Văn mẫu lớp 6 Kết nối tri thức bài Tả một lễ hội ở quê em

Văn mẫu lớp 6 Kết nối tri thức bài Tả một lễ hội ở quê em được trình bày khoa học, chi tiết qua đó giúp các bạn có thể tham khảo để nâng cao trình học văn học của mình với những bài văn mẫu hay và sáng tạo. Các bạn xem và tải về ở bên dưới.

Tả một lễ hội ở quê em lớp 6
A. Dàn ý Tả cảnh lễ hội quê em lớp 6
Lập dàn ý Tả cảnh lễ hội quê em - Mẫu 1
1. Mở bài
Vào đu tháng ba âm lch là quê em ai ny đu rn ràng chun bđi dự lễ
hội Phủ Dầy.
2. Thân bài
Mọi con đưng đi vào đn thchính đu đông nght nhng ngưi.
Đến trưc ngôi đn chính đông nght nhng ngưi ăn mc khăn áo sc
sỡ, va đi va múa hát.
Càng đi vào sâu càng thy cnh uy nghiêm, lng ly nhng đthsơn
son thếp vàng rc rỡ ẩn hin trong khói hương nghi ngút.
Sau khi khu đn chính ra, bem dn chúng em đến thăm khu lăng m
của bà Chúa.
Trưc khi ra vchúng em còn đưc vào làng Kim Thái xem ngôi đn
nh, bên cnh đó có cây chui thần
3. Kết bài
Ra vđi đưc mt quãng xa em còn quay li nhìn phong cnh Phủ Dầy
sao mà hùng vĩ và đp đến thế
Lập dàn ý Tả cảnh lễ hội quê em - Mẫu 2
1. Mở bài: Giới thiệu về lễ hội quê em (Lễ hội đua thuyền)
2. Thân bài
- Thời gian diễn ra lễ hội
- Không khí lễ hội:
Đông vui tp nập
Tiếng trng, tiếng hò reo cvũ vang vng.
- Diễn biến lễ hội:
Các đi vào vtrí xut phát
Sau tiếng còi ca trng tài, đi viên dùng hết sc đchèo thuyền
Đội nào vđích trưc thì sgiành chiến thng
- Ý nghĩa của lễ hội:
Hot đng truyn thng ca đa phương
Hot đng vui chơi gii trí sau nhng ngày lao đng mt mỏi
Nâng cao tinh thn đoàn kết cng đng
3. Kết bài: Cảm xúc của em khi tham gia lễ hội
B. Tả một lễ hội ở quê em lớp 6 Ngắn gọn
Tả một lễ hội ở quê em Ngắn gọn - Mẫu 1
Mỗi năm một lần vào Tết Độc Lập 2-9, quê em lại rộn ràng với lễ hội đua thuyền.
Đây là ngày hội lớn thứ hai ở quê em, chỉ xếp sau Tết Nguyên Đán.
Để chuẩn bị cho lễ hội này, từ trước đó cả tháng, trai tráng trong làng đã tụ tập để
rèn luyện trang trí thuyền. Sát ngày lễ hội bắt đầu, đoàn an ninh sẽ đi kiểm tra
toàn bộ chiều dài con sông diễn ra lễ hội để đảm bảo an toàn cho cả người thi đấu
khách đến xem. Sáng 2-9, mới 5h sáng, trời còn chưa sáng hẳn, người đến xem hội
đã đứng kín hết hai bên bờ sông. Các đội thi cũng đã áo chỉnh tề, sẵn sàng chờ
lệnh. Sau nghi thức dâng lễ, thì cuộc đua của lễ hội chính thức bắt đầu. Ngay sau
tiếng còi của trọng tài, các con thuyền lao vút về phía trước. Mỗi chiếc thuyền
một người ngồi đánh trống, âm thanh dồn dập. Các trai tráng ra sức khua mái chèo
mạnh mẽ, đều như những cỗ máy được lập trình sẵn. Hai bên bờ, người dân đến xem
còn náo nhiệt hơn các đội thi. Họ lội cả xuống mé sông, đứng tràn ra cả lòng đường,
hò hét cổ vũ ầm trời, rồi di chuyển theo các đội thi, khiến bờ sông ngày thường vốn
yên bình nay trở nên náo nhiệt. Ngày diễn ra lễ hội, chỉ có con sông là nơi đông đúc
nhất cả huyện. Từ chợ búa, trường học, quán xá đều vắng hoe. Tất cả mọi người đổ
dồn về đây xem hội, từ lúc sáng sớm đến tận trưa, chẳng cần nghỉ ngơi hay ăn uống.
Khi đội o vươn lên dẫn đầu, cổ động viên sẽ sung sướng reo hò, ôm chầm lấy nhau
hạnh phúc. Không phân biệt độ tuổi, sang giàu, họ đến với lễ hội bằng tình yêu chân
thành nhất dành cho đội đua của tổ, thôn mình.
Tuy lễ hội đua thuyền quê em không có quy lớn nổi tiếng như các lễ hội khác
trên cả nước. Nhưng đối với em con nơi đây, thì lễ hội này chính ngày hội
tuyệt vời và ý nghĩa nhất.
Tả một lễ hội ở quê em Ngắn gọn - Mẫu 2
Nhắc đến lễ hội, em lại nhớ đến lễ hội đua thuyền được tổ chức hằng năm, cạnh cầu
Đà Rằng trên sông Ba, con sông hiền hoà chảy qua tỉnh Phú Yên quê em.
Khi mọi thí sinh các chiếc thuyền đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, một tiếng súng
vang lên. Chẳng nói, chẳng rằng, tất cả mọi người trên các chiếc thuyền đều ra sức
chèo, mồ hôi rơi ướt đẫm lưng họ, xung quanh tiếng cổ vũ, reo hò đầy nhiệt tình
của mọi người. Những chiếc thuyền rẽ nước lao đi, khiến cho mặt nước vốn dĩ hiền
hoà, phẳng lặng nay bỗng nổi sóng cuồn cuộn lên. Những thí sinh chèo càng lúc
càng nhanh, càng hăng say hơn. Gần tới đích rồi! Bỗng một chiếc thuyền bức phá
về đích, các chiếc thuyền khác cũng cố gắng chạy thật nhanh không kém. Đây đúng
lúc mọi người hăng hái, hồi hộp nhất trong suốt cả chặng đường đua. Một
chiếc thuyền về đích trước tiên, nhưng chưa phải thế xong. Họ còn phải cử một
người chạy thật nhanh về đích, gắn cờ vào vị trí của mình trước nhất thắng.
Những người chiến thắng vui mừng khuôn xiết, nét rạng rỡ trên khuôn mặt họ như
xua tan đi nỗi mệt nhọc. Khi lễ hội kết thúc, mọi người đều ra về trong một vẻ phấn
khởi vô cùng.
Lễ hội đua thuyền ở quê em là như thế đấy!
C. Tả cảnh lễ hội quê em lp 6
Tả cảnh lễ hội quê em - Mẫu 1
Lễ hội chùa Hương đã có từ lâu đời. Hằng năm, cứ đến mùng sáu tháng Giêng sau
Tết Nguyên Đán là lễ hội bắt đầu và kéo dài gần như suốt mùa xuân. Khách hành
hương từ khắp mọi miền đất nước, Việt kiều và du khách nước ngoài nườm nượp
đổ về đây vừa để cầu mong một năm mới tốt lành, vừa để được đắm mình trong
khung cảnh thần tiên của Hương Sơn.
