Văn mẫu lớp 6 Kết nối tri thức bài Đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích

Văn mẫu lớp 6 Kết nối tri thức bài Đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích được trình bày khoa học, chi tiết qua đó giúp các bạn có thể tham khảo để nâng cao trình học văn học của mình với những bài văn mẫu hay và sáng tạo. Các bạn xem và tải về ở bên dưới.

Đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích
1. Dàn ý viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích
a. Mở bài: Đóng vai nhân vật để tự giới thiệu sơ lược về mình câu chuyện định
kể
b. Thân bài: Kể lại diễn biến của câu chuyện
Xut thân ca các nhân vật
Hoàn cnh din ra câu chuyện
Các din biến chính ca câu chuyn (ktheo trình tthi gian)
c. Kết bài: Kết thúc câu chuyện và nêu bài học được rút ra từ câu chuyện
2. Đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Ngắn gọn
Viết bài văn đóng vai nhân vt kể lại mt truyn ctích Siêu ngn - Mẫu 1
Ta là Heng-bu - một phú ông trẻ tuổi của buôn làng. Lúc còn trẻ, ta từng rất vất vả,
nhưng nhờ một sự kiện đặc biệt, mà ta đã thay đổi được cuộc đời mình.
Năm đó, sau khi cha mất, ta bị người anh trai tham lam của mình là Non-bu đuổi ra
khỏi nhà. Một mình lầm lũi kiếm sống rất vất vả, nhưng ta chẳng dám oán than anh
nửa lời. Mùa đông năm ấy, ta tình cờ phát hiện một chú nhạn nhỏ bị gãy cánh ngã
xuống trước thềm nhà. Thương tình, ta n băng chăm sóc cho chú ta đến ngày
khỏi bệnh. Khi chân đã lành, chú ta liền bay đi tìm gia đình. Mùa xuân đến, chú ta
trở về mang tặng ta một hạt bầu thân. Cây bầu lớn nhanah như thổi, cho ra nhiều trái
lớn. Bổ ra bên trong toàn vàng bạc châu u. Nhờ số vốn đó, ta trở nên giàu có,
kinh doanh thành công. Ta cũng dùng tiền của để giúp đỡ con trong làng nên được
mọi người quý mến lắm. Nghe tin, anh trai ta liền ghé qua nhà hỏi chuyện. Sau đó,
bẵng đi một thời gian, ta nghe tin anh trai ta đã bị cướp đánh bị thương rồi cướp hết
gia sản trở thành ăn mày. Thì ra, để hạt bầu thần như ta, anh ấy đã bắt một con
chim nhạn bẻ gãy cánh của nó. Rồi ép phải quay về trả ơn bằng hạt bầu thần.
Tuy nhiên, từ hạt bầu thần đó, các quả bầu lại cho ra toàn rắn rết và những tên cướp
hung tợn. lẽ đó chính bài học thích đáng cho thói tham lam, độc ác của anh
trai ta.
Từ câu chuyện của hai anh em mình, ta thường răn dạy con cháu rằng, chớ có tham
lam, độc ác kẻo có ngày phải trả giá đắt.
Viết bài văn đóng vai nhân vt kể lại mt truyn ctích Siêu ngn - Mẫu 2
Tôi là Sọ Dừa - một vị Trạng Nguyên tài giỏi của nước ta.
Mẹ của tôi đã mang thai tôi nhờ uống nước mưa đọng lại trong một cái gáo dừa. Khi
vừa sinh ra, tôi không có chân cũng chẳng tay, tròn lông lốc như một cái gáo dừa
nên được mẹ đặt tên Sọ Dừa. Lớn hơn một chút, i nhờ mẹ xin cho đi chăn
của nhà Phú Ông. Tôi chăn bò rất giỏi nên Phú Ông hài lòng lắm. Hằng ngày, cô con
gái Út của ông thường mang cơm đến cho tôi. Tôi rất thương cô nên nhờ mẹ đến hỏi
cưới về làm vợ. Được Út đồng ý, tôi sung sướng lắm, quyết bỏ hình dáng
xấu này để trở về hình dạng con người. Tôi còn biến ra rất nhiều của cải để sửa
lại nhà và thuê người hầu tổ chức tiệc cưới linh đình. Điều ấy làm vợ tôi hạnh phúc
lắm. Sau đám cưới, tôi ra sức dùi mài kinh sử đlàm Trạng Nguyên. Ít lâu sau,
tôi được nhà vua cử đi Sứ. Trước khi đi, tôi dự tính vợ nsẽ gặp chuyện chẳng
lành, nên dặn nàng luôn mang theo ít đồ vật để phòng thân. Nhờ vậy vợ tôi đã
sóng ót được trên đảo hoang sau khi bị hai chị gái độc ác hãm hại. Chúng tôi gặp lại
nhau khi tàu của tôi đang trở về sau chuyến đi sứ. Hai vợ chồng mừng mừng tủi tủi
ôm nhau trong hạnh phúc.
