Văn mẫu lớp 6: Đoạn văn cảm nhận về một đoạn thơ mà em yêu thích trong Chuyện cổ tích về loài người | Kêt nối tri thức

Bài thơ Chuyện cổ tích về loài người của Xuân Quỳnh đã lí giải về nguồn gốc của mọi vật một cách độc đáo. Tác phẩm được tìm hiểu trong chương trình Ngữ văn lớp 6. Chúng tôi sẽ cung cấp Bài văn mẫu lớp 6: Đoạn văn cảm nhận về một đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người, bao gồm 10 đoạn văn mẫu.

Viết đoạn văn (khoảng 5 - 7 câu) thể hiện cảm xúc của em về một đoạn thơ mà em yêu
thích trong bài thơ Chuyện cổ tích về loài người.

Khi đọc “Chuyện cổ tích của loài người”, tôi cảm thấy ấn tượng nhất với đoạn thơ nói
về sự ra đời của mẹ:+
“Nhưng còn cần cho trẻ
Tình yêu và lời ru
Cho nên mẹ sinh ra
Để bế bồng chăm sóc
Mẹ mang về tiếng hát
Từ cái bống cái bang
Từ cái hoa rất thơm
Từ cánh cò rất trắng
Từ vị gừng rất đắng
Từ vết lấm chưa khô
Từ đầu nguồn cơn mưa
Từ bãi sông cát vắng…”
Tình mẫu tử vốn là thứ tình cảm thiêng liêng nhất trong cuộc sống. Người mẹ đã dành
cho trẻ con sự chăm sóc từ khi mới sinh ra, cho đến khi lớn lên, trưởng thành. Người
mẹ nâng niu con trong bàn tay, chăm sóc con từ cái ăn đến giấc ngủ với lời ru, tiếng
hát. Những lời ru đã mở ra cho trẻ con những hiểu biết về thế giới xung quanh. Tác
giả đã liệtra các hình ảnh, màu sắc, hương vị xuất hiện từ lời ru của mẹ. Chỉ bằng
những câu thơ ngắn gọn, Xuân Quỳnh đã giúp cho người đọc hiểu được ý nghĩa của
người mẹ đối với trẻ con thật là sâu sắc.+
!
“Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh một bài thơ giàu ý nghĩa, đặc biệt
khổ thơ nói về sự thay đổi của trái đất khi trẻ con được sinh ra. Trước đó, trái đất
thật trần trụi: không một dáng cây ngọn cỏ, cũng như không ánh sáng hay màu
sắc. Thì sau khi trẻ con ra đời, trái đất đã hoàn toàn thay đổi. Đầu tiên sự xuất hiện
của mặt trời xuất hiện giúp trẻ con nhìn rõ. Màu xanh của cây c, màu đỏ bông hoa
giúp trẻ con nhận biết màu sắc. Và tiếng chim hót, tiếng gió thổi cho trẻ con cảm nhận
âm thanh. Sông xuất hiện giúp trẻ con tắm rửa sạch sẽ. Biển lại giúp trẻ con suy nghĩ,
cung cấp tôm phương tiện tàu thuyền để khám phá khắp nơi. Khi trời nắng,
những đám mây đem bóng mát cho trẻ em. Và khi trẻ em bắt đầu tập đi thì con đường
xuất hiện. Mọi s việc xuất hiện đều xoay quanh trẻ em. Điều đó đã giúp người đọc
hiểu hơn về tầm quan trọng của trẻ em trong cuộc sống.+
"
Đến với “Chuyện cổ tích của loài người” của Xuân Quỳnh, tôi cảm thấy thích nhất
khổ thơ nói về sự ra đời của bố:+
“Muốn cho trẻ hiểu biết
Thế là bố sinh ra
Bố bảo cho biết ngoan
Bố dạy cho biết nghĩ
Rộng lắm là mặt bể
Dài là con đường đi
Núi thì xanh và xa
Hình tròn là trái đất…”
Khi xã hội văn minh hơn, còn trẻ em bắt đầu trưởng thành hơn, bố chính là người dạy
