Văn mẫu lớp 6 Chân trời sáng tạo bài Viết một bài văn khoảng 400 chữ kể lại một trải nghiệm của bản thân

Văn mẫu lớp 6 Chân trời sáng tạo bài Viết một bài văn khoảng 400 chữ kể lại một trải nghiệm của bản thân được trình bày khoa học, chi tiết qua đó giúp các bạn có thể tham khảo để nâng cao trình học văn học của mình với những bài văn mẫu hay và sáng tạo. Các bạn xem và tải về ở bên dưới.

Viết một bài văn khoảng 400 chữ kể lại một trải nghiệm của bản thân lớp 6
Viết một bài văn khong 400 chữ kể lại một trải nghiệm của bản thân - Mẫu 1
Trong chuyến đi về quê ngoại vừa rồi, em đã một trải nghiệm rất tuyệt vời. Dù đã
trở về nhà, mà lòng em vẫn khắc khoải nhớ nhung mãi về trải nghiệm ấy.
Lúc đó khoảng chừng hơn ba giờ chiều, vì trời mùa đông nên trời sậm sịt, không
nắng. Bố mẹ bận công việc, nên em đi bộ một mình ra cánh đồng đầu làng. Ở đó, có
một nhóm các bạn trạc tuổi em đang lội bõm dưới mương nước. Lại gần hơn,
em nhận ra các bạn ấy bắt ốc và cua từ dưới lớp bùn hai bên mương nước lên. Thấy
em chăm chú quan sát, các bạn ấy đã gọi em lại và rủ cùng xuống nước mò cua. Lúc
đầu, em chút ngần ngại trời khá lạnh, bùn sình cũng vẻ không sạch sẽ.
Nhưng không ngăn nổi trí mò, em vẫn xắn ống quần đi xuống nước. Lần
đầu tiên, em được nhúng chân xuống một lớp bùn sâu đến như vậy, vì từ trước đến
nay mẹ em luôn không đồng ý em chơi các trò chơi này. Sau giây phút bỡ ngỡ ban
đầu, em nhanh chóng tìm ra kíp để di chuyển nhanh hơn dưới mương nước. Em
bắt chước các bạn cho tay xuống bùn, mẫm tìm kiếm những chú ốc bươu mập
mạp. Mò ốc thì khá dễ, vì chúng đứng yên và hơi nhô cái đầu lên trên mặt bùn. Chứ
bắt cua thì khó lắm, bởi chúng cứ bò loạn xạ, lại còn giỏi ngụy trang nữa. Thế là, em
cùng các bạn chia nhau thành các hướng, dồn chú cua mập mạp về một góc. Giây
phút chú cua chạy về phía mình, em sợ lắm, nhỡ kẹp cho một cái thì đau điếng,
mà em cũng chẳng biết cách bắt cua. Nhưng tiếng các bạn gọi dồn dập đã khiến em
không suy nghĩ được nhiều, vội lấy hai tay vồ lấy chú cua, bốc lên cả cua bùn.
Khi thả chú ta vào giỏ, các bạn khen ngợi em liên tục làm em ngại lắm. Cùng với
là một chút niềm tự hào len lỏi trong lồng ngực.
Buổi tối trở về nhà bà, em cứ nhớ mãi những khoảnh khắc cua bắt ốc ở mương
nước với các người bạn mới quen. Trải nghiệm thú vị ấy giúp em thêm gần gũi với
quê hương của mình.
Viết mt bài văn khong 400 chữ kể lại mt tri nghim ca bn thân - Mẫu 2
Chiều hôm qua, trong lúc dạo chơi con phố cạnh trường học, em đã tình tìm
thấy một hiệu sách nằm sâu trong con ngõ nhỏ. Nhờ vậy, em đã một trải
nghiệm tuyệt vời.