Sau lần đó, hai chị xấu xa kia bỏ đi biệt xứ. Còn vợ chồng tôi thì chung sống hạnh
phúc và hòa thuận mãi về sau.
3. Đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích
Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Mẫu 1
Xin chào tất cả mọi người, ta là công chúa Mị Nương, vợ của Sơn Tinh. Ngày hôm
nay, ta muốn kể cho mọi người cùng nghe về cuộc đời của mình.
Ta là con gái của Vua Hùng, từ nhỏ đã được mọi người ngợi khen là xinh đẹp, hiền
dịu. Đến tuổi cập kê, vua cha quyết định tìm cho ta một tấm chồng thật tốt, nên đã
tổ chức hội kén rể. Nhiều chàng trai từ khắp nơi kéo đến để thvận may. Tuy nhiên,
qua nhiều lần thử thách của cha ta, thì chỉ còn lại hai chàng trai Sơn Tinh và Thủy
Tinh. Cả hai chàng đều khôi ngô, vạm vỡ, lại tài phép thần thông. Người thì
thể dời non lấp bể, người thì thể mưa gọi gió. Cả hai ngang sức ngang tài khiến
vua cha không biết phải làm sao. Thế là, ngài tổ chức họp bàn với các quan đại thần.
Và đưa ra thử thách cuối cùng là giao nộp sính lễ theo yêu cầu “Một trăm ván cơm
nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, chín cựa, ngựa chín hồng mao”.
Nghe xong, cả hai chàng trai đều ngay lập tức lui về chuẩn bị.
Tối hôm đó, ta thao thức mãi không ngủ được vì không biết mình sẽ được gả cho ai.
Đến tờ mờ sáng hôm sau, khi gà còn chưa gáy, ngoài cổng thành đã có tiếng reo hò
rộn ràng. Thì ra Sơn Tinh đã mang đầy đủ sính lễ đến để hỏi cưới ta. Vậy theo
như ước định, ta trở thành vợ của Sơn Tinh. Nhìn chàng khôi ngô tuấn tú, ta cũng
rất vui lòng. Sau khi hôn lễ diễn ra, ta từ biệt vua cha, theo chồng về núi Tản Viên.
Nào ngờ, vừa đi được nửa đường, thì có một cơn lũ lớn lao mạnh về phía chúng ta.
Cơn ấy đem theo gió lốc, mưa bão càn quét qua thành trì, nhấn chìm cả thành
Phong Châu. Mà kẻ gây ra cơn đại họa ấy chính Thủy Tinh - kẻ đến sau nên không
thể cưới được ta. Nhìn quê hương đang oằn mình trong gió bão, ta đau khổ và sợ hãi
cùng. May sao, chồng của ta đã đứng ra để ngăn cản tất cả. Chàng dời núi đắp đê,
nâng đất lên cao chống lại mưa gió. Cuộc đấu dằng co liên tục mấy ngày đêm, cuối
cùng Thủy Tinh đuối sức đành phải rút quân. Còn vợ chồng ta thì trở về quê nhà
trong sự hân hoan chào đón của bà con.
Từ đó về sau, năm nào Thủy Tinh cũng dâng nước tấn công chúng ta, nhưng lần o
cũng thất bại trước sức mạnh sự đoàn kết của tất cả mọi người. Còn ta thì vẫn
sống vui vẻ, hạnh phúc bên người chồng Sơn Tinh của mình.
Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Mẫu 2
Chào mọi người, ta một chú chim phượng hoàng sinh sống vùng đảo xa trên
biển. Ngày hôm nay, ta sẽ kể cho mọi người nghe một câu chuyện thú vị ta gặp
được khi đến đất liền dạo chơi.
