Bài văn tả mẹ | Tập làm văn lớp 5

Tài liệu Tập làm văn 5 giúp các em học sinh lớp 5 có thêm nhiều vốn từ nhanh chóng hoàn thiện bài văn thật hay, dễ dàng đạt điểm cao cho bài thi của mình. Sau khi lập được dàn ý, các em dễ dàng triển khai thành bài văn với đầy đủ các ý quan trọng. Đồng thời, thầy cô cũng có thể tham khảo để soạn giáo án cho học sinh của mình. Mời thầy cô và các em cùng theo dõi bài viết!

TOP 50 bài văn tả mẹ hay nhất
n ý tả người mẹ của em
n ý 1
a) Mở bài: Giới thiệu về mẹ của em
b) Thân bài:
- Miêu tả ngoại hình của mẹ:
M của em tên là gì?m nay bao nhiêu tui? Công vic ca m là gì?
M em chiu cao, cân nng khoảng bao nhiêu? Điều đó to nên mt
c dáng, dáng hình như thế nào?
c da ca m em có màu gì? Màu sắc đó nh đâu mà có?
Mái tóc ca m dài đến đâu, được to kiu gì, nhum màu gì? Bình
thường m s để c như thế nào?
Khuôn mt ca m hình dáng như thế nào? hp vi kiu tóc
không?
Đôi mắt ca m màu gì, nh dáng ra sao? M thường ng ánh mt
như thế nào để nhìn em?
Đôi môi, n i ca m đặc đim gì? N i y truyn cho em
nhng cmc gì?
Đôi bàn tay ca m đặc điểm gì? Khi cm tay m, em nhng suy
ngvà cảm xúc ra sao?
Trang phục thường ngày ca m đặc điểm gì? Khi s kin đc bit
thì m thay đổi ra sao?
- Miêu tả hoạt động của mẹ:
Hng ngày ngoài công vic quan thì mẹ phi làm nhng công vic
gì?
M có dành thời gian đ trò chuyn, tâm s chơi vi em không?
M có bao gi than th, kêu ca v s vt v ca mình không?
c. Kết bài:
Tình cm ca em dành cho m
Nhng li chúc tốt đẹp ca em dành cho m
n ý 2
I. Mở bài
Gii thiệu về người mẹ ca em.
II. Thân bài
1. Giới thiệu về mẹ
Tuổi tác
Nghề nghiệp
2. Tả ngoại hình
Dáng người: mảnh mai, thon gọn
Nước da: trắng hồng, rám nắng…
Khuôn mặt: hiền từ, phúc hậu…
Mái c: đen nhánh, mềm mượt..
Đôi mắt: sáng ngời như vì sao…
Nụ cười: ấm áp, rạng rỡ…
Đôi bàn tay: nh nhắn, chai sần…
3. Tả tính cách
Đảm đang, dịu dàng
Chu đáo, cẩn thận…
III. Kết bài
Tình cảm dành cho người mẹ: yêu mến, trân trọng, tự hào…
Tả mẹ của em
Mỗi ngôi nhà ban đầu chỉ mt nơi xa lạ, nhưng nhờ sự hiện diện của mẹ,
mà trở thành một tổm đúng nghĩa.
Mẹ của em năm nay 42 tuổi, hiện m ngh bán cá chợ. Mđã gắn bó với
công việc này từ hồi chưa kết hôn, đến nay thm thoát cũng đã gần 20 năm rồi.
Mẹ dáng người hơi thấp nhưng hơi mập, rắn chắc. ng việc của mphải
thường xuyên bưng vác các thùng xốp đựng cả nước nên người mẹ rất
khỏe rắn rỏi. Khuôn mặt ca mphúc hậu lắm. Nước da ca mkhá trắng,
nên lúc nào cũng thấy hai gò má ửng hồng lên khi ngại ngùng. Đôi mắt của
mẹ là mắt một mí, c nào cũng híp híp lại như vầng trăng rằm. Kết hợp với hai
cái png phính khuôn miệng nhỏ, trông mẹ thật đáng yêu. Mẹ
người rất giản dị tiết kiệm. Điều đó thể hiện từ ngoại hình đến cách sinh
hoạt. Đã rất nhiều m rồi mchưa làm tóc, lúc nào cũng để mái c đen dày
dài nguyên bản, rồi búi gọn sau đầu. Áo quần của mẹ cũng rất ít khi mua mới,
ngay cả cái túi đựng tiền chợ đã sứt chỉ m n may lại đng tiếp.
Những món trang sức, phẩm của mcũng rất ít, chẳng mấy khi dùng cả.
Nhưng vậy, mẹ lại chẳng tiếc bất cthứ với người thân của mình cả. Em
anh trai được mẹ mua áo quần, giày dép mới thường xuyên. Mẹ cũng mua
các món ăn ngon để tẩm bcho mọi người nữa. Sáng sáng mẹ phải dậy sớm đ
ra chợ đầu mối lấy hàng rồi ra chợ bán. Nhưng khi tan chợ về nhà, mẹ vẫn bận
rộn cơm nước, dọn dẹp nhà cửa chứ chẳng đi nghỉ ngay. Sự chăm chỉ hi sinh
ấy của mẹ đã giúp ni nhà lúc nào cũng sạch sẽ và ngăn nắp.
Mẹ của em chẳng xinh đẹp, dịu dàng như mẹ của các bạn. Mẹ i luộm thuộm,
lại ăn to nói lớn, không thích cắm hoa, m bánh. Nhưng đối với em, chẳng
bất kì ai hay bất kì thứ gì trên thế giới này có thể tuyệt vời hơn mcủa em cả.
Bài văn tả mẹ
"Mẹ là duy nhất trên đời
Mẹ đã q vất vả rồi
Người dũng cảm tuyệt vời là mẹ, mẹ ơi
Giờ con lớn khôn rồi
con sẽ nên người
Thành người tốt trên đời, mẹ tự hào sớm thôi"
Mỗi khi ngân nga lời bài hát "Chưa bao giờ mkể" tôi lại nhớ tới mẹ i, một
người phụ nữ tần tảo, luôn cố gắng chăm chút từng một cho gia đình, mẹ
cũng người i yêu nhất. Mẹ đã rất vất vả đlo cho i và hai em của của i,
m nào mẹ cũng đi sớm về khuya, sau khi đi làm vlại phải nấu cơm cho cả
gia đình. Mặc thế nhưng mẹ vẫn thời gian ging bài cho tôi, chơi với ba
chị em tôi, vậy nên tôi rất yêu mẹ.
Mẹ tôi nay đã gần 40 tui, hiện đang là nhân viên kế toán tại công ty Viễn thông
FPT. Mẹ một n cười toả nắng, mang đến niềm vui cho mọi người. Dáng
người của mẹ khá cân đối, xinh xắn cùng mái c ngắn ngang vai suôn mượt.
Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, ng đôi mắt đen long lanh. Đôi bàn tay mẹ hằn
lên vết chai sạn, làn da mẹ đã những nếp nhăn hiện lên svất vả, k nhọc
của mẹ. Nụ cười tươi cùng giọng nói trầm m của mmỗi khi giảng bài cho tôi
thật tuyệt vời. Mẹ là một người phụ nữ hiền hậu, thích cười nng những lúc tôi
hư, không ngoan thì mẹ có hơi nghiêm khắc. Mẹ thích đọc những cuốn sách hay
như: ng Tàn Nhẫn, ng Yêu Thương, Con Nghĩ Đi, Mẹ Không
Biết!,... vô vàn những cuốn sách khác, ngoài thích đọc sách ra, mẹ còn thích
nghe nhạc nữa. Điềm đạm và h đồng tính cách của m đi với bạn bè,
người thân đồng nghiệp. Hằng ngày, mẹ đều phải dậy sớm t5 gisáng đ
dọn dẹp nhà cửa, đi chợ nấu ăn cho cả nhà. Mchăm chút đến từng bữa ăn,
giấc ngcho mọi người trong gia đình. Mẹ vừa phải chuẩn bị cho em bé đến lớp
lại phải đưa đón chúng tôi đi học. Mặc dù rất bận nhưng mẹ vẫn thời gian
chơi với chúng tôi. Mc nào cũng quan tâm và nhắc nhở tôi phải đeo khẩu
trang khi ra ngoài đường, mặc áo chống nắng bôi kem chống nắng,...Kỉ niệm
tôi nhnhất khi tôi cùng mđi biển Hạ Long, ng tắm biển, cùng dạo chơi
và cùng nhặt những vỏ sò, vỏ ốc để làm quà lưu niệm cho gia đình.
Tôi muốn nói với mẹ rằng: "Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm!". i sẽ cố gắng
xứng đáng là con ngoan trò giỏi để mẹ vui lòng.
Tả người m của em
Mỗi ngày khi thức dậy, em sẽ ngay lập tức được chào đón bởi một thiên thần.
Đó chính là mẹ của em.
Mẹ của em m nay 35 tuổi, và đang m công việc bán hàng online. Mẹ có vóc
người nhỏ nhắn, i gầy một chút. Nhưng nhờ nước da trắng hồng và gương
mặt thanh tú, nên trông mxinh xắn lắm. Khuôn mặt của mknhỏ, nổi bật
với đôi mắt to tròn cái miệng chúm chím. Khi mẹ i tươi, sẽ xuất hiện cái
lúm đồng tiền nhbên trái, khiến nụ cười ấy thêm phần duyên dáng. M
thường để kiểu tóc ngắn đến cằm, hơi cụp vào một chút để i. Mẹ bảo
như vậy sẽ giúp che khuyết điểm trên khuôn mặt, nhưng em thấy mẹ có vén
hết tóc lên thì vẫn rất đẹp. chủ yếu làm việc nhà, nên trang phục của m
luôn là những b quần áo nhà đơn giản và hầu như không hề trang điểm. Suốt
ngày mẹ bận bịu kiểm tra hàng a rồi trả lời tin nhắn của khách. những
m đã 11 giờ khuya, mẹ vẫn còn ngồi gói hàng. vậy, mẹ vẫn chăm lo chu
đáo cho cả nhà. c nào nem cũng sạch sẽ và tươm tất. Bữa cơm cũng luôn
ng hổi thơm ngon. Mẹ thật giỏi. Bây giờ, em đã lớn, nên đã thgiúp
mẹ được nhiều việc hơn. Em thích nhất, là những tối học bài xong, sẽ sang cùng
mẹ gói hàng. Vừa làm, em vừa kể cho mnghe chuyện lớp. Mẹ sẽ chăm chú
lắng nghe và nhìn em bằng ánh mắt dịu dành, trìu mến. Còn bố sẽ ngồi bên
cạnh, thỉnh thoảng chêm vào những câu ng đùa khiến hai mẹ con cười khoái
chí. Đó là khoảnh khắc mà em trông đợi nhất trong ngày.
Em mong rằng, ngày nào gia đình em cũng trải qua bình yên và hạnh phúc như
thế. Bởi nụ cười của mẹ là món quà tuyệt vời nhất đối với em.
Tả mẹ lớp 5
Mẹ ơi thương mấy cho vừa
Ơn sâu nghĩa nặng sớm trưa tảo tần.
Mỗi dịp đến sinh nhật ca mình, em lại nhớ mẹ, thương mẹ nhiều hơn. Bởi vào
ngày đó, người đã mang nặng đẻ đau sinh ra em, vất vả sau ngày đó để nuôi
em khôn lớn nên người. Sinh nhật là dịp để em tưởng nhớ và gửi lời cảm ơn đến
mẹ: “Cảm ơn mẹ đã sinh ra con.”
Năm nay mẹ em đã ngoài 35 tuổi nhưng trông mẹ vẫn đẹp nc gái n
son trẻ. Mem dáng người nhỏ nhắn, mảnh khảnh. Mái c mẹ dài ngang
vai, đen óng và rạng ngời thanh xuân. M nước da màu bánh mật m nắng
rất khỏe khoắn. Trên mẹ xuất hin vài đốm đồi mồi tròn nh nhạt màu,
giống hệt i đồi mồi trên bà ngoại. Đốm đồi mồi của ngoại đậm hơn, khi
mẹ già, chắc cái đốm đồi mồi của mẹ cũng sẽ đậm như của ngoi.
Mẹ em giáo tiểu học. Mỗi sáng, mẹ mặc áo dài, đeo cặp táp, chở em trên
chiếc xe đạp sơn màu xanh da trời đến trường. Em thích ngắm nhìn mỗi khi mẹ
nghiêng đầu soạn bài bên trang giáo án. Đôi mắt màu nâu dịu dàng say
theo từng nét t. Đuôi mắt khi cười shằn lên những vết chân chim. Đôi mắt
màu nâu ấy thường ánh lên những ấm áp ntia nắng mặt trời mỗi khi mcười
vui, khi em làm việc tốt. Đôi mắt ấy cũng chan chứa nỗi bun long lanh
những giọt nước mắt mỗi khi mẹ buồn lòng vì em phạm lỗi. Mỗi khi mẹ ngồi
soạn bài, tay cầm bút, tập trung bên giáo án, đôi môi nhhơi mím lại, mái đầu
nghiêng nghiêng, những lọn tóc đen nhánh trên vai mềm mại. Mẹ bàn tay
đẹp lắm. Đó không phải bàn tay búp măng, ng không phải những ngón tay
ngòi viết. Tay của mẹ thon thả với những ngón tay gầy gầy xương xương. Lòng
bàn tay vốn rất mềm mại nhưng ln p vì bụi phấn bảng. Bụi phấn đã theo
tay mẹ mười mấy m dường nmrửa tay bao nhiêu lần cũng kng
thể sạch hoàn toàn.
Mẹ em là một giáo nghm khắc, trong tà áo dài thướt tha, dáng m hiền dịu
vậy, học trò nào cũng sợ mẹ. Sợ nhưng rất thương. lần, mnhận được
thư anh học trò cũ, báo rằng vì hoàn cảnh gia đình, anh phải nghỉ học lên
thành phố mưu sinh, em thấy mẹ rơi nước mắt. Những người học trò ấy sau này
lớn một
chút, biết tự bôn ba ra đời, biết m cho mình một lối đi, lại m về lối thăm
nhà giáo cũ. Anh học trò lần đến nhà, giấu trong ngăn tmột cành hoa
hồng. Em hỏi anh làm đó, anh cười bảo, “hoa hồng tặng cô, nghiêm quá,
đến giờ vẫn sợ, không dám đưa tận tay”.
Mẹ về, em chạy ra đón ở ngõ:
Mẹ ơi, mẹ ơi, anh học trò bmột bông hoa hồng trong ngăn tủ, nói là mừng
mẹ ngày Nhà giáo Việt Nam!
Mẹ nhìn hai anh em, cười thật hin và thật hạnh phúc.
Những ngày trời nắng chang chang, mẹ đi dạy về, mồ hôi ướt tóc mai, hai gò
má đỏ bừng. Những ngày trời mưa dột từngc một trong nhà, mẹ phải lo chèn
lại cái cửa bếp lỏng lẻo, ng xô chậu hứng những chỗ dột. Mẹ nấu nước nóng
để tắm rửa cho các con. Ngày đông lạnh, ba mẹ con nằm với nhau trên chiếc
giường, trong cái chăn thật ấm. Thằng nc em ca em nhét cái mông của nó
vào giữa em và mẹ, cố lấn cho được một chỗ ngay giữa, miệng thì xua em: “
ra, xê ra, cht chội quá, chật chội quá!” Em cũng lì, không chịu thua, hai chị em
nhất quyết bâu lấy mẹ. Nhữngc ấy, ôm chặt mẹ, em thích hít hà mùi hương
của mẹ. Mẹ không ng nước hoa, nhưng mẹ thơm lắm. Một mùi hương rất lạ,
dịu nhẹ và ấm áp. Em thấy mình được yêu thương, ngay khi ôm mẹ và nghe
mùi của mẹ nhẹ nhàng chui vào mũi, ngay khi bàn tay chừng như không bao giờ
thôi ráp vì phấn viết bảng của mẹ vỗ về ôm lấy em.
Những đêm mùa đông lạnh, gió rít ngoài cửa sổ, em thường sợ bóng tối, thức
giấc nửa chừng. Mỗi lần như vậy em lại quay sang mẹ, gọi khe khẽ, run run:
Mẹ ơi, mẹ ôm con với…
Mẹ dịu dàng đưa tay xoa đầu em, những nn tay luồn vào tóc em mân mê từng
sợi, nhè nhẹ như vvề. Ngón tay mẹ còn động đậy giữa những lọn tóc, bàn tay
mẹ còn mơn man xoa đầu, là em yên tâm mẹ hãy còn thức, rồi cứ thế bình an
mà chìm vào giấc ngủ trở lại.
Mẹ có những mối lo toan của người lớn, nên không phải lúc nào cũng vui cười
và dịu dàng được với em. Có lúc em thấy mẹ nằm ở võng thi buồn bã, nhắm
mắt để giấu những giọt nước mắt vòng quanh mi. Có lúc em bị đòn đau vì làm
bài sơ suất, vì kng chịu mở cửa sổ png riêng cho thoáng mát như lời mẹ
dặn. Những lúc bị la mắng như vậy, em giận mẹ lắm, viết đầy trong quyển nhật
những lời trách móc. Lớn một chút rồi, em mới hiểu, người lớn thật nhiều
gánh lo toan, những tâm sự mà trẻ con kng thể hiểu. Và như vậy, thật k để
một người lớn luôn luôn dịu
dàng lắng nghe con trẻ. Em nhớ lời cô nhà văn đã viết thật hay: “con nít, đôi
khi phải biết thứ tha cho những lỗi lầm của người lớn.”
Em còn nhỏ lắm, và em còn may mắn, vì có mẹ kề bên mỗi ngày, là khi dịu
dàng ấm áp, hay lúc mắng chửi răn đe. May mắn là khi em còn được có mẹ,
được gọi tiếng Mẹ ơi! Mẹ là người bạn lớn, là người dẫn đường, cũng là người
duy nhất đủ bao dung đón em vào lòng sau mỗi lần té ngã. Ôm mẹ là ôm c
bình yên.
Sau này em sẽ lớn, mẹ sẽ già đi, lời hứa năm nào em hứa với mẹ, “khi con đi
làm rồi, có tiền, con sẽ đưa mẹ đi du lịch khắp thế giới”, lời hứa ấy, không biết
mẹ có đợi để em thực hiện được.
Em nghe lời sư ông và cô giáo dạy, mỗi lần soi mình trong gương, em thấy mắt
em là mắt mẹ, tóc em là tóc mẹ. Cảm ơn mẹ đã sinh ra em, đã cho em một
hình hài. Em sẽ trân trọng, nâng niu, sẽ yêu như yêu mẹ, cũng giống như lòng
mẹ yêu em.
Chiều nay đi hc về, em sẽ ôm lấy mẹ, nhìn vào mắt mẹ và nói: “Mẹ ơi, mẹ biết
không?” Mẹ sẽ cười, hơi nhíu mày băn khoăn: “Biết gì?”
- “Biết là con yêu mẹ.”
Bài văn mẫu Tả mẹ yêu quý của em chi tiết
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 1
- À mẹ ơi có con dế
Luôn trong bao dm con đây
Mở ra là con thấy ngay
Con yêu mẹ bằng con dế”
Lời thơ trong bài “Con yêu mẹ” của Xn Quỳnh cho thấy nh cảm của đứa con dành
cho người mẹ thật hồn nhn, chân thành. Với em, mẹ vai t cùng quan
trọng.
Năm nay, mẹ của em bốn ơi tuổi. Dáng người thanh mảnh. Mái tóc dài đen nhánh.
Đôi mắt sáng nnhững vì sao. Đôi bàn tay đã nhiều vết chai sần. Mẹ một
khuôn mặt phúc hậu. Ai nhìn ng cảm thấy quý mến. Nụ cưi của mẹ thật rạng rỡ và
ấm áp.
Mẹ của em một bác sĩ. ng việc của mẹ rất vả vả. Nhưng mẹ luôn dành thi gian
cho gia đình. Mẹ không chỉ gii việc c, n đảm việc nhà na. Mọi công việc
trong gia đình đu do bàn tay ca mẹ chăm lo. Nhng bữa cơm gia đình đều m áp
tiếng cười. Khi rảnh rỗi, mẹ thường sáng tạo ra những món ăn độc đáo. Mặc dù mẹ rất
dịu dàng, nhưng cũng có lúc nghiêm khắc.
Tình mẹ giống như biển cả rộng lớn. Em rất yêu thương người mẹ của mình. Em cũng
mong mẹ luôn khỏe mạnh và vui vẻ để có thể ở bên cạnh em thật lâu.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 2
lẽ khi n nhỏ ai cũng được nghe u hát ru, hay những vần thơ: “Con lớn vẫn
con của mẹ. Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”. Và trong bài văn này, em sẽ viết về
ngưi mẹ tuyệt vời của em – ngưi luôn yêu thương con mình bng cả cuộc đời.
Năm nay, mẹ em đã gn bốn ơi tuổi. Tuy vy, nhưng dấu vết của thời gian cũng
không làm mất đi vẻ xinh đẹp của mẹ. Mẹ em không cao lắm. Dáng người khá đầy
đặn. Mái tóc mẹ vẫn còn rất dày và đen bóng. Dường như em được thừa hưởng nưc
da trắng hồng từ mẹ. Khi nhìn vào khuôn mặt của mẹ, ai cũng cảm thấy quý mến. Các
bác hàng xóm thường bo đó là một khuôn mặt phúc hậu.
Mẹ một go vn dạy n Toán. Công việc ca mẹ rất bận rộn. Nhưng mẹ vẫn
luôn quan tâm đến gia đình. Mỗi bữa cơm của mẹ đu gửi gắm nh yêu thương. Cuối
tuần, mẹ sẽ dạy em học, hoặc đưa em đi ci. Mẹ rất dịu dàng, nhưng cũng rất nghiêm
khắc. Mi lần em mắc lỗi, mẹ đều nhắc nhở.
giáo em nói: Trong tất cả các quan thì trái tim người mẹ kì quan đại
nhất”. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để mẹ luônời mẹ nhé. Mẹ à! Con yêu mẹ.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 3
“Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đang thức vì chúng con.
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời
Cứ mỗi lần nghe những u thơ y của nhà thơ Trần Quốc Minh vang lên, em lại
cảm thấy thật cảm động.
Năm nay, mẹ em bốn mươi tui. Mẹ có dáng người khá mảnh mai. Nước da ngăm đen
đã bị rám nng. Mái tóc ca mẹ dài ngang ng đã bị cháy nắng ngoài đồng ruộng,
nắng chói để đem lại cho em một cuộc sng ấm no. Khi đi làm mẹ thường búi tóc n,
để l ra mấy cng tóc xoăn trông thật duyên dáng. Đi với i tóc y chính là khuôn
mặt hình trái xoan ca mẹ. Vầng trán của mẹ cao rộng, có lúc nheo lại lộ vsuy tư.
Năm tháng, thời gian đã hằnn khuôn mặt mẹ nhng nếp nhăn nho nhỏ.
Nhưng thời gian cũng không thể xóa nhòa được nét dịu hiền, phúc hậu trên khuôn mặt
ấy. Đôi mắt mẹ đen láy thấm đượm sự bao dung, trìu mến. Người ta thường nói “Đôi
mắt cửa s của tâm hồnquả không sai. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em thđoán
được những suy nghĩ trong mẹ. Những lúc em làm được việc tốt đôi mắt ấy hạnh phúc
như cười. Và cũng từng đỏ hoe khi mi lần em làm điều sai trái. Nhìn vào đôi mắt mẹ,
em tự trách mình đã làm mẹ buồn. Cùng với đôi mắt mẹ cặp lông mi dài đôi
chân mày liễu dày. Mũi mẹ cao cao, i miệng nho nhỏ, khi cười đlộ hàm răng
trắng, đều như hạt bp.
Em yêu nhất là đôi bàn tay của mẹ. Đôi bàn tay đầy nghị lực đã nuôi em khôn lớn đến
chừng này. Bàn tay ấy đã bị bao sậm, hằn những vết nứt nẻ. Bao nhiêu vết bấy
nhu vất vả gian lao của mẹ. Đôi bàn chân cũng vậy, nóng đã bị nứt nẻ. Những khi
trời trở lạnh, đôi n chân y lại đau, nhức khiến mphải ngâm o nước muối. Đôi
vai mgầy đã trở bao nhiêu mưa nắng. Nhìn tất cnhững thứ y em cảm thấy yêu
mẹ thật nhiều, thật nhiều.
Nhìn n tay mẹ chăm sóc từng đám lúa, luống rau, em cảm thấy myêu cây cỏ đến
chừng nào. Mẹ một ngưi không thể thiếu trong gia đình. Hằng ngày, mn
một cô tấm với những công việc như nấu ăn, giặt giũ, dọn nhà… thật nhanh nhẹn, gn
gàng. ncửa có bề bộn đến mấy, mà nếu đưc bàn tay sng ng của mẹ thì sẽ
trở nên gọn gàng. Vì lo cho cuộc sống của gia đình mà mẹ chẳng bao giờ rảnh rỗi cả,
hết việc nhà ri lại làm ruộng.
Mẹ một người luôn dành trọn mọi sự yêu thương lo toan cho em. Lúc em làm
điều gì sai trái, mẹ kng la mắng gì đâu mà mdạy em nhng điều hay lẽ phải, khiến
em luôn ghi nhớ trong ng. Tuy mẹ bận rộn lắm nhưng mẹ vẫn luôn quan m tới
công việc học hành của em. Lúc em đau ốm, mẹ bàn tay ấm áp, che chở cho em
vượt qua.
Đối với mi ngưi trong làng xóm, mẹ rất hòa nhã, ci mở với họ nên ai ng q
mến mẹ. Trong công việc, mẹ rất nhiệt tình nên mi lần đi dặm hay gặt lúa thì ai cũng
kêu mẹ đi.
Người mẹ thân yêu của em nvậy đó, m một người rất yêu thương đứa con
của mình. Em yêu mẹ lắm! Yêu mẹ rất nhiều. Em tự nhủ rằng sẽ cố gắng học tập thật
giỏi để trở thành con ngoan, trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ, mai sau đền đáp công ơn to
lớn của mẹ đã bao năm chăm lo cho em từ miếng ăn đến giấc ngủ.
“Mẹ như biển cả mênh mông
Con luôn ghi nhớ công ơn của người.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 4
Mỗi ngày em luôn thành kính yêu thương biết ơn mẹ của mình. Bởi mem
ngưi phụ nữ tuyệt vi nhất trên thế giới này.
Năm nay mẹ em khoảng bốn ơi tuổi. Hiện nay, mẹ đang là một nhân vn của nhà
máy chế biến lương thực thực phẩm. Mẹ có vóc dáng nh nhắn, nhưng rất khỏe mạnh.
Một mình m thể làm được mọi việc, từ nấu cơm, dọn dẹp, chăm sóc con i,
chẳng kém gì các siêu anh hùng cả. Vì làm việc trong nthời gian dài, mẹ nước
da trắng sáng. Mái tóc mdài đến giữa lưng, hơi một chút phn đuôi. Bình
thường, msẽ i gọn tóc lên bằng một chiếc dây nhỏ. Khuôn mặt mẹ khuôn mặt
tròn đầy đn, phúc hậu. Với đôi mắt hạnh đen láy và ng lông mày liễu. Điều
khiến em thích nhất, chính n cười ơi tỏa nắng của mẹ. như một mặt trời
thu nhỏ vậy. Thường ngày, mluôn ăn mặc giản dị giống nnh cách của mẹ vậy.
Tuy mộc mạc, nhưng vn toát n vẻ đẹp đằm thắm, ngọt ngào.
Là một người phụ nữ nông thôn Việt Nam điển hình. Mẹ vừa đảm việc nước, lại đảm
việc nhà. Em luôn cảm nhận được tình yêu thương nồng nàn của mẹ qua mọi thứ. T
nhng chiếc áo được giặt sạch, gấp gọn trong tủ. Từ nhng bữa m ngon lành. Từ
nhng n quà nhỏ vào các dp đặc biệt. Từ những cái ôm dịu dàng, những đêm thức
trắng chăm sóc khi em ốm. Tất cả thật giản dị mà quý giá biết bao nhiêu.
Em luôn cảm thấy hạnh phúc tự o khi được con của mẹ. Em sẽ cố gắng hơn
nữa, để có thể trở thành niềm tự hào nhỏ của mẹ.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 5
“Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi. Và mẹ em chỉ có mt trên đời”. Giai điệu của câu
hát cất n khiến lòng em không khỏi bồi hồi, xao xuyến nghĩ về người mẹ kính u
của mình. Trong gia đình, người em u quý nhất đó chính mẹ em, người giữ
i ấm hạnh phúc, và tình yêu thương cho cả gia đình. Em u mẹ của em biết chừng
nào!
Mẹ em m nay đã ngoài ba mươi tuổi. Mẹ một thân hình nhỏ nhưng cao ráo. Mẹ
em có một khuôn mặt trái xoan vô ng hiền nh và phúc hậu. Gương mặt mẹ em đã
nhiều chân chim, do thời gian và mưa nắng dãi dầu, cũng một phần là vì sự vất v
mưu sinh cho cuộc sống ca gia đình em. Mái tóc mẹ em đen mượt được để dài,
lúc nào cũng đưc mẹ em búi hoặc buộc một cách cùng gọn gàng. Mái tóc mem
lúc nào cũng thoang thoảng mùi đinh hương, bồ kết. Do mẹ em một người phụ n
sống khá truyền thống nên mẹ không hay dùng các loại dầu gội đầu hiện đại. Bàn tay
mẹ gầy gầy xương xương, nhưng chính đôi bàn tay lại ngày qua ngày, tháng qua tháng
chăm sóc cho em từng bữa ăn tới giấc ngủ. Em thích nhất ngắm nhìn nụ cười ca
mẹ. Nụ cười tỏa rạng như ánh bình minh, nhìn mẹ cười lúc o trong lòng em
cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Mẹ em lúc nào cũng yêu thương và chăm sóc cho gia đình em rất chu đáo. Đôi bàn tay
gầy gầy ơng ơng của em, sớm o cũng chuẩn bị những bữa ăn gu chất dinh
dưỡng, đủ năng lượng cho một ngưi làm việc và hc tập của b con em. Mẹ người
vun vén, chăm lo cho từng bữa ăn tới giấc ngủ, giữ gìn hạnh phúc cho mái m gia
đình. Mẹ tuy hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc trong giáo dục con cái. Mẹ không bao
giờ nng chiều con i quá mức mà luôn dạy, chỉ bảo cho em những bài hc về cách
xử, về đạo lý làm ngưi.
Mẹ người em u quý nh trọng nhất. Em hứa sẽ cố gắng chăm ngoan học
giỏi để mẹ luôn vui vẻ không bao giờ phải phiềnng, bun bã vì con cái.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 6
“Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.
Mỗi ngưi đu một ngưi mẹ. Đó là một chỗ dựa tinh thần rất lớn mà ai cũng phải
đáng quý trọng. Mẹ tôi cũng vậy, mẹ luôn luôn dành tình u thương lớn nhất cho
chúng tôi để bù đp nỗi mất mát về người cha.
i sinh ra đã không thấy được mặt cha. Đó là sự tổn thương rất lớn. Tuy vậy, nhưng
mỗi khi bên mẹ, tôi cảm thấy thật hạnh phúc. Năm tôi lên một tui, mẹ tôi phải đi
m thuê để kiếm tiền nuôi gia đình. Nào là đóng gạch, cuốc mướn... mẹ làm hết. Nghĩ
đến đây tôi rưng rưng c mắt. Smẹ tôi thật khổ! Mẹ làm vất vả đến như vậy
mà vẫn không đủ ăn nên mẹ phải đi làm nghề dạy trẻ. May mắn lắm mẹ mới xin được
vào một nơi ổn định.
Bàn tay mẹ tần tảo, đy những vết chai sần. Đôi mắt thì quầng đen vì làm việc vất vả.
Nhưng tôi biết, vào những ngày Tết trong khi mọi người đang vui đùa chạy nhy thì
mẹ lại ra ngoài vườn lặng lẽ ngồi khóc. Nhng git nưc mắt chứa đọng tâm hồn
trong sáng, chung thủy ca mẹ.
Mẹ thật là cao cả! Mẹ vẫn luôn dõi theo từng c đi của tôi nmột động lực giúp
tôi không ngừng học hỏi. i còn nhcó năm lúa thất (mất) a mẹ phải đi khuân
vác gạch thuê cho người ta đkiếm tiền. Đôi vai mẹ bị xưc rất nhiều. Nhưng lại
chưa đựng nhiều k niệm đối với tôi. Đến bây giờ, mẹ vẫn không ngừng làm việc.
lẽ ông trời không cho mẹ nghỉ. Tuy vậy, mẹ có một tâm hồn vẫn lạc quan, yêu đời.
i thật cảm phục trước mẹ. Năm tháng qua đi, mẹ vẫn phải chịu đựng bao nỗi đắng
cay, ngọt bùi. Mẹ như là một tia ng ca đời con. Tôi biết mẹ ấp trong mình một
nỗi hy vọng: “Không để cuộc đi con lại giống mình phải gây dựng cho con một sự
nghiệp”. Tôi biết vì tôi, mẹthể hy sinh tất cả, kể cả niềm vui. Vì thế mẹ rất nghiêm
khắc khi tôi làm sai việc.
i thật khâm phục mẹ. Tôi phải phấn đấu để trở thành một người con ngoan để mẹ
khỏi buồn lòng, đđền đáp ng lao sinh dưng của mẹ. Mẹ là một ngưi mẹ không
giống với người mẹ o. Trong mắt mẹ, i như một hy vọng rực r. Tôi vẫn luôn
ghi nhớ u nói: “Nếu mẹ dòng sông, con nước thì dòng ng không thchảy
được nếu thiếuc”.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 7
Đối với mỗi người, tĩnh mẫu tử luôn đáng trân trọng, với i ng vậy. Mẹ chính
ngưi mà em yêu thương nhất trong cuộc đời này.
Mẹ em năm nay đã bốn mươi tuổi. Dáng người của mẹ không cao nhưng khá cân đối
phần hơi đẫy đà. Khn mặt mẹ tròn trịa pc hậu. Trên khuôn mặt ấy đã ẩn
hiện những nốt tàn nhang báo hiệu tuổi tác. Nổi bật trên khuôn mặt ấy đôi mắt to
hiền dịu. Đôi mắt ấy luôn nhìn em với tất cả tình u thương trìu mến cho em động
lực mỗi khi gặp kkhăn. Em thích nhất đôi n tay nhỏ nhắn, nhưng ấm áp ca
mẹ.
Mẹ là người phụ nữ đảm đang, dịu hiền. Ngày thường dù đi làm nhưng mọi việc trong
nhà mẹ đu lo chu toàn. m nào mẹ cũng mua đồ mới cho em nhưng những bộ
qun áo mẹ mặc mấy năm, em hỏi mẹ đu bảo là vì vẫn mặc được. Em biết đó không
chỉ vì do mgiản dcòn vì mẹ muốn tiết kiệm cho gia đình cho em đưc sung
sướng hơn. Mẹ vô cùng tiết kiệm nhưng lại rất chiều chị em em. Chúng em có đầy đ
nhng điều nh thích không thiếu một thứ. Nhưng mẹ cũng vô cùng nghiêm khắc
mỗi khi chúng em mắc lỗi, cho li to hay nhỏ mcũng nhất định phạt nặng để
chúng em biết li và nhớ sửa sai.
Em rất hạnh phúc khi có mẹ n. Em mong msẽ luôn khe mạnh, hạnh phúc. T
tận đáy lòng, em muốn nói u mẹ thật nhiều.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 8
Từ khi chào đời, cất tiếng khóc đầu tiên, mỗi chúng ta đều đưc vòng tay âu yếm của
cha mẹ che chở cho đến khi trưởng thành. Đối với tôi, gia đình trên hết. Cha mẹ
luôn quan m chăm sóc bảo vtôi. Nhưng lẽ người luôn luôn dành tình cảm
cho tôi nhiều nhất mãi chỉ có một. Đó cnh là người mẹ kính yêu của tôi.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài ba mươi rồi. Nhưng đối vi tôi mẹ vẫn còn trnphụ nữ
mười m đôi mươi. Mẹ ng ngưi thấp đậm. Mái tóc mẹ đen nhánh, dài và chấm
ngang ng ôm lấy khuôn mặt trái xoan của mẹ. Nước da mẹ không được trắng như
bao nời ph nữ vì ngày xưa mẹ phải lao động vất vả kiếm tiền mua gạo nuôi cả gia
đình. Đôi mắt mẹ đen láy n sau hàng mi dài và cong. Chiếc mũi ca mẹ tuy không
cao nhưng rất hài a với khuôn mặt của mẹ. Làn i đỏ hồng c nào cũng n n
cười tươi đlộ hai hàm răng trắng muốt, rất d mến dễ gần. “Tần tảo sớm hôm mẹ
nuôi con kn lớn.” Đôi bàn tay ca mẹ phải làm lng vất vả để nuôi tôi. Mỗi khi cầm
đôi bàn tay sần của mẹ, tôi thấy thương mẹ vô cùng.
