Bài thu hoạch Tư tưởng Hồ Chí Minh | Trường Đại học Hà Tĩnh

Bài thu hoạch Tư tưởng Hồ Chí Minh | Trường Đại học Hà Tĩnh. Tài liệu gồm 4 trang giúp bạn tham khảo, củng cố kiến thức và ôn tập đạt kết quả cao trong kỳ thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem!

Trường:

Đại học Hà Tĩnh 40 tài liệu

Thông tin:
4 trang 5 tháng trước

Bình luận

Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận.

Bài thu hoạch Tư tưởng Hồ Chí Minh | Trường Đại học Hà Tĩnh

Bài thu hoạch Tư tưởng Hồ Chí Minh | Trường Đại học Hà Tĩnh. Tài liệu gồm 4 trang giúp bạn tham khảo, củng cố kiến thức và ôn tập đạt kết quả cao trong kỳ thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem!

72 36 lượt tải Tải xuống
Họ tên: Lê Quang Minh
Lớp: TT16.5
Môn: Tư tưởng Hồ Chí Minh
MSSV: 1601040148
STT: 61
ĐỀ BÀI: Cảm nhận của anh chị khi đến tham quan, tìm hiểu, nghiên cứu về
sự nghiệp cuộc đời hoạt động cách mạng của chủ tịch Hồ Chí Minh- anh hùng
giải phóng dân tộc, doanh nhân văn hóa thế giới qua các tài liệu, hiện vật được
trưng bày tại bảo tàng
BÀI LÀM
Hôm nay, lớp học môn “Tư tưởng Hồ Chí Minh” của K16 chúng tôi dịp
cùng đi đến Bảo tàng Hồ Chí Minh để tham quan và học tập. Tại nơi đây, chúng tôi
được tham quan kiến trúc đẹp đẽ của Bảo tàng cũng như được tân mắt quan sát,
giới thiệu chi tiết về những hiện vật liên quan đến cuộc đời hoạt động cách mạng
của Bác. Chuyến đi đã để lại trong tôi nhiều cảm xúc, đó sự ngưỡng mộ, tình
yêu thương tới vị cha già dân tộc, còn những kiến thức mới, những điều mới
mẻ về Bác mà tôi chưa từng tìm thấy trong sách vở.
Sau khoảng ba mươi phút di chuyển từ sân D1 của trường Đại học Nội,
chúng tôi đã đến cổng Bảo tàng Hồ Chí Minh, sau khi ổn định lớp, Tâm dẫn
chúng tôi qua cổng soát xếp hàng đi vào bảo tàng. Sau vài phút chụp ảnh
check-in bên ngoài cửa bảo tàng, chúng tôi được hướng dẫn viên chia thành 2
đoàn và đi vào bảo tàng.
Thứ đầu tiên chúng tôi nhìn thấy cũng thực sự ấn tượng đó chính bức
tượng Bác Hồ được đúc bằng đồng đặt ngay giữa lối đi, bức tượng thực sự to và rất
tinh xảo, phía sau bức phù điêu hoa sen mặt trời với hàm ý ánh sáng của bác
soi đường chỉ lối cho nhân dân Việt Nam.
Sau khi rời sảnh, đến với hành trình giới thiệu của hướng dẫn viên. Nơi
đầu tiên chúng tôi được giới thiệu chính nhà Bác tại Làng Sen, thuộc Kim
Liên, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An được dựng lại ngay trong bảo tàng. Đó chính
nơi Hồ chủ tịch đã lớn lên, nơi từ nhỏ Người sớm được cha các bạn
của cha đàm đạo việc nước. nơi cụ Nguyễn Sinh Sắc, thân sinh của Người,
với tưởng yêu nước tiến bộ nhân cách cao thượng đã ảnh hưởng sâu sắc tới
Người; là nơi đầu tiên mà Bác tiếp cận với tư tưởng Cách mạng tân tiến từ ông cha
như Phan Châu Trinh, Phan Bội Châu và những nhà yêu nước khác, khi các vị tiền
bối đã đến đây bàn việc nước với cha Người. Đây cũng là nơi Người xác định đặt
sự nghiệp Cách mạng lên làm nghĩa vụ nuôi ý định ra đi tìm đường cứu nước
của mình. Tuy nhiên, mặc dù rất kính trọng những vị tiền bối, nhưng Bác lại không
tán thành và đi theo con đường cứu nước của họ, Bác quyết định đi theo con đường
của mình, đó sang các nước phương Tây, nơi tưởng tự do, dân chủ khoa
học tiên tiến, nhất là nước Pháp, nơi cổ động phong trào tự do lan truyền khắp trên
thế giới.
Hình ảnh thứ hai mang lại cho tôi suy nghĩ tôi nhìn thấy hình con tàu
Latouche Tréville, một chiếc tàu buôn của Pháp, những con sóng bến cảng Nhà
Rồng. Ngày 05/6/1911, trên chiếc tàu này, Bác đã bắt đầu con đường vạn dặm tìm
đường cứu nước để đem lại độc lập, tự do cho dân tộc bằng đôi bàn tay lao động
của mình. Đứng trước dòng sông mênh mông ấy, tôi tưởng tượng ra cảnh anh
