Cảm nhận về bức tranh thiên nhiên trong Cảnh
ngày xuân chọn lọc hay nhất
1. Dàn ý về bài cảm nhận bức tranh thiên nhiên trong "Cảnh
ngày xuân".
1.1. Mở bài
Giới thiệu về tác giả Nguyễn Du tác phẩm "Truyện Kiều" cùng với bút
pháp nghệ thuật của Nguyễn Du.
Giới thiệu đoạn trích "Cảnh ngày xuân" cùng với bức tranh thiên nhiên.
1.2. Thân bài
- Giới thiệu vị trí của đoạn trích: Nằm phần đầu, sau khi giới thiệu vẻ đẹp
của chị em Kiều.
- Bốn câu đầu: Bức tranh thiên nhiên buổi sáng sớm:
Mở ra bằng cánh chim én: loài chim báo hiệu mùa xuân
"đưa thoi": gợi tả sự đông đúc, hình ảnh những cánh chim chao lượn
"Thiều quang": ánh sáng đẹp, ánh sáng của mùa xuân
Thời gian của mùa xuân đã trôi đi quá nửa "đã ngoài sáu mươi" => Sự tiếc
nuối khi mùa xuân đang dần qua (so nh với Xuân Diệu). => Diễn tả sự
chảy trôi của thời gian, a xuân đang qua đi.
Hình ảnh triền cỏ xanh trải dài mênh mông như đến tận chân trời.
Từ "tận": mãi đằng xa, lan ra tới mãi đường chân trời => Thảm cỏ kéo dài
tận, không dứt => V đẹp xanh mát của mùa xuân.
Điểm trên cỏ hình ảnh của những bông trắng muốt => Hai màu hòa
quyện tạo nên sự sống động, đẹp đẽ cùng.
"trắng điểm": Đảo ngược từ để nhấn mạnh màu sắc nổi bật
"Cành lê": Chủ thể được đảo lên đầu để nhấn mạnh hình ảnh đặc sắc.
=> Nghệ thuật chấm phá, dùng điểm tả diện => Vẽ lên khung cảnh xuân
thanh mát, tinh khiết.
1.3. Kết bài:
Khẳng định lại vấn đề.
Khái quát lại giá trị nội dung nghệ thuật của đoạn trích.
2. Một số mẫu cảm nhận về bức tranh thiên nhiên trong "Cảnh
ngày xuân".
2.1. Mẫu số 1
Thiên nhiên luôn một đ tài bất hủ trong thơ ca, không chỉ trung tâm
của cái đẹp còn nơi gửi gắm những nỗi niềm của con người. Đối với
Nguyễn Du cũng không ngoại lệ. Trong tác phẩm Truyện Kiều” Nguyễn
Du đã dành rất nhiều câu thơ để miêu tả thiên nhiên. Đặc biệt đoạn trích
Cảnh ngày xuân” với bút pháp miêu t giàu chất tạo hình Nguyễn Du đã vẽ
lên trước mắt người đọc một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp.
Bốn câu thơ đầu tiên bức tranh khung cảnh thiên nhiên với những nét đặc
trưng riêng của mùa xuân:
“Ngày xuân con én đưa thoi
Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi
Cỏ non xanh tận chân trời
Cành trắng điểm một vài bông hoa.”
Tác giả đã vẽ lên một bức tranh mùa xuân thật đẹp với những chi tiết tiêu
biểu, đặc trưng. Hai u thơ đầu gợi t cảnh mùa xuân với thời gian không
gian riêng. Tác giả sử dụng một hình ảnh n dụ con én đưa thoi” không chỉ
giúp người đọc hình dung cảnh mùa xuân rất đặc trưng với những đàn chim
én còn gợi ra thời gian trôi qua rất nhanh. “Thiều quang”là hình ảnh hoán
dụ chỉ cảnh ngày xuân với ánh sáng đẹp đã trôi qua, đã qua tháng giêng,
tháng hai bây giờ đã tháng ba. Tiết trời trong xanh, từng con én bay
liệng chao nghiêng trên bầu trời gợi ra một không gian thoáng đãng, gợi lên
nhịp điệu sôi dộng của mùa xuân đồng thời n gợi tả một cảm giác tiếc nuối
khi thời gian trôi quá nhanh. Bức họa tuyệt đẹp của a xuân được hiện lên
hai câu thơ tiếp theo: Cỏ non xanh tận chân trời, Cành trắng điểm một
vài bông hoa”. Nền của bức tranh u xanh non bát ngát i tận chân trời
của đồng cỏ. Trên i nền xanh dịu mát ấy điểm xuyết một i bông hoa
trắng. Màu trắng màu xanh hài hòa gợi cảm giác mênh mông không
quạnh vắng, trong sáng trẻ trung, nh nhàng thanh khiết. Đặc biệt
động từ điểm” làm cho bức tranh không chỉ trong sáng tinh khôi còn trở
nên hồn, sinh động hơn. Với ngòi bút chấm p tài hoa, Nguyễn Du đã vẽ
lên một bức tranh xuân đẹp tuyệt vời với không gian mênh mông tràn đầy
sức sống.
Bằng ngòi bút miêu tả tinh tế tài hoa của Nguyễn Du đoạn trích “Cảnh
ngày xuân” đã vẽ lên một bức tranh thiên nhiên cùng tươi đẹp về mùa
xuân. Cảnh hiện lên trong sáng tinh khôi tràn đầy sức sống nhưng cũng là
nơi gửi gắm bao nỗi niềm của tác giả. Điều đó càng cho thấy bút pháp tả
cảnh ngụ tình đầy thuyết phục của Nguyễn Du.
2.2. Mẫu số 2
Một trong những t đặc sắc ngh thuật " Truyện Kiều " của Nguyễn Du
việc khắc họa điểm những bức tranh thiên nhiên tương xứng với hoàn
cảnh tâm trạng nhân vật chủ yếu nhân vật Thúy Kiều. Đoạn trích " Cảnh
ngày xuân" bức tranh phong cảnh mùa xuân cảnh du xuân của chị em
Thúy Kiều. Một bức tranh tươi đẹp sống động nhưng vẫn hàm n những nét
buồn dự cảm một tương lai gần của Thúy Kiều.
Bốn câu t đầu khái quát phong cảnh thiên nhiên với những nét đặc sắc của
mùa xuân cùng bút pháp cổ điển cảnh thiên nhiên gợi lên theo trình tự thời
gian, bút pháp chấm phá ước lệ:
“Ngày xuân con én đưa thoi
Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi
Cỏ non xanh tận chân trời
Cành trắng điểm một vài bông hoa.”