Thắng cảnh Hương Sơn thuộc huyện Mỹ Đức, Hà Nội cách trung tâm khoảng 70
km về phía Tây Nam. Đi ô tô qua thị xã Hà Đông, Vân Đình, thẳng đến bến Đục
thì dừng. Bắt đầu từ đây đã là địa phận Hương Sơn. Du khách xuống đò dọc, lướt
theo dòng suối Yến trong xanh chảy giữa hai bên là cánh đồng lúa mơn mởn.
Trước mắt là dãy núi trập trùng tím biếc, ẩn hiện trong mây trắng, đẹp vô cùng!
Có thể nói quần thể Hương Sơn là sự kết hợp tuyệt vời giữa kì công của Tạo hóa
với bàn tay khéo léo, tài hoa của con người. Các ngôi chùa được xây dựng rải rác
trên triền núi đá vôi, thấp thoáng dưới rừng cây xanh thẳm. Từ chân núi treo ngược
lên hàng ngàn bậc đá cheo leo, gập ghềnh, khách hành hương sẽ lần lượt thắp
nhang ở chùa Ngoài, rồi vào chùa Trong, lên chùa Giải Oan, chùa Thiên Trù với
động Hinh Bồng, động Hương Tích…
Chùa nào cũng cổ kính, uy nghi, đèn nến chập chờn giữa làn khói hương mờ mờ,
ảo ảo, tạo nên không khí huyền bí, linh thiêng. Mỗi người đến chùa Hương với một
tâm trạng, một ước nguyện riêng tư, nhưng điều chung nhất là cảm giác trút bỏ
được những vướng bận hằng ngày của đời thường, cả thể xác lẫn tâm hồn đều lâng
lâng, thoát tục.
Trên con đường dốc đá quanh có, dòng người nối đuôi nhau lên xuống. Già, trẻ,
gái, trai đủ mọi lứa tuổi, đủ mọi miền quê. Lạ hóa thành quen qua câu chào: “Nam
mô A di đà Phật”. Nhiều cụ bà chít khăn mỏ quạ, áo tứ thân bằng the nâu thắt vạt,
tràng hạt đeo trên cổ, tay chống cây gậy trúc, bước chân đi dẻo dai chẳng kém
thanh niên. Tiếng “Nam mô” râm ran suốt mọi nẻo đường.
Hương Sơn có rất nhiều hang động nhưng lớn nhất, kì thú nhất vẫn là động Hương
Tích. Lên đến đây, du khách phóng tầm mắt nhìn bốn phía, mọi mệt nhọc sẽ tan
biến hết, trong lòng lâng lâng niềm hứng khởi lạ thường. Trập trùng núi, trập trùng
mây. Trên triền núi, dưới thung sâu, hoa mơ nở trắng như tuyết điểm, hương thơm
thoang thoảng trong gió xuân.
Tiếng chim ríu rít, tiếng suối róc rách văng vẳng lúc gần, lúc xa. Quả là một bức
tranh thiên nhiên sơn thủy hữu tình. Đứng trên cửa động, du khách khoan khoái hít
căng lồng ngực không khí thơm tho, trong lành trước khi bước xuống động. Động
Hương Tích được chúa Trịnh Sâm ca ngợi là “Nam thiên đệ nhất động”. Nhìn từ
bên ngoài, cửa động như miệng một con rồng khổng lồ đang há rộng.
Động ăn sâu vào lòng núi. Đáy động rộng và phẳng, có thể chứa được mấy trăm
người. Ánh đèn, ánh nến lung linh. Những nhũ đá, cột đá muôn hình vạn trạng, lấp
lánh bảy sắc cầu vồng. Nào Hòn cậu, Hòn cô, nào Nong tằm, Né kén, nào Cây bạc,
Cây vàng, Cót thóc… Khách hành hương muốn cầu phúc, cầu lộc, cầu duyên… cứ
việc thắp nhang rồi thành tâm khấn vái Phật sẽ độ cho được như ý.
Đi hội chùa Hương ít nhất phải mất hai ngày mới thăm hết được các chùa. Ngồi
trong động Hinh Bồng, lắng tai nghe tiếng gió thổi tạo thành điệu nhạc du dương
trầm bổng, ta sẽ đắm mình trong không khí mơ màng của cõi mộng. Trên đỉnh núi
có tảng đá lớn và phẳng, tương truyền rằng đó là bàn cờ tiên. Mỗi năm một lần, các
vị Tiên ông lại xuống trần, đọ tài cao thấp ở đó.
Còn biết bao huyền thoại khác gắn liền với chùa Hương, tô đậm thêm vẻ kì bí và
linh thiêng của danh lam thắng cảnh này. Tạm biệt chùa Hương, trong tay mỗi du
khách đều có vài thứ mang về làm kỉ niệm. Chiếc khánh xà cừ buộc bằng chỉ đỏ
đeo vào cổ lấy may, cây gậy trúc đã theo chân suốt cuộc hành trình, chuỗi hạt bồ
đề,…
Du khách lên xe ra về mà lòng bâng khuâng, lưu luyến, mong cho chóng đến mùa
lễ hội năm sau. Chẳng ai bảo ai, mọi người cùng ngoái lại nhìn để in đậm thêm
trong tâm tưởng bức tranh tuyệt mỹ của phong cảnh Hương Sơn, để càng thêm yêu
mến, tự hào về giang sơn gấm vóc.
Tả cảnh lễ hội quê em - Mẫu 2
“Mng ngày Tết trên khắp quê tôi
Ngàn hoa thơm khoe sắc xinh tươi
Đàn em thơ khoe áo mới
Chạy tung tăng vui pháo hoa.”
Khắp nơi nơi trên mảnh đất hình chữ S thân thương đã rộn ràng vang khúc nhạc
đón xuân. Người dân thủ đô năm nay tưng bừng tham gia lễ hội đua thuyền rồng ở
Hồ Tây rộng lớn.
Hội đua thuyền diễn ra vào mùng 9 tháng Giêng. Lễ hội là hoạt động bổ ích được
tổ chức tạo không khi vui tươi, đồng thời nâng cao tinh thần đoàn kết cộng đồng.
Ngay từ sáng sớm, hai mươi bảy đội đua từ các quận huyện của thủ đô đã có mặt
để chuẩn bị bước vào cuộc đua. Dường như đêm qua trời mưa phùn nên sáng nay
mây mù giăng kín vạn vật. Cách nhau chừng đôi ba chục mét là mọi người đã
không thể nhìn thấy nhau, chỉ thấy một màn sương mờ mờ ảo ảo. Nhưng màn
sương ấy chẳng cản bước được các đội đua. Một lúc sau, người xem kéo đến càng
lúc càng đông. Sương cũng tan dần, bầu trời cũng sáng hơn. Phần lễ bắt đầu bằng
những tiết mục ca múa hát chào xuân tưng bừng, rộn rã. Ban tổ chức lần lượt giới
thiệu lễ hội và đánh tiếng trống mừng năm mới.
Hồi trống vang lừng kết thúc cũng là lúc phần hội bắt đầu. Mỗi đội khoảng hai
chục người mặc đồng phục theo màu sắc bước lên thuyền. Chiếc thuyền được sơn
các màu sắc đan xen sặc sỡ, mũi thuyền là đầu rồng và đuôi rồng. Khi tiếng trống
vang lên để báo hiệu trận đua bắt đầu, các đội bắt đầu chèo thuyền. Chiếc cờ bảy
sắc ở đuôi rồng bắt đầu bay phấp phới. Nhìn từ xa, các chiếc thuyền chẳng khác
nào những chú rồng đang đua nhau bay lượn. Các đội đưa mái chèo quẫy làn nước.