cho trẻ những hiểu biết về cuộc sống. Không giống như bà đem đến những câu chuyện
cổ tích về bài học đạo đức. Hay mẹ dành tình yêu bằng sự chăm sóc trong cuộc sống
hàng ngày. Thì bố là người giúp trẻ em biết suy nghĩ và ngoan ngoãn hơn. Nhờ sự dạy
dỗ của bốtrẻ em trở nên trưởng thành hơn. Bố còn người dạy cho trẻ biết khám
phá những điều mới mẻ trong cuộc sống: đâu là mặt bể, đâu là con đường, núi như thế
nào và trái đất ra sao… Nhờ có sự dạy dỗ của bố mà trẻ con có thêm được những kiến
thức thật bổ ích. Như vậy, đoạn thơ đã giúp người đọc hiểu hơn về vai trò của bố với
một đứa trẻ.+
#
Trong “Chuyện cổ tích về loài người”, em cảm thấy rất tâm đắc với đoạn thơ nói về sự
ra đời của mẹ:
“Nhưng còn cần cho trẻ
Tình yêu và lời ru
Cho nên mẹ sinh ra
Để bế bồng chăm sóc
Mẹ mang về tiếng hát
Từ cái bống cái bang
Từ cái hoa rất thơm
Từ cánh cò rất trắng
Từ vị gừng rất đắng
Từ vết lấm chưa khô
Từ đầu nguồn cơn mưa
Từ bãi sông cát vắng…”
Từ những dòng thơ tác giả viết, người đọc thể hình dung được tình yêu thương
của người mẹ dành cho đứa con của mình. Những lời ru tiếng hát đem đến cho con
giấc ngủ yên bình, sự hiểu biết đầu tiên về thế giới. Tác giả đã liệt kê hình ảnh, hương
vị, màu sắc mà người mẹ đem đến cho trẻ con.Ý nghĩa của việc xuất hiện của mẹ đó là
vì đứa trẻ cần tình yêu thương, sự chăm sóc. Với giọng thơ tự nhiên, ngọt ngào, người
đọc thể hình dung được ý nghĩa của người mẹ đối với trẻ con một cách kỳ diệu,
thiêng liêng và tràn ngập màu sắc.+
$
“Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh đã đem đến cho người đọc những
giải thú vị về nguồn gốc của loài người qua khổ thơ đầu tiên. Tác giả đã cho chúng ta
hình dung được cuộc sống trên trái đất khi mới loài người “chỉ toàn trẻ con”.
Trái đất vẫn còn hoang sơ “trụi trần”, chưa có màu xanh, “không dáng cây ngọn cỏ”:
“Trời sinh ra trước nhất
Chỉ toàn là trẻ con
Trên trái đất trụi trần
Không dáng cây ngọn cỏ
Mặt trời cũng chưa có
Chỉ toàn là bóng đêm
Không khí chỉ màu đen
Chưa có màu sắc khác”
Đó là khi trái đất vẫn còn trần trụi, không có một dáng cây hay ngọn cỏ. Ánh sáng của
mặt trời cũng chưa xuất hiện, chỉ toàn bóng đêm. Trời đã sinh ra trẻ em đầu tiên -
đây chính cách lý giải nguồn gốc phần trái ngược với thực tế. Sau đó, tác giả lại
lí giải cho người đọc về sự ra đời của mọi vật. Tất cả bắt nguồn từ trẻ em. Đôi mắt của
trẻ em rất sáng nhưng chưa thể nhìn thấy gì, vì vậy mặt trời xuất hiện cho trẻ con nhìn
rõ. Để giúp trẻ con nhận biết màu sắc thì cây mới màu xanh, hoa mới màu đỏ.
Không chỉ màu sắc còn âm thanh được trẻ con cảm nhận khi loài chim được
sinh ra với tiếng hót. Dòng sông, biển cả, đám mây, con đường ra đời cũng là để phục
vụ cuộc sống của trẻ con. Qua việc giải này, người đọc thấy được tình yêu thương
sâu sắc của nhà thơ dành cho trẻ em.