Hai câu thơ mở đầu vừa gợi không gian mùa xuân vừa diễn tả sự chẩy trôi
của thời gian. Ngày xuân thấm thoát qua mau chín trục ngày xuân nay tiết trời
đã sang tháng ba. Tháng cuối cùng của mùa xuân. Nhưng trên bầu trời
thoáng đạt cao rộng ấy những cánh én vẫn rộn ràng trao liệng như thoi đưa.
Dưới mặt đất mùa xuân đang sung sức. Bức tranh mùa xuân tuyệt đẹp trên
nền cỏ xanh non bát ngát tận chân trời, nổi bật lên cận cảnh là điểm xuyết
một vài bông hoa trắng. Nguyễn Du tả cảnh mùa xuân cỏ xanh bát ngát
mênh mông tận chân trời. Màu xanh làm nổi bật màu trắng của bông hoa
mới nở, chữ trắng được thêm vào đảo lên trước động từ danh từ. Tất cả
tạo lên sự bất ngờ mới mẻ khiến nét vẻ cảnh sắc trở lên hồn tinh khôi,
thanh thoát hơn. Bốn u thơ tả cảnh mùa xuân quả tuyệt bút, ngôn ngữ
giàu chất tạo hình chất gợi biểu cảm. Qua bức tranh thơ này người đọc
cảm nhận được m hồn nhạy cảm tha thiết trước cảnh sắc thiên nhiên trong
trẻo, tươi tắm, ấm áp của mùa xuân.
Dường như mỗi bức tranh thiên nhiên trong Truyện Kiều đều nhuốm màu tâm
trạng. Trong bức tranh thiên nhiên cảnh ngày xuân, tâm trạng con người cũng
biến theo cảnh vật. Đầu hội cuối hội những linh cảm về tương lai đó
tài nghệ tả cảnh ngụ tình của nhà thơ Nguyễn Du.
2.3. Mẫu 3
Nguyễn Du đại thi hào dân tộc, danh nhân văn hóa thế giới. "Truyện Kiều"
của Nguyễn Du kiệt tác số một của văn học trung đại Việt Nam. Đây một
truyện thơ Nôm gồm 3254 câu thơ lục bát. Đoạn trích "Cảnh ngày xuân" nằm
phần đầu của "Truyện Kiều", bức tranh thiên nhiên, lễ hội mùa xuân tươi
đẹp, trong sáng được gọi lên qua từ ngữ, bút pháp miêu tả giàu chất tạo hình
của Nguyễn Du.
Khi miêu tả cảnh ngày xuân , Nguyễn Du đã sử dụng bút pháp miêu tả lớc lệ .
Nhà thơ tả cảnh thiên nhiên mùa xuân, khung cảnh lễ hội tâm trạng chị em
Thúy Kiều khi du xuân trở về. Trong bốn câu thơ mở đầu, Nguyễn Du đã vẽ
nên khung cảnh tuyệt diệu của mùa xuân để lưu truyền muôn đời:
"Ngày xuân con én đưa thoi"
Mùa xuân mùa khởi đầu cũng mùa đẹp nhất trong năm. Nguyễn Du
thông báo trực tiếp về thời gian đẹp ấy qua hai từ "ngày xuân". Hình ảnh "con
én đưa thoi" thật giàu sức gợi. Ta thể hiểu những cánh én đang chao liệng
trên bầu trời như thoi đưa, chim én tín hiệu của mùa xuân. Bên cạnh đó,
con én đưa thoi còn thể hiểu là thời gian trôi rất nhanh chẳng khác nào
thoi đưa. Nếu hiểu theo cách này, "Ngày xuân con én đưa thoi" không chỉ
đơn thuần câu thơ tả cảnh ngầm chứa trong đó bước đi của thời gian.
"Thiều quang chín chục đã ngoài sáu ơi"
Nhà t đã đưa ra con số cụ thể: mùa xuân chín mươi ngày sáu mươi
ngày đã trôi qua, chỉ còn lại vài chục ngày nữa thôi thi mùa xuân sẽ hết. Câu
thơ ẩn chứa sự nuối tiếc khôn nguôi của con người trước sự trôi chảy nhanh
chóng của thời gian. Chỉ những người nhạy cảm, biết yêu quý thời gian mới
thể cảm nhận được sự trôi chảy như thế của thời gian.
Trong hai câu thơ tiếp theo, nhà thơ miêu tả cảnh sắc mùa xuân:
"Cỏ non xanh tận chân trời
Cành trắng điểm một vài bông hoa."
Chỉ với hai câu thơ, Nguyễn Du đã làm sống dậy một bức tranh xuân căng
tràn ngựa sống . Vàu xanh của co tiếp nối i nàu xanh của trời như trải ra
ngat gần. Đặc biệt trên nền xanh tươi trong trẻo, Nguyễn Du điểm xuyết sắc
trắng trong tinh khiết của một vài bông hoa lê. Nhà thơ sử dụng đảo ngữ
"trắng điểm" khiến cho màu trắng càng được nhấn mạnh. Hơn nữa, biện
pháp đảo ng khiến người đọc cảm nhận màu trắng của hoa chủ động
điểm cho bức tranh xuân thêm tuyệt diệu. Hai màu sắc xanh trắng tưởng
chừng như đối lập lại quyện vào nhau, dệt nên một bức tranh mùa xuân tinh
khôi, giàu sức sống, khoáng đạt. Phải một tâm hồn nghệ thì Nguyễn Du
mới cảm nhận tinh tế cách phối màu độc đáo như vậy. Khi viết hai câu
thơ này, Nguyễn Du tiếp thu hai câu thơ cổ của Trung Quốc:
"Phương thảo liên thiên bích
chi sổ điểm hoa
(Cỏ thơm liền với trời xanh
Trên cành mấy bông hoa)"
Hai câu t của Trung Quốc cũng vẽ nên một bức tranh xuân màu sắc,
đường nét. Tuy nhiên, đó bức tranh tĩnh tại. Câu thơ của Trung Quốc
không h nhắc đến màu trắng của hoa lê. Nguyễn Du đã điểm vào bức tranh
cỏ xanh vài bông hoa trắng gợi được về thanh khiết, tinh khôi cho cảnh
thiên nhiên mùa xuân. Hai câu thơ tả cảnh thực sự những câu thơ tuyệt
bút.
Đoạn thơ ngôn ng giàu chất tạo hình, bút pháp tả cảnh ngụ tình đặc sắc.
Đây một trong những bức tranh đẹp nhất của Truyện Kiều. Bức họa thiên
tài gồm hai mảng màu vừa tương phản vừa hài hòa. Sáng xuân tinh khôi ,
náo nức chiều bảng lảng gợi những liên ởng xa i về số phận cuộc
đời nhân vật chính Thúy Kiều.
