Văn mẫu lớp 6 Kết nối tri thức bài Viết đoạn văn ngắn 8 đến 10 câu về một kỉ niệm đã nuôi dưỡng tâm hồn em

Văn mẫu lớp 6 Kết nối tri thức bài Viết đoạn văn ngắn 8 đến 10 câu về một kỉ niệm đã nuôi dưỡng tâm hồn em được trình bày khoa học, chi tiết qua đó giúp các bạn có thể tham khảo để nâng cao trình học văn học của mình với những bài văn mẫu hay và sáng tạo. Các bạn xem và tải về ở bên dưới.

Viết đoạn văn ngắn 8 đến 10 câu về một kỉ niệm đã nuôi dưỡng tâm hồn em
Viết đoạn văn ngắn Kể về một kỉ niệm đã nuôi ng m hồn em mẫu 1
(1) ngoại của em một người làm nón thủ công. (2) Lúc n nhỏ, em thường
ngồi chơi bên chân bà, nhìn tỉ mẩn xếp từng chiếc lá, nắn từng khung tròn, rồi
may thành chiếc nón các dì, các mẹ ai ai cũng đội. (3) Em nhớ nhất, chính
lần được theo đi hái cọ để làm nón. (4) Dưới bóng mát rượi của rừng cọ xanh
um, em cầm theo chiếc giỏ, lẫm chẫm theo chân thu hoạch cọ. (5) cắt cọ
rồi tỉa thành từng mảnh dài, còn em sẽ xếp chúng vào giỏ thật gọn gàng. (6) Cứ thế,
chiếc giỏ tre dần đầy ắp từng mảnh cọ xanh xanh. (7) Em vẫn nhớ như in cảm giác
được bàn tay nhăn nheo đầy những vết chai sạn của xoa nhẹ lên mái tóc, vuốt đi
những giọt mồ hôi trên trán em. (8) Lúc ấy, em vui sướng cùng bởi đã được làm
một việc đó giúp cho đỡ vất vả. (9) Sau này, không còn may nón nữa
cùng cả nhà em chuyển lên thành phố sống. (10 ) Nhưng những kỉ niệm tuyệt vời về
chiều lên rừng hái cọ xem m nón ấy, em sẽ không bao giờ quên.
Viết đoạn văn Kể về một kỉ niệm đã nuôi ng tâm hồn em mẫu 2
(1) Một trong những kỉ niệm tuyệt vời nhất em nhớ mãi, chính lần đầu tiên
được mẹ dạy viết chữ. (2) Em vẫn nhớ, đó một buổi sáng mùa mát mẻ, tiếng
chim hót líu lo trên cành bưởi trước cửa sổ. (3) Mẹ đã âu yếm dùng bàn tay của nh
nắm lấy tay phải của em, sửa cho em từng ngón tay sao cho cầm bút đúng thế. (4)
Rồi theo nhịp tay của mẹ, bàn tay em dần dần đưa lên, hạ xuống, viết thành chữ “o”
đầu tiên của mình. (5) Cảm giác ấm áp từ bàn tay mẹ, từ lồng ngực mẹ, từ hơi thở
của mẹ sáng hôm ấy, lâng lâng khó tả. (6) Chữ “o” đầu tiên ấy không tròn trĩnh,
không đẹp hơi méo, lại chẳng đúng hàng tay em n run quá, nhưng em vẫn
thích cùng, bởi mang một ý nghĩa cùng đặc biệt, đánh giấu một giây
phút lịch sử. (7) Em vẫn nhớ lắm, nụ cười hạnh phúc của mẹ khi em hoàn thành xong
chữ cái ấy. (8) Mẹ trìu mến xoe đầu em, thơm lên em, không ngừng khen ngợi
khích lệ. (9) Chính nhờ mẹ, em thêm tự tin động lực để học tập chăm
chỉ, đạt được các thành tích tốt sau này. (10) Kỉ niệm đáng nhớ cùng “cô giáo đặc
biệt” đó, em mãi lưu giữ trong tim mình.
| 1/1

Preview text:

Viết đoạn văn ngắn 8 đến 10 câu về một kỉ niệm đã nuôi dưỡng tâm hồn em
Viết đoạn văn ngắn Kể về một kỉ niệm đã nuôi dưỡng tâm hồn em mẫu 1
(1) Bà ngoại của em là một người làm nón lá thủ công. (2) Lúc còn nhỏ, em thường
ngồi chơi bên chân bà, nhìn bà tỉ mẩn xếp từng chiếc lá, nắn từng khung tròn, rồi
may thành chiếc nón lá mà các dì, các mẹ ai ai cũng đội. (3) Em nhớ nhất, chính là
lần được theo bà đi hái lá cọ để làm nón. (4) Dưới bóng mát rượi của rừng cọ xanh
um, em cầm theo chiếc giỏ, lẫm chẫm theo chân bà thu hoạch lá cọ. (5) Bà cắt lá cọ
rồi tỉa thành từng mảnh dài, còn em sẽ xếp chúng vào giỏ thật gọn gàng. (6) Cứ thế,
chiếc giỏ tre dần đầy ắp từng mảnh lá cọ xanh xanh. (7) Em vẫn nhớ như in cảm giác
được bàn tay nhăn nheo đầy những vết chai sạn của bà xoa nhẹ lên mái tóc, vuốt đi
những giọt mồ hôi trên trán em. (8) Lúc ấy, em vui sướng vô cùng bởi đã được làm
một việc gì đó giúp cho bà đỡ vất vả. (9) Sau này, bà không còn may nón nữa vì
cùng cả nhà em chuyển lên thành phố sống. (10 ) Nhưng những kỉ niệm tuyệt vời về
chiều lên rừng hái lá cọ và xem bà làm nón ấy, em sẽ không bao giờ quên.
Viết đoạn văn Kể về một kỉ niệm đã nuôi dưỡng tâm hồn em mẫu 2
(1) Một trong những kỉ niệm tuyệt vời nhất mà em nhớ mãi, chính là lần đầu tiên
được mẹ dạy viết chữ. (2) Em vẫn nhớ, đó là một buổi sáng mùa hè mát mẻ, có tiếng
chim hót líu lo trên cành bưởi trước cửa sổ. (3) Mẹ đã âu yếm dùng bàn tay của mình
nắm lấy tay phải của em, sửa cho em từng ngón tay sao cho cầm bút đúng tư thế. (4)
Rồi theo nhịp tay của mẹ, bàn tay em dần dần đưa lên, hạ xuống, viết thành chữ “o”
đầu tiên của mình. (5) Cảm giác ấm áp từ bàn tay mẹ, từ lồng ngực mẹ, từ hơi thở
của mẹ sáng hôm ấy, lâng lâng khó tả. (6) Chữ “o” đầu tiên ấy không tròn trĩnh,
không đẹp mà hơi méo, lại chẳng đúng hàng vì tay em còn run quá, nhưng em vẫn
thích nó vô cùng, bởi nó mang một ý nghĩa vô cùng đặc biệt, đánh giấu một giây
phút lịch sử. (7) Em vẫn nhớ lắm, nụ cười hạnh phúc của mẹ khi em hoàn thành xong
chữ cái ấy. (8) Mẹ trìu mến xoe đầu em, thơm lên má em, không ngừng khen ngợi
mà khích lệ. (9) Chính nhờ có mẹ, mà em có thêm tự tin và động lực để học tập chăm
chỉ, đạt được các thành tích tốt sau này. (10) Kỉ niệm đáng nhớ cùng “cô giáo đặc
biệt” đó, em mãi lưu giữ trong tim mình.