Văn mẫu lớp 6 Chân trời sáng tạo bài Kể về kỉ niệm với người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần

Văn mẫu lớp 6 Chân trời sáng tạo bài Kể về kỉ niệm với người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần được trình bày khoa học, chi tiết qua đó giúp các bạn có thể tham khảo để nâng cao trình học văn học của mình với những bài văn mẫu hay và sáng tạo. Các bạn xem và tải về ở bên dưới.

Thông tin:
2 trang 8 tháng trước

Bình luận

Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận.

Văn mẫu lớp 6 Chân trời sáng tạo bài Kể về kỉ niệm với người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần

Văn mẫu lớp 6 Chân trời sáng tạo bài Kể về kỉ niệm với người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần được trình bày khoa học, chi tiết qua đó giúp các bạn có thể tham khảo để nâng cao trình học văn học của mình với những bài văn mẫu hay và sáng tạo. Các bạn xem và tải về ở bên dưới.

73 37 lượt tải Tải xuống
Kể về kỉ niệm với người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần
Đề bài: Viết đoạn văn (khoảng 150 đến 200 chữ) kể về kỉ niệm với một người thân
em xem điểm tựa tinh thần của mình. Trong đoạn văn đó sử dụng dấu ngoặc
kép.
Kể về kỉ niệm với một người thân em xem điểm tựa tinh thn Ngắn gọn -
Mẫu 1
Hòa em gái của mẹ em cũng người em tin ởng, gắn nhất. Nhớ
lúc dì chưa lấy chồng, chính dì là người bế bồng, chăm bẵm, đưa đón em đi học. Dì
người dạy em học bài, chơi nhảy dây, tết tóc. Em nhớ rất những buổi tối mùa
đông bố mẹ của em đi làm về muộn. Sau khi học bài, em sẽ chạy sang phòng dì, nằm
trong lòng đkể cho dì nghe về chuyện lớp. Dì Hòa sẽ nhnhàng dịch lại góc
chăn, gác cằm lên đầu em, yên lặng lắng nghe em kể chuyện. Bầu không khí lúc ấy
ấm áp bình yên đến lạ lùng. Em sẽ ngủ thiếp đi lúc nào chẳng hay trong lòng dì,
và sáng hôm sau khi thức dậy thì lại đã trở về phòng của mình rồi. Đó có lẽ là phép
nhiệm màu của dì Hòa đấy.
Kể về kỉ niệm với một người thân em xem điểm tựa tinh thần Ngn gọn -
Mẫu 2
Từ nhỏ, em đã sống cùng với nội, thế chính điểm tựa tinh thần lớn nhất
của em. Những ngày tuổi thơ bên những ngày tháng êm đềm hạnh phúc.
Nhưng em nhớ nhất vẫn những chiều đi cua bắt ốc cùng bà. Lúc đó trời vừa
tạnh cơn mưa rào, nước dâng lên với nhiều tôm ốc. Em sẽ theo bà, cắp cái rổ con
ngang hông đi ra ruộng. sẽ giúp em xắn quần lên trên gối rồi mới xuống nước.
Em sẽ dùng đôi mắt sáng để tìm chú ốc, chú cua lẩn dưới bùn nước, còn sẽ dùng
đôi tay lão luyện để bắt chúng lên. Chỉ cần một câu nói “Ở đây ơi!” của em,
sẽ ra tay ngay. Chỉ một lát sau, đã đầy một rổ cua ốc. Kỉ niệm tuổi thơ ấm áp
bên người kính yêu ấy, em sẽ không bao giờ quên.
Kể về kỉ niệm với một người thân em xem điểm tựa tinh thần Ngn gọn -
Mẫu 3
Mẹ người em cùng yêu quý, điểm tựa tinh thần vững chãi của em. Em
vàn những kỉ niệm nhỏ hạnh phúc bên mẹ. Nhưng nhớ nhất đến tận bây
giờ, chính những chiều ngồi chờ mẹ đi làm về.trong nhà, chỉ cần nghe tiếng xe
mẹ cạch cạch quen thuộc đầu ngõ em biết mẹ về. Hình dáng mẹ vừa xuất hiện
trước sân, còn chưa kịp mở cổng, em đã vội chạy ra reo “M về! Mẹ đã về!”.
Đó tiếng reo cười tràn đầy hạnh phúc. Đáp lại em, sẽ vòng tay dịu dàng của mẹ
tiếng cười ấm áp “Ừ, mẹ đã về với con đây!”. Những cảm xúc lâng lâng ấy, đến
tận bây giờ mãi về sau em cũng không thể nào quên được.
Kể về kỉ niệm với một người thân em xem điểm tựa tinh thần Ngn gọn -
Mẫu 4
Khi nói về một điểm tựa tinh thần của mình, em nghĩ ngay đến ông ngoại. Bởi từ
nhỏ, em đã được bố mẹ cho về quê sống với ông. Ông thương em lắm, đi đâu cũng
đưa theo cùng. Ông dẫn em đi xem ông chơi cờ tướng, dẫn em đi mua kẹo, dẫn em
đi chơi với bạn. Người ta thường trêu bảo em chính “cái đuôi nhỏ của ông”. Em
ông nhiều kỉ niệm đẹp lắm. Nhưng em thích nhất, những đêm hè, được cùng
ông nằm trên chiếc chõng tre giữa sân. Ngắm nhìn bầu trời sao lung linh lấp lánh.
Thỉnh thoảng, lại bật cười khúc khích khi được nghe ông kể những câu chuyện cười
dân gian. Rồi trong cái vỗ lưng đều đều của ông, cơn gió mát dìu dịu mùa hạ, em
sẽ chìm vào giấc ngủ say sưa. Như một phép màu, sáng hôm sau em sẽ tỉnh dáy trên
chiếc giường quen thuộc trong phòng của mình. Những kỉ niệm tuổi thơ tuyệt vời
bên ông đấy, em sẽ mãi mang theo trong trái tim mình.
| 1/2