thanh niên Nguyễn Văn Ba bước lên con tàu đó, mỗi một bước chân tưởng
đại. Mỗi một hành động của Bác một hành động yêu nước thiết tha, thể hiện
một ý chí kiên cường, dũng cảm sáng suốt. Bác quyết chí đi tìm con đường cứu
nước giải phóng dân tộc thoát khỏi ách thống trị của thực dân Pháp, bao đời
nay các bậc cách mạng tiền bối vẫn chưa làm được. Người vẫn biết, con đường
phía trước còn dài, rất gian nan, vất vả nhưng Người vẫn vững niềm tin vào con
đường chính nghĩa, tin vào sức lao động chân chính của mình. Trong quá trình bôn
ba khắp thế giới gian nan ấy, Bác đã làm số những công việc như phụ bếp, bồi
bàn; vượt qua những đêm đông rét mướt của châu Âu; đi qua nhiều nơi, từ Châu Á,
Âu, Phi, Mỹ, đến nơi nào Bác cũng cố gắng học tập, để ý xem xét tình hìnhsuy
nghĩ những điều mắt thấy tai nghe, mong mỏi thực hiện ước vọng cao cả của mình.
Nhìn vào tấm gương ấy tôi thấy thật khâm phục Bác ý chí, nghị lực những
tưởng cao đẹp đã vượt qua tất cả các thử thách, khó khăn, chông gai của con đường
Bác chọn. Nhìn lại mình hiện tại, khi hội tự do, những hội tốt đẹp của
tương lai đang mở ra với chúng tôi, cho chúng tôi muôn vàn sự chọn lựa thì
tưởng hành động của tôi sẽ cố gắng học tập theo tấm gương Hồ Chí Minh để
xây dựng một tương lai tốt đẹp cho đất nước và xã hội.
Con đường sự nghiệp cách mạng của Bác càng được hiện ra trong tôi ngày
một ràng hơn khi tôi nhìn thấy những hiện vật trưng bày xung quanh bảo tàng,
Những vật dụng tư trang của Bác, nào là chiếc mũ cối cũ kĩ, chiếc áo kaky sờn vai,
đôi dép cao su đã mòn, những vật dụng đã theo chân Bác từ những ngày đầu tiên,
thật là mộc mạc, giản dị, gần gũi; một hình tượng mà với mọi người dân Việt Nam,
đang tại đất nước hay đang bôn ba nước ngoài vẫn còn nhớ, vẫn còn thân
thương. Chỉ cần con đường Cách mạng còn đó Bác thấy tâm hồn mình được
nhận quá nhiều. Một vĩ nhân của thế giới, một lãnh tụ vĩ đại của dân tộc, thế mà lại
quá giản dị, đơn đó, thế Bác luôn được mọi người yêu quý kính trọng.
Nhưng không chỉ được yêu mến kính trọng trong cuộc sống đơn sơ, người ta
còn thấy được cái ý chí mạnh mẽ trong Bác. Trong những năm bôn ba nước ngoài,
Bác còn phải chịu cả cảnh lao tù, thế Bác vẫn không nản chí. Nét chữ còn đây
lưu lại những dòng mà Bác viết trong “Nhậttrong tù”, thể hiện những ngày chịu
cảnh lao tù: “thân thể trong lao, tinh thần ngoài lao” thật một con người quá
kiên cường, trong từng hoàn cảnh Bác đều lạc quan. Lúc nào cũng nghĩ cho vận
mệnh dân tộc luôn đặt vận mệnh lên trên cả cuộc sống khó khăn gian khổ. lấy
những ngày còn làm cách mạng niềm vui tự hào của bản thân Bác. Như Bác
từng nói: “Tôi chỉ có một sự ham muốn, ham muốn tột bậc, làm sao cho nước ta
được hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng cơm ăn
áo mặc, ai cũng được học hành” và Bác đã đạt được điều đó b ằng chính sức lực
đôi tay của chính mình.
Sau chuyến tham quan Bảo tàng Hồ Chí Minh, tôi cảm nhận được sự gian
khổ, vất vả, cảm thấy tình yêu quê hương đất nước to lớn đẹp đẽ, càng trân
trọng thêm công lao to lớn của bác. Sau mỗi chuyến tham quan đã phần nào mang
lai cho tôi thêm nhiều những hình ảnh tư liêu tôi mới chỉ được đọc trong
sách vở, thêm vào cả tình cảm tri thức về Bác. Qua những câu chuyện được
nghe, tôi cũng học tập được rất nhiều từ những đức tính tốt đẹp của Bác về tinh
thần lạc quan, sự tin tưởng vào đôi tay lao đông chân chính. Đúc kết được từ
những điều đó tôi tự thấy rằng phải sốnglý tưởng và sẽ đem lý tưởng của tôi để
tự tin cống hiến cho hội. Tôi cũng sẽ học cách yêu thương để mở rộng con tim
của mình như Bác. Sau chuyến đi này tôi càng thêm yêu tự hào về giống nòi;
càng thêm yêu đất nước Việt Nam đất nước Bác đã cùng nhân dân ta phải
đánh đổi bằng biết bao xương máu để dành lại.
| 1/4

