Văn mẫu lớp 6 Chân trời sáng tạo bài Tả cảnh gói bánh chưng ngày Tết

Văn mẫu lớp 6 Chân trời sáng tạo bài Tả cảnh gói bánh chưng ngày Tết được trình bày khoa học, chi tiết qua đó giúp các bạn có thể tham khảo để nâng cao trình học văn học của mình với những bài văn mẫu hay và sáng tạo. Các bạn xem và tải về ở bên dưới.

Tả cảnh gói bánh chưng ngày Tết lớp 6
Tả cảnh gói bánh chưng ngày tết Ngắn gọn
Năm nào cũng vậy, vào ngày 28 tháng Chạp, bố em sẽ gói bánh chưng để đặt lên
bàn thờ. Tuy chỉ gói bốn cặp bánh thôi nhiều người vẫn bảo nên mua cho
đỡ mất công. Nhưng bố em vẫn cương quyết gìn giữ truyền thống gói bánh chưng
ngày Tết này.
Năm nay, ngày 28 trời rét hơn hẳn mọi năm. Đã gần 7 giờ sáng mà trời vẫn còn mịt
mờ màn sương giăng. Thấp thoáng ngoài cổng hình ảnh chiếc xe máy đỏ tươi quen
thuộc. Đó mẹ em vừa đi chsớm về. Mmang vào thịt lợn đỗ xanh để gói
bánh. Còn bố thì soạn ra xấp dong đã rửa gạo nếp ngâm từ khuya hôm qua.
Chờ mẹ thái thịt và đồ đỗ xanh chín, bố cũng vừa hay cắt xong những chiếc lá dong
thành từng miếng vuông vức. Để tăng thêm không khí, em vào nhà, mở một chương
trình Nhạc Xuân n cho cả nhà cùng nghe, sau đó mới ra sân trước để xem bố gói
bánh. Đầu tiên, bố xếp hai sợi dây lạt vuông góc với nhau, rồi đặt khuôn gói bánh
lên chính giữa. Tiếp theo là gấp bốn mảnh lá dong thành góc vuông, xếp vào khuôn.
Chỉnh trang cho lá đúng vị trí xong, bố trải từng lớp nguyên liệu theo thứ tự từ dưới
lên là: gạo nếp, đỗ xanh, thịt lợn, đỗ xanh rồi gạo nếp. Biết em thích ăn nhiều nhân,
ít gạo nếp nên bchỉ dàn một phần gạo nếp vừa đủ để làm vỏ bánh mà thôi. Cuối
cùng bố gấp phần lá ở trên mặt bánh lại, rút khuôn ra và buộc chặt dây lạt. Như vậy
đã hoàn thành chiếc bánh bưng rồi. Các công đoạn ấy lặp đi lặp lại cho đến khi
hết nhân và lá. Phần nhân thừa còn lại không đủ làm một cái bánh chưng to, nên bố
đã gói thành cái bánh chưng nhỏ bằng nắm tay cho em. Xong xuôi, bố đem bánh đi
luộc. Còn em thì thu dọn quét sạch góc nhà vừa gói bánh. Sau đó thì đem nồi,
mâm, tô… đi rửa sạch. Phần thưởng cho schăm chỉ đó của em chiếc bánh chưng
nhỏ xíu chín đầu tiên trong cả nồi.
Em thích hoạt động gói bánh chưng ngày Tết lắm. Bởi nó giúp em cảm nhận rõ hơn
không khí Tết trong gia đình. Đồng thời cũng giúp em cảm nhận được sự yêu thương,
quan tâm của bố với mình qua từng chiếc bánh.
Tả cảnh gói bánh chưng ngày Tết lớp 6
Theo thông lệ hằng năm, cứ vào sáng 29 Âm Lịch, bố em sẽ gói bánh chưng để thắp
hương ông bà và cho cả gia đình ăn trong dịp Tết Nguyên Đán.