Mẹ người rất nghiêm khắc trong việc dạy dỗ con cái nên người. Tính mẹ hơi nóng
nhưng cũng lúc mẹ rất hiền từ. Mỗi lần mnói, tôi thấy mẹ như một cô giáo dạy
văn đang đng trên bục giảng bài. Mỗi khi tôi mắc lỗi, bằng giọng nói dịu dàng,
truyền cảm, lời an ủi và động vn, mẹ đã khiến tôi nhận ra lỗi lầm ca mình. Tôi nhớ
lần được điểm mười. Vừa đi học về, tôi chạy ngay đến bên mẹ xà lòng mẹ
khoe: “Mẹ ơi hôm nay con được điểm mười đấy, mẹ thưởng cho con mt món quà
nhé!” Mẹ cưi tươi ôm chầm lấy tôi và nói: Con gái của mẹ gii quá, mẹ thưởng cho
con này!” Mẹ vừa nói vừa hôn n má tôi mt cái. Mẹ ôm chặt tôi vào lòng. Vòng tay
mẹ ấm áp như ngọn lửa hồng sưởi ấm trái tim tôi. Cũng có lần tôi bđiểm kém, trên
khuôn mặt của mẹ không còn ncười của mọi ngày nữa. giờ đây gương mặt mẹ
trùng xuống, buồn rầu. Nhưng mẹ không quát mắng em mà chỉ nhắc nhở nhẹ và cố
gắng cười đan i tôi và động viên tôi c gắng lần sau. Trong lúc đó, tôi cảm thấy
mình đã phụ lòng mẹ, phụ công mẹ nuôi dạy chúng tôi. Vì vậy tôi đã tự hứa với mình
rằng sẽ kng bao gilàm như vy nữa. Nhng đêm tôi chưa học bài xong, vì lo lắng
cho tôi n mẹ đã n png và ngồi cạnh tôi. Thấy tôi chán nản và buồn ngủ, mẹ đã
động vn tôi giúp tôi không buồn ngủ chán nn. Những lời nói của mnhư một
nguồn sức mạnh giúp tôi cảm thấy tỉnh táo và học tiếp bài. nmẹ mt người
phụ nữ đảm đang. Mặc dù buổi ng mẹ phải thức dậy sớm để đi làm nhưng mẹ vn
rất quan tâm tới tôi. ng nào mẹ cũng hẹn đng hồ báo thức cho tôi dậy đi hc. Mẹ
chuẩn bị quần áo đồng phục cho tôi mặc. Nhưng cũng có ngày mẹ đi làm muộn.
Nhng ngày đó, trước khi đi học mẹ bẻ áo cho tôi, sửa kn quàng đ cho tôi. Có lần
c học tập phòng ngủ của tôi rất bbộn. Nhưng bui tối, sau khi đi hc thêm về,
mọi thứ đã khác. Tất cả đều rất gọn gàng và ngăn nắp. Quần áo được gấp gọn gàng và
để ngay ngắn trong tủ. Buổi trưa những hôm đi m về muộn nhưng mẹ vẫn chuẩn
bị một bữa trưa đơn giản nhưng vẫn đầy đủ chất dinh ỡng cho cha con i. Không
chỉ nhà ngoài hội mẹ cũng tham gia rất nhiệt tình. Trong tổ, hàng xóm
việc gì mà nhờ đến mẹ, mẹ đều giúp đỡ . Ra ngoài, mẹ luôn chào mọi người bằng một
nụ i tươi. Mi người ai cũng yêu quý mẹ như cha con tôi vậy. Bao lần xem trên
tivi, thấy c bạn nhỏ mcôi kng cha, không mẹ, kng có hng thân thiết, nơi
ăn chốn ở và không có nơi nương tựa. Các bạn ấy phải đi bán nhng thanh kẹo cao su,
nhng tấm vé số... để kiếm ăn sống qua ny. Ti nghiệp các bạn nhỏ ấy làm sao! Bây
giờ tôi mi biết mình thật may mắn. Tôi có cha mvà có cả một gia đình êm ấm, hạnh
phúc trong vòng tay che chở của cha mẹ. Tôi muốn i thật nhiều với mẹ: “Mẹ ơi, con
yêu mẹ nhiều lắm!” Đúng: “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ” .
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 9
Trong gia đình, vì em con út nên ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ
ngưi gần gũi chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã đậm
cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng
được mẹ thắt n gọn ng khi ra đưng. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh
mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mng đỏ
hồng nằm dưi chiếc i cao thanh làm cho càng nhìn ng thấy đẹp. Khi cười
nhìn mơi như hoa, đóa hoa hồng vừa nsm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng
trẻo đã ni nấng, dìu dắt em từ thuở em vừa lt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền
cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sm. Mẹ em
may thêu rất đp, đặc biệt may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ gọn
gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những b áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên
dáng, sang trọng.
nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ
nhàng như: quét nhà, gấp quần áo. Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch
sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng png khách cho đp nhà. Mỗi khi khách
đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách mt đĩa trái y nước mát. Sáng mẹ
ngưi thức dậy sớm đchuẩn bị thức ănng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách
đến trường kịp gihọc. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi ti,
mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài,
soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường. Mẹ rất nn hậu, hiền từ, khi
n lớp mẹ xem học t như các con của mình, cũng u dắt thương yêu hết mực nên
mẹ được rất nhiều hc sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chnhắc nhở chkhông
mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.
Mẹ em thật đáng quý, em luôn yêu thương mẹ tự hào được m con của mẹ.
Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời nhất trong cuộc đời em.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 10
Mẹ em người tuyệt vi, ai trong khu tập thể ng khen mẹ em là người vừa đẹp
ngưi, vừa đẹp nết nên mẹ được mọi người yêu quý.
Nếu được hỏi ai người em u quý nhất, thì đó chính người mẹ ca em. Mẹ cho
em cuộc sống quý giá, nuôi nng em từng thuở lt lòng. Mẹ như vầng trăng đêm
khuya, ru em vào nhng giấc ngủ bình n. Với em, hình nh ca mẹ luôn khắc sâu
trong tâm trí và trái tim ca mình.
Mẹ em m nay đã bốn ơi tuổi. ng người mẹ mảnh khảnh dáng đi rất nhanh
nhn. Mẹ để mái tóc dài óng mượt, xoăn nhẹ phần đuôi c. Khuôn mặt mẹ tròn nhìn
rất pc hậu. Đôi môi của mẹ phớt hồng nằm dưới chiếc i cao thanh càng
điểm thêm nét dịu hiền trên khuôn mặt mẹ. Mi khi nhìn em, mẹ đều luôn nở nụ cười
tươi với ánh mắt trìu mến. Đôi bàn tay mẹ không n tròn trịa nngày mẹ trmà đã
gầy guộc và chai sạn hơn, đó dấu vết của thời gian, của những năm tháng vất vả mẹ
đã hi sinh chăm sóc cho hai chị em em. Giọng nói của mẹ rất ấm áp, c mượt
lúc trầm bổng, ngân vang. Em thích nhất thói quen ngày bé khi được mẹ đọc truyện cổ
tích mỗi tối. Mẹ như hóa thân vào từng nhân vật với giọng nói truyền cảm để giúp em
hiểu nội dung câu chuyện hơn.
Công việc của mem là một nhân vn n png, mẹ thưng xuyên phải tiếp khách
với khách ng để xcông việc. vậy mẹ rất khéo léo trong cách ứng xử trò
chuyện hàng ngày, mọi người xung quanh đều quý mến mẹ em. Dù công việc bận rộn
thế nhưng hàng ngày mẹ vẫn luôn sắp xếp nhà cửa gọn gàng nấu những bữa ăn
ngon cho cả gia đình. Mi chiều đi làm về, mẹ lại tất tả chuẩn bị ba cơm chiều. Mẹ
dạy em những n ăn từ đơn giản đến phức tạp. Mẹ i niềm hạnh phúc nhất của
mình được nấu các món ăn ngon cho người mình u thương. Em thường giúp đỡ
mẹ những việc trong gia đình như gấp quần áo, quét nhà, rửa ấm chén…. Bui tối,
mỗi khi em có bài tập khó, mẹ thường giảng cho em hiểu. Điều em nhớ nhất là những
khi em ốm, mẹ luôn lo lắng, quan tâm và chăm sóc cho em. Bàn tay mẹ luôn che chở
vỗ về. Nhng lúc vy, em chỉ muốn được ôm mẹ và nói: "Mẹ ơi, con u mẹ lắm!
Con thấy nh thật hạnh phúc vì có mẹ. Mẹ ơi! mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ,
con thấy ấm ng. Trong trái tim con, mẹ tất cả, mẹ cô tiên tuyệt vời nhất trong
cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ."
Mẹ dạy em những bài học cuc sống quý giá, biết quý trọng từng nhành cây, ng niu
từng đóa hoa hay biết i lời chào cảm ơn với mọi ngưi. Mẹ còn dạy em về lòng
nhân ái, biết chia sẻ với những người hoàn cảnh khó khăn. Không chnuôi nấng
em khôn lớn, mẹ đã gp em trưởng thành hơn, biết yêu thương trân trọng cuc
sống.
Em luôn tự hào về mẹ. Mẹ tấm gương, món quà quý g nhất mà cuc sng này
dành riêng cho em. Tình u thương của em nh cho mẹ thực sự không thể đo đếm
bằng li. Em mong sao cho mình mau lớn để thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em
hứa sẽ chăm học và cgng học thật giỏi để trơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi
nấng em nên ngưi.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 11
Trong gia đình, ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần i, chăm sóc
em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em bốnơi tuổi. Vi thân hình mảnh mai, thon thả đã tôn thêm vẻ đẹp
sang trọng ca người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt dài ngang ng đưc mẹ
thắt n gọn gàng . Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến thương
yêu. Khuôn mặt mhình trái xoan với n da trắng. Đôi môi thắm hồng nằm dưới
chiếc mũi cao thanh ng nhìn càng thy đẹp. Khi cười, nhìn mẹ tươi như đóa hoa
hồng vừa nở ban mai. Đôi bàn tay mẹ rám nắngc ngón tay gầy gầy xươngơng vì
mẹ phải tần tảo để nuôi nng, dìu dắt em từ thuở em vừa lọt lòng.Mlàm nghề nông
nhưng mẹ may thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may b đồ trông thật duyên dáng, sang
trọng.Ở nhà, mẹ ngưi đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ dạy cho em các công việc
nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp qun áo... Còn bố thì giúp mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa
sạch sẽ. Thỉnh thoảng, mmua hoa vchưng phòng khách cho đẹp nhà. Mi khi
khách đến, mẹ luôn đón tiếp niềm nở, nồng hu, mời khách đĩa trái y và nước mát.
Mẹ luôn dậy sớm để chun bbữa ăn sáng cho cả nhà, đhai anh em cùng cắp sách
đến trưng kịp gi học.Khi em m đau mẹ phải thức sut đêm để chăm sóc. Mẹ lo
thuốc cho em uống kịp thời. Mẹ nấu cháo n cho em từng thìa. Tuy ng việc
đồng áng bận rn nhưng buổi tối mẹ thường nh khoảng ba mươi phút đgiảng bài
cho em. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng mai dậy sớm lo bữa m sáng cho gia đình
.Mẹ rất nhân hậu, hiền từ . Mẹ chưa bao gimắng em một lời. Mỗi khi em mắc lỗi ,
mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vì mẹ âm thầm lặng lẽ dạy cho em những
điều hay lẽ phải mà em rất kính phục mẹ. Mẹ em là vậy. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Mỗi
khi được môm ấp trong ng tay ấm áp của mẹ, con thấy mình thật hạnh phúc vì có
mẹ .Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm ng. Trong trái tim con,
mẹ là tất cả, mẹ tiên tuyệt vời nhất trong cuc đời con. Con luôn yêu thương mẹ
và tự hào vì đưc làm con của mẹ.
Tấm lòng của mẹ bao la biển cả đi với con con hiểu rằng kng ai thương con
hơn mẹ. Ôi, mẹ kính yêu ca con! Con u mẹ hơn tất cả mi thtrên cõi đời này vì
mẹ chính mẹ của con. "Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ...." Con mong sao
cho nh mau lớn để thể giúp cho mẹ đvất vhơn. Con hứa sẽ chăm học và cố
gắng hc thật giỏi để báo đáp công ơn sinh thành nuôi nấng con nên người, mẹ ơi.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 12
Em yêu quý nhất mẹ trong lòng em, mluôn ngưi mẹ hiền và hình ảnh cao
đẹp nhất. "Mẹ" mt tiếng nghe giản dị lại chứa chan nh cảm bờ bến như lời
bài hát: “Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào Tình mẹ tha thiết như dòng suối
hiền ngt ngào”
Năm nay mẹ em 42 tui. Mẹ em người tuyệt vời nhất. Mẹ đẹp như tiên trong
truyện c tích. Mái tóc mẹ dài óng buông xõa ngang lưng. Đôi bàn tay mẹ không
đẹp, nó đã bị chai như ghi lại những nỗi vất vả của mẹ trong bao năm nay đã nuôi em
khôn lớn nên người. Mẹ gội đầu bằng trái bkết n tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Mẹ
khuôn mặt đẹp như trăng rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm ng mẹ trắng ngần trông
đẹp lắm!
Mẹ vừa du dàng lại vừa đảm đang. Đi làm về, mẹ vừa vào bếp nấu cơm cho cả gia
đình. Tối mẹ lại dạy em học bài, dọn dp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Nhng đêm đông
trời trở rét, nửa đêm mẹ li thức giấc đắp lại tấm chăn cho em... Trong trái tim em, mẹ
tt cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời nhất trong cuc đời em . Có lần em bị bệnh mẹ chở
em lên bệnh viện huyện. Mẹ em nghỉ dạy để chăm sóc em bố em bận công tác xa,
cơm nước quần áo, tắm rửa mẹ em phải làm ca. Về nem cảm thấy khỏe, nên mẹ đi
dạy một buổi , trưa về mẹ chăm sóc cho em , hai bàn tay mẹ gưng nhẹ thận trọng âu
yếm biết bao. Lúc đó ánh mắt mẹ tn ngập thương xót, nhưng miệng mẹ vẫn tươi
cười kchuyện y chuyện ncho em nghe để em chóng mau hết bệnh. Mỗi khi đau
ốm mẹ em túc trực bên em ng đêm, tận tụy lo lắng, xếp đặt mọi công việc trong
ngoài. Mẹ cũng không quên nấu những bữa ăn ngon . Mẹ khuyên bảo em đủ điều,
giọng lúc nào cũng nhẹ nhàng đầy trìu mến. Cảnh đêm khuya mẹ ngồi soạn từng trang
giáo án, để chuẩn cho tiết dạy ngày mai, nhìn mẹ em thấy thương mẹ nhiều. Có hôm,
em thấy mthả dài ngưi trên ghế vẻ nghĩ ngợi,xa xôi. Lúc đó em vội ra bên mẹ.
Mẹ ôm em vào lòng , vòng tay âu yếm.
Lòng mẹ còn mênh mông bao la hơn cả biển rng sông dài. Em chợt nhớ tới câu thơ:
“Ai rằng công mẹ bằng non
Thực ra công mẹ lại còn lớn hơn.
Nhìn mcon thật tự hào và hạnh phúc biết bao vì con mẹ. Mẹ ơi con vẫn chưa
ngoan đâu. Con hứa với mẹ học tập thật tốt cho mẹ vui lòng.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 13
Hằng ngày, sau gim việc, mlại tất bật với các công việc nội trợ. Mẹ luôn muốn
nấu cho gia đình nhng bữa ăn thật ngon, đồng thời cũng muốn chỉ dạy cho em cách
thức nấu ăn nên mẹ bảo em xuống bếp phụ mẹ một vài việc.
Năm nay, tui mẹ đã gần bốn mươi. Mái tóc ngắn, gọn gàng đã tạo cho mẹ một dáng
vẻ thật khỏe mạnh. Đặt chiếc giỏ đi chxuống, mẹ với lấy i cài tóc đcố định tóc
cho gọn gàng. Em tíu tít bên mẹ dành phần ph việc. Mẹ đưa r go cho em vo rồi đổ
vào nồi m điện nhấn nút. Trong khi chờ cơm chín, mẹ nhanh nhẹn lấy thức ăn
trong giỏ ra và đặt lên bàn bếp.
Mẹ thật ko chọn, thực phẩm nào cũng tươi roi rói. Rồi mẹ cùng em nhặt rau, bàn tay
mẹ thoăn thoắt lựa sạch những úa cọng già. Em nhanh nhẹn nh phần rửa rau để
mẹ bày thớt và dao làm các món chính. Mẹ cầm từng con tươi, ko léo cắt sạch
đuôi, vẩy ri cẩn thận móc hết ruột và mang của chúng. Tng t thịt mỏng, đều tăm
tắp cũng đã được mẹ cắt xong và ướp gia vị.
Khi cơm đã sôi, mlấy đũa quậy tròn gạo để hạt gạo thấm đầy nước rồi đậy nắp lại.
Mẹ bắc nước lên để nấu canh, tranh thủ kho thịt, chiên . Với tài nấu ớng của mẹ,
chẳng mấy chốc mâm m nóng hi đã sẵn sàng. Đĩa thịt kho đu hủ bổ ỡng ng
đĩa cá chiên vàng ươm thơm phức đặt cạnh canh cải ngọt xanh mướt. Em bày chén
đũa ra rồi nhanh nhảu chạy lên mi ba và em trai ăn cơm.
Mọi người vừa ăn vừa xuýt xoa khen ngon. Mâm cơm hết sạch đã chứng tỏ m
ngưi nội tr tài ba nhất. Em rất ngưỡng mộ mmẹ luôn biết ch nấu cho cnhà
nhng bữa cơm bổ dưng đúng theo thể trạng mỗi người. Em càng yêu mẹ hơn vì nhờ
sự chăm sóc chu đáo của mẹ mà em ngày ng cao lớn, khỏe mạnh. Em sẽ cố gắng
học giỏi để mẹ luôn hài lòng.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 14
Nếu ai hỏi em rng ngưi em yêu quý nhất ai thì em skhông cần suy nghĩ tr
lời người em yêu quý nhất là mẹ.
Năm nay mẹ em ngoài 30 tuổi. Mẹ chẳng phải là bác sĩ hay kmchỉ là một nông
dân bình thường. Mẹ em có vóc dáng thon thả. Mặt mẹ nh ti xoan rất xinh. Ai đã
từng gp mẹ một lần thì khó thể qn được. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ đôi mắt
đen y thể hiện sự thông minh sắc sảo em rất thích ngắm nhìn đôi mắt ấy. Đôi mắt
như biết nói, biết cười, động viên, khích lệ em hc tập, biết xoa dịu nỗi đau trong em.
Ai cũng bảo ngưi nào có chiếc mũi dc dừa thì rất xinh. Mẹ em đâu có chiếc mũi dọc
dừa em thấy mcũng rất xinh. Mặc dù mẹ vất vả cngày nhưng lúc nào trên đôi
môi của mẹ cũng nở ncười tươi rói. Nước da trắng hồng thời con gái của mẹ giờ đã
chuyển sang u ngăm ngăm. i tóc dài đen t của mẹ luôn được mẹ buộc gọn
gàng sauy.
Em rất thích mẹ mặc chiếc quần màu xanh với chiếc áo u m hoa trông rất
hợp với dáng người của mẹ. Mẹ là người phụ nxứng đáng với 4 chữ "công - dung -
ngôn - hạnh". Tất cả mọi công việc trong gia đình đều đdồn n đôi vai của mẹ. Mẹ
chăm lo cho hai chị em em từ cái ăn đến cái mặc. Sángo mẹ cũng dậy từ rất sm để
chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà.
Mẹ người luôn yêu thương chồng con hết mực. Hễ trong nhà ai bốm mẹ đều
phải thức trắng cđêm. Em nhcó lần đã không nghe lời mđi bắt về sau với đám
bạn giữa trời nng chang chang. Tối về em bị sốt rất cao. Mẹ vội vàng tìm là để xông
cho em, mẹ còn nấu cháo tía tô cho em ăn. Nhìn mẹ vất vả, lo lắng cho em, em ân hận
cùng.
c đó, em chỉ muốn ngồi đây ôm chầm lấy mẹ nói :"Mẹ ơi con xin lỗi mẹ! Từ
nay con snghe lời mẹ." Mẹ em tuy rất hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc với chúng
em. Mặc dù cả ny bận rộn với công việc nhưng tối đến mvẫn kèm em học bài.
Nhng lúc em bị điểm kém, mẹ không đánh mắng em mà chỉ động viên, an ủi em lần
sau phải cgắng hơn. Mẹ nói hai chị em em là tất cả niềm hy vọng của mẹ.
Chính mẹ đã truyền sức mạnh cho em đem cgắng trong học tập. Em yêu mẹ biết
bao. Em tự nhủ mình phải cố gng học thật giỏi đđền đáp công ơn của mẹ. Mẹ đúng
người mà em yêu qvà kính trọng nhất trên đời.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 15
"Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào…" Câu hát ấy đã ngấm mãi trong em
không bao giờ phai nhạt! Mỗi ngưi ai cũng có ngưi để mến mộ và tự hào, vi em đó
mẹ của em. Mẹ ca em rất tuyệt vời! Mẹ em là chỗ dựa vững chắc, là nơi em san sẻ
niềm vui, ni buồn. Mẹ cho em cuộc đời hôm nay và mai sau.
Mẹ em đã ngoài bốn ơi tuổi nhưng trông mvẫn còn trẻ. Dáng người mẹ không
cao nhưng cân đối. Mái tóc mẹ uốn cao ôm gọn lấy khuôn mặt tròn trĩnh, phúc hậu,
tạo cho mẹ một vẻ đẹp dịu hiền, dễ mến. Nổi bật trên khn mặt mẹ là đôi mắt to, đen
y, luôn ánhn cái nhìnm áp và trìu mến.
Mỗi khi cười, mẹ em đlhàm răng trắng, đều, trông rất duyên. Mẹ em ăn mặc rất
giản dnhưng không m phần lịch sự. Mỗi khi đi làm, thường bváy u xanh
dương điểm hoa văn hay bộ đ y màu trắng trang nhã. Còn lúc nhà, vi đồ bộ
gọn gàng trông cũng rất duyên dáng.
Mẹ em rất yêu thương gia đình và hết lòng chăm sóc, dạy dỗ con cái. công việc
quan bận rộn nhưng mẹ đều dành thời gian cho gia đình, cho việc học nh ca
em. Nhng lần, em mắc khuyết điểm, mẹ không mắng nhiếc, đánh đập mà nhẹ nhàng
chỉ bảo, nhắc nhở, chỉ ra chỗ sai đem khắc phục, sửa lỗi.
Mẹ vui mừng, hạnh phúc khi em đạt kết quả cao trong hc tập. Em còn nhớ, có lần,
em kng nghe lời mẹ chạy chơi ngoài nắng, đến tối thì sốt cao. Em ngất đi cho đến
gần ng mới tỉnh lại. Thật bất ngờ, mem vn ngồi đó. Mẹ đã thức thâu đêm đ
chăm sóc em nên khuôn mặt hiện rõ sự mệt mi, lo âu. Mẹ âu yếm sờ tay n trán em,
rồi đặt tay em trong tay mẹ. Em thấy người ấm lên còn bệnh thì bt đi nhiều.
Đối với đồng nghiệp, mẹ được mi ngưi tin yêu và mến phục. Vi hàng xóm, mẹ
luôn vui vẻ và sẵn sàng giúp đn ai ai cũng yêu quý. Mi lần nhắc đến mẹ, ng em
lại dạt dào những tình cảm thiêng liêng nhất. Em thầm nhủ: "Mình phải cố gắng hc
thật giỏi và không ngừng rèn luyn để trở thành người có ích cho xã hội". Đó cũng
nguyện vọng lớn lao nhất mà hằng ngày mẹ vẫn thường nhắn nhủ và khuyên bảo em.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 16
"Mẹ ơi, thế giới mênh ng, nh mông không bằng nhà nh. Dù cho thế giới vinh
quang, vinh quang không bng mẹ”. Tn thế gian này, lchmẹ là người
yêu thương ta điều kiện. Mẹ món qvĩ đại nhất Thượng đế ban cho mỗi
ngưi. Trong trái tim tôi, mẹ luôn chiếm mt vtrí kng thể thay thế được, ngưi
tôi kính trọng và biết ơn suốt đời.
Mẹ của tôi dáng người nhỏ nhắn. i tóc mtừ thi con gái đã rất đẹp, mềm
mại, óng ả, đen nhánh tựa như một dòng suối nhỏ. Đôi mắt mhằn lên nhng vết chân
chim. Nhìn những vết chân chim y, tôi biết mẹ đã vất vả, hi sinh đến nhường nào.
Mỗi khi nhìn các con, đôi mắt ấy luôn ánh lên sự hiền từ, ấm áp.
Mẹ tôi rất hay cười, đặc biệt là khi tôi đạt được thành tích cao hay làm đưc một việc
tốt, nụ cười ca mẹ rạng rỡ tựa như ánh nắng ban mai. Tôi yêu nhất là đôi bàn tay mẹ,
đôi bàn tay y không mềm mại mà chai sần, thô ráp. Thế nhưng, đôi bàn tay lam lũ ấy
đã nuôi lớn chúng tôi, nh cho chúng tôi mọi sự tt đẹp nhất trên đời. Nước da mẹ
m nắng vì làm việc vất vả, tần tảo, lo toan cho gia đình.
Công lao tri biển của mẹ cho dù có đếm hết sao trời, lá trong rừng cũng không thể kể
xiết. Tuổi thơ của tôi luôn có hìnhng nhữngu hát ru dịu dàng của mẹ và vòng tay
ấm áp luôn sẵn ng ôm tôi vào lòng. Trong mắt tôi, mẹ lúc o cũng tất bật lo toan,
vun vén cho gia đình. Mẹ hi sinh tất cả để dành cho chị em tôi những điều hnh phúc
nhất.
Hàng ngày, mẹ dy sớm đchuẩn bcơm nước cho cả gia đình, đến tối, mẹ cũng
không nghngơi tranh thủ ku vá, đơm lại từng chiếc cúc áo cho bố con tôi. Mẹ
yêu thương chúng tôi nhưng vẫn cô ng nghiêm khắc. Những lúc bmẹ trách mắng,
tôi giận mcùng nhưng sau tất cả, mọi việc mẹ làm chỉ mong tôi một cuộc
sống tốt đẹp.
Nhng bài học mẹ dạy nh trang theo tôi suốt cuộc đời. Mẹ luôn nhắc nh chúng
tôi phải sng thật thà, chân thật, m theo điều hay lẽ phải, luôn cảm thông u
thương người khác. Bận rộn vậy nhưng sáng nào mẹ cũng chải tóc cho tôi đi học,
tối đến lại tranh thủ hướng dẫn tôi làm bài. Với tôi, mẹ lúc nào cũng là cô giáo tuyệt
vời nhất.
Nhng món ăn mẹ nấu không chỉ ngon mà còn chất chứa bao nhiêu tình cảm, đọng lại
hương vị ngọt ngào không thể quên được. Những lúc rảnh rỗi, mẹ thường dạy tôi nấu
ăn. Mẹ bo như vậy sẽ biết ch chăm sóc bản thân mình những người mình yêu
thương. Hiểu được sự hi sinh bờ của mẹ, tôi ng thương mẹ hơn và tự nhủ kng
được làm cho mẹ phiền lòng.
sau này, khi lớn n, một ngày nào đó, tôi sẽ phải rời xa vòng tay chở che của mẹ
nhưng tôi biết rằng: mlúc nào cũng là ch dựa vững chắc nhất mỗi khi tôi gục ngã
hay yếu đuối, dành cho tôi mi tình yêu thương và sự hi sinh lớn lao nhất: “Con
lớn vẫn là con của mẹ. Đi suốt cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con”.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 17
Thơ ca, nhạc, họa,... đều ca ngợi lòng mẹ. Với em, mẹ tất cả. Mẹ bầu trời, là hơi
thở ấm áp, là tình thươngu vô bến bờ nuôi em ln khôn.
Mẹ em đã tứ tuần. Dáng mẹ gầy gầy, nhỏ nhn với mái tóc cắt ngắn gọn gàng. c mẹ
xoăn tự nhn nên ngọn tóc uốn cong, úp sát vào gáy, từng lọn tóc bồng bềnh hai
bên rất xinh. Khuôn mặt mẹ thon thon, mắt to màng, hơi buồn buồn. Tia
mắt msáng long lanh khi mẹ cười, trầm tĩnh, pnn khi mẹ điều lo nghĩ.
Với vẻ mặt điềm đạm, vững tin đầy nghlực, mẹ quán xuyến mi việc trong nhà,âu
yếm, dịu dàng chăm sóc c con. Mẹ em làm việc gì cũng nhanh gọn, phong thái ung
dung, vẻ ung dung y truyền sang c con nên chúng em quen việc, tự chủ trong học
tập và càng vững vàng, vui vẻ hơn khi có mẹn cạnh.
Quanh năm sut tháng mẹ chỉ thích ở nhà làm việc. Ngoài giờ làm việc ng s, mẹ
chăm lo việc nhà, nấu cơm nóng canh sốt cho bố con em. Ri rảnh một tí, mẹ đc sách
báo, trng hoa hoặc cắt may. Mẹ lúc nào ng gọn gàng trong bộ đ u xanh nhạt.
Đi làm hoặc đi phố, mẹ mặc đồ âu đàng hoàng, lịch sự. Em thích ngắm mẹ lúc mẹ đi
dự tiệc cưới. Lúc ấy mẹ mặc áo dài, trang điểm rất đẹp.
Mẹ em đảm đang việc nhà, hiền hậu và cư xử khéo o với hàng xóm láng giềng. Với
bố em, mẹ ân cần chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, đằm thắm, nhỏ nhẹ trong li ăn, tiếng
i. Với các con, mnghiêm khắc dạy dỗ âu yếm ngọt du khuyên răn. Em tự hào
vì mẹ em giỏi giang và xinh đp nhất nngoại.
Ngoài việc kèm dạy cho chúng em, mẹ còn truyền đạt cho các con tình yêu thn
nhn, yêu con ngưi, yêu đất nước qua nh làng nghĩa xóm, qua nhng điệu ru ca
dao, qua thơ ca đầy sức thuyết phục, cun hút. Em tự hứa cố gắng chăm học, học gii
để trưởng thành vững vàng như hoài bão của mẹ nuôi dạy, bảo ban.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 18
c nh bà thường hay dạy em phải thương yêu mẹ vì mẹ là ngưi hi sinh vì em nhiều
nhất. Lớn lên em mới hiểu ngưi mà em yêu thương nhất ng chính là mẹ.
Em thuộc rất nhiều bài hát và bài t ca ngợi mẹ nhưng có lẽ không thể nói hết những
tình cảmmdành cho em. Ngày trước khi mẹ là một cô giáo trẻ trung và xinh đẹp.
Mẹ chiều cao khiêm tn nhưng lại sở hữu dáng người nhnhắn, thanh mảnh
dáng đi nhẹ nng. Mái tóc mẹ dài mượt nnhững tiên trong truyện c. Em
cứ ngắm mãi ảnh cưới ca mẹ vi cha ngày trước. Mẹ ời xinh xắn khoe chiếc cằm
chẻ duyên dáng và đôi đng điếu. Ba nói vi em ngày trước cũng vì đôi đồng điếu này
mà ba có cảm tình với mẹ ngay cái nhìn đầu tiên. Thế mà cô tiên trẻ trung của em
lại trở thành một ngưi mẹ giản di, bình thường. Ngày sinh em ra mẹ phải nghỉ việc đi
dạy, công việc mẹ rất u thích đchăm sóc em. Em hay m n kng thể nhờ ai
chăm hộ. Ba đi làm ctuần mi về, mẹ gồng gánh mọi chuyện. Thế nên chvài năm
mẹ đã gđi rất nhiều. Bây giờ nhìn mái tóc ngắn ngang vai em thấy thương mẹ
cùng. Trán mẹ đã xuất hiện nhiều nếp nhăn, đôi mắt qung đen nhiều đêm thức
trắng. Gương mắt trắng trẻo ngày xưa giờ trở nên xanh xao nhiều vết nám. Mẹ
không có thời gian để chăm sóc cho bn thân phải chăm lo cho hai con cả gia
đình. Duy chỉ nụ cười tươi không thay đổi. Mẹ vẫn giữ tính lạc quan nên mọi
ngưi rất thích bên cạnh mẹ. Dù có khó khăn mẹ vn cười và động viên mọi người cố
gắng.
Mẹ là người phụ nữ gia đình và làm nội trợ nhưng em luôn tự hào về mẹ. Ai quan tâm
đến mẹ mình sẽ hiểu được ngưi ni trợ rất quan trng và không có công việc nào cao
cả hơn thế. Nếu kng nh bàn tay chăm sóc của mẹ, ông bà em đã kng khỏe mạnh
thế. Ba cũng kng yên lòng để đi công tác. Hai chị em em không thể lớn kn và đầy
đủ. Mẹ không thích nói lời ngọt no nhưng lại sống rất tốt bụng. Mẹ sẵn sàng giúp
đỡ người khác không cần htrả ơn. Cạnh nhà em có một gia đình nghèo, hai
chú ấy phải đi làm suốt ngày để nuôi con. Đứa bé chưa lên 1 tuổi đã phải xa mẹ. Mẹ
em hiểu cô cấy không có nhiều tiền để gửi con nên nhận giữ và chăm sóc bé ấy mà
không lấy bất cứ khoản tiền nào. Cô chú biết ơn mẹ và rất kính trọng mẹ.
Mẹ là món quà quý u nhất mà cuộc sống này dành riêng cho em. Em không thể nói
hết tình cảm sự biết ơn em dành cho mẹ. Em chỉ biết hứa với bản thân ngoan
ngoãn, cố học để khiến mẹ mãi vui như bây giờ.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 19
“Công cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”
Mỗi khi nghe thấy đâu đó vọng lên câu ca dao ấy, lòng tôi lại xao xuyến nhớ về người
mẹ thân yêu ca mình. Mẹ tôi đã chịu bao nhu đớn đau, khổ cực để sinh ra tôi.
mẹ cũng đã dành cả cuộc đi để săn sóc, dõi theo tôi từng bước trưởng thành. Với tôi,
hình ảnh mẹ mãi là hình ảnh đẹp đnhất, thiêng liêng nhất.
Năm nay, mẹ tôi đã bưc qua tuổi 40. Tuy vậy, trông mvẫn còn rất tươi trẻ. Trong
mỗi khoảnh khắc quan trọng của cuộc đời, dù buồn dù vui, tôi đều nhớ đến bóng dáng
của mẹ. Dáng người mẹ thanh mảnh, làn da trắng đã điểm những nếp nhăn. Mẹ là một
ngưi phụ nữ trtrung, năng động, nhiệt huyết nhưng đằng sau vẻ tươi tắn đó là sự hi
sinh to lớn đnuôi nng tôi. Cũng chính vậy đôi bàn tay mẹ chai sạn, gầy gầy,
xương xương. Nhưng không hiểu sao tôi lại muốn đưc ôm p, vỗ về trong đôi bàn
tay ấm áp đó. Có lẽ, vì đôi bàn tay đó đã chịu bao nhiêu sự vất vả vì tôi chăng? Sự vất
vả của mẹ còn thể hiện rất qua những nếp nhăn, vết chân chim trên gương mặt mẹ.
Khuôn mặt trái xoan cùng vầng trán cao đôi lông mày ngang tạo nên nét thanh
thoát riêng biệt của mẹ. Mẹ tôi có đôi mắt b câu đen láy, ánh lên sự hiền dịu, trìu
mến. Nhưng khi i chưa vâng lời, đôi mắt y lại đượm buồn ktả. Chiếc i mẹ
cao dọc dừa, tng hài hòa với nhng nét vốn có của mẹ. Hình ảnh trên gương mặt mẹ
để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc nhất chính nụ cười. N cười ca mrạng r chính
nhờ khóe miệng nhỏ nhn, đôi môi trái tim và hàm răng trắng đềum tắp. Nụ cười ấy
như ánh mặt trời ban mai, ấm áp, thân thiện, chan hòa đầy tình thương yêu. Khi
nào buồn, chỉ cần nhìn vào nụ cười động viên của mẹ, tôi lại thêm động lực. Đôi
lúc, n cười ấy lại tan biến, thay vào đó là những giọt nước mắt. Lúc đó, trông mẹ như
một bông hoa đang úa dần, buồn đến lạ…! Nên tôi luôn thầm nhủ phải học thật chăm,
thật giỏi để giữ mãi nụ cười trên đôi môi mẹ.
một người phụ nca gia đình nên nh ch mẹ tôi vừa hiền hu vừa rất nghiêm
khắc. Mẹ thức khuya, dậy sớm đchăm lo cho gia đình từng bữa ăn, giấc ngủ. Mỗi
sớm thức dậy, tôi luôn cảm thấy thật hạnh phúc khi được ăn nhng món ăn mẹ nấu.
Mẹ nhanh tay đảo thức ăn trong chảo. Mẹ nêm, nếm cẩn thận rồi c ra bát, ra đĩa
cho tôi. Ngày trước, tôi thưng biếng ăn. Mẹ luôn bắt tôi ăn hết. Giờ thì tôi hiểu, mẹ
cũng chỉ muốn tôi sức khỏe tốt thôi. Mẹ thường dn dò, ng dn tôi trong
việc học tập.
lẽ, ai trong chúng ta cũng yêu thương nhất người mcủa mình. Người đã dành mt
đời để hi sinh vì con i. Chính vì vậy, dù xưa hay nay, người ta vn luôn ngợi ca tình
mẫu tử thiêng liêng. i cũng rất yêu, rất thương mẹ và rất tự hào vì là con của mẹ.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 20
“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”
Hai u thơ trên quả kng sai một chút nào. Trong gia đình, ngưi mà i yêu nhất và
kính trọng nhất cnh là mẹ.
Mẹ tôi năm nay đã gần m mươi tuổi, i tuổi của một thời xuân sắc đã trôi qua. Mẹ
ng người gầy nhỏ và nước da u vì ơng gió. Mẹ tôi không làn da trắng
hồng và đôi n tay thon dài với nhng ngón tay tháp bút. Đôi bàn tay của mẹ xương
xương với những nn tay chai sạn và gầy guộc vì nhiều năm cầm cuốc. Vậy khi
đôi n tay ấy dịu dàng vuốt ve i hay xoa nhẹ mái tóc tôi, tôi lại cảm thấy
bình yên đến lạ, bởi vì nó truyền cho tôi cảm nhận được hơi ấm của tình mẫu tử thiêng
liêng cao đẹp.
