của người phụ nữ Việt Nam
truyền thống, luôn giữ gìn phẩm giá và tiết hạnh.
• Tâm lý, tình cảm
Nhị Khanh chịu đựng nhiều bất hạnh trong cuộc sống, từ việc mất
mát người thân đến chuyện tình cảm. Tuy nhiên, cô không đầu
hàng số phận. Tâm lý của Nhị Khanh phản ánh sự nhạy cảm và
nghị lực, đặc biệt là khi cô đứng trước lựa chọn giữa tình yêu và
trách nhiệm gia đình. Cô yêu thương và trân trọng những người
xung quanh, thể hiện qua tình cảm dành cho người cha và mong
muốn xây dựng một cuộc sống tốt đẹp cho gia đình.
• Số phận bi kịch
Hôn nhân không hạnh phúc: Chồng của Nhị Khanh là một người
lười biếng, ham chơi. Mặc dù nàng đã hết lòng khuyên can nhưng
chàng vẫn không thay đổi.
Cái chết oan uổng: Vì muốn bảo vệ chồng, nàng đã hy sinh bản
thân mình. Cái chết của nàng là một bi kịch lớn, gây xúc động cho người đọc.
Ý nghĩa nhân vật Nhị Khanh
- Thể hiện quan niệm về người phụ nữ Việt Nam truyền thống: Nhị
Khanh là đại diện cho hình tượng người phụ nữ Việt Nam với những
phẩm chất tốt đẹp như hiếu thảo, chung thủy, đảm đang.
- Phản ánh xã hội phong kiến: Cuộc đời của Nhị Khanh cũng là bức
tranh phản ánh xã hội phong kiến với những bất công, những định
kiến đối với phụ nữ.
- Gợi lên sự cảm thông, trân trọng: Câu chuyện của Nhị Khanh đã gợi
lên trong lòng người đọc sự cảm thông, trân trọng đối với những
người phụ nữ Việt Nam đã hy sinh vì gia đình.
Nhân vật Nhị Khanh không chỉ đơn thuần đại diện cho
những người phụ nữ trong xã hội phong kiến mà còn mang
đến thông điệp về giá trị của tình yêu, lòng căm ghét sự
bất công và khát vọng hạnh phúc. Cô là biểu tượng cho
sức mạnh của tình yêu thương và sự kiên trì của con người trước cuộc sống.
Các chi tiết kì ảo trong truyện
+ Nhị Khanh sau khi chết, được Thượng đế cho coi giữ sổ sách ở tòa đền Trưng Vương.
+ Nhị Khanh báo mộng để hẹn gặp Trọng Quỳ
+ Cuộc gặp giữa Nhị Khanh và Trọng Quỳ
+ Chi tiết Nhị Khanh khuyên Trọng Quỳ
+ Câu chuyện của chư tiên mà Nhị Khanh nghe được, dự báo Hồ
triều sẽ hết vào năm Bính Tuất, binh cách nổi lớn, có một vị chân
nhân họ Lê, từ miền tây nam xuất hiện, đó chính là Lê Thái Tổ
Tác dụng của yếu tố kì ảo:
+ Làm câu chuyện thêm lôi cuốn, hấp dẫn người đọc.
+ vừa thúc đẩy cốt truyện
+ vận động với những diễn biến mới vừa tạo tình huống để nhân
vật bộc lộ những nét mới trong tính cách (Trọng Quỳ đã biết ăn
năn hối lỗi hơn, đã tu chỉnh hơn để định hướng cho hai con đi
theo con đường chính nghĩa);
+ Tạo ra kết thúc có hậu,
+ thể hiện tinh thần nhân đạo của tác giả, những thái độ, tình
cảm của tác giả đối với những người phụ nữ bất hạnh và đặc biệt
muốn phê phán xã hội phong kiến xưa và ủng hộ vua Lê Thái Tổ.
