10 bài Văn nghị luận, chứng minh, giải thích lớp
7 hay, chi tiết nhất
1. Viết bài văn: Ông cha ta trước kia từng dạy: “Không thầy đố
mày làm nên “. Em hiểu lời dạy trên như thế nào?
1.1 Dàn ý
1. Mở Bài
Giới thiệu về câu tục ngữ nêu khái quát ý nghĩa câu tục ngữ.
2. Thân Bài
a. Cắt nghĩa:
- "Thầy" gì?: người đã dạy dỗ, giáo dục cho chúng ta, thầy thể thầy
giáo/ giáo, hay đơn giản người chỉ bảo cho ta
- Thế nào "làm nên"?: tạo dựng được sự nghiệp, tạo nên đồ, công
danh sự nghiệp lớn, nói đơn giản, đó chính đạt được đến thành công,
gặt hái được hoa thơm trái ngọt
- Ý nghĩa u tục ngữ: Nếu như không người thầy định hướng đúng đắn,
dạy dỗ ch bảo cho ta từng bước đi thì ta sẽ không bao giờ hội đạt
được tới thành công
b. Vai trò của người thầy:
- Mang đến tri thức, dạy kỹ năng, truyền kinh nghiệm
- Dạy ta cách sống, ứng xử, cách làm người
- Vun đắp tiếp bước cho ước mơ, sự thành công của ta
c. Trách nhiệm người học sinh đối với thầy cô:
- Kính trọng biết ơn
- Không ngừng cố gắng học tập rèn luyện
3. Kết Bài
Cảm nhận của em về ý nghĩa của câu tục ngữ: Chúng ta không chỉ nh trọng,
biết ơn thầy phải tôn trọng nghề giáo, phải tập trung chú trọng hoàn
thiện, ưu tiên cho sự phát triển của nghề giáo.
1.2 Bài mẫu
Từ ngàn xưa, ông cha ta vốn truyền thống "Tôn trọng đạo". Theo quan
niệm “Quân, sư, phụ” thì người thầy luôn giữ vị trí rất quan trọng trong hội,
nhất đối với sự nghiệp của người học trò. Bởi lẽ đó mới u: "Không
thầy đố mày làm nên". Câu tục ngữ nhằm khẳng định vai trò của người thầy
trong công tác giáo dục nhắc nhở cho con cháu phải biết ơn, biết trọng
thầy.
Ngày nay, khoa học thuật nhu cầu vật chất của con người, của hội
đang phát triển mạnh thì ta cần hiểu lời dạy trên như thế nào cho đúng.
Câu tục ng giản dị nhưng ta cũng nên hiểu cho chính xác ý nghĩa của nó.
Làm nên đây nghĩa được sự nghiệp, thành đạt công danh. Như
vậy, nếu không người thầy thì người trò không thế nào thành đạt được.
Câu tục ngữ như một lời thách thức đố mày, đồng thời cũng lời răn dạy
mang tính khẳng định vị trí, vai trò của người thầy trong sự thành đạt, làm
được việc của người trò.
Thật vậy, thầy người cung cấp kiến thức, hướng dẫn mở mang trí óc cho ta
để ta biết những điều hay điều lạ. Lúc ta còn thơ, khi lần đầu đến trường,
thầy người cầm tay ta nắn nót từng chữ cái, từng con số, rồi dạy ta đọc vần
thơ, đọc chữ... Dần dần ta mới được như ngày hôm nay. Như vậy, công
ơn của người thầy quả to lớn. Công ơn ấy thế sánh với công ơn sinh
thành dưỡng dục của cha mẹ; bởi cha mẹ ng sinh ra ta nuôi ta khôn
lớn, còn người thầy công “khai hóa” trí não ta, dẫn dắt ta đến một tương lai
tươi sáng.
Trước kia theo lối học khoa bảng người học trò hoàn toàn phụ thuộc o một
người thầy. Thầy dạy thì trò học nấy. Người thầy người quyết định tài
năng sự thành đạt của người học trò. vậy mới Nguyễn Dữ (học trò
của Nguyễn Bỉnh Khiêm), Phạm Sư Mạnh (học trò của thầy Chu Văn An)... đã
làm rạng danh cho người thầy. Cho nên ông cha ta dạy không thầy đố mày
làm nên không sai.