Gói bánh chưng là việc mà em luôn ngóng đợi mỗi mùa Tết, bởi lúc này không khí
Tết đã sôi sục lắm rồi. Sáng đó, em dậy từ sớm, ăn sáng chạy theo bố ra sân gói
bánh. Nào dong, gạo nếp, thịt lợn, đỗ xanh, lạt mềm đều đã được bố chuẩn bị từ
tối trước, giờ chỉ việc gói thôi. Trước đó, bkhông quên bảo em vảo nhà, mở mấy
bài nhạc xuân lên nghe cho càng thêm có không khí Tết.
Bố em gói bánh điệu nghệ lắm, chẳng cần khuôn đâu. Từ mấy chiếc xếp lên nhau,
bố cho nhân vào đầy ú ụ. Một lớp nếp mỏng, dàn đều, đổ lên nắm đỗ xanh, thêm lớp
thịt lợn nạc mỡ đủ dày, rồi lại đỗ xanh, gạo nếp. Sau đó, bố khéo léo gấp lại,
buộc thật chặt bằng dây lạt tước mỏng. Bố vuốt gập mấy cái, thế mà thành cái bánh
chưng vuông vức, thần vô cùng. Vừa gói, bố vừa kẻ cho em nghe chuyện Tết ngày
xưa. Rằng bố đi học thì mong Tết thế nào. Bánh chưng ngày ấy có phần nhân ra sao.
Kẹo mứt hồi đó nội tự làm như thế nào. Ôi, cuốn hút vô cùng. Đến cuối, còn
một phần nhân và lá, bố đã làm cho em ba chiếc bánh chưng nhỏ bằng bàn tay, thích
lắm. Chỉ mong sao, bánh chín thật nhanh, đem được ăn thử ngay mấy chiếc bánh
nhỏ xíu đó. Phải công nhận rằng, những cái bánh nhỏ được ăn thử trước ấy, luôn
những chiếc bánh chưng ngon nhất.
Buổi gói bánh chưng của nhà em là như thế đó. Tuy bình dị, nhưng vui vẻ, ấm cúng
vô cùng. Chính nhờ có những dịp như thế, mà em và bố được ngồi tâm sự với nhau
lâu hơn và càng thêm thấu hiểu, yêu thương nhau thêm.
Viết bài văn tả cảnh gói bánh chưng ngày Tết
Tết năm vừa rồi, nhà em cùng về quê ngoại để đón Tết với ông sau hai năm xa
cách vì dịch Covid, thế là em lại được ngồi gói bánh chưng với ông bà.
Như thường lệ, tối 28 Âm lịch, ngoại đem gạo nếp, đỗ xanh ra rửa sạch, ngâm
sẵn với nước, rồi thái thịt lợn, tẩm ướp sẵn sàng. Còn ông thì rửa sạch dong,
chuối rồi lau khô nước, rải đều lên mẹt cho ráo nước. Xong xuôi, ông quay qua tỉa
ống giang thành từng sợi lạt mỏng và dài, đều như là máy cắt ấy.
Sáng hôm sau, trời vừa tờ mờ sáng, ông đã dậy để gói bánh. Tầm này mọi hôm
mẹ gọi mãi em chẳng dậy ngay được, thế mà nghe tiếng ông bảo gói bánh thôi nào,
em tỉnh ngay. Ông trải một cái chiếu sân trước, chỗ mái che, rồi bắt đầu di
chuyển dụng cụ gói bánh ra. Em cũng lóc cóc xách đồ phụ ông bà, xếp gọn gàng.