Thông điệp của tác giả, tác phẩm muốn nói lên điều gì
Nhân vật Nhị Khanh là một trong những hình tượng đẹp đẽ và
đáng nhớ nhất trong "Truyền kỳ mạn lục". Qua nhân vật này,
Nguyễn Dữ đã ca ngợi những phẩm chất cao quý của người phụ
nữ Việt Nam đồng thời lên án những bất công trong xã hội phong kiến.
1. Từ số phận của nàng Nhị Khanh trong đoạn trích, anh/chị có suy nghĩ gì về
nguyên nhân gây ra những bất hạnh cho người phụ nữ trong xã hội phong kiến xưa? ( Kim Anh ) ⇨ Trả lời :
- Số phận của nàng Nhị Khanh: Cuộc đời của nàng là hiện thân của bi kịch
với số phận bất hạnh. Dù có nhân phẩm cao đẹp thì Nhị Khanh vẫn phải
chịu chung kết cục như nhiều người phụ nữ khác trong “Truyền kì mạn
lục”. Bao năm thủ tiết chờ chồng những mong được đền đáp tấm
chân tình, nhưng chồng nàng vì ham vui cờ bạc đến khánh kiệt gia sản,
phải đem vợ ra đánh bạc với Đỗ Tam, đem nghĩa vợ chồng ra làm trò cá
cược trên canh bạc. Khi thua bạc, Trọng Quỳ đành gán nợ vợ.
- Suy nghĩ về nguyên nhân gây ra bất hạnh của người phụ nữ trong xã hội phong kiến:
+ Do cuộc hôn nhân không bình đẳng, không môn đăng hộ đối.
+ Do mặt tiêu cực của lễ giáo phong kiến:
++ Quan niệm trọng nam khinh nữ, ở đó vị trí của người phụ nữ bị hạ
thấp, vị trí của người đàn ông được đề cao quá mức. Tiếng nói của người
phụ nữ không mấy giá trị, ít được chấp nhận. (Giá như Trọng Quỳ nghe lời
khuyên của Nhị Khanh thì Nhị Khanh đâu phải chịu cái chết thảm thương, oan khuất!)
++ Người phụ nữ trong xã hội phong kiến còn bị ràng buộc bởi lễ giáo
“tam tòng, tứ đức” hà khắc, không có quyền tự quyết định cuộc đời mình.
+ Do xã hội đồng tiền coi tiền bạc, của cải hơn tình nghĩa. Đồng tiền có
sức mạnh phá hủy nhân cách ghê gớm, phá hủy cả đạo lí vợ chồng. *******
Từ số phận của nàng Nhị Khanh và Vũ Nương - mẫu người nữ đoan chính
cho thấy rằng, dù người phụ nữ có rèn luyện Tam tòng, Tứ đức đến
đâu, có chấp nhất nghiêm chỉnh và gồng mình lên mà sống theo chuẩn
mực của lễ giáo phong kiến đến đâu thì số phận của họ vẫn là số phận
của những con người đau khổ, bất hạnh và bi kịch. Phản ánh về cuộc
đời và số phận của hai nàng, một ý nghĩa khách quan vượt ra ngoài
cái chủ quan của Nguyễn Dữ: lễ giáo phong kiến khô cứng thật là tai
hoạ đối với người phụ nữ và càng sống theo những yêu cầu của lễ giáo
phong kiến thì cuộc sống của họ, số phận của họ càng nhiều bi kịch.