Mẹ tôi mái tóc đen đã điểm bạc tui chưa đến m mươi, lẽ svất vả
mà mẹ tôi đã g trước tuổi. Mẹ tôi có đôi mắt biết i, đôi mắt ấy tràn ngập tình yêu
thương bờ bến mẹ dành cho những đứa con yêu ca mẹ. Mẹ i mt người
phụ nữ cần cù và chăm chỉ, dịu dàng và tâm lí, bởi mẹ luôn biết ch qun lí và quán
xuyến mi việc trong gia đình, biết cách thhiện nh u sự quan tâm cho cả ba
anh em chúng tôi.
lẽ th tôi nhnhất chính là nụ cười và giọng nói của mẹ. Những lúc mẹ cười
trông mẹ trẻ ra nhiều lắm, trông tươi vui và hạnh phúc vô cùng. Còn giọng nói của m
tôi, trầm ấm và vô cùng dịu dàng. Tôi còn nhớ lúc mẹ kể chuyện cho chúng tôi
nghe, giọng nói của mẹ như nhẹ nhàng êm du như ng nước đưa chúng tôi vào giấc
ngủ. và chẳng biết từ bao giờ giờ giọng nói ấy đã khắc sâu vào trong tâm trí chúng tôi
nhnng mà mãnh liệt như những đóa hoa dại khôngn.
i yêu mẹ tôi nhiều lắm, yêu bằng cả tâm hồn trái tim của một đứa con thấu hiểu
nỗi vất vả ca m. Tôi chỉ mong mluôn vui tươi hnh phúc bên gia đình nh
của mình.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 21
Cuộc sống không phải lúc nào cũng trải đầy hoa hồng mà luôn xảy ra muôn vàn
nhng khó khăn. Những lúc đó chúng ta cần có động lực để đứng lên sau mỗi lần vấp
ngã. Và động lực to ln nhất đi với chúng ta đó chính là hình ảnh người mẹ.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, cái tuổi không còn trkhỏe duyên dáng
như trước nữa. Mẹ tôi không giống như nhng người mẹ khác, không cu kì váy vóc
mà luôn giản dị với những bộ quần áo. Chính sự bình dị của mẹ cho thấy mẹ người
rất chân thật, chất phác nên ai cũng yêu mến mẹ. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã
tôn thêm vẻ đẹp sang trọng ca người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà dài ngang
lưng đưc mẹ thắt lên gn gàng, những hôm trời nóng nắng oi bức mẹ còn búi
n rất mát mẻ. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến thương yêu.
Đôi mắt ấy nđộng lực thôi thúc em đứng dy sau mỗi lần vấp ngã. Mẹ có nước da
ngăm ngăm đen, lẽ do mẹ phải dãi dầu sương gió, bán mặt cho đất, bán lưng cho
trời để kiếm tiền nuôi con i ăn học. Đôi bàn tay của mẹ xương xương với những
ngón tay chai sạn và gầy guc vì nhiều năm cầm cuốc. Vậy mà khi đôi bàn tay y dịu
dàng vuốt ve gò i hay xoa nhmái tóc tôi, tôi lại cảm thấy bình n đến lạ, bởi
nó truyn cho tôi cảm nhận đưc hơi ấm của tình mẫu tthiêng liêng cao đp. i
rất thích được vào ng mẹ, được mẹ ôm p vỗ về, những lúc đó tôi ng thấy
thương mẹ biết bao.
Mẹ tôi hiền lắm, mẹ rất hay cười và luôn quan tâm chăm sóc cho gia đình. Mặc
bận bu công việc nhưng mẹ kng lúc nào bỏ bê việc học của con i. Mẹ luôn nhắc
chúng tôi phải học thật giỏi để sau này sẽ thành công trong cuộc sống. đôi lúc tôi
đã làm mẹ phiềnng. Nhng li mắng nhỏ nhẹ ca mkhông khiến tôi cảm thấy ghét
mẹ những lời đó tôi cảm thấy nh yêu thương nhiều hơn. Mẹ quan tâm chăm
sóc choi từ bữa ăn đến giấc ngủ, mẹ ánh nắng trên cao, là ánh ng trăng sao, ru
vỗ và di ỡng tâm hồn nhỏ của tôi, mẹ đã truyền cho tôi niềm tin đtôi thể
chắp cánh bay cao, bay xa hơn. Tôi nhlần tôi bốm, mlo lắng cho tôi đến gầy
rộc cả người, đôi mắt thì thâm quầng bởi mthức đêm để canh cho tôi ngủ.
i rất u qmẹ. Mẹ sẽ mãi niềm tự hào ca tôi để mỗi lần tôi ng chmuốn
i rằng: “ Con yêu mẹ rất nhiều, mẹ có biết không?”
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 22
“Lòng mẹ bao la nbiển Thái Bình dạt dào…” lời bài hát ấy từ lâu đã in dấu đậm
nét trong tâm trí em. Mẹ người em yêu quý nhất, cũng người em n trọng
nhất trong suốt cuộc đời này.
Mẹ, trong m trí em luôn người đp nhất, cho sương gió cuộc đời đã in hằn n
đôi tay mthật nhiều. Tóc mẹ dài, óng nng suối tuôn dài trên đôi vai đã gồng
gánh bao nhiêu điều cho bọn em ăn học. Gương mặt trái xoan của mẹ lộ rõ những nếp
nhăn vì nhng lo toan của cuộc sống thường ngày. Thế nhưng khi nhìn vào gương mặt
ấy, em luôn bị thu hút bởi đôi mắt b u đen nháy như biết nói biết cười. Ánh mắt ấy
luôn tràn ngập yêu thương dành cho em nhưng ng là ánh mắt đầy nghiêm khắc mỗi
khi em mắc lỗi. Cái mũi dc dừa thẳng tắp trên khuôn mặt rám nng khiến gương mặt
ng trở nên cân đối. Khuôn miệng nh nhẹ, đôi môi hồng hồng lúc nào cũng ch sẵn
nụ cười. Từ khi n nhỏ, khuôn miệng ấy luôn dạy em biết thế nào điều hay, lẽ
phải, nghiêm khắc pbình mi khi em mắc lỗi.
Nhưng em yêu nhất là đôi bàn tay mẹ. Có mt bài hát đã ca rằng:
“Bàn tay mẹ, bế chúng con
Bàn tay mẹ, chăm chúng con”
lẽ bởi thế bàn tay mẹ đã chăm chút em từ ny còn thơ bé. Đôi bàn tay gầy
gầy, xương xương ca mẹ đã in hằn nhng vết chân chim vì nỗi nhọc nhằn cuộc sống.
Đôi bàn tay ấy không đẹp, nhưng là đôi tay đã nuôi em lớn n, đôi tay mang đến làn
gió mát mi đêm nóng nực, đôi tay cho em hơi ấm mi buổi đông về. thế nào đi
nữa, em vẫn biết ơn đôi bàn tay ấy, đôi bàn tay của mt thiên thần.
Mẹ em một cô go tiểu học. Mỗi tối, sau cả ngày trời lên lớp, mẹ em lại ngồi soạn
bài đngày mai đến giảng cho học trò. Nhìn mái đầu mẹ nghng nghiêng n trang
giáo án em thy thương mẹ vô cùng. Rồi bất chợt em thấy trên mái đầu mẹ có một
sợi tóc trắng. Những vất vả nhọc nhằn đã hiện rõ lên trên si tóc ấy. Bố đi làm xa, n
chỉ có hai mẹ con, mẹ trở thành điểm tựa và trụ cột cho cả gia đình. Có đôi khi em đã
mà không nghe lời mẹ, làm mẹ buồn lòng rất nhiều. Thế nhưng nh yêu con và sự
bao dung của một người mẹ đã tha thứ cho em, mong em luôn tr thành một ngưi
tốt.
Mẹ em không đẹp, nhưng trong mắt em mẹ vn luôn là một thn thần. Cảm ơn mẹ vì
đã nuôi con khôn ln, cảm ơn mẹ vì đã luôn kn nhẫn với đứa trẻ bướng bỉnh con.
Con hứa sẽ học tập thật chăm chỉ, sau này sthật giỏi giang đphụng dưng mẹ khi
về già.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 23
Trong gia đình, ngưi mà em yêu quý nhất là mẹ, mẹ là người đã chăm lo cho em mỗi
ngày từ bữa ăn đến giấc ng. Trong em mẹ người phụ nữ giản dị nhưng tuyệt vời.
Mẹ em năm nay đã ba ơi lăm tuổi, i tuổi không còn trẻ nữa. Mẹ em không cao
nhưng ng người n đối phần hơi đẫy đà. Khuôn mặt mẹ tròn trịa phúc
hậu, trên khuôn mặt ấy đã ẩn hiện nhng nốt tàn nhang báo hiệu tui tác. Nổi bật trên
khuôn mặt ấy đôi mắt to hiền dịu. Đôi mắt ấy luôn nhìn em với tất cả tình yêu
thương trìu mến cho em động lực mỗi khi gặp khó khăn, vvem khi em buồn, cho
em cảm thấy đưc u thương và bảo vệ, lấp nh khi em đạt điểm tốt. Đôi mắt ấy u
buồn khi em làm sai, ánh n những niềm vui ng khi em làm việc tốt. Mi lần nhìn
vào đôi mắt ấy, em lại tự thấy mình có bổn phn phải không để đôi mắt ấy ướt lệ.
Làn da mẹ hơi ngăm đen vì nhng năm tháng dãi du mưa nắng lo cho gia đình, đó
một n da khỏe khoắn, nồng th vị cần cù, chịu khó. lẽ điều nổi bật nhất mẹ là
mái tóc đen bóng, t dài đến gần eo, em rất thích mỗi sáng gp mchải tóc,
tóc mẹ vừa mượt vừa dày, khi búi trông rất đẹp. Mẹ em cũng rất quý bộ tóc ấy, mẹ
thường gi đầu bằng bkết, chứ ít khi gội bằng dầu, mẹ bảo gội bằng bồ kết tóc vừa
đen vừa chắc. Đôi bàn tay mẹ xương xương m áp với những nn tay thuôn
thuôn nbúp ng, mi lần áp lên đôi n tay mẹ em lại thấy ấm áp lạ thường
khi cảm nhận được sự gghề của nhng vết chai thô p trên lòng bàn tay ấy. Khi ấy
em lại thương mẹ vô cùng, em chỉ mong mình lớn thật nhanh để đ đần mẹ cho mẹ đ
vất vả.
Mẹ em một người luôn vun vén cho gia đình. Ngày thưng đi làm nhưng mi
việc trong nhà mẹ đều lo chu toàn. m nào mẹ cũng mua đồ mới cho em nhưng
nhng bộ quần áo mẹ mặc mấy năm, em hỏi mẹ đu bo là vì vẫn mặc được. Em biết
đó không chdo mẹ giản dị còn mẹ muốn tiết kiệm cho gia đình cho em
được sung sướng hơn. Mẹ vô cùng tiết kiệm nhưng lại rất chiều chị em em. Chúng em
đầy đủ những điều mình thích không thiếu một thứ. Nhưng m cũng ng
nghiêm khắc mỗi khi chúng em mắc lỗi, cho dù lỗi to hay nhmcũng nhất định
phạt nng đchúng em biết lỗi và nhớ sửa sai.
Em rất hạnh phúc vì được là con của mẹ, em tự hứa với lòng nhất định phải học hành
chăm chỉ nên người để mẹ tự hào và cho mnhững ngày tháng hạnh phúc.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 24
“Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc, mẹ yêu thương con hơnu cuộc sống”
Mỗi lần nghe li bài hát em chỉ muốn chạy thật nhanh đến bên mẹ ôm chầm lấy mẹ,
thơm lên má n trán mẹ, cảm ơn mẹ đã sinh ra và yêu thương em.
Mẹ em năm nay đã ba mươi tui nhưng ai cũng nói trông mẹ trẻ như ngoài hai mươi.
Dáng người mẹ dong dỏng cao, làn da mẹ trắng nõn như da em bé. Mẹ có khuôn mặt
trái xoan, nhỏ nhn. Nổi bật trên khuôn mặt ấy đôi mắt nbiết i, đen láy, mỗi
khi mẹ cười đôi mắt ấy lại lấp lánh lạ thường. Ai cũng bo em có đôi mắt rất giống mẹ
khiến em rất tự hào. i mẹ cao, thẳng, là mũi dọc dừa. Đôi môi mẹ không dùng son
bao giờ nhưng luôn có màu hồng tự nhiên rất tươi.
Mỗi khi mẹ cười, hàm răng trắng muốt lộ ra trông rất đẹp. Mẹ thích để tóc ngắn ngang
vai nhum màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung. Thưng thì mnội trợ nhà, mẹ mặc mt
bộ đồ nhà rất đơn giản, đến khi đi tiệc mẹ hay thích mặc những chiếc váy liền
màu trắng hoặc xanh. Mẹ bảo mẹ rất thích hai màu này nên qun áo của mẹ đa phần
đều là màu như vậy. Mẹ em nấu ăn rất ngon, bluôn nói là bố thích về nhà ăn hơn
ăn với khách ở bên ngoài vì đmnu còn ngon hơn ở nhà hàng.
Bữa sáng mẹ cũng dậy sớm để chun bị cho cả nhà để cả nhà có một bữa dinh dưỡng
nạp năng lượng cho ngày mới. Thỉnh thoảng, khi rảnh ri, mẹ còn dạy em biết ch
nấu ăn nhưng có lẽ còn phải học nhiều em mới nấu được ngon như mẹ. lớp em có
giáo dạy bảo học hành, nhà, ẹm chính go của em. Mẹ có một ging nói
dịu dàng truyền cảm, mỗi khi mdạy em đc bài em đều cảm thấy rất thích thú vì mỗi
bài đọc qua giọng đọc của mẹ đều tr nên hay vdễ hiểu lạ thường làm cho em b
cuốn vào bài giảng ngay lập tức.
Đôi tay mẹ mũm mĩm, trắng ngần với nhng ngón tay búp măng. Đôi bàn tay ấy đã ân
cần chảic cho em mỗi ny, cầm tay em dạy em tập viết, đôi bàn tay chăm em ốm,
nấu cơm cho em ăn,…Em yêu lắm đôi n tay mẹ. Mẹ em đã hi sinh rất nhiều,
thanh xuân của mẹ đã dồn hết cho em, tình yêu mẹ đã đặt hết lên em, biết điều đó, em
biết rằngnh kng thlàm mẹ thất vọng.
Em rất u mẹ, trong trái tim em mẹ tất cả, không ai có thể thay thế. Em tự hứa với
lòng phải học thật giỏi, thật chăm ngoan đmvui lòng.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 25
Mẹ mình là một ngưi rất bốc đng.
Đi làm về, đưc hôm trời mát, mẹ đặt mình lên xe "Lượn thôi con". Hành trình có th
quanh hồ Tây, hoặc qua cầu Long Biên, đi dọc con lộ, sau 2h về đến Nội qua
đường Gia Lâm. Hoặc đơn giản chỉ chạy qua hàng kem, một i rồi về. thể
chỉ đánh xe bất định trên một vài con phố o đó. Rvào cửa hàng đồ ci, hay cho
mình chạy vài vòng trong siêu thị. Thế cũng là đi lượn rồi.
Thnh thoảng mẹ mình ng đi lượn kiểu khác. Như có một hôm mẹ cho mình ăn
cơm tối xong xuôi, mẹ bảo nh :"Nào ta đi hhoả". Thế là mình được cậu đưa đến
chở đi chơi.
Trời có thể mưa lâm thâm. Mẹ nai nịt gọn gàng cho mình và cho mẹ, lại lên đường. Đi
thế này mình thể nghe tiếng mẹ hát rầm, chỉ có trời mưa thế này mẹ mới dám
hát, bình thường chắc ng an bắt đi mất nên mẹ s.
Mẹ thích lôi mình đến quán xá cửa hàng, nơi mẹ cho "family friendly". đó
mình thể một thìa mt cc, tha htự xử. Áo váy có bẩn cũng đưc, về nhà mẹ s
ngâm xà phòng. Quan trng nhất là mình được ngồi như ngưi lớn giữa mẹ và các cô.
Thnghiệm đầu tn của mình Gloria Jeans, không tồi. Mẹ có thể hứng chí n chán
cơm nhà và đưa mình đi với các cô đến Sushi bar. Mình thích những hôm đó, mình
được chơi và ăn uống linh tinh. Mẹ tuyệt thật
Mẹ mình đôi khi rất kỳ cục. Mẹ không thích nếu mình bám lấy cô giúp việc mà kng
thèm nhìn đến mẹ, mặc mẹ biết mđi làm cả ngày, chẳng ai chơi với mình
ngoài cô ấy. Nhưng mbảo mình phải yêu mẹ. Thế nênnh yêu mẹ vậy.
Mình không thích những buổi tối mẹ phải đi làm. Mình phải ăn với bác giúp việc. Khi
đi ngủ không đưc gi tay mẹ, tay nh thì ôm chặt sờ khuu tay mẹ. Mẹ ng
không bảo mình "Nào lên đây mẹ kể chuyện tại sao cậu Dương lại béo đen, cậu lại gọi
Cua nào...". May mà đêm tỉnh dậy vì tè dầm mình vẫn có mẹ thay cho.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 26
Gi tập m văn, tôi luôn đưc go khen bài viết ca mình thường lên đứng
giữa lớp đđọc bài tập làm văn của mình cho clớp nghe. Bài viết của tôi bao giờ
cũng đạt điểm 7, 8 - điểm cao nhất dành cho môn tập làm n. Tôi luôn hãnh diện
điều đó và dường như chưa một bạn nào trong lớp pđược “k lục” ca i.
Như mọi khi, tôi lại đưc cô giáo gọi lên đọc bài văn Em y tả về ngưi mẹ ca
mình”. i ngước cao mặt, đĩnh đạc bước lên giữa lớp trong snể phục của các bạn
cất cao giọng đọc: “Mẹ em người tuyệt vời nhất. Mẹ đp như tiên trong
truyện c tích. Mái tóc mẹ dài óng buông xõa ngang lưng. Mẹ gội đầu bằng trái b
kết nên tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Mẹ bảo ”Ln n con gái đừng gội đầu bằng dầu
gội mà nấu trái bồ kết gội cho tóc đp như ca mẹ”. Mẹ khuôn mặt đẹp như trăng
rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm răng mẹ trắng ngần trông đẹp lắm! Mẹ vừa dịu dàng lại
vừa đảm đang. Đi làm về, mẹ vừa vào bếp nấu m cho cả gia đình, tối mẹ lại dạy em
học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Những đêm đông tri trở rét, nửa đêm mẹ lại
thức giấc đắp lại tấm chăn cho em. Trong trái tim em, mẹ tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt
vời nhất trong cuc đời em...”.
Đó nhng lời văn tôi đã được chị gái dạy để tả về người mẹ của mình. Nhng
bài văn ca tôi luôn được điểm cao trước khi viết tôi luôn “tham khoý kiến ca
chị rồi tưởng tượng thêm đdiễn đạt cho hay. lvới ttưởng tượng phong p
nên tôi sớm nổi tiếng học sinh giỏi văn của trường.
Đọc xong bài văn tả mẹ của mình, tôi sướng ng lâng trong nời đi về chỗ trong
tiếng vỗ tay ca c bạn. Đợi giây t, tôi bảo: “Bài n tả mẹ ca bạn Duyên rất
hay. Câu cú gãy gn, diễn đạt trôi chảy. Các em nên học cách diễn đạt của bạn để viết
văn cho hay phải đc thêm nhiều sách. Hôm nay, muốn các em nghe thêm một
bài văn nữa. Cô mời bạn Hùng".
i thoáng ngạc nhiên vì Hùng mồ côi mẹ từ năm 6 tuổi, nhà Hùng rất ngo và Hùng
chỉ học gii môn toán. Tôi thầm cười khi nghĩ “Chắc Hùng viết nhăng viết cuội nên b
phê bình đây”. Hùng cúi đầu cầm tập c lên bảng và đọc: Em không còn mẹ.
Mẹ mất đã lâu lắm rồi nên em kng nh rõ khuôn mặt ca mẹ. Mỗi lần nhmẹ, em
chỉ nhìn lên tấm ảnh trên n th mẹ, nhớ mẹ, thương mẹ rồi chỉ biết khóc thôi!
Mẹ mất khi em bé của em mới một tuổi. Lúc đó ba cực lắm vì phi vừa đi làm vừa
nuôi em và em gái. Em gái cứ bệnh ri khóc hoài. Sáng, ba dy thật sớm để nu cháo
để lấyớc pha sữa cho em. Mùa mưa, nhà dt ướt không đ ch ngủ, ba ru em và em
gái ngủ xong ri nằm xuống n nhà. Sáng thức dy em đã thấy ba nấu sẵn nồi cháo
kèm theo tờ giấy dặn:”Con nhớ ăn sáng rồi mới đi học”. Ba em công nhân vệ
sinh nên sáng phải dậy thật sớm m sạch đường phtrước khi mọi người thức giấc.
Em chuẩn bị đi học ba mới trở về lo cho em gái. Buổi chiều, em đi hc về trông em
cho ba đi làm tiếp. Ba em cực lắm nhưng lúc nào ba ng dịu dàng như mẹ. Em ước
ao mẹ mình còn sống để đỡ đần công việc cho ba. Em thèm đưc như các bạn mẹ,
được mẹ ôm o lòng, đưc mẹ khâu áo khi brách, được nghe mhát ru em bé ngủ
như cô Tư ở t nhà. Mỗi lần nghe cô Tư hát ru con, em lại nhmẹ nước mắt trào
ra. Ba bảo: “Mẹ bây giờ đã thành cô tiên tận trên trời cao, mẹ cũng nhớ thương
con lắm n con phải học thật gii mẹ mới vui”. Em ng thầm hứa với ba, sẽ học
giỏi, học gii ri mẹ sẽ sng lại với cha con mình, phải không ba?
Em ng lớn mái tóc ba càng bạc nhiều hơn. Nhìn ba tảo tần lo cho em em gái ăn
học, em thương ba lắm chỉ mong mình nhanh lớn để đi làm giúp ba, nuôi em gái. Em
không còn mẹ nhưng ba chính nời mđại trong cuộc đời em. Em yêu ba
cùng...”.
Nhng dòng cuối cùng, Hùng đã đọc trong nước mắt, cả lớp đều khóc, cả giáo
cũng khóc và không biết tự lúc nào, nước mắt của tôi ng n dài trên khuôn mặt của
mình...
Chiều nay, con gái tôi về nói với mẹ: “Mẹ dạy con bài văn tả về mẹ nha mẹ”. Tôi ôm
con gái vào lòng klại câu chuyện bài tập làm văn tmẹ ca Hùng cách đây hơn
20 năm...
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 27
Em là học sinh lớp 5, rất khỏe mạnh và hiểu biết rất nhiều điều. Ngoài việc em nlực
học tập, còn nhờ công chăm sóc rất chu đáo của, sự dạy dỗ của mẹ em.
Năm nay mẹ em đã bốn mươi mt tuổi. Nhan sắc của mẹ không đẹp, nước da m
nắng. Đôi mắt mẹ đen láy, thể hiện sự thông minh của mẹ. Mái c của mẹ đen như gỗ
mun, đưc cắt ngắn rất gn gàng. Dáng người mtầm thước. Mẹ hiện đang làm việc ở
Nhà xuất bản go dục Việt Nam.
Mẹ không giỏi nấu nướng, làm việc nhà, chăm em bé nhưng vì thương con, mẹ đã hc
hỏi và vượt qua những khó khăn đó. Nămy, em gái em mới hai tuổi, rất hay ốm đau.
Nhiều đêm mẹ phải thức trắng để trông em. Mẹ trụ cột gia đình, nên ngoài việc làm
nhà xuất bn, mẹ còn phải làm rất nhiều công việc khác. Nhiều đêm, mẹ phải thức
đến hai, ba giờ sáng để làm việc. Thương mẹ em nghỉ các lớp học thêm và hứa với mẹ
tự học và học gii để giảm bớt gánh nặng kinh tế cho mẹ.
Tuy bận nhiều ng việc nhưng mẹ luôn quan tâm đến việc học của em, nhắc nhở em
m bài đy đủ. Những ngày khai giảng hoặc ngày hội của trưng, mẹ đều có mặt. Mẹ
còn chụp ảnh cho em để làm kỷ niệm. Trong cuộc sống hàng ngày, mẹ rèn em cách ăn
i, xvi ông bà, dì, chú bác, các anh chvà bạn bè. Vào ngày chủ nhật, mẹ
đưa chúng em đi ăn sáng, đi chơi. Vào dp nghỉ hè, mẹ cho chúng em đi nghỉ mát, v
quê nội, quê ngoại. Mẹ rất thương em gái em nên ng nào mẹ cũng dậy sớm, cho em
ăn và đưa em đi hc.
Đêm đến, mẹ ôm hai anh em, ba mẹ con cùng hát ru bài “Bé ơi, ngủ ngoan”. Chẳng
mấy chc ba mcon đã chìm vào giấc ngủ.
“Dù con đếm được cát sông
Cũng không đếm được tm lòng mẹ cha”.
Qua hai câu thơ trên, em luôn ghi lòng tạc dạ nh yêu của mđối với em. Nhưng
ngưi mẹ em kể trên không phải là mẹ emlà bố em.
Ngày mẹ em rời bem, em thấy đất trời như sụp đổ, em người bất hạnh nhất. c
đó em mi học lớp hai, em gái em hai tuổi. Bem nời vĩ đại nhất. Bố đã yêu
thương, che chở cho em vưt qua những ngày gng o y. Bố vừa bvừa mẹ.
Bố có sự dịu dàng chu đáo ca mẹ lại có tính nghiêm khắc, bao dung của bố.
Nhng ngày đau khổ đã qua. Năm nay em học lớp 5, em gái em đã vào lớp 1. Bình
minh đã trở vvới bố con em, em đã thấy bố cười rất tươi.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 28
Người xưa có câu “Lương y như từ mẫu”. Một bác sĩ tài giỏi còn phải có tấm lòng
như nời mẹ hiền. Em thật may mắn khi được lớn lên trongng tay yêu thương của
vị bác như thế. Bác sĩ ấy, trùng hợp lại chính là mẹ yêu của em.
Mẹ em khoác chiếc áo blouse trắng tinh khôi đã hơn i năm nay. Từ ngày tốt
nghiệp trưng trung cấp y năm hai mươi lăm tuổi đến nay, mẹ đã bước sang tuổi ba
mươi sáu. Trong ký ức tuổi thơ của em trong cuc sống thường ngày, mẹ giống
như một thiên thần áo trắng với khuôn mặt trái xoan thanh , dgần. Sống mũi cao
ngay thắng. Đôi mắt đằng sau cặp kính cận nhẹ đen lấy, sáng suốt mà cũng chan chứa
tình yêu, tình yêu dành cho gia đình cho những người mẹ chăm sóc. Đôi môi mẹ
luôn nở n cười ấm áp. Mái tóc đen và dài thường được cột lên gọn gàng sau lưng.
Dáng người thanh mảnh, cao gầy ca mẹ được bc trong chiếc áo blue trắng chiếc
áo tượng trưng cho ngưi bác sĩ. Trước ngực áo bảng tên nho nhỏ, xinh xinh ghi
đầy đủ họ tên ca mcùng chức danh bác sĩ mà em vông tự hào.
Mẹ em bác sĩ khoa sản mẹ chưa bao giờ ngừng u ng việc của mình. Đã
lần em hỏi mẹ tại sao mẹ lại chọn tr thành bác khoa sản. Ánh mắt mẹ nn
về phía xa xa, thoáng hiện n một thứ ánh ng hạnh phúc giản đơn, giọng mẹ trầm
ấm: “Năm 13 tuổi, mẹ vô tình giúp đỡ một bà đỡ trong xóm đỡ đẻ cho một bà mẹ sinh
non trượt ngã. Khoảnh khắc đón một đứa trẻ đhỏn vào tay, nghe tiếng khóc của
chào cuộc sng này, mẹ cảm thấy rất kỳ diệu”. sau này mẹ nuôi ưc mơ trở
thành bác sĩ như thế.n mười năm qua, biết bao sinh linh bé nhỏ đã qua bàn tay gầy
gầy, thoang thoảng i thuốc sát trùng để đến với thế gian này. Có nhiều đứa bé còn
được bmđưa tới nhà thăm hỏi mẹ em khi chúng ln hơn một chút.
u cầu công việc nên mẹ rất bận rộn, ca trực bệnh viện cdồn dập kng thôi.
những hôm, mẹ trực đến tận 3 giờ ng, chợp mắt được mt lát, điện thoại báo
ca mổ lại vội vàng đi ngay. Nhưng mẹ chưa bao gi quên quan tâm, lo lắng cho gia
đình em. Mi lần em m, mẹ mất ăn mất ngủ chăm sóc, cộng thêm việc bệnh viện
khiến mẹ mệt mỏi vô cùng. Nhiều lần tỉnh táo sau cơn sốt mê man, em đau lòng nhìn
vào đôi mắt đầy qung thâm ca mẹ. Mẹ hiểu yêu thương những đứa trẻ hơn bao
giờ hết, có lẽ cũng vì tình cảm đặc biệt ở một nữ bác sĩ khoa sản và tình yêu bbến
mẹ dành cho chúng em mà mẹ luôn bao dung cho mi li lầm mà chị em em gây ra.
Mẹ người đồng nh bên em từng c đi, từng ngày trưởng thành. Dù không thể
ngày ngày túc trực kbên, nhưng tình cảm của mẹ luôn chân thành, u sắc hơn bao
giờ hết. Mẹ đã dạy cho em rất nhiều bài học làm người, rất nhiều u chuyện cảm
động về những sinh mệnh bé nhỏ mà kn cường. Mẹ truyền cho em nh u thương
đồng loại và động lực theo đuổi ưc mơ ca mình.
Mẹ đã trở thành tượng đài yêu thương bất tử trong trái tim em. Dẫu nhiều ngày đi sm
về khuya, dẫu nhiều đêm không được ôm trong vòng tay mẹ, em vẫn yêu và tự hào về
mẹ của nh. Mẹ chính món quà vô giá mà cuộc đời đem đến cho em. Em sẽ luôn
cố gắng để kng phụ tìnhu, niềm tin ca mẹ.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 29
Đối với một đứa trẻ lớn lên khi không nh yêu thương của cha như tôi thì ng
thấm thía n bao gihết nh mẫu tử thiêng liêng ruột thịt, ng biết ơn, trân trọng
hơn bao giờ hết dòng u ấm áp của mẹ chảy trong huyết qun ca tôi, ngày ngày
nuôi khôn lớn thành ngưi.
Thuở tấm bé, tôi chưa mt lần đưc hiểu thế nào là nh cha. Nhìn những đứa trẻ lớn
n trong sự đùn bọc của cả cha lẫn mẹ, i chợt thấy lòng mình thiếu vắng. Nhưng mẹ
tôi đã lấp đầy khoảng thiếu vắng ấy bằng tình mẫu tử thiêng liêng, thay cha tôi yêu
thương, chăm sóc phần của ông. Dáng mẹ gy gầy, nhỏ bé, xu vẹo trong cái nắng
chiều nhàn nhạt hắt bóng trên con đường đất qhương với gánh ng rong nng trĩu
vai. lẽ nh hàng rong y, với những mưu toan cuộc đời ny ngày kéo dáng vóc
mẹ tôi ng lúc càng thấp xuống, càngc càng nhỏ bé hơn. Đôi mắt thưở thanh xuân
long lanh ngập tràn cầu vồng, giờ đây lại dạn dày sương gió. Nó chẳng còn mặt
nước h xn trong lành man mác nữa đã giá lạnh, phủ kín sương mờ như n
nước đêm đông. Đôi mắt ấy đã bao nhiêu lần mẹ lặng thầm giấu chị em tôi, lặng lẽ rơi
lệ trong đêm khuya, để một mai khi trời hửng sáng, lại cố lau khô dòng lệ, kiên cường
đứng n, mang theo hai đứa con ngây dại vượt qua bão gió cuc đời. Màu thời gian
trải dài n vai áo, thổi bạc cả mái đầu mẹ. Mái tóc hoa râm, mỗi sợi bạc đều mỗi
i giá mẹ đã trả để đổi lại cho cuộc sống sung túc của chị em tôi. Mẹ đã đánh đổi cả
cuộc đời nh để bù đắp cho chúng tôi một gia đình trn vẹn. Cái giá ca niềm vui,
hạnh phúc nhỏ bé ca chúng tôi tínhn người mẹ, hằn lên bởi những sợi tóc bạc trắng
cứ ngày một nhiều hơn. i rất sợ màu trắng ấy, rất sợ nhìn thấy những sợi tóc bạc
của mẹ, một màu trắng đến nao lòng, màu trắng tang thương. Tôi sợ đến một ngày kia
tóc trên đầu mẹ trắng hết, tôi chẳngn đưc trông thấy mẹ tôi một lần nữa.
i nhớ mùa đông năm y, tôi, một đứa trẻ 5 tuổi lần đầu được mẹ đưa sang nhà bạn
chơi. Sự lộng lẫy, xa hoa của đứa con gái nhà giàu ấy khiến tôi lóa mắt, ghen tị. Trước
một bàn đy những con búp bê đời mới nhất đẹp đẽ, lung linh tôi nghĩ đến con búp bê
vải rách nát của tôi ở nhà. Đặc biệt là con p bê sứ trắng tinh, b y của nó còn đẹp
hơn tất cả những bộ qun áo của tôi. Tôi thích lắm,về đến nhà, tôi một mực bắt mẹ tôi
mua cho một con búp giống y hệt như thế. Nhưng con búp đắt tiền ấy còn đắt
hơn cả nửa tháng đi làm của mẹ. Mẹ đã cố giải thích, cố ddànhi, hứa sẽ mua cho
tôi một con búp khác, nhưng sự ích kvà của một đứa trcứ gào khóc vòi
vĩnh. Sau cùng, mcũng đồng ý với i, nhưng đôi mắt mẹ thật buồn, mẹ ccúi đầu
giấu đi nỗi khó xử trong đáy mắt. Ngay ngày hôm sau, trong bữa sáng, mẹ đã đưa cho
tôi con búp bê xinh xắn giống y như của cô kia. Nhưng đêm hôm y, i thấy mẹ
ôm ảnh cha khóc, khóc rất lâu. Đến lúc ấy tôi mới chợt nhận ra, chiếc nhẫn cưới mẹ
tôi luôn đeo và nâng niu đã không còn nữa. Lần đầu tiên trong cuộc đời, i hiểu thế
nào là tình thương của mẹ, hiểu mẹ yêu thương chúng tôi đến nhường nào.
Búp sứ sau bao nhiêu năm cũng đã vỡ, i cũng không còn nhớ rõ nh dáng con
búp ấy như thế nào. Tôi chnhớ, i i nhnhững git nước mắt mẹ tôi đã
rơi, nhớ những gì mẹ đã dành cho tôi, nhớnh yêu thương của mẹ. Nhớ đmang theo
suốt đời, để mẹ mãi ở bên tôi dù có đi đến tận cùng chân trời, dù có đến ngày nắng tắt,
vẫn còn một tình mẹ như thế, mãi mãi bên tôi.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 30
Nếu ai hỏi tôi trong cuc sống này ai là người tôi thân thiết và yêu quý nhất thì tôi sẽ
không ngần ngại mà trả lời ngay đó chính người mẹ thân yêu của của tôi. Đối với
riêng tôi, mẹ chính là người tuyệt vời nhất, kng ai có thể sánh bằng hay thay thế đi
vị trí của mẹ.
Mẹ tôi năm nay tầm ba mươi tuổi- cái tui cũng không còn trtrung nbao gái
ngoài kia nữa mà đã dãi dầm nắng mưa kiếm sống nuôi gia đình. Mẹ có mái tóc dài
đen óng trông rất đẹp và dịu dàng đúng chuẩn người con gái thôn quê. Đi kèm với mái
tóc ấy gương mặt trái xoan nh nhxinh xinh của mẹ. Nói không điêu chmẹ tôi
xinh lắm, người trong làng ai cũng khen mẹ cả thậm cbác gái tôi còn hay kể với tôi
rằng ngày xưa mđược nhiều người theo đuổi lắm nhưng mẹ chỉ yêu mỗi mình b tôi.
Đôi mắt của mẹ không to lắm nhưng lại rất đen đặc biệt là được phủ bên trên đó hàng
lông mi dài đen trông rất cuốn t. Mẹ chiếc mũi dọc dừa xinh xinh với cchiếc
miệng nh nh tim nên trông rất n đối hài hòa. Đặc biệt mẹ tôi còn cả chiếc lúm
đồng tiền bên trông rất duyên mỗi khi mẹ ời. Nhìn mẹ bây gitôi có thtưởng
tượng ra ngày trẻ mẹ đẹp đến thế nào! Tuy nhiên làn da mẹ không còn trắng như xưa
mà bây giờ đã hơi sạm lại vì nắng vì mưa, vì công việc vất vả. Tôi yêu nhất là đôi bàn
tay của mẹ. Vì gia đình tôi làm nghề nông nên đôi n tay ấy không mịn màng trắng
hồng như bao người con gái khác mà đôi bàn tay mẹ gầy gầy sương sương, chai sạn vì
công việc đồng áng. Đó là đôi bàn tay luôn vuốt ve tôi mi khi tôi nũng nu mẹ, đó
đôi bàn tay luôn xoa đu tôi mỗi khi tôi làm được việc gì đó tốt và cũng là đôi bàn tay
luôn sẵnng ôm lấy tôi mỗi khi tôi gặp chuyện buồn. Tôi yêu đôi bàn tay đó lắm nên
lúc nào trước khi đi ngủ tôi cũng đều sang phòng mẹ thơm thơm đôi bàn tay y. Như
đã nói ở trên, mẹ tôi làm nghề đồng áng quanh năm suốt tháng đều vất vả nên lúc nào
mẹ cũng bận rộn chẳng có thời gian đnghỉ ngơi. Mẹ phải đi ra đồng tkhi vẫn còn
sớm và có khi đến khuya mẹ mới trở vnhà. Nhất nhng hôm a chín phải thu
hoạch thì mẹ lại tất bật hơn bao giờ hết, đến ni cả chị em tôi cũng phải ra phụ mẹ.