Ngày nay, để phù hợp với thời đại của khoa học, việc học tập nhiều thay
đổi. Người học trò nhiều môn học nhiều thầy giảng dạy, hướng dẫn
hơn. Giờ đây, người thầy đóng vai trò chủ đạo, nghĩa chỉ truyền đạt kiến
thức, hướng dẫn cho người học trò học tập, nghiên cứu kiến thức ấy được
tiếp thu áp dụng thực hành tốt hay không do người trò. Như vậy,
người trò trở thành người chủ động. Hay nói ch khác, người học t phải tự
thân vận động đây mới yếu tố quan trọng quyết định sự thành đạt của
người học trò. lẽ đó nên người học trò phải biết chắt lọc, sáng tạo những
kiến thức người thầy đã cung cấp biến thành vốn liếng” riêng của
bản thân để thực hành áp dụng kết quả. Thầy dạy tốt, t học tốt chắc
chắn sẽ đạt được những thành quả tốt đẹp. Như vậy, dẫu cho ngày nay vai
trò của người thầy không còn quan trọng tuyệt đối như trước kia nữa nhưng
ta ng phải nhìn nhận rằng những kiến thức, những hiểu biết ta được
chính là do công lao của người thầy bồi dường vun đắp nên. những kiến
thức ấy những viên gạch tiếp nối, tiếp nối xây nên những nấc thang đ ta
vững bước đi lên trên đường đời. Hiểu được điều này ta ng thấm thía câu
tục ngữ Nhất t vi sư, bán tự vi (Một chữ cũng là thầy) ông cha ta
nhắc nhở bao đời nay. vậy bổn phận của người học t phải biết ơn thầy
giáo. Đó đạo làm người hành vi của người nhân cách. Đây cũng
nền tảng để xây dựng một hội văn minh tốt đẹp.
Thế nhưng, hiện nay trong hội ta còn biết bao kẻ ăn cháo đá bát. Họ đã
quên đi ng ơn của thầy giáo, những người đã từng dạy dỗ, rèn luyện h
nên người. Những hạng người ấy đáng để cho người đời chê trách phê
phán. Thậm chí còn những kẻ đối xử tệ bạc với thầy n chửi mắng,
hành hung làm xúc phạm đến danh dự, đến nghề nghiệp của thầy giáo.
Phải chăng đây hành động “biết ơn” của những hạng người liêm sỉ?
Ngày nay, người thầy cũng được hiểu theo nghĩa rộng hơn - những người
dạy nghề. Bởi lẽ đâu nhất thiết sự thành đạt làm nên của người học t đều
phải là mảnh bằng học vị mỗi người học sinh phải tự hướng đời mình
bằng một nghề nghiệp thích hợp ổn định. nghề nghiệp đó cũng cần
phải người hướng dẫn, chỉ dạy mới làm nên được. Như vậy, lĩnh vực
nào vai trò vị trí của người thầy vẫn còn quan trọng trong việc dìu dắt
hướng dẫn người học trò đi đến kết quả tốt đẹp. kết quả ấy vinh quang
hay không phải do bản thân nỗ lực của người học trò. Bên cạnh đó, gia
đình, bạn bè, sách vở hội cũng những yếu tố không kém quan trọng
đế góp phần vào việc làm nên ấy.
Biết ơn thầy, u thầy nghĩa vụ thiêng liêng của những ai đã trải qua cuộc
đời làm người học trò. Đó thứ tình cảm không thể thiếu được mỗi người
chúng ta. Không thầy đố mày làm nên i mãi lời nhắc nhở, giáo dục sâu
sắc về việc rèn luyện nhân cách, đạo đức cho thế hệ trẻ hiện nay.
2. Hãy gii thích ý nghĩa ca câu tc ng: Tht bi m
thành ng
Cuộc sống sẽ chỉ cho bạn những người đạt được thành công theo một
cách giản dị đến bất ngờ. Thành công khi bố con trai dũng khí bước
vào bếp, nấu những món ăn mẹ thích nhân ngày tám tháng ba. Món canh
thể hơi mặn, món sốt đáng lẽ phải màu đỏ sậm thì lại ngả sang màu…
đen cháy.
Nhưng nhìn mâm cơm, mẹ vẫn cười. Bởi hai bố con không thể thành công
trên “chiến trường” bếp c, nhưng lại thành công khi tặng m “đoá hồng”
của tình yêu. Một món quà ý nghĩa hơn cả những món quà quý giá, hạnh
phúc ấy long lanh in trong mắt mẹ.
Thành công còn hình ảnh một cậu b dị tật chân, không bao giờ đi lại
bình thường được. Từ nhỏ cậu đã nuôi ước trở thành cầu thủ bóng đá.
Sau bao nỗ lực khổ luyện, cậu trở thành cầu thủ dự bị trong một đội bóng
nhỏ, chưa bao giờ được chính thức ra sân. Nhưng đó không phải thất
bại. Trái lại, thành công đã nở hoa khi cậu bé năm xưa, với bao nghị lực
quyết tâm, đã chiến thắng hoàn cảnh để theo đuổi ước từ ngày thơ bé.
Thành công ấy, liệu mấy người đạt được?
Sau mỗi mùa thi đại học, bao tử” buồn rầu khi biết mình trở thành “tử
sĩ”. Hai bảy điểm, cao thật đấy. Nhưng cao làm khi nhiệm vụ một lấy tới
hai bảy phẩy năm? Đó thật ra không phải thất bại, chỉ khi thành ng bị
trì hoãn mà thôi. Cuộc sống vẫn chào đón họ với nhiệm vụ hai, nhiệm vụ ba.