Thấy vậy, cười khen em đã lớn rồi khiến em ngại ngùng lắm. Xong xuôi, ngoại
tranh thủ lên chợ, mua đồ để nấu cơm trưa, còn em với ông thì ngồi gói bánh. Theo
sự chỉ dẫn của ông, em cắt lá, gấp nếp rồi xếp lạt để phụ ông gói nhanh hơn.
em đã lớn, mà trong mắt ông thì vẫn còn nhỏ lắm. Đến chỗ cho đậu xanh vào, ông
cứ nhắc: “Cháu thích ăn bánh nhiều đỗ xanh, nên cái này ông ưu tiên, cho đỗ xanh
thật nhiều, ăn cho thỏa thích nhé!”. Cái nào ông cũng bảo vậy, rồi vun cho thêm
nhiều thịt lợn, khiến phần nhân đầy ú ụ. Tình thương của ông dành cho con cháu thể
hiện như thế đấy. Nhìn bàn tay ông gói từng lớp lá, rồi dặn em ra Tết nhớ mang
về nhà để ăn, bánh này ngon lắm đấy, lòng em vui sướng như gặp nước mát. Chao
ôi, thật là thích biết bao khi đã lớn thế này rồi, mà vẫn được ông yêu thương, chiều
chuộng. Đến cuối cùng, khi đã xong xuôi, ông ngoại còn gói thêm những chiếc bánh
mini chỉ bằng bàn tay thôi. Nhìn chúng, em lại nhớ hồi mới lớp 1. Tết năm đó, em
nằng nặc đòi ông phải gói cho cái bánh bé xíu để đi khoe với bạn bè. Đã nhiều năm
trôi qua, lần nào gói bánh, ông cũng gói dư ra những chiếc bánh chưng nhỏ như thế
cho em cả. Thời gian làm thay đổi nhiều thứ, nhưng chắc chắn, tình thương ông dành
cho em thì mãi vẹn nguyên như thế.
Gói bánh xong, ông xếp bánh vào chiếc nồi lớn để chuẩn bị đi nấu. Còn em thì dọn
dẹp sân cho sạch sẽ. Một buổi sáng gói bánh chưng trôi qua không đặc biệt,
mới mẻ, nhưng em vẫn vui lắm. Vì em được ngồi với ông thân yêu của mình, được
tiếp nối truyền thống của gia đình suốt mấy chục năm qua. Thật đáng quý biết bao
những khoảnh khắc tuyệt vời như thế này.
| 1/3

Preview text:

Tả cảnh gói bánh chưng ngày Tết lớp 6
Tả cảnh gói bánh chưng ngày tết Ngắn gọn
Năm nào cũng vậy, vào ngày 28 tháng Chạp, bố em sẽ gói bánh chưng để đặt lên
bàn thờ. Tuy chỉ gói có bốn cặp bánh thôi và nhiều người vẫn bảo là nên mua cho
đỡ mất công. Nhưng bố em vẫn cương quyết gìn giữ truyền thống gói bánh chưng ngày Tết này.
Năm nay, ngày 28 trời rét hơn hẳn mọi năm. Đã gần 7 giờ sáng mà trời vẫn còn mịt
mờ màn sương giăng. Thấp thoáng ngoài cổng là hình ảnh chiếc xe máy đỏ tươi quen
thuộc. Đó là mẹ em vừa đi chợ sớm về. Mẹ mang vào thịt lợn và đỗ xanh để gói
bánh. Còn bố thì soạn ra xấp lá dong đã rửa và gạo nếp ngâm từ khuya hôm qua.
Chờ mẹ thái thịt và đồ đỗ xanh chín, bố cũng vừa hay cắt xong những chiếc lá dong
thành từng miếng vuông vức. Để tăng thêm không khí, em vào nhà, mở một chương
trình Nhạc Xuân lên cho cả nhà cùng nghe, sau đó mới ra sân trước để xem bố gói
bánh. Đầu tiên, bố xếp hai sợi dây lạt vuông góc với nhau, rồi đặt khuôn gói bánh
lên chính giữa. Tiếp theo là gấp bốn mảnh lá dong thành góc vuông, xếp vào khuôn.