Nhiều lúc tôi nghĩ mẹ như kiểu su nhân ca chem chúng tôi vậy.Mẹ làm việc vất
vả nhưng lại không bao githan vãn một câu nào cluôn vui v hòa nhã với mọi
ngưi. Tuy bận rộn vất vthế nhưng mẹ luôn dành thời gian quan tâm đến mọi
ngưi trong gia đình đặc biệt tôi. Mẹ luôn nhắc nhở tôi phải biết yêu quý giúp đ
nhng ngưi xung quanh đặc biệt là nhng người có hoàn cảnh khó khăn và phải biết
học tập thật chăm chỉ để mai sau có cuc sng tốt đẹp hơn.
i biết mẹ luôn u thương và hi sinh tất cả cho chúng tôi đ cuộc sng tốt đẹp
nhất. Sự hi sinh của mẹ thật to lớn đến nỗi không thể diễn tả được. Tôi yêu
ngưỡng mộ mẹ nhiều lắm. Tôi thm tự nhủ sẽ chăm chỉ hc tập thật tốt để mẹ vui lòng
và mai sau có thể phụ gp được mphần nào đó đmẹ không phải vất vả vì chúng tôi
nữa.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 31
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”.
Lời ca dao khiến tôi chợt nghĩ đến hình ảnh của mẹ tôi- một người mẹ tần tảo, lam lũ,
dành cả cuộc đời để yêu thương nhng đứa con...
Mẹ tôi lấy bố khi mhai mươi lăm tuổi. Giờ mẹ đã gần năm mươi, hơn hai mươi năm
qua, cả cuộc đời mẹ dành cho ba chị em i. Cuộc đời y, vi nắng gió, với slo
toan vất vả đã cướp đi ở mẹ lan da trắng để bây giờ là làn da đen sạm đi, lại dần điểm
nhng chấm đồi mi. Tn gương mặt ca mẹ đã xuất hiện những nếp nhăn. Đó không
chỉ dấu hiệu của thời gian đã in trên gương mặt mẹ còn những vất vả, những
toan lo. Đôi mắt mẹ lúc nào ng tràn ngp nh yêu thương dành cho chúng tôi. Mái
tóc đen điểm những sợi bạc- cuộc đi sương gió in trên cả mái tóc của mẹ.
Mẹ tôi hiền lắm. Nhưng mẹ cũng rất nghiêm khắc. Khi thế giới công nghệ với các
thiết bị như máy tính bảng, điện thoại,...rất hấp dẫn giới trẻ, mẹ cho phép chị em tôi sử
dụng nhưng phải có sự hợp lý. Khi tôi tiêu tiền không hợp lý, mẹ cũng chỉ nhẹ nhàng
khuyên bảo kng cáu gắt hay mắng m mt điều đó. Có lẽ thế, mà khi làm
điều gì sau, chị em tôi tự sửa chữa hơn để mẹ nhắc nhở...
Nhìn thấy chúng tôi mắc lỗi sai, mẹ cũng buồn lắm. Khi y, gương mặt mẹ rầu rĩ, nụ
cười không còn hé mở trên đôi môi, tóc mẹ lại như bạc thêm vì suy nghĩ....
Nhng khi chúng tôi bị ốm, mẹ lại thức đêm lo. Có khi bạn mẹ r mẹ đi đây đó nhưng
chúng i, mlại không đi. Khi tôi chị gái đi học xa nhà, mẹ đi chơi cũng
phải vội về ngay để lo cho hai chị em.
Khi tôi và chị đi học xa nhà, tôi cht nhận ra một điều rằng hạnh phúc với tôi là được
ăn bữa cơm có đy đủ mọi người trong nhà, để được ngắm nhìn gương mặt mẹ, để
khắc ghi thật sâu, để nhìn thấy đôi mắt mẹ ánhn niềm hạnh phúc, để thấy đôi tay mẹ
nấu cơm cho chúng tôi ăn....
Cuộc sống với nhng gánh nặng, những toan lo đôi khi khiến người ta quên mất đi
nhng hnh phúc, những giá trị đích thực của cuộc sống. Nhưng hãy nhớ rằng, dù thế
nào đi chăng nữa, thì chúng ta vẫn có mt người mẹ!
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 32
Trong lòng mi người đều sẽ luôn có một nh dáng lý ởng và đẹp đẽ nhất. Với em,
ngưi phụ nữ xinh đẹp, tài giỏi và tuyệt vi nhất, chính mẹ của em.
Mẹ của em một người nông dân làm ờn bình thường một vùng quê nhỏ. Năm
nay mẹ bốn mươi tuổi. Tuy vậy, do dầm mưa dãi nắng, làm việc nặng nhọc nên trông
phần ghơn tuổi. Nhưng điều đó chẳng chút gì nh hưởng đến vđẹp của m
trong mắt em. Mẹ cao khoảng mt mét sáu, hơi gầy với làn da ngăm khỏe mạnh. Khắp
bàn chân, bàn tay mẹ nhng đường gân nổi lên vết rạn, do làm vườn vất vả.
Móng tay của mẹ luôn phải cắt ngn đthuận tiện cho công việc. Mẹ em khuôn
mặt bầu hơi dài, nổi bật nhất là đôi mắt đen láy như nhìn thấu lòng người. Mỗi khi mẹ
nhìn chăm chú vào em thì em luôn cảm giác mình trung tâm của thế giới này vậy.
Trang phục thường ny của mẹ lúc nhà chính là những bộ đ bộ may bằng loại vải
họa tiết sặc sỡ - một kiểu trang phục quen thuộc của những ngưi phụ nữ nông
thôn. Lúc làm vườn, mẹ sẽ mặc đồ bảo hộu xanh, đi ủng, đeo găng và đội nón. Mẹ
em chưa từng đi làm c, nhưng mái tóc ca mẹ vẫn đen bóng, suôn ợt khiến bao
ngưi ao ước.
Làng trên xóm dưi, ai cũng yêu quý và khen ngợi mẹ em hết lời. Bởi sự chăm chỉ và
dịu hiền của mẹ. Quanh năm suốt tháng, chẳng lúc nào mẹ ngơi tay. Ngoài chăm sóc
cả một vườn cam rộng, mẹ n nuôi thêm gà, vịt, cá và trồng một vườn rau nh. Nhờ
vậy, nhà em chẳng mấy khi phải ra chợ. Rồi lúc nào ncửa em ng được dọn dẹp
sạch sẽ, gọn gàng tinh tươm. Em ng dành thời gian phgiúp mẹ, nm những
công việc nhỏ: giặt áo quần, quét nhà, lau nhà, rửa bát… Những lúc đó, em cảm thấy
rất vui vì đ đần đưc cho mẹ.
Mỗi ngày, em luôn mong mình lớn lên thật nhanh, để gp mẹ được nhiều hơn nữa.
Để mẹ luôn mạnh khỏe và hạnh phúc.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 33
Nếu ai hỏi em: "Đâu là ngưi quan trọng nhất cuộc đời bạn?", em sẽ trả lời luôn rằng,
không ai khác chính người đã sinh ra và ni lớn em- mẹ em.
Mẹ năm nay đã ngoài ba mươi nhưng trông mẹ già hơn tuổi bởi mẹ vốn xuất phát từ
một vùng quê nghèo khó, lại làm những công việc đồng áng, chân lấm tay bùn. Dáng
hình mẹ nhỏ bé, mảnh khảnh đứng giữa cánh đồng tựa như một chấm nhỏ. Những lúc
gồng nh đạp xe trong nhng n gió mạnh, mẹ như một chiếc lá mỏng manh. Lúc
ấy, tấm lưng ca mẹ còng mình vượt qua giông bão, ca tự nhn, của cuộc đời. Mẹ
gương mặt khá góc cạnh với hai gò má cao và lấm tấm tàn nhang. Nước da mẹ ngăm
ngăm, thấm nhuần sự dãi du mưa nắng.
Nổi bật nhất trên gương mặt mẹ đôi mắt bcâu ẩn dưi hàng lông mi dài và cong.
Trong đôi mắt ấy chất chứa tình yêu thương cho c con. Ánh mắt hiền từ nhìn chúng
em ngủ ngon, ăn no, vui chơi. Ánh mắt nghiêm khắc khi chúng em mắc lỗi, không
vâng lời. Cũng có lúc mắt mệt mỏi, thâm quầng vì những đêm mất ngủ, làm việc. Tuy
nhn, tình yêu và sự dịu dàng không bao giờ ti hiện hữu trong thế giới ấy. Mỗi lần
mẹ cười, những vết chân chim lại hằn in trên khóe mắt, vừa tươi trẻ, vừa xót xa. Mái
tóc mẹ xơ xác dài đến ngang lưng. Nhiều khi mẹ còn không thời gian chăm chút
cho , chỉ buộc vội ng ri bắt tay vào công việc. Những ti quây quần cùng mẹ,
em đý thy đã những sợi tóc bạc thấp thoáng. Mẹ cười xòa bảo: "Mai bạc nhiều
quá thì mẹ đi nhuộm".
Ging mẹ có phần khàn khàn nhưng ấm áp. Mẹ có giọng hát cũng rất cuốn hút nhưng
chẳng mấy khi thể hiện ra cuc sng mưu sinh cũng cuốn theo những niềm u
thích ca mẹ. Hiếm hoi lắm em mới thấy mẹ ngân nga vàiu hát dân gian, những bài
hát ru mẹ đã nuôi chúng em. Bàn tay mẹ hao gầy, các ngón tay xương xu và thô ráp.
Nhưng chính bàn tay ấy đã xoa lưng những lúc em khó ng, đã nấu những món ăn
ngon, đã cấy biết bao mảnh ruộng... Bàn tay ấy xứng đáng một bức tượng đài về
tình yêu thương.
mchẳng phải nàng tiên xinh đẹp hay ngưi phụ n sang trọng, quý phái nhưng
với em, mẹ là người cao cnhất, mạnh mẽ nhất mà em được biết.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 34
Ngày còn nhỏ, tôi luôn ước mẹ mình là một cô giáo. Tôi muốn một lần được trải cảm
giác mẹ giáo viên, được hãnh diện với các bạn trong lớp. Nhưng càng lớn, tôi
ng yêu mẹ hơn, dù mẹ chỉ một nông dân bình thường.
Mẹ tôi quanh năm lam lũ, vất vả, lúc nào cũng tất bật. vy, mới hơn ba mươi
tuổi nhưng trông mẹ như già hơn tuổi rất nhiều. Nơi khóe mắt mẹ đã hằn những vết
chân chim nhưng vẫn không làm mđi đôi mắt ng vi ánh nhìn hiền hòa. Mỗi lần
anh em tôi mắc lỗi, đôi mắt ấy lại nhìn chúng tôi đy nghiêm khắc. ng đôi mắt
ấy đã thức trắng bao đêm mi lần tôi bị ốm. Bao giờ cũng vậy, luôn là nh yêu đong
đầy dành cho chúng tôi. Đôi mắt ấy ng thứ duy nhất tôi được thừa hưởng từ mẹ.
Mỗi lần nời khen i đôi mắt giống mẹ, tôi cảm thấy cùng tự hào, hãnh
diện. tôi là con gái của mẹ mà! Trên da mặt mẹ còn có nhiều vết nám. Đó dấu ấn
của bao ngày dãi nắng dầm mưa. Nghe ngoại kể, ngày trẻ, da mẹ đẹp lắm, má lúc nào
cũng trắng hồng. Tôi cảm thy đáng tiếc vô cùng vì tôi lại giống bố n da ngăm
ngăm. Nhưng i mẹ luôn tự hào nhất, chăm ct nhất về bản thân lại mái tóc.
vất vtừ ngày nhỏ nhưng i tóc của mẹ dường như không tuổi. dài đen,
óng mượt, mà ngay cả những thiếu nữ ng phải mơ ước. Tôi rất thích ngắm mẹ hong
tóc, nắng tràn lên mái tóc mẹ, nhảy nhót, lung linh. Mùi hương hoa bưởi cứ phảng
phất, thơm nồng. Dáng người của mẹ nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn, hoạt bát. Lúc nào mẹ
bước đi ng vội vã, thoăn thoắt. Mi người thường nói mẹ dáng đi vất vả. Thì
cũng phải thôi, bởi bố đi bộ đội xa nhà, một mình mẹ chăm sóc ông bà nội, nuôi nấng
anh em chúng tôi. Bao gánh nặng dồn lên đôi vai bé nhỏ của mẹ, bao nhiêu công việc
để chăm sóc gia đình khiến mẹ kng thể thong thả, khoan thai. Hai bàn tay ca mẹ
gầy gầy, xương xương. Nhưng vi tôi đẹp như bàn tay cô giáo. Đôi bàn tay y đã
lo cho tôi từng bữa ăn, giấc ng, ôm ấp tôi khi tôi còn ẵm ngửa, dắt tôi đi những bưc
chập chững đầu tiên.
Mẹ tôi ăn mặc cũng rất giản dị. Bao nhiêu m rồi, vn nhng chiếc áo ba đã sơn
màu. Mẹ thường đùa rằng mặc như thế vừa thoải mái, vừa đẹp. Chỉ khi nào có dịp đặc
biệt, mẹ mới mặc những chiếc áo mới bmua tặng mi dịp vthăm nhà. Ngày nào
cũng vậy, mẹ luôn là người dậy sớm nhất nhà. Mẹ chuẩn bị bữa sáng cho anh em tôi,
cho lợn gà ăn và dọn nhà cửa. Mẹ chăm sóc cho chúng tôi từng li từng tí. Dù bận rộn
đến đâu, mỗi bui tối, mẹ vẫn dành thời gian để kèm anh em tôi học bài. Mẹ chính
giáo đặc biệt của chúngi. Mẹ còn dy chúng tôi ch cư x trong cuộc sống, dạy
chúng tôi những bài đồng daomcòn nhớ đưc.
Mẹ cứ lặng lẽ đi bên cuộc đời ca tôi và anh tôi. Tôi ln lên trongnh yêu thương bao
la của mẹ. Trong câu hát mẹ ru tôi, có nước mắt ca sự yêu thương hy vọng. Tôi
không thi hết đưc tình yêu dành cho mẹ. Chỉ biết rằng mình phải cố gắng thật
nhiều để mẹ vui.
Tả người mẹ của em Mẫu 35
Mẹ người em luôn nhắc đến bằng tất c tình yêu thương, kính trng tự hào
nhất.
Mẹ của em một cô giáo dạy tin học trường cấp 2 của làng. m nay mẹ khoảng
ba ơi m tuổi, và cũng hơn mười lăm năm gắn bó với nghề. Với vóc dáng đầy
đặn, nước da trắng ng khuôn mặt tròn trịa, mẹ lúc nào trông ng trẻ trung hơn tuổi
thật. Mẹ đặc biệt thích kiểu tóc dài thẳng. Mỗi khi đi dạy, sẽ tết đuôi sam phía
sau. Thêm cả những chiếc áo dài nền nã nữa, thì trông mem chẳng khác các nữ
sinh cả.
Đẹp nhất ở mẹ chính nụ ời. Khi mẹ ời n, đôi mắt tròn nheo lại, ẩn hiện mấy
vết nn đuôi mắt. Đôi môi thì căng ra, để lộ hàm ng đều như hạt bắp. Với cả hai
chú lúm đồng tiền nghịch ngợm hai bên nữa. Trông vừa đáng yêu lại xinh đẹp.
Nhng nụ cười ca mẹ luôn đem đến ngunngng tích cực cho tất cmọi ngưi.
Cũng như nụ cười, nh cách của mẹ rất vui vẻ, hòa đồng và thân thiện. Học sinh, phụ
huynh, đồng nghiệp ai cũng qmến và thích trò chuyện cùng mẹ. Em to về mẹ
của mình lắm.
trường mmột go giỏi, ở nhà mẹ là một người phụ nđảm đang. Bố em
bộ đội, ít khi đưc về nhà, nên mt mình mẹ qn xuyến cả gia đình. Từ dọn dẹp, cơm
nước đến chăm sóc con i, ông bà. Việc mẹ làm cũng giỏi, cũng trơn tru. Lắm lúc
em nghĩ rằng mẹ chính là mt Tấm bước ra từ quthị nào đó, n mi thể vừa
xinh đẹp và tài hoa như thế.
Càng nghĩ, em lại càng thêm u và tự hào về người mẹ của mình. Em sẽ lấy mẹ làm
tấm gương sáng để c gắng học tập và n luyện ngày càng tốt hơn.
Bài văn tả mẹ ngắn gọn nhất
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 1
Trong gia đình của em, mọi ngưi rất yêu thương nhau. Với riêng em, mẹ người em
yêu thương và trân trọng nhất.
Năm nay, mẹ của em bốn mươi tui. Mẹ có dáng người khá cao. Thân hình mảnh mai.
Khuôn mặt của mẹ rất phúc hậu, cùng một ni du ng. Làn da trắng hồng hào.
Đôi bàn tay nhỏ nhắn với nhiều vết chai sần. Giọng nói của mcùng trong trẻo,
mềm mại. Mái tóc ca mẹ dài, đen nhánh và mềm mượt. Đôi mắt mẹ lúc o ng
nhìn em trìu mến.
Mẹ một y tá. Công việc của mrất vả vả. Nhưng mluôn quan tâm chăm c
mọi ngưi trong gia đình rất chu đáo. Mẹ là một người khá nghiêm khắc. Nếu em mắc
lỗi, mẹ sẽ nghiêm túc phê bình. Mẹn dạy em rất nhiều điều b ích.
Em yêu thương mẹ rất nhiều. Em cũng mong mẹ luôn khỏe mạnh để có thể mãi ở bên
tôi.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 2
Mẹ của em là ngưi mẹ tuyệt vời nhất trên thế gian này. Em rất yêu thương người mẹ
của mình.
Năm nay, mẹ đã hơn bốn mươi tuổi. Nhưng sao trông mẹ vn còn trẻ và đẹp lắm.
Thân hình của mẹ nhỏ nhắn, mảnh mai. Nước da vẫn còn trắng hồng, mịn màng.
Khuôn mặt mẹ hơi bầu nh. Đôi mắt to tn, hàng lông mày sắc nét. Chiếc mũi cao
và thẳng. Đôi môi hồngo, hay mỉm cười rạng rỡ.
Mẹ là một nhân viên ở n phòng. Hằng ngày, trang phục của mẹ luôn là những chiếc
áo sơ mi cùng chân váy. Tuy giản dị nhưng vn rất đẹp. Ngoài giờ làm, mẹ dành thời
gian để chăm sóc gia đình. Mẹ rất đảm đang, chu đáo. Mi công việc, một tay mẹ lo
lắng. Hàng xóm láng giềng ai cũng xuýt xoa rằng mẹ của em thật là giỏi giang, chịu
khó.
Em luôn tự hào khi được là đứa con yêu quý của mẹ. Em mong rằng mẹ sẽ luôn khỏe
mạnh, vui vẻ và hạnh phúc.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 3
Trong gia đình em, ngưi gần gũi, u thương nhất mẹ. Mẹ luôn quan tâm chăm
sóc em đến tng bữa ăn, giấc ngủ. Đối vi em, tình cảm nh cho mẹ luôn khắc sâu,
in đậm trongm trí của mình
Năm nay, mẹ đã ngoài ba mươi tuổi. Mẹ em dáng hình thanh mảnh, làn da m
nắng. Ni bật trên khuôn mặt ca mẹđôi mắt đen, long lanh và dịu hiền. Đôi mắt ấy
thường ánh lên những trìu mến, yêu thương như nh yêu bao la của mẹ dành cho em.
Mỗi khi mẹ mỉm cười, hàm ng trắng hiện ra cùng lúm đồng tiền duyên dáng,
ng tô đậm thêm vẻ đẹp của mẹ. Với em, mluôn là người ph nữ đẹp nhất.
Hằng ny, mem rất bận rộn với công việc ca cơ quan nhưng mẹ vẫn chăm lo chu
đáo cho gia đình. Mẹ nấu cơm, dọn dp nhà cửa, quan tâm đến việc học hành của em.
Dáng hình nhỏ nhắn của mẹ vẫn ng chiều cặm ci trong căn bếp. Mẹ tỉ mỉ nấu cho
cả nhà nhng món ngon bằng chính tình yêu thương của mình dành cho chồng con.
từng góc nhà trong nem, luôn bàn tay mẹ chăm c n mọi thứ đều gọn
gàng, ngăn np. Nhìn đôi n tay nhỏ bé của mẹ đã chai sạn đi công việc em càng
thương mẹ nhiều n. Thnh thoảng em phụ mẹ dọn nhà, nấu cơm để thể đđi
phn nào nỗi vất vcủa mẹ.
Mỗi buổi tối, trước khi đi ngủ mẹ vẫn dành thời gian kể chuyện cho em nghe. Nhng
u chuyn của mẹ, chứa đựng trong đó là li nhắn nhủ về tình yêu thương con ngưi,
về lối sống tốt đẹp chúng ta cần có. Bài học ca mẹ tuy giản dị, gần gũi nhưng
cùng sâu sắc, ý nghĩa em sẽ không bao gi quên li mẹ dặn.
Em đã đưc lớn lên trong nh yêu thương bao la ca mẹ. Mẹ “mặt trời”ca riêng
em, mang đến cho em những điều diệu kì từ cuộc sống. Em luôn thầm biết ơn mẹ, em
sẽ cố gắng chăm ngoan, hc gii để báo đáp lại tình cảm của mẹ dành cho em.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 4
Trong gia đình em, người mà em yêu quý kính trng nhất mẹ. Đối vi em, mẹ
thật tuyệt vi!
Năm nay, mẹ ba sáu tuổi. Dáng người thon thả. Mái tóc dài mượt mà và óng ả. Khuôn
mặt trái xoan. Đôi mắt mẹ sáng long lanh như ngọn đuốc dõi theo từng c đi ca
em. Môi mẹ đơi, luôn in lại những n cười rạng rỡ. Làn da của mẹ trắng hồng,
mịn màng. Mẹ ăn mặc rất giản dị nhưng lại toátn vẻ sang trọng.
Hằng ngày, ngoài những ng việc giảng dạy trường tham gia các công c đoàn
thể mẹ còn phải lo chăm sóc chu đáo cho gia đình. Ti đến, dù bận soạn bài nhưng mẹ
vẫn dành thời gian giảng bài cho em. Công việc bận rộn như vậy nhưng lúc nào mẹ
cũng rất vui. Mẹ không nhng ngưi mdịu ng, đảm đang mẹ vừa người
chị, người bạn của em những lúc vui buồn. mẹ, em thấy ấm lòng. Em rất kính
trọng m em. Mẹ xứng đáng người: “Giỏi việc trường, đảm việc nhà” n
trường đã trao tặng danh hiệu cho mẹ trong côngc.
Em rất yêu quý mẹ em. Em sẽ cố gắng học giỏi để xng đáng với công sinh thành và
nuôi dưỡng của mẹ.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 5
Người thân mà em cảm thấy yêu quý và kính trọng nhất là mẹ. Đối với em, mẹ là một
điểm tựa tinh thần vông vững chắc.
Năm nay, mẹ em bốn mươi hai tuổi. Mẹ có dáng người nh, mái tóc xoăn tự nhiên
a dài xuống hai vai. Khuôn mặt mẹ hơi tròn, nước da trắng hồng, mịn màng nhưng
cũng đã bắt đầu xuất hiện nhng nếp nhăn. Đôi mắt mẹ mang một màu đen huyền bí,
dịu dàng và ấm áp. Mẹ có nụ cười tươi, mẹ tôi rất ít khi cười, chỉ có những chuyện rất
vui và hạnh phúc mới khiến mẹ cười. Đôi bàn tay mẹ mềm mại nnhung, ấm áp như
ánh nắng mặt trời.
Mẹ rất hiền từ, nhưng cũng rất nghiêm khắc. Mẹ đã dạy em rất nhiều bài học bổ ích.
Khi em mắc lỗi, mẹ luôn nhắc nhở để em sửa chữa. Khi rảnh rỗi, mẹ cũng hay tâm sự
với em. Dù ng việc vất vả nhưng mẹ vẫn luôn chăm sóc gia đình. Em cảm thấy mẹ
một người phụ nữ tuyệt vời.
Em rất yêu quý mẹ em. Em sẽ cố gắng học giỏi để xng đáng với công sinh thành và
nuôi dưỡng của mẹ.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 6
con út trong gia đình, n c nào em cũng đưc bố mẹ chị gái cưng chiều.
Nhưng ngưi gần i với em hơn cả đó chính mẹ của em.
Mẹ em năm nay gần bốn mươi tuổi. Mẹ có thân hình thon thả, mảnh mai dáng vẻ
cùng hiền từ. Mái tóc của mẹ đen óng, ợt mà. Mẹ đtóc dài ngang vai uốn
xoăn nhẹ phần đuôi tóc. Lúc làm việc mẹ thường búi tóc lại gọn gàng. Mỗi khi mẹ
nhìn em, đôi mắt để lộ tình yêu thương trìu mến. Mẹ n da trng khuôn mặt
trái xoan. Nhìn mẹ c nào cũng trẻ hơn so với tuổi. Khi đi làm, mẹ thường trang điểm
nhnhàng với đôi môi hồng đ. Lúc y trông mẹ thật xinh. Mẹ có đôi bàn tay trắng
trẻo, tròn trịa. Mẹ thường ôm em vào lòng, xoa đầu em và trò chuyện với em. Giọng
i ca mẹ mới ấm áp làm sao. Em thích nhất là mỗi khi nghe mẹ hát, mẹ có giọng hát
rất trầm ấm. Mẹ em thích hát lắm, mẹ thường hát trong lúc đang nấu cơm.
Ngoài ng việc cơ quan, mẹ quán xuyến hết mọi việc trong nhà. Em chgiúp mẹ
được một vài việc lặt vặt còn cơm nước, giặt gmẹ đu m cả. Áo trắng của hai chị
em em của bố lúc nào cũng đưc mẹ giặt bằng tay. Mẹ lo chu đáo cho cả gia đình.
Đối với em mẹ người mẹ tuyệt vời nhất. Đi với hàng xóm, đồng nghiệp mcũng
người phụ nữ hiền hậu.
Mẹ đã dành nhng điều tốt đẹp nhất cho em vậy em thứa sẽ luôn chăm ngoan,
học giỏi để không phụ công lao to lớn ca mẹ.
Tả ngưi mẹ của em – Mẫu 7
Mẹ là người mà em yêu quý, kính trng và ngưỡng mộ nhất trên đời này.
Mẹ của em tên Thúy Hiền, năm nay n ba mươi tuổi, hiện y của bệnh
viện huyện. Mvẻ ngoài rất xinh đẹp dịu dàng. Ai gặp rồi cũng khen mẹ
vđẹp mộc mạc và thùy mị. Mái tóc của mẹ đen dài đến ngang lưng, c nào
cũng được i gọn. Khn mặt của mdáng tròn, với đôi mắt hạnh, chiếc
mũi nh đôi môi chím chím. Đẹp như Thúy n Nguyễn Du đã tả.
Trang phục của mkhi bệnh viện những bộ áo quần trắng sạch sẽ. nhà
hay khi đi chơi, thì mẹ cũng chỉ mặc những bộ trang phục đơn giản, ít họa tiết.
Từ lúc em còn nh, bố đã nhận nhiệm vụ ng tác đảo xa, nên một mình m
quán xuyến hết công việc nhà. Mvừa đi làm, vừa chăm c cho em, rồi n
trồng thêm một vườn rau nữa. c nào mẹ ng thoăn thoắt, bận rộn nhưng
không bao giờ than thở.
Em yêu mlắm. c nào cũng muốn được quấn qt bên chân mẹ, được m
xoa đầu rồi ôm vào lòng. Em ước rằng mẹ sẽ mãi khỏe mạnh và sống hạnh phúc
cùng với em.
Tả mẹ là cô giáo
Mẫu 1
Mẹ của em một giảng viên đại học. c nào em cũng rất tự hào v mẹ của
mình.
Năm nay mem gần 40 tuổi, với vóc dáng mảnh mai, thanh thoát. Nước da của
mẹ kng q trắng, nhưng rất mịn màng. Mái c của m sn thẳng mềm
mượt. Bao năm nay, c nào mẹ ng chỉ giữ một kiểu c đen tuyền truyền
thống, giống ntính cách của mẹ vy. c nào mẹ cũng cười nói nhỏ nhẹ, đi
lại nhẹ nhàng, đúng như người ta vẫn tả về người con gái xHuế. Khuôn mặt
mẹ kng xinh xắn nhoa hậu, nhưng ngũ quan hài a, đem lại cảm gc rất
ưa nhìn. Đặc biệt, ánh mắt của mẹ c nào cũng long lanh, chứa chan tình yêu
thương, khiến mẹ lại càng thêm dịu dàng, ấm áp. Trang phục mỗi khi đến lớp
của mluôn những áo dài, kết hợp với giày cao gót. i c suôn mượt
được xõa tự nhiên, đẹp như là tranh vẽ.
Hằng ngày, mẹ dành nhiều thời gian để nghiên cứu, nâng cao chuyên môn đ
giảng dạy, hướng dẫn sinh viên tốt hơn. Mẹ ng rất chú ý đến các kỹ thuật,
phần mềm giảng dạy hiện đại, không thua kém các giảng viên trẻ chút nào. Việc
nhà, mẹ cũng đảm đang lắm. Mỗi bữa cơm mẹ vào bếp, ba bố con em đều sung
sướng ăn no ng bụng.
Mẹ người em yêu q, trân trọng và ngưỡng mộ nhất. Mỗi ngày, em đều
lấy mẹ làm hình mẫu lý tưởng để noi theo.
Mẫu 2
Mẹ của em một giáo mầm non. c nào, đâu, em ng luôn kể về mẹ
bằng niềm yêu thương và tự hào nhất.
Năm nay mẹ em 31 tuổi, có vẻ ngoài rất phúc hậu. Mẹ cao 1m50, hơi mũm mĩm
một chút với nước da trắng hng. Tóc của mxoăn t tnhiên, được nhuộm
màu nâu nhạt. Khi đi dạy, mẹ sẽ buộc gọn lại phía sau bởi một cọng chun nhỏ.
Bàn tay của mẹ kng đmóng, cắt gọn đkng làm bthương các bạn
nhỏ ở lớp khi bế bồng. Mỗi ngày đến trường, mẹ đều chmặc những bộ áo quần
đơn giản để dễ hoạt động chứ không mặc áo dài như các cô giáo ở trường cấp 1,
2, 3. Mẹ cũng phải trường cngày, đi tsớm về muộn. Công việc của mẹ
cũng vất vlắm. Mkng chphải dạy các bạn nhỏ kchuyện, tập viết, tập
hát, còn phải giúp các em ấy ăn m, ru ngủ nữa. Vất v vậy, nhưng mẹ
vẫn rất yêu nghề luôn nở nụ cười rạng rỡ. Ngoài giờ làm, mẹ dành hết thời
gian cho gia đình. Một tay mẹ quán xuyến hết công việc nhà, bố phải công
tác đảo xa. Thấy mẹ tất bật, em thương mlm. thế, em ln cố gắng
một người con ngoan, không để mẹ phải phiền lòng hay suy nghĩ nhiều.
Em mong mình lớn thật nhanh, làm được nhiều việc giúp mẹ. Để có thcùng
bố, trở thành một người đàn ông mạnh mẽ, gánh vác gia đình đmẹ thêm
nhiều thời gian cho bản thân hơn.
Tả về người mẹ thân yêu của em
Mẹ người đã sinh ra ta, nuôi ta lớn n. ta phạm sai lầm thì mẹ vẫn s luôn
bên cạnh bao dung chở che cho ta. Chắc hẳn với mỗi người mẹ nời phụ n
tuyệt vi nhất trên thế giới này. Đối với em, mẹ ca em cũng vậy.
Mẹ em năm nay mới chỉ ba mươi u tuổi thôi, mẹ còn rất trẻ xinh đẹp. Mẹ
khuôn mặt tròn kđầy đặn. Đôi mắt mẹ lúc nào cũng m to. Em yêu nhất được
nhìn vào mắt mẹ. Khi ấy, em sẽ thấy ngập tràn tình yêu thương của mẹ dành cho em.
Cái nn ca mẹ vi em thật trìu mến biết bao. nhà, mẹ thường ăn mặc rất giản dị.
Khi ra ngoài mẹ em thích nhất là mặc váy. Mỗi khi hai mẹ con đi chung với nhau, mẹ
con em lại cùng diện váy đôi. Dù mẹ mặc thế nào em cũng vẫn thấy mẹ thật xinh đẹp.
Trong công việc, mẹ em lúc nào cũng là người chu đáo. tính tình vui vẻ, hòa đồng
lại biết quan tâm đến mọi người nên mẹ em được rất nhiều người yêu mến. Mặc
việc quan kvất vả nhưng khi về nhà mẹ em cũng rất chu khó. Mọi công việc
trong nhà hầu như đều do mẹ làm. Mỗi bữa cơm em ăn đều là do mẹ nấu. Mẹ em nấu
ăn ngon lắm. Mẹ thưng nấu cho em những món ăn mà em thích.
Mẹ không chỉ chỗ dựa cho em trên những bước đường ơng lai, mcòn
động lực thúc đẩy em c gắng hơn trong hc tập. Em yêu mẹ luôn tnhủ mình s
phải học thật giỏi để cho mẹ vui lòng.
Tả mẹ lớp 5
“Ôm con mẹ đếm sao tri
Đếm hoài không hết một đời long đong.
Trong cuộc sống, người mẹ vai trò rất quan trọng trong cuộc đời của mỗi con
ngưi.
Mẹ của em là một ngưi phụ nữ tuyệt vời. Năm nay, mẹ bốn mươi tư tuổi. Nhưng với
em, mẹ còn trtrung xinh đp lắm. ng người ca mẹ khá đy đặn. Khuôn mặt
trái xoan. Mái tóc dài mềm mưt. Đôi mắt màu nâu du hiền. Em thích nhất là đôi bàn
tay của mẹ. Đôi bàn tay ấm áp, yêu thương.
Mẹ một người du dàng, vui tính. Mẹ cũng rất hay giúp đmọi người xung quanh.
Công việc của một go vn rất vất vả. Nhưng mẹ vẫn lo lắng, chăm sóc cho gia đình
rất chu đáo. Rảnh ri, mẹ thường dy em nấu ăn, giặt quần áo, rửa bát. Mẹ nói rằng
con gái cần phải học cách sng tự lập. Nhiều lúc, em mắc lỗi, mẹ sẽ nhnhàng nhắc
nhở.
Mẹ chỗ dựa tinh thần vững chắc ca em. Em luôn tự hào và biết ơn khi có một
ngưi mẹ như vậy. Em yêu mẹ rất nhiều.
| 1/51

Preview text:


TOP 50 bài văn tả mẹ hay nhất
Dàn ý tả người mẹ của em Dàn ý 1
a) Mở bài: Giới thiệu về mẹ của em b) Thân bài:
- Miêu tả ngoại hình của mẹ:
• Mẹ của em tên là gì? Năm nay bao nhiêu tuổi? Công việc của mẹ là gì?
• Mẹ em có chiều cao, cân nặng khoảng bao nhiêu? Điều đó tạo nên một
vóc dáng, dáng hình như thế nào?
• Nước da của mẹ em có màu gì? Màu sắc đó nhờ đâu mà có?
• Mái tóc của mẹ dài đến đâu, được tạo kiểu gì, nhuộm màu gì? Bình
thường mẹ sẽ để tóc như thế nào?
• Khuôn mặt của mẹ có hình dáng như thế nào? Có hợp với kiểu tóc không?
• Đôi mắt của mẹ có màu gì, hình dáng ra sao? Mẹ thường dùng ánh mắt
như thế nào để nhìn em?
• Đôi môi, nụ cười của mẹ có đặc điểm gì? Nụ cười ấy truyền cho em những cảm xúc gì?
• Đôi bàn tay của mẹ có đặc điểm gì? Khi cầm tay mẹ, em có những suy nghĩ và cảm xúc ra sao?
• Trang phục thường ngày của mẹ có đặc điểm gì? Khi có sự kiện đặc biệt thì mẹ thay đổi ra sao?
- Miêu tả hoạt động của mẹ:
• Hằng ngày ngoài công việc ở cơ quan thì mẹ phải làm những công việc gì?
• Mẹ có dành thời gian để trò chuyện, tâm sự và chơi với em không?