Quan trọng họ đã nỗ lực hết sức để khẳng định mình. Đó ý nghĩa vẹn
nguyên của các kỳ thi, cũng bản chất của thành công.
Ngày còn nhỏ, i đã được đọc một câu chuyện rất xúc động. Chuyện kể về
một cậu nghèo với bài văn t lại mẹ người phụ nữ đã che chở cuộc đời
em. Cậu viết về một người mẹ với mái tóc pha sương, với đôi bàn tay ram
ráp nhăn nheo nhưng dịu hiền m áp. Cậu kết luận rằng: ngoại
người mẹ người phụ nữ đã nâng đ em trong suốt hành trình của cuộc đời.
Bài văn lạc đề, phải về n viết lại. Nhưng đó mới chính một tác phẩm
thành công, bởi đó chất chứa tình yêu thương của đứa cháu mồ côi nh
cho ngoại. Liệu thành công nào, tình cảm nào thiêng liêng hơn thế?
Nhiều năm trước, báo chí từng vinh danh một cậu học trò nghèo thi đậu đại
học với vị trí thủ khoa. Đối với cậu, đó một thành công lớn. Nhưng một
thành công khác, lặng thầm lớn lao, đó chiến thắng của một người cha
gần hai mươi năm trời đạp xích nuôi con ăn học. Bao niềm tin hi vọng
hiện lên trên gương mặt vốn đã chịu nhiều khắc khổ. ngày con trai đậu đại
học cũng ngày tốt nghiệp khoá học của một người cha.
Tôi biết một n sinh tốt nghiệp đại học với tấm bằng loại ưu gần hai mươi
năm trước. Với tài năng của mình, thể gặt hái thành công trên con
đường sự nghiệp danh vọng. Nhưng sinh viên năm y đã chấp nhận hi
sinh những hội của đời mình để trở thành một người vợ đảm đang, một
người mẹ dịu hiền của hai công chúa nhỏ. Cho tới y giờ, khi đã một
phụ nữ trung niên, Người vẫn nói với tôi rằng: “Chăm c bố hai con chu
đáo, đối với mẹ đã một thành công lớn”. Mỗi khi nghe câu i ấy, tôi lại rơi
nước mắt. Gia đình hạnh phúc, thành quả đẹp đẽ của đời mẹ, chúng
tôi phải cảm ơn mẹ điều đó.
Con người luôn khát khao thành công, nhưng mù quáng theo đuổi thành công
thì thật nghĩa. Bạn muốn mình giàu có, muốn trở thành tỷ phú như Bill
Gates? Vậy thì y gấp đồng tiền một cách cẩn thận rồi trao cho cụ ăn
xin n đường. Với việc làm đẹp đẽ y, bạn sẽ cho mọi người hiểu được bạn
không chỉ giàu về vật chất mà còn giàu tâm hồn. Khi đó, bạn đã thực sự
thành công.
Cũng khi bạn ước thành công sẽ đến với mình như đến với
Abramovich ông ch của đội bóng toàn những ngôi sao? Thành công chẳng
đâu xa, chỉ cần bạn dành thời gian chăm sóc cho “đội bóng” của gia đình
bạn. đó, bạn nhận được tình yêu thương bờ bến, thứ Abramovich
không nhận lại được từ những cầu thủ của ông ta. Thành công đến với mọi
người một cách giản dị ngọt ngào như thế!
Bạn được sinh ra, đó một thành ng đại của cha mẹ. Trách nhiệm
của bạn phải gìn giữ cho vẻ đẹp hoàn thiện của thành công ấy. Đừng bao
giờ ê nghĩ rằng cuộc sống một chuỗi của thất bại, bởi như một giáo
người Anh từng nói: “Cuộc sống này không thất bại, chăng cách
chúng ta nhìn nhận mọi việc thôi”.
3. Em hãy gii thích ni dung li khuyên ca Lê-nin: Hc,
hc na, hc mãi.
Lênin nhà cách mạng kiệt xuất của nhân loại. Tên tuổi của Người gắn liền
với cuộc Cách mạng tháng Mười Nga đại. Bên cạnh đó, đối với nhiều thế
hệ người Việt Nam, tên tuổi Lênin đã trở thành thân thuộc với câu châm ngôn
nổi tiếng: “Học, học nữa, học mãi”.
Khái niệm học” Lê-nin sử dụng đây thể hiểu theo những cách khác
nhau, tùy theo mức độ rộng hay hẹp trong ý nghĩa.
Theo nghĩa hẹp: học hoạt động thu nhận tái hiện tri thức của học sinh
dưới sự hướng dẫn truyền đạt của thầy giáo trong nhà trường. Hoạt động
học như thế gắn liền với một giai đoạn cụ thể trong cuộc đời: lứa tuổi thanh
thiếu niên, gắn liền với một không gian xác định: nhà trường.