Mặt nước Hồ Tây tóe nước trắng xóa. Lúc này, ông mặt trời chẳng rõ thức dậy từ
bao giờ, vén màn sương trắng ban nãy khỏi thế gian. Nắng xuống, bầu không khí
hội đua càng thêm tưng bừng. Ven bờ, người dân và du khách hò reo cổ vũ không
ngừng. Trên mặt sông lúc bấy giờ có hai đội đang dẫn đầu: đội xanh Đan Phượng
và đội đỏ Tây Hồ. Nhanh như chớp, đội đỏ đã bơi sải tới gần đích. Chừng một phút
sau, con rồng đỏ vàng đã chạm dải băng-rôn giữa lòng hồ. Ban giam khảo tít còi và
hô lớn vào loa phát thanh tên đội về nhất. Các chú rồng khác cũng lần lượt đua
nhau bay về gần bờ. Ai nấy đều mừng vui, phấn khởi.
Đây là lần đầu tiên tôi được tham gia một lễ hội nhộn nhịp và vui tươi như vậy.
Một mùa xuân nữa lại sắp về, tôi tin chắc ai ai cũng đang nô nức chờ lễ hội đua
thuyền rồng năm nay.
Tả cảnh lễ hội quê em - Mẫu 3
Mong mỏi mãi, năm nay em mới được cha mẹ cho đi một chuyến hành hương về cội
nguồn. Đi thăm đền Hùng vào ngày 10 tháng 3 âm lịch. Qua cầu Bạch Hạc, thuộc
đất Vĩnh Phú, đã thấy ngọn núi Hùng cao lồng lộng in lên trên nền trời. Xung quanh
một dãy núi hùng vĩ, theo truyền thuyết thì đó đàn voi quy phục về đất Tổ,
nhưng có một con quay đuôi lại bị nhát dao chém vào đuôi đến nay còn dấu tích.
Đúng là một ngày hội, các cụ, các bà thì khăn đóng, áo dài, các anh các chị thì mặc
những bộ quần áo nẹp đỏ cổ kính thời xưa ớc kiệu các i về đền chính. Trời
tháng ba mát mẻ, vầng ơng chiếu xuống cây côi um tùm, rừng sơn, rừng cọ sum
suê, xanh mướt như ngọn núi Nghĩa Lĩnh vẫn ngạo nghễ uy nghi một cách khác
thường. Mỗi đám rước đi theo kiệu sơn son thiếp vàng, là đoàn người chiêng, trống
âm vang cả một vùng. Cổng đền Hùng ở chân núi phía tây, muốn thăm các đền phải
leo rất cao, cả thảy 495 bậc đá ong, uốn lượn theo triền núi.
Đền Hùng có mấy bậc cấp. Dưới cùng là đền Giếnghai giếng nước tương truyền
giếng tắm của ng chúa Mị ơng, con gái vua Hùng Vương đời thứ 18. Lên
cao nữa đền Hạ, theo thuyết minh, nơi đây nơi bà Âu Cơ sinh trăm người
con, chia nhau đi làm chủ các vùng, người con cả ở lại làm vua Hùng.
Lên cao gần 200 bậc nữa thì đến đền Trung, tương truyền đây là nơi vua Hùng cùng
với các Lạc hầu, Lạc tướng bàn việc nước hệ trọng. Đến đền Hùng Vương thứ 6 còn
thờ Phù Đổng nữa. Rồi lên cao hơn 100 bậc nữa là ngọn núi Hùng nơi thờ trời đất…
Giỗ Tổ vào mùa xuân, cho nên người ta còn sắm lễ bánh chưng, bánh giầy, xôi, gà,
hoa quả còn cả cái không khí mùa xuân hội hè tấp nập. Người ta đi thăm đất T
để nhớ lại cội nguồn, dâng lên tổ tiên tấm lòng thành kính của mình bằng nén
hương, lễ vật theo tục lệ, bất cứ ai, dù theo đạo Phật, đạo Gia tô, người Mường hay
người Kinh, người Thổ v.v... đều về đây với một tâm niệm về với cội nguồn dân tộc.
Bởi vậy, sau lời phát biểu của Bộ trưởng Văn hóa Trần Hoàn nói về ý nghĩa cội
nguồn dân tộc các cuộc vui mở ra nhiều hình, nhiều vẻ... Các gái Mường thì
lấy chày như cây gậy sơn đỏ xanh gõ xuống mặt trống xen lẫn với đoàn người đánh
chiêng cồng theo một nhịp điệu nghe lạ tai, hay hay. Lại cả đám nam nữ thanh
niên lấy chày xuống cái máng gỗ nhịp nhàng, rồi múa lân, múa tử, nhảy sạp
rất vui.
Đến dây cha mẹ em bao nhiêu người khác ai cũng nét mặt rạng rỡ, vui vẻ
những câu chuyện thường hay nói đến cái thời ấy “xã tắc vững bền, vua tôi hòa
thuận”, còn biết bao nhiêu truyền thuyết thú vị nữa không sao nhớ hết.
Như câu chuyện dưới chân núi làng Thậm Thình có một truyền thuyết viết lại bằng
thơ mà em chỉ thuộc được mấy câu:
Vua Hùng một sớm đi săn
Trưa tròn bóng nắng nghchân chốn này.
Dân dâng một quxôi đầy
Bánh chưng mấy cặp, bánh giầy mấy đôi.
Buổi tối, pháo hoa rực rỡ in lên nền trời nhưng cuộc vui vẫn chưa kết thúc. Hát hò,
nhảy múa, lễ bái vẫn tấp nập ồn ào.
Ra về lòng em còn nhớ mãi một chuyến đi thú vị. Em thật sự trông thấy được đất
Tổ từ mấy nghìn năm. đây hầu như đồi núi nhưng cũng đồng lúa bát
ngát dòng sông mênh mông... Núi non hùng vĩ, đường đi uốn khúc quanh co,
xứng đáng là một thủ đô của thời xa xưa.
Tả cảnh lễ hội quê em - Mẫu 4
thể nói Việt Nam đất nước của nhiều lễ hội. Trong dịp Tết Nguyên Đán, hầu
như ở khắp các địa phương đều tổ chức lễ hội mùa xuân với những trò chơi dân gian
vui tươi, bổ ích và giàu ý nghĩa. Đây cũng là phong tục tập quán tốt đẹp đã có từ lâu
đời của nhân dân ta. Tỉnh Tây quê em (nay thuộc Nội) những lễ hội nổi
tiếng được nhiều người biết đến.
Trước hết phải kể tới lễ hội chùa Hương. Chùa Hương một quần thể danh lam
thắng cảnh thuộc Hương Sơn, huyện Mỹ Đức. Tạo hóa đã hào phóng ban phát
cho nơi đây một vẻ đẹp thần tiên hiếm có. Những dãy núi đá vôi tím biếc, trập trùng,
quanh năm mây phủ, nổi bật trên đồng ruộng xanh ngắt, bao la, đúng sơn thủy
hữu tình. Động Hương Tích hàng chục ngôi chùa cổ cheo leo trên sườn núi đá,
ẩn mình giữa không gian tĩnh lặng, thanh khiết cùng! Sau Tết, chùa Hương mở
hội. Lễ hội kéo dài suốt từ mùng 6 tháng Giêng đến tận 15 tháng Ba Âm lịch. Hàng
chục vạn du khách từ muôn phương đổ về đây lễ Phật cầu may ngắm cảnh thiên
nhiên tuyệt mĩ, để cho tâm hồn lâng lâng thanh thoát, trút sạch những vướng bận đời
thường, thêm yêu cuộc sống.