• Mẹ có bao giờ than thở, kêu ca về sự vất vả của mình không? c. Kết bài:
• Tình cảm của em dành cho mẹ
• Những lời chúc tốt đẹp của em dành cho mẹ Dàn ý 2 I. Mở bài
Giới thiệu về người mẹ của em. II. Thân bài
1. Giới thiệu về mẹ ⚫ Tuổi tác ⚫ Nghề nghiệp 2. Tả ngoại hình
Dáng người: mảnh mai, thon gọn… ⚫
Nước da: trắng hồng, rám nắng… ⚫
Khuôn mặt: hiền từ, phúc hậu… ⚫
Mái tóc: đen nhánh, mềm mượt.. ⚫
Đôi mắt: sáng ngời như vì sao… ⚫
Nụ cười: ấm áp, rạng rỡ… ⚫
Đôi bàn tay: nhỏ nhắn, chai sần… 3. Tả tính cách ⚫ Đảm đang, dịu dàng ⚫ Chu đáo, cẩn thận… III. Kết bài
Tình cảm dành cho người mẹ: yêu mến, trân trọng, tự hào… Tả mẹ của em
Mỗi ngôi nhà ban đầu chỉ là một nơi xa lạ, nhưng nhờ có sự hiện diện của mẹ,
mà trở thành một tổ ấm đúng nghĩa.
Mẹ của em năm nay 42 tuổi, hiện làm nghề bán cá ở chợ. Mẹ đã gắn bó với
công việc này từ hồi chưa kết hôn, đến nay thấm thoát cũng đã gần 20 năm rồi.
Mẹ có dáng người hơi thấp nhưng hơi mập, rắn chắc. Công việc của mẹ phải
thường xuyên bưng vác các thùng xốp đựng cá có cả nước nên người mẹ rất
khỏe và rắn rỏi. Khuôn mặt của mẹ phúc hậu lắm. Nước da của mẹ khá trắng,
nên lúc nào cũng thấy rõ hai gò má ửng hồng lên khi ngại ngùng. Đôi mắt của
mẹ là mắt một mí, lúc nào cũng híp híp lại như vầng trăng rằm. Kết hợp với hai
cái má phúng phính và khuôn miệng nhỏ, trông mẹ thật là đáng yêu. Mẹ là
người rất giản dị và tiết kiệm. Điều đó thể hiện rõ từ ngoại hình đến cách sinh
hoạt. Đã rất nhiều năm rồi mẹ chưa làm tóc, lúc nào cũng để mái tóc đen dày
dài nguyên bản, rồi búi gọn ở sau đầu. Áo quần của mẹ cũng rất ít khi mua mới,
ngay cả cái túi đựng tiền ở chợ đã sứt chỉ mà mẹ còn may lại để dùng tiếp.
Những món trang sức, mĩ phẩm của mẹ cũng rất ít, chẳng mấy khi dùng cả.
Nhưng dù vậy, mẹ lại chẳng tiếc bất cứ thứ gì với người thân của mình cả. Em
và anh trai được mẹ mua áo quần, giày dép mới thường xuyên. Mẹ cũng mua
các món ăn ngon để tẩm bổ cho mọi người nữa. Sáng sáng mẹ phải dậy sớm để
ra chợ đầu mối lấy hàng rồi ra chợ bán. Nhưng khi tan chợ về nhà, mẹ vẫn bận
rộn cơm nước, dọn dẹp nhà cửa chứ chẳng đi nghỉ ngay. Sự chăm chỉ và hi sinh
ấy của mẹ đã giúp ngôi nhà lúc nào cũng sạch sẽ và ngăn nắp.
Mẹ của em chẳng xinh đẹp, dịu dàng như mẹ của các bạn. Mẹ hơi luộm thuộm,
lại ăn to nói lớn, không thích cắm hoa, làm bánh. Nhưng đối với em, chẳng có
bất kì ai hay bất kì thứ gì trên thế giới này có thể tuyệt vời hơn mẹ của em cả. Bài văn tả mẹ
"Mẹ là duy nhất trên đời
Mẹ đã quá vất vả rồi
Người dũng cảm tuyệt vời là mẹ, mẹ ơi
Giờ con lớn khôn rồi
Và con sẽ nên người
Thành người tốt trên đời, mẹ tự hào sớm thôi"
Mỗi khi ngân nga lời bài hát "Chưa bao giờ mẹ kể" tôi lại nhớ tới mẹ tôi, một
người phụ nữ tần tảo, luôn cố gắng chăm chút từng tí một cho gia đình, và mẹ
cũng là người tôi yêu nhất. Mẹ đã rất vất vả để lo cho tôi và hai em của của tôi,
hôm nào mẹ cũng đi sớm về khuya, sau khi đi làm về lại phải nấu cơm cho cả
gia đình. Mặc dù thế nhưng mẹ vẫn có thời gian giảng bài cho tôi, chơi với ba
chị em tôi, vì vậy nên tôi rất yêu mẹ.
Mẹ tôi nay đã gần 40 tuổi, hiện đang là nhân viên kế toán tại công ty Viễn thông
FPT. Mẹ có một nụ cười toả nắng, mang đến niềm vui cho mọi người. Dáng
người của mẹ khá cân đối, xinh xắn cùng mái tóc ngắn ngang vai suôn mượt.
Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, cùng đôi mắt đen long lanh. Đôi bàn tay mẹ hằn
lên vết chai sạn, làn da mẹ đã có những nếp nhăn hiện lên sự vất vả, khó nhọc
của mẹ. Nụ cười tươi cùng giọng nói trầm ấm của mẹ mỗi khi giảng bài cho tôi
thật tuyệt vời. Mẹ là một người phụ nữ hiền hậu, thích cười nhưng những lúc tôi
hư, không ngoan thì mẹ có hơi nghiêm khắc. Mẹ thích đọc những cuốn sách hay
như: Vô Cùng Tàn Nhẫn, Vô Cùng Yêu Thương, Con Nghĩ Đi, Mẹ Không
Biết!,... và vô vàn những cuốn sách khác, ngoài thích đọc sách ra, mẹ còn thích
nghe nhạc nữa. Điềm đạm và hoà đồng là tính cách của mẹ đối với bạn bè,
người thân và đồng nghiệp. Hằng ngày, mẹ đều phải dậy sớm từ 5 giờ sáng để
dọn dẹp nhà cửa, đi chợ và nấu ăn cho cả nhà. Mẹ chăm chút đến từng bữa ăn,
giấc ngủ cho mọi người trong gia đình. Mẹ vừa phải chuẩn bị cho em bé đến lớp
lại phải đưa đón chúng tôi đi học. Mặc dù rất bận nhưng mẹ vẫn có thời gian
chơi với chúng tôi. Mẹ lúc nào cũng quan tâm và nhắc nhở tôi phải đeo khẩu
trang khi ra ngoài đường, mặc áo chống nắng và bôi kem chống nắng,...Kỉ niệm
tôi nhớ nhất là khi tôi cùng mẹ đi biển Hạ Long, cùng tắm biển, cùng dạo chơi
và cùng nhặt những vỏ sò, vỏ ốc để làm quà lưu niệm cho gia đình.
Tôi muốn nói với mẹ rằng: "Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm!". Tôi sẽ cố gắng
xứng đáng là con ngoan trò giỏi để mẹ vui lòng.
Tả người mẹ của em
Mỗi ngày khi thức dậy, em sẽ ngay lập tức được chào đón bởi một thiên thần.
Đó chính là mẹ của em.
Mẹ của em năm nay 35 tuổi, và đang làm công việc bán hàng online. Mẹ có vóc
người nhỏ nhắn, hơi gầy một chút. Nhưng nhờ có nước da trắng hồng và gương
mặt thanh tú, nên trông mẹ xinh xắn lắm. Khuôn mặt của mẹ khá nhỏ, nổi bật
với đôi mắt to tròn và cái miệng chúm chím. Khi mẹ cười tươi, sẽ xuất hiện cái
lúm đồng tiền nhỏ bên má trái, khiến nụ cười ấy thêm phần duyên dáng. Mẹ
thường để kiểu tóc ngắn đến cằm, hơi cụp vào một chút và có để mái. Mẹ bảo
như vậy sẽ giúp che khuyết điểm trên khuôn mặt, nhưng em thấy dù mẹ có vén
hết tóc lên thì vẫn rất đẹp. Vì chủ yếu làm việc ở nhà, nên trang phục của mẹ
luôn là những bộ quần áo ở nhà đơn giản và hầu như không hề trang điểm. Suốt
ngày mẹ bận bịu kiểm tra hàng hóa rồi trả lời tin nhắn của khách. Có những
hôm đã 11 giờ khuya, mẹ vẫn còn ngồi gói hàng. Dù vậy, mẹ vẫn chăm lo chu
đáo cho cả nhà. Lúc nào nhà em cũng sạch sẽ và tươm tất. Bữa cơm cũng luôn
nóng hổi và thơm ngon. Mẹ thật là giỏi. Bây giờ, em đã lớn, nên đã có thể giúp
mẹ được nhiều việc hơn. Em thích nhất, là những tối học bài xong, sẽ sang cùng
mẹ gói hàng. Vừa làm, em vừa kể cho mẹ nghe chuyện ở lớp. Mẹ sẽ chăm chú
lắng nghe và nhìn em bằng ánh mắt dịu dành, trìu mến. Còn bố sẽ ngồi ở bên
cạnh, thỉnh thoảng chêm vào những câu bông đùa khiến hai mẹ con cười khoái
chí. Đó là khoảnh khắc mà em trông đợi nhất trong ngày.
Em mong rằng, ngày nào gia đình em cũng trải qua bình yên và hạnh phúc như
thế. Bởi nụ cười của mẹ là món quà tuyệt vời nhất đối với em. Tả mẹ lớp 5
Mẹ ơi thương mấy cho vừa
Ơn sâu nghĩa nặng sớm trưa tảo tần.
Mỗi dịp đến sinh nhật của mình, em lại nhớ mẹ, thương mẹ nhiều hơn. Bởi vào
ngày đó, người đã mang nặng đẻ đau sinh ra em, và vất vả sau ngày đó để nuôi
em khôn lớn nên người. Sinh nhật là dịp để em tưởng nhớ và gửi lời cảm ơn đến
mẹ: “Cảm ơn mẹ đã sinh ra con.”
Năm nay mẹ em đã ngoài 35 tuổi nhưng trông mẹ vẫn đẹp như các cô gái còn
son trẻ. Mẹ em có dáng người nhỏ nhắn, mảnh khảnh. Mái tóc mẹ dài ngang
vai, đen óng và rạng ngời thanh xuân. Mẹ có nước da màu bánh mật rám nắng
rất khỏe khoắn. Trên má mẹ xuất hiện vài đốm đồi mồi tròn nhỏ nhạt màu,
giống hệt cái đồi mồi trên má bà ngoại. Đốm đồi mồi của ngoại đậm hơn, khi
mẹ già, chắc cái đốm đồi mồi của mẹ cũng sẽ đậm như của ngoại.
Mẹ em là cô giáo tiểu học. Mỗi sáng, mẹ mặc áo dài, đeo cặp táp, chở em trên
chiếc xe đạp sơn màu xanh da trời đến trường. Em thích ngắm nhìn mỗi khi mẹ
nghiêng đầu soạn bài bên trang giáo án. Đôi mắt màu nâu dịu dàng và say mê
theo từng nét bút. Đuôi mắt khi cười sẽ hằn lên những vết chân chim. Đôi mắt
màu nâu ấy thường ánh lên những ấm áp như tia nắng mặt trời mỗi khi mẹ cười
vui, khi em làm việc tốt. Đôi mắt ấy cũng chan chứa nỗi buồn và long lanh
những giọt nước mắt mỗi khi mẹ buồn lòng vì em phạm lỗi. Mỗi khi mẹ ngồi
soạn bài, tay cầm bút, tập trung bên giáo án, đôi môi nhỏ hơi mím lại, mái đầu
nghiêng nghiêng, những lọn tóc đen nhánh rũ trên vai mềm mại. Mẹ có bàn tay
đẹp lắm. Đó không phải là bàn tay búp măng, cũng không phải những ngón tay
ngòi viết. Tay của mẹ thon thả với những ngón tay gầy gầy xương xương. Lòng
bàn tay vốn dĩ rất mềm mại nhưng luôn ráp vì bụi phấn bảng. Bụi phấn đã theo
tay mẹ mười mấy năm mà dường như mẹ có rửa tay bao nhiêu lần cũng không thể sạch hoàn toàn.
Mẹ em là một cô giáo nghiêm khắc, trong tà áo dài thướt tha, dáng mẹ hiền dịu
là vậy, mà học trò nào cũng sợ mẹ. Sợ nhưng rất thương. Có lần, mẹ nhận được
lá thư anh học trò cũ, báo rằng vì hoàn cảnh gia đình, anh phải nghỉ học lên
thành phố mưu sinh, em thấy mẹ rơi nước mắt. Những người học trò ấy sau này lớn một
chút, biết tự bôn ba ra đời, biết tìm cho mình một lối đi, lại tìm về lối cũ thăm
nhà cô giáo cũ. Anh học trò có lần đến nhà, giấu trong ngăn tủ một cành hoa
hồng. Em hỏi anh làm gì đó, anh cười bảo, “hoa hồng tặng cô, cô nghiêm quá,
đến giờ vẫn sợ, không dám đưa tận tay”.
Mẹ về, em chạy ra đón ở ngõ:
– Mẹ ơi, mẹ ơi, anh học trò bỏ một bông hoa hồng trong ngăn tủ, nói là mừng
mẹ ngày Nhà giáo Việt Nam!
Mẹ nhìn hai anh em, cười thật hiền và thật hạnh phúc.
Những ngày trời nắng chang chang, mẹ đi dạy về, mồ hôi ướt tóc mai, hai gò
má đỏ bừng. Những ngày trời mưa dột từng góc một trong nhà, mẹ phải lo chèn
lại cái cửa bếp lỏng lẻo, dùng xô chậu hứng những chỗ dột. Mẹ nấu nước nóng
để tắm rửa cho các con. Ngày đông lạnh, ba mẹ con nằm với nhau trên chiếc
giường, trong cái chăn thật ấm. Thằng nhóc em của em nhét cái mông của nó
vào giữa em và mẹ, cố lấn cho được một chỗ ngay giữa, miệng thì xua em: “Xê
ra, xê ra, chật chội quá, chật chội quá!” Em cũng lì, không chịu thua, hai chị em
nhất quyết bâu lấy mẹ. Những lúc ấy, ôm chặt mẹ, em thích hít hà mùi hương
của mẹ. Mẹ không dùng nước hoa, nhưng mẹ thơm lắm. Một mùi hương rất lạ,
dịu nhẹ và ấm áp. Em thấy mình được yêu thương, ngay khi ôm mẹ và nghe
mùi của mẹ nhẹ nhàng chui vào mũi, ngay khi bàn tay chừng như không bao giờ
thôi ráp vì phấn viết bảng của mẹ vỗ về ôm lấy em.
Những đêm mùa đông lạnh, gió rít ngoài cửa sổ, em thường sợ bóng tối, thức
giấc nửa chừng. Mỗi lần như vậy em lại quay sang mẹ, gọi khe khẽ, run run:
– Mẹ ơi, mẹ ôm con với…
Mẹ dịu dàng đưa tay xoa đầu em, những ngón tay luồn vào tóc em mân mê từng
sợi, nhè nhẹ như vỗ về. Ngón tay mẹ còn động đậy giữa những lọn tóc, bàn tay
mẹ còn mơn man xoa đầu, là em yên tâm mẹ hãy còn thức, rồi cứ thế bình an
mà chìm vào giấc ngủ trở lại.
Mẹ có những mối lo toan của người lớn, nên không phải lúc nào cũng vui cười
và dịu dàng được với em. Có lúc em thấy mẹ nằm ở võng thở dài buồn bã, nhắm
mắt để giấu những giọt nước mắt vòng quanh mi. Có lúc em bị đòn đau vì làm
bài sơ suất, vì không chịu mở cửa sổ phòng riêng cho thoáng mát như lời mẹ
dặn. Những lúc bị la mắng như vậy, em giận mẹ lắm, viết đầy trong quyển nhật
ký những lời trách móc. Lớn một chút rồi, em mới hiểu, người lớn thật nhiều
gánh lo toan, những tâm sự mà trẻ con không thể hiểu. Và như vậy, thật khó để
một người lớn luôn luôn dịu
dàng lắng nghe con trẻ. Em nhớ lời cô nhà văn đã viết thật hay: “Là con nít, đôi
khi phải biết thứ tha cho những lỗi lầm của người lớn.”
Em còn nhỏ lắm, và em còn may mắn, vì có mẹ kề bên mỗi ngày, dù là khi dịu
dàng ấm áp, hay lúc mắng chửi răn đe. May mắn là khi em còn được có mẹ,
được gọi tiếng Mẹ ơi! Mẹ là người bạn lớn, là người dẫn đường, cũng là người
duy nhất đủ bao dung đón em vào lòng sau mỗi lần té ngã. Ôm mẹ là ôm cả bình yên.
Sau này em sẽ lớn, mẹ sẽ già đi, lời hứa năm nào em hứa với mẹ, “khi con đi
làm rồi, có tiền, con sẽ đưa mẹ đi du lịch khắp thế giới”, lời hứa ấy, không biết
mẹ có đợi để em thực hiện được.
Em nghe lời sư ông và cô giáo dạy, mỗi lần soi mình trong gương, em thấy mắt
em là mắt mẹ, tóc em là tóc mẹ. Cảm ơn mẹ vì đã sinh ra em, đã cho em một
hình hài. Em sẽ trân trọng, nâng niu, sẽ yêu như yêu mẹ, cũng giống như lòng mẹ yêu em.
Chiều nay đi học về, em sẽ ôm lấy mẹ, nhìn vào mắt mẹ và nói: “Mẹ ơi, mẹ biết
gì không?” Mẹ sẽ cười, hơi nhíu mày băn khoăn: “Biết gì?”
- “Biết là con yêu mẹ.”
Bài văn mẫu Tả mẹ yêu quý của em chi tiết
Tả người mẹ của em – Mẫu 1
“- À mẹ ơi có con dế
Luôn trong bao diêm con đây
Mở ra là con thấy ngay
Con yêu mẹ bằng con dế”
Lời thơ trong bài “Con yêu mẹ” của Xuân Quỳnh cho thấy tình cảm của đứa con dành
cho người mẹ thật hồn nhiên, mà chân thành. Với em, mẹ có vai trò vô cùng quan trọng.
Năm nay, mẹ của em bốn mươi tuổi. Dáng người thanh mảnh. Mái tóc dài đen nhánh.
Đôi mắt sáng như những vì sao. Đôi bàn tay đã có nhiều vết chai sần. Mẹ có một
khuôn mặt phúc hậu. Ai nhìn cũng cảm thấy quý mến. Nụ cười của mẹ thật rạng rỡ và ấm áp.
Mẹ của em là một bác sĩ. Công việc của mẹ rất vả vả. Nhưng mẹ luôn dành thời gian
cho gia đình. Mẹ không chỉ giỏi việc nước, mà còn đảm việc nhà nữa. Mọi công việc
trong gia đình đều do bàn tay của mẹ chăm lo. Những bữa cơm gia đình đều ấm áp
tiếng cười. Khi rảnh rỗi, mẹ thường sáng tạo ra những món ăn độc đáo. Mặc dù mẹ rất
dịu dàng, nhưng cũng có lúc nghiêm khắc.
Tình mẹ giống như biển cả rộng lớn. Em rất yêu thương người mẹ của mình. Em cũng
mong mẹ luôn khỏe mạnh và vui vẻ để có thể ở bên cạnh em thật lâu.
Tả người mẹ của em – Mẫu 2
Có lẽ khi còn nhỏ ai cũng được nghe câu hát ru, hay những vần thơ: “Con dù lớn vẫn
là con của mẹ. Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”. Và trong bài văn này, em sẽ viết về
người mẹ tuyệt vời của em – người luôn yêu thương con mình bằng cả cuộc đời.
Năm nay, mẹ em đã gần bốn mươi tuổi. Tuy vậy, nhưng dấu vết của thời gian cũng
không làm mất đi vẻ xinh đẹp của mẹ. Mẹ em không cao lắm. Dáng người khá đầy
đặn. Mái tóc mẹ vẫn còn rất dày và đen bóng. Dường như em được thừa hưởng nước
da trắng hồng từ mẹ. Khi nhìn vào khuôn mặt của mẹ, ai cũng cảm thấy quý mến. Các
bác hàng xóm thường bảo đó là một khuôn mặt phúc hậu.
Mẹ là một giáo viên dạy môn Toán. Công việc của mẹ rất bận rộn. Nhưng mẹ vẫn
luôn quan tâm đến gia đình. Mỗi bữa cơm của mẹ đều gửi gắm tình yêu thương. Cuối
tuần, mẹ sẽ dạy em học, hoặc đưa em đi chơi. Mẹ rất dịu dàng, nhưng cũng rất nghiêm
khắc. Mỗi lần em mắc lỗi, mẹ đều nhắc nhở.
Cô giáo em nói: “ Trong tất cả các kì quan thì trái tim người mẹ là kì quan vĩ đại
nhất”. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để mẹ luôn cười mẹ nhé. Mẹ à! Con yêu mẹ.
Tả người mẹ của em – Mẫu 3
“Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đang thức vì chúng con.
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời”
Cứ mỗi lần nghe những câu thơ này của nhà thơ Trần Quốc Minh vang lên, em lại
cảm thấy thật cảm động.
Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Mẹ có dáng người khá mảnh mai. Nước da ngăm đen
đã bị rám nắng. Mái tóc của mẹ dài ngang lưng đã bị cháy nắng ngoài đồng ruộng,
nắng chói để đem lại cho em một cuộc sống ấm no. Khi đi làm mẹ thường búi tóc lên,
để lộ ra mấy cọng tóc xoăn trông thật duyên dáng. Đi với mái tóc ấy chính là khuôn
mặt hình trái xoan của mẹ. Vầng trán của mẹ cao rộng, có lúc nheo lại lộ vẻ suy tư.
Năm tháng, thời gian đã hằn lên khuôn mặt mẹ những nếp nhăn nho nhỏ.
Nhưng thời gian cũng không thể xóa nhòa được nét dịu hiền, phúc hậu trên khuôn mặt
ấy. Đôi mắt mẹ đen láy thấm đượm sự bao dung, trìu mến. Người ta thường nói “Đôi
mắt là cửa sổ của tâm hồn” quả là không sai. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em có thể đoán
được những suy nghĩ trong mẹ. Những lúc em làm được việc tốt đôi mắt ấy hạnh phúc
như cười. Và cũng từng đỏ hoe khi mỗi lần em làm điều sai trái. Nhìn vào đôi mắt mẹ,
em tự trách mình vì đã làm mẹ buồn. Cùng với đôi mắt mẹ là cặp lông mi dài và đôi
chân mày lá liễu dày. Mũi mẹ cao cao, cái miệng nho nhỏ, khi cười để lộ hàm răng
trắng, đều như hạt bắp.
Em yêu nhất là đôi bàn tay của mẹ. Đôi bàn tay đầy nghị lực đã nuôi em khôn lớn đến
chừng này. Bàn tay ấy đã bị bao sậm, hằn những vết nứt nẻ. Bao nhiêu vết là bấy
nhiêu vất vả gian lao của mẹ. Đôi bàn chân cũng vậy, nó cũng đã bị nứt nẻ. Những khi
trời trở lạnh, đôi bàn chân ấy lại đau, nhức khiến mẹ phải ngâm vào nước muối. Đôi
vai mẹ gầy đã trở bao nhiêu là mưa nắng. Nhìn tất cả những thứ ấy em cảm thấy yêu
mẹ thật nhiều, thật nhiều.
Nhìn bàn tay mẹ chăm sóc từng đám lúa, luống rau, em cảm thấy mẹ yêu cây cỏ đến
chừng nào. Mẹ là một người mà không thể thiếu trong gia đình. Hằng ngày, mẹ như
một cô tấm với những công việc như nấu ăn, giặt giũ, dọn nhà… thật nhanh nhẹn, gọn
gàng. Dù nhà cửa có bề bộn đến mấy, mà nếu được bàn tay siêng năng của mẹ thì sẽ
trở nên gọn gàng. Vì lo cho cuộc sống của gia đình mà mẹ chẳng bao giờ rảnh rỗi cả,
hết việc nhà rồi lại làm ruộng.
Mẹ là một người luôn dành trọn mọi sự yêu thương và lo toan cho em. Lúc em làm
điều gì sai trái, mẹ không la mắng gì đâu mà mẹ dạy em những điều hay lẽ phải, khiến
em luôn ghi nhớ trong lòng. Tuy mẹ bận rộn lắm nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm tới
công việc học hành của em. Lúc em đau ốm, mẹ là bàn tay ấm áp, che chở cho em vượt qua.
Đối với mọi người trong làng xóm, mẹ rất hòa nhã, cởi mở với họ nên ai cũng quý
mến mẹ. Trong công việc, mẹ rất nhiệt tình nên mỗi lần đi dặm hay gặt lúa thì ai cũng kêu mẹ đi.
Người mẹ thân yêu của em là như vậy đó, mẹ là một người rất yêu thương đứa con
của mình. Em yêu mẹ lắm! Yêu mẹ rất nhiều. Em tự nhủ rằng sẽ cố gắng học tập thật
giỏi để trở thành con ngoan, trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ, mai sau đền đáp công ơn to
lớn của mẹ đã bao năm chăm lo cho em từ miếng ăn đến giấc ngủ.
“Mẹ như biển cả mênh mông
Con luôn ghi nhớ công ơn của người”.
Tả người mẹ của em – Mẫu 4
Mỗi ngày em luôn thành kính yêu thương và biết ơn mẹ của mình. Bởi mẹ em là
người phụ nữ tuyệt vời nhất trên thế giới này.
Năm nay mẹ em khoảng bốn mươi tuổi. Hiện nay, mẹ đang là một nhân viên của nhà
máy chế biến lương thực thực phẩm. Mẹ có vóc dáng nhỏ nhắn, nhưng rất khỏe mạnh.
Một mình mẹ có thể làm được mọi việc, từ nấu cơm, dọn dẹp, chăm sóc con cái,
chẳng kém gì các siêu anh hùng cả. Vì làm việc trong nhà thời gian dài, mẹ có nước
da trắng sáng. Mái tóc mẹ dài đến giữa lưng, hơi xơ một chút ở phần đuôi. Bình
thường, mẽ sẽ búi gọn tóc lên bằng một chiếc dây nhỏ. Khuôn mặt mẹ là khuôn mặt
tròn đầy đặn, phúc hậu. Với đôi mắt hạnh đen láy và hàng lông mày lá liễu. Điều
khiến em thích nhất, chính là nụ cười tươi tỏa nắng của mẹ. Nó như là một mặt trời
thu nhỏ vậy. Thường ngày, mẹ luôn ăn mặc giản dị giống như tính cách của mẹ vậy.
Tuy mộc mạc, nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp đằm thắm, ngọt ngào.
Là một người phụ nữ nông thôn Việt Nam điển hình. Mẹ vừa đảm việc nước, lại đảm
việc nhà. Em luôn cảm nhận được tình yêu thương nồng nàn của mẹ qua mọi thứ. Từ
những chiếc áo được giặt sạch, gấp gọn trong tủ. Từ những bữa cơm ngon lành. Từ
những món quà nhỏ vào các dịp đặc biệt. Từ những cái ôm dịu dàng, những đêm thức
trắng chăm sóc khi em ốm. Tất cả thật giản dị mà quý giá biết bao nhiêu.
Em luôn cảm thấy hạnh phúc và tự hào khi được là con của mẹ. Em sẽ cố gắng hơn
nữa, để có thể trở thành niềm tự hào nhỏ của mẹ.
Tả người mẹ của em – Mẫu 5
“Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi. Và mẹ em chỉ có một trên đời”. Giai điệu của câu
hát cất lên khiến lòng em không khỏi bồi hồi, xao xuyến nghĩ về người mẹ kính yêu
của mình. Trong gia đình, người mà em yêu quý nhất đó chính là mẹ em, người giữ
hơi ấm hạnh phúc, và tình yêu thương cho cả gia đình. Em yêu mẹ của em biết chừng nào!
Mẹ em năm nay đã ngoài ba mươi tuổi. Mẹ có một thân hình nhỏ nhưng cao ráo. Mẹ
em có một khuôn mặt trái xoan vô cùng hiền lành và phúc hậu. Gương mặt mẹ em đã
có nhiều chân chim, do thời gian và mưa nắng dãi dầu, cũng một phần là vì sự vất vả
mưu sinh cho cuộc sống của gia đình em. Mái tóc mẹ em đen mượt và được để dài,
lúc nào cũng được mẹ em búi hoặc buộc một cách vô cùng gọn gàng. Mái tóc mẹ em
lúc nào cũng thoang thoảng mùi đinh hương, bồ kết. Do mẹ em là một người phụ nữ
sống khá truyền thống nên mẹ không hay dùng các loại dầu gội đầu hiện đại. Bàn tay
mẹ gầy gầy xương xương, nhưng chính đôi bàn tay lại ngày qua ngày, tháng qua tháng
chăm sóc cho em từng bữa ăn tới giấc ngủ. Em thích nhất là ngắm nhìn nụ cười của
mẹ. Nụ cười tỏa rạng như ánh bình minh, nhìn mẹ cười mà lúc nào trong lòng em
cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Mẹ em lúc nào cũng yêu thương và chăm sóc cho gia đình em rất chu đáo. Đôi bàn tay
gầy gầy xương xương của em, sớm nào cũng chuẩn bị những bữa ăn giàu chất dinh
dưỡng, đủ năng lượng cho một người làm việc và học tập của bố con em. Mẹ là người
vun vén, chăm lo cho từng bữa ăn tới giấc ngủ, giữ gìn hạnh phúc cho mái ấm gia
đình. Mẹ tuy hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc trong giáo dục con cái. Mẹ không bao
giờ nuông chiều con cái quá mức mà luôn dạy, chỉ bảo cho em những bài học về cách
cư xử, về đạo lý làm người.
Mẹ là người mà em yêu quý và kính trọng nhất. Em hứa sẽ cố gắng chăm ngoan học
giỏi để mẹ luôn vui vẻ không bao giờ phải phiền lòng, buồn bã vì con cái.
Tả người mẹ của em – Mẫu 6
“Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.”
Mỗi người đều có một người mẹ. Đó là một chỗ dựa tinh thần rất lớn mà ai cũng phải
đáng quý trọng. Mẹ tôi cũng vậy, mẹ luôn luôn dành tình yêu thương lớn nhất cho
chúng tôi để bù đắp nỗi mất mát về người cha.
Tôi sinh ra đã không thấy được mặt cha. Đó là sự tổn thương rất lớn. Tuy vậy, nhưng
mỗi khi ở bên mẹ, tôi cảm thấy thật hạnh phúc. Năm tôi lên một tuổi, mẹ tôi phải đi
làm thuê để kiếm tiền nuôi gia đình. Nào là đóng gạch, cuốc mướn... mẹ làm hết. Nghĩ
đến đây mà tôi rưng rưng nước mắt. Số mẹ tôi thật khổ! Mẹ làm vất vả đến như vậy
mà vẫn không đủ ăn nên mẹ phải đi làm nghề dạy trẻ. May mắn lắm mẹ mới xin được vào một nơi ổn định.
Bàn tay mẹ tần tảo, đầy những vết chai sần. Đôi mắt thì quầng đen vì làm việc vất vả.
Nhưng tôi biết, vào những ngày Tết trong khi mọi người đang vui đùa chạy nhảy thì
mẹ lại ra ngoài vườn lặng lẽ ngồi khóc. Những giọt nước mắt chứa đọng tâm hồn
trong sáng, chung thủy của mẹ.
Mẹ thật là cao cả! Mẹ vẫn luôn dõi theo từng bước đi của tôi như một động lực giúp
tôi không ngừng học hỏi. Tôi còn nhớ có năm lúa thất (mất) mùa mẹ phải đi khuân
vác gạch thuê cho người ta để kiếm tiền. Đôi vai mẹ bị xước rất nhiều. Nhưng nó lại
chưa đựng nhiều kỷ niệm đối với tôi. Đến bây giờ, mẹ vẫn không ngừng làm việc.
Có lẽ ông trời không cho mẹ nghỉ. Tuy vậy, mẹ có một tâm hồn vẫn lạc quan, yêu đời.
Tôi thật cảm phục trước mẹ. Năm tháng qua đi, mẹ vẫn phải chịu đựng bao nỗi đắng
cay, ngọt bùi. Mẹ như là một tia sáng của đời con. Tôi biết mẹ ấp ủ trong mình một
nỗi hy vọng: “Không để cuộc đời con lại giống mình phải gây dựng cho con một sự
nghiệp”. Tôi biết vì tôi, mẹ có thể hy sinh tất cả, kể cả niềm vui. Vì thế mẹ rất nghiêm
khắc khi tôi làm sai việc.
Tôi thật khâm phục mẹ. Tôi phải phấn đấu để trở thành một người con ngoan để mẹ
khỏi buồn lòng, để đền đáp công lao sinh dưỡng của mẹ. Mẹ là một người mẹ không
giống với người mẹ nào. Trong mắt mẹ, tôi như là một hy vọng rực rỡ. Tôi vẫn luôn
ghi nhớ câu nói: “Nếu mẹ là dòng sông, con là nước thì dòng sông không thể chảy
được nếu thiếu nước”.
Tả người mẹ của em – Mẫu 7
Đối với mỗi người, tĩnh mẫu tử luôn đáng trân trọng, với tôi cũng vậy. Mẹ chính là
người mà em yêu thương nhất trong cuộc đời này.
Mẹ em năm nay đã bốn mươi tuổi. Dáng người của mẹ không cao nhưng khá cân đối
và có phần hơi đẫy đà. Khuôn mặt mẹ tròn trịa phúc hậu. Trên khuôn mặt ấy đã ẩn
hiện những nốt tàn nhang báo hiệu tuổi tác. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt to
hiền dịu. Đôi mắt ấy luôn nhìn em với tất cả tình yêu thương trìu mến cho em động
lực mỗi khi gặp khó khăn. Em thích nhất là đôi bàn tay nhỏ nhắn, nhưng ấm áp của mẹ.
Mẹ là người phụ nữ đảm đang, dịu hiền. Ngày thường dù đi làm nhưng mọi việc trong
nhà mẹ đều lo chu toàn. Năm nào mẹ cũng mua đồ mới cho em nhưng có những bộ
quần áo mẹ mặc mấy năm, em hỏi mẹ đều bảo là vì vẫn mặc được. Em biết đó không
chỉ vì là do mẹ giản dị mà còn vì mẹ muốn tiết kiệm cho gia đình cho em được sung
sướng hơn. Mẹ vô cùng tiết kiệm nhưng lại rất chiều chị em em. Chúng em có đầy đủ
những điều mình thích không thiếu một thứ. Nhưng mẹ cũng vô cùng nghiêm khắc
mỗi khi chúng em mắc lỗi, cho dù là lỗi to hay nhỏ mẹ cũng nhất định phạt nặng để
chúng em biết lỗi và nhớ sửa sai.
Em rất hạnh phúc khi có mẹ ở bên. Em mong mẹ sẽ luôn khỏe mạnh, hạnh phúc. Từ
tận đáy lòng, em muốn nói yêu mẹ thật nhiều.
Tả người mẹ của em – Mẫu 8
Từ khi chào đời, cất tiếng khóc đầu tiên, mỗi chúng ta đều được vòng tay âu yếm của
cha mẹ che chở cho đến khi trưởng thành. Đối với tôi, gia đình là trên hết. Cha mẹ
luôn quan tâm chăm sóc và bảo vệ tôi. Nhưng có lẽ người luôn luôn dành tình cảm
cho tôi nhiều nhất mãi chỉ có một. Đó chính là người mẹ kính yêu của tôi.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài ba mươi rồi. Nhưng đối với tôi mẹ vẫn còn trẻ như phụ nữ
mười tám đôi mươi. Mẹ có dáng người thấp đậm. Mái tóc mẹ đen nhánh, dài và chấm
ngang lưng ôm lấy khuôn mặt trái xoan của mẹ. Nước da mẹ không được trắng như
bao người phụ nữ vì ngày xưa mẹ phải lao động vất vả kiếm tiền mua gạo nuôi cả gia
đình. Đôi mắt mẹ đen láy ẩn sau hàng mi dài và cong. Chiếc mũi của mẹ tuy không
cao nhưng rất hài hòa với khuôn mặt của mẹ. Làn môi đỏ hồng lúc nào cũng nở nụ
cười tươi để lộ hai hàm răng trắng muốt, rất dễ mến dễ gần. “Tần tảo sớm hôm mẹ
nuôi con khôn lớn.” Đôi bàn tay của mẹ phải làm lụng vất vả để nuôi tôi. Mỗi khi cầm
đôi bàn tay sần của mẹ, tôi thấy thương mẹ vô cùng.
Mẹ là người rất nghiêm khắc trong việc dạy dỗ con cái nên người. Tính mẹ hơi nóng
nhưng cũng có lúc mẹ rất hiền từ. Mỗi lần mẹ nói, tôi thấy mẹ như một cô giáo dạy
văn đang đứng trên bục giảng bài. Mỗi khi tôi mắc lỗi, bằng giọng nói dịu dàng,
truyền cảm, lời an ủi và động viên, mẹ đã khiến tôi nhận ra lỗi lầm của mình. Tôi nhớ
có lần được điểm mười. Vừa đi học về, tôi chạy ngay đến bên mẹ và xà lòng mẹ và
khoe: “Mẹ ơi hôm nay con được điểm mười đấy, mẹ thưởng cho con một món quà
nhé!” Mẹ cười tươi ôm chầm lấy tôi và nói: “Con gái của mẹ giỏi quá, mẹ thưởng cho
con này!” Mẹ vừa nói vừa hôn lên má tôi một cái. Mẹ ôm chặt tôi vào lòng. Vòng tay
mẹ ấm áp như ngọn lửa hồng sưởi ấm trái tim tôi. Cũng có lần tôi bị điểm kém, trên
khuôn mặt của mẹ không còn nụ cười của mọi ngày nữa. Mà giờ đây gương mặt mẹ
trùng xuống, buồn rầu. Nhưng mẹ không quát mắng em mà chỉ nhắc nhở nhẹ và cố
gắng cười để an ủi tôi và động viên tôi cố gắng lần sau. Trong lúc đó, tôi cảm thấy
mình đã phụ lòng mẹ, phụ công mẹ nuôi dạy chúng tôi. Vì vậy tôi đã tự hứa với mình
rằng sẽ không bao giờ làm như vậy nữa. Những đêm tôi chưa học bài xong, vì lo lắng
cho tôi nên mẹ đã lên phòng và ngồi cạnh tôi. Thấy tôi chán nản và buồn ngủ, mẹ đã
động viên tôi giúp tôi không buồn ngủ và chán nản. Những lời nói của mẹ như một
nguồn sức mạnh giúp tôi cảm thấy tỉnh táo và học tiếp bài. Ở nhà mẹ là một người
phụ nữ đảm đang. Mặc dù buổi sáng mẹ phải thức dậy sớm để đi làm nhưng mẹ vẫn
rất quan tâm tới tôi. Sáng nào mẹ cũng hẹn đồng hồ báo thức cho tôi dậy đi học. Mẹ
chuẩn bị quần áo đồng phục cho tôi mặc. Nhưng cũng có ngày mẹ đi làm muộn.