%
Bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh đã để lại cho em nhiều
ấn tượng sâu sắc. Đặc biệt nhất là khổ thơ lí giải sự ra đời của người mẹ:
“Nhưng còn cần cho trẻ
Tình yêu và lời ru
Cho nên mẹ sinh ra
Để bế bồng chăm sóc
Mẹ mang về tiếng hát
Từ cái bống cái bang
Từ cái hoa rất thơm
Từ cánh cò rất trắng
Từ vị gừng rất đắng
Từ vết lấm chưa khô
Từ đầu nguồn cơn mưa
Từ bãi sông cát vắng…”
Trẻ con cần có sự chăm sóc, vậy là mẹ đã ra đời. Người mẹ đã dành cho trẻ con
sự chăm sóc từ khi mới sinh ra, cho đến khi lớn lên, trưởng thành. Trong vòng
tay của mẹ, đứa trẻ lớn lên theo từng ngày. Tiếng ru gửi gắm tình yêu thương
dành cho con. Trong lời ru âm thanh, mùi vị, hương sắc, hình dáng... của
thiên nhiên. Từ đó mà con thể cảm nhận thế giới xung quanh nhiều hơn. Lời
ru cũng như tình yêu của mẹ đều nhiều sắc thái, cung bậc khác nhau, tự
nhiên như trời đất vốn có. Những câu thơ khiến mỗi người thấy thật cảm động,
tự hào về tình mẫu tử. Đây thể được coi một khổ thơ hay nhất trong bài
thơ của Xuân Quỳnh.+
&
Bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh gợi cho tôi nhiều ấn
tượng sâu sắc, đặc biệt là đoạn thơ lí giải sự ra đời của người bà:+
“Biết trẻ con khao khát
Chuyện ngày xưa, ngày sau
Không hiểu là từ đâu
Mà bà về ở đó
Kể cho bao chuyện cổ
Chuyện con cóc, nàng tiên
Chuyện cô Tấm ở hiền
Thằng Lý Thông ở ác…
Mái tóc bà thì bạc
Con mắt bà thì vui
Bà kể đến suốt đời
Cũng không sao hết chuyện”
Trong tuổi thơ của mỗi người, lẽ hình ảnh người bà đã cùng gắn bó, quen
thuộc. Bởi vậy tác giả đã để hẳn một khổ thơ để nói về sự ra đời của bà.
Trong quá trình lớn lên, trẻ con sẽ thích lắng nghe, tìm hiểu về những chuyện
ngày xưa. Vậy xuất hiện để kể những truyện cổ tích cho trẻ con nghe.
Nào chuyện về con cóc, nàng tiên; hay Tấm dịu hiền, đảm đang; tên
Thông độc ác, gian xảo. Qua mỗi câu chuyện, sẽ gửi gắm một bài học răn
dạy giá trị. Hình ảnh về người bà với mái tóc bạc, đôi mắt sáng ngời cùng giọng
kể ấm áp đã in đậm trong tâm hồn trẻ thơ.+
'
Đoạn thơ để lại cho em nhiều ấn tượng nhất trong “Chuyện cố tích về loài
người” của Xuân Quỳnh là đoạn mở đầu:
“Trời sinh ra trước nhất
Chỉ toàn là trẻ con
Trên trái đất trụi trần
Không dáng cây ngọn cỏ
Mặt trời cũng chưa có
Chỉ toàn là bóng đêm
Không khí chỉ màu đen
Chưa có màu sắc khác”
Đến với “Chuyện cổch về loài người”, Xuân Quỳnh đã giải cho người đọc
về nguồn gốc của loài người một cách độc đáo thú vị. Viết theo hình thức
một bài thơ, nhưng tác phẩm lại giàu tính tự sự, giống như một câu chuyện được
kể lại - về nguồn gốc loài người. Đó khi trái đất vẫn còn trần trụi, không
một dáng cây hay ngọn cỏ. Ánh sáng của mặt trời cũng chưa xuất hiện, chỉ toàn
bóng đêm. Trời đã sinh ra tr em đầu tiên - đây chính cách giải nguồn
gốc phần trái ngược với thực tế. Nhưng qua việc giải này, người đọc thấy
được tình yêu thương sâu sắc của nhà thơ dành cho trẻ em.++
(
Tình cảm mẫu tử thiêng liêng đã được tác giả nhắc đến qua nguồn gốc về sự ra
đời của mẹ trong bài thơ Chuyện cổ tích về loài người. Tác giả Xuân Quỳnh đã