Hồi đó, ta vừa trưởng thành nên quyết định vào đất liền dạo chơi. Khi đang bay lượn,
ta chợt phát hiện một cây khế cùng sai trái. Quả nào cũng to tròn, mọng nước,
thơm lừng. Thế là, ta liền sà xuống và ăn quả. Ăn một quả, ta lại càng muốn ăn quả
thứ hai. Cứ thế, suốt mấy hôm liền, cứ lúc nào khát nước thì ta sẽ ghé thăm cây khế
này. Bỗng một hôm, khi đang vui vẻ ăn khế, ta lại nhìn thấy một ng người thập
thò đằng sau lưng. Thì ra đó người đã trồng cây khế. Trông anh ta vẻ nmuốn
nói điều gì, thế là ta đã dừng lại để chăm chú lắng nghe.
Nghe kể mới biết, người đàn ông này số phận rất tội nghiệp. Anh ta có một người
anh trai rất lười biếng tham lam. Sau khi cha mất, anh trai đoạt hết gia sản, đất
đai, chỉ cho anh ta một túp lều cây khế ngọt này thôi. Quanh năm, vợ chồng
anh ta đi làm thuê kiếm tiền sinh sống và chăm bẵm cây khế. Nay thấy cây ra trái
nhiều, thì hái mang ra chợ bán. Nào ngờ ta hôm nào cũng đến ăn, khiến trái thiếu đi
rất nhiều. Nghe anh ta giãi bày, ta xấu hổ lắm. Thế ta quyết định sẽ mang anh ta
ra nhà của mình để lấy vàng về trang trải cuộc sống. Sau lần đó, hai vợ chồng anh ta
trở nên giàu có, mà ta cũng thoải mái ăn khế ngon.
Ít lâu sau, khi ta đến thăm, thì chủ của cây khế đổi thành người anh tham lam, lười
biếng kia. Lúc đầu, ta không để ý đến hắn. Nhưng thấy hắn ngày nào cũng kể lể về
hoàn cảnh, ta cũng đành dặn hắn may túi ba gang để đi lấy vàng như người em. Ngờ
đâu, hắn may một cái túi những mười hai gang. Đã thế, hắn còn cố nhét thêm vàng
vào túi áo, túi quần. Thế là, hắn trở nên nặng như một ngọn núi nhỏ. Ta cố mãi mới
bay lên trời được. Giữa đường thì gặp cơn mưa dông kéo qua, khiến ta chao đảo, rớt
xuống biển rộng. May sao, ta vùng dậy kịp, bay trở lại bầu trời, còn tên tham lam
kia thì bị sóng cuốn đi đâu mất. Thật xứng đáng cho một kẻ như hắn!
| 1/3

Preview text:

Đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích
1. Dàn ý viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích
a. Mở bài: Đóng vai nhân vật để tự giới thiệu sơ lược về mình và câu chuyện định kể
b. Thân bài: Kể lại diễn biến của câu chuyện
• Xuất thân của các nhân vật
• Hoàn cảnh diễn ra câu chuyện
• Các diễn biến chính của câu chuyện (kể theo trình tự thời gian)
c. Kết bài: Kết thúc câu chuyện và nêu bài học được rút ra từ câu chuyện
2. Đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Ngắn gọn
Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Siêu ngắn - Mẫu 1
Ta là Heng-bu - một phú ông trẻ tuổi của buôn làng. Lúc còn trẻ, ta từng rất vất vả,
nhưng nhờ một sự kiện đặc biệt, mà ta đã thay đổi được cuộc đời mình.
Năm đó, sau khi cha mất, ta bị người anh trai tham lam của mình là Non-bu đuổi ra
khỏi nhà. Một mình lầm lũi kiếm sống rất vất vả, nhưng ta chẳng dám oán than anh
nửa lời. Mùa đông năm ấy, ta tình cờ phát hiện một chú nhạn nhỏ bị gãy cánh ngã
xuống trước thềm nhà. Thương tình, ta bèn băng bó và chăm sóc cho chú ta đến ngày
khỏi bệnh. Khi chân đã lành, chú ta liền bay đi tìm gia đình. Mùa xuân đến, chú ta
trở về mang tặng ta một hạt bầu thân. Cây bầu lớn nhanah như thổi, cho ra nhiều trái
lớn. Bổ ra bên trong toàn là vàng bạc châu báu. Nhờ số vốn đó, ta trở nên giàu có,
kinh doanh thành công. Ta cũng dùng tiền của để giúp đỡ bà con trong làng nên được
mọi người quý mến lắm. Nghe tin, anh trai ta liền ghé qua nhà hỏi chuyện. Sau đó,
bẵng đi một thời gian, ta nghe tin anh trai ta đã bị cướp đánh bị thương rồi cướp hết
gia sản trở thành ăn mày. Thì ra, để có hạt bầu thần như ta, anh ấy đã bắt một con
chim nhạn và bẻ gãy cánh của nó. Rồi ép nó phải quay về trả ơn bằng hạt bầu thần.