Preview text:

Họ tên:

Lê Quang Minh

Lớp:

TT16.5

Môn:

Tư tưởng Hồ Chí Minh

MSSV:

1601040148

STT:

61

ĐỀ BÀI: Cảm nhận của anh chị khi đến tham quan, tìm hiểu, nghiên cứu về sự nghiệp và cuộc đời hoạt động cách mạng của chủ tịch Hồ Chí Minh- anh hùng giải phóng dân tộc, doanh nhân văn hóa thế giới qua các tài liệu, hiện vật được trưng bày tại bảo tàng

BÀI LÀM

Hôm nay, lớp học môn “Tư tưởng Hồ Chí Minh” của K16 chúng tôi có dịp cùng đi đến Bảo tàng Hồ Chí Minh để tham quan và học tập. Tại nơi đây, chúng tôi được tham quan kiến trúc đẹp đẽ của Bảo tàng cũng như được tân mắt quan sát, giới thiệu chi tiết về những hiện vật liên quan đến cuộc đời hoạt động cách mạng của Bác. Chuyến đi đã để lại trong tôi nhiều cảm xúc, đó là sự ngưỡng mộ, là tình yêu thương tới vị cha già dân tộc, và còn là những kiến thức mới, những điều mới mẻ về Bác mà tôi chưa từng tìm thấy trong sách vở.