Càng đọc Truyền kỳ mạn lục, chúng ta càng thấm thía nỗi đau của người
phụ nữ. Dù họ rất yêu chồng, thương con, gắn kết với gia đình bé nhỏ của
mình nhưng hiểm họa luôn rình rập. Nhị Khanh (Truyện người nghĩa phụ ở
Khoái Châu), trong thời gian ở nhà nuôi con để chồng đi cùng cha vào biên
ải phải luôn chống chọi với âm mưu của bà cô muốn gã cháu mình cho
người giàu sang. Nàng không màng giàu sang phú quý, “quyết không mặc
áo xiêm của chồng để làm đẹp cho kẻ khác” và nhờ người giúp đưa chồng
về đoàn tụ nhưng không ngờ lại bị chồng đem ra làm vật thế chấp cá cược
trên chiếu bạc, phải đánh đổi bằng cái chết thương tâm. Trọng Quỳ đã
đánh cược vợ mình – một người vợ đảm đang, chung thủy – mà không đắn
đo, thương tiếc, xót xa. Hóa ra anh ta coi vợ chỉ là một món hàng trao đổi,
phục vụ cho sự đam mê cờ bạc đỏ đen của mình!
Trong xã hội phong kiến trọng nam khinh nữ, vị trí của người phụ nữ bị hạ
thấp. Họ bị ràng buộc bởi lễ giáo “tam tòng, tứ đức” hà khắc, không có
quyền tự quyết định cuộc đời mình. Tiếng nói của họ không mấy giá trị, ít
được chấp nhận. Giá như Trương Sinh chịu nghe những lời giải thích của
Vũ Nương, Trọng Quỳ nghe lời khuyên của Nhị Khanh thì hai người phụ nữ
rất đáng kính trọng ấy đâu phải chịu cái chết thảm thương, oan khuất!
Vấn đề ở đây là tiếng nói, vị thế của người đàn ông quá lớn. Xã hội ban
cho họ những quyền lực tối thượng trong gia đình. Họ gây ra tội lỗi, gây ra
cái chết cho người khác nhưng không bị xã hội lên án. Ngay cả những
người bị họ đẩy vào đường chết cũng không một lời oán thán, trách móc.
Vì thế, bi kịch của những người phụ nữ trong Truyền kỳ mạn lục không chỉ
là bi kịch gia đình mà rộng hơn là bi kịch của cả xã hội phong kiến.
PHÂM CHÂT ĐAO ĐƯC CAO ĐEP VA SÔ PHÂN BÂT HANH CUA NHI KHANH ()
- Là người con dâu nàng rất coi trọng việc làm con khi Phùng Lập Ngôn – cha của
Trọng quỳ được bổ nhiệm đi cai trị vùng Nghệ An có giặc,nàng đã khuyên chồng:
“ Nay nghiêm đường vì tính nói thẳng mà bị người ta ghen ghét, không để ở lại
nơi khu yếu, bề ngoài vờ tiến cử đến chốn hùng phiên, bên trong thực dồn đuổi
vào chỗ tử địa. Chả lẽ đành để cha ba đào muôn dặm, lam chướng nghìn trùng,
hiểm nghèo giữa đám kình nghê, cách trở trong vùng lèo mán, sớm hôm săn sóc,
không kẻ đỡ thay? Vậy chàng nên chịu khó đi theo. Thiếp dám đâu đem mối
khuê tình để lỗi bề hiếu đạo. Mặc dầu cho phấn nhạt hương phai, hồng rơi tía
rụng, xin chàng đừng bận lòng đến chốn hương khuê.”
- Chỉ lời khuyên như thế làm sao mà Trọng Quỳ lại không kính trọng
- Chỉ một lời ấy thôi đã cho thấy nàng là một người vừa thông minh, vừa hiếu
thảo. Nàng xót xa cho cha chồng phải đi vào nơi nguy hiểm. Nàng tạm gạt bỏ
mối khuê tình để giữ tròn đạo hiếu
- Với tư cách người vợ, ngoài sự cung thuận thời chồng, nàng thường can gián
Trọng Quỳ, một anh chồng “ lowns lên dàn sinh ra chơi bời lêu lổng” và “ chàng
tuy không nghe những cũng rất kính trọng”
- Sau khi Trọng Quỳ theo cha vào Nghệ thì bao tại họa ập đến với Nhị Khanh
+, Cha mẹ Nhị Khanh nối nhau tạ thế. Nàng đưa tang về Khoái Châu
chôn cất đến ở chung với bà cô Lưu thị.