những giải thật thú vị, độc đáo. Trẻ con cần sự chăm sóc, vậy mẹ đã
ra đời. Người mẹ đã dành cho trẻ con sự chăm sóc từ khi mới sinh ra, cho đến
khi lớn lên, trưởng thành. Người mẹ nâng niu con trong bàn tay, chăm sóc con
từ cái ăn đến giấc ngủ với lời ru, tiếng hát. Những lời ru đã mở ra cho trẻ con
những hiểu biết về thế giới xung quanh. Tác giả đã liệt ra các hình ảnh, màu
sắc, hương vị xuất hiện từ lời ru của mẹ. Những câu thơ khiến mỗi người thấy
thật cảm động, tự hào:+
"Nhưng còn cần cho trẻ
Tình yêu và lời ru
Cho nên mẹ sinh ra
Để bế bồng chăm sóc
Mẹ mang về tiếng hát
Từ cái bống cái bang
Từ cái hoa rất thơm
Từ cánh cò rất trắng
Từ vị gừng rất đắng
Từ vết lấm chưa khô
Từ đầu nguồn cơn mưa
Từ bãi sông cát vắng…”
)
Đến với Chuyện cổ tích về loài người, Xuân Quỳnh đã lí giải cho người đọc về
nguồn gốc của loài người một cách độc đáo mà thú vị:
“Trời sinh ra trước nhất
Chỉ toàn là trẻ con
Trên trái đất trụi trần
Không dáng cây ngọn cỏ
Mặt trời cũng chưa có
Chỉ toàn là bóng đêm
Không khí chỉ màu đen
Chưa có màu sắc khác”
Đầu tiên sự ra đời của loài người. Đó khi trái đất vẫn còn trần trụi, không
một dáng cây hay ngọn cỏ. Ánh sáng của mặt trời cũng chưa xuất hiện, chỉ
toàn bóng đêm. Trời đã sinh ra trẻ em đầu tiên - đây chính cách giải
nguồn gốc phần trái ngược với thực tế. Sau đó, tác giả lại giải cho người
đọc về sự ra đời của mọi vật. Tất cả bắt nguồn từ trẻ em. Đôi mắt của trẻ em rất
sáng nhưng chưa thể nhìn thấy gì, vậy mặt trời xuất hiện cho trẻ con nhìn rõ.
Để giúp trẻ con nhận biết màu sắc thì cây mới có màu xanh, hoa mới có màu đỏ.
Không chỉ màu sắc còn âm thanh được tr con cảm nhận khi loài chim
được sinh ra với tiếng hót. Dòng sông, biển cả, đám mây, con đường ra đời
cũng để phục vụ cuộc sống của trẻ con. Qua việc giải này, người đọc thấy
được tình yêu thương sâu sắc của nhà thơ dành cho trẻ em.
| 1/8

Preview text:

Viết đoạn văn (khoảng 5 - 7 câu) thể hiện cảm xúc của em về một đoạn thơ mà em yêu
thích trong bài thơ Chuyện cổ tích về loài người.
Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 1
Khi đọc “Chuyện cổ tích của loài người”, tôi cảm thấy ấn tượng nhất với đoạn thơ nói
về sự ra đời của mẹ:
“Nhưng còn cần cho trẻ Tình yêu và lời ru Cho nên mẹ sinh ra
Để bế bồng chăm sóc
Mẹ mang về tiếng hát
Từ cái bống cái bang
Từ cái hoa rất thơm
Từ cánh cò rất trắng
Từ vị gừng rất đắng
Từ vết lấm chưa khô
Từ đầu nguồn cơn mưa
Từ bãi sông cát vắng…”
Tình mẫu tử vốn là thứ tình cảm thiêng liêng nhất trong cuộc sống. Người mẹ đã dành
cho trẻ con sự chăm sóc từ khi mới sinh ra, cho đến khi lớn lên, trưởng thành. Người
mẹ nâng niu con trong bàn tay, chăm sóc con từ cái ăn đến giấc ngủ với lời ru, tiếng
hát. Những lời ru đã mở ra cho trẻ con những hiểu biết về thế giới xung quanh. Tác
giả đã liệt kê ra các hình ảnh, màu sắc, hương vị xuất hiện từ lời ru của mẹ. Chỉ bằng
những câu thơ ngắn gọn, Xuân Quỳnh đã giúp cho người đọc hiểu được ý nghĩa của
người mẹ đối với trẻ con thật là sâu sắc.
Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 2
“Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh là một bài thơ giàu ý nghĩa, đặc biệt
là khổ thơ nói về sự thay đổi của trái đất khi trẻ con được sinh ra. Trước đó, trái đất
thật là trần trụi: không một dáng cây ngọn cỏ, cũng như không có ánh sáng hay màu
sắc. Thì sau khi trẻ con ra đời, trái đất đã hoàn toàn thay đổi. Đầu tiên là sự xuất hiện
của mặt trời xuất hiện giúp trẻ con nhìn rõ. Màu xanh của cây cỏ, màu đỏ bông hoa
giúp trẻ con nhận biết màu sắc. Và tiếng chim hót, tiếng gió thổi cho trẻ con cảm nhận
âm thanh. Sông xuất hiện giúp trẻ con tắm rửa sạch sẽ. Biển lại giúp trẻ con suy nghĩ,
cung cấp cá tôm và phương tiện là tàu thuyền để khám phá khắp nơi. Khi trời nắng,
những đám mây đem bóng mát cho trẻ em. Và khi trẻ em bắt đầu tập đi thì con đường
xuất hiện. Mọi sự việc xuất hiện đều xoay quanh trẻ em. Điều đó đã giúp người đọc
hiểu hơn về tầm quan trọng của trẻ em trong cuộc sống.
Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 3
Đến với “Chuyện cổ tích của loài người” của Xuân Quỳnh, tôi cảm thấy thích nhất là
khổ thơ nói về sự ra đời của bố:
“Muốn cho trẻ hiểu biết Thế là bố sinh ra
Bố bảo cho biết ngoan
Bố dạy cho biết nghĩ
Rộng lắm là mặt bể
Dài là con đường đi Núi thì xanh và xa
Hình tròn là trái đất…”
Khi xã hội văn minh hơn, còn trẻ em bắt đầu trưởng thành hơn, bố chính là người dạy
cho trẻ những hiểu biết về cuộc sống. Không giống như bà đem đến những câu chuyện
cổ tích về bài học đạo đức. Hay mẹ dành tình yêu bằng sự chăm sóc trong cuộc sống
hàng ngày. Thì bố là người giúp trẻ em biết suy nghĩ và ngoan ngoãn hơn. Nhờ sự dạy
dỗ của bố mà trẻ em trở nên trưởng thành hơn. Bố còn là người dạy cho trẻ biết khám
phá những điều mới mẻ trong cuộc sống: đâu là mặt bể, đâu là con đường, núi như thế
nào và trái đất ra sao… Nhờ có sự dạy dỗ của bố mà trẻ con có thêm được những kiến
thức thật bổ ích. Như vậy, đoạn thơ đã giúp người đọc hiểu hơn về vai trò của bố với một đứa trẻ.
Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 4
Trong “Chuyện cổ tích về loài người”, em cảm thấy rất tâm đắc với đoạn thơ nói về sự ra đời của mẹ:
“Nhưng còn cần cho trẻ Tình yêu và lời ru Cho nên mẹ sinh ra
Để bế bồng chăm sóc
Mẹ mang về tiếng hát
Từ cái bống cái bang
Từ cái hoa rất thơm
Từ cánh cò rất trắng
Từ vị gừng rất đắng
Từ vết lấm chưa khô
Từ đầu nguồn cơn mưa
Từ bãi sông cát vắng…”
Từ những dòng thơ mà tác giả viết, người đọc có thể hình dung được tình yêu thương
của người mẹ dành cho đứa con của mình. Những lời ru tiếng hát đem đến cho con
giấc ngủ yên bình, sự hiểu biết đầu tiên về thế giới. Tác giả đã liệt kê hình ảnh, hương
vị, màu sắc mà người mẹ đem đến cho trẻ con.Ý nghĩa của việc xuất hiện của mẹ đó là
vì đứa trẻ cần tình yêu thương, sự chăm sóc. Với giọng thơ tự nhiên, ngọt ngào, người
đọc có thể hình dung được ý nghĩa của người mẹ đối với trẻ con một cách kỳ diệu,
thiêng liêng và tràn ngập màu sắc.
Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 5
“Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh đã đem đến cho người đọc những lí
giải thú vị về nguồn gốc của loài người qua khổ thơ đầu tiên. Tác giả đã cho chúng ta
hình dung được cuộc sống trên trái đất khi mới có loài người “chỉ toàn là trẻ con”.
