-
Thông tin
-
Quiz
Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm | Tập làm văn 4
Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm | Tập làm văn 4 được soạn thảo bao gồm các bài văn mẫu hay, chọn lọc cho các em học sinh tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức để chuẩn bị thật tốt cho các kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem!
Tập làm văn 467 tài liệu
Tiếng Việt 4 3.2 K tài liệu
Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm | Tập làm văn 4
Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm | Tập làm văn 4 được soạn thảo bao gồm các bài văn mẫu hay, chọn lọc cho các em học sinh tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức để chuẩn bị thật tốt cho các kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem!
Chủ đề: Tập làm văn 467 tài liệu
Môn: Tiếng Việt 4 3.2 K tài liệu
Thông tin:
Tác giả:
Tài liệu khác của Tiếng Việt 4
Preview text:
Viết bài văn thuật lại một việc tốt lớp 4 mẫu 1
Sáng nay, em được mẹ dẫn đi chơi ở chợ huyện. Sắp đến ngày rằm, nên chợ đông
đúc, nhộn nhịp lắm. Trong lúc chờ mẹ đi lấy cất xe, em đã nhìn thấy một bà cụ đang
khệ nệ nâng gánh rau đi vào cổng chợ. Sau một phút chần chừ, em quyết định tiến lại giúp bà.
Nhìn gần, em mới thấy rõ dáng vẻ khắc khổ của bà cụ. Có lẽ bà đã già lắm rồi, bởi
mái tóc bà bạc trắng, làn da nhăn nheo lấm tấm vết đồi mồi. Bộ áo quần của bà cũ
kĩ, bạc phếch đi. Trên đôi vai nhỏ gầy là gánh rau nặng với những bó rau muống
tươi ngon. Nhìn ống quần ướt đẫm là em biết bà đã dậy từ sớm để hái rau.
Đứng gần bà, em cất tiếng chào:
- Bà ơi, bây giờ cháu cũng vào chợ, để cháu gánh rau giúp bà nhé!
Thấy em chủ động quá, bà có chút e sợ. Nhưng em đã chủ động đưa chiếc phù hiệu
của mình cho bà xem để bà yên tâm hơn. Lúc này, bà mới đồng ý đưa gánh rau cho
em gánh giúp. Bình thường em rất đam mê chơi thể thao, nên việc gánh cả một
gánh rau không quá khó. Theo chỉ dẫn của bà, em đi vào một khoảng trống nhỏ ở
giữa gian chợ. Tới nơi, bà cảm ơn em rồi xoa đầu em bằng ánh mắt trìu mến.
Tiếp đó, bà bắt đầu bày rau ra để bán. Lúc này, em cũng vội chạy ra cổng để đón
mẹ. Mẹ đã đứng ở đó, có vẻ rất sốt ruột. Nhưng khi nghe em kể lại mọi chuyện, mẹ
liền mỉm cười vui vẻ. Ngay lúc ấy, em chợt nhớ về nhóm zalo của dãy trọ nhà em, ở
đó mọi người thường nhờ nhau đi chợ mua đồ. Thế là, em liền xin mẹ được dùng
điện thoại, hỏi xem các cô chú có ai cần mua rau không. Như vậy là có thể giúp bà
cụ phần nào rồi. Chỉ sau 10p, em đã nhận được lời “nhờ” mua 25 bó rau muống. Em
vui lắm, liền cùng mẹ chạy về chỗ hàng rau của bà cụ để mua rau. Nhờ có mẹ con
em, mà nhoáng cái, bà đã bán xong gánh rau rồi. Nhìn ánh mắt hạnh phúc của bà,
em thấy mình còn vui hơn gấp mười lần khi ghi bàn thành công ở trận bóng.
Tối hôm đó, em cứ nhớ mãi về nụ cười của bà cụ mà mình đã giúp đỡ ở chợ. Lòng
em ấm áp niềm vui khi được làm một việc tốt. Em tự nhủ, từ nay sẽ quan tâm giúp
đỡ mọi người nhiều hơn nữa. Để có thể lan tỏa niềm vui và hạnh phúc đến với nhiều người hơn.
Viết bài văn thuật lại một việc tốt lớp 4 mẫu 2
Bố của em là một thợ mộc giỏi có tiếng trong làng. Tuy không được học hành nhiều,
nhưng bố vẫn là người thầy tuyệt vời của em. Bởi điều bố dạy cho em là những bài
học ý nghĩa về đạo làm người, qua những hành động nhỏ nhặt hàng ngày. Và tối
qua, em đã được nhận một bài học ý nghĩa như thế.
Tối ngày hôm qua, sau khi học bài xong, em thấy bố vẫn đang loay hoay ở trước
sân với mấy thanh gỗ. Thấy lạ, em bèn chạy ra sân để hỏi bố xem đó là đồ vật gì.
Lại gần, em thấy bố đang cẩn thận đóng các khúc gỗ lại với nhau, tạo thành một cái
chân hình lục giác cứng cáp. Trông nó y hệt cái chân giữ chiếc dù to che mưa ở chợ
của cô, các dì. Khi thấy vẻ mặt tò mò của em, bố mới bắt đầu kể. Thì ra, chiều nay
lúc đi qua quán bán nước chè của bà Tư đầu xóm, bố thấy cái chân của chiếc dù đã
cũ rồi, không còn giúp chiếc dù đứng vững được nữa. Nên bà Tư phải dùng một
tảng đá để đằn lên. Nhưng như vậy thì rất nặng nề khi di chuyển, và cũng dễ bị lăn
ra khỏi vị trí ban đầu. Thế là, bố đã tranh thủ chạy qua xưởng, chọn mấy thanh gỗ
để mang về nhà, tranh thủ làm trong buổi tối. Nhìn bố tỉ mẩn đóng từng khúc gỗ lại
với nhau, em cảm thấy ngực mình ấm áp lạ thường. Dưới ánh đèn vàng, bố cao lớn
đến lạ. Từng nhát búa bố đóng xuống thật vững chãi và mạnh mẽ. Không cần một
lời nói hoa mỹ hay câu chuyện cổ tích nào, bố vẫn dạy cho em những bài học thật ý nghĩa.
Sáng hôm nay, khi chở em đến trường, bố đã dừng lại, đưa cho bà Tư chiếc chân
đỡ cây dù. Bà bảo muốn gửi bố tiền, nhưng bố không nhận. Chỉ kịp bảo “Vậy nha
bà” rồi chạy xe vụt nhanh đưa em đi học. Chắc bố sợ đứng ở đấy lâu, bà lại đòi trả
tiền hoặc cho quà. Tính bố là vậy, giúp người khác chẳng bao giờ kể công hay nhận
lấy vật gì. Bố cũng chẳng xởi lởi hay ăn nói khéo léo. Nhưng bố đối xử tốt với mọi
người bằng những hành động thực tế. Có lẽ chính vì vậy, mà bà con trong xóm
trong làng ai cũng quý và tôn trọng bố.
Trong tiết Viết bài ở lớp chiều nay, khi nhận đề văn “Viết bài văn thuật lại một việc tốt
mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm” em đã nghĩ ngay về hành động của bố.
Việc làm tốt ấy thật ý nghĩa và tốt đẹp biết bao. Ánh mắt cảm ơn và nụ cười vui
sướng của bà Tư chính là món quà chân thành nhất mà bố em nhận được. Và đó
cũng là bài học ý nghĩa nhất mà bố tặng cho em.