Theo nghĩa rộng: Hoạt động học diễn ra mọi nơi mọi lúc, trong suốt cuộc
đời một con người. Không phải ngẫu nhiên người ta gọi cuộc đời trường
đời”. đây mái trường mở ra theo bước chân của con người trên mọi nẻo
đường đời, mọi lứa tuổi. Theo ý nghĩa này, Gorki đã gọi cuộc đời trường
đại học của tôi”. đây ng ý nghĩa chính trong khái niệm học của Lê-nin.
Bản thân cuộc đời Lênin một minh chứng cho quan niệm này. Qua trường
đời, Lê-nin thu nhận tri thức để trở thành nhà trường kiến thức sâu rộng.
Qua trường đời, Lê-nin “học làm cách mạng" rồi trở thành nhà cách mạng
đại. Tri thức của nhà trường theo nghĩa hẹp phong phú, toàn diện đến đâu
cũng giới hạn. Tri thức của tnrờng đời mới nguồn tri thức rộng lớn,
phong phú. Trong trường đời mọi sự kiện, mọi lĩnh vực đời sống trang ch.
Mọi người quanh ta đều thầy ta. Người ta phải học tất thảy mọi điều
nhỏ nhặt nhất như câu tục ngữ đã tổng kết: “Học ăn, học nói, học gói, học
mở”.
Với cách hiểu trên, hoại động học rất cần thiết. Nhờ học hội loài
người luôn phát triển. Thế h sau kế thừa những thành tựu của thế hệ trước
để từ đó tạo lập nên những thành tựu mới. giải về sự thành công của mình,
nhà bác học Niutơn đã nói một ch hõm hỉnh: Tôi đã đứng trên vai người
khổng lồ. “Người khổng lồ đây một cách i hình tượng về những tri
thức đã được nhà bác học tiếp thu qua nhưng hoạt động học tập của mình.
Nghĩa gốc của từ “học” trong tiếng Nga Lênin sử dụng chỉ hoạt động diễn
ra trong một quá trình kéo dài. Người lặp lại từ này ba lần chính để nhàn
mạnh tính thường xuyên, liên tục, không ngừng của hoạt động học. điều
đó bởi tri thức trong trường đời hạn. bao gồm nhiều lĩnh vực khác
nhau luôn luôn được b sung, phát triển. Đây chính lí do để chúng ta
phải “học nữa, học i”. Ngừng học tập cũng tức chúng ta đặt mình ra khỏi
vòng quay của cuộc sống đang không ngừng đổi thay, phát triển.
Nhưng “học nữa, học mãi” không nghĩa học tràn lan mọi lĩnh vực, học
không trọng điểm kiến thức. Bên cạnh việc học toàn diện, chúng ta còn
phải biết hướng sự học vào giải quyết những mục tiêu cụ thể trong cuộc sống.
Mục đích của học không phải chỉ để tiếp thu tri thức còn phải vận dụng tri
thức đó vào thực tế cuộc sống, để đạt tới những thành tựu ý nghĩa, đ tạo
ra tri thức mới. Học n thơ mới đem lại sự say bổ ích. Đây động
lực để hoạt động học gắn với con người trong cuộc đời của mình.
Chúng ta đang sống trong một hội được mệnh danh “xã hội tri thức”, “xã
hội thông tin”: Hơn bao giờ hết, phương châm “Học, học nữa, học mãi” của
Lênin thật sự trở nên thiết yếu với mỗi con người. Sự giàu đích thực của
mỗi con người, mỗi quốc gia ngày nay sự giàu tri thức. Chỉ phát triển
tri thức mới đưa đất nước “sánh vai các cường quốc năm châu” như mong
ước của Bác Hồ đại.
Câu châm ngôn “Học, học nữa, học mãi” của -nin thật giản dị nhưng lại
hàm chứa một chiều sâu trí tuệ. Đất nước đang đứng trước những vận hội
mới. Thế hệ thanh, thiếu niên Việt Nam thế phải khắc sâu lời nhắc nhở của
Lênin biến trở thành hiện thực bằng những hoạt động cụ thể của
mình.