Chùa Thầy Sài Sơn, huyện Quốc Oai thờ Đức Phật Thích Ca Thiền Từ
Đạo Hạnh với hóa thân ba kiếp sống của ông. Lễ hội chùa Thầy diễn ra từ mùng 5
đến mùng 7 tháng Ba Âm lịch với rất nhiều trò vui như đấu vật, cờ người, đánh đu…
Đặc biệt là trò múa rối nước biểu diễn ở thủy đình trước sân chùa thu hút đông đảo
người xem. Nhân vật chú Tễu với mái tóc trái đào nụ cười tươi rói tượng trưng
cho tinh thần lạc quan của người lao động.
Cùng dịp này còn lễ hội chùa Tây Phương. Tây Phương ngôi chùa nổi tiếng
bởi nghệ thuật kiến trúc điêu khắc tượng tinh xảo, được xây dựng cách đây đã
mấy trăm năm trên ngọn đồi Câu Lậu, Thạch Xá, huyện Thạch Thất. Mùng 6
tháng Ba Âm lịch, chùa Tây Phương mở hội đón khách hành ơng viếng chùa,
thăm tượng, lễ Phật và cầu mong mọi sự tốt lành cho năm mới.
Từ thị xã Sơn Tây đi vào thôn Vân Gia khoảng hai cây số, đền thờ Sơn Tinh uy
nghi tọa lạc trên đất cao hình con rùa quay đầu về hướng Đông xung quanh
rừng lim cổ thụ. Lễ hội đền Và hằng năm được tổ chức làm hai đợt (xuân thu nhị kì).
Hội xuân ngày 15 tháng Giêng có tục rước kiệu Đức Thánh Tản từ đền Và sang đền
Dội bên kia sông Hồng. Kiệu do các thanh niên trai tráng khiêng đi giữa đám rước
hàng ngàn người kéo dài qua các ngả đường, hội thu tổ chức vào 15 tháng Chín
tục đánh cá thờ, chọn những con cá lớnđẹp dể dâng cúng, cầu phúc thần ban cho
mưa thuận gió hòa, mọi điều tốt lành.
Rằm tháng Ba Âm lịch, ở xã Hồng Hà, huyện Đan Phượng có lễ hội diều Bá Giang,
nhắc nhở và tôn vinh ông Nguyễn Cả, người có công lớn giúp vua Đinh Tiên Hoàng
dẹp loạn mười hai sứ quân, đem lại cuộc sống thanh bình cho dân chúng. Trong phần
lễ có nghi thức trình diều, lễ dâng cúng bánh giầy và các phẩm vật. Trong phần hội
có các trò chơi truyền thống như thổi cơm thi bằng niêu đất, vừa đi vừa nấu sao cho
cơm chín dẻo, không sống, không khê. Trò chơi chủ yếu thi thả diều, diều của ai
đẹp và bay cao, có tiếng sáo vi vu hay nhất thì sẽ được Ban giám khảo trao cho giải
thưởng. Hội thi diều thành công sẽ báo trước một năm mới đầy may mắn.
Lễ hội GLa cũng rất nổi tiếng. Quy mô của đã được khẳng định qua câu ca dao:
Bơi Đăm, ớc Giá, hội Thầy
Vui thì vui vậy, chng tày Giã La.
Giã La có nghĩa là ngày tan hội của hai làng La Nội và Ỷ La, thuộc xã Dương Nội,
huyện Hoài Đức. Lễ hội này được tiến hành vào mùng 6 tháng Giêng hằng năm để
dân chúng bày tỏ lòng thành kính với vị Thành Hoàng chung Dương Cành, ngày
xưa đã công giúp vua Hùng dựng nước. Sau phần nghi lễ long trọng các trò
diễn dân gian tái hiện hành động anh hùng của Dương Cảnh diệt hổ ác trừ họa lớn.
Cỗ kiệu sơn son thiếp vàng lộng lẫy lót da hổ được trân trọng diễu hành trong không
khí nô nức, hào hứng của nhân dân trong vùng và đông đảo du khách đến tham gia.
Các trò chơi đề cao tinh thần đoàn kết thượng như kéo co, đấu vật, cờ người…
diễn ra sôi nổi, tưng bừng suốt mấy ngày liền. Đúng là vui như hội!
Các lễ hội trò chơi dân gian quê em đa dạng, phong phú, muôn màu muôn vẻ
chứng minh cho truyền thống lịch sử, văn hóa phong tục tập quán tốt đẹp từ
ngàn đời nay của dân tộc Việt. Qua đó, tình yêu thiên nhiên, tình yêu quê hương, đất
nước, nghĩa đồng bào càng thêm gắn khẳng định sức mạnh trí tuệ, sức mạnh
đoàn kết dựng nước giữ nước của dân tộc tạo thành một nguồn sống bất diệt
không gì ngăn cản nổi.
Tả cảnh lễ hội quê em - Mẫu 5
Vào đầu tháng ba âm lịch là quê em ai nấy đều rộn ràng chuẩn bị đi dự lễ hội Phủ
Dầy. Theo bố kể: hàng năm cứ đến ngày mồng 6 tháng 3 âm lịch là ngày tưởng
nhớ Công chúa Liễu Hạnh ở làng Kim Thái, Vân Cát, Vụ Bản, cách làng em
khoảng 10 cây số.
Sáng nay cả nhà dậy rất sớm, ăn cơm hãy còn tối đất để chuẩn bị đi lễ hội. Mọi
người ăn mặc rất chỉnh tề, em và bé Bông thì “diện” bộ đồ mới nhất. Ra đến đường
cái đã thấy từng đoàn người, vừa đi vừa cười nói vui vẻ, gia đình em cũng nhập hội
đi cho vui chân.
Khoảng 8 giờ thì đến Phủ Dầy. Chao ơi! Mọi con đường đi vào đền thờ chính đều
đông nghịt những người. Ô tô, xe máy bấm còi inh ỏi nhưng đường tắc không th
chạy nhanh được. Có lúc mẹ em phải bế bé Bông lên để len qua chỗ đông, còn em
phải nắm chặt tay bố kẻo bị lạc.
Đến trước ngôi đền chính đông nghẹt những người ăn mặc khăn áo sặc sỡ, vừa đi
vừa múa hát. Đền chính là một dãy nhà đồ sộ có ba gác chuông, càng đi vào sâu
càng thấy cảnh uy nghiêm, lộng lẫy những đồ thờ sơn son thếp vàng rực rỡ ẩn hiện
trong khói hương nghi ngút.
Sau khi ở khu đền chính ra, bố em dẫn chúng em đến thăm khu lăng mộ của bà
Chúa. Chuyện kể rằng trước kia bà báo mộng cho vua sinh hoàng tử, cho nên nhà
vua đã cho mang đá ngũ sắc và nhiều gỗ quý ở Huế ra để xây dựng thành một lăng
tẩm rất to lớn và đẹp.
Trước khi ra về chúng em còn được vào làng Kim Thái xem ngôi đền nhỏ, bên
cạnh đó có cây chuối thần mà trước đây vài năm nó nở ra buồng có từ 120 đến 150
nải. Đi qua chỗ bán hàng bố em mua cho hai anh em mỗi đứa một cái trống ếch,
đánh kêu “bông bông” rất vui tai.