2.4. Mẫu số 4
Khi nhắc tới bút pháp sử dụng trong Truyện Kiều của Nguyễn Du, người ta
thường nhắc nhiều về bút pháp miêu tả nội tâm cực xuất sắc ông đã
thể hiện trong mỗi nhân vật của mình. Thế nhưng, người đọc chúng ta mỗi
khi đọc đến đoạn trích "Cảnh ngày xuân" thì ng không khỏi thán phục trước
nghệ thuật miêu tả cảnh thiên nhiên cùng sống động, tươi đẹp, trong sáng
ông đã dùng để vẽ lên bức tranh xuân trong đoạn trích này. Bức tranh
thiên nhiên mùa xuân ấy quả thực đẹp đ đến cùng dưới ngòi bút tài hoa
của Nguyễn Du.
Đoạn trích "Cảnh ngày xuân" được trích trong phần đầu của Truyện Kiều.
Đây đoạn trích kế tiếp sau đoạn miêu tả lại vẻ đẹp của chị em Thúy Kiều,
tập trung miêu tả bức tranh thiên nhiên ngày xuân trong tiết Thanh minh khi
chị em Kiều đi du xuân. Ngay từ những dòng thơ đầu tiên, chúng ta đã cảm
nhận được đó một sự tươi đẹp, thanh bình, yên đến lạ trong từng câu
chữ:
"Ngày xuân con én đưa thoi
Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi
Cỏ non xanh tận chân trời
Cành trắng điểm một vài bông hoa."
Nguyễn Du đã vẽ lên một bức tranh thiên nhiên thật sống động bằng chất liệu
ngôn từ thật đẹp. Với vài nét bút thôi, ông đã mở cho chúng ta thấy cả một
bầu trời xuân với hoa với cỏ với chim chóc ngập tràn khắp muôn nơi. câu
thơ mở đầu, người ta thấy một không gian, thời gian đang chảy trôi cùng với
sự chuyển động của sự vật. Những cánh én chao lượn trên bầu trời xuân,
trong cái khoảnh khắc tươi đẹp ấy, từng đàn én ấy thật nhộn nhịp, thật rộn rã,
như một đàn thoi đang dệt lên khung cảnh ngày xuân vậy.
"Ngày xuân con én đưa thoi"
Chỉ bằng một nét vẽ thôi, Nguyễn Du đã gợi ra bức tranh thiên nhiên ngày
xuân thật rạo rực, thật đông đúc với hàng đàn én lượn khắp trời. Bởi én
loài chim của mùa xuân, báo hiệu mùa xuân về, biểu tượng cho sự ấm áp,
cho sự vui tươi. Hình ảnh cánh én còn mang ý nghĩa ẩn dụ cho những cảm
nhận về sự chảy trôi của thời gian. Ngày xuân đẹp đẽ, tươi sáng ngần
nhưng cũng vội đến vội đi như nh én chao liệng trên bầu trời. Chẳng vậy
ngay câu thơ thứ hai, Nguyễn Du đã nói rằng:
"Thiều quang chín chục đã ngoài sáu ơi"
Cả mùa xuân của "chín chục" ngày, vậy bây giờ đã "ngoài sáu mươi".
Quả thật, mùa xuân đang trôi đi thật nhanh, ánh sáng của a xuân đang trôi
đi nhanh quá! câu thơ này, Nguyễn Du đã khéo léo đẩy chữ "thiều quang"
"ánh sáng đẹp" cũng nghĩa ánh sáng của mùa xuân n đầu câu thơ
để nhấn mạnh sự chảy trôi qua nhanh của thời gian. Một mùa xuân tươi vui,
ấm áp đang dần qua đi, tuy những cánh én vẫn đang còn chao lượn khắp trời
nhưng chẳng mấy chốc, mùa xuân sẽ qua đi. Sau này, Xuân Diệu ng đã
nói về mùa xuân với sự tiếc nuối xuân đi qua nhanh y như thế, xuân qua
nhanh, tuổi trẻ cũng qua nhanh, thời gian cũng dần ngắn lại. Phải chăng đây
sự đồng cảm của những trái tim đa cảm đang đồng điệu cùng nhau?
"Xuân đang tới nghĩa xuân đang qua
Xuân còn non nghĩa xuân sẽ già
xuân hết nghĩa tôi cũng mất."
Bằng những câu ch mượt mang đầy hình nh của mình, Nguyễn Du
đang vẽ lên bức tranh thiên nhiên ngày xuân buổi sáng sớm thật tươi tắn.
Không gian mùa xuân cứ dần được gợi mở dưới t vẽ tài hoa của ông. Vậy
nên trong u thơ tiếp theo, Nguyễn Du đã trải nét bút của mình để tạo nên
một triền cỏ non xanh mát của mùa xuân:
"Cỏ non xanh tận chân trời
Cành trắng điểm một vài bông hoa."
Nếu trên cao, từng đàn én đang chao lượn thì dưới mặt đất, từng ngọn
cỏ xanh non đang trải ra, lan ra rộng khắp nơi. Màu xanh tươi mát của đám
cỏ mới nhú, màu xanh y trải ra mênh mông, bát ngát đến tận chân trời. Một
đồng cỏ thật mênh mang quá đỗi bởi đây Nguyễn Du đã khéo léo đặt vào
giữa câu thơ một từ "tận". "Tận" tức mãi đằng xa, hút tầm mắt, "cỏ non
xanh tận chân trời" tức là thảm cỏ non mùa xuân ấy kéo dài tới tận đường
chân trời, tạo nên một không gian mênh mông toàn màu xanh tươi mát, kéo
dài tận. Cái "tận" ấy cũng gợi lên khung cảnh rộng lớn, bao la của mùa
xuân, của những cảnh vật mùa xuân. Không chỉ vậy, trên nền cỏ xanh tươi
mơn mởn ấy, điểm xuyết những bông hoa trắng muốt. Hai màu xanh
trắng hòa quyện vào nhau cành gợi lên một sự sống động đến khó tả. Không
phải một vài bông hoa điểm trắng trên cành lại "Cành trắng điểm
một vài bông hoa". Nguyễn Du đã tinh tế đảo ngược "điểm trắng" thành "trắng
điểm" để nhấn mạnh màu sắc nổi bật của những bông hoa trên nền cỏ u
xanh. Hơn thế, ông n đặt chủ thể "cành " n đầu u đ gợi tả sắc trắng
của những đóa hoa đang điểm trên nền cỏ xanh của bức tranh màu xuân.