Hiệu sách ấy không quá rộng, chứa đầy ắp những chồng sách truyện cũ cao đến tận
mái nhà. Trong góc có một chiếc thang bằng gỗ để thể lấy các cuốn sách ở trên
cao. Trước cửa là một bà cụ với mái tóc lấm tấm hạt tiêu đang ngồi đọc báo bên
trà nhỏ. Trên bàn trà, một chú mèo mướp đang nằm lim dim mắt, thỉnh thoảng ve
vẩy chiếc đuôi nhỏ. Tất cả đã tạo nên một bầu không khí sâu lắng, chậm rãi an
nhiên đến kì lạ. Thấy em tiến lại gần với vẻ mặt hiếu kì, bà chủ cửa hàng sách cũ đã
mỉm cười dịu dàng gọi em tiến lại. thế là, em đã ngồi xuống bậc cửa, ngay
bên cạnh được giới thiệu về hiệu sách. Sau đó, em bắt đầu được tự mình
khám phá kho sách cũ ở bên trong. Cảm giác như em đang bơi trong một kho tàng
chứa đựng lịch sử. Mỗi cuốn sách em cầm lên đều đã từng được chủ nhân của
nâng niu, gìn giữ. Nhưng rồi một do nào đó, chúng được đưa đến đây để
chờ đón người chủ nhân thứ hai của mình. Bà chủ quán đã nói với em rằng: Không
chỉ người đọc sách mới bước đi trên còn đường tìm kiếm tri thức, mà chính những
cuốn sách cũng đang trên hành trình tìm kiếm tri kỉ của mình. Lời nói ấy, khiến em
càng thêm hiểu và trân trọng những cuốn sách cũ hơn bao giờ hết.
Sau hai gingụp lặn trong hiệu sách, em đã tìm cho mình được một chồng sách
truyện. Cầm chúng trên tay, em trở về nhà trong niềm vui sướng ngập tràn. Bởi bản
thân vừa có một trải nghiệm tuyệt vời.
Kể lại một trải nghiệm giúp tâm hồn em trnên phong phú n - Mẫu 3
Hôm nay, trời bắt đầu bước vào những ngày đông đầu tiên, lòng em lại xuyến xao
về những trải nghiệm tuyệt vời cùng bạn bè vào ngày đầu đông năm ngoái.
Hôm ấy, trời cũng khô ráo lạnh buốt như hôm nay. Bầu trời cao rộng, mang
một tông màu trắng xám tẻ ngắt. Em cùng hai người bạn thân của mình Tuấn
Nam, hẹn nhau đến thư viện của thành phố để đọc sách. Đến nơi, chúng em vô cùng
sung sướng, nhanh chóng đi tìm những cuốn sách mà mình yêu thích.
Bỗng, lúc đi đến góc cuối thư viện, em nhìn thấy thủ thư đang vất vả di chuyển
các thùng sách mới ra bàn giữa phòng. Nhìn sau lưng cô, em thấy còn khá nhiều
thùng sách to như thế. Sau một thoáng suy nghĩ, em liền tìm hai người bạn của mình
bàn bạc. Chúng em quyết định xin được giúp cô thủ thư di chuyển sách. Lúc đầu,
vẻ ngại ngùng từ chối. Nhưng thấy chúng em quyết tâm muốn được giúp
cô, thì cô mới gật đầu.
Trước hết, chúng em cùng di chuyển các thùng sách ra khu vực giữa thư viện.
Sau đó, mở thùng giấy ra, đem sách ra và chia thành từng loại theo nội dung. Bước
này khá khó khăn cần sự tập trung cao độ. Theo hướng dẫn của cô thủ thư, chúng
em chia sách theo từng chồng nhỏ, rồi mang chúng ra giá sách của thể loại đó, xếp
lên kệ. Tuấn em khá cao, thì xếp các tầng cao. Nam thì khỏe nhanh nhẹn,
nên leo thang, xếp sách ở tầng cao nhất. Còn cô thủ thư thì xếp ở cá tầng phía dưới.