Preview text:

10 bài Văn nghị luận, chứng minh, giải thích lớp 7 hay, chi tiết nhất
1. Viết bài văn: Ông cha ta trước kia từng dạy: “Không thầy đố

mày làm nên “. Em hiểu lời dạy trên như thế nào? 1.1 Dàn ý 1. Mở Bài
Giới thiệu về câu tục ngữ và nêu khái quát ý nghĩa câu tục ngữ. 2. Thân Bài a. Cắt nghĩa:
- "Thầy" là gì?: Là người đã dạy dỗ, giáo dục cho chúng ta, thầy có thể là thầy
giáo/ cô giáo, hay đơn giản là người chỉ bảo cho ta
- Thế nào là "làm nên"?: Là tạo dựng được sự nghiệp, tạo nên cơ đồ, có công
danh và sự nghiệp lớn, nói đơn giản, đó chính là đạt được đến thành công,
gặt hái được hoa thơm trái ngọt
- Ý nghĩa câu tục ngữ: Nếu như không có người thầy định hướng đúng đắn,
dạy dỗ và chỉ bảo cho ta từng bước đi thì ta sẽ không bao giờ có cơ hội đạt được tới thành công
b. Vai trò của người thầy:
- Mang đến tri thức, dạy kỹ năng, truyền kinh nghiệm
- Dạy ta cách sống, ứng xử, cách làm người
- Vun đắp và tiếp bước cho ước mơ, sự thành công của ta
c. Trách nhiệm người học sinh đối với thầy cô: - Kính trọng và biết ơn
- Không ngừng cố gắng học tập và rèn luyện 3. Kết Bài
Cảm nhận của em về ý nghĩa của câu tục ngữ: Chúng ta không chỉ kính trọng,
biết ơn thầy cô mà phải tôn trọng nghề giáo, phải tập trung chú trọng hoàn
thiện, ưu tiên cho sự phát triển của nghề giáo. 1.2 Bài mẫu
Từ ngàn xưa, ông cha ta vốn có truyền thống "Tôn sư trọng đạo". Theo quan
niệm “Quân, sư, phụ” thì người thầy luôn giữ vị trí rất quan trọng trong xã hội,
nhất là đối với sự nghiệp của người học trò. Bởi lẽ đó mới có câu: "Không
thầy đố mày làm nên". Câu tục ngữ nhằm khẳng định vai trò của người thầy
trong công tác giáo dục và nhắc nhở cho con cháu phải biết ơn, biết trọng thầy.
Ngày nay, khoa học kĩ thuật và nhu cầu vật chất của con người, của xã hội
đang phát triển mạnh thì ta cần hiểu lời dạy trên như thế nào cho đúng.
Câu tục ngữ giản dị nhưng ta cũng nên hiểu cho chính xác ý nghĩa của nó.
Làm nên ở đây có nghĩa là có được sự nghiệp, thành đạt công danh. Như
vậy, nếu không có người thầy thì người trò không thế nào thành đạt được.
Câu tục ngữ như một lời thách thức đố mày, đồng thời cũng là lời răn dạy
mang tính khẳng định vị trí, vai trò của người thầy trong sự thành đạt, làm
được việc của người trò.
Thật vậy, thầy là người cung cấp kiến thức, hướng dẫn mở mang trí óc cho ta
để ta biết những điều hay điều lạ. Lúc ta còn bé thơ, khi lần đầu đến trường,
thầy là người cầm tay ta nắn nót từng chữ cái, từng con số, rồi dạy ta đọc vần
thơ, đọc chữ... Dần dần ta mới có được như ngày hôm nay. Như vậy, công
ơn của người thầy quả là to lớn. Công ơn ấy có thế sánh với công ơn sinh
thành dưỡng dục của cha mẹ; bởi cha mẹ có công sinh ra ta và nuôi ta khôn
lớn, còn người thầy có công “khai hóa” trí não ta, dẫn dắt ta đến một tương lai tươi sáng.
Trước kia theo lối học khoa bảng người học trò hoàn toàn phụ thuộc vào một
người thầy. Thầy dạy gì thì trò học nấy. Người thầy là người quyết định tài
năng và sự thành đạt của người học trò. Vì vậy mới có Nguyễn Dữ (học trò
của Nguyễn Bỉnh Khiêm), Phạm Sư Mạnh (học trò của thầy Chu Văn An)... đã
làm rạng danh cho người thầy. Cho nên ông cha ta dạy không thầy đố mày làm nên là không sai.
Ngày nay, để phù hợp với thời đại của khoa học, việc học tập có nhiều thay
đổi. Người học trò có nhiều môn học và có nhiều thầy giảng dạy, hướng dẫn
hơn. Giờ đây, người thầy đóng vai trò chủ đạo, nghĩa là chỉ truyền đạt kiến
thức, hướng dẫn cho người học trò học tập, nghiên cứu và kiến thức ấy được
tiếp thu và áp dụng thực hành tốt hay không là do ở người trò. Như vậy,
người trò trở thành người chủ động. Hay nói cách khác, người học trò phải tự
thân vận động và đây mới là yếu tố quan trọng quyết định sự thành đạt của
người học trò. Vì lẽ đó nên người học trò phải biết chắt lọc, sáng tạo những
kiến thức mà người thầy đã cung cấp và biến nó thành “vốn liếng” riêng của
bản thân để thực hành áp dụng nó có kết quả. Thầy dạy tốt, trò học tốt chắc
chắn sẽ đạt được những thành quả tốt đẹp. Như vậy, dẫu cho ngày nay vai
trò của người thầy không còn quan trọng tuyệt đối như trước kia nữa nhưng
ta cũng phải nhìn nhận rằng những kiến thức, những hiểu biết mà ta có được
chính là do công lao của người thầy bồi dường vun đắp nên. Và những kiến
thức ấy là những viên gạch tiếp nối, tiếp nối xây nên những nấc thang để ta
vững bước đi lên trên đường đời. Hiểu được điều này ta càng thấm thía câu
tục ngữ Nhất tự vi sư, bán tự vi sư (Một chữ cũng là thầy) mà ông cha ta
nhắc nhở bao đời nay. Vì vậy bổn phận của người học trò phải biết ơn thầy
cô giáo. Đó là đạo lí làm người và hành vi của người có nhân cách. Đây cũng
là nền tảng để xây dựng một xã hội văn minh tốt đẹp.
