Văn mẫu lớp 6: Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong (3 mẫu) - Chân Trời Sáng Tạo
Văn mẫu lớp 6: Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong (3 mẫu) - Chân Trời Sáng Tạo được sưu tầm và soạn thảo dưới dạng file PDF để gửi tới các bạn học sinh cùng tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức, chuẩn bị cho các buổi học thật tốt. Mời bạn đọc đón xem!
Chủ đề: Bài 5: Trò chuyện cùng thiên nhiên (CTST)
Môn: Ngữ Văn 6
Sách: Chân trời sáng tạo
Thông tin:
Tác giả:
Preview text:
Văn mẫu lớp 6
Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong
Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong - Mẫu 1
Nhà của nhân vật tôi có truyền thống nuôi ong. Từ ngày ông chết, cha và chú
của nhân vật tôi chỉ nuôi một ít đõ, nhưng không “vượng” như xưa. Nhân vật tôi
hay ra xem, nhiều khi bị ong đốt nhưng vẫn không thôi. Buồn nhất là khi mấy
lần ong “trại”, rời tổ. Nếu vào buổi trưa thì chú của nhân vật tôi biết được sẽ hô
lên cho cả xóm ném đất vụn để ong mệt quay trở về. Nhưng nếu vào buổi chiều
lỡ buổi, người chú phải ra đồng, một mình nhân vật tôi không thể làm gì đành
nhìn lũ ong bay đi. Nỗi buồn ấy khiến cậu cảm thấy một phần linh hồn ra đi.
Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong - Mẫu 2
Nhà của nhân vật tôi nuôi nhiều ong. Sau ngày ông mất, cha và chú còn nuôi
một ít đõ, nhưng không còn “vượng” lúc trước. Chiều lỡ buổi, ong hay bay ra
hợp đàn trước đõ. Nhân vật tôi thường ra xem, nhiều khi bị ong đốt nhưng vẫn
say mê. Tôi buồn nhất là khi mấy lần ong trại, rời tổ. Vào buổi trưa, khi người
chú ở nhà, biết được sẽ hô lên cho cả xóm ném đất vụn để ong mệt quay trở về.
Còn vào buổi chiều lỡ buổi, người chú phải ra đồng, tôi chỉ biết nhìn theo, buồn không nói được.
Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong - Mẫu 3
Nhà của nhân vật tôi có truyền thống nuôi ong. Đến khi ông mất, cha và chú của
tôi chỉ nuôi một ít đõ, nhưng không vượng như xưa. Tôi hay ra xem, nhiều khi
bị ong đốt nhưng vẫn không thôi. Có những lần ong trại, rời tổ. Vào buổi trưa,
người chú ở nhà nên biết được sẽ hô lên cho cả xóm ném đất vụn để ong mệt
quay trở về. Còn nếu vào buổi chiều lỡ buổi, người chú phải ra đồng, một mình
tôi không thể làm gì, nhìn theo mà buồn không nói được. Nỗi buồn ấy khiến cậu
cảm thấy một phần linh hồn ra đi.