Đến gần trưa, chúng em đã cùng nhau hoàn thành công việc. Tuy vất vả, nhưng
chúng em ai cũng vui lắm. vừa làm được một việc tốt lại một trải nghiệm tuyệt
vời.
Lúc chào tạm biệt thủ thư, ấy đã tặng cho chúng em mỗi bạn một cuốn sách
về thế giới động vật. Cầm sách trên tay, em vui lắm. Đến bầu trời trên cao cũng bỗng
trở nên tươi sáng đến lạ kì.
Kể lại một trải nghiệm giúp tâm hồn em trnên phong phú n - Mẫu 4
Em rất thích những cơn mưa, đặc biệt là những cơm mưa rào mùa hạ. Bởi kỉ niệm
tuổi thơ tuyệt vời nhất của em chính là vào một ngày mưa như thế.
Lần ấy, em mới chỉ một cậu chừng sáu, bảy tuổi, thích rong ruổi trên những
cánh đồng, vườn cây cùng bạn trong xóm. Chiều đó, cũng như các chiều khác,
em cùng các bạn của mình tụm năm tụm bảy chơi đá cầu dưới bụi tre đầu làng. Bỗng,
một tiếng sấm kêu lên, báo hiệu cho đội quân mây đen từ xa ào ào kéo về. Phút chốc,
đất trời đen kịt lại. Tuy nhiên, chẳng ai trong chúng em hoảng hốt cả. Bởi cơn mưa
rào mùa hạ luôn là niềm vui với những đứa trẻ nhà nông.
Chẳng ai bảo ai, chúng em hớn hở chạy về nhà, lao ra vườn, cắt vài tàu lá chuối lớn.
Vừa lúc ấy, mưa đổ rầm xuống, trắng xóa. Chúng em cứ ba đứa đi cùng một nhóm,
lấy chuối làm ô, sung sướng cầm theo cái nơm tre chạy ra đồng. Ra đến nơi, chúng
em hớn hở đặt nơm các lối nước chảy xuống ruộng, dọc các con nước chảy quanh
đồng. Chính lúc mưa to như này, cua sẽ xuất hiện nhiều lắm. Lắp xong, nước
cũng chảy càng lúc càng nhiều, người đứa nào cũng ướt sũng. Thế là chúng em vứt
chuối đi, chạy ào ra tắm mưa. Tận hưởng làn nước mát của trời, chúng em giỡn,
chạy nhảy, hò hét. Có đứa ngã vào cả vũng bùn giữa đường, khiến cả bầy cười ngặt
nghẽo. Rồi cũng chỉ một lát sau, mưa ngừng, chúng em dừng cuộc chơi lại, đi gỡ
nơm. Nơm nào cũng những chú cá, con cua bò vào bên trong. Có đứa may mắn,
cả chú lươn đồng. Mang theo niềm vui sướng ấy, chúng em xách nơm tạm biệt
nhau, trở về nhà.
Kỉ niệm tuổi thơ ấy đã tạo nên cho em những ngày thật tuyệt. Giờ đây, em đã lớn
hơn, những đồng ruộng giờ cũng đã thay bằng các nhà máy, công trường. Nhưng
niềm vui ngày ấy sẽ còn mãi trong trái tim của em.
Kể lại một trải nghiệm giúp tâm hồn em trnên phong phú n - Mẫu 5
Thảo Mai người bạn thân nhất của em. Suốt hơn bốn năm làm bạn của nhau, chúng
em đã cùng nhau trải qua những kỉ niệm tuyệt vời. Nhưng đáng nhớ nhất vẫn là trải
nghiệm về chuyến đi chơi đã gắn kết em cùng Mai.
Đó chuyến đi trải nghiệm vườn hoa đào Nhật Tân vào dịp gần Tết năm lớp 2.
Lúc đó, em Mai được xếp vào cùng một nhóm để tham gia hoạt động trải nghiệm.