Những ngày đó, trước khi đi học mẹ bẻ áo cho tôi, sửa khăn quàng đỏ cho tôi. Có lần
góc học tập và phòng ngủ của tôi rất bề bộn. Nhưng buổi tối, sau khi đi học thêm về,
mọi thứ đã khác. Tất cả đều rất gọn gàng và ngăn nắp. Quần áo được gấp gọn gàng và
để ngay ngắn trong tủ. Buổi trưa có những hôm đi làm về muộn nhưng mẹ vẫn chuẩn
bị một bữa trưa đơn giản nhưng vẫn đầy đủ chất dinh dưỡng cho cha con tôi. Không
chỉ ở nhà mà ở ngoài xã hội mẹ cũng tham gia rất nhiệt tình. Trong tổ, hàng xóm có
việc gì mà nhờ đến mẹ, mẹ đều giúp đỡ . Ra ngoài, mẹ luôn chào mọi người bằng một
nụ cười tươi. Mọi người ai cũng yêu quý mẹ như cha con tôi vậy. Bao lần xem trên
tivi, thấy các bạn nhỏ mồ côi không cha, không mẹ, không có họ hàng thân thiết, nơi
ăn chốn ở và không có nơi nương tựa. Các bạn ấy phải đi bán những thanh kẹo cao su,
những tấm vé số... để kiếm ăn sống qua ngày. Tội nghiệp các bạn nhỏ ấy làm sao! Bây
giờ tôi mới biết mình thật may mắn. Tôi có cha mẹ và có cả một gia đình êm ấm, hạnh
phúc trong vòng tay che chở của cha mẹ. Tôi muốn nói thật nhiều với mẹ: “Mẹ ơi, con
yêu mẹ nhiều lắm!” Đúng là: “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ” .
Tả người mẹ của em – Mẫu 9
Trong gia đình, vì em là con út nên ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là
người gần gũi chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô đậm
cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng
được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh
mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mỏng đỏ
hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười
nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng
trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thuở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền
cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sớm. Mẹ em
may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ gọn
gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng.
Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ
nhàng như: quét nhà, gấp quần áo. Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch
sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách
đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách một đĩa trái cây và nước mát. Sáng mẹ là
người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách
đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối,
mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài,
soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường. Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi
lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên
mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhở chứ không
mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.
Mẹ em thật đáng quý, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ.
Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời nhất trong cuộc đời em.
Tả người mẹ của em – Mẫu 10
Mẹ em là người tuyệt vời, ai trong khu tập thể cũng khen mẹ em là người vừa đẹp
người, vừa đẹp nết nên mẹ được mọi người yêu quý.
Nếu được hỏi ai là người em yêu quý nhất, thì đó chính là người mẹ của em. Mẹ cho
em cuộc sống quý giá, nuôi nấng em từng thuở lọt lòng. Mẹ như vầng trăng đêm
khuya, ru em vào những giấc ngủ bình yên. Với em, hình ảnh của mẹ luôn khắc sâu
trong tâm trí và trái tim của mình.
Mẹ em năm nay đã bốn mươi tuổi. Dáng người mẹ mảnh khảnh và dáng đi rất nhanh
nhẹn. Mẹ để mái tóc dài óng mượt, xoăn nhẹ phần đuôi tóc. Khuôn mặt mẹ tròn nhìn
rất phúc hậu. Đôi môi của mẹ phớt hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng tô
điểm thêm nét dịu hiền trên khuôn mặt mẹ. Mỗi khi nhìn em, mẹ đều luôn nở nụ cười
tươi với ánh mắt trìu mến. Đôi bàn tay mẹ không còn tròn trịa như ngày mẹ trẻ mà đã
gầy guộc và chai sạn hơn, đó là dấu vết của thời gian, của những năm tháng vất vả mẹ
đã hi sinh vì chăm sóc cho hai chị em em. Giọng nói của mẹ rất ấm áp, lúc mượt mà
lúc trầm bổng, ngân vang. Em thích nhất thói quen ngày bé khi được mẹ đọc truyện cổ
tích mỗi tối. Mẹ như hóa thân vào từng nhân vật với giọng nói truyền cảm để giúp em
hiểu nội dung câu chuyện hơn.
Công việc của mẹ em là một nhân viên văn phòng, mẹ thường xuyên phải tiếp khách
với khách hàng để xử lí công việc. Vì vậy mẹ rất khéo léo trong cách ứng xử và trò
chuyện hàng ngày, mọi người xung quanh đều quý mến mẹ em. Dù công việc bận rộn
là thế nhưng hàng ngày mẹ vẫn luôn sắp xếp nhà cửa gọn gàng và nấu những bữa ăn
ngon cho cả gia đình. Mỗi chiều đi làm về, mẹ lại tất tả chuẩn bị bữa cơm chiều. Mẹ
dạy em những món ăn từ đơn giản đến phức tạp. Mẹ nói niềm hạnh phúc nhất của
mình là được nấu các món ăn ngon cho người mình yêu thương. Em thường giúp đỡ
mẹ những việc trong gia đình như gấp quần áo, quét nhà, rửa ấm chén…. Buổi tối,
mỗi khi em có bài tập khó, mẹ thường giảng cho em hiểu. Điều em nhớ nhất là những
khi em ốm, mẹ luôn lo lắng, quan tâm và chăm sóc cho em. Bàn tay mẹ luôn che chở
và vỗ về. Những lúc vậy, em chỉ muốn được ôm mẹ và nói: "Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm!
Con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ. Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ,
con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời nhất trong
cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ."
Mẹ dạy em những bài học cuộc sống quý giá, biết quý trọng từng nhành cây, nâng niu
từng đóa hoa hay biết nói lời chào và cảm ơn với mọi người. Mẹ còn dạy em về lòng
nhân ái, biết chia sẻ với những người có hoàn cảnh khó khăn. Không chỉ nuôi nấng
em khôn lớn, mẹ đã giúp em trưởng thành hơn, biết yêu thương và trân trọng cuộc sống.
Em luôn tự hào về mẹ. Mẹ là tấm gương, là món quà quý giá nhất mà cuộc sống này
dành riêng cho em. Tình yêu thương của em dành cho mẹ thực sự không thể đo đếm
bằng lời. Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em
hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người.
Tả người mẹ của em – Mẫu 11
Trong gia đình, ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tôn thêm vẻ đẹp
sang trọng của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ
thắt lên gọn gàng . Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến thương
yêu. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi thắm hồng nằm dưới
chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười, nhìn mẹ tươi như đóa hoa
hồng vừa nở ban mai. Đôi bàn tay mẹ rám nắng các ngón tay gầy gầy xương xương vì
mẹ phải tần tảo để nuôi nấng, dìu dắt em từ thuở em vừa lọt lòng.Mẹ làm nghề nông
nhưng mẹ may và thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may bộ đồ trông thật duyên dáng, sang
trọng.Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ dạy cho em các công việc
nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo... Còn bố thì giúp mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa
sạch sẽ. Thỉnh thoảng, mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi
khách đến, mẹ luôn đón tiếp niềm nở, nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát.
Mẹ luôn dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách
đến trường kịp giờ học.Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Mẹ lo
thuốc cho em uống kịp thời. Mẹ nấu cháo và bón cho em từng thìa. Tuy công việc
đồng áng bận rộn nhưng buổi tối mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài
cho em. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng mai dậy sớm lo bữa cơm sáng cho gia đình
.Mẹ rất nhân hậu, hiền từ . Mẹ chưa bao giờ mắng em một lời. Mỗi khi em mắc lỗi ,
mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vì mẹ âm thầm lặng lẽ dạy cho em những
điều hay lẽ phải mà em rất kính phục mẹ. Mẹ em là vậy. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Mỗi
khi được mẹ ôm ấp trong vòng tay ấm áp của mẹ, con thấy mình thật hạnh phúc vì có
mẹ .Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con,
mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời nhất trong cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ
và tự hào vì được làm con của mẹ.
Tấm lòng của mẹ bao la biển cả đối với con và con hiểu rằng không ai thương con
hơn mẹ. Ôi, mẹ kính yêu của con! Con yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này vì
mẹ chính là mẹ của con. "Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ...." Con mong sao
cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Con hứa sẽ chăm học và cố
gắng học thật giỏi để báo đáp công ơn sinh thành nuôi nấng con nên người, mẹ ơi.
Tả người mẹ của em – Mẫu 12
Em yêu quý nhất là mẹ trong lòng em, mẹ luôn là người mẹ hiền và là hình ảnh cao
đẹp nhất. "Mẹ" một tiếng nghe giản dị mà lại chứa chan tình cảm vô bờ bến như lời
bài hát: “Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào”
Năm nay mẹ em 42 tuổi. Mẹ em là người tuyệt vời nhất. Mẹ đẹp như cô tiên trong
truyện cổ tích. Mái tóc mẹ dài óng ả buông xõa ngang lưng. Đôi bàn tay mẹ không
đẹp, nó đã bị chai như ghi lại những nỗi vất vả của mẹ trong bao năm nay đã nuôi em
khôn lớn nên người. Mẹ gội đầu bằng trái bồ kết nên tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Mẹ
có khuôn mặt đẹp như trăng rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm răng mẹ trắng ngần trông đẹp lắm!
Mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm đang. Đi làm về, mẹ vừa vào bếp nấu cơm cho cả gia
đình. Tối mẹ lại dạy em học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Những đêm đông
trời trở rét, nửa đêm mẹ lại thức giấc đắp lại tấm chăn cho em... Trong trái tim em, mẹ
là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời nhất trong cuộc đời em . Có lần em bị bệnh mẹ chở
em lên bệnh viện huyện. Mẹ em nghỉ dạy để chăm sóc em vì bố em bận công tác xa,
cơm nước quần áo, tắm rửa mẹ em phải làm ca. Về nhà em cảm thấy khỏe, nên mẹ đi
dạy một buổi , trưa về mẹ chăm sóc cho em , hai bàn tay mẹ gượng nhẹ thận trọng âu
yếm biết bao. Lúc đó ánh mắt mẹ tràn ngập thương xót, nhưng miệng mẹ vẫn tươi
cười kể chuyện này chuyện nọ cho em nghe để em chóng mau hết bệnh. Mỗi khi đau
ốm mẹ em túc trực bên em sáng đêm, tận tụy lo lắng, xếp đặt mọi công việc trong
ngoài. Mẹ cũng không quên nấu những bữa ăn ngon . Mẹ khuyên bảo em đủ điều,
giọng lúc nào cũng nhẹ nhàng đầy trìu mến. Cảnh đêm khuya mẹ ngồi soạn từng trang
giáo án, để chuẩn cho tiết dạy ngày mai, nhìn mẹ em thấy thương mẹ nhiều. Có hôm,
em thấy mẹ thả dài người trên ghế có vẻ nghĩ ngợi,xa xôi. Lúc đó em vội ra bên mẹ.
Mẹ ôm em vào lòng , vòng tay âu yếm.
Lòng mẹ còn mênh mông bao la hơn cả biển rộng sông dài. Em chợt nhớ tới câu thơ:
“Ai rằng công mẹ bằng non
Thực ra công mẹ lại còn lớn hơn.”
Nhìn mẹ con thật tự hào và hạnh phúc biết bao vì con có mẹ. Mẹ ơi con vẫn chưa
ngoan đâu. Con hứa với mẹ học tập thật tốt cho mẹ vui lòng.
Tả người mẹ của em – Mẫu 13
Hằng ngày, sau giờ làm việc, mẹ lại tất bật với các công việc nội trợ. Mẹ luôn muốn
nấu cho gia đình những bữa ăn thật ngon, đồng thời cũng muốn chỉ dạy cho em cách
thức nấu ăn nên mẹ bảo em xuống bếp phụ mẹ một vài việc.
Năm nay, tuổi mẹ đã gần bốn mươi. Mái tóc ngắn, gọn gàng đã tạo cho mẹ một dáng
vẻ thật khỏe mạnh. Đặt chiếc giỏ đi chợ xuống, mẹ với lấy cái cài tóc để cố định tóc
cho gọn gàng. Em tíu tít bên mẹ dành phần phụ việc. Mẹ đưa rổ gạo cho em vo rồi đổ
vào nồi cơm điện và nhấn nút. Trong khi chờ cơm chín, mẹ nhanh nhẹn lấy thức ăn
trong giỏ ra và đặt lên bàn bếp.
Mẹ thật khéo chọn, thực phẩm nào cũng tươi roi rói. Rồi mẹ cùng em nhặt rau, bàn tay
mẹ thoăn thoắt lựa sạch những lá úa cọng già. Em nhanh nhẹn dành phần rửa rau để
mẹ bày thớt và dao làm các món chính. Mẹ cầm từng con cá tươi, khéo léo cắt sạch
đuôi, vẩy rồi cẩn thận móc hết ruột và mang của chúng. Từng lát thịt mỏng, đều tăm
tắp cũng đã được mẹ cắt xong và ướp gia vị.
Khi cơm đã sôi, mẹ lấy đũa quậy tròn gạo để hạt gạo thấm đầy nước rồi đậy nắp lại.
Mẹ bắc nước lên để nấu canh, tranh thủ kho thịt, chiên cá. Với tài nấu nướng của mẹ,
chẳng mấy chốc mâm cơm nóng hổi đã sẵn sàng. Đĩa thịt kho đậu hủ bổ dưỡng cùng
đĩa cá chiên vàng ươm thơm phức đặt cạnh tô canh cải ngọt xanh mướt. Em bày chén
đũa ra rồi nhanh nhảu chạy lên mời ba và em trai ăn cơm.
Mọi người vừa ăn vừa xuýt xoa khen ngon. Mâm cơm hết sạch đã chứng tỏ mẹ là
người nội trợ tài ba nhất. Em rất ngưỡng mộ mẹ vì mẹ luôn biết cách nấu cho cả nhà
những bữa cơm bổ dưỡng đúng theo thể trạng mỗi người. Em càng yêu mẹ hơn vì nhờ
có sự chăm sóc chu đáo của mẹ mà em ngày càng cao lớn, khỏe mạnh. Em sẽ cố gắng
học giỏi để mẹ luôn hài lòng.
Tả người mẹ của em – Mẫu 14
Nếu ai hỏi em rằng người mà em yêu quý nhất là ai thì em sẽ không cần suy nghĩ trả
lời người em yêu quý nhất là mẹ.
Năm nay mẹ em ngoài 30 tuổi. Mẹ chẳng phải là bác sĩ hay kỹ sư mẹ chỉ là một nông
dân bình thường. Mẹ em có vóc dáng thon thả. Mặt mẹ hình trái xoan rất xinh. Ai đã
từng gặp mẹ một lần thì khó có thể quên được. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt
đen láy thể hiện sự thông minh sắc sảo em rất thích ngắm nhìn đôi mắt ấy. Đôi mắt
như biết nói, biết cười, động viên, khích lệ em học tập, biết xoa dịu nỗi đau trong em.
Ai cũng bảo người nào có chiếc mũi dọc dừa thì rất xinh. Mẹ em đâu có chiếc mũi dọc
dừa mà em thấy mẹ cũng rất xinh. Mặc dù mẹ vất vả cả ngày nhưng lúc nào trên đôi
môi của mẹ cũng nở nụ cười tươi rói. Nước da trắng hồng thời con gái của mẹ giờ đã
chuyển sang màu ngăm ngăm. Mái tóc dài đen mượt của mẹ luôn được mẹ buộc gọn gàng sau gáy.
Em rất thích mẹ mặc chiếc quần bò màu xanh với chiếc áo màu tím hoa cà trông rất
hợp với dáng người của mẹ. Mẹ là người phụ nữ xứng đáng với 4 chữ "công - dung -
ngôn - hạnh". Tất cả mọi công việc trong gia đình đều đổ dồn lên đôi vai của mẹ. Mẹ
chăm lo cho hai chị em em từ cái ăn đến cái mặc. Sáng nào mẹ cũng dậy từ rất sớm để
chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà.
Mẹ là người luôn yêu thương chồng con hết mực. Hễ trong nhà có ai bị ốm mẹ đều
phải thức trắng cả đêm. Em nhớ có lần đã không nghe lời mẹ đi bắt về sau với đám
bạn giữa trời nắng chang chang. Tối về em bị sốt rất cao. Mẹ vội vàng tìm là để xông
cho em, mẹ còn nấu cháo tía tô cho em ăn. Nhìn mẹ vất vả, lo lắng cho em, em ân hận vô cùng.
Lúc đó, em chỉ muốn ngồi đây ôm chầm lấy mẹ mà nói :"Mẹ ơi con xin lỗi mẹ! Từ
nay con sẽ nghe lời mẹ." Mẹ em tuy rất hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc với chúng
em. Mặc dù cả ngày bận rộn với công việc nhưng tối đến mẹ vẫn kèm em học bài.
Những lúc em bị điểm kém, mẹ không đánh mắng em mà chỉ động viên, an ủi em lần
sau phải cố gắng hơn. Mẹ nói hai chị em em là tất cả niềm hy vọng của mẹ.
Chính mẹ đã truyền sức mạnh cho em để em cố gắng trong học tập. Em yêu mẹ biết
bao. Em tự nhủ mình phải cố gắng học thật giỏi để đền đáp công ơn của mẹ. Mẹ đúng
là người mà em yêu quý và kính trọng nhất trên đời.
Tả người mẹ của em – Mẫu 15
"Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào…" – Câu hát ấy đã ngấm mãi trong em
không bao giờ phai nhạt! Mỗi người ai cũng có người để mến mộ và tự hào, với em đó
là mẹ của em. Mẹ của em rất tuyệt vời! Mẹ em là chỗ dựa vững chắc, là nơi em san sẻ
niềm vui, nỗi buồn. Mẹ cho em cuộc đời hôm nay và mai sau.
Mẹ em đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng trông mẹ vẫn còn trẻ. Dáng người mẹ không
cao nhưng cân đối. Mái tóc mẹ uốn cao ôm gọn lấy khuôn mặt tròn trĩnh, phúc hậu,
tạo cho mẹ một vẻ đẹp dịu hiền, dễ mến. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt to, đen
láy, luôn ánh lên cái nhìn ấm áp và trìu mến.
Mỗi khi cười, mẹ em để lộ hàm răng trắng, đều, trông rất duyên. Mẹ em ăn mặc rất
giản dị nhưng không kém phần lịch sự. Mỗi khi đi làm, thường là bộ váy màu xanh
dương có điểm hoa văn hay bộ đồ tây màu trắng trang nhã. Còn lúc ở nhà, với đồ bộ
gọn gàng trông cũng rất duyên dáng.
Mẹ em rất yêu thương gia đình và hết lòng chăm sóc, dạy dỗ con cái. Dù công việc ở
cơ quan bận rộn nhưng mẹ đều dành thời gian cho gia đình, cho việc học hành của
em. Những lần, em mắc khuyết điểm, mẹ không mắng nhiếc, đánh đập mà nhẹ nhàng
chỉ bảo, nhắc nhở, chỉ ra chỗ sai để em khắc phục, sửa lỗi.
Mẹ vui mừng, hạnh phúc khi em đạt kết quả cao trong học tập. Em còn nhớ, có lần,
em không nghe lời mẹ chạy chơi ngoài nắng, đến tối thì sốt cao. Em ngất đi cho đến
gần sáng mới tỉnh lại. Thật bất ngờ, mẹ em vẫn ngồi đó. Mẹ đã thức thâu đêm để
chăm sóc em nên khuôn mặt hiện rõ sự mệt mỏi, lo âu. Mẹ âu yếm sờ tay lên trán em,
rồi đặt tay em trong tay mẹ. Em thấy người ấm lên còn bệnh thì bớt đi nhiều.
Đối với đồng nghiệp, mẹ được mọi người tin yêu và mến phục. Với hàng xóm, mẹ
luôn vui vẻ và sẵn sàng giúp đỡ nên ai ai cũng yêu quý. Mỗi lần nhắc đến mẹ, lòng em
lại dạt dào những tình cảm thiêng liêng nhất. Em thầm nhủ: "Mình phải cố gắng học
thật giỏi và không ngừng rèn luyện để trở thành người có ích cho xã hội". Đó cũng là
nguyện vọng lớn lao nhất mà hằng ngày mẹ vẫn thường nhắn nhủ và khuyên bảo em.
Tả người mẹ của em – Mẫu 16
"Mẹ ơi, thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình. Dù cho thế giới vinh
quang, vinh quang không bằng có mẹ”. Trên thế gian này, có lẽ chỉ có mẹ là người
yêu thương ta vô điều kiện. Mẹ là món quà vĩ đại nhất mà Thượng đế ban cho mỗi
người. Trong trái tim tôi, mẹ luôn chiếm một vị trí không thể thay thế được, là người
tôi kính trọng và biết ơn suốt đời.
Mẹ của tôi có dáng người nhỏ nhắn. Mái tóc mẹ từ thời con gái đã rất đẹp, nó mềm
mại, óng ả, đen nhánh tựa như một dòng suối nhỏ. Đôi mắt mẹ hằn lên những vết chân
chim. Nhìn những vết chân chim ấy, tôi biết mẹ đã vất vả, hi sinh đến nhường nào.
Mỗi khi nhìn các con, đôi mắt ấy luôn ánh lên sự hiền từ, ấm áp.
Mẹ tôi rất hay cười, đặc biệt là khi tôi đạt được thành tích cao hay làm được một việc
tốt, nụ cười của mẹ rạng rỡ tựa như ánh nắng ban mai. Tôi yêu nhất là đôi bàn tay mẹ,
đôi bàn tay ấy không mềm mại mà chai sần, thô ráp. Thế nhưng, đôi bàn tay lam lũ ấy
đã nuôi lớn chúng tôi, dành cho chúng tôi mọi sự tốt đẹp nhất trên đời. Nước da mẹ
rám nắng vì làm việc vất vả, tần tảo, lo toan cho gia đình.
Công lao trời biển của mẹ cho dù có đếm hết sao trời, lá trong rừng cũng không thể kể
xiết. Tuổi thơ của tôi luôn có hình bóng những câu hát ru dịu dàng của mẹ và vòng tay
ấm áp luôn sẵn sàng ôm tôi vào lòng. Trong mắt tôi, mẹ lúc nào cũng tất bật lo toan,
vun vén cho gia đình. Mẹ hi sinh tất cả để dành cho chị em tôi những điều hạnh phúc nhất.
Hàng ngày, mẹ dậy sớm để chuẩn bị cơm nước cho cả gia đình, đến tối, mẹ cũng
không nghỉ ngơi mà tranh thủ khâu vá, đơm lại từng chiếc cúc áo cho bố con tôi. Mẹ
yêu thương chúng tôi nhưng vẫn cô cùng nghiêm khắc. Những lúc bị mẹ trách mắng,
tôi giận mẹ vô cùng nhưng sau tất cả, mọi việc mẹ làm chỉ vì mong tôi có một cuộc sống tốt đẹp.
Những bài học mẹ dạy là hành trang theo tôi suốt cuộc đời. Mẹ luôn nhắc nhở chúng
tôi phải sống thật thà, chân thật, làm theo điều hay lẽ phải, luôn cảm thông và yêu
thương người khác. Bận rộn là vậy nhưng sáng nào mẹ cũng chải tóc cho tôi đi học,
tối đến lại tranh thủ hướng dẫn tôi làm bài. Với tôi, mẹ lúc nào cũng là cô giáo tuyệt vời nhất.
Những món ăn mẹ nấu không chỉ ngon mà còn chất chứa bao nhiêu tình cảm, đọng lại
hương vị ngọt ngào không thể quên được. Những lúc rảnh rỗi, mẹ thường dạy tôi nấu
ăn. Mẹ bảo như vậy sẽ biết cách chăm sóc bản thân mình và những người mình yêu
thương. Hiểu được sự hi sinh vô bờ của mẹ, tôi càng thương mẹ hơn và tự nhủ không
được làm cho mẹ phiền lòng.
Dù sau này, khi lớn lên, một ngày nào đó, tôi sẽ phải rời xa vòng tay chở che của mẹ
nhưng tôi biết rằng: mẹ lúc nào cũng là chỗ dựa vững chắc nhất mỗi khi tôi gục ngã
hay yếu đuối, dành cho tôi mọi tình yêu thương và sự hi sinh lớn lao nhất: “Con dù
lớn vẫn là con của mẹ. Đi suốt cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con”.
Tả người mẹ của em – Mẫu 17
Thơ ca, nhạc, họa,... đều ca ngợi lòng mẹ. Với em, mẹ là tất cả. Mẹ là bầu trời, là hơi
thở ấm áp, là tình thương yêu vô bến bờ nuôi em lớn khôn.
Mẹ em đã tứ tuần. Dáng mẹ gầy gầy, nhỏ nhắn với mái tóc cắt ngắn gọn gàng. Tóc mẹ
xoăn tự nhiên nên ngọn tóc uốn cong, úp sát vào gáy, từng lọn tóc bồng bềnh rũ hai
bên má rất xinh. Khuôn mặt mẹ thon thon, mắt to và mơ màng, hơi buồn buồn. Tia
mắt mẹ sáng long lanh khi mẹ cười, trầm tĩnh, phân vân khi mẹ có điều lo nghĩ.
Với vẻ mặt điềm đạm, vững tin đầy nghị lực, mẹ quán xuyến mọi việc trong nhà,âu
yếm, dịu dàng chăm sóc các con. Mẹ em làm việc gì cũng nhanh gọn, phong thái ung
dung, vẻ ung dung ấy truyền sang các con nên chúng em quen việc, tự chủ trong học
tập và càng vững vàng, vui vẻ hơn khi có mẹ bên cạnh.
Quanh năm suốt tháng mẹ chỉ thích ở nhà làm việc. Ngoài giờ làm việc ở công sở, mẹ
chăm lo việc nhà, nấu cơm nóng canh sốt cho bố con em. Rỗi rảnh một tí, mẹ đọc sách
báo, trồng hoa hoặc cắt may. Mẹ lúc nào cũng gọn gàng trong bộ đồ màu xanh nhạt.
Đi làm hoặc đi phố, mẹ mặc đồ âu đàng hoàng, lịch sự. Em thích ngắm mẹ lúc mẹ đi
dự tiệc cưới. Lúc ấy mẹ mặc áo dài, trang điểm rất đẹp.
Mẹ em đảm đang việc nhà, hiền hậu và cư xử khéo léo với hàng xóm láng giềng. Với
bố em, mẹ ân cần chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, đằm thắm, nhỏ nhẹ trong lời ăn, tiếng
nói. Với các con, mẹ nghiêm khắc dạy dỗ và âu yếm ngọt dịu khuyên răn. Em tự hào
vì mẹ em giỏi giang và xinh đẹp nhất nhà ngoại.
Ngoài việc kèm dạy cho chúng em, mẹ còn truyền đạt cho các con tình yêu thiên
nhiên, yêu con người, yêu đất nước qua tình làng nghĩa xóm, qua những điệu ru ca
dao, qua thơ ca đầy sức thuyết phục, cuốn hút. Em tự hứa cố gắng chăm học, học giỏi
để trưởng thành vững vàng như hoài bão của mẹ nuôi dạy, bảo ban.
Tả người mẹ của em – Mẫu 18
Lúc nhỏ bà thường hay dạy em phải thương yêu mẹ vì mẹ là người hi sinh vì em nhiều
nhất. Lớn lên em mới hiểu người mà em yêu thương nhất cũng chính là mẹ.
Em thuộc rất nhiều bài hát và bài thơ ca ngợi mẹ nhưng có lẽ không thể nói hết những
tình cảm mà mẹ dành cho em. Ngày trước khi mẹ là một cô giáo trẻ trung và xinh đẹp.
Mẹ có chiều cao khiêm tốn nhưng lại sở hữu dáng người nhỏ nhắn, thanh mảnh và
dáng đi nhẹ nhàng. Mái tóc mẹ dài mượt mà như những cô tiên trong truyện cổ. Em
cứ ngắm mãi ảnh cưới của mẹ với cha ngày trước. Mẹ cười xinh xắn khoe chiếc cằm
chẻ duyên dáng và đôi đồng điếu. Ba nói với em ngày trước cũng vì đôi đồng điếu này
mà ba có có cảm tình với mẹ ngay cái nhìn đầu tiên. Thế mà cô tiên trẻ trung của em
lại trở thành một người mẹ giản di, bình thường. Ngày sinh em ra mẹ phải nghỉ việc đi
dạy, công việc mẹ rất yêu thích để chăm sóc em. Em hay ốm nên không thể nhờ ai
chăm hộ. Ba đi làm cả tuần mới về, mẹ gồng gánh mọi chuyện. Thế nên chỉ vài năm
mẹ đã già đi rất nhiều. Bây giờ nhìn mái tóc ngắn ngang vai em thấy thương mẹ vô
cùng. Trán mẹ đã xuất hiện nhiều nếp nhăn, đôi mắt quầng đen vì nhiều đêm thức
trắng. Gương mắt trắng trẻo ngày xưa giờ trở nên xanh xao và có nhiều vết nám. Mẹ
không có thời gian để chăm sóc cho bản thân vì phải chăm lo cho hai con và cả gia
đình. Duy chỉ có nụ cười tươi là không thay đổi. Mẹ vẫn giữ tính lạc quan nên mọi
người rất thích bên cạnh mẹ. Dù có khó khăn mẹ vẫn cười và động viên mọi người cố gắng.
Mẹ là người phụ nữ gia đình và làm nội trợ nhưng em luôn tự hào về mẹ. Ai quan tâm
đến mẹ mình sẽ hiểu được người nội trợ rất quan trọng và không có công việc nào cao
cả hơn thế. Nếu không nhờ bàn tay chăm sóc của mẹ, ông bà em đã không khỏe mạnh
thế. Ba cũng không yên lòng để đi công tác. Hai chị em em không thể lớn khôn và đầy
đủ. Mẹ không thích nói lời ngọt ngào nhưng lại sống rất tốt bụng. Mẹ sẵn sàng giúp
đỡ người khác mà không cần họ trả ơn. Cạnh nhà em có một gia đình nghèo, hai cô
chú ấy phải đi làm suốt ngày để nuôi con. Đứa bé chưa lên 1 tuổi đã phải xa mẹ. Mẹ
em hiểu cô chú ấy không có nhiều tiền để gửi con nên nhận giữ và chăm sóc bé ấy mà
không lấy bất cứ khoản tiền nào. Cô chú biết ơn mẹ và rất kính trọng mẹ.
Mẹ là món quà quý báu nhất mà cuộc sống này dành riêng cho em. Em không thể nói
hết tình cảm và sự biết ơn em dành cho mẹ. Em chỉ biết hứa với bản thân là ngoan
ngoãn, cố học để khiến mẹ mãi vui như bây giờ.
Tả người mẹ của em – Mẫu 19
“Công cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”
Mỗi khi nghe thấy đâu đó vọng lên câu ca dao ấy, lòng tôi lại xao xuyến nhớ về người
mẹ thân yêu của mình. Mẹ tôi đã chịu bao nhiêu đớn đau, khổ cực để sinh ra tôi. Và
mẹ cũng đã dành cả cuộc đời để săn sóc, dõi theo tôi từng bước trưởng thành. Với tôi,
hình ảnh mẹ mãi là hình ảnh đẹp đẽ nhất, thiêng liêng nhất.
Năm nay, mẹ tôi đã bước qua tuổi 40. Tuy vậy, trông mẹ vẫn còn rất tươi trẻ. Trong
mỗi khoảnh khắc quan trọng của cuộc đời, dù buồn dù vui, tôi đều nhớ đến bóng dáng
của mẹ. Dáng người mẹ thanh mảnh, làn da trắng đã điểm những nếp nhăn. Mẹ là một
người phụ nữ trẻ trung, năng động, nhiệt huyết nhưng đằng sau vẻ tươi tắn đó là sự hi
sinh to lớn để nuôi nấng tôi. Cũng chính vì vậy mà đôi bàn tay mẹ chai sạn, gầy gầy,
xương xương. Nhưng không hiểu sao tôi lại muốn được ôm ấp, vỗ về trong đôi bàn
tay ấm áp đó. Có lẽ, vì đôi bàn tay đó đã chịu bao nhiêu sự vất vả vì tôi chăng? Sự vất
vả của mẹ còn thể hiện rất rõ qua những nếp nhăn, vết chân chim trên gương mặt mẹ.
Khuôn mặt trái xoan cùng vầng trán cao và đôi lông mày ngang tạo nên nét thanh
thoát riêng biệt của mẹ. Mẹ tôi có đôi mắt bồ câu đen láy, ánh lên sự hiền dịu, trìu
mến. Nhưng khi tôi chưa vâng lời, đôi mắt ấy lại đượm buồn khó tả. Chiếc mũi mẹ
cao dọc dừa, trông hài hòa với những nét vốn có của mẹ. Hình ảnh trên gương mặt mẹ
để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc nhất chính là nụ cười. Nụ cười của mẹ rạng rỡ chính
nhờ khóe miệng nhỏ nhắn, đôi môi trái tim và hàm răng trắng đều tăm tắp. Nụ cười ấy
như ánh mặt trời ban mai, ấm áp, thân thiện, chan hòa và đầy tình thương yêu. Khi
nào buồn, chỉ cần nhìn vào nụ cười động viên của mẹ, tôi lại có thêm động lực. Đôi
lúc, nụ cười ấy lại tan biến, thay vào đó là những giọt nước mắt. Lúc đó, trông mẹ như
một bông hoa đang úa dần, buồn đến lạ…! Nên tôi luôn thầm nhủ phải học thật chăm,
thật giỏi để giữ mãi nụ cười trên đôi môi mẹ.
Là một người phụ nữ của gia đình nên tính cách mẹ tôi vừa hiền hậu vừa rất nghiêm
khắc. Mẹ thức khuya, dậy sớm để chăm lo cho gia đình từng bữa ăn, giấc ngủ. Mỗi
sớm thức dậy, tôi luôn cảm thấy thật hạnh phúc khi được ăn những món ăn mẹ nấu.
Mẹ nhanh tay đảo thức ăn trong chảo. Mẹ nêm, nếm cẩn thận rồi múc ra bát, ra đĩa
cho tôi. Ngày trước, tôi thường biếng ăn. Mẹ luôn bắt tôi ăn hết. Giờ thì tôi hiểu, mẹ
cũng chỉ muốn tôi có sức khỏe tốt mà thôi. Mẹ thường dặn dò, hướng dẫn tôi trong việc học tập.
Có lẽ, ai trong chúng ta cũng yêu thương nhất người mẹ của mình. Người đã dành một
đời để hi sinh vì con cái. Chính vì vậy, dù xưa hay nay, người ta vẫn luôn ngợi ca tình
mẫu tử thiêng liêng. Tôi cũng rất yêu, rất thương mẹ và rất tự hào vì là con của mẹ.
Tả người mẹ của em – Mẫu 20
“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”
Hai câu thơ trên quả không sai một chút nào. Trong gia đình, người mà tôi yêu nhất và
kính trọng nhất chính là mẹ.
Mẹ tôi năm nay đã gần năm mươi tuổi, cái tuổi của một thời xuân sắc đã trôi qua. Mẹ
có dáng người gầy nhỏ và nước da nâu vì sương gió. Mẹ tôi không có làn da trắng
hồng và đôi bàn tay thon dài với những ngón tay tháp bút. Đôi bàn tay của mẹ xương
xương với những ngón tay chai sạn và gầy guộc vì nhiều năm cầm cuốc. Vậy mà khi
đôi bàn tay ấy dịu dàng vuốt ve gò má tôi hay xoa nhẹ mái tóc tôi, tôi lại cảm thấy
bình yên đến lạ, bởi vì nó truyền cho tôi cảm nhận được hơi ấm của tình mẫu tử thiêng liêng cao đẹp.
Mẹ tôi có mái tóc đen đã điểm bạc dù tuổi chưa đến năm mươi, có lẽ là vì sự vất vả
mà mẹ tôi đã già trước tuổi. Mẹ tôi có đôi mắt biết nói, đôi mắt ấy tràn ngập tình yêu
thương vô bờ bến mà mẹ dành cho những đứa con yêu của mẹ. Mẹ tôi là một người
phụ nữ cần cù và chăm chỉ, dịu dàng và tâm lí, bởi mẹ luôn biết cách quản lí và quán
xuyến mọi việc trong gia đình, biết cách thể hiện tình yêu và sự quan tâm cho cả ba anh em chúng tôi.