+, Bị bà Lưu thị khuyên nàng về với tướng quân họ Bạch
- Tấm lòng thủy chung của Nhị Khanh đã khiến nàng nảy sinh cách nghĩ nhờ bõ
già đi hỏi thăm tin tức chồng.
- May nhờ người bõ già vào tận Nghệ An nên tìm được Trọng Quỳ, vợ chồng nàng mới được đoàn tụ.
- Vì Trọng Quỳ có tính chơi bời lêu lổng. Tệ hại nhất là việc Quỳ giao thiệp với Đỗ
Tam. Trước anh chồng vô tích sự ấy, một lần nữa Nhị Khanh lại rất tỉnh táo
khuyên bảo chồng: “ những người lái buôn phần nhiều giảo quyệt, đừng nên chơi
thân với họ: ban đầu tuy họ thả cho mình được, nhưng rồi họ sẽ vét hết của mình cho mà xem.”
- Nhưng những lời khuyên nhủ đó của Nhị Khanh chỉ là gió thoảng vào tai, Trọng
Quỳ không nghe và cái tai họa khủng khiếp đổ ập vào gia đình nàng. Sau một
canh bạc tứ sắc mà gã lái buôn Đỗ Tam giảo quyệt “ đòi sinh dánh bằng nàng
Nhị Khanh”, Trọng Quỳ phải giao nàng cho hắn.
- Cuối cùng không chịu được cảnh chồng chơi bời lêu lổng. Nhị Khanh đã tìm đến
cái chết. Cái chết oan uổng của Nhị Khanh đã là một bản cáo trạng đanh thép về
những tội lỗi của Trọng Quỳ những cũng là một bản cáo trạng xã hội
- Với tư cách là người mẹ, Nhị Khanh thực sự là người từ mẫu. Tình thương con
của người mẹ ấy, tình thương chồng của nàng vẫn rất sâu sắc.
- Thân phận nàng Nhị Khanh chẳng khác gì “ giếng giữa đàng” cho “ kẻ phàm rửa
chân”, chẳng khắc gì “ giọt mưa sa” vào chốn “ ruộng lầy”. Nagf khăng khăng
giữa một niềm thủy chung với chồng nhưng người chồng lại là một kẻ bê tha lêu
lổng, và những hành động của người ấy là nguyên nhân căn bản dẫn đến cái chết oan uổng của nàng ***
Tóm tắt truyện "Chuyện người nghĩa phụ ở Khoái Châu"
Câu chuyện kể về hai gia đình quan lại ở Khoái Châu: nhà Phùng giàu có và nhà
Từ nghèo hơn. Dù khác biệt về kinh tế nhưng hai gia đình rất thân thiết và đã kết
mối cho con cái là Phùng Trọng Quỳ và Từ Nhị Khanh.
• Nhị Khanh: Là một người phụ nữ xinh đẹp, nết na, hiền lành và hết lòng vì gia đình.
• Trọng Quỳ: Ban đầu là một người con trai hiếu thảo nhưng sau này lại sa
vào con đường cờ bạc, ăn chơi. Diễn biến câu chuyện:
• Trọng Quỳ thua bạc một số tiền lớn và dùng vợ mình là Nhị Khanh để trả nợ.
• Nhị Khanh vì tình yêu dành cho chồng đã chấp nhận hi sinh bản thân.
• Trọng Quỳ sau khi nhận ra lỗi lầm của mình đã hối hận và quyết tâm làm lại cuộc đời.
• Câu chuyện kết thúc có hậu khi Trọng Quỳ trở thành một người chồng tốt, một viên quan thanh liêm. Ý nghĩa của câu chuyện:
• Lên án tệ nạn cờ bạc: Truyện cho thấy sự nguy hại của cờ bạc, nó có thể
hủy hoại cả một gia đình.
Ca ngợi phẩm chất của người phụ nữ: Nhị Khanh là hình ảnh tiêu biểu
của người phụ nữ Việt Nam truyền thống, đảm đang, hiền hậu và giàu lòng vị tha.