Sau khi nghe những lời dặn dò và hướng dẫn của cô giáo, chúng em bắt đầu tách ra
hoạt động riêng. Em Mai vừa đi, vừa dùng máy ảnh mini để chụp lại hình ảnh
những đóa hoa đào. Từ các nụ xíu, đến các bông vừa chớm nở, đến những bông
đã gần tàn. Vừa chụp, chúng em vừa bàn xem sẽ sử dụng bức ảnh này như thế nào
trong bài nói của mình.
Vì quá say sưa, nên chúng em đã đi tách ra so với các bạn khác lúc nào không hay.
Trong vườn đào rộng lớn với rất nhiều gốc đào, chúng em chẳng nhìn thấy bạn nào
xung quanh mình cả. Lúc này, em nhận ra mình đã bị lạc mất rồi. Trời dần về chiều,
ngày mùa đông lại tối sớm, em rất hoảng sợ, bắt đầu thút thít. Nhưng Mai thì lại bình
tĩnh lạ thường. Cậu ấy nắm lấy tay em, dỗ dành và hứa rằng sẽ dẫn em về lại chỗ lớp
tập trung. Nói rồi Mai chăm chú quan sát ới đất để tìm lại đường cũ, đồng thời
nắm lấy tay em để dẫn em đi cùng. Sau chừng năm phút, cảnh vật xung quanh dần
quen thuộc hơn, em còn nghe được tiếng mọi người đang í ới. Thế chúng em đã
tập hợp được với cả lớp. Lúc y, em mới nhận ra rằng mình thật là ngốc nghếch khi
bật khóc chỉ vì lạc khỏi lớp trong vườn hoa. Thế nhưng Mai đã không nói gì với mọi
người cả, chỉ im lặng nắm tay, truyền cho em sự ấm áp của tình bạn. Hành động tinh
tế đầy sự quan tâm đó của Mai đã khiến em rất cảm động thêm yêu quý cậu
ấy.
Từ kỉ niệm khó quên lần đó, Thảo Mai đã trở thành người bạn thân nhất của em.
| 1/4

Preview text:

Viết một bài văn khoảng 400 chữ kể lại một trải nghiệm của bản thân lớp 6
Viết một bài văn khoảng 400 chữ kể lại một trải nghiệm của bản thân - Mẫu 1
Trong chuyến đi về quê ngoại vừa rồi, em đã có một trải nghiệm rất tuyệt vời. Dù đã
trở về nhà, mà lòng em vẫn khắc khoải nhớ nhung mãi về trải nghiệm ấy.
Lúc đó khoảng chừng hơn ba giờ chiều, vì trời mùa đông nên trời sậm sịt, không có
nắng. Bố mẹ bận công việc, nên em đi bộ một mình ra cánh đồng đầu làng. Ở đó, có
một nhóm các bạn trạc tuổi em đang lội bì bõm ở dưới mương nước. Lại gần hơn,
em nhận ra các bạn ấy bắt ốc và cua từ dưới lớp bùn hai bên mương nước lên. Thấy
em chăm chú quan sát, các bạn ấy đã gọi em lại và rủ cùng xuống nước mò cua. Lúc
đầu, em có chút ngần ngại vì trời khá lạnh, bùn sình cũng có vẻ không sạch sẽ.