Thế nhưng, hiện nay trong xã hội ta còn biết bao kẻ ăn cháo đá bát. Họ đã
quên đi công ơn của thầy cô giáo, những người đã từng dạy dỗ, rèn luyện họ
nên người. Những hạng người ấy đáng để cho người đời chê trách và phê
phán. Thậm chí còn có những kẻ đối xử tệ bạc với thầy cô như chửi mắng,
hành hung làm xúc phạm đến danh dự, đến nghề nghiệp của thầy cô giáo.
Phải chăng đây là hành động “biết ơn” của những hạng người vô liêm sỉ?
Ngày nay, người thầy cũng được hiểu theo nghĩa rộng hơn - những người
dạy nghề. Bởi lẽ đâu nhất thiết sự thành đạt làm nên của người học trò đều
phải là mảnh bằng là học vị mà mỗi người học sinh phải tự hướng đời mình
bằng một nghề nghiệp thích hợp và ổn định. Và nghề nghiệp đó cũng cần
phải có người hướng dẫn, chỉ dạy mới làm nên được. Như vậy, dù ở lĩnh vực
nào vai trò và vị trí của người thầy vẫn còn quan trọng trong việc dìu dắt
hướng dẫn người học trò đi đến kết quả tốt đẹp. Và kết quả ấy có vinh quang
hay không là phải do bản thân nỗ lực của người học trò. Bên cạnh đó, gia
đình, bạn bè, sách vở và xã hội cũng là những yếu tố không kém quan trọng
đế góp phần vào việc làm nên ấy.
Biết ơn thầy, yêu thầy là nghĩa vụ thiêng liêng của những ai đã trải qua cuộc
đời làm người học trò. Đó là thứ tình cảm không thể thiếu được ở mỗi người
chúng ta. Không thầy đố mày làm nên mãi mãi là lời nhắc nhở, giáo dục sâu
sắc về việc rèn luyện nhân cách, đạo đức cho thế hệ trẻ hiện nay. 2.
Hãy gii thích ý nghĩa ca câu tc ng: Tht bi là m thành công
Cuộc sống sẽ chỉ cho bạn có những người đạt được thành công theo một
cách giản dị đến bất ngờ. Thành công là khi bố và con trai có dũng khí bước
vào bếp, nấu những món ăn mẹ thích nhân ngày tám tháng ba. Món canh có
thể hơi mặn, món cá sốt đáng lẽ phải có màu đỏ sậm thì lại ngả sang màu… đen cháy.
Nhưng nhìn mâm cơm, mẹ vẫn cười. Bởi vì hai bố con không thể thành công
trên “chiến trường” bếp núc, nhưng lại thành công khi tặng mẹ “đoá hồng”
của tình yêu. Một món quà ý nghĩa hơn cả những món quà quý giá, hạnh
phúc ấy long lanh in trong mắt mẹ.
Thành công còn là hình ảnh một cậu bé bị dị tật ở chân, không bao giờ đi lại
bình thường được. Từ nhỏ cậu đã nuôi ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá.
Sau bao nỗ lực khổ luyện, cậu bé trở thành cầu thủ dự bị trong một đội bóng
nhỏ, và chưa bao giờ được chính thức ra sân. Nhưng đó không phải là thất
bại. Trái lại, thành công đã nở hoa khi cậu bé năm xưa, với bao nghị lực và
quyết tâm, đã chiến thắng hoàn cảnh để theo đuổi ước mơ từ ngày thơ bé.
Thành công ấy, liệu có mấy người đạt được?
Sau mỗi mùa thi đại học, có bao “sĩ tử” buồn rầu khi biết mình trở thành “tử
sĩ”. Hai bảy điểm, cao thật đấy. Nhưng cao mà làm gì khi nhiệm vụ một lấy tới
hai bảy phẩy năm? Đó thật ra không phải là thất bại, chỉ là khi thành công bị
trì hoãn mà thôi. Cuộc sống vẫn chào đón họ với nhiệm vụ hai, nhiệm vụ ba.