Ra về đi được một quãng xa em còn quay lại nhìn phong cảnh Phủ Dầy sao mà
hùng vĩ và đẹp đến thế. Đã bao đời nay những người thợ nề, thợ mộc đã góp công
xây dựng nên một khu di tích lịch sử về bà Chúa Liễu Hạnh, và là vẻ đẹp của quê
hương Nam Định mà nhiều người đi xa thường nhớ tới.
| 1/8

Preview text:

Tả một lễ hội ở quê em lớp 6
A. Dàn ý Tả cảnh lễ hội quê em lớp 6
Lập dàn ý Tả cảnh lễ hội quê em - Mẫu 1 1. Mở bài
• Vào đầu tháng ba âm lịch là quê em ai nấy đều rộn ràng chuẩn bị đi dự lễ hội Phủ Dầy. 2. Thân bài
• Mọi con đường đi vào đền thờ chính đều đông nghịt những người.
• Đến trước ngôi đền chính đông nghẹt những người ăn mặc khăn áo sặc
sỡ, vừa đi vừa múa hát.
• Càng đi vào sâu càng thấy cảnh uy nghiêm, lộng lẫy những đồ thờ sơn
son thếp vàng rực rỡ ẩn hiện trong khói hương nghi ngút.
• Sau khi ở khu đền chính ra, bố em dẫn chúng em đến thăm khu lăng mộ của bà Chúa.
• Trước khi ra về chúng em còn được vào làng Kim Thái xem ngôi đền
nhỏ, bên cạnh đó có cây chuối thần 3. Kết bài
• Ra về đi được một quãng xa em còn quay lại nhìn phong cảnh Phủ Dầy
sao mà hùng vĩ và đẹp đến thế
Lập dàn ý Tả cảnh lễ hội quê em - Mẫu 2
1. Mở bài: Giới thiệu về lễ hội quê em (Lễ hội đua thuyền) 2. Thân bài
- Thời gian diễn ra lễ hội - Không khí lễ hội: • Đông vui tấp nập
• Tiếng trống, tiếng hò reo cổ vũ vang vọng. - Diễn biến lễ hội:
• Các đội vào vị trí xuất phát
• Sau tiếng còi của trọng tài, đội viên dùng hết sức để chèo thuyền
• Đội nào về đích trước thì sẽ giành chiến thắng - Ý nghĩa của lễ hội:
• Hoạt động truyền thống của địa phương
• Hoạt động vui chơi giải trí sau những ngày lao động mệt mỏi
• Nâng cao tinh thần đoàn kết cộng đồng
3. Kết bài: Cảm xúc của em khi tham gia lễ hội
B. Tả một lễ hội ở quê em lớp 6 Ngắn gọn
Tả một lễ hội ở quê em Ngắn gọn - Mẫu 1
Mỗi năm một lần vào Tết Độc Lập 2-9, quê em lại rộn ràng với lễ hội đua thuyền.
Đây là ngày hội lớn thứ hai ở quê em, chỉ xếp sau Tết Nguyên Đán.
Để chuẩn bị cho lễ hội này, từ trước đó cả tháng, trai tráng trong làng đã tụ tập để
rèn luyện và trang trí thuyền. Sát ngày lễ hội bắt đầu, đoàn an ninh sẽ đi kiểm tra
toàn bộ chiều dài con sông diễn ra lễ hội để đảm bảo an toàn cho cả người thi đấu và
khách đến xem. Sáng 2-9, mới 5h sáng, trời còn chưa sáng hẳn, người đến xem hội
đã đứng kín hết hai bên bờ sông. Các đội thi cũng đã áo mũ chỉnh tề, sẵn sàng chờ
lệnh. Sau nghi thức dâng lễ, thì cuộc đua của lễ hội chính thức bắt đầu. Ngay sau
tiếng còi của trọng tài, các con thuyền lao vút về phía trước. Mỗi chiếc thuyền có
một người ngồi đánh trống, âm thanh dồn dập. Các trai tráng ra sức khua mái chèo
mạnh mẽ, đều như những cỗ máy được lập trình sẵn. Hai bên bờ, người dân đến xem
còn náo nhiệt hơn các đội thi. Họ lội cả xuống mé sông, đứng tràn ra cả lòng đường,
hò hét cổ vũ ầm trời, rồi di chuyển theo các đội thi, khiến bờ sông ngày thường vốn
yên bình nay trở nên náo nhiệt. Ngày diễn ra lễ hội, chỉ có con sông là nơi đông đúc
nhất cả huyện. Từ chợ búa, trường học, quán xá đều vắng hoe. Tất cả mọi người đổ
dồn về đây xem hội, từ lúc sáng sớm đến tận trưa, chẳng cần nghỉ ngơi hay ăn uống.
Khi đội nào vươn lên dẫn đầu, cổ động viên sẽ sung sướng reo hò, ôm chầm lấy nhau
hạnh phúc. Không phân biệt độ tuổi, sang giàu, họ đến với lễ hội bằng tình yêu chân
thành nhất dành cho đội đua của tổ, thôn mình.
Tuy lễ hội đua thuyền quê em không có quy mô lớn và nổi tiếng như các lễ hội khác
trên cả nước. Nhưng đối với em và bà con nơi đây, thì lễ hội này chính là ngày hội
tuyệt vời và ý nghĩa nhất.
Tả một lễ hội ở quê em Ngắn gọn - Mẫu 2
Nhắc đến lễ hội, em lại nhớ đến lễ hội đua thuyền được tổ chức hằng năm, cạnh cầu
Đà Rằng trên sông Ba, con sông hiền hoà chảy qua tỉnh Phú Yên quê em.
Khi mà mọi thí sinh ở các chiếc thuyền đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, một tiếng súng
vang lên. Chẳng nói, chẳng rằng, tất cả mọi người trên các chiếc thuyền đều ra sức
chèo, mồ hôi rơi ướt đẫm lưng họ, xung quanh là tiếng cổ vũ, reo hò đầy nhiệt tình
của mọi người. Những chiếc thuyền rẽ nước lao đi, khiến cho mặt nước vốn dĩ hiền
hoà, phẳng lặng nay bỗng nổi sóng cuồn cuộn lên. Những thí sinh chèo càng lúc
càng nhanh, càng hăng say hơn. Gần tới đích rồi! Bỗng một chiếc thuyền bức phá
về đích, các chiếc thuyền khác cũng cố gắng chạy thật nhanh không kém. Đây đúng
là lúc mà mọi người hăng hái, hồi hộp nhất trong suốt cả chặng đường đua. Một
chiếc thuyền về đích trước tiên, nhưng chưa phải thế là xong. Họ còn phải cử một
người chạy thật nhanh về đích, gắn lá cờ vào vị trí của mình trước nhất là thắng.
Những người chiến thắng vui mừng khuôn xiết, nét rạng rỡ trên khuôn mặt họ như
xua tan đi nỗi mệt nhọc. Khi lễ hội kết thúc, mọi người đều ra về trong một vẻ phấn khởi vô cùng.
Lễ hội đua thuyền ở quê em là như thế đấy!
C. Tả cảnh lễ hội quê em lớp 6
Tả cảnh lễ hội quê em - Mẫu 1
Lễ hội chùa Hương đã có từ lâu đời. Hằng năm, cứ đến mùng sáu tháng Giêng sau
Tết Nguyên Đán là lễ hội bắt đầu và kéo dài gần như suốt mùa xuân. Khách hành
hương từ khắp mọi miền đất nước, Việt kiều và du khách nước ngoài nườm nượp
đổ về đây vừa để cầu mong một năm mới tốt lành, vừa để được đắm mình trong
khung cảnh thần tiên của Hương Sơn.
Thắng cảnh Hương Sơn thuộc huyện Mỹ Đức, Hà Nội cách trung tâm khoảng 70
km về phía Tây Nam. Đi ô tô qua thị xã Hà Đông, Vân Đình, thẳng đến bến Đục
thì dừng. Bắt đầu từ đây đã là địa phận Hương Sơn. Du khách xuống đò dọc, lướt
theo dòng suối Yến trong xanh chảy giữa hai bên là cánh đồng lúa mơn mởn.
