



Preview text:
Bảo tàng Chiến tranh là một hành trình tới những chân trời của lịch sử, 
nơi những câu chuyện về những cuộc đánh tranh và những nhân vật 
anh hùng được kể lại một cách chân thực và xúc động. Khi bước vào 
không gian của nơi này, tôi đã trải qua một cuộc phiêu lưu không chỉ 
qua thời gian mà còn qua cảm xúc, từ sự tò mò đến nỗi đau đớn, từ 
niềm tự hào đến suy tư sâu xa về ý nghĩa của chiến tranh đối với con  người.
Khi vừa đặt dấu chân đầu tiên vào bảo tàng trước mắt tôi chính là 
những chiếc máy bay rất hung vĩ, cùng với đó là những chiếc xe tăng rất 
đồ sộ . Chúng làm tôi có một chút sợ hãi và 1 chút phấn khởi bởi tôi 
hiểu rằng đây đều là những phương tiện chiến đấu trong thời kỳ chiến 
tranh và chúng cũng đã giúp đỡ chúng ta rất nhiều trong việc dành 
chiến thắng ở các cuộc chiến nhiều năm về trước và đã đem lại chiến 
thắng và độc lập dân tộc cho chúng ta. Tuy nhiên cũng có nhiều mất 
mát, đau thương xảy ra và đó chính là khởi đầu khi vừa bước vào bảo  tàng của tôi. 
Ánh sáng yếu ớt từ các đèn mờ bóng tỏa ra, làm nổi bật những chiếc 
mũ bảo hiểm, quân trang, và vật dụng quân sự từ các thời kỳ khác 
nhau. Mỗi hiện vật là một cổ phiếu của thời gian, mang theo nó câu 
chuyện riêng về những thời điểm khó khăn và hy sinh. Tôi bắt đầu cuộc 
hành trình của mình bằng việc nhìn thấy những chiếc mũ bảo hiểm từ 
Thế chiến thứ nhất, những vết nứt trên bề mặt của chúng như những 
vết thương đã làm thay đổi số phận của những người lính.
 Những chiếc quân trang mòn nát và đầy bùn đen kể lên những chặng 
đường dài đầy gian nan trên chiến trường.
Phòng triển lãm về cuộc sống trong những trại tập trung là một trải 
nghiệm kinh hoàng. Những hình ảnh về những người tàn tật, những gia 
đình tan nát, và những đứa trẻ mắt đỏ hoe đau lòng. Tôi cảm nhận 
được sự tuyệt vọng và hy sinh, nhìn thấy những bức tranh sống động về
cuộc sống khốn khổ trong những nơi mà con người không nên trải qua. 
Hình ảnh những người sống sót trong những điều kiện khó khăn và 
cảnh báo về sự quan trọng của việc giữ cho những giá trị nhân đạo 
không bị biến mất trong thời kỳ hiểm nghèo nhất.
Khám phá những phòng triển lãm về chiến tranh thế giới đầu tiên và 
thế chiến thứ hai đưa tôi từ bất ngờ này đến ngạc nhiên khác. Tôi nhìn 
thấy những chiếc xe tăng lớn, nặng nề, đầy vẻ uy nghiêm. Bản đồ chiến 
trường trên bàn, những chiến lược và chiến thuật quân sự được trình 
bày một cách chi tiết. Tôi không chỉ là người quan sát mà còn là người 
trải nghiệm chiến tranh thông qua những hình ảnh và di tích lịch sử.
Phòng triển lãm về những nhân vật nổi tiếng trong lịch sử chiến tranh 
đưa tôi đến gần với các vị tướng quân sự, những người đã đưa quốc gia
đi qua những thời kỳ khó khăn. Tượng bán thân của họ, với những chiếc
mũ len đội lên đầu, làm tôi cảm nhận được sự nghiêm túc và trách 
nhiệm trên đôi vai của họ. Bức tranh chân dung với ánh sáng chiếu lên 
khuôn mặt quả cảm, kể lên những đau đớn và những quyết định khó  khăn.
Không chỉ là những phòng triển lãm về chiến tranh đã diễn ra, bảo tàng 
cũng chú trọng vào những nỗ lực hòa bình và những sự kiện hiện đại. 
Tôi nhìn thấy những hình ảnh về những cuộc biểu tình, những nỗ lực 
nhân quyền, và những cuộc đàm phán giữa các quốc gia. Những nỗ lực 
này là minh chứng cho khả năng của con người thay đổi và xây dựng 
một tương lai tốt đẹp hơn.
Tuy nhiên, có một phần của bảo tàng mà tôi cảm nhận sự đặc biệt hơn 
cả: không gian tưởng niệm. Những tượng đài và khu vực tưởng niệm 
dành cho những người lính đã hy sinh trong chiến tranh là nơi tôi dừng 
chân lâu nhất. Tôi đứng trước những hàng ngàn tên của những người 
lính, mỗi tên là một câu chuyện, là một sinh mệnh đã dừng lại quá sớm.
Bức tranh chân dung với ánh nến lung linh làm tôi cảm nhận sự trang 
nghiêm và lòng bi thương vô hạn. Tôi thấy ấn tượng với những người 
lính làm truyền thông ,họ đã dũng cảm mạo hiểm để ghi lại những thức 
phim, những hình ảnh kỉ niệm để ghi lại chiến công oanh liệt của những 
người lính. Tuy công việc của họ là thầm kín nhưng công việc lại vô cùng
lớn lao và họ cũng đã góp phần vào thành công của các chiến tích oai  hùng của chúng ta.
Sau hành trình dài qua bảo tàng Chiến tranh, tôi rời khỏi đó với nhiều 
cảm xúc lẫn lộn. Tôi không chỉ hiểu rõ hơn về lịch sử chiến tranh mà còn
cảm nhận được sự đau thương và hy sinh của những người lính và dân 
thường. Bảo tàng không chỉ là nơi lưu giữ di sản lịch sử, mà còn là nơi 
làm cho tâm hồn chúng ta sâu sắc và đặt ra những câu hỏi về tương lai 
và ý nghĩa của sự sống sót. Tôi cảm thấy như mình đã là một phần của 
lịch sử, một nhân chứng của những sự kiện quan trọng, và bảo tàng 
Chiến tranh đã giúp tôi hiểu rõ hơn về bản chất của con người và hình 
thành nên một cái nhìn toàn diện về chiến tranh và hòa bình.
Trong xã hội hiện nay , ai ai cũng hối hả với cuộc sống tấp nập, bộn bề, 
ai cũng hối hả với cơm, áo, gạo ,tiền. Tôi nghĩ phải có đôi lúc chúng ta 
nên lắng mình lại, dành thời gian để đi tham quan, chiêm ngưỡng, hoài 
niệm lại những bảo tàng để cùng tưởng niệm lại những anh hùng, 
những công lao lớn lao của các anh hùng, những thành công mà họ đã 
để lại cho chúng ta. Sau khi tưởng niệm những điều đó, ta sẽ nghiệm ra 
rất nhiều điều bổ ích cho chúng ta sau này.  2 