Trái đất vẫn còn hoang sơ “trụi trần”, chưa có màu xanh, “không dáng cây ngọn cỏ”:
“Trời sinh ra trước nhất
Chỉ toàn là trẻ con
Trên trái đất trụi trần
Không dáng cây ngọn cỏ
Mặt trời cũng chưa có
Chỉ toàn là bóng đêm
Không khí chỉ màu đen
Chưa có màu sắc khác”
Đó là khi trái đất vẫn còn trần trụi, không có một dáng cây hay ngọn cỏ. Ánh sáng của
mặt trời cũng chưa xuất hiện, chỉ toàn là bóng đêm. Trời đã sinh ra trẻ em đầu tiên -
đây chính là cách lý giải nguồn gốc có phần trái ngược với thực tế. Sau đó, tác giả lại
lí giải cho người đọc về sự ra đời của mọi vật. Tất cả bắt nguồn từ trẻ em. Đôi mắt của
trẻ em rất sáng nhưng chưa thể nhìn thấy gì, vì vậy mặt trời xuất hiện cho trẻ con nhìn
rõ. Để giúp trẻ con nhận biết màu sắc thì cây mới có màu xanh, hoa mới có màu đỏ.
Không chỉ màu sắc mà còn có âm thanh được trẻ con cảm nhận khi loài chim được
sinh ra với tiếng hót. Dòng sông, biển cả, đám mây, con đường ra đời cũng là để phục
vụ cuộc sống của trẻ con. Qua việc lí giải này, người đọc thấy được tình yêu thương
sâu sắc của nhà thơ dành cho trẻ em.
Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 6
Bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh đã để lại cho em nhiều
ấn tượng sâu sắc. Đặc biệt nhất là khổ thơ lí giải sự ra đời của người mẹ:
“Nhưng còn cần cho trẻ Tình yêu và lời ru Cho nên mẹ sinh ra
Để bế bồng chăm sóc
Mẹ mang về tiếng hát
Từ cái bống cái bang
Từ cái hoa rất thơm
Từ cánh cò rất trắng
Từ vị gừng rất đắng
Từ vết lấm chưa khô
Từ đầu nguồn cơn mưa
Từ bãi sông cát vắng…”
Trẻ con cần có sự chăm sóc, vậy là mẹ đã ra đời. Người mẹ đã dành cho trẻ con
sự chăm sóc từ khi mới sinh ra, cho đến khi lớn lên, trưởng thành. Trong vòng
tay của mẹ, đứa trẻ lớn lên theo từng ngày. Tiếng ru gửi gắm tình yêu thương
dành cho con. Trong lời ru có âm thanh, mùi vị, hương sắc, hình dáng... của
thiên nhiên. Từ đó mà con có thể cảm nhận thế giới xung quanh nhiều hơn. Lời
ru cũng như tình yêu của mẹ đều có nhiều sắc thái, cung bậc khác nhau, tự
nhiên như trời đất vốn có. Những câu thơ khiến mỗi người thấy thật cảm động,
tự hào về tình mẫu tử. Đây có thể được coi là một khổ thơ hay nhất trong bài thơ của Xuân Quỳnh.
Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 7
Bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh gợi cho tôi nhiều ấn
tượng sâu sắc, đặc biệt là đoạn thơ lí giải sự ra đời của người bà:
“Biết trẻ con khao khát
Chuyện ngày xưa, ngày sau
Không hiểu là từ đâu Mà bà về ở đó
Kể cho bao chuyện cổ
Chuyện con cóc, nàng tiên
Chuyện cô Tấm ở hiền
Thằng Lý Thông ở ác…
Mái tóc bà thì bạc Con mắt bà thì vui
Bà kể đến suốt đời
Cũng không sao hết chuyện”
Trong tuổi thơ của mỗi người, có lẽ hình ảnh người bà đã vô cùng gắn bó, quen
thuộc. Bởi vậy mà tác giả đã để hẳn một khổ thơ để nói về sự ra đời của bà.
Trong quá trình lớn lên, trẻ con sẽ thích lắng nghe, tìm hiểu về những chuyện
ngày xưa. Vậy mà bà xuất hiện để kể những truyện cổ tích cho trẻ con nghe.
Nào chuyện về con cóc, nàng tiên; hay cô Tấm dịu hiền, đảm đang; tên Lí
Thông độc ác, gian xảo. Qua mỗi câu chuyện, bà sẽ gửi gắm một bài học răn
dạy giá trị. Hình ảnh về người bà với mái tóc bạc, đôi mắt sáng ngời cùng giọng
kể ấm áp đã in đậm trong tâm hồn trẻ thơ.
Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 8
Đoạn thơ để lại cho em nhiều ấn tượng nhất trong “Chuyện cố tích về loài
người” của Xuân Quỳnh là đoạn mở đầu:
“Trời sinh ra trước nhất
Chỉ toàn là trẻ con
Trên trái đất trụi trần
Không dáng cây ngọn cỏ
Mặt trời cũng chưa có
Chỉ toàn là bóng đêm
Không khí chỉ màu đen
Chưa có màu sắc khác”
Đến với “Chuyện cổ tích về loài người”, Xuân Quỳnh đã lí giải cho người đọc
về nguồn gốc của loài người một cách độc đáo mà thú vị. Viết theo hình thức
một bài thơ, nhưng tác phẩm lại giàu tính tự sự, giống như một câu chuyện được
kể lại - về nguồn gốc loài người. Đó là khi trái đất vẫn còn trần trụi, không có
một dáng cây hay ngọn cỏ. Ánh sáng của mặt trời cũng chưa xuất hiện, chỉ toàn
là bóng đêm. Trời đã sinh ra trẻ em đầu tiên - đây chính là cách lý giải nguồn
gốc có phần trái ngược với thực tế. Nhưng qua việc lí giải này, người đọc thấy
được tình yêu thương sâu sắc của nhà thơ dành cho trẻ em.
Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 9
Tình cảm mẫu tử thiêng liêng đã được tác giả nhắc đến qua nguồn gốc về sự ra
đời của mẹ trong bài thơ Chuyện cổ tích về loài người. Tác giả Xuân Quỳnh đã
có những lí giải thật thú vị, độc đáo. Trẻ con cần có sự chăm sóc, vậy là mẹ đã
ra đời. Người mẹ đã dành cho trẻ con sự chăm sóc từ khi mới sinh ra, cho đến
khi lớn lên, trưởng thành. Người mẹ nâng niu con trong bàn tay, chăm sóc con
từ cái ăn đến giấc ngủ với lời ru, tiếng hát. Những lời ru đã mở ra cho trẻ con
những hiểu biết về thế giới xung quanh. Tác giả đã liệt kê ra các hình ảnh, màu
sắc, hương vị xuất hiện từ lời ru của mẹ. Những câu thơ khiến mỗi người thấy
thật cảm động, tự hào:
"Nhưng còn cần cho trẻ Tình yêu và lời ru Cho nên mẹ sinh ra
Để bế bồng chăm sóc
Mẹ mang về tiếng hát
Từ cái bống cái bang
Từ cái hoa rất thơm
Từ cánh cò rất trắng
Từ vị gừng rất đắng
Từ vết lấm chưa khô
Từ đầu nguồn cơn mưa
Từ bãi sông cát vắng…”
Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 10
Đến với Chuyện cổ tích về loài người, Xuân Quỳnh đã lí giải cho người đọc về
nguồn gốc của loài người một cách độc đáo mà thú vị:
“Trời sinh ra trước nhất
Chỉ toàn là trẻ con
Trên trái đất trụi trần
Không dáng cây ngọn cỏ
Mặt trời cũng chưa có
Chỉ toàn là bóng đêm
Không khí chỉ màu đen
Chưa có màu sắc khác”
Đầu tiên là sự ra đời của loài người. Đó là khi trái đất vẫn còn trần trụi, không
có một dáng cây hay ngọn cỏ. Ánh sáng của mặt trời cũng chưa xuất hiện, chỉ
toàn là bóng đêm. Trời đã sinh ra trẻ em đầu tiên - đây chính là cách lý giải
nguồn gốc có phần trái ngược với thực tế. Sau đó, tác giả lại lí giải cho người
đọc về sự ra đời của mọi vật. Tất cả bắt nguồn từ trẻ em. Đôi mắt của trẻ em rất
sáng nhưng chưa thể nhìn thấy gì, vì vậy mặt trời xuất hiện cho trẻ con nhìn rõ.
Để giúp trẻ con nhận biết màu sắc thì cây mới có màu xanh, hoa mới có màu đỏ.
Không chỉ màu sắc mà còn có âm thanh được trẻ con cảm nhận khi loài chim
được sinh ra với tiếng hót. Dòng sông, biển cả, đám mây, con đường ra đời
cũng là để phục vụ cuộc sống của trẻ con. Qua việc lí giải này, người đọc thấy
được tình yêu thương sâu sắc của nhà thơ dành cho trẻ em.
Document Outline

  • Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 1
  • Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 2
  • Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 3
  • Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 4
  • Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 5
  • Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 6
  • Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 7
  • Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 8
  • Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 9
  • Cảm nhận về 1 đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 10