Trước mắt là dãy núi trập trùng tím biếc, ẩn hiện trong mây trắng, đẹp vô cùng!
Có thể nói quần thể Hương Sơn là sự kết hợp tuyệt vời giữa kì công của Tạo hóa
với bàn tay khéo léo, tài hoa của con người. Các ngôi chùa được xây dựng rải rác
trên triền núi đá vôi, thấp thoáng dưới rừng cây xanh thẳm. Từ chân núi treo ngược
lên hàng ngàn bậc đá cheo leo, gập ghềnh, khách hành hương sẽ lần lượt thắp
nhang ở chùa Ngoài, rồi vào chùa Trong, lên chùa Giải Oan, chùa Thiên Trù với
động Hinh Bồng, động Hương Tích…
Chùa nào cũng cổ kính, uy nghi, đèn nến chập chờn giữa làn khói hương mờ mờ,
ảo ảo, tạo nên không khí huyền bí, linh thiêng. Mỗi người đến chùa Hương với một
tâm trạng, một ước nguyện riêng tư, nhưng điều chung nhất là cảm giác trút bỏ
được những vướng bận hằng ngày của đời thường, cả thể xác lẫn tâm hồn đều lâng lâng, thoát tục.
Trên con đường dốc đá quanh có, dòng người nối đuôi nhau lên xuống. Già, trẻ,
gái, trai đủ mọi lứa tuổi, đủ mọi miền quê. Lạ hóa thành quen qua câu chào: “Nam
mô A di đà Phật”. Nhiều cụ bà chít khăn mỏ quạ, áo tứ thân bằng the nâu thắt vạt,
tràng hạt đeo trên cổ, tay chống cây gậy trúc, bước chân đi dẻo dai chẳng kém
thanh niên. Tiếng “Nam mô” râm ran suốt mọi nẻo đường.
Hương Sơn có rất nhiều hang động nhưng lớn nhất, kì thú nhất vẫn là động Hương
Tích. Lên đến đây, du khách phóng tầm mắt nhìn bốn phía, mọi mệt nhọc sẽ tan
biến hết, trong lòng lâng lâng niềm hứng khởi lạ thường. Trập trùng núi, trập trùng
mây. Trên triền núi, dưới thung sâu, hoa mơ nở trắng như tuyết điểm, hương thơm
thoang thoảng trong gió xuân.
Tiếng chim ríu rít, tiếng suối róc rách văng vẳng lúc gần, lúc xa. Quả là một bức
tranh thiên nhiên sơn thủy hữu tình. Đứng trên cửa động, du khách khoan khoái hít
căng lồng ngực không khí thơm tho, trong lành trước khi bước xuống động. Động
Hương Tích được chúa Trịnh Sâm ca ngợi là “Nam thiên đệ nhất động”. Nhìn từ
bên ngoài, cửa động như miệng một con rồng khổng lồ đang há rộng.
Động ăn sâu vào lòng núi. Đáy động rộng và phẳng, có thể chứa được mấy trăm
người. Ánh đèn, ánh nến lung linh. Những nhũ đá, cột đá muôn hình vạn trạng, lấp
lánh bảy sắc cầu vồng. Nào Hòn cậu, Hòn cô, nào Nong tằm, Né kén, nào Cây bạc,
Cây vàng, Cót thóc… Khách hành hương muốn cầu phúc, cầu lộc, cầu duyên… cứ
việc thắp nhang rồi thành tâm khấn vái Phật sẽ độ cho được như ý.
Đi hội chùa Hương ít nhất phải mất hai ngày mới thăm hết được các chùa. Ngồi
trong động Hinh Bồng, lắng tai nghe tiếng gió thổi tạo thành điệu nhạc du dương
trầm bổng, ta sẽ đắm mình trong không khí mơ màng của cõi mộng. Trên đỉnh núi
có tảng đá lớn và phẳng, tương truyền rằng đó là bàn cờ tiên. Mỗi năm một lần, các
vị Tiên ông lại xuống trần, đọ tài cao thấp ở đó.
Còn biết bao huyền thoại khác gắn liền với chùa Hương, tô đậm thêm vẻ kì bí và
linh thiêng của danh lam thắng cảnh này. Tạm biệt chùa Hương, trong tay mỗi du
khách đều có vài thứ mang về làm kỉ niệm. Chiếc khánh xà cừ buộc bằng chỉ đỏ
đeo vào cổ lấy may, cây gậy trúc đã theo chân suốt cuộc hành trình, chuỗi hạt bồ đề,…
Du khách lên xe ra về mà lòng bâng khuâng, lưu luyến, mong cho chóng đến mùa
lễ hội năm sau. Chẳng ai bảo ai, mọi người cùng ngoái lại nhìn để in đậm thêm
trong tâm tưởng bức tranh tuyệt mỹ của phong cảnh Hương Sơn, để càng thêm yêu
mến, tự hào về giang sơn gấm vóc.
Tả cảnh lễ hội quê em - Mẫu 2
“Mừng ngày Tết trên khắp quê tôi
Ngàn hoa thơm khoe sắc xinh tươi
Đàn em thơ khoe áo mới
Chạy tung tăng vui pháo hoa.”
Khắp nơi nơi trên mảnh đất hình chữ S thân thương đã rộn ràng vang khúc nhạc
đón xuân. Người dân thủ đô năm nay tưng bừng tham gia lễ hội đua thuyền rồng ở Hồ Tây rộng lớn.
Hội đua thuyền diễn ra vào mùng 9 tháng Giêng. Lễ hội là hoạt động bổ ích được
tổ chức tạo không khi vui tươi, đồng thời nâng cao tinh thần đoàn kết cộng đồng.
Ngay từ sáng sớm, hai mươi bảy đội đua từ các quận huyện của thủ đô đã có mặt
để chuẩn bị bước vào cuộc đua. Dường như đêm qua trời mưa phùn nên sáng nay
mây mù giăng kín vạn vật. Cách nhau chừng đôi ba chục mét là mọi người đã
không thể nhìn thấy nhau, chỉ thấy một màn sương mờ mờ ảo ảo. Nhưng màn
sương ấy chẳng cản bước được các đội đua. Một lúc sau, người xem kéo đến càng
lúc càng đông. Sương cũng tan dần, bầu trời cũng sáng hơn. Phần lễ bắt đầu bằng
những tiết mục ca múa hát chào xuân tưng bừng, rộn rã. Ban tổ chức lần lượt giới
thiệu lễ hội và đánh tiếng trống mừng năm mới.
Hồi trống vang lừng kết thúc cũng là lúc phần hội bắt đầu. Mỗi đội khoảng hai
chục người mặc đồng phục theo màu sắc bước lên thuyền. Chiếc thuyền được sơn
các màu sắc đan xen sặc sỡ, mũi thuyền là đầu rồng và đuôi rồng. Khi tiếng trống
vang lên để báo hiệu trận đua bắt đầu, các đội bắt đầu chèo thuyền. Chiếc cờ bảy
sắc ở đuôi rồng bắt đầu bay phấp phới. Nhìn từ xa, các chiếc thuyền chẳng khác
nào những chú rồng đang đua nhau bay lượn. Các đội đưa mái chèo quẫy làn nước.