Chỉnh trang cho lá đúng vị trí xong, bố trải từng lớp nguyên liệu theo thứ tự từ dưới
lên là: gạo nếp, đỗ xanh, thịt lợn, đỗ xanh rồi gạo nếp. Biết em thích ăn nhiều nhân,
ít gạo nếp nên bố chỉ dàn một phần gạo nếp vừa đủ để làm vỏ bánh mà thôi. Cuối
cùng bố gấp phần lá ở trên mặt bánh lại, rút khuôn ra và buộc chặt dây lạt. Như vậy
là đã hoàn thành chiếc bánh bưng rồi. Các công đoạn ấy lặp đi lặp lại cho đến khi
hết nhân và lá. Phần nhân thừa còn lại không đủ làm một cái bánh chưng to, nên bố
đã gói thành cái bánh chưng nhỏ bằng nắm tay cho em. Xong xuôi, bố đem bánh đi
luộc. Còn em thì thu dọn và quét sạch góc nhà vừa gói bánh. Sau đó thì đem nồi,
mâm, tô… đi rửa sạch. Phần thưởng cho sự chăm chỉ đó của em là chiếc bánh chưng
nhỏ xíu chín đầu tiên trong cả nồi.
Em thích hoạt động gói bánh chưng ngày Tết lắm. Bởi nó giúp em cảm nhận rõ hơn
không khí Tết trong gia đình. Đồng thời cũng giúp em cảm nhận được sự yêu thương,
quan tâm của bố với mình qua từng chiếc bánh.
Tả cảnh gói bánh chưng ngày Tết lớp 6
Theo thông lệ hằng năm, cứ vào sáng 29 Âm Lịch, bố em sẽ gói bánh chưng để thắp
hương ông bà và cho cả gia đình ăn trong dịp Tết Nguyên Đán.
Gói bánh chưng là việc mà em luôn ngóng đợi mỗi mùa Tết, bởi lúc này không khí
Tết đã sôi sục lắm rồi. Sáng đó, em dậy từ sớm, ăn sáng và chạy theo bố ra sân gói
bánh. Nào lá dong, gạo nếp, thịt lợn, đỗ xanh, lạt mềm đều đã được bố chuẩn bị từ
tối trước, giờ chỉ việc gói thôi. Trước đó, bố không quên bảo em vảo nhà, mở mấy
bài nhạc xuân lên nghe cho càng thêm có không khí Tết.
Bố em gói bánh điệu nghệ lắm, chẳng cần khuôn đâu. Từ mấy chiếc lá xếp lên nhau,
bố cho nhân vào đầy ú ụ. Một lớp nếp mỏng, dàn đều, đổ lên nắm đỗ xanh, thêm lớp
thịt lợn nạc mỡ có đủ dày, rồi lại đỗ xanh, gạo nếp. Sau đó, bố khéo léo gấp lá lại,
buộc thật chặt bằng dây lạt tước mỏng. Bố vuốt gập mấy cái, thế mà thành cái bánh
chưng vuông vức, thần kì vô cùng. Vừa gói, bố vừa kẻ cho em nghe chuyện Tết ngày
xưa. Rằng bố đi học thì mong Tết thế nào. Bánh chưng ngày ấy có phần nhân ra sao.
Kẹo mứt hồi đó bà nội tự làm như thế nào. Ôi, cuốn hút vô cùng. Đến cuối, còn dư
một phần nhân và lá, bố đã làm cho em ba chiếc bánh chưng nhỏ bằng bàn tay, thích
lắm. Chỉ mong sao, bánh chín thật nhanh, để em được ăn thử ngay mấy chiếc bánh
nhỏ xíu đó. Phải công nhận rằng, những cái bánh nhỏ được ăn thử trước ấy, luôn là
những chiếc bánh chưng ngon nhất.
Buổi gói bánh chưng của nhà em là như thế đó. Tuy bình dị, nhưng vui vẻ, ấm cúng
vô cùng. Chính nhờ có những dịp như thế, mà em và bố được ngồi tâm sự với nhau
lâu hơn và càng thêm thấu hiểu, yêu thương nhau thêm.
