Page 75
same community. Sometimes, there were divisions. The rulers, who came to be known as kings, with the
development of the communities into countries, were at variance with their subjects. To maintain their
status and to assert their authority, kings developed their own theories of kingship, and many of them
ruled in the most despotic manner. Defiance of the king's authority was punished by death and
imprisonment. What constituted defiance was decided arbitrarily by the king or his ministers, and
thousands or people were deprived of their liberty.
Eventually, however, despotism aroused the fury of political thinkers and writers in many
countries. A crusade then began against oppression and despotism, and the cry for liberty was heard
everywhere. Revolutions erupted; despotic rulers were overthrown, and new rulers were compelled to
rule with the consent of the people. The French Revolution of the eighteenth century is the best example
of the extremity to which people were prepared to go to retain or regain their liberty, which is claimed to
be the birth-right of every man.
But liberty does not mean licence. In other words, men's liberty of action should not be
excessive. The French Revolution is, unfortunately, also the best example of how men may lose their
sense of proportion and justice, in their attempts to assert their liberty. In that revolution hundreds of
innocent men, women, and children lost their lives at the hands of those who took full advantage of the
anarchy that then prevailed in France, to assert their liberty of action. Such actions are indeed licentious.
Thus, it may be argued that liberty will remain the battle-cry of ail the people, but those who have
it should not use it to hurt or offend others or to deprive others of their liberty.
Bài dịch
Kể từ khi xuất hiện trên trái đất, theo bản năng con người đã khao khát tự do. Đó chính là lý
tưởng mà dẫn đến các cuộc nổi dậy và cách mạng trong suốt lịch sử lâu dài của nhân loại.
Không chỉ con người mới có khao khát về quyền tự do, ngay cả động vật, chim và tất cả các sinh
vật sống đều yêu sự tự do mà Thiên Chúa đã ban cho chúng. Cũng giống như con người, những sinh vật
này sẽ không bao giờ chịu cảnh giam cầm mà không phản kháng. Chúng cũng sẽ không ngừng nỗ lực
kiên trì để trốn chạy một khi bị bắt giữ.
Trong những ngày đầu tồn tại, con người tự do theo đuổi chuyện riêng trong khả năng của mình.
Họ di chuyển theo nhóm nhỏ hoặc gia đình từ nơi này đến nơi khác để tìm kiếm thức ăn, bao gồm các
loài cây ăn được, hoa quả và thịt động vật. Kiếm sống là công việc duy nhất của họ. Trong một chừng
mực nào đó, những thứ hạn chế sự tự do trong di chuyển là những lo ngại của chính họ về những rào cản
tự nhiên mơ hồ như núi non, rừng rậm và sông ngòi. Họ không bị hạn chế bởi các tổ chức con người và
được hưởng quyển tự do của họ.
Dần dần, con người học cách sống theo cộng đồng. Các tổ chức khác nhau đã được thành lập
sớm giảm bớt quyền tự do của họ đến một mức độ đáng kể. Quy tắc đã được đề ra cho các cộng đồng và
sự tuân thủ những quy tắc này được bảo đảm bằng các mối đe dọa của sự trừng phạt. Sự cưỡng chế này
áp đặt lên các hành vi của tất cả cá nhân trong cộng đồng đã hạn chế sự tự do của người dân, nhưng an
ninh tốt hơn cho con người đời sống cộng đồng cung cấp động lực để họ hy sinh một phần tự do.
Tuy nhiên, không lâu sau đó, xung đột bộc phát giữa các cộng đồng khác nhau. Kẻ mạnh chiến
thắng kẻ yếu và trong các cuộc đấu vì quyền lực và sự thống trị, hàng trăm người bị mất tự do hoàn toàn.
Bị nô lệ và chịu đàn áp bởi một nhóm người của cộng đồng khác kích thích nhiều cuộc nổi dậy và cách
mạng cho tự do không ngừng cho đến ngày nay. Thậm chí trong cùng một cộng đồng đôi khi cũng có
những chia rẽ. Các nhà lãnh đạo, trở thành vua sau khi cộng đồng của anh ta phát triển thành một đất
nước, luôn phản đối đối thủ của họ. Để duy trì vị trí và khẳng định quyền lực của mình, các vị vua đã tạo
ra thuyết vương vị riêng, nhiều người trong số họ đã cai trị một cách độc tài nhất có thể. Thách thức
quyền lực của nhà vua bị trừng phạt bằng cái chết hoặc bỏ tù. Và sự thách thức đó là như thế nào là tùy
do quyết định của các vua chúa hoặc các vị tướng của ông, như thế, hàng ngàn người đã bị tước mất tư
do.
Tuy nhiên, chế độ chuyên quyền rồi cũng làm dẩy lên sự giận dữ của các nhà tư tưởng chính trị
và các nhà văn ở nhiều nước. Một chiến dịch sau đó bùng nổ chống lại áp bức và chế độ chuyên quyền,
khao khát tự do đã xuất hiện ở khắp mọi nơi. Cuộc cách mạng nổ ra, các nhà lãnh đạo độc tài bị lật đổ,
sau đó nhà lãnh đạo mới bắt buộc phải cai trị với sự đồng ý của người dân. Cách mạng Pháp thế kỷ
XVIII là ví dụ nổi bật nhất của cao trào mà con người sẵn sàng đấu tranh giữ lại, giành lấy sự tự do, thứ