Mặt nước Hồ Tây tóe nước trắng xóa. Lúc này, ông mặt trời chẳng rõ thức dậy từ
bao giờ, vén màn sương trắng ban nãy khỏi thế gian. Nắng xuống, bầu không khí
hội đua càng thêm tưng bừng. Ven bờ, người dân và du khách hò reo cổ vũ không
ngừng. Trên mặt sông lúc bấy giờ có hai đội đang dẫn đầu: đội xanh Đan Phượng
và đội đỏ Tây Hồ. Nhanh như chớp, đội đỏ đã bơi sải tới gần đích. Chừng một phút
sau, con rồng đỏ vàng đã chạm dải băng-rôn giữa lòng hồ. Ban giam khảo tít còi và
hô lớn vào loa phát thanh tên đội về nhất. Các chú rồng khác cũng lần lượt đua
nhau bay về gần bờ. Ai nấy đều mừng vui, phấn khởi.
Đây là lần đầu tiên tôi được tham gia một lễ hội nhộn nhịp và vui tươi như vậy.
Một mùa xuân nữa lại sắp về, tôi tin chắc ai ai cũng đang nô nức chờ lễ hội đua thuyền rồng năm nay.
Tả cảnh lễ hội quê em - Mẫu 3
Mong mỏi mãi, năm nay em mới được cha mẹ cho đi một chuyến hành hương về cội
nguồn. Đi thăm đền Hùng vào ngày 10 tháng 3 âm lịch. Qua cầu Bạch Hạc, thuộc
đất Vĩnh Phú, đã thấy ngọn núi Hùng cao lồng lộng in lên trên nền trời. Xung quanh
là một dãy núi hùng vĩ, theo truyền thuyết thì đó là đàn voi quy phục về đất Tổ,
nhưng có một con quay đuôi lại bị nhát dao chém vào đuôi đến nay còn dấu tích.
Đúng là một ngày hội, các cụ, các bà thì khăn đóng, áo dài, các anh các chị thì mặc
những bộ quần áo nẹp đỏ cổ kính thời xưa rước kiệu ở các nơi về đền chính. Trời
tháng ba mát mẻ, vầng dương chiếu xuống cây côi um tùm, rừng sơn, rừng cọ sum
suê, xanh mướt như ngọn núi Nghĩa Lĩnh vẫn ngạo nghễ uy nghi một cách khác
thường. Mỗi đám rước đi theo kiệu sơn son thiếp vàng, là đoàn người chiêng, trống
âm vang cả một vùng. Cổng đền Hùng ở chân núi phía tây, muốn thăm các đền phải
leo rất cao, cả thảy 495 bậc đá ong, uốn lượn theo triền núi.
Đền Hùng có mấy bậc cấp. Dưới cùng là đền Giếng có hai giếng nước tương truyền
là giếng tắm của công chúa Mị Nương, con gái vua Hùng Vương đời thứ 18. Lên
cao nữa là đền Hạ, theo cô thuyết minh, nơi đây là nơi bà Âu Cơ sinh trăm người
con, chia nhau đi làm chủ các vùng, người con cả ở lại làm vua Hùng.
Lên cao gần 200 bậc nữa thì đến đền Trung, tương truyền đây là nơi vua Hùng cùng
với các Lạc hầu, Lạc tướng bàn việc nước hệ trọng. Đến đền Hùng Vương thứ 6 còn
thờ Phù Đổng nữa. Rồi lên cao hơn 100 bậc nữa là ngọn núi Hùng nơi thờ trời đất…
Giỗ Tổ vào mùa xuân, cho nên người ta còn sắm lễ bánh chưng, bánh giầy, xôi, gà,
hoa quả và còn cả cái không khí mùa xuân hội hè tấp nập. Người ta đi thăm đất Tổ
để nhớ lại cội nguồn, và dâng lên tổ tiên tấm lòng thành kính của mình bằng nén
hương, lễ vật theo tục lệ, bất cứ ai, dù theo đạo Phật, đạo Gia tô, người Mường hay
người Kinh, người Thổ v.v... đều về đây với một tâm niệm về với cội nguồn dân tộc.
Bởi vậy, sau lời phát biểu của Bộ trưởng Văn hóa Trần Hoàn nói về ý nghĩa cội
nguồn dân tộc là các cuộc vui mở ra nhiều hình, nhiều vẻ... Các cô gái Mường thì
lấy chày như cây gậy sơn đỏ xanh gõ xuống mặt trống xen lẫn với đoàn người đánh
chiêng cồng theo một nhịp điệu nghe lạ tai, hay hay. Lại có cả đám nam nữ thanh
niên lấy chày gõ xuống cái máng gỗ nhịp nhàng, rồi múa lân, múa sư tử, nhảy sạp rất vui.
Đến dây cha mẹ em và bao nhiêu người khác ai cũng có nét mặt rạng rỡ, vui vẻ và
những câu chuyện thường hay nói đến cái thời ấy “xã tắc vững bền, vua tôi hòa
thuận”, còn biết bao nhiêu truyền thuyết thú vị nữa không sao nhớ hết.
Như câu chuyện dưới chân núi làng Thậm Thình có một truyền thuyết viết lại bằng
thơ mà em chỉ thuộc được mấy câu:
Vua Hùng một sớm đi săn
Trưa tròn bóng nắng nghỉ chân chốn này.
Dân dâng một quả xôi đầy
Bánh chưng mấy cặp, bánh giầy mấy đôi.
Buổi tối, pháo hoa rực rỡ in lên nền trời nhưng cuộc vui vẫn chưa kết thúc. Hát hò,
nhảy múa, lễ bái vẫn tấp nập ồn ào.
Ra về mà lòng em còn nhớ mãi một chuyến đi thú vị. Em thật sự trông thấy được đất
Tổ dã có từ mấy nghìn năm. Ở đây hầu như là đồi núi nhưng cũng có đồng lúa bát
ngát và dòng sông mênh mông... Núi non hùng vĩ, đường đi uốn khúc quanh co,
xứng đáng là một thủ đô của thời xa xưa.
Tả cảnh lễ hội quê em - Mẫu 4
Có thể nói Việt Nam là đất nước của nhiều lễ hội. Trong dịp Tết Nguyên Đán, hầu
như ở khắp các địa phương đều tổ chức lễ hội mùa xuân với những trò chơi dân gian
vui tươi, bổ ích và giàu ý nghĩa. Đây cũng là phong tục tập quán tốt đẹp đã có từ lâu
đời của nhân dân ta. Tỉnh Hà Tây quê em (nay thuộc Hà Nội) có những lễ hội nổi
tiếng được nhiều người biết đến.
Trước hết phải kể tới lễ hội chùa Hương. Chùa Hương là một quần thể danh lam
thắng cảnh thuộc xã Hương Sơn, huyện Mỹ Đức. Tạo hóa đã hào phóng ban phát
cho nơi đây một vẻ đẹp thần tiên hiếm có. Những dãy núi đá vôi tím biếc, trập trùng,
quanh năm mây phủ, nổi bật trên đồng ruộng xanh ngắt, bao la, đúng là sơn thủy
hữu tình. Động Hương Tích và hàng chục ngôi chùa cổ cheo leo trên sườn núi đá,
ẩn mình giữa không gian tĩnh lặng, thanh khiết vô cùng! Sau Tết, chùa Hương mở
hội. Lễ hội kéo dài suốt từ mùng 6 tháng Giêng đến tận 15 tháng Ba Âm lịch. Hàng
chục vạn du khách từ muôn phương đổ về đây lễ Phật cầu may và ngắm cảnh thiên
nhiên tuyệt mĩ, để cho tâm hồn lâng lâng thanh thoát, trút sạch những vướng bận đời
thường, thêm yêu cuộc sống.