Tuy nhiên, từ hạt bầu thần đó, các quả bầu lại cho ra toàn rắn rết và những tên cướp
hung tợn. Có lẽ đó chính là bài học thích đáng cho thói tham lam, độc ác của anh trai ta.
Từ câu chuyện của hai anh em mình, ta thường răn dạy con cháu rằng, chớ có tham
lam, độc ác kẻo có ngày phải trả giá đắt.
Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Siêu ngắn - Mẫu 2
Tôi là Sọ Dừa - một vị Trạng Nguyên tài giỏi của nước ta.
Mẹ của tôi đã mang thai tôi nhờ uống nước mưa đọng lại trong một cái gáo dừa. Khi
vừa sinh ra, tôi không có chân cũng chẳng có tay, tròn lông lốc như một cái gáo dừa
nên được mẹ đặt tên là Sọ Dừa. Lớn hơn một chút, tôi nhờ mẹ xin cho đi chăn bò
của nhà Phú Ông. Tôi chăn bò rất giỏi nên Phú Ông hài lòng lắm. Hằng ngày, cô con
gái Út của ông thường mang cơm đến cho tôi. Tôi rất thương cô nên nhờ mẹ đến hỏi
cưới cô về làm vợ. Được cô Út đồng ý, tôi sung sướng lắm, quyết rũ bỏ hình dáng
xấu xí này để trở về hình dạng con người. Tôi còn biến ra rất nhiều của cải để sửa
lại nhà và thuê người hầu tổ chức tiệc cưới linh đình. Điều ấy làm vợ tôi hạnh phúc
lắm. Sau đám cưới, tôi ra sức dùi mài kinh sử và đỗ làm Trạng Nguyên. Ít lâu sau,
tôi được nhà vua cử đi Sứ. Trước khi đi, tôi dự tính vợ ở nhà sẽ gặp chuyện chẳng
lành, nên dặn nàng luôn mang theo ít đồ vật để phòng thân. Nhờ vậy mà vợ tôi đã
sóng ót được trên đảo hoang sau khi bị hai chị gái độc ác hãm hại. Chúng tôi gặp lại
nhau khi tàu của tôi đang trở về sau chuyến đi sứ. Hai vợ chồng mừng mừng tủi tủi ôm nhau trong hạnh phúc.
Sau lần đó, hai cô chị xấu xa kia bỏ đi biệt xứ. Còn vợ chồng tôi thì chung sống hạnh
phúc và hòa thuận mãi về sau.
3. Đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích
Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Mẫu 1
Xin chào tất cả mọi người, ta là công chúa Mị Nương, vợ của Sơn Tinh. Ngày hôm
nay, ta muốn kể cho mọi người cùng nghe về cuộc đời của mình.
Ta là con gái của Vua Hùng, từ nhỏ đã được mọi người ngợi khen là xinh đẹp, hiền
dịu. Đến tuổi cập kê, vua cha quyết định tìm cho ta một tấm chồng thật tốt, nên đã
tổ chức hội kén rể. Nhiều chàng trai từ khắp nơi kéo đến để thử vận may. Tuy nhiên,
qua nhiều lần thử thách của cha ta, thì chỉ còn lại hai chàng trai là Sơn Tinh và Thủy
Tinh. Cả hai chàng đều khôi ngô, vạm vỡ, lại có tài phép thần thông. Người thì có
thể dời non lấp bể, người thì có thể hô mưa gọi gió. Cả hai ngang sức ngang tài khiến
vua cha không biết phải làm sao. Thế là, ngài tổ chức họp bàn với các quan đại thần.
Và đưa ra thử thách cuối cùng là giao nộp sính lễ theo yêu cầu “Một trăm ván cơm
nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao”.
Nghe xong, cả hai chàng trai đều ngay lập tức lui về chuẩn bị.
Tối hôm đó, ta thao thức mãi không ngủ được vì không biết mình sẽ được gả cho ai.
Đến tờ mờ sáng hôm sau, khi gà còn chưa gáy, ngoài cổng thành đã có tiếng reo hò
rộn ràng. Thì ra Sơn Tinh đã mang đầy đủ sính lễ đến để hỏi cưới ta. Vậy là theo
như ước định, ta trở thành vợ của Sơn Tinh. Nhìn chàng khôi ngô tuấn tú, ta cũng
rất vui lòng. Sau khi hôn lễ diễn ra, ta từ biệt vua cha, theo chồng về núi Tản Viên.