Có lẽ thứ mà tôi nhớ nhất chính là nụ cười và giọng nói của mẹ. Những lúc mẹ cười
trông mẹ trẻ ra nhiều lắm, trông tươi vui và hạnh phúc vô cùng. Còn giọng nói của mẹ
tôi, nó trầm ấm và vô cùng dịu dàng. Tôi còn nhớ rõ lúc mẹ kể chuyện cho chúng tôi
nghe, giọng nói của mẹ như nhẹ nhàng êm dịu như dòng nước đưa chúng tôi vào giấc
ngủ. và chẳng biết từ bao giờ giờ giọng nói ấy đã khắc sâu vào trong tâm trí chúng tôi
nhẹ nhàng mà mãnh liệt như những đóa hoa dại không tên.
Tôi yêu mẹ tôi nhiều lắm, yêu bằng cả tâm hồn và trái tim của một đứa con thấu hiểu
nỗi vất vả của mẹ nó. Tôi chỉ mong mẹ luôn vui tươi và hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mình.
Tả người mẹ của em – Mẫu 21
Cuộc sống không phải lúc nào cũng trải đầy hoa hồng mà nó luôn xảy ra muôn vàn
những khó khăn. Những lúc đó chúng ta cần có động lực để đứng lên sau mỗi lần vấp
ngã. Và động lực to lớn nhất đối với chúng ta đó chính là hình ảnh người mẹ.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, cái tuổi không còn trẻ khỏe và duyên dáng
như trước nữa. Mẹ tôi không giống như những người mẹ khác, không cầu kì váy vóc
mà luôn giản dị với những bộ quần áo. Chính sự bình dị của mẹ cho thấy mẹ là người
rất chân thật, chất phác nên ai cũng yêu mến mẹ. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã
tôn thêm vẻ đẹp sang trọng của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà dài ngang
lưng được mẹ thắt lên gọn gàng, có những hôm trời hè nóng nắng oi bức mẹ còn búi
lên rất mát mẻ. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến thương yêu.
Đôi mắt ấy như động lực thôi thúc em đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Mẹ có nước da
ngăm ngăm đen, có lẽ do mẹ phải dãi dầu sương gió, bán mặt cho đất, bán lưng cho
trời để kiếm tiền nuôi con cái ăn học. Đôi bàn tay của mẹ xương xương với những
ngón tay chai sạn và gầy guộc vì nhiều năm cầm cuốc. Vậy mà khi đôi bàn tay ấy dịu
dàng vuốt ve gò má tôi hay xoa nhẹ mái tóc tôi, tôi lại cảm thấy bình yên đến lạ, bởi
vì nó truyền cho tôi cảm nhận được hơi ấm của tình mẫu tử thiêng liêng cao đẹp. Tôi
rất thích được sà vào lòng mẹ, được mẹ ôm ấp vỗ về, những lúc đó tôi càng thấy thương mẹ biết bao.
Mẹ tôi hiền lắm, mẹ rất hay cười và luôn quan tâm chăm sóc cho gia đình. Mặc dù
bận bịu công việc nhưng mẹ không lúc nào bỏ bê việc học của con cái. Mẹ luôn nhắc
chúng tôi phải học thật giỏi để sau này sẽ thành công trong cuộc sống. Có đôi lúc tôi
đã làm mẹ phiền lòng. Những lời mắng nhỏ nhẹ của mẹ không khiến tôi cảm thấy ghét
mẹ mà những lời đó tôi cảm thấy tình yêu thương là nhiều hơn. Mẹ quan tâm chăm
sóc cho tôi từ bữa ăn đến giấc ngủ, mẹ là ánh nắng trên cao, là ánh sáng trăng sao, ru
vỗ và di dưỡng tâm hồn nhỏ bé của tôi, mẹ đã truyền cho tôi niềm tin để tôi có thể
chắp cánh bay cao, bay xa hơn. Tôi nhớ có lần tôi bị ốm, mẹ lo lắng cho tôi đến gầy
rộc cả người, đôi mắt thì thâm quầng bởi mẹ thức đêm để canh cho tôi ngủ.
Tôi rất yêu quý mẹ. Mẹ sẽ mãi là niềm tự hào của tôi để mỗi lần tôi cũng chỉ muốn
nói rằng: “ Con yêu mẹ rất nhiều, mẹ có biết không?”
Tả người mẹ của em – Mẫu 22
“Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào…” – lời bài hát ấy từ lâu đã in dấu đậm
nét trong tâm trí em. Mẹ là người mà em yêu quý nhất, cũng là người em tôn trọng
nhất trong suốt cuộc đời này.
Mẹ, trong tâm trí em luôn là người đẹp nhất, dù cho sương gió cuộc đời đã in hằn lên
đôi tay mẹ thật nhiều. Tóc mẹ dài, óng ả như dòng suối tuôn dài trên đôi vai đã gồng
gánh bao nhiêu điều cho bọn em ăn học. Gương mặt trái xoan của mẹ lộ rõ những nếp
nhăn vì những lo toan của cuộc sống thường ngày. Thế nhưng khi nhìn vào gương mặt
ấy, em luôn bị thu hút bởi đôi mắt bồ câu đen nháy như biết nói biết cười. Ánh mắt ấy
luôn tràn ngập yêu thương dành cho em nhưng cũng là ánh mắt đầy nghiêm khắc mỗi
khi em mắc lỗi. Cái mũi dọc dừa thẳng tắp trên khuôn mặt rám nắng khiến gương mặt
càng trở nên cân đối. Khuôn miệng nhỏ nhẹ, đôi môi hồng hồng lúc nào cũng chờ sẵn
nụ cười. Từ khi còn nhỏ, khuôn miệng ấy luôn dạy em biết thế nào là điều hay, lẽ
phải, nghiêm khắc phê bình mỗi khi em mắc lỗi.
Nhưng em yêu nhất là đôi bàn tay mẹ. Có một bài hát đã ca rằng:
“Bàn tay mẹ, bế chúng con
Bàn tay mẹ, chăm chúng con”
Có lẽ bởi thế mà bàn tay mẹ đã chăm chút em từ ngày còn thơ bé. Đôi bàn tay gầy
gầy, xương xương của mẹ đã in hằn những vết chân chim vì nỗi nhọc nhằn cuộc sống.
Đôi bàn tay ấy không đẹp, nhưng là đôi tay đã nuôi em lớn lên, đôi tay mang đến làn
gió mát mỗi đêm hè nóng nực, đôi tay cho em hơi ấm mỗi buổi đông về. Dù thế nào đi
nữa, em vẫn biết ơn đôi bàn tay ấy, đôi bàn tay của một thiên thần.
Mẹ em là một cô giáo tiểu học. Mỗi tối, sau cả ngày trời lên lớp, mẹ em lại ngồi soạn
bài để ngày mai đến giảng cho học trò. Nhìn mái đầu mẹ nghiêng nghiêng bên trang
giáo án mà em thấy thương mẹ vô cùng. Rồi bất chợt em thấy trên mái đầu mẹ có một
sợi tóc trắng. Những vất vả nhọc nhằn đã hiện rõ lên trên sợi tóc ấy. Bố đi làm xa, nhà
chỉ có hai mẹ con, mẹ trở thành điểm tựa và trụ cột cho cả gia đình. Có đôi khi em đã
hư mà không nghe lời mẹ, làm mẹ buồn lòng rất nhiều. Thế nhưng tình yêu con và sự
bao dung của một người mẹ đã tha thứ cho em, mong em luôn trở thành một người tốt.
Mẹ em không đẹp, nhưng trong mắt em mẹ vẫn luôn là một thiên thần. Cảm ơn mẹ vì
đã nuôi con khôn lớn, cảm ơn mẹ vì đã luôn kiên nhẫn với đứa trẻ bướng bỉnh là con.
Con hứa sẽ học tập thật chăm chỉ, sau này sẽ thật giỏi giang để phụng dưỡng mẹ khi về già.
Tả người mẹ của em – Mẫu 23
Trong gia đình, người mà em yêu quý nhất là mẹ, mẹ là người đã chăm lo cho em mỗi
ngày từ bữa ăn đến giấc ngủ. Trong em mẹ là người phụ nữ giản dị nhưng tuyệt vời.
Mẹ em năm nay đã ba mươi lăm tuổi, cái tuổi không còn trẻ nữa. Mẹ em không cao
nhưng có dáng người cân đối và có phần hơi đẫy đà. Khuôn mặt mẹ tròn trịa phúc
hậu, trên khuôn mặt ấy đã ẩn hiện những nốt tàn nhang báo hiệu tuổi tác. Nổi bật trên
khuôn mặt ấy là đôi mắt to hiền dịu. Đôi mắt ấy luôn nhìn em với tất cả tình yêu
thương trìu mến cho em động lực mỗi khi gặp khó khăn, vỗ về em khi em buồn, cho
em cảm thấy được yêu thương và bảo vệ, lấp lánh khi em đạt điểm tốt. Đôi mắt ấy u
buồn khi em làm sai, ánh lên những niềm vui sướng khi em làm việc tốt. Mỗi lần nhìn
vào đôi mắt ấy, em lại tự thấy mình có bổn phận phải không để đôi mắt ấy ướt lệ.
Làn da mẹ hơi ngăm đen vì những năm tháng dãi dầu mưa nắng lo cho gia đình, đó là
một làn da khỏe khoắn, nồng thở vị cần cù, chịu khó. Có lẽ điều nổi bật nhất ở mẹ là
mái tóc đen bóng, mượt mà dài đến gần eo, em rất thích mỗi sáng giúp mẹ chải tóc,
tóc mẹ vừa mượt vừa dày, khi búi trông rất đẹp. Mẹ em cũng rất quý bộ tóc ấy, mẹ
thường gội đầu bằng bồ kết, chứ ít khi gội bằng dầu, mẹ bảo gội bằng bồ kết tóc vừa
đen vừa chắc. Đôi bàn tay mẹ xương xương mà ấm áp với những ngón tay thuôn
thuôn như búp măng, mỗi lần áp má lên đôi bàn tay mẹ em lại thấy ấm áp lạ thường
khi cảm nhận được sự gồ ghề của những vết chai thô ráp trên lòng bàn tay ấy. Khi ấy
em lại thương mẹ vô cùng, em chỉ mong mình lớn thật nhanh để đỡ đần mẹ cho mẹ đỡ vất vả.
Mẹ em là một người luôn vun vén cho gia đình. Ngày thường dù đi làm nhưng mọi
việc trong nhà mẹ đều lo chu toàn. Năm nào mẹ cũng mua đồ mới cho em nhưng có
những bộ quần áo mẹ mặc mấy năm, em hỏi mẹ đều bảo là vì vẫn mặc được. Em biết
đó không chỉ vì là do mẹ giản dị mà còn vì mẹ muốn tiết kiệm cho gia đình cho em
được sung sướng hơn. Mẹ vô cùng tiết kiệm nhưng lại rất chiều chị em em. Chúng em
có đầy đủ những điều mình thích không thiếu một thứ. Nhưng mẹ cũng vô cùng
nghiêm khắc mỗi khi chúng em mắc lỗi, cho dù là lỗi to hay nhỏ mẹ cũng nhất định
phạt nặng để chúng em biết lỗi và nhớ sửa sai.
Em rất hạnh phúc vì được là con của mẹ, em tự hứa với lòng nhất định phải học hành
chăm chỉ nên người để mẹ tự hào và cho mẹ những ngày tháng hạnh phúc.
Tả người mẹ của em – Mẫu 24
“Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc, mẹ yêu thương con hơn yêu cuộc sống”
Mỗi lần nghe lời bài hát em chỉ muốn chạy thật nhanh đến bên mẹ ôm chầm lấy mẹ,
thơm lên má lên trán mẹ, cảm ơn mẹ đã sinh ra và yêu thương em.
Mẹ em năm nay đã ba mươi tuổi nhưng ai cũng nói trông mẹ trẻ như ngoài hai mươi.
Dáng người mẹ dong dỏng cao, làn da mẹ trắng nõn như da em bé. Mẹ có khuôn mặt
trái xoan, nhỏ nhắn. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt như biết nói, đen láy, mỗi
khi mẹ cười đôi mắt ấy lại lấp lánh lạ thường. Ai cũng bảo em có đôi mắt rất giống mẹ
khiến em rất tự hào. Mũi mẹ cao, thẳng, là mũi dọc dừa. Đôi môi mẹ không dùng son
bao giờ nhưng luôn có màu hồng tự nhiên rất tươi.
Mỗi khi mẹ cười, hàm răng trắng muốt lộ ra trông rất đẹp. Mẹ thích để tóc ngắn ngang
vai nhuộm màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung. Thường thì mẹ nội trợ ở nhà, mẹ mặc một
bộ đồ ở nhà rất đơn giản, đến khi đi tiệc mẹ hay thích mặc những chiếc váy liền có
màu trắng hoặc xanh. Mẹ bảo mẹ rất thích hai màu này nên quần áo của mẹ đa phần
đều là màu như vậy. Mẹ em nấu ăn rất ngon, bố luôn nói là bố thích về nhà ăn hơn là
ăn với khách ở bên ngoài vì đồ mà mẹ nấu còn ngon hơn ở nhà hàng.
Bữa sáng mẹ cũng dậy sớm để chuẩn bị cho cả nhà để cả nhà có một bữa dinh dưỡng
nạp năng lượng cho ngày mới. Thỉnh thoảng, khi rảnh rỗi, mẹ còn dạy em biết cách
nấu ăn nhưng có lẽ còn phải học nhiều em mới nấu được ngon như mẹ. Ở lớp em có
cô giáo dạy bảo học hành, ở nhà, ẹm chính là cô giáo của em. Mẹ có một giọng nói
dịu dàng truyền cảm, mỗi khi mẹ dạy em đọc bài em đều cảm thấy rất thích thú vì mỗi
bài đọc qua giọng đọc của mẹ đều trở nên hay về dễ hiểu lạ thường làm cho em bị
cuốn vào bài giảng ngay lập tức.
Đôi tay mẹ mũm mĩm, trắng ngần với những ngón tay búp măng. Đôi bàn tay ấy đã ân
cần chải tóc cho em mỗi ngày, cầm tay em dạy em tập viết, đôi bàn tay chăm em ốm,
nấu cơm cho em ăn,…Em yêu lắm đôi bàn tay mẹ. Mẹ vì em đã hi sinh rất nhiều,
thanh xuân của mẹ đã dồn hết cho em, tình yêu mẹ đã đặt hết lên em, biết điều đó, em
biết rằng mình không thể làm mẹ thất vọng.
Em rất yêu mẹ, trong trái tim em mẹ là tất cả, không ai có thể thay thế. Em tự hứa với
lòng phải học thật giỏi, thật chăm ngoan để mẹ vui lòng.
Tả người mẹ của em – Mẫu 25
Mẹ mình là một người rất bốc đồng.
Đi làm về, được hôm trời mát, mẹ đặt mình lên xe "Lượn thôi con". Hành trình có thể
là quanh hồ Tây, hoặc qua cầu Long Biên, đi dọc con lộ, sau 2h về đến Hà Nội qua
đường Gia Lâm. Hoặc đơn giản chỉ là chạy qua hàng kem, vù một cái rồi về. Có thể
chỉ đánh xe bất định trên một vài con phố nào đó. Rẽ vào cửa hàng đồ chơi, hay cho
mình chạy vài vòng trong siêu thị. Thế cũng là đi lượn rồi.
Thỉnh thoảng mẹ và mình cũng đi lượn kiểu khác. Như có một hôm mẹ cho mình ăn
cơm tối xong xuôi, mẹ bảo mình :"Nào ta đi hạ hoả". Thế là mình được cậu đưa đến chở đi chơi.
Trời có thể mưa lâm thâm. Mẹ nai nịt gọn gàng cho mình và cho mẹ, lại lên đường. Đi
thế này mình có thể nghe tiếng mẹ hát rì rầm, chỉ có trời mưa thế này mẹ mới dám
hát, bình thường chắc công an bắt đi mất nên mẹ sợ.
Mẹ thích lôi mình đến quán xá cửa hàng, nơi mà mẹ cho là "family friendly". Ở đó
mình có thể một thìa một cốc, tha hồ tự xử. Áo váy có bẩn cũng được, về nhà mẹ sẽ
ngâm xà phòng. Quan trọng nhất là mình được ngồi như người lớn giữa mẹ và các cô.
Thử nghiệm đầu tiên của mình là Gloria Jeans, không tồi. Mẹ có thể hứng chí lên chán
cơm nhà và đưa mình đi với các cô đến Sushi bar. Mình thích những hôm đó, mình
được chơi và ăn uống linh tinh. Mẹ tuyệt thật
Mẹ mình đôi khi rất kỳ cục. Mẹ không thích nếu mình bám lấy cô giúp việc mà không
thèm nhìn đến mẹ, mặc dù mẹ biết mẹ đi làm cả ngày, chẳng có ai chơi với mình
ngoài cô ấy. Nhưng mẹ bảo mình phải yêu mẹ. Thế nên mình yêu mẹ vậy.
Mình không thích những buổi tối mẹ phải đi làm. Mình phải ăn với bác giúp việc. Khi
đi ngủ không được gối tay mẹ, tay mình thì ôm chặt và sờ khuỷu tay mẹ. Mẹ cũng
không bảo mình "Nào lên đây mẹ kể chuyện tại sao cậu Dương lại béo đen, cậu lại gọi
là Cua nào...". May mà đêm tỉnh dậy vì tè dầm mình vẫn có mẹ thay cho.
Tả người mẹ của em – Mẫu 26
Giờ tập làm văn, tôi luôn được cô giáo khen bài viết của mình và thường lên đứng
giữa lớp để đọc bài tập làm văn của mình cho cả lớp nghe. Bài viết của tôi bao giờ
cũng đạt điểm 7, 8 - điểm cao nhất dành cho môn tập làm văn. Tôi luôn hãnh diện vì
điều đó và dường như chưa một bạn nào trong lớp phá được “kỷ lục” của tôi.
Như mọi khi, tôi lại được cô giáo gọi lên đọc bài văn “Em hãy tả về người mẹ của
mình”. Tôi ngước cao mặt, đĩnh đạc bước lên giữa lớp trong sự nể phục của các bạn
và cất cao giọng đọc: “Mẹ em là người tuyệt vời nhất. Mẹ đẹp như cô tiên trong
truyện cổ tích. Mái tóc mẹ dài óng ả buông xõa ngang lưng. Mẹ gội đầu bằng trái bồ
kết nên tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Mẹ bảo ”Lớn lên con gái đừng gội đầu bằng dầu
gội mà nấu trái bồ kết gội cho tóc đẹp như của mẹ”. Mẹ có khuôn mặt đẹp như trăng
rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm răng mẹ trắng ngần trông đẹp lắm! Mẹ vừa dịu dàng lại
vừa đảm đang. Đi làm về, mẹ vừa vào bếp nấu cơm cho cả gia đình, tối mẹ lại dạy em
học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Những đêm đông trời trở rét, nửa đêm mẹ lại
thức giấc đắp lại tấm chăn cho em. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt
vời nhất trong cuộc đời em...”.
Đó là những lời văn mà tôi đã được chị gái dạy để tả về người mẹ của mình. Những
bài văn của tôi luôn được điểm cao vì trước khi viết tôi luôn “tham khảo” ý kiến của
chị rồi tưởng tượng thêm để diễn đạt cho hay. Có lẽ với trí tưởng tượng phong phú
nên tôi sớm nổi tiếng là học sinh giỏi văn của trường.
Đọc xong bài văn tả mẹ của mình, tôi sướng lâng lâng trong người và đi về chỗ trong
tiếng vỗ tay của các bạn. Đợi giây lát, cô tôi bảo: “Bài văn tả mẹ của bạn Duyên rất
hay. Câu cú gãy gọn, diễn đạt trôi chảy. Các em nên học cách diễn đạt của bạn để viết
văn cho hay và phải đọc thêm nhiều sách. Hôm nay, cô muốn các em nghe thêm một
bài văn nữa. Cô mời bạn Hùng".
Tôi thoáng ngạc nhiên vì Hùng mồ côi mẹ từ năm 6 tuổi, nhà Hùng rất nghèo và Hùng
chỉ học giỏi môn toán. Tôi thầm cười khi nghĩ “Chắc Hùng viết nhăng viết cuội nên bị
cô phê bình đây”. Hùng cúi đầu cầm tập bước lên bảng và đọc: “ Em không còn mẹ.
Mẹ mất đã lâu lắm rồi nên em không nhớ rõ khuôn mặt của mẹ. Mỗi lần nhớ mẹ, em
chỉ nhìn lên tấm ảnh trên bàn thờ mẹ, nhớ mẹ, thương mẹ rồi chỉ biết khóc mà thôi!
Mẹ mất khi em bé của em mới một tuổi. Lúc đó ba cực lắm vì phải vừa đi làm vừa
nuôi em và em gái. Em gái cứ bệnh rồi khóc hoài. Sáng, ba dậy thật sớm để nấu cháo
để lấy nước pha sữa cho em. Mùa mưa, nhà dột ướt không đủ chỗ ngủ, ba ru em và em
gái ngủ xong rồi nằm xuống sàn nhà. Sáng thức dậy em đã thấy ba nấu sẵn nồi cháo
và kèm theo tờ giấy dặn:”Con nhớ ăn sáng rồi mới đi học”. Ba em là công nhân vệ
sinh nên sáng phải dậy thật sớm làm sạch đường phố trước khi mọi người thức giấc.
Em chuẩn bị đi học ba mới trở về lo cho em gái. Buổi chiều, em đi học về trông em
cho ba đi làm tiếp. Ba em cực lắm nhưng lúc nào ba cũng dịu dàng như mẹ. Em ước
ao mẹ mình còn sống để đỡ đần công việc cho ba. Em thèm được như các bạn có mẹ,
được mẹ ôm vào lòng, được mẹ khâu áo khi bị rách, được nghe mẹ hát ru em bé ngủ
như cô Tư ở sát nhà. Mỗi lần nghe cô Tư hát ru con, em lại nhớ mẹ và nước mắt trào
ra. Ba bảo: “Mẹ bây giờ đã thành cô tiên ở tận trên trời cao, mẹ cũng nhớ và thương
con lắm nên con phải học thật giỏi mẹ mới vui”. Em cũng thầm hứa với ba, sẽ học
giỏi, học giỏi rồi mẹ sẽ sống lại với cha con mình, phải không ba?
Em càng lớn mái tóc ba càng bạc nhiều hơn. Nhìn ba tảo tần lo cho em và em gái ăn
học, em thương ba lắm chỉ mong mình nhanh lớn để đi làm giúp ba, nuôi em gái. Em
không còn mẹ nhưng ba chính là người mẹ vĩ đại trong cuộc đời em. Em yêu ba vô cùng...”.
Những dòng cuối cùng, Hùng đã đọc trong nước mắt, cả lớp đều khóc, cả cô giáo
cũng khóc và không biết tự lúc nào, nước mắt của tôi cũng lăn dài trên khuôn mặt của mình...
Chiều nay, con gái tôi về nói với mẹ: “Mẹ dạy con bài văn tả về mẹ nha mẹ”. Tôi ôm
con gái vào lòng và kể lại câu chuyện bài tập làm văn tả mẹ của Hùng cách đây hơn 20 năm...
Tả người mẹ của em – Mẫu 27
Em là học sinh lớp 5, rất khỏe mạnh và hiểu biết rất nhiều điều. Ngoài việc em nỗ lực
học tập, còn nhờ công chăm sóc rất chu đáo của, sự dạy dỗ của mẹ em.
Năm nay mẹ em đã bốn mươi mốt tuổi. Nhan sắc của mẹ không đẹp, nước da rám
nắng. Đôi mắt mẹ đen láy, thể hiện sự thông minh của mẹ. Mái tóc của mẹ đen như gỗ
mun, được cắt ngắn rất gọn gàng. Dáng người mẹ tầm thước. Mẹ hiện đang làm việc ở
Nhà xuất bản giáo dục Việt Nam.
Mẹ không giỏi nấu nướng, làm việc nhà, chăm em bé nhưng vì thương con, mẹ đã học
hỏi và vượt qua những khó khăn đó. Năm ấy, em gái em mới hai tuổi, rất hay ốm đau.
Nhiều đêm mẹ phải thức trắng để trông em. Mẹ là trụ cột gia đình, nên ngoài việc làm
ở nhà xuất bản, mẹ còn phải làm rất nhiều công việc khác. Nhiều đêm, mẹ phải thức
đến hai, ba giờ sáng để làm việc. Thương mẹ em nghỉ các lớp học thêm và hứa với mẹ
tự học và học giỏi để giảm bớt gánh nặng kinh tế cho mẹ.
Tuy bận nhiều công việc nhưng mẹ luôn quan tâm đến việc học của em, nhắc nhở em
làm bài đầy đủ. Những ngày khai giảng hoặc ngày hội của trường, mẹ đều có mặt. Mẹ
còn chụp ảnh cho em để làm kỷ niệm. Trong cuộc sống hàng ngày, mẹ rèn em cách ăn
nói, cư xử với ông bà, cô dì, chú bác, các anh chị và bạn bè. Vào ngày chủ nhật, mẹ
đưa chúng em đi ăn sáng, đi chơi. Vào dịp nghỉ hè, mẹ cho chúng em đi nghỉ mát, về
quê nội, quê ngoại. Mẹ rất thương em gái em nên sáng nào mẹ cũng dậy sớm, cho em ăn và đưa em đi học.
Đêm đến, mẹ ôm hai anh em, ba mẹ con cùng hát ru bài “Bé ơi, ngủ ngoan”. Chẳng
mấy chốc ba mẹ con đã chìm vào giấc ngủ.
“Dù con đếm được cát sông
Cũng không đếm được tấm lòng mẹ cha”.
Qua hai câu thơ trên, em luôn ghi lòng tạc dạ tình yêu của mẹ đối với em. Nhưng
người mẹ em kể trên không phải là mẹ em mà là bố em.
Ngày mẹ em rời bỏ em, em thấy đất trời như sụp đổ, em là người bất hạnh nhất. Lúc
đó em mới học lớp hai, em gái em hai tuổi. Bố em là người vĩ đại nhất. Bố đã yêu
thương, che chở cho em vượt qua những ngày giông bão ấy. Bố vừa là bố vừa là mẹ.
Bố có sự dịu dàng chu đáo của mẹ lại có tính nghiêm khắc, bao dung của bố.
Những ngày đau khổ đã qua. Năm nay em học lớp 5, em gái em đã vào lớp 1. Bình
minh đã trở về với bố con em, em đã thấy bố cười rất tươi.
Tả người mẹ của em – Mẫu 28
Người xưa có câu “Lương y như từ mẫu”. Một bác sĩ tài giỏi còn phải có tấm lòng
như người mẹ hiền. Em thật may mắn khi được lớn lên trong vòng tay yêu thương của
vị bác sĩ như thế. Bác sĩ ấy, trùng hợp lại chính là mẹ yêu của em.
Mẹ em khoác chiếc áo blouse trắng tinh khôi đã hơn mười năm nay. Từ ngày tốt
nghiệp trường trung cấp y năm hai mươi lăm tuổi đến nay, mẹ đã bước sang tuổi ba
mươi sáu. Trong ký ức tuổi thơ của em và trong cuộc sống thường ngày, mẹ giống
như một thiên thần áo trắng với khuôn mặt trái xoan thanh tú, dễ gần. Sống mũi cao
ngay thắng. Đôi mắt đằng sau cặp kính cận nhẹ đen lấy, sáng suốt mà cũng chan chứa
tình yêu, tình yêu dành cho gia đình và cho những người mẹ chăm sóc. Đôi môi mẹ
luôn nở nụ cười ấm áp. Mái tóc đen và dài thường được cột lên gọn gàng sau lưng.
Dáng người thanh mảnh, cao gầy của mẹ được bọc trong chiếc áo blue trắng – chiếc
áo tượng trưng cho người bác sĩ. Trước ngực áo là bảng tên nho nhỏ, xinh xinh ghi
đầy đủ họ tên của mẹ cùng chức danh bác sĩ mà em vô cùng tự hào.
Mẹ em là bác sĩ khoa sản và mẹ chưa bao giờ ngừng yêu công việc của mình. Đã có
lần em tò mò hỏi mẹ tại sao mẹ lại chọn trở thành bác sĩ khoa sản. Ánh mắt mẹ nhìn
về phía xa xa, thoáng hiện lên một thứ ánh sáng hạnh phúc giản đơn, giọng mẹ trầm
ấm: “Năm 13 tuổi, mẹ vô tình giúp đỡ một bà đỡ trong xóm đỡ đẻ cho một bà mẹ sinh
non vì trượt ngã. Khoảnh khắc đón một đứa trẻ đỏ hỏn vào tay, nghe tiếng khóc của
nó chào cuộc sống này, mẹ cảm thấy rất kỳ diệu”. Và sau này mẹ nuôi ước mơ trở
thành bác sĩ như thế. Hơn mười năm qua, biết bao sinh linh bé nhỏ đã qua bàn tay gầy
gầy, thoang thoảng mùi thuốc sát trùng để đến với thế gian này. Có nhiều đứa bé còn
được bố mẹ đưa tới nhà thăm hỏi mẹ em khi chúng lớn hơn một chút.
Vì yêu cầu công việc nên mẹ rất bận rộn, ca trực ở bệnh viện cứ dồn dập không thôi.
Có những hôm, mẹ trực đến tận 3 giờ sáng, chợp mắt được một lát, điện thoại báo có
ca mổ lại vội vàng đi ngay. Nhưng mẹ chưa bao giờ quên quan tâm, lo lắng cho gia
đình em. Mỗi lần em ốm, mẹ mất ăn mất ngủ chăm sóc, cộng thêm việc bệnh viện
khiến mẹ mệt mỏi vô cùng. Nhiều lần tỉnh táo sau cơn sốt mê man, em đau lòng nhìn
vào đôi mắt đầy quầng thâm của mẹ. Mẹ hiểu và yêu thương những đứa trẻ hơn bao
giờ hết, có lẽ cũng vì tình cảm đặc biệt ở một nữ bác sĩ khoa sản và tình yêu vô bờ bến
mẹ dành cho chúng em mà mẹ luôn bao dung cho mọi lỗi lầm mà chị em em gây ra.
Mẹ là người đồng hành bên em từng bước đi, từng ngày trưởng thành. Dù không thể
ngày ngày túc trực kề bên, nhưng tình cảm của mẹ luôn chân thành, sâu sắc hơn bao
giờ hết. Mẹ đã dạy cho em rất nhiều bài học làm người, rất nhiều câu chuyện cảm
động về những sinh mệnh bé nhỏ mà kiên cường. Mẹ truyền cho em tình yêu thương
đồng loại và động lực theo đuổi ước mơ của mình.
Mẹ đã trở thành tượng đài yêu thương bất tử trong trái tim em. Dẫu nhiều ngày đi sớm
về khuya, dẫu nhiều đêm không được ôm trong vòng tay mẹ, em vẫn yêu và tự hào về
mẹ của mình. Mẹ chính là món quà vô giá mà cuộc đời đem đến cho em. Em sẽ luôn
cố gắng để không phụ tình yêu, niềm tin của mẹ.
Tả người mẹ của em – Mẫu 29
Đối với một đứa trẻ lớn lên khi không có tình yêu thương của cha như tôi thì càng
thấm thía hơn bao giờ hết tình mẫu tử thiêng liêng ruột thịt, càng biết ơn, trân trọng
hơn bao giờ hết dòng máu ấm áp của mẹ chảy trong huyết quản của tôi, ngày ngày
nuôi khôn lớn thành người.
Thuở tấm bé, tôi chưa một lần được hiểu thế nào là tình cha. Nhìn những đứa trẻ lớn
lên trong sự đùn bọc của cả cha lẫn mẹ, tôi chợt thấy lòng mình thiếu vắng. Nhưng mẹ
tôi đã lấp đầy khoảng thiếu vắng ấy bằng tình mẫu tử thiêng liêng, thay cha tôi yêu
thương, chăm sóc phần của ông. Dáng mẹ gầy gầy, nhỏ bé, xiêu vẹo trong cái nắng
chiều nhàn nhạt hắt bóng trên con đường đất quê hương với gánh hàng rong nặng trĩu
vai. Có lẽ gánh hàng rong ấy, với những mưu toan cuộc đời ngày ngày kéo dáng vóc
mẹ tôi càng lúc càng thấp xuống, càng lúc càng nhỏ bé hơn. Đôi mắt thưở thanh xuân
long lanh ngập tràn cầu vồng, giờ đây lại dạn dày sương gió. Nó chẳng còn là mặt
nước hồ xuân trong lành man mác nữa mà đã giá lạnh, phủ kín sương mờ như làn
nước đêm đông. Đôi mắt ấy đã bao nhiêu lần mẹ lặng thầm giấu chị em tôi, lặng lẽ rơi
lệ trong đêm khuya, để một mai khi trời hửng sáng, lại cố lau khô dòng lệ, kiên cường
đứng lên, mang theo hai đứa con ngây dại vượt qua bão gió cuộc đời. Màu thời gian
trải dài lên vai áo, thổi bạc cả mái đầu mẹ. Mái tóc hoa râm, mỗi sợi bạc đều là mỗi
cái giá mẹ đã trả để đổi lại cho cuộc sống sung túc của chị em tôi. Mẹ đã đánh đổi cả
cuộc đời mình để bù đắp cho chúng tôi một gia đình trọn vẹn. Cái giá của niềm vui,
hạnh phúc nhỏ bé của chúng tôi tính lên người mẹ, hằn lên bởi những sợi tóc bạc trắng
cứ ngày một nhiều hơn. Tôi rất sợ màu trắng ấy, rất sợ nhìn thấy những sợi tóc bạc
của mẹ, một màu trắng đến nao lòng, màu trắng tang thương. Tôi sợ đến một ngày kia
tóc trên đầu mẹ trắng hết, tôi chẳng còn được trông thấy mẹ tôi một lần nữa.
Tôi nhớ mùa đông năm ấy, tôi, một đứa trẻ 5 tuổi lần đầu được mẹ đưa sang nhà bạn
chơi. Sự lộng lẫy, xa hoa của đứa con gái nhà giàu ấy khiến tôi lóa mắt, ghen tị. Trước
một bàn đầy những con búp bê đời mới nhất đẹp đẽ, lung linh tôi nghĩ đến con búp bê
vải rách nát của tôi ở nhà. Đặc biệt là con búp bê sứ trắng tinh, bộ vây của nó còn đẹp
hơn tất cả những bộ quần áo của tôi. Tôi thích lắm,về đến nhà, tôi một mực bắt mẹ tôi
mua cho một con búp bê giống y hệt như thế. Nhưng con búp bê đắt tiền ấy còn đắt
hơn cả nửa tháng đi làm của mẹ. Mẹ đã cố giải thích, cố dỗ dành tôi, hứa sẽ mua cho
tôi một con búp bê khác, nhưng sự ích kỉ và vô tư của một đứa trẻ cứ gào khóc vòi
vĩnh. Sau cùng, mẹ cũng đồng ý với tôi, nhưng đôi mắt mẹ thật buồn, mẹ cố cúi đầu
giấu đi nỗi khó xử trong đáy mắt. Ngay ngày hôm sau, trong bữa sáng, mẹ đã đưa cho
tôi con búp bê xinh xắn giống y như của cô bé kia. Nhưng đêm hôm ấy, tôi thấy mẹ
ôm ảnh cha khóc, khóc rất lâu. Đến lúc ấy tôi mới chợt nhận ra, chiếc nhẫn cưới mẹ
tôi luôn đeo và nâng niu đã không còn nữa. Lần đầu tiên trong cuộc đời, tôi hiểu thế
nào là tình thương của mẹ, hiểu mẹ yêu thương chúng tôi đến nhường nào.
Búp bê sứ sau bao nhiêu năm cũng đã vỡ, tôi cũng không còn nhớ rõ hình dáng con
búp bê ấy như thế nào. Tôi chỉ nhớ, và mãi mãi nhớ những giọt nước mắt mẹ tôi đã
rơi, nhớ những gì mẹ đã dành cho tôi, nhớ tình yêu thương của mẹ. Nhớ để mang theo
suốt đời, để mẹ mãi ở bên tôi dù có đi đến tận cùng chân trời, dù có đến ngày nắng tắt,
vẫn còn một tình mẹ như thế, mãi mãi bên tôi.
Tả người mẹ của em – Mẫu 30
Nếu ai hỏi tôi trong cuộc sống này ai là người tôi thân thiết và yêu quý nhất thì tôi sẽ
không ngần ngại mà trả lời ngay đó chính là người mẹ thân yêu của của tôi. Đối với
riêng tôi, mẹ chính là người tuyệt vời nhất, không ai có thể sánh bằng hay thay thế đi vị trí của mẹ.
Mẹ tôi năm nay tầm ba mươi tuổi- cái tuổi cũng không còn trẻ trung như bao cô gái
ngoài kia nữa mà đã dãi dầm nắng mưa kiếm sống nuôi gia đình. Mẹ có mái tóc dài và
đen óng trông rất đẹp và dịu dàng đúng chuẩn người con gái thôn quê. Đi kèm với mái
tóc ấy là gương mặt trái xoan nhỏ nhỏ xinh xinh của mẹ. Nói không điêu chứ mẹ tôi
xinh lắm, người trong làng ai cũng khen mẹ cả thậm chí bác gái tôi còn hay kể với tôi
rằng ngày xưa mẹ được nhiều người theo đuổi lắm nhưng mẹ chỉ yêu mỗi mình bố tôi.