Chùa Thầy ở xã Sài Sơn, huyện Quốc Oai thờ Đức Phật Thích Ca và Thiền sư Từ
Đạo Hạnh với hóa thân ba kiếp sống của ông. Lễ hội chùa Thầy diễn ra từ mùng 5
đến mùng 7 tháng Ba Âm lịch với rất nhiều trò vui như đấu vật, cờ người, đánh đu…
Đặc biệt là trò múa rối nước biểu diễn ở thủy đình trước sân chùa thu hút đông đảo
người xem. Nhân vật chú Tễu với mái tóc trái đào và nụ cười tươi rói tượng trưng
cho tinh thần lạc quan của người lao động.
Cùng dịp này còn có lễ hội chùa Tây Phương. Tây Phương là ngôi chùa nổi tiếng
bởi nghệ thuật kiến trúc và điêu khắc tượng tinh xảo, được xây dựng cách đây đã
mấy trăm năm trên ngọn đồi Câu Lậu, xã Thạch Xá, huyện Thạch Thất. Mùng 6
tháng Ba Âm lịch, chùa Tây Phương mở hội đón khách hành hương viếng chùa,
thăm tượng, lễ Phật và cầu mong mọi sự tốt lành cho năm mới.
Từ thị xã Sơn Tây đi vào thôn Vân Gia khoảng hai cây số, đền Và thờ Sơn Tinh uy
nghi tọa lạc trên gò đất cao hình con rùa quay đầu về hướng Đông xung quanh là
rừng lim cổ thụ. Lễ hội đền Và hằng năm được tổ chức làm hai đợt (xuân thu nhị kì).
Hội xuân ngày 15 tháng Giêng có tục rước kiệu Đức Thánh Tản từ đền Và sang đền
Dội bên kia sông Hồng. Kiệu do các thanh niên trai tráng khiêng đi giữa đám rước
hàng ngàn người kéo dài qua các ngả đường, hội thu tổ chức vào 15 tháng Chín có
tục đánh cá thờ, chọn những con cá lớn và đẹp dể dâng cúng, cầu phúc thần ban cho
mưa thuận gió hòa, mọi điều tốt lành.
Rằm tháng Ba Âm lịch, ở xã Hồng Hà, huyện Đan Phượng có lễ hội diều Bá Giang,
nhắc nhở và tôn vinh ông Nguyễn Cả, người có công lớn giúp vua Đinh Tiên Hoàng
dẹp loạn mười hai sứ quân, đem lại cuộc sống thanh bình cho dân chúng. Trong phần
lễ có nghi thức trình diều, lễ dâng cúng bánh giầy và các phẩm vật. Trong phần hội
có các trò chơi truyền thống như thổi cơm thi bằng niêu đất, vừa đi vừa nấu sao cho
cơm chín dẻo, không sống, không khê. Trò chơi chủ yếu là thi thả diều, diều của ai
đẹp và bay cao, có tiếng sáo vi vu hay nhất thì sẽ được Ban giám khảo trao cho giải
thưởng. Hội thi diều thành công sẽ báo trước một năm mới đầy may mắn.
Lễ hội Giã La cũng rất nổi tiếng. Quy mô của nó đã được khẳng định qua câu ca dao:
Bơi Đăm, rước Giá, hội Thầy
Vui thì vui vậy, chẳng tày Giã La.
Giã La có nghĩa là ngày tan hội của hai làng La Nội và Ỷ La, thuộc xã Dương Nội,
huyện Hoài Đức. Lễ hội này được tiến hành vào mùng 6 tháng Giêng hằng năm để
dân chúng bày tỏ lòng thành kính với vị Thành Hoàng chung là Dương Cành, ngày
xưa đã có công giúp vua Hùng dựng nước. Sau phần nghi lễ long trọng là các trò
diễn dân gian tái hiện hành động anh hùng của Dương Cảnh diệt hổ ác trừ họa lớn.
Cỗ kiệu sơn son thiếp vàng lộng lẫy lót da hổ được trân trọng diễu hành trong không
khí nô nức, hào hứng của nhân dân trong vùng và đông đảo du khách đến tham gia.
Các trò chơi đề cao tinh thần đoàn kết và thượng võ như kéo co, đấu vật, cờ người…
diễn ra sôi nổi, tưng bừng suốt mấy ngày liền. Đúng là vui như hội!
Các lễ hội và trò chơi dân gian ở quê em đa dạng, phong phú, muôn màu muôn vẻ
chứng minh cho truyền thống lịch sử, văn hóa và phong tục tập quán tốt đẹp có từ
ngàn đời nay của dân tộc Việt. Qua đó, tình yêu thiên nhiên, tình yêu quê hương, đất
nước, nghĩa đồng bào càng thêm gắn bó và khẳng định sức mạnh trí tuệ, sức mạnh
đoàn kết dựng nước và giữ nước của dân tộc tạo thành một nguồn sống bất diệt – không gì ngăn cản nổi.
Tả cảnh lễ hội quê em - Mẫu 5
Vào đầu tháng ba âm lịch là quê em ai nấy đều rộn ràng chuẩn bị đi dự lễ hội Phủ
Dầy. Theo bố kể: hàng năm cứ đến ngày mồng 6 tháng 3 âm lịch là ngày tưởng
nhớ Công chúa Liễu Hạnh ở làng Kim Thái, Vân Cát, Vụ Bản, cách làng em khoảng 10 cây số.
Sáng nay cả nhà dậy rất sớm, ăn cơm hãy còn tối đất để chuẩn bị đi lễ hội. Mọi
người ăn mặc rất chỉnh tề, em và bé Bông thì “diện” bộ đồ mới nhất. Ra đến đường
cái đã thấy từng đoàn người, vừa đi vừa cười nói vui vẻ, gia đình em cũng nhập hội đi cho vui chân.
Khoảng 8 giờ thì đến Phủ Dầy. Chao ơi! Mọi con đường đi vào đền thờ chính đều
đông nghịt những người. Ô tô, xe máy bấm còi inh ỏi nhưng đường tắc không thể
chạy nhanh được. Có lúc mẹ em phải bế bé Bông lên để len qua chỗ đông, còn em
phải nắm chặt tay bố kẻo bị lạc.
Đến trước ngôi đền chính đông nghẹt những người ăn mặc khăn áo sặc sỡ, vừa đi
vừa múa hát. Đền chính là một dãy nhà đồ sộ có ba gác chuông, càng đi vào sâu
càng thấy cảnh uy nghiêm, lộng lẫy những đồ thờ sơn son thếp vàng rực rỡ ẩn hiện
trong khói hương nghi ngút.
Sau khi ở khu đền chính ra, bố em dẫn chúng em đến thăm khu lăng mộ của bà
Chúa. Chuyện kể rằng trước kia bà báo mộng cho vua sinh hoàng tử, cho nên nhà
vua đã cho mang đá ngũ sắc và nhiều gỗ quý ở Huế ra để xây dựng thành một lăng
tẩm rất to lớn và đẹp.
Trước khi ra về chúng em còn được vào làng Kim Thái xem ngôi đền nhỏ, bên
cạnh đó có cây chuối thần mà trước đây vài năm nó nở ra buồng có từ 120 đến 150
nải. Đi qua chỗ bán hàng bố em mua cho hai anh em mỗi đứa một cái trống ếch,
đánh kêu “bông bông” rất vui tai.
Ra về đi được một quãng xa em còn quay lại nhìn phong cảnh Phủ Dầy sao mà
hùng vĩ và đẹp đến thế. Đã bao đời nay những người thợ nề, thợ mộc đã góp công
xây dựng nên một khu di tích lịch sử về bà Chúa Liễu Hạnh, và là vẻ đẹp của quê
hương Nam Định mà nhiều người đi xa thường nhớ tới.