Nào ngờ, vừa đi được nửa đường, thì có một cơn lũ lớn lao mạnh về phía chúng ta.
Cơn lũ ấy đem theo gió lốc, mưa bão càn quét qua thành trì, nhấn chìm cả thành
Phong Châu. Mà kẻ gây ra cơn đại họa ấy chính là Thủy Tinh - kẻ đến sau nên không
thể cưới được ta. Nhìn quê hương đang oằn mình trong gió bão, ta đau khổ và sợ hãi
vô cùng. May sao, chồng của ta đã đứng ra để ngăn cản tất cả. Chàng dời núi đắp đê,
nâng đất lên cao chống lại mưa gió. Cuộc đấu dằng co liên tục mấy ngày đêm, cuối
cùng Thủy Tinh đuối sức đành phải rút quân. Còn vợ chồng ta thì trở về quê nhà
trong sự hân hoan chào đón của bà con.
Từ đó về sau, năm nào Thủy Tinh cũng dâng nước tấn công chúng ta, nhưng lần nào
cũng thất bại trước sức mạnh và sự đoàn kết của tất cả mọi người. Còn ta thì vẫn
sống vui vẻ, hạnh phúc bên người chồng Sơn Tinh của mình.
Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Mẫu 2
Chào mọi người, ta là một chú chim phượng hoàng sinh sống ở vùng đảo xa trên
biển. Ngày hôm nay, ta sẽ kể cho mọi người nghe một câu chuyện thú vị mà ta gặp
được khi đến đất liền dạo chơi.
Hồi đó, ta vừa trưởng thành nên quyết định vào đất liền dạo chơi. Khi đang bay lượn,
ta chợt phát hiện một cây khế vô cùng sai trái. Quả nào cũng to tròn, mọng nước,
thơm lừng. Thế là, ta liền sà xuống và ăn quả. Ăn một quả, ta lại càng muốn ăn quả
thứ hai. Cứ thế, suốt mấy hôm liền, cứ lúc nào khát nước thì ta sẽ ghé thăm cây khế
này. Bỗng một hôm, khi đang vui vẻ ăn khế, ta lại nhìn thấy một bóng người thập
thò đằng sau lưng. Thì ra đó là người đã trồng cây khế. Trông anh ta có vẻ như muốn
nói điều gì, thế là ta đã dừng lại để chăm chú lắng nghe.
Nghe kể mới biết, người đàn ông này có số phận rất tội nghiệp. Anh ta có một người
anh trai rất lười biếng và tham lam. Sau khi cha mất, anh trai đoạt hết gia sản, đất
đai, chỉ cho anh ta một túp lều cũ và cây khế ngọt này thôi. Quanh năm, vợ chồng
anh ta đi làm thuê kiếm tiền sinh sống và chăm bẵm cây khế. Nay thấy cây ra trái
nhiều, thì hái mang ra chợ bán. Nào ngờ ta hôm nào cũng đến ăn, khiến trái thiếu đi
rất nhiều. Nghe anh ta giãi bày, ta xấu hổ lắm. Thế là ta quyết định sẽ mang anh ta
ra nhà của mình để lấy vàng về trang trải cuộc sống. Sau lần đó, hai vợ chồng anh ta
trở nên giàu có, mà ta cũng thoải mái ăn khế ngon.
Ít lâu sau, khi ta đến thăm, thì chủ của cây khế đổi thành người anh tham lam, lười
biếng kia. Lúc đầu, ta không để ý đến hắn. Nhưng thấy hắn ngày nào cũng kể lể về
hoàn cảnh, ta cũng đành dặn hắn may túi ba gang để đi lấy vàng như người em. Ngờ
đâu, hắn may một cái túi những mười hai gang. Đã thế, hắn còn cố nhét thêm vàng
vào túi áo, túi quần. Thế là, hắn trở nên nặng như một ngọn núi nhỏ. Ta cố mãi mới
bay lên trời được. Giữa đường thì gặp cơn mưa dông kéo qua, khiến ta chao đảo, rớt
xuống biển rộng. May sao, ta vùng dậy kịp, bay trở lại bầu trời, còn tên tham lam
kia thì bị sóng cuốn đi đâu mất. Thật xứng đáng cho một kẻ như hắn!