Chỉ "một vài bông hoa" trắng nhỏ xinh thôi nhưng lại mang đến cho không
gian xuân sắc của chúng ta thêm thanh khiết, trẻ trung, lại nhẹ nhàng, thanh
đạm.
Như vậy, bằng bút pháp ước lệ cổ điển bút pháp chấm phá, Nguyễn Du đã
khéo léo vẽ lên cho người đọc chúng ta một bức tranh thiên nhiên ngày xuân
buổi sáng sớm thật tươi đẹp, thật nhã nhặn, nhưng không kém phần trẻ trung
tràn ngập sắc màu.
2.5. Mẫu số 5
Truyện Kiều một tác phẩm nổi tiếng qua nhiều thời đại của tác giả Nguyễn
Du. Đoạn trích "Cảnh ngày xuân" một đoạn miêu cảnh du xuân của ch
em Thúy Kiều Thúy n. Với ngòi bút tài tình của mình, tác giả Nguyễn Du
đã vẽ nên một khung cảnh thiên nhiên mủa xuân đây thơ mộng.
Hai câu thơ đầu tiên trong đoạn trích Cảnh ngày xuân, tác giả đã miu tả
ràng không gian thời gian của mùa xuân.
"Ngày xuân con én đưa thoi
Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi"
Cánh én luôn biếu tượng của mùa xuân. Khi thấy những cánh én chao
lượn trên bầu trời cùng lúc mủa xuân đã về. Trong đoạn trích Cảnh ngày
xuân tác giả đã sử dụng hình ảnh "con én đưa thoi". Tức muốn nói mùa xuân
đang rất tươi đẹp rực rỡ. "Thiều quang" cũng từ chỉ thời tiết mùa xuân
ánh sáng tươi đẹp. Thời gian của mùa xuân trôi qua nhanh như thoi đưa.
Thời điếm tiết thanh minh thì đã sang tháng ba "ngoài sáu mươi". Câu thứ hai
của "Cảnh ngày xuân" ý muốn nói mùa xuân chín mươi ngày "chín
chục" tiết trời đep đẽ. Nhưng mới đó đã hơn sáu mươi ngày của mùa
xuân trôi qua.
Hai câu thơ tiếp theo trong đoạn trích "Cảnh ngày xuân" đi vào miêu tả chi tiết
cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp:
"Cỏ non xanh tận chân trời
Cành trắng điếm một vài bông hoa."
Chỉ với hai gam màu xanh trắng. Nhưng với ngòi bút đại tài của mình,
Nguyễn Du đã miêu tả thật sinh động khung cảnh ngày xuân. Cảnh sắc ngày
xuân được tái hiện lên với hình ành màu xanh mơn mởn của non. Cây cỏ
trong mủa xuân luôn sinh sôi này mầm tràn đây sức sống. Tác giả Còn sử
dụung t "tận chân trời", chỉ ba chữ này nhưng người đọc thể thấy được
hinh ảnh màu xanh của cỏ non như kéo dài ra tận. Trền nền màu xanh trải
dài bất tận lại điếm xuyết những bông hoa trắng muốt. Nguyền Du đã miêu
tả xuất sắc khung cảnh thiên nhiên của mùa xuân. Qua ngòi bút của ông,
mùa xuân trở n sinh động hồn mê hoặc lòng người. Giữa màu xanh
mênh mông của cỏ non, xuất hiện những bông hoa trắng nổi bật. Một bức
tranh thiên nhiên tràn đầy sức sống, trong veo thanh khiết của cảnh vật
trong ngày xuân.
Chi với bồn cầu thơ đầu trong đoạn trich "Cảnh ngày xuân". Tác giả đã vẽ
nên một bức tranh thiên nhiên trong mủa xuân thật tươi đẹp tràn đầy sức
sống. Cũng đậm chất lãng mạn giàu chất thơ. Qua đó cũng cho thấy bút
pháp t cảnh tài tình điêu luyện của tác giả. Một loat các t ngữ miêu tả giàu
tính tao hình, khắc hoa đượC một bức tranh tuyệt đẹp.
2.6. Mẫu số 6
Tác phẩm Truyện Kiều của nhà thơ Nguyễn Du một tác phẩm củng nổi
tiếng của nên văn học Việt Nam. Chi với đoạn trích "Cảnh ngày xuân", đã cho
thấy ngòi bút tài tinh của nhà thơ. Giúp người đọc cảm nhận được vẻ đep
thiên nhiên khi chị em Thúy Kiều đi du Xuân.
Chỉ với bốn câu thơ đầu trong đoạn trích tác già đã i hiện lại sinh động
khung cành mùa xuân tươi đẹp.
"Ngày xuân con én đưa thoi"
Cảnh ngày xuân được miêu tả ngay trong u đầu với "con én đưa thoi". Đàn
én của mủa xuân đang chao cánh lượn trên bầu trời bao la. Cũng ý
nghia mủa xuân tươi đẹp đang trôi qua nhanh. Với từ ngữ giàu ý nghĩa
giàu chấ tả cảnh, tác giả đã cho người đọc thấy mùa xuân đang rất tươi đẹp
với những cảnh én quen thuộc. Nhưng những ngày tươi đẹp của mùa xuân
cũng đang đi qua rất nhanh. câu thứ hai của đoạn trích "Cảnh ngày xuân":
"Thiều quang chín chục đã ngoài sâu mươi."
Tác giả miêu tả cảnh mùa xuân bằng từ "thiều quang". Ánh sáng tươi đẹp
của mủa xuân đang hiện hữu. Mùa xuân ba tháng "chín chục" hay chín
mươi ngày xuân. Nhưng thời điếm chị em Thúy Kiều du xuân thi đã "ngoài
sáu mươi" hay đã tháng cuối của mùa xuân. Mới ch hai câu thơ nhưng tác
giả đã cho thấy được cảnh mùa xuân n bình tươi đệp. Tuy nhiên cũng cho
thấy thời gian của mùa xuân đang trôi qua rất nhanh, không ch đợi một ai.
Hai câu thơ sau:
"Cỏ non xanh tận chân trời
Cành trắng điểm một vài bông hoa."
Bức tranh a xuân đã được miêu tả cụ thể hơn, màu sắc hơn trong hai câu
thơ này. Tác giả đã miêu tả hình ảnh của "Cỏ non" xanh mơn mởn của mùa
xuân. Màu xanh này o dài đến bao la bất tận, không thāy được điếm dứng.
đó chỉ thấy đường chân trời màu xanh. Trên nền xanh bao la bát ngát,
một vài bông hoa "trắng" được điểm xuyết một ch tinh tế nối bật. Tạo
nên một cảnh sắc mủa xuân hết sức sống động, trong trèo tinh khôi hơn
bao giờ hết.