Đôi mắt của mẹ không to lắm nhưng lại rất đen đặc biệt là được phủ bên trên đó hàng
lông mi dài đen trông rất cuốn hút. Mẹ có chiếc mũi dọc dừa xinh xinh với cả chiếc
miệng nhỏ hình tim nên trông rất cân đối hài hòa. Đặc biệt mẹ tôi còn có cả chiếc lúm
đồng tiền bên má trông rất duyên mỗi khi mẹ cười. Nhìn mẹ bây giờ tôi có thể tưởng
tượng ra ngày trẻ mẹ đẹp đến thế nào! Tuy nhiên làn da mẹ không còn trắng như xưa
mà bây giờ đã hơi sạm lại vì nắng vì mưa, vì công việc vất vả. Tôi yêu nhất là đôi bàn
tay của mẹ. Vì gia đình tôi làm nghề nông nên đôi bàn tay ấy không mịn màng trắng
hồng như bao người con gái khác mà đôi bàn tay mẹ gầy gầy sương sương, chai sạn vì
công việc đồng áng. Đó là đôi bàn tay luôn vuốt ve tôi mỗi khi tôi nũng nịu mẹ, đó là
đôi bàn tay luôn xoa đầu tôi mỗi khi tôi làm được việc gì đó tốt và cũng là đôi bàn tay
luôn sẵn sàng ôm lấy tôi mỗi khi tôi gặp chuyện buồn. Tôi yêu đôi bàn tay đó lắm nên
lúc nào trước khi đi ngủ tôi cũng đều sang phòng mẹ thơm thơm đôi bàn tay ấy. Như
đã nói ở trên, mẹ tôi làm nghề đồng áng quanh năm suốt tháng đều vất vả nên lúc nào
mẹ cũng bận rộn chẳng có thời gian để nghỉ ngơi. Mẹ phải đi ra đồng từ khi vẫn còn
sớm và có khi đến khuya mẹ mới trở về nhà. Nhất là những hôm lúa chín phải thu
hoạch thì mẹ lại tất bật hơn bao giờ hết, đến nỗi cả chị em tôi cũng phải ra phụ mẹ.
Nhiều lúc tôi nghĩ mẹ như kiểu siêu nhân của chị em chúng tôi vậy.Mẹ làm việc vất
vả nhưng lại không bao giờ than vãn một câu nào cả mà luôn vui vẻ hòa nhã với mọi
người. Tuy bận rộn vất vả là thế nhưng mẹ luôn dành thời gian quan tâm đến mọi
người trong gia đình đặc biệt là tôi. Mẹ luôn nhắc nhở tôi phải biết yêu quý giúp đỡ
những người xung quanh đặc biệt là những người có hoàn cảnh khó khăn và phải biết
học tập thật chăm chỉ để mai sau có cuộc sống tốt đẹp hơn.
Tôi biết mẹ luôn yêu thương và hi sinh tất cả cho chúng tôi để có cuộc sống tốt đẹp
nhất. Sự hi sinh của mẹ thật to lớn đến nỗi không gì có thể diễn tả được. Tôi yêu và
ngưỡng mộ mẹ nhiều lắm. Tôi thầm tự nhủ sẽ chăm chỉ học tập thật tốt để mẹ vui lòng
và mai sau có thể phụ giúp được mẹ phần nào đó để mẹ không phải vất vả vì chúng tôi nữa.
Tả người mẹ của em – Mẫu 31
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”.
Lời ca dao khiến tôi chợt nghĩ đến hình ảnh của mẹ tôi- một người mẹ tần tảo, lam lũ,
dành cả cuộc đời để yêu thương những đứa con...
Mẹ tôi lấy bố khi mẹ hai mươi lăm tuổi. Giờ mẹ đã gần năm mươi, hơn hai mươi năm
qua, cả cuộc đời mẹ dành cho ba chị em tôi. Cuộc đời ấy, với nắng và gió, với sự lo
toan vất vả đã cướp đi ở mẹ lan da trắng để bây giờ là làn da đen sạm đi, lại dần điểm
những chấm đồi mồi. Trên gương mặt của mẹ đã xuất hiện những nếp nhăn. Đó không
chỉ là dấu hiệu của thời gian đã in trên gương mặt mẹ mà còn những vất vả, những
toan lo. Đôi mắt mẹ lúc nào cũng tràn ngập tình yêu thương dành cho chúng tôi. Mái
tóc đen điểm những sợi bạc- cuộc đời sương gió in trên cả mái tóc của mẹ.
Mẹ tôi hiền lắm. Nhưng mẹ cũng rất nghiêm khắc. Khi thế giới công nghệ với các
thiết bị như máy tính bảng, điện thoại,...rất hấp dẫn giới trẻ, mẹ cho phép chị em tôi sử
dụng nhưng phải có sự hợp lý. Khi tôi tiêu tiền không hợp lý, mẹ cũng chỉ nhẹ nhàng
khuyên bảo mà không cáu gắt hay mắng mỏ một điều gì đó. Có lẽ vì thế, mà khi làm
điều gì sau, chị em tôi tự sửa chữa hơn là để mẹ nhắc nhở...
Nhìn thấy chúng tôi mắc lỗi sai, mẹ cũng buồn lắm. Khi ấy, gương mặt mẹ rầu rĩ, nụ
cười không còn hé mở trên đôi môi, tóc mẹ lại như bạc thêm vì suy nghĩ....
Những khi chúng tôi bị ốm, mẹ lại thức đêm lo. Có khi bạn mẹ rủ mẹ đi đây đó nhưng
vì chúng tôi, mà mẹ lại không đi. Khi tôi và chị gái đi học xa nhà, mẹ đi chơi cũng
phải vội về ngay để lo cho hai chị em.
Khi tôi và chị đi học xa nhà, tôi chợt nhận ra một điều rằng hạnh phúc với tôi là được
ăn bữa cơm có đầy đủ mọi người trong nhà, để được ngắm nhìn gương mặt mẹ, để
khắc ghi thật sâu, để nhìn thấy đôi mắt mẹ ánh lên niềm hạnh phúc, để thấy đôi tay mẹ
nấu cơm cho chúng tôi ăn....
Cuộc sống với những gánh nặng, những toan lo đôi khi khiến người ta quên mất đi
những hạnh phúc, những giá trị đích thực của cuộc sống. Nhưng hãy nhớ rằng, dù thế
nào đi chăng nữa, thì chúng ta vẫn có một người mẹ!
Tả người mẹ của em – Mẫu 32
Trong lòng mỗi người đều sẽ luôn có một hình dáng lý tưởng và đẹp đẽ nhất. Với em,
người phụ nữ xinh đẹp, tài giỏi và tuyệt vời nhất, chính là mẹ của em.
Mẹ của em là một người nông dân làm vườn bình thường ở một vùng quê nhỏ. Năm
nay mẹ bốn mươi tuổi. Tuy vậy, do dầm mưa dãi nắng, làm việc nặng nhọc nên trông
có phần già hơn tuổi. Nhưng điều đó chẳng chút gì ảnh hưởng đến vẻ đẹp của mẹ
trong mắt em. Mẹ cao khoảng một mét sáu, hơi gầy với làn da ngăm khỏe mạnh. Khắp
bàn chân, bàn tay mẹ là những đường gân nổi lên và vết rạn, do làm vườn vất vả.
Móng tay của mẹ luôn phải cắt ngắn để thuận tiện cho công việc. Mẹ em có khuôn
mặt bầu hơi dài, nổi bật nhất là đôi mắt đen láy như nhìn thấu lòng người. Mỗi khi mẹ
nhìn chăm chú vào em thì em luôn cảm giác mình là trung tâm của thế giới này vậy.
Trang phục thường ngày của mẹ lúc ở nhà chính là những bộ đồ bộ may bằng loại vải
có họa tiết sặc sỡ - một kiểu trang phục quen thuộc của những người phụ nữ ở nông
thôn. Lúc làm vườn, mẹ sẽ mặc đồ bảo hộ màu xanh, đi ủng, đeo găng và đội nón. Mẹ
em chưa từng đi làm tóc, nhưng mái tóc của mẹ vẫn đen bóng, suôn mượt khiến bao người ao ước.
Làng trên xóm dưới, ai cũng yêu quý và khen ngợi mẹ em hết lời. Bởi sự chăm chỉ và
dịu hiền của mẹ. Quanh năm suốt tháng, chẳng lúc nào mẹ ngơi tay. Ngoài chăm sóc
cả một vườn cam rộng, mẹ còn nuôi thêm gà, vịt, cá và trồng một vườn rau nhỏ. Nhờ
vậy, nhà em chẳng mấy khi phải ra chợ. Rồi lúc nào nhà cửa em cũng được dọn dẹp
sạch sẽ, gọn gàng tinh tươm. Em cũng dành thời gian phụ giúp mẹ, như làm những
công việc nhỏ: giặt áo quần, quét nhà, lau nhà, rửa bát… Những lúc đó, em cảm thấy
rất vui vì đỡ đần được cho mẹ.
Mỗi ngày, em luôn mong mình lớn lên thật nhanh, để giúp mẹ được nhiều hơn nữa.
Để mẹ luôn mạnh khỏe và hạnh phúc.
Tả người mẹ của em – Mẫu 33
Nếu ai hỏi em: "Đâu là người quan trọng nhất cuộc đời bạn?", em sẽ trả lời luôn rằng,
không ai khác chính là người đã sinh ra và nuôi lớn em- mẹ em.
Mẹ năm nay đã ngoài ba mươi nhưng trông mẹ già hơn tuổi bởi mẹ vốn xuất phát từ
một vùng quê nghèo khó, lại làm những công việc đồng áng, chân lấm tay bùn. Dáng
hình mẹ nhỏ bé, mảnh khảnh đứng giữa cánh đồng tựa như một chấm nhỏ. Những lúc
gồng mình đạp xe trong những cơn gió mạnh, mẹ như một chiếc lá mỏng manh. Lúc
ấy, tấm lưng của mẹ còng mình vượt qua giông bão, của tự nhiên, của cuộc đời. Mẹ có
gương mặt khá góc cạnh với hai gò má cao và lấm tấm tàn nhang. Nước da mẹ ngăm
ngăm, thấm nhuần sự dãi dầu mưa nắng.
Nổi bật nhất trên gương mặt mẹ là đôi mắt bồ câu ẩn dưới hàng lông mi dài và cong.
Trong đôi mắt ấy chất chứa tình yêu thương cho các con. Ánh mắt hiền từ nhìn chúng
em ngủ ngon, ăn no, vui chơi. Ánh mắt nghiêm khắc khi chúng em mắc lỗi, không
vâng lời. Cũng có lúc mắt mệt mỏi, thâm quầng vì những đêm mất ngủ, làm việc. Tuy
nhiên, tình yêu và sự dịu dàng không bao giờ thôi hiện hữu trong thế giới ấy. Mỗi lần
mẹ cười, những vết chân chim lại hằn in trên khóe mắt, vừa tươi trẻ, vừa xót xa. Mái
tóc mẹ xơ xác dài đến ngang lưng. Nhiều khi mẹ còn không có thời gian chăm chút
cho nó, chỉ buộc vội vàng rồi bắt tay vào công việc. Những tối quây quần cùng mẹ,
em để ý thấy đã có những sợi tóc bạc thấp thoáng. Mẹ cười xòa bảo: "Mai bạc nhiều quá thì mẹ đi nhuộm".
Giọng mẹ có phần khàn khàn nhưng ấm áp. Mẹ có giọng hát cũng rất cuốn hút nhưng
chẳng mấy khi thể hiện ra và cuộc sống mưu sinh cũng cuốn theo những niềm yêu
thích của mẹ. Hiếm hoi lắm em mới thấy mẹ ngân nga vài câu hát dân gian, những bài
hát ru mẹ đã nuôi chúng em. Bàn tay mẹ hao gầy, các ngón tay xương xẩu và thô ráp.
Nhưng chính bàn tay ấy đã xoa lưng những lúc em khó ngủ, đã nấu những món ăn
ngon, đã cấy biết bao mảnh ruộng... Bàn tay ấy xứng đáng là một bức tượng đài về tình yêu thương.
Dù mẹ chẳng phải nàng tiên xinh đẹp hay người phụ nữ sang trọng, quý phái nhưng
với em, mẹ là người cao cả nhất, mạnh mẽ nhất mà em được biết.
Tả người mẹ của em – Mẫu 34
Ngày còn nhỏ, tôi luôn ước mẹ mình là một cô giáo. Tôi muốn một lần được trải cảm
giác có mẹ là giáo viên, được hãnh diện với các bạn trong lớp. Nhưng càng lớn, tôi
càng yêu mẹ hơn, dù mẹ chỉ là một nông dân bình thường.
Mẹ tôi quanh năm lam lũ, vất vả, lúc nào cũng tất bật. Vì vậy, dù mới hơn ba mươi
tuổi nhưng trông mẹ như già hơn tuổi rất nhiều. Nơi khóe mắt mẹ đã hằn những vết
chân chim nhưng vẫn không làm mờ đi đôi mắt sáng với ánh nhìn hiền hòa. Mỗi lần
anh em tôi mắc lỗi, đôi mắt ấy lại nhìn chúng tôi đầy nghiêm khắc. Và cũng đôi mắt
ấy đã thức trắng bao đêm mỗi lần tôi bị ốm. Bao giờ cũng vậy, luôn là tình yêu đong
đầy dành cho chúng tôi. Đôi mắt ấy cũng là thứ duy nhất tôi được thừa hưởng từ mẹ.
Mỗi lần có người khen tôi có đôi mắt giống mẹ, tôi cảm thấy vô cùng tự hào, hãnh
diện. tôi là con gái của mẹ mà! Trên da mặt mẹ còn có nhiều vết nám. Đó là dấu ấn
của bao ngày dãi nắng dầm mưa. Nghe ngoại kể, ngày trẻ, da mẹ đẹp lắm, má lúc nào
cũng trắng hồng. Tôi cảm thấy đáng tiếc vô cùng vì tôi lại giống bố ở làn da ngăm
ngăm. Nhưng cái mà mẹ luôn tự hào nhất, chăm chút nhất về bản thân lại là mái tóc.
Dù vất vả từ ngày nhỏ nhưng mái tóc của mẹ dường như không có tuổi. Nó dài đen,
óng mượt, mà ngay cả những thiếu nữ cũng phải mơ ước. Tôi rất thích ngắm mẹ hong
tóc, nắng tràn lên mái tóc mẹ, nhảy nhót, lung linh. Mùi hương hoa bưởi cứ phảng
phất, thơm nồng. Dáng người của mẹ nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn, hoạt bát. Lúc nào mẹ
bước đi cũng vội vã, thoăn thoắt. Mọi người thường nói mẹ có dáng đi vất vả. Thì
cũng phải thôi, bởi bố đi bộ đội xa nhà, một mình mẹ chăm sóc ông bà nội, nuôi nấng
anh em chúng tôi. Bao gánh nặng dồn lên đôi vai bé nhỏ của mẹ, bao nhiêu công việc
để chăm sóc gia đình khiến mẹ không thể thong thả, khoan thai. Hai bàn tay của mẹ
gầy gầy, xương xương. Nhưng với tôi nó đẹp như bàn tay cô giáo. Đôi bàn tay ấy đã
lo cho tôi từng bữa ăn, giấc ngủ, ôm ấp tôi khi tôi còn ẵm ngửa, dắt tôi đi những bước chập chững đầu tiên.
Mẹ tôi ăn mặc cũng rất giản dị. Bao nhiêu năm rồi, vẫn những chiếc áo bà ba đã sơn
màu. Mẹ thường đùa rằng mặc như thế vừa thoải mái, vừa đẹp. Chỉ khi nào có dịp đặc
biệt, mẹ mới mặc những chiếc áo mới bố mua tặng mỗi dịp về thăm nhà. Ngày nào
cũng vậy, mẹ luôn là người dậy sớm nhất nhà. Mẹ chuẩn bị bữa sáng cho anh em tôi,
cho lợn gà ăn và dọn nhà cửa. Mẹ chăm sóc cho chúng tôi từng li từng tí. Dù bận rộn
đến đâu, mỗi buổi tối, mẹ vẫn dành thời gian để kèm anh em tôi học bài. Mẹ chính là
cô giáo đặc biệt của chúng tôi. Mẹ còn dạy chúng tôi cách cư xử trong cuộc sống, dạy
chúng tôi những bài đồng dao mà mẹ còn nhớ được.
Mẹ cứ lặng lẽ đi bên cuộc đời của tôi và anh tôi. Tôi lớn lên trong tình yêu thương bao
la của mẹ. Trong câu hát mẹ ru tôi, có nước mắt của sự yêu thương và hy vọng. Tôi
không thể nói hết được tình yêu dành cho mẹ. Chỉ biết rằng mình phải cố gắng thật nhiều để mẹ vui.
Tả người mẹ của em – Mẫu 35
Mẹ là người mà em luôn nhắc đến bằng tất cả tình yêu thương, kính trọng và tự hào nhất.
Mẹ của em là một cô giáo dạy tin học ở trường cấp 2 của làng. Năm nay mẹ khoảng
ba mươi tám tuổi, và cũng có hơn mười lăm năm gắn bó với nghề. Với vóc dáng đầy
đặn, nước da trắng cùng khuôn mặt tròn trịa, mẹ lúc nào trông cũng trẻ trung hơn tuổi
thật. Mẹ đặc biệt thích kiểu tóc dài và thẳng. Mỗi khi đi dạy, sẽ tết đuôi sam ở phía
sau. Thêm cả những chiếc áo dài nền nã nữa, thì trông mẹ em chẳng khác gì các nữ sinh cả.
Đẹp nhất ở mẹ chính là nụ cười. Khi mẹ cười lên, đôi mắt tròn nheo lại, ẩn hiện mấy
vết nhăn ở đuôi mắt. Đôi môi thì căng ra, để lộ hàm răng đều như hạt bắp. Với cả hai
chú lúm đồng tiền nghịch ngợm hai bên má nữa. Trông vừa đáng yêu lại xinh đẹp.
Những nụ cười của mẹ luôn đem đến nguồn năng lượng tích cực cho tất cả mọi người.
Cũng như nụ cười, tính cách của mẹ rất vui vẻ, hòa đồng và thân thiện. Học sinh, phụ
huynh, đồng nghiệp ai cũng quý mến và thích trò chuyện cùng mẹ. Em tự hào về mẹ của mình lắm.
Ở trường mẹ là một cô giáo giỏi, ở nhà mẹ là một người phụ nữ đảm đang. Bố em là
bộ đội, ít khi được về nhà, nên một mình mẹ quán xuyến cả gia đình. Từ dọn dẹp, cơm
nước đến chăm sóc con cái, ông bà. Việc gì mẹ làm cũng giỏi, cũng trơn tru. Lắm lúc
em nghĩ rằng mẹ chính là một cô Tấm bước ra từ quả thị nào đó, nên mới có thể vừa
xinh đẹp và tài hoa như thế.
Càng nghĩ, em lại càng thêm yêu và tự hào về người mẹ của mình. Em sẽ lấy mẹ làm
tấm gương sáng để cố gắng học tập và rèn luyện ngày càng tốt hơn.
Bài văn tả mẹ ngắn gọn nhất
Tả người mẹ của em – Mẫu 1
Trong gia đình của em, mọi người rất yêu thương nhau. Với riêng em, mẹ là người em
yêu thương và trân trọng nhất.
Năm nay, mẹ của em bốn mươi tuổi. Mẹ có dáng người khá cao. Thân hình mảnh mai.
Khuôn mặt của mẹ rất phúc hậu, cùng một nụ cười dịu dàng. Làn da trắng hồng hào.
Đôi bàn tay nhỏ nhắn với nhiều vết chai sần. Giọng nói của mẹ vô cùng trong trẻo,
mềm mại. Mái tóc của mẹ dài, đen nhánh và mềm mượt. Đôi mắt mẹ lúc nào cũng nhìn em trìu mến.
Mẹ là một y tá. Công việc của mẹ rất vả vả. Nhưng mẹ luôn quan tâm và chăm sóc
mọi người trong gia đình rất chu đáo. Mẹ là một người khá nghiêm khắc. Nếu em mắc
lỗi, mẹ sẽ nghiêm túc phê bình. Mẹ còn dạy em rất nhiều điều bổ ích.
Em yêu thương mẹ rất nhiều. Em cũng mong mẹ luôn khỏe mạnh để có thể mãi ở bên tôi.
Tả người mẹ của em – Mẫu 2
Mẹ của em là người mẹ tuyệt vời nhất trên thế gian này. Em rất yêu thương người mẹ của mình.
Năm nay, mẹ đã hơn bốn mươi tuổi. Nhưng sao trông mẹ vẫn còn trẻ và đẹp lắm.
Thân hình của mẹ nhỏ nhắn, mảnh mai. Nước da vẫn còn trắng hồng, mịn màng.
Khuôn mặt mẹ hơi bầu bĩnh. Đôi mắt to tròn, hàng lông mày sắc nét. Chiếc mũi cao
và thẳng. Đôi môi hồng hào, hay mỉm cười rạng rỡ.
Mẹ là một nhân viên ở văn phòng. Hằng ngày, trang phục của mẹ luôn là những chiếc
áo sơ mi cùng chân váy. Tuy giản dị nhưng vẫn rất đẹp. Ngoài giờ làm, mẹ dành thời
gian để chăm sóc gia đình. Mẹ rất đảm đang, chu đáo. Mọi công việc, một tay mẹ lo
lắng. Hàng xóm láng giềng ai cũng xuýt xoa rằng mẹ của em thật là giỏi giang, chịu khó.
Em luôn tự hào khi được là đứa con yêu quý của mẹ. Em mong rằng mẹ sẽ luôn khỏe
mạnh, vui vẻ và hạnh phúc.
Tả người mẹ của em – Mẫu 3
Trong gia đình em, người gần gũi, yêu thương nhất là mẹ. Mẹ luôn quan tâm chăm
sóc em đến từng bữa ăn, giấc ngủ. Đối với em, tình cảm dành cho mẹ luôn khắc sâu,
in đậm trong tâm trí của mình
Năm nay, mẹ đã ngoài ba mươi tuổi. Mẹ em có dáng hình thanh mảnh, làn da rám
nắng. Nổi bật trên khuôn mặt của mẹ là đôi mắt đen, long lanh và dịu hiền. Đôi mắt ấy
thường ánh lên những trìu mến, yêu thương như tình yêu bao la của mẹ dành cho em.
Mỗi khi mẹ mỉm cười, hàm răng trắng hiện ra cùng má lúm đồng tiền duyên dáng,
càng tô đậm thêm vẻ đẹp của mẹ. Với em, mẹ luôn là người phụ nữ đẹp nhất.
Hằng ngày, mẹ em rất bận rộn với công việc của cơ quan nhưng mẹ vẫn chăm lo chu
đáo cho gia đình. Mẹ nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, quan tâm đến việc học hành của em.
Dáng hình nhỏ nhắn của mẹ vẫn sáng chiều cặm cụi trong căn bếp. Mẹ tỉ mỉ nấu cho
cả nhà những món ngon bằng chính tình yêu thương của mình dành cho chồng con.
Và từng góc nhà trong nhà em, luôn có bàn tay mẹ chăm sóc nên mọi thứ đều gọn
gàng, ngăn nắp. Nhìn đôi bàn tay nhỏ bé của mẹ đã chai sạn đi vì công việc em càng
thương mẹ nhiều hơn. Thỉnh thoảng em phụ mẹ dọn nhà, nấu cơm để có thể đỡ đi
phần nào nỗi vất vả của mẹ.
Mỗi buổi tối, trước khi đi ngủ mẹ vẫn dành thời gian kể chuyện cho em nghe. Những
câu chuyện của mẹ, chứa đựng trong đó là lời nhắn nhủ về tình yêu thương con người,
về lối sống tốt đẹp chúng ta cần có. Bài học của mẹ tuy giản dị, gần gũi nhưng vô
cùng sâu sắc, ý nghĩa em sẽ không bao giờ quên lời mẹ dặn.
Em đã được lớn lên trong tình yêu thương bao la của mẹ. Mẹ là “mặt trời”của riêng
em, mang đến cho em những điều diệu kì từ cuộc sống. Em luôn thầm biết ơn mẹ, em
sẽ cố gắng chăm ngoan, học giỏi để báo đáp lại tình cảm của mẹ dành cho em.
Tả người mẹ của em – Mẫu 4
Trong gia đình em, người mà em yêu quý và kính trọng nhất là mẹ. Đối với em, mẹ thật tuyệt vời!
Năm nay, mẹ ba sáu tuổi. Dáng người thon thả. Mái tóc dài mượt mà và óng ả. Khuôn
mặt trái xoan. Đôi mắt mẹ sáng long lanh như ngọn đuốc dõi theo từng bước đi của
em. Môi mẹ đỏ tươi, luôn in lại những nụ cười rạng rỡ. Làn da của mẹ trắng hồng,
mịn màng. Mẹ ăn mặc rất giản dị nhưng lại toát lên vẻ sang trọng.
Hằng ngày, ngoài những công việc giảng dạy ở trường và tham gia các công tác đoàn
thể mẹ còn phải lo chăm sóc chu đáo cho gia đình. Tối đến, dù bận soạn bài nhưng mẹ
vẫn dành thời gian giảng bài cho em. Công việc bận rộn như vậy nhưng lúc nào mẹ
cũng rất vui. Mẹ không những là người mẹ dịu dàng, đảm đang mà mẹ vừa là người
chị, người bạn của em những lúc vui buồn. Có mẹ, em thấy ấm lòng. Em rất kính
trọng mẹ em. Mẹ xứng đáng là người: “Giỏi việc trường, đảm việc nhà” mà nhà
trường đã trao tặng danh hiệu cho mẹ trong công tác.
Em rất yêu quý mẹ em. Em sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng với công sinh thành và nuôi dưỡng của mẹ.
Tả người mẹ của em – Mẫu 5
Người thân mà em cảm thấy yêu quý và kính trọng nhất là mẹ. Đối với em, mẹ là một
điểm tựa tinh thần vô cùng vững chắc.
Năm nay, mẹ em bốn mươi hai tuổi. Mẹ có dáng người bé nhỏ, mái tóc xoăn tự nhiên
xõa dài xuống hai vai. Khuôn mặt mẹ hơi tròn, nước da trắng hồng, mịn màng nhưng
cũng đã bắt đầu xuất hiện những nếp nhăn. Đôi mắt mẹ mang một màu đen huyền bí,
dịu dàng và ấm áp. Mẹ có nụ cười tươi, mẹ tôi rất ít khi cười, chỉ có những chuyện rất
vui và hạnh phúc mới khiến mẹ cười. Đôi bàn tay mẹ mềm mại như nhung, ấm áp như ánh nắng mặt trời.
Mẹ rất hiền từ, nhưng cũng rất nghiêm khắc. Mẹ đã dạy em rất nhiều bài học bổ ích.
Khi em mắc lỗi, mẹ luôn nhắc nhở để em sửa chữa. Khi rảnh rỗi, mẹ cũng hay tâm sự
với em. Dù công việc vất vả nhưng mẹ vẫn luôn chăm sóc gia đình. Em cảm thấy mẹ
là một người phụ nữ tuyệt vời.
Em rất yêu quý mẹ em. Em sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng với công sinh thành và nuôi dưỡng của mẹ.
Tả người mẹ của em – Mẫu 6
Vì là con út trong gia đình, nên lúc nào em cũng được bố mẹ và chị gái cưng chiều.
Nhưng người gần gũi với em hơn cả đó chính là mẹ của em.
Mẹ em năm nay gần bốn mươi tuổi. Mẹ có thân hình thon thả, mảnh mai và dáng vẻ
vô cùng hiền từ. Mái tóc của mẹ đen óng, mượt mà. Mẹ để tóc dài ngang vai và uốn
xoăn nhẹ ở phần đuôi tóc. Lúc làm việc mẹ thường búi tóc lại gọn gàng. Mỗi khi mẹ
nhìn em, đôi mắt để lộ rõ tình yêu thương trìu mến. Mẹ có làn da trắng và khuôn mặt
trái xoan. Nhìn mẹ lúc nào cũng trẻ hơn so với tuổi. Khi đi làm, mẹ thường trang điểm
nhẹ nhàng với đôi môi hồng đỏ. Lúc ấy trông mẹ thật xinh. Mẹ có đôi bàn tay trắng
trẻo, tròn trịa. Mẹ thường ôm em vào lòng, xoa đầu em và trò chuyện với em. Giọng
nói của mẹ mới ấm áp làm sao. Em thích nhất là mỗi khi nghe mẹ hát, mẹ có giọng hát
rất trầm ấm. Mẹ em thích hát lắm, mẹ thường hát trong lúc đang nấu cơm.
Ngoài công việc ở cơ quan, mẹ quán xuyến hết mọi việc trong nhà. Em chỉ giúp mẹ
được một vài việc lặt vặt còn cơm nước, giặt giũ mẹ đều làm cả. Áo trắng của hai chị
em em và của bố lúc nào cũng được mẹ giặt bằng tay. Mẹ lo chu đáo cho cả gia đình.
Đối với em mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất. Đối với hàng xóm, đồng nghiệp mẹ cũng
là người phụ nữ hiền hậu.
Mẹ đã dành những điều tốt đẹp nhất cho em vì vậy em tự hứa sẽ luôn chăm ngoan,
học giỏi để không phụ công lao to lớn của mẹ.
Tả người mẹ của em – Mẫu 7
Mẹ là người mà em yêu quý, kính trọng và ngưỡng mộ nhất trên đời này.
Mẹ của em tên là Thúy Hiền, năm nay hơn ba mươi tuổi, hiện là y tá của bệnh
viện huyện. Mẹ có vẻ ngoài rất xinh đẹp và dịu dàng. Ai gặp rồi cũng khen mẹ
có vẻ đẹp mộc mạc và thùy mị. Mái tóc của mẹ đen dài đến ngang lưng, lúc nào
cũng được búi gọn. Khuôn mặt của mẹ có dáng tròn, với đôi mắt hạnh, chiếc
mũi nhỏ và đôi môi chím chím. Đẹp như là cô Thúy Vân mà Nguyễn Du đã tả.
Trang phục của mẹ khi ở bệnh viện là những bộ áo quần trắng sạch sẽ. Ở nhà
hay khi đi chơi, thì mẹ cũng chỉ mặc những bộ trang phục đơn giản, ít họa tiết.
Từ lúc em còn nhỏ, bố đã nhận nhiệm vụ công tác ở đảo xa, nên một mình mẹ
quán xuyến hết công việc nhà. Mẹ vừa đi làm, vừa chăm sóc cho em, rồi còn
trồng thêm một vườn rau nữa. Lúc nào mẹ cũng thoăn thoắt, bận rộn nhưng không bao giờ than thở.
Em yêu mẹ lắm. Lúc nào cũng muốn được quấn quýt bên chân mẹ, được mẹ
xoa đầu rồi ôm vào lòng. Em ước rằng mẹ sẽ mãi khỏe mạnh và sống hạnh phúc cùng với em.
Tả mẹ là cô giáo Mẫu 1
Mẹ của em là một giảng viên đại học. Lúc nào em cũng rất tự hào về mẹ của mình.
Năm nay mẹ em gần 40 tuổi, với vóc dáng mảnh mai, thanh thoát. Nước da của
mẹ không quá trắng, nhưng rất mịn màng. Mái tóc của mẹ suôn thẳng mềm
mượt. Bao năm nay, lúc nào mẹ cũng chỉ giữ một kiểu tóc đen tuyền truyền
thống, giống như tính cách của mẹ vậy. Lúc nào mẹ cũng cười nói nhỏ nhẹ, đi
lại nhẹ nhàng, đúng như người ta vẫn tả về người con gái xứ Huế. Khuôn mặt
mẹ không xinh xắn như hoa hậu, nhưng ngũ quan hài hòa, đem lại cảm giác rất
ưa nhìn. Đặc biệt, ánh mắt của mẹ lúc nào cũng long lanh, chứa chan tình yêu
thương, khiến mẹ lại càng thêm dịu dàng, ấm áp. Trang phục mỗi khi đến lớp
của mẹ luôn là những tà áo dài, kết hợp với giày cao gót. Mái tóc suôn mượt
được xõa tự nhiên, đẹp như là tranh vẽ.
Hằng ngày, mẹ dành nhiều thời gian để nghiên cứu, nâng cao chuyên môn để
giảng dạy, hướng dẫn sinh viên tốt hơn. Mẹ cũng rất chú ý đến các kỹ thuật,
phần mềm giảng dạy hiện đại, không thua kém các giảng viên trẻ chút nào. Việc
nhà, mẹ cũng đảm đang lắm. Mỗi bữa cơm mẹ vào bếp, ba bố con em đều sung sướng ăn no căng bụng.
Mẹ là người mà em yêu quý, trân trọng và ngưỡng mộ nhất. Mỗi ngày, em đều
lấy mẹ làm hình mẫu lý tưởng để noi theo. Mẫu 2
Mẹ của em là một cô giáo mầm non. Lúc nào, ở đâu, em cũng luôn kể về mẹ
bằng niềm yêu thương và tự hào nhất.
Năm nay mẹ em 31 tuổi, có vẻ ngoài rất phúc hậu. Mẹ cao 1m50, hơi mũm mĩm
một chút với nước da trắng hồng. Tóc của mẹ xoăn tít tự nhiên, được nhuộm
màu nâu nhạt. Khi đi dạy, mẹ sẽ buộc gọn lại phía sau bởi một cọng chun nhỏ.
Bàn tay của mẹ không để móng, mà cắt gọn để không làm bị thương các bạn
nhỏ ở lớp khi bế bồng. Mỗi ngày đến trường, mẹ đều chỉ mặc những bộ áo quần
đơn giản để dễ hoạt động chứ không mặc áo dài như các cô giáo ở trường cấp 1,
2, 3. Mẹ cũng phải ở trường cả ngày, đi từ sớm và về muộn. Công việc của mẹ
cũng vất vả lắm. Mẹ không chỉ phải dạy các bạn nhỏ kể chuyện, tập viết, tập
hát, mà còn phải giúp các em ấy ăn cơm, ru ngủ nữa. Vất vả là vậy, nhưng mẹ
vẫn rất yêu nghề và luôn nở nụ cười rạng rỡ. Ngoài giờ làm, mẹ dành hết thời
gian cho gia đình. Một tay mẹ quán xuyến hết công việc nhà, vì bố phải công
tác ở đảo xa. Thấy mẹ tất bật, em thương mẹ lắm. Vì thế, em luôn cố gắng là
một người con ngoan, không để mẹ phải phiền lòng hay suy nghĩ nhiều.
Em mong mình lớn thật nhanh, làm được nhiều việc giúp mẹ. Để có thể cùng
bố, trở thành một người đàn ông mạnh mẽ, gánh vác gia đình để mẹ có thêm
nhiều thời gian cho bản thân hơn.
Tả về người mẹ thân yêu của em
Mẹ là người đã sinh ra ta, nuôi ta lớn lên. Dù ta có phạm sai lầm thì mẹ vẫn sẽ luôn
bên cạnh bao dung và chở che cho ta. Chắc hẳn với mỗi người mẹ là người phụ nữ
tuyệt vời nhất trên thế giới này. Đối với em, mẹ của em cũng vậy.
Mẹ em năm nay mới chỉ ba mươi sáu tuổi thôi, mẹ còn rất trẻ và xinh đẹp. Mẹ có
khuôn mặt tròn khá đầy đặn. Đôi mắt mẹ lúc nào cũng mở to. Em yêu nhất là được
nhìn vào mắt mẹ. Khi ấy, em sẽ thấy ngập tràn tình yêu thương của mẹ dành cho em.
Cái nhìn của mẹ với em thật trìu mến biết bao. Ở nhà, mẹ thường ăn mặc rất giản dị.
Khi ra ngoài mẹ em thích nhất là mặc váy. Mỗi khi hai mẹ con đi chung với nhau, mẹ
con em lại cùng diện váy đôi. Dù mẹ mặc thế nào em cũng vẫn thấy mẹ thật xinh đẹp.
Trong công việc, mẹ em lúc nào cũng là người chu đáo. Vì tính tình vui vẻ, hòa đồng
lại biết quan tâm đến mọi người nên mẹ em được rất nhiều người yêu mến. Mặc dù
việc ở cơ quan khá vất vả nhưng khi về nhà mẹ em cũng rất chịu khó. Mọi công việc
trong nhà hầu như đều do mẹ làm. Mỗi bữa cơm em ăn đều là do mẹ nấu. Mẹ em nấu
ăn ngon lắm. Mẹ thường nấu cho em những món ăn mà em thích.
Mẹ không chỉ là chỗ dựa cho em trên những bước đường tương lai, mà mẹ còn là
động lực thúc đẩy em cố gắng hơn trong học tập. Em yêu mẹ và luôn tự nhủ mình sẽ
phải học thật giỏi để cho mẹ vui lòng. Tả mẹ lớp 5
“Ôm con mẹ đếm sao trời
Đếm hoài không hết một đời long đong.”
Trong cuộc sống, người mẹ có vai trò rất quan trọng trong cuộc đời của mỗi con người.
Mẹ của em là một người phụ nữ tuyệt vời. Năm nay, mẹ bốn mươi tư tuổi. Nhưng với
em, mẹ còn trẻ trung và xinh đẹp lắm. Dáng người của mẹ khá đầy đặn. Khuôn mặt
trái xoan. Mái tóc dài mềm mượt. Đôi mắt màu nâu dịu hiền. Em thích nhất là đôi bàn
tay của mẹ. Đôi bàn tay ấm áp, yêu thương.
Mẹ là một người dịu dàng, vui tính. Mẹ cũng rất hay giúp đỡ mọi người xung quanh.
Công việc của một giáo viên rất vất vả. Nhưng mẹ vẫn lo lắng, chăm sóc cho gia đình
rất chu đáo. Rảnh rỗi, mẹ thường dạy em nấu ăn, giặt quần áo, rửa bát. Mẹ nói rằng
con gái cần phải học cách sống tự lập. Nhiều lúc, em mắc lỗi, mẹ sẽ nhẹ nhàng nhắc nhở.
Mẹ là chỗ dựa tinh thần vững chắc của em. Em luôn tự hào và biết ơn khi có một
người mẹ như vậy. Em yêu mẹ rất nhiều.