Quan trọng là họ đã nỗ lực hết sức để khẳng định mình. Đó là ý nghĩa vẹn
nguyên của các kỳ thi, và cũng là bản chất của thành công.
Ngày còn nhỏ, tôi đã được đọc một câu chuyện rất xúc động. Chuyện kể về
một cậu bé nghèo với bài văn tả lại mẹ – người phụ nữ đã che chở cuộc đời
em. Cậu bé viết về một người mẹ với mái tóc pha sương, với đôi bàn tay ram
ráp nhăn nheo nhưng dịu hiền và ấm áp. Cậu kết luận rằng: bà ngoại là
người mẹ – người phụ nữ đã nâng đỡ em trong suốt hành trình của cuộc đời.
Bài văn lạc đề, phải về nhà viết lại. Nhưng đó mới chính là một tác phẩm
thành công, bởi ở đó chất chứa tình yêu thương của đứa cháu mồ côi dành
cho bà ngoại. Liệu có thành công nào, tình cảm nào thiêng liêng hơn thế?
Nhiều năm trước, báo chí từng vinh danh một cậu học trò nghèo thi đậu đại
học với vị trí thủ khoa. Đối với cậu, đó là một thành công lớn. Nhưng có một
thành công khác, lặng thầm mà lớn lao, đó là chiến thắng của một người cha
gần hai mươi năm trời đạp xích lô nuôi con ăn học. Bao niềm tin và hi vọng
hiện lên trên gương mặt vốn đã chịu nhiều khắc khổ. Và ngày con trai đậu đại
học cũng là ngày tốt nghiệp khoá học của một người cha.
Tôi biết có một nữ sinh tốt nghiệp đại học với tấm bằng loại ưu gần hai mươi
năm trước. Với tài năng của mình, cô có thể gặt hái thành công trên con
đường sự nghiệp và danh vọng. Nhưng cô sinh viên năm ấy đã chấp nhận hi
sinh những cơ hội của đời mình để trở thành một người vợ đảm đang, một
người mẹ dịu hiền của hai cô công chúa nhỏ. Cho tới bây giờ, khi đã là một
phụ nữ trung niên, Người vẫn nói với tôi rằng: “Chăm sóc bố và hai con chu
đáo, đối với mẹ đã là một thành công lớn”. Mỗi khi nghe câu nói ấy, tôi lại rơi
nước mắt. Gia đình là hạnh phúc, là thành quả đẹp đẽ của đời mẹ, và chúng
tôi phải cảm ơn mẹ vì điều đó.
Con người luôn khát khao thành công, nhưng mù quáng theo đuổi thành công
thì thật là vô nghĩa. Bạn muốn mình giàu có, muốn trở thành tỷ phú như Bil
Gates? Vậy thì hãy gấp đồng tiền một cách cẩn thận rồi trao nó cho bà cụ ăn
xin bên đường. Với việc làm đẹp đẽ ấy, bạn sẽ cho mọi người hiểu được bạn
không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu có tâm hồn. Khi đó, bạn đã thực sự thành công.
Cũng có khi bạn ước mơ thành công sẽ đến với mình như đến với
Abramovich – ông chủ của đội bóng toàn những ngôi sao? Thành công chẳng
ở đâu xa, chỉ cần bạn dành thời gian chăm sóc cho “đội bóng” của gia đình
bạn. Ở đó, bạn nhận được tình yêu thương vô bờ bến, thứ mà Abramovich
không nhận lại được từ những cầu thủ của ông ta. Thành công đến với mọi
người một cách giản dị và ngọt ngào như thế!
Bạn được sinh ra, đó là một thành công vĩ đại của cha và mẹ. Trách nhiệm
của bạn là phải gìn giữ cho vẻ đẹp hoàn thiện của thành công ấy. Đừng bao
giờ ủ ê nghĩ rằng cuộc sống là một chuỗi của thất bại, bởi như một giáo sư
người Anh từng nói: “Cuộc sống này không có thất bại, có chăng là cách
chúng ta nhìn nhận mọi việc mà thôi”. 3.
Em hãy gii thích ni dung li khuyên ca Lê-nin: Hc,
hc na, hc mãi.
Lênin là nhà cách mạng kiệt xuất của nhân loại. Tên tuổi của Người gắn liền
với cuộc Cách mạng tháng Mười Nga vĩ đại. Bên cạnh đó, đối với nhiều thế
hệ người Việt Nam, tên tuổi Lênin đã trở thành thân thuộc với câu châm ngôn
nổi tiếng: “Học, học nữa, học mãi”.
Khái niệm “học” mà Lê-nin sử dụng ở đây có thể hiểu theo những cách khác
nhau, tùy theo mức độ rộng hay hẹp trong ý nghĩa.
Theo nghĩa hẹp: học là hoạt động thu nhận và tái hiện tri thức của học sinh
dưới sự hướng dẫn và truyền đạt của thầy giáo trong nhà trường. Hoạt động
học như thế gắn liền với một giai đoạn cụ thể trong cuộc đời: lứa tuổi thanh
thiếu niên, gắn liền với một không gian xác định: nhà trường.