Bốn câu thơ đầu của đoạn trích "Cảnh ngày xuân" một bức tranh tươi đẹp.
Trong bức tranh đó cánh én mùa xuân, đông cỏ non xanh dài bất tận cả
những bông hoa trắng muốt. Với nghệ thuật tả cảnh tài tỉnh, tác giả đã giúp
người đọc cảm nhận được khung cảnh thiên nhiên đep như chính họ đang
chứng kiển.
Hy vọng bài viết trên đã cung cấp cho quý bạn đọc những kiến thức hữu ích.
Trân trọng cảm ơn.

Preview text:

Cảm nhận về bức tranh thiên nhiên trong Cảnh
ngày xuân chọn lọc hay nhất
1. Dàn ý về bài cảm nhận bức tranh thiên nhiên trong "Cảnh
ngày xuân". 1.1. Mở bài
Giới thiệu về tác giả Nguyễn Du và tác phẩm "Truyện Kiều" cùng với bút
pháp nghệ thuật của Nguyễn Du. 
Giới thiệu đoạn trích "Cảnh ngày xuân" cùng với bức tranh thiên nhiên. 1.2. Thân bài
- Giới thiệu vị trí của đoạn trích: Nằm ở phần đầu, sau khi giới thiệu vẻ đẹp của chị em Kiều.
- Bốn câu đầu: Bức tranh thiên nhiên buổi sáng sớm: 
Mở ra bằng cánh chim én: loài chim báo hiệu mùa xuân 
"đưa thoi": gợi tả sự đông đúc, hình ảnh những cánh chim chao lượn 
"Thiều quang": ánh sáng đẹp, ánh sáng của mùa xuân 
Thời gian của mùa xuân đã trôi đi quá nửa "đã ngoài sáu mươi" => Sự tiếc
nuối khi mùa xuân đang dần qua (so sánh với Xuân Diệu). => Diễn tả sự
chảy trôi của thời gian, mùa xuân đang qua đi. 
Hình ảnh triền cỏ xanh trải dài mênh mông như đến tận chân trời. 
Từ "tận": mãi đằng xa, lan ra tới mãi đường chân trời => Thảm cỏ kéo dài vô
tận, không dứt => Vẻ đẹp xanh mát của mùa xuân. 
Điểm trên cỏ là hình ảnh của những bông lê trắng muốt => Hai màu hòa
quyện tạo nên sự sống động, đẹp đẽ vô cùng. 
"trắng điểm": Đảo ngược từ để nhấn mạnh màu sắc nổi bật 
"Cành lê": Chủ thể được đảo lên đầu để nhấn mạnh hình ảnh đặc sắc.
=> Nghệ thuật chấm phá, dùng điểm tả diện => Vẽ lên khung cảnh xuân thanh mát, tinh khiết. 1.3. Kết bài:
Khẳng định lại vấn đề. 
Khái quát lại giá trị nội dung và nghệ thuật của đoạn trích.
2. Một số mẫu cảm nhận về bức tranh thiên nhiên trong "Cảnh ngày xuân". 2.1. Mẫu số 1
Thiên nhiên luôn là một đề tài bất hủ trong thơ ca, nó không chỉ là trung tâm
của cái đẹp mà còn là nơi gửi gắm những nỗi niềm của con người. Đối với
Nguyễn Du cũng không là ngoại lệ. Trong tác phẩm “ Truyện Kiều” Nguyễn
Du đã dành rất nhiều câu thơ để miêu tả thiên nhiên. Đặc biệt ở đoạn trích
“ Cảnh ngày xuân” với bút pháp miêu tả giàu chất tạo hình Nguyễn Du đã vẽ
lên trước mắt người đọc một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp.
Bốn câu thơ đầu tiên là bức tranh khung cảnh thiên nhiên với những nét đặc
trưng riêng của mùa xuân:
“Ngày xuân con én đưa thoi
Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi
Cỏ non xanh tận chân trời
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa.”
Tác giả đã vẽ lên một bức tranh mùa xuân thật đẹp với những chi tiết tiêu
biểu, đặc trưng. Hai câu thơ đầu gợi tả cảnh mùa xuân với thời gian và không
gian riêng. Tác giả sử dụng một hình ảnh ẩn dụ “ con én đưa thoi” không chỉ
giúp người đọc hình dung cảnh mùa xuân rất đặc trưng với những đàn chim
én mà còn gợi ra thời gian trôi qua rất nhanh. “Thiều quang”là hình ảnh hoán
dụ chỉ cảnh ngày xuân với ánh sáng đẹp đã trôi qua, đã qua tháng giêng,
tháng hai và bây giờ đã là tháng ba. Tiết trời trong xanh, từng con én bay
liệng chao nghiêng trên bầu trời gợi ra một không gian thoáng đãng, gợi lên
nhịp điệu sôi dộng của mùa xuân đồng thời còn gợi tả một cảm giác tiếc nuối
khi thời gian trôi quá nhanh. Bức họa tuyệt đẹp của mùa xuân được hiện lên
ở hai câu thơ tiếp theo: “ Cỏ non xanh tận chân trời, Cành lê trắng điểm một
vài bông hoa”. Nền của bức tranh là màu xanh non bát ngát tơi tận chân trời
của đồng cỏ. Trên cái nền xanh dịu mát ấy điểm xuyết một vài bông hoa lê
trắng. Màu trắng và màu xanh hài hòa gợi cảm giác mênh mông mà không
quạnh vắng, trong sáng mà trẻ trung, nhẹ nhàng mà thanh khiết. Đặc biệt
động từ “ điểm” làm cho bức tranh không chỉ trong sáng tinh khôi mà còn trở
nên có hồn, sinh động hơn. Với ngòi bút chấm phá tài hoa, Nguyễn Du đã vẽ
lên một bức tranh xuân đẹp tuyệt vời với không gian mênh mông và tràn đầy sức sống.
Bằng ngòi bút miêu tả tinh tế và tài hoa của Nguyễn Du đoạn trích “Cảnh
ngày xuân” đã vẽ lên một bức tranh thiên nhiên vô cùng tươi đẹp về mùa
xuân. Cảnh hiện lên trong sáng tinh khôi và tràn đầy sức sống nhưng cũng là
nơi gửi gắm bao nỗi niềm của tác giả. Điều đó càng cho thấy bút pháp tả
cảnh ngụ tình đầy thuyết phục của Nguyễn Du. 2.2. Mẫu số 2
Một trong những nét đặc sắc nghệ thuật " Truyện Kiều " của Nguyễn Du là
việc khắc họa tô điểm những bức tranh thiên nhiên tương xứng với hoàn
cảnh và tâm trạng nhân vật chủ yếu là nhân vật Thúy Kiều. Đoạn trích " Cảnh
ngày xuân" là bức tranh phong cảnh mùa xuân và cảnh du xuân của chị em
Thúy Kiều. Một bức tranh tươi đẹp sống động nhưng vẫn hàm ẩn những nét
buồn dự cảm một tương lai gần của Thúy Kiều.
