-
Thông tin
-
Quiz
Văn mẫu lớp 4: Kể về ngày đầu tiên em đến trường
Văn mẫu lớp 4: Kể về ngày đầu tiên em đến trường được soạn thảo bao gồm các bài văn mẫu hay, chọn lọc cho các em học sinh tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức để chuẩn bị thật tốt cho các kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem!
Tập làm văn 467 tài liệu
Tiếng Việt 4 3.2 K tài liệu
Văn mẫu lớp 4: Kể về ngày đầu tiên em đến trường
Văn mẫu lớp 4: Kể về ngày đầu tiên em đến trường được soạn thảo bao gồm các bài văn mẫu hay, chọn lọc cho các em học sinh tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức để chuẩn bị thật tốt cho các kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem!
Chủ đề: Tập làm văn 467 tài liệu
Môn: Tiếng Việt 4 3.2 K tài liệu
Thông tin:
Tác giả:
Tài liệu khác của Tiếng Việt 4
Preview text:
Văn mẫu lớp 4: Kể về ngày đầu tiên em đến trường Bài tham khảo 1
“Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt em tới trường, em vừa đi vừa khóc. Mẹ dỗ dành
yêu thương,…” Đó là những cảm xúc đầu tiên của tôi khi chuẩn bị vào lớp
một. Khi tôi ngân nga bài hát này thì lòng tôi lại nhớ đến những kỉ niệm đẹp
của ngày đầu tiên đi học.
Nhớ lại lúc ấy, cái thuở tôi còn bé xíu cùng mẹ bước chân vào một ngôi trường
tiếu học rộng thênh thang. Khi mới vừa bước chân vào trường thì tôi nắm lấy
tay mẹ tôi thật chặt chứ không như những lúc ở nhà; đi đâu cùng được và cũng
chẳng sợ gi. Có lẽ vì tôi đã quá quen với từng con hẻm nhỏ ở nhà tôi nên tôi
chẳng sợ gì cả, tôi chạy bỏ mẹ lại thật xa. Vậy mà lúc ấy tôi lại chẳng dám rời
khỏi mẹ dù chỉ một bước. Giờ học bắt đầu, cồng trường đóng lại, tôi bơ vơ
trong lớp nhìn ra ngoài cổng xem còn có mẹ không. Tôi như ở một thế giới
hoàn toàn khác khi tôi vừa chia tay mẹ. Lúc đó tôi chẳng biết phải làm gì chỉ
biết đứng đỏ mà khóc. Và rồi, cô đến bên tôi, cô nắm lấy tay tôi và cô nói rằng:
“Đừng sợ, có cô đây” Tôi nghe cô nói, lời nói thật ngọt ngào và dịu dàng biết
bao. Tôi cứ ngỡ cô là người mẹ thứ hai của tôi, che chở, quan tâm, chăm sóc và
dạy dỗ tôi. Tôi lúc ấy không còn đi chơi như ngày trước nữa mà tôi đã đi học.
Ngày đầu đi học thật khó, tôi chẳng biết gì cả. Tôi chẳng biết cầm bút, chẳng
biết sách vở là gì nhưng điều đó chẳng khó gì khi có cô bên cạnh tôi. Cô đã chỉ
tôi cách cầm bút, tập cho tôi viết chữ. Và rồi ba tiếng trống trường vang lên,
báo hiệu giờ về đã đến. Những bạn khác thì được ba mẹ đón về nhà. Cô cũng
về nhà, chỉ còn lại một mình tôi – cậu học trò lớp một cô đơn trong căn phòng
lạnh lẽo. Tôi đã khóc, khóc rất to rồi đột nhiên có ai đó khẽ đặt tay lên vai tôi
và nói: “Mình về nhà thôi con”, lúc đó tôi mới nhận ra là mẹ đã ở bên tôi.
Ôi! Sao tôi thương đến thế, sao tôi nhớ đến thế. Cái ngày đầu tiên đi học của
tôi. Cái ngày mà tôi có nhiều ki niệm nhất trong tuổi thơ của mình. Bài tham khảo 2
Đã mấy năm trôi qua rồi, bây giờ tôi đã khôn lớn. Như thể nghe thấy tiếng
trống vang lên buổi tựu trường đầu tiên của tôi và tôi cũng tưởng rằng điều đó
như vừa mới xảy ra thôi.
Vào tối hôm trước khi buổi tựu trường đầu tiên của tôi, ba tôi chuẩn bị cặp
sách, mẹ thì ủi quần áo để chuẩn bị cho tôi đi học vào ngày mai. Mọi thứ đều
đã được chuẩn bị sẵn sàng. Tôi thì háo hức đợi đến ngày mai vì đó cũng chính
là sự tự hào của bố mẹ. Mong ước của họ là thấy con mình được cấp sách đến
trường. Sáng hôm đó, tôi thức dậy thật sớm và vệ sinh cá nhân xong, tôi tự mặc
quần áo của mình, đeo cặp sách sẵn sàng. Quang cảnh trên con đường thật kì
lạ, khác hẳn so với trước đây, mọi thứ xung quanh đều được thay đổi. Từ
những bãi đất trống đã thành những ngôi nhà lớn, từ những con đường hẹp đã
trở thành một con đường rộng rãi, thoáng mát. Khi đến trường, tôi thấy ngôi
trường “Ôi chao, sao rộng lớn quá vậy?” kèm theo đó là một sự ngạc nhiên trên
gương mặt của tỏi. Tôi bị choáng ngợp và không dám bước vào nhưng khi thấy
ai ai cũng đang vui vẻ bước vào thì tôi lại suy nghĩ lại, bước qua cánh cổng đó
là một thế giới kì diệu sẽ mở ra. Thế giới kì diệu ấy sê giúp chúng ta khôn lớn,
biết được những kiến thức cần có và quen biết được nhiều bạn bè mới, thầy cô
mới, mang đến cho ta biết bao điều thú vị. Lúc xếp hàng, ai ai cũng đều đứng
nghiêm chỉnh để đi vào lớp. Bước vào lớp học, tôi thấy rất tuyệt vời vì bàn ghế
được sắp xếp ngăn nắp, gọn gàng. Các lớp khác cũng đều như vậy. Tôi nghe
nói bên Nhật, ngày toàn dân đưa trẻ đến trường, ai ai cũng tạm thời gác công
việc của mình để tham gia buổi lề khai giảng năm học mới. Đối với người
Nhật, đó chính là ngày quan trọng nhất. Tới khi gặp cô giáo chủ nhiệm, tôi cứ
sợ rằng cô sẽ rất nghiêm khắc và rất dữ cho tới khi qua tiết học đầu tiên thỉ tôi
mới biết rằng cô là một cô giáo rất nhiệt tình trong việc giảng dạy, hiền lành,
yêu thương và tận tình giúp đờ chúng tôi trong việc học tập. Sau khi học hết
ngày đầu tiên thì tôi lại mong ước ngày hôm sau mau mau đến để tôi được đi
học và khám phá nhiều điều thú vị hơn nữa.
Suốt mấy năm qua, kí ức đó sẽ luôn luôn ghi khắc trong tim tôi. Nhớ lắm kí niệm tuổi học trò ơi!