Nhưng không ngăn nổi trí tò mò, em vẫn xắn ống quần và đi xuống mé nước. Lần
đầu tiên, em được nhúng chân xuống một lớp bùn sâu đến như vậy, vì từ trước đến
nay mẹ em luôn không đồng ý em chơi các trò chơi này. Sau giây phút bỡ ngỡ ban
đầu, em nhanh chóng tìm ra bí kíp để di chuyển nhanh hơn dưới mương nước. Em
bắt chước các bạn cho tay xuống bùn, mò mẫm tìm kiếm những chú ốc bươu mập
mạp. Mò ốc thì khá dễ, vì chúng đứng yên và hơi nhô cái đầu lên trên mặt bùn. Chứ
bắt cua thì khó lắm, bởi chúng cứ bò loạn xạ, lại còn giỏi ngụy trang nữa. Thế là, em
cùng các bạn chia nhau thành các hướng, dồn chú cua mập mạp về một góc. Giây
phút chú cua chạy về phía mình, em sợ lắm, nhỡ nó kẹp cho một cái thì đau điếng,
mà em cũng chẳng biết cách bắt cua. Nhưng tiếng các bạn gọi dồn dập đã khiến em
không suy nghĩ được nhiều, vội lấy hai tay vồ lấy chú cua, bốc lên cả cua và bùn.
Khi thả chú ta vào giỏ, các bạn khen ngợi em liên tục làm em ngại lắm. Cùng với nó
là một chút niềm tự hào len lỏi trong lồng ngực.
Buổi tối trở về nhà bà, em cứ nhớ mãi những khoảnh khắc mò cua bắt ốc ở mương
nước với các người bạn mới quen. Trải nghiệm thú vị ấy giúp em thêm gần gũi với quê hương của mình.
Viết một bài văn khoảng 400 chữ kể lại một trải nghiệm của bản thân - Mẫu 2
Chiều hôm qua, trong lúc dạo chơi ở con phố cạnh trường học, em đã vô tình tìm
thấy một hiệu sách cũ nằm sâu trong con ngõ nhỏ. Nhờ vậy, mà em đã có một trải nghiệm tuyệt vời.
Hiệu sách ấy không quá rộng, chứa đầy ắp những chồng sách truyện cũ cao đến tận
mái nhà. Trong góc có một chiếc thang bằng gỗ để có thể lấy các cuốn sách ở trên
cao. Trước cửa là một bà cụ với mái tóc lấm tấm hạt tiêu đang ngồi đọc báo bên bà
trà nhỏ. Trên bàn trà, một chú mèo mướp đang nằm lim dim mắt, thỉnh thoảng ve
vẩy chiếc đuôi nhỏ. Tất cả đã tạo nên một bầu không khí sâu lắng, chậm rãi và an
nhiên đến kì lạ. Thấy em tiến lại gần với vẻ mặt hiếu kì, bà chủ cửa hàng sách cũ đã
mỉm cười dịu dàng và gọi em tiến lại. Và thế là, em đã ngồi xuống bậc cửa, ngay
bên cạnh bà và được bà giới thiệu về hiệu sách. Sau đó, em bắt đầu được tự mình
khám phá kho sách cũ ở bên trong. Cảm giác như em đang bơi trong một kho tàng
chứa đựng lịch sử. Mỗi cuốn sách em cầm lên đều đã từng được chủ nhân của nó
nâng niu, gìn giữ. Nhưng rồi vì một lý do nào đó, mà chúng được đưa đến đây để
chờ đón người chủ nhân thứ hai của mình. Bà chủ quán đã nói với em rằng: Không
chỉ người đọc sách mới bước đi trên còn đường tìm kiếm tri thức, mà chính những
cuốn sách cũng đang trên hành trình tìm kiếm tri kỉ của mình. Lời nói ấy, khiến em
càng thêm hiểu và trân trọng những cuốn sách cũ hơn bao giờ hết.
Sau hai giờ ngụp lặn trong hiệu sách, em đã tìm cho mình được một chồng sách
truyện. Cầm chúng trên tay, em trở về nhà trong niềm vui sướng ngập tràn. Bởi bản
thân vừa có một trải nghiệm tuyệt vời.
Kể lại một trải nghiệm giúp tâm hồn em trở nên phong phú hơn - Mẫu 3
Hôm nay, trời bắt đầu bước vào những ngày đông đầu tiên, lòng em lại xuyến xao
về những trải nghiệm tuyệt vời cùng bạn bè vào ngày đầu đông năm ngoái.