Bốn câu thơ đầu khái quát phong cảnh thiên nhiên với những nét đặc sắc của
mùa xuân cùng bút pháp cổ điển cảnh thiên nhiên gợi lên theo trình tự thời
gian, bút pháp chấm phá ước lệ:
“Ngày xuân con én đưa thoi
Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi
Cỏ non xanh tận chân trời
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa.”
Hai câu thơ mở đầu vừa gợi không gian mùa xuân vừa diễn tả sự chẩy trôi
của thời gian. Ngày xuân thấm thoát qua mau chín trục ngày xuân nay tiết trời
đã sang tháng ba. Tháng cuối cùng của mùa xuân. Nhưng trên bầu trời
thoáng đạt cao rộng ấy những cánh én vẫn rộn ràng trao liệng như thoi đưa.
Dưới mặt đất mùa xuân đang kì sung sức. Bức tranh mùa xuân tuyệt đẹp trên
nền cỏ xanh non bát ngát tận chân trời, nổi bật lên cận cảnh là điểm xuyết
một vài bông hoa lê trắng. Nguyễn Du tả cảnh mùa xuân là cỏ xanh bát ngát
mênh mông tận chân trời. Màu xanh làm nổi bật màu trắng của bông hoa lê
mới nở, chữ trắng được thêm vào đảo lên trước động từ và danh từ. Tất cả
tạo lên sự bất ngờ mới mẻ khiến nét vẻ cảnh sắc trở lên có hồn tinh khôi,
thanh thoát hơn. Bốn câu thơ tả cảnh mùa xuân quả là tuyệt bút, ngôn ngữ
giàu chất tạo hình chất gợi và biểu cảm. Qua bức tranh thơ này người đọc
cảm nhận được tâm hồn nhạy cảm tha thiết trước cảnh sắc thiên nhiên trong
trẻo, tươi tắm, ấm áp của mùa xuân.
Dường như mỗi bức tranh thiên nhiên trong Truyện Kiều đều nhuốm màu tâm
trạng. Trong bức tranh thiên nhiên cảnh ngày xuân, tâm trạng con người cũng
biến theo cảnh vật. Đầu hội – cuối hội và những linh cảm về tương lai đó là
tài nghệ tả cảnh ngụ tình của nhà thơ Nguyễn Du. 2.3. Mẫu só 3
Nguyễn Du là đại thi hào dân tộc, danh nhân văn hóa thế giới. "Truyện Kiều"
của Nguyễn Du là kiệt tác số một của văn học trung đại Việt Nam. Đây là một
truyện thơ Nôm gồm 3254 câu thơ lục bát. Đoạn trích "Cảnh ngày xuân" nằm
ở phần đầu của "Truyện Kiều", là bức tranh thiên nhiên, lễ hội mùa xuân tươi
đẹp, trong sáng được gọi lên qua từ ngữ, bút pháp miêu tả giàu chất tạo hình của Nguyễn Du.
Khi miêu tả cảnh ngày xuân , Nguyễn Du đã sử dụng bút pháp miêu tả lớc lệ .
Nhà thơ tả cảnh thiên nhiên mùa xuân, khung cảnh lễ hội và tâm trạng chị em
Thúy Kiều khi du xuân trở về. Trong bốn câu thơ mở đầu, Nguyễn Du đã vẽ
nên khung cảnh tuyệt diệu của mùa xuân để lưu truyền muôn đời:
"Ngày xuân con én đưa thoi"
Mùa xuân là mùa khởi đầu cũng là mùa đẹp nhất trong năm. Nguyễn Du
thông báo trực tiếp về thời gian đẹp ấy qua hai từ "ngày xuân". Hình ảnh "con
én đưa thoi" thật giàu sức gợi. Ta có thể hiểu những cánh én đang chao liệng
trên bầu trời như thoi đưa, và chim én là tín hiệu của mùa xuân. Bên cạnh đó,
con én đưa thoi còn có thể hiểu là thời gian trôi rất nhanh chẳng khác nào
thoi đưa. Nếu hiểu theo cách này, "Ngày xuân con én đưa thoi" không chỉ
đơn thuần là câu thơ tả cảnh mà ngầm chứa trong đó bước đi của thời gian.
"Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi"
Nhà thơ đã đưa ra con số cụ thể: mùa xuân có chín mươi ngày mà sáu mươi
ngày đã trôi qua, chỉ còn lại vài chục ngày nữa thôi thi mùa xuân sẽ hết. Câu
thơ ẩn chứa sự nuối tiếc khôn nguôi của con người trước sự trôi chảy nhanh
chóng của thời gian. Chỉ những người nhạy cảm, biết yêu quý thời gian mới
có thể cảm nhận được sự trôi chảy như thế của thời gian.
Trong hai câu thơ tiếp theo, nhà thơ miêu tả cảnh sắc mùa xuân:
"Cỏ non xanh tận chân trời
Cành là trắng điểm một vài bông hoa."
Chỉ với hai câu thơ, Nguyễn Du đã làm sống dậy một bức tranh xuân căng
tràn ngựa sống . Vàu xanh của co tiếp nối vơi nàu xanh của trời như trải ra
ngat gần. Đặc biệt trên nền xanh tươi trong trẻo, Nguyễn Du điểm xuyết sắc
trắng trong tinh khiết của một vài bông hoa lê. Nhà thơ sử dụng đảo ngữ
"trắng điểm" khiến cho màu trắng càng được nhấn mạnh. Hơn nữa, biện
pháp đảo ngữ khiến người đọc cảm nhận màu trắng của hoa lê chủ động tô
điểm cho bức tranh xuân thêm tuyệt diệu. Hai màu sắc xanh và trắng tưởng
chừng như đối lập lại quyện vào nhau, dệt nên một bức tranh mùa xuân tinh
khôi, giàu sức sống, khoáng đạt. Phải có một tâm hồn nghệ sĩ thì Nguyễn Du
mới có cảm nhận tinh tế và cách phối màu độc đáo như vậy. Khi viết hai câu
thơ này, Nguyễn Du có tiếp thu hai câu thơ cổ của Trung Quốc:
"Phương thảo liên thiên bích Lê chi sổ điểm hoa
(Cỏ thơm liền với trời xanh
Trên cành lê có mấy bông hoa)"
Hai câu thơ của Trung Quốc cũng vẽ nên một bức tranh xuân có màu sắc,
đường nét. Tuy nhiên, đó là bức tranh tĩnh tại. Câu thơ của Trung Quốc
không hề nhắc đến màu trắng của hoa lê. Nguyễn Du đã điểm vào bức tranh
cỏ xanh vài bông hoa lê trắng gợi được về thanh khiết, tinh khôi cho cảnh
thiên nhiên mùa xuân. Hai câu thơ tả cảnh thực sự là những câu thơ tuyệt bút.