Sau khoảng ba mươi phút di chuyển từ sân D1 của trường Đại học Hà Nội, chúng tôi đã đến cổng Bảo tàng Hồ Chí Minh, sau khi ổn định lớp, cô Tâm dẫn chúng tôi qua cổng soát vé và xếp hàng đi vào bảo tàng. Sau vài phút chụp ảnh check-in bên ngoài cửa bảo tàng, chúng tôi được cô hướng dẫn viên chia thành 2 đoàn và đi vào bảo tàng.

Thứ đầu tiên chúng tôi nhìn thấy và cũng thực sự ấn tượng đó chính là bức tượng Bác Hồ được đúc bằng đồng đặt ngay giữa lối đi, bức tượng thực sự to và rất tinh xảo, phía sau là bức phù điêu hoa sen và mặt trời với hàm ý ánh sáng của bác soi đường chỉ lối cho nhân dân Việt Nam.

Sau khi rời sảnh, đến với hành trình giới thiệu của cô hướng dẫn viên. Nơi đầu tiên chúng tôi được giới thiệu chính là nhà Bác tại Làng Sen, thuộc xã Kim Liên, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An được dựng lại ngay trong bảo tàng. Đó chính là nơi mà Hồ chủ tịch đã lớn lên, nơi mà từ nhỏ Người sớm được cha và các bạn của cha đàm đạo việc nước. Là nơi mà cụ Nguyễn Sinh Sắc, thân sinh của Người, với tư tưởng yêu nước tiến bộ và nhân cách cao thượng đã ảnh hưởng sâu sắc tới Người; là nơi đầu tiên mà Bác tiếp cận với tư tưởng Cách mạng tân tiến từ ông cha như Phan Châu Trinh, Phan Bội Châu và những nhà yêu nước khác, khi các vị tiền bối đã đến đây bàn việc nước với cha Người. Đây cũng là nơi Người xác định đặt sự nghiệp Cách mạng lên làm nghĩa vụ và nuôi ý định ra đi tìm đường cứu nước của mình. Tuy nhiên, mặc dù rất kính trọng những vị tiền bối, nhưng Bác lại không tán thành và đi theo con đường cứu nước của họ, Bác quyết định đi theo con đường của mình, đó sang các nước phương Tây, nơi có tư tưởng tự do, dân chủ và khoa học tiên tiến, nhất là nước Pháp, nơi cổ động phong trào tự do lan truyền khắp trên thế giới.

Hình ảnh thứ hai mà mang lại cho tôi suy nghĩ tôi nhìn thấy là hình con tàu Latouche Tréville, một chiếc tàu buôn của Pháp, những con sóng ở bến cảng Nhà Rồng. Ngày 05/6/1911, trên chiếc tàu này, Bác đã bắt đầu con đường vạn dặm tìm đường cứu nước để đem lại độc lập, tự do cho dân tộc bằng đôi bàn tay lao động của mình. Đứng trước dòng sông mênh mông ấy, tôi tưởng tượng ra cảnh anh thanh niên Nguyễn Văn Ba bước lên con tàu đó, mỗi một bước chân là vì lý tưởng vĩ đại. Mỗi một hành động của Bác là một hành động yêu nước thiết tha, thể hiện một ý chí kiên cường, dũng cảm và sáng suốt. Bác quyết chí đi tìm con đường cứu nước giải phóng dân tộc thoát khỏi ách thống trị của thực dân Pháp, mà bao đời nay các bậc cách mạng tiền bối vẫn chưa làm được. Người vẫn biết, con đường ở phía trước còn dài, rất gian nan, vất vả nhưng Người vẫn vững niềm tin vào con đường chính nghĩa, tin vào sức lao động chân chính của mình. Trong quá trình bôn ba khắp thế giới gian nan ấy, Bác đã làm vô số những công việc như phụ bếp, bồi bàn; vượt qua những đêm đông rét mướt của châu Âu; đi qua nhiều nơi, từ Châu Á, Âu, Phi, Mỹ, đến nơi nào Bác cũng cố gắng học tập, để ý xem xét tình hình và suy nghĩ những điều mắt thấy tai nghe, mong mỏi thực hiện ước vọng cao cả của mình. Nhìn vào tấm gương ấy tôi thấy thật khâm phục Bác vì ý chí, nghị lực và những lí tưởng cao đẹp đã vượt qua tất cả các thử thách, khó khăn, chông gai của con đường Bác chọn. Nhìn lại mình hiện tại, khi mà xã hội tự do, những cơ hội tốt đẹp của tương lai đang mở ra với chúng tôi, cho chúng tôi muôn vàn sự chọn lựa thì lý tưởng và hành động của tôi sẽ là cố gắng học tập theo tấm gương Hồ Chí Minh để xây dựng một tương lai tốt đẹp cho đất nước và xã hội.