Hôm ấy, trời cũng khô ráo và lạnh buốt như hôm nay. Bầu trời cao và rộng, mang
một tông màu trắng xám tẻ ngắt. Em cùng hai người bạn thân của mình là Tuấn và
Nam, hẹn nhau đến thư viện của thành phố để đọc sách. Đến nơi, chúng em vô cùng
sung sướng, nhanh chóng đi tìm những cuốn sách mà mình yêu thích.
Bỗng, lúc đi đến góc cuối thư viện, em nhìn thấy cô thủ thư đang vất vả di chuyển
các thùng sách mới ra bàn ở giữa phòng. Nhìn sau lưng cô, em thấy còn khá nhiều
thùng sách to như thế. Sau một thoáng suy nghĩ, em liền tìm hai người bạn của mình
và bàn bạc. Chúng em quyết định xin được giúp cô thủ thư di chuyển sách. Lúc đầu,
cô có vẻ ngại ngùng và từ chối. Nhưng thấy chúng em quyết tâm muốn được giúp
cô, thì cô mới gật đầu.
Trước hết, chúng em cùng cô di chuyển các thùng sách ra khu vực giữa thư viện.
Sau đó, mở thùng giấy ra, đem sách ra và chia thành từng loại theo nội dung. Bước
này khá khó khăn và cần sự tập trung cao độ. Theo hướng dẫn của cô thủ thư, chúng
em chia sách theo từng chồng nhỏ, rồi mang chúng ra giá sách của thể loại đó, xếp
lên kệ. Tuấn và em khá cao, thì xếp ở các tầng cao. Nam thì khỏe và nhanh nhẹn,
nên leo thang, xếp sách ở tầng cao nhất. Còn cô thủ thư thì xếp ở cá tầng phía dưới.
Đến gần trưa, chúng em đã cùng nhau hoàn thành công việc. Tuy có vất vả, nhưng
chúng em ai cũng vui lắm. Vì vừa làm được một việc tốt lại có một trải nghiệm tuyệt vời.
Lúc chào tạm biệt cô thủ thư, cô ấy đã tặng cho chúng em mỗi bạn một cuốn sách
về thế giới động vật. Cầm sách trên tay, em vui lắm. Đến bầu trời trên cao cũng bỗng
trở nên tươi sáng đến lạ kì.
Kể lại một trải nghiệm giúp tâm hồn em trở nên phong phú hơn - Mẫu 4
Em rất thích những cơn mưa, đặc biệt là những cơm mưa rào mùa hạ. Bởi kỉ niệm
tuổi thơ tuyệt vời nhất của em chính là vào một ngày mưa như thế.
Lần ấy, em mới chỉ là một cậu bé chừng sáu, bảy tuổi, thích rong ruổi trên những
cánh đồng, vườn cây cùng bạn bè trong xóm. Chiều đó, cũng như các chiều khác,
em cùng các bạn của mình tụm năm tụm bảy chơi đá cầu dưới bụi tre đầu làng. Bỗng,
một tiếng sấm kêu lên, báo hiệu cho đội quân mây đen từ xa ào ào kéo về. Phút chốc,
đất trời đen kịt lại. Tuy nhiên, chẳng ai trong chúng em hoảng hốt cả. Bởi cơn mưa
rào mùa hạ luôn là niềm vui với những đứa trẻ nhà nông.
Chẳng ai bảo ai, chúng em hớn hở chạy về nhà, lao ra vườn, cắt vài tàu lá chuối lớn.