Viết bài văn tả cảnh gói bánh chưng ngày Tết
Tết năm vừa rồi, nhà em cùng về quê ngoại để đón Tết với ông bà sau hai năm xa
cách vì dịch Covid, thế là em lại được ngồi gói bánh chưng với ông bà.
Như thường lệ, tối 28 Âm lịch, bà ngoại đem gạo nếp, đỗ xanh ra rửa sạch, ngâm
sẵn với nước, rồi thái thịt lợn, tẩm ướp sẵn sàng. Còn ông thì rửa sạch lá dong, lá
chuối rồi lau khô nước, rải đều lên mẹt cho ráo nước. Xong xuôi, ông quay qua tỉa
ống giang thành từng sợi lạt mỏng và dài, đều như là máy cắt ấy.
Sáng hôm sau, trời vừa tờ mờ sáng, ông bà đã dậy để gói bánh. Tầm này mọi hôm
mẹ gọi mãi em chẳng dậy ngay được, thế mà nghe tiếng ông bảo gói bánh thôi nào,
em tỉnh ngay. Ông trải một cái chiếu ở sân trước, chỗ có mái che, rồi bắt đầu di
chuyển dụng cụ gói bánh ra. Em cũng lóc cóc xách đồ phụ ông bà, xếp gọn gàng.
Thấy vậy, bà cười khen em đã lớn rồi khiến em ngại ngùng lắm. Xong xuôi, bà ngoại
tranh thủ lên chợ, mua đồ để nấu cơm trưa, còn em với ông thì ngồi gói bánh. Theo
sự chỉ dẫn của ông, em cắt lá, gấp nếp rồi xếp lạt để phụ ông gói nhanh hơn. Rõ là
em đã lớn, mà trong mắt ông thì vẫn còn nhỏ lắm. Đến chỗ cho đậu xanh vào, ông
cứ nhắc: “Cháu thích ăn bánh nhiều đỗ xanh, nên cái này ông ưu tiên, cho đỗ xanh
thật nhiều, ăn cho thỏa thích nhé!”. Cái nào ông cũng bảo vậy, rồi vun cho thêm
nhiều thịt lợn, khiến phần nhân đầy ú ụ. Tình thương của ông dành cho con cháu thể
hiện như thế đấy. Nhìn bàn tay ông gói từng lớp lá, rồi dặn dò em ra Tết nhớ mang
về nhà để ăn, bánh này ngon lắm đấy, lòng em vui sướng như cá gặp nước mát. Chao
ôi, thật là thích biết bao khi đã lớn thế này rồi, mà vẫn được ông yêu thương, chiều
chuộng. Đến cuối cùng, khi đã xong xuôi, ông ngoại còn gói thêm những chiếc bánh
mini chỉ bằng bàn tay thôi. Nhìn chúng, em lại nhớ hồi mới lớp 1. Tết năm đó, em
nằng nặc đòi ông phải gói cho cái bánh bé xíu để đi khoe với bạn bè. Đã nhiều năm
trôi qua, lần nào gói bánh, ông cũng gói dư ra những chiếc bánh chưng nhỏ như thế
cho em cả. Thời gian làm thay đổi nhiều thứ, nhưng chắc chắn, tình thương ông dành
cho em thì mãi vẹn nguyên như thế.
Gói bánh xong, ông xếp bánh vào chiếc nồi lớn để chuẩn bị đi nấu. Còn em thì dọn
dẹp sân cho sạch sẽ. Một buổi sáng gói bánh chưng trôi qua không có gì đặc biệt,
mới mẻ, nhưng em vẫn vui lắm. Vì em được ngồi với ông thân yêu của mình, được
tiếp nối truyền thống của gia đình suốt mấy chục năm qua. Thật đáng quý biết bao
những khoảnh khắc tuyệt vời như thế này.