Đoạn thơ có ngôn ngữ giàu chất tạo hình, bút pháp tả cảnh ngụ tình đặc sắc.
Đây là một trong những bức tranh đẹp nhất của Truyện Kiều. Bức họa thiên
tài gồm hai mảng màu vừa tương phản vừa hài hòa. Sáng xuân tinh khôi ,
náo nức và chiều tà bảng lảng gợi những liên tưởng xa xôi về số phận cuộc
đời nhân vật chính – Thúy Kiều. 2.4. Mẫu số 4
Khi nhắc tới bút pháp sử dụng trong Truyện Kiều của Nguyễn Du, người ta
thường nhắc nhiều về bút pháp miêu tả nội tâm cực kì xuất sắc mà ông đã
thể hiện trong mỗi nhân vật của mình. Thế nhưng, người đọc chúng ta mỗi
khi đọc đến đoạn trích "Cảnh ngày xuân" thì cũng không khỏi thán phục trước
nghệ thuật miêu tả cảnh thiên nhiên vô cùng sống động, tươi đẹp, trong sáng
mà ông đã dùng để vẽ lên bức tranh xuân trong đoạn trích này. Bức tranh
thiên nhiên mùa xuân ấy quả thực đẹp đẽ đến vô cùng dưới ngòi bút tài hoa của Nguyễn Du.
Đoạn trích "Cảnh ngày xuân" được trích trong phần đầu của Truyện Kiều.
Đây là đoạn trích kế tiếp sau đoạn miêu tả lại vẻ đẹp của chị em Thúy Kiều,
tập trung miêu tả bức tranh thiên nhiên ngày xuân trong tiết Thanh minh khi
chị em Kiều đi du xuân. Ngay từ những dòng thơ đầu tiên, chúng ta đã cảm
nhận được ở đó có một sự tươi đẹp, thanh bình, yên ả đến lạ trong từng câu chữ:
"Ngày xuân con én đưa thoi
Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi
Cỏ non xanh tận chân trời
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa."
Nguyễn Du đã vẽ lên một bức tranh thiên nhiên thật sống động bằng chất liệu
ngôn từ thật đẹp. Với vài nét bút thôi, ông đã mở cho chúng ta thấy cả một
bầu trời xuân với hoa với cỏ với chim chóc ngập tràn khắp muôn nơi. Ở câu
thơ mở đầu, người ta thấy một không gian, thời gian đang chảy trôi cùng với
sự chuyển động của sự vật. Những cánh én chao lượn trên bầu trời xuân,
trong cái khoảnh khắc tươi đẹp ấy, từng đàn én ấy thật nhộn nhịp, thật rộn rã,
như là một đàn thoi đang dệt lên khung cảnh ngày xuân vậy.
"Ngày xuân con én đưa thoi"
Chỉ bằng một nét vẽ thôi, Nguyễn Du đã gợi ra bức tranh thiên nhiên ngày
xuân thật rạo rực, thật đông đúc với hàng đàn én lượn khắp trời. Bởi én là
loài chim của mùa xuân, báo hiệu mùa xuân về, biểu tượng cho sự ấm áp,
cho sự vui tươi. Hình ảnh cánh én còn mang ý nghĩa ẩn dụ cho những cảm
nhận về sự chảy trôi của thời gian. Ngày xuân đẹp đẽ, tươi sáng vô ngần
nhưng cũng vội đến vội đi như cánh én chao liệng trên bầu trời. Chẳng vậy
mà ngay câu thơ thứ hai, Nguyễn Du đã nói rằng:
"Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi"
Cả mùa xuân của "chín chục" ngày, vậy mà bây giờ đã là "ngoài sáu mươi".
Quả thật, mùa xuân đang trôi đi thật nhanh, ánh sáng của mùa xuân đang trôi
đi nhanh quá! Ở câu thơ này, Nguyễn Du đã khéo léo đẩy chữ "thiều quang"
– "ánh sáng đẹp" cũng có nghĩa là ánh sáng của mùa xuân lên đầu câu thơ
để nhấn mạnh sự chảy trôi qua nhanh của thời gian. Một mùa xuân tươi vui,
ấm áp đang dần qua đi, tuy những cánh én vẫn đang còn chao lượn khắp trời
nhưng chẳng mấy chốc, mùa xuân sẽ qua đi. Sau này, Xuân Diệu cũng đã
nói về mùa xuân với sự tiếc nuối xuân đi qua nhanh y như thế, xuân qua
nhanh, tuổi trẻ cũng qua nhanh, thời gian cũng dần ngắn lại. Phải chăng đây
là sự đồng cảm của những trái tim đa cảm đang đồng điệu cùng nhau?
"Xuân đang tới nghĩa là xuân đang qua
Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già
Và xuân hết nghĩa là tôi cũng mất."
Bằng những câu chữ mượt mà mang đầy hình ảnh của mình, Nguyễn Du
đang vẽ lên bức tranh thiên nhiên ngày xuân buổi sáng sớm thật tươi tắn.
Không gian mùa xuân cứ dần được gợi mở dưới nét vẽ tài hoa của ông. Vậy
nên trong câu thơ tiếp theo, Nguyễn Du đã trải nét bút của mình để tạo nên
một triền cỏ non xanh mát của mùa xuân:
"Cỏ non xanh tận chân trời
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa."