Vừa lúc ấy, mưa đổ rầm xuống, trắng xóa. Chúng em cứ ba đứa đi cùng một nhóm,
lấy lá chuối làm ô, sung sướng cầm theo cái nơm tre chạy ra đồng. Ra đến nơi, chúng
em hớn hở đặt nơm ở các lối nước chảy xuống ruộng, ở dọc các con nước chảy quanh
đồng. Chính lúc mưa to như này, cua cá sẽ xuất hiện nhiều lắm. Lắp xong, nước
cũng chảy càng lúc càng nhiều, người đứa nào cũng ướt sũng. Thế là chúng em vứt
lá chuối đi, chạy ào ra tắm mưa. Tận hưởng làn nước mát của trời, chúng em nô giỡn,
chạy nhảy, hò hét. Có đứa ngã vào cả vũng bùn giữa đường, khiến cả bầy cười ngặt
nghẽo. Rồi cũng chỉ một lát sau, mưa ngừng, chúng em dừng cuộc chơi lại, đi gỡ
nơm. Nơm nào cũng có những chú cá, con cua bò vào bên trong. Có đứa may mắn,
có cả chú lươn đồng. Mang theo niềm vui sướng ấy, chúng em xách nơm và tạm biệt nhau, trở về nhà.
Kỉ niệm tuổi thơ ấy đã tạo nên cho em những ngày hè thật tuyệt. Giờ đây, em đã lớn
hơn, những đồng ruộng giờ cũng đã thay bằng các nhà máy, công trường. Nhưng
niềm vui ngày ấy sẽ còn mãi trong trái tim của em.
Kể lại một trải nghiệm giúp tâm hồn em trở nên phong phú hơn - Mẫu 5
Thảo Mai là người bạn thân nhất của em. Suốt hơn bốn năm làm bạn của nhau, chúng
em đã cùng nhau trải qua những kỉ niệm tuyệt vời. Nhưng đáng nhớ nhất vẫn là trải
nghiệm về chuyến đi chơi đã gắn kết em cùng Mai.
Đó là chuyến đi trải nghiệm ở vườn hoa đào Nhật Tân vào dịp gần Tết năm lớp 2.
Lúc đó, em và Mai được xếp vào cùng một nhóm để tham gia hoạt động trải nghiệm.
Sau khi nghe những lời dặn dò và hướng dẫn của cô giáo, chúng em bắt đầu tách ra
hoạt động riêng. Em và Mai vừa đi, vừa dùng máy ảnh mini để chụp lại hình ảnh
những đóa hoa đào. Từ các nụ bé xíu, đến các bông vừa chớm nở, đến những bông
đã gần tàn. Vừa chụp, chúng em vừa bàn xem sẽ sử dụng bức ảnh này như thế nào trong bài nói của mình.
Vì quá say sưa, nên chúng em đã đi tách ra so với các bạn khác lúc nào không hay.
Trong vườn đào rộng lớn với rất nhiều gốc đào, chúng em chẳng nhìn thấy bạn nào
xung quanh mình cả. Lúc này, em nhận ra mình đã bị lạc mất rồi. Trời dần về chiều,
ngày mùa đông lại tối sớm, em rất hoảng sợ, bắt đầu thút thít. Nhưng Mai thì lại bình
tĩnh lạ thường. Cậu ấy nắm lấy tay em, dỗ dành và hứa rằng sẽ dẫn em về lại chỗ lớp
tập trung. Nói rồi Mai chăm chú quan sát dưới đất để tìm lại đường cũ, đồng thời
nắm lấy tay em để dẫn em đi cùng. Sau chừng năm phút, cảnh vật xung quanh dần
quen thuộc hơn, em còn nghe được tiếng mọi người đang í ới. Thế là chúng em đã
tập hợp được với cả lớp. Lúc này, em mới nhận ra rằng mình thật là ngốc nghếch khi
bật khóc chỉ vì lạc khỏi lớp trong vườn hoa. Thế nhưng Mai đã không nói gì với mọi
người cả, chỉ im lặng nắm tay, truyền cho em sự ấm áp của tình bạn. Hành động tinh
tế và đầy sự quan tâm đó của Mai đã khiến em rất cảm động và thêm yêu quý cậu ấy.
Từ kỉ niệm khó quên lần đó, Thảo Mai đã trở thành người bạn thân nhất của em.