• Khẳng định giá trị của sự chân thành và hối cải: Trọng Quỳ đã được
mọi người tha thứ và tôn trọng nhờ sự chân thành hối cải của mình.
Những điểm đáng chú ý:
• Xung đột giữa tình yêu và nghĩa vụ: Nhị Khanh phải đối mặt với sự
xung đột giữa tình yêu dành cho chồng và nghĩa vụ đối với gia đình.
• Sự chuyển biến tâm lý của nhân vật: Trọng Quỳ từ một người con trai
hư hỏng trở thành một người chồng tốt, một viên quan thanh liêm.
Cái kết có hậu: Câu chuyện kết thúc có hậu, mang đến niềm tin cho
người đọc về sự công bằng của cuộc sống. Tổng kết:
"Chuyện người nghĩa phụ ở Khoái Châu" là một câu chuyện giàu tính nhân văn,
phản ánh những vấn đề xã hội thời xưa. Truyện không chỉ mang tính giải trí mà
còn có giá trị giáo dục sâu sắc.
Các nhân vật chính và tính cách:
• Phùng Trọng Quỳ: Ban đầu là một chàng trai hiếu thảo, nhưng sau khi
lớn lên lại bị cám dỗ bởi những thú vui xa hoa, trở nên ham mê cờ bạc và
ăn chơi. Trọng Quỳ là nhân vật trải qua nhiều biến đổi trong câu chuyện,
từ một người con trai hư hỏng trở thành một người chồng tốt, một viên quan thanh liêm.
• Từ Nhị Khanh: Là một người phụ nữ xinh đẹp, nết na, hiền lành và hết
lòng vì gia đình. Nhị Khanh là hình ảnh tiêu biểu của người phụ nữ Việt
Nam truyền thống, luôn hy sinh vì hạnh phúc gia đình. Cô đã thể hiện một
tình yêu sâu sắc và sự hy sinh cao cả đối với chồng.
• Phùng Lập Ngôn và Từ Đạt: Là cha của Trọng Quỳ và Nhị Khanh, hai
ông là bạn thân và thường xuyên qua lại với nhau. Hình ảnh hai ông thể
hiện tình bạn đẹp và sự tin tưởng lẫn nhau. Các sự kiện chính:
Cuộc hôn nhân giữa Trọng Quỳ và Nhị Khanh: Hai người được cha mẹ
mai mối cho nhau và cuộc hôn nhân diễn ra trong sự hạnh phúc của hai gia đình.
• Trọng Quỳ sa vào cờ bạc: Sau khi đi làm quan, Trọng Quỳ dần sa vào
con đường cờ bạc và nợ nần chồng chất.
• Nhị Khanh hy sinh vì chồng: Để cứu chồng khỏi cảnh tù tội, Nhị Khanh
đã phải bán hết tài sản và chịu đựng những lời đàm tiếu của mọi người.
• Trọng Quỳ hối hận và làm lại cuộc đời: Sau khi nhận ra lỗi lầm của
mình, Trọng Quỳ đã quyết tâm từ bỏ cờ bạc và làm lại cuộc đời. Anh trở
thành một viên quan thanh liêm, được mọi người kính trọng.
Bối cảnh của câu chuyện:
Câu chuyện diễn ra vào khoảng thời gian sau khi nhà Lê giành lại độc lập cho
đất nước. Đây là giai đoạn đất nước đã cơ bản ổn định, xã hội có nhiều chuyển
biến tích cực. Tuy nhiên, vẫn còn tồn tại những vấn đề xã hội như tệ nạn cờ bạc, sự phân hóa giàu nghèo.
Đặc điểm nổi bật của bối cảnh:
• Xã hội phong kiến: Câu chuyện phản ánh rõ nét một xã hội phong kiến
với những quan niệm và tập tục truyền thống. Quan hệ giữa các nhân vật
trong truyện thường được định hình bởi những quy tắc xã hội, lễ giáo nghiêm ngặt.