Preview text:

Kể về kỉ niệm với người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần
Đề bài: Viết đoạn văn (khoảng 150 đến 200 chữ) kể về kỉ niệm với một người thân
mà em xem là điểm tựa tinh thần của mình. Trong đoạn văn đó có sử dụng dấu ngoặc kép.
Kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần Ngắn gọn - Mẫu 1
Dì Hòa là em gái của mẹ em và cũng là người mà em tin tưởng, gắn bó nhất. Nhớ
lúc dì chưa lấy chồng, chính dì là người bế bồng, chăm bẵm, đưa đón em đi học. Dì
là người dạy em học bài, chơi nhảy dây, tết tóc. Em nhớ rất rõ những buổi tối mùa
đông bố mẹ của em đi làm về muộn. Sau khi học bài, em sẽ chạy sang phòng dì, nằm
trong lòng dì để kể cho dì nghe về chuyện ở lớp. Dì Hòa sẽ nhẹ nhàng dịch lại góc
chăn, gác cằm lên đầu em, yên lặng lắng nghe em kể chuyện. Bầu không khí lúc ấy
ấm áp và bình yên đến lạ lùng. Em sẽ ngủ thiếp đi lúc nào chẳng hay trong lòng dì,
và sáng hôm sau khi thức dậy thì lại đã trở về phòng của mình rồi. Đó có lẽ là phép
nhiệm màu của dì Hòa đấy.
Kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần Ngắn gọn - Mẫu 2
Từ nhỏ, em đã sống cùng với bà nội, vì thế bà chính là điểm tựa tinh thần lớn nhất
của em. Những ngày tuổi thơ bên bà là những ngày tháng êm đềm và hạnh phúc.
Nhưng em nhớ nhất vẫn là những chiều đi mò cua bắt ốc cùng bà. Lúc đó trời vừa
tạnh cơn mưa rào, nước dâng lên với nhiều tôm ốc. Em sẽ theo bà, cắp cái rổ con ở
ngang hông đi ra ruộng. Bà sẽ giúp em xắn quần lên trên gối rồi mới xuống nước.
Em sẽ dùng đôi mắt sáng để tìm chú ốc, chú cua lẩn dưới bùn nước, còn bà sẽ dùng
đôi tay lão luyện để bắt chúng lên. Chỉ cần một câu nói “Ở đây bà ơi!” của em, là bà
sẽ ra tay ngay. Chỉ một lát sau, là đã có đầy một rổ cua ốc. Kỉ niệm tuổi thơ ấm áp
bên người bà kính yêu ấy, em sẽ không bao giờ quên.
Kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần Ngắn gọn - Mẫu 3
Mẹ là người mà em vô cùng yêu quý, là điểm tựa tinh thần vững chãi của em. Em
có vô vàn những kỉ niệm nhỏ mà hạnh phúc bên mẹ. Nhưng nhớ rõ nhất đến tận bây
giờ, chính là những chiều ngồi chờ mẹ đi làm về. Ở trong nhà, chỉ cần nghe tiếng xe
mẹ cạch cạch quen thuộc ở đầu ngõ là em biết mẹ về. Hình dáng mẹ vừa xuất hiện
ở trước sân, còn chưa kịp mở cổng, là em đã vội chạy ra hò reo “Mẹ về! Mẹ đã về!”.
Đó là tiếng reo cười tràn đầy hạnh phúc. Đáp lại em, sẽ là vòng tay dịu dàng của mẹ
và tiếng cười ấm áp “Ừ, mẹ đã về với con đây!”. Những cảm xúc lâng lâng ấy, đến
tận bây giờ và mãi về sau em cũng không thể nào quên được.
Kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần Ngắn gọn - Mẫu 4
Khi nói về một điểm tựa tinh thần của mình, em nghĩ ngay đến ông ngoại. Bởi từ
nhỏ, em đã được bố mẹ cho về quê sống với ông. Ông thương em lắm, đi đâu cũng
đưa theo cùng. Ông dẫn em đi xem ông chơi cờ tướng, dẫn em đi mua kẹo, dẫn em
đi chơi với bạn. Người ta thường trêu bảo em chính là “cái đuôi nhỏ của ông”. Em
và ông có nhiều kỉ niệm đẹp lắm. Nhưng em thích nhất, là những đêm hè, được cùng
ông nằm trên chiếc chõng tre giữa sân. Ngắm nhìn bầu trời sao lung linh lấp lánh.
Thỉnh thoảng, lại bật cười khúc khích khi được nghe ông kể những câu chuyện cười
dân gian. Rồi trong cái vỗ lưng đều đều của ông, và cơn gió mát dìu dịu mùa hạ, em
sẽ chìm vào giấc ngủ say sưa. Như một phép màu, sáng hôm sau em sẽ tỉnh dáy trên
chiếc giường quen thuộc trong phòng của mình. Những kỉ niệm tuổi thơ tuyệt vời
bên ông đấy, em sẽ mãi mang theo trong trái tim mình.