Theo nghĩa rộng: Hoạt động học diễn ra ở mọi nơi mọi lúc, trong suốt cuộc
đời một con người. Không phải ngẫu nhiên người ta gọi cuộc đời là “trường
đời”. đây là mái trường mở ra theo bước chân của con người trên mọi nẻo
đường đời, ở mọi lứa tuổi. Theo ý nghĩa này, Gorki đã gọi cuộc đời là “trường
đại học của tôi”. Và đây cũng là ý nghĩa chính trong khái niệm học của Lê-nin.
Bản thân cuộc đời Lênin là một minh chứng cho quan niệm này. Qua trường
đời, Lê-nin thu nhận tri thức để trở thành nhà trường có kiến thức sâu rộng.
Qua trường đời, Lê-nin “học làm cách mạng" rồi trở thành nhà cách mạng vĩ
đại. Tri thức của nhà trường theo nghĩa hẹp dù phong phú, toàn diện đến đâu
cũng có giới hạn. Tri thức của tnrờng đời mới là nguồn tri thức rộng lớn,
phong phú. Trong trường đời mọi sự kiện, mọi lĩnh vực đời sống là trang sách.
Mọi người quanh ta đều là thầy ta. Người ta phải học tất thảy mọi điều dù là
nhỏ nhặt nhất như câu tục ngữ đã tổng kết: “Học ăn, học nói, học gói, học mở”.
Với cách hiểu trên, hoại động học là rất cần thiết. Nhờ học mà xã hội loài
người luôn phát triển. Thế hệ sau kế thừa những thành tựu của thế hệ trước
để từ đó tạo lập nên những thành tựu mới. Lí giải về sự thành công của mình,
nhà bác học Niutơn đã nói một cách hõm hỉnh: Tôi đã đứng trên vai người
khổng lồ. “Người khổng lồ” ở đây lá một cách nói hình tượng về những tri
thức đã được nhà bác học tiếp thu qua nhưng hoạt động học tập của mình.
Nghĩa gốc của từ “học” trong tiếng Nga mà Lênin sử dụng chỉ hoạt động diễn
ra trong một quá trình kéo dài. Người lặp lại từ này ba lần chính là để nhàn
mạnh tính thường xuyên, liên tục, không ngừng của hoạt động học. Có điều
đó là bởi tri thức trong trường đời là vô hạn. Nó bao gồm nhiều lĩnh vực khác
nhau và luôn luôn được bổ sung, phát triển. Đây chính là lí do để chúng ta
phải “học nữa, học mãi”. Ngừng học tập cũng tức là chúng ta đặt mình ra khỏi
vòng quay của cuộc sống đang không ngừng đổi thay, phát triển.
Nhưng “học nữa, học mãi” không có nghĩa là học tràn lan mọi lĩnh vực, học
không có trọng điểm kiến thức. Bên cạnh việc học toàn diện, chúng ta còn
phải biết hướng sự học vào giải quyết những mục tiêu cụ thể trong cuộc sống.
Mục đích của học không phải chỉ để tiếp thu tri thức mà còn phải vận dụng tri
thức đó vào thực tế cuộc sống, để đạt tới những thành tựu có ý nghĩa, để tạo
ra tri thức mới. Học như thơ mới đem lại sự say mê và bổ ích. Đây là động
lực để hoạt động học gắn bó với con người trong cuộc đời của mình.
Chúng ta đang sống trong một xã hội được mệnh danh là “xã hội tri thức”, “xã
hội thông tin”: Hơn bao giờ hết, phương châm “Học, học nữa, học mãi” của
Lênin thật sự trở nên thiết yếu với mỗi con người. Sự giàu có đích thực của
mỗi con người, mỗi quốc gia ngày nay là sự giàu có tri thức. Chỉ có phát triển
tri thức mới đưa đất nước “sánh vai các cường quốc năm châu” như mong
ước của Bác Hồ vĩ đại.
Câu châm ngôn “Học, học nữa, học mãi” của Lê-nin thật giản dị nhưng lại
hàm chứa một chiều sâu trí tuệ. Đất nước đang đứng trước những vận hội
mới. Thế hệ thanh, thiếu niên Việt Nam vì thế phải khắc sâu lời nhắc nhở của
Lênin và biến nó trở thành hiện thực bằng những hoạt động cụ thể của mình.
Document Outline

  • 10 bài Văn nghị luận, chứng minh, giải thích lớp 7
    • 1. Viết bài văn: Ông cha ta trước kia từng dạy: “K
      • 1.1 Dàn ý
      • 1.2 Bài mẫu
    • 2. Hãy giải thích ý nghĩa của câu tục ngữ: Thất bạ
    • 3. Em hãy giải thích nội dung lời khuyên của Lê-ni