Con đường sự nghiệp cách mạng của Bác càng được hiện ra trong tôi ngày một rõ ràng hơn khi tôi nhìn thấy những hiện vật trưng bày xung quanh bảo tàng, Những vật dụng tư trang của Bác, nào là chiếc mũ cối cũ kĩ, chiếc áo kaky sờn vai, đôi dép cao su đã mòn, những vật dụng đã theo chân Bác từ những ngày đầu tiên, thật là mộc mạc, giản dị, gần gũi; một hình tượng mà với mọi người dân Việt Nam, dù đang ở tại đất nước hay đang bôn ba nước ngoài vẫn còn nhớ, vẫn còn thân thương. Chỉ cần con đường Cách mạng còn đó là Bác thấy tâm hồn mình được nhận quá nhiều. Một vĩ nhân của thế giới, một lãnh tụ vĩ đại của dân tộc, thế mà lại quá giản dị, đơn sơ đó, vì thế Bác luôn được mọi người yêu quý và kính trọng. Nhưng không chỉ được yêu mến và kính trọng trong cuộc sống đơn sơ, người ta còn thấy được cái ý chí mạnh mẽ trong Bác. Trong những năm bôn ba nước ngoài, Bác còn phải chịu cả cảnh lao tù, thế mà Bác vẫn không nản chí. Nét chữ còn đây lưu lại những dòng mà Bác viết trong “Nhật kí trong tù”, thể hiện những ngày chịu cảnh lao tù: “thân thể ở trong lao, tinh thần ở ngoài lao” thật là một con người quá kiên cường, trong từng hoàn cảnh Bác đều lạc quan. Lúc nào cũng nghĩ cho vận mệnh dân tộc và luôn đặt vận mệnh lên trên cả cuộc sống khó khăn gian khổ. lấy những ngày còn làm cách mạng là niềm vui và tự hào của bản thân Bác. Như Bác từng nói: “Tôi chỉ có một sự ham muốn, ham muốn tột bậc, là làm sao cho nước ta được hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành” và Bác đã đạt được điều đó b ằng chính sức lực và đôi tay của chính mình.

Sau chuyến tham quan Bảo tàng Hồ Chí Minh, tôi cảm nhận được sự gian khổ, vất vả, cảm thấy tình yêu quê hương và đất nước to lớn và đẹp đẽ, càng trân trọng thêm công lao to lớn của bác. Sau mỗi chuyến tham quan đã phần nào mang lai cho tôi thêm nhiều những hình ảnh và tư liêu mà tôi mới chỉ được đọc trong sách vở, thêm vào cả tình cảm và tri thức về Bác. Qua những câu chuyện được nghe, tôi cũng học tập được rất nhiều từ những đức tính tốt đẹp của Bác về tinh thần lạc quan, sự tin tưởng vào đôi tay lao đông chân chính. Đúc kết được từ những điều đó tôi tự thấy rằng phải sống có lý tưởng và sẽ đem lý tưởng của tôi để tự tin cống hiến cho xã hội. Tôi cũng sẽ học cách yêu thương để mở rộng con tim của mình như Bác. Sau chuyến đi này tôi càng thêm yêu và tự hào về giống nòi; càng thêm yêu đất nước Việt Nam – đất nước mà Bác đã cùng nhân dân ta phải đánh đổi bằng biết bao xương máu để dành lại.