• Gia đình quan lại: Cả hai nhân vật chính đều xuất thân từ gia đình quan
lại. Điều này cho thấy tác giả tập trung vào cuộc sống của tầng lớp quý tộc,
nơi mà những giá trị đạo đức, lễ nghĩa được đề cao.
• Khoái Châu: Địa danh Khoái Châu được nhắc đến trong truyện, gợi lên
một vùng đất giàu có, văn minh, nơi tập trung nhiều gia đình quan lại.
• Thời kỳ quá độ: Đây là thời kỳ quá độ từ xã hội phong kiến sang xã hội
hiện đại, nên bên cạnh những giá trị truyền thống tốt đẹp, vẫn còn tồn tại
những mặt trái của xã hội.
Tác động của bối cảnh đến câu chuyện:
• Hình thành tính cách nhân vật: Bối cảnh xã hội đã góp phần hình
thành nên tính cách của các nhân vật. Ví dụ, Trọng Quỳ sinh ra trong một
gia đình giàu có, được nuông chiều nên dễ sa vào những cám dỗ. Còn Nhị
Khanh, xuất thân từ một gia đình nghèo hơn, lại có tính cách dịu dàng, đảm đang.
• Tạo nên những xung đột: Bối cảnh xã hội đã tạo ra những xung đột
trong câu chuyện, như xung đột giữa tình yêu và nghĩa vụ, giữa cá nhân và xã hội.
• Thể hiện những giá trị đạo đức: Câu chuyện đã thể hiện những giá trị
đạo đức truyền thống của người Việt Nam như: lòng hiếu thảo, sự trung thực, lòng nhân ái... Tóm lại:
Bối cảnh lịch sử - xã hội của câu chuyện "Chuyện người nghĩa phụ ở Khoái Châu"
đã đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên một câu chuyện sinh động, giàu ý
nghĩa. Nó giúp chúng ta hiểu rõ hơn về cuộc sống của người dân thời xưa, cũng
như những giá trị đạo đức mà cha ông ta đã truyền lại.
1. Vẻ đẹp,ngoại hình,tài năng - Sắc đẹp:
+/Nhị Khanh được miêu tả là một người con gái
xinh đẹp “gái sắc trai tài”
+/ Vẻ đẹp của Nhị Khanh không chỉ đơn thuần
là ngoại hình mà nàng còn toát lên sự dịu dàng,đoan trang -Tài năng nội trợ:
+/Nhị Khanh tuy còn nhỏ nhưng rất khéo léo
đảm đang và biết cách chăm sóc gia đình chu
đáo “khéo léo biết cư xử với họ hàng,rất hòa
mục và thờ chồng cung thuận,người ta đều
khen là người nội trợ hiền” 2.Tâm lý,tình cảm - Tâm lý:
+/ Nhị Khanh chịu đựng nhiều bất hạnh trong
cuộc sống ,từ việc mất người thân đến chuyện
tình cảm,nhưng nàng không chịu đầu hàng trước số phận
⇨ Tâm lý của Nhị Khanh phản ánh sự nhạy cảm
và nghị lực,đặc biệt là khi nàng đứng trước
sự lựa chọn giữa tình yêu và trách nhiệm đối với gia đình
-Tình cảm: Nàng luôn yêu thương à trân trọng
những người xung quanh.Điều đó được thể hiện
qua tình cảm mà nàng dành cho người cha và
mong muốn xây dựng một cuộc sống tốt đẹp cho gia đình của mình
Document Outline
- Tác phẩm
- 2.Tóm tắt
- •Vẻ đẹp, ngoại hình, tài năng
- •Tâm lý, tình cảm
- •Số phận bi kịch
- Ý nghĩa nhân vật Nhị Khanh
- Nhân vật Nhị Khanh không chỉ đơn thuần đại diện ch
- Thông điệp của tác giả, tác phẩm muốn nói lên điều