Nếu ở trên cao, từng đàn én đang chao lượn thì ở dưới mặt đất, từng ngọn
cỏ xanh non đang trải ra, lan ra rộng khắp nơi. Màu xanh tươi mát của đám
cỏ mới nhú, màu xanh ấy trải ra mênh mông, bát ngát đến tận chân trời. Một
đồng cỏ thật mênh mang quá đỗi bởi ở đây Nguyễn Du đã khéo léo đặt vào
giữa câu thơ một từ "tận". "Tận" tức là mãi đằng xa, hút tầm mắt, "cỏ non
xanh tận chân trời" tức là thảm cỏ non mùa xuân ấy kéo dài tới tận đường
chân trời, tạo nên một không gian mênh mông toàn màu xanh tươi mát, kéo
dài vô tận. Cái "tận" ấy cũng gợi lên khung cảnh rộng lớn, bao la của mùa
xuân, của những cảnh vật mùa xuân. Không chỉ vậy, trên nền cỏ xanh tươi
mơn mởn ấy, điểm xuyết là những bông hoa lê trắng muốt. Hai màu xanh –
trắng hòa quyện vào nhau cành gợi lên một sự sống động đến khó tả. Không
phải một vài bông hoa điểm trắng trên cành lê mà lại là "Cành lê trắng điểm
một vài bông hoa". Nguyễn Du đã tinh tế đảo ngược "điểm trắng" thành "trắng
điểm" để nhấn mạnh màu sắc nổi bật của những bông hoa lê trên nền cỏ màu
xanh. Hơn thế, ông còn đặt chủ thể "cành lê" lên đầu câu để gợi tả sắc trắng
của những đóa hoa đang tô điểm trên nền cỏ xanh của bức tranh màu xuân.
Chỉ "một vài bông hoa" trắng nhỏ xinh thôi nhưng lại mang đến cho không
gian xuân sắc của chúng ta thêm thanh khiết, trẻ trung, lại nhẹ nhàng, thanh đạm.
Như vậy, bằng bút pháp ước lệ cổ điển và bút pháp chấm phá, Nguyễn Du đã
khéo léo vẽ lên cho người đọc chúng ta một bức tranh thiên nhiên ngày xuân
buổi sáng sớm thật tươi đẹp, thật nhã nhặn, nhưng không kém phần trẻ trung tràn ngập sắc màu. 2.5. Mẫu số 5
Truyện Kiều là một tác phẩm nổi tiếng qua nhiều thời đại của tác giả Nguyễn
Du. Đoạn trích "Cảnh ngày xuân" là một đoạn miêu tà cảnh du xuân của chị
em Thúy Kiều và Thúy vân. Với ngòi bút tài tình của mình, tác giả Nguyễn Du
đã vẽ nên một khung cảnh thiên nhiên mủa xuân đây thơ mộng.
Hai câu thơ đầu tiên trong đoạn trích Cảnh ngày xuân, tác giả đã miu tả rõ
ràng không gian và thời gian của mùa xuân.
"Ngày xuân con én đưa thoi
Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi"
Cánh én luôn là biếu tượng của mùa xuân. Khi thấy những cánh én chao
lượn trên bầu trời cùng là lúc mủa xuân đã về. Trong đoạn trích Cảnh ngày
xuân tác giả đã sử dụng hình ảnh "con én đưa thoi". Tức muốn nói mùa xuân
đang rất tươi đẹp và rực rỡ. "Thiều quang" cũng là từ chỉ thời tiết mùa xuân
có ánh sáng tươi đẹp. Thời gian của mùa xuân trôi qua nhanh như thoi đưa.
Thời điếm tiết thanh minh thì đã sang tháng ba "ngoài sáu mươi". Câu thứ hai
của "Cảnh ngày xuân" có ý muốn nói mùa xuân có chín mươi ngày "chín
chục" tiết trời đep đẽ. Nhưng mới đó mà đã có hơn sáu mươi ngày của mùa xuân trôi qua.
Hai câu thơ tiếp theo trong đoạn trích "Cảnh ngày xuân" đi vào miêu tả chi tiết
cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp:
"Cỏ non xanh tận chân trời
Cành lê trắng điếm một vài bông hoa."
Chỉ với hai gam màu xanh và trắng. Nhưng với ngòi bút đại tài của mình,
Nguyễn Du đã miêu tả thật sinh động khung cảnh ngày xuân. Cảnh sắc ngày
xuân được tái hiện lên với hình ành màu xanh mơn mởn của cò non. Cây cỏ
trong mủa xuân luôn sinh sôi này mầm tràn đây sức sống. Tác giả Còn sử
dụung từ "tận chân trời", chỉ ba chữ này nhưng người đọc có thể thấy được
hinh ảnh màu xanh của cỏ non như kéo dài ra vô tận. Trền nền màu xanh trải
dài bất tận lại điếm xuyết những bông hoa lê trắng muốt. Nguyền Du đã miêu
tả xuất sắc khung cảnh thiên nhiên của mùa xuân. Qua ngòi bút của ông,
mùa xuân trở nên sinh động có hồn và mê hoặc lòng người. Giữa màu xanh
mênh mông của cỏ non, xuất hiện những bông hoa lê trắng nổi bật. Một bức
tranh thiên nhiên tràn đầy sức sống, trong veo và thanh khiết của cảnh vật trong ngày xuân.
Chi với bồn cầu thơ đầu trong đoạn trich "Cảnh ngày xuân". Tác giả đã vẽ
nên một bức tranh thiên nhiên trong mủa xuân thật tươi đẹp và tràn đầy sức
sống. Cũng đậm chất lãng mạn và giàu chất thơ. Qua đó cũng cho thấy bút
pháp tả cảnh tài tình điêu luyện của tác giả. Một loat các từ ngữ miêu tả giàu
tính tao hình, khắc hoa đượC một bức tranh tuyệt đẹp. 2.6. Mẫu số 6
Tác phẩm Truyện Kiều của nhà thơ Nguyễn Du là một tác phẩm vô củng nổi
tiếng của nên văn học Việt Nam. Chi với đoạn trích "Cảnh ngày xuân", đã cho
thấy ngòi bút tài tinh của nhà thơ. Giúp người đọc cảm nhận được vẻ đep
thiên nhiên khi chị em Thúy Kiều đi du Xuân.
Chỉ với bốn câu thơ đầu trong đoạn trích tác già đã tái hiện lại sinh động
khung cành mùa xuân tươi đẹp.
"Ngày xuân con én đưa thoi"
Cảnh ngày xuân được miêu tả ngay trong câu đầu với "con én đưa thoi". Đàn
én của mủa xuân đang chao cánh và lượn trên bầu trời bao la. Cũng có ý
nghia là mủa xuân tươi đẹp đang trôi qua nhanh. Với từ ngữ giàu ý nghĩa và
giàu chấ tả cảnh, tác giả đã cho người đọc thấy mùa xuân đang rất tươi đẹp
với những cảnh én quen thuộc. Nhưng những ngày tươi đẹp của mùa xuân
cũng đang đi qua rất nhanh. Ở câu thứ hai của đoạn trích "Cảnh ngày xuân":
"Thiều quang chín chục đã ngoài sâu mươi."
Tác giả miêu tả cảnh mùa xuân bằng từ "thiều quang". Ánh sáng tươi đẹp
của mủa xuân đang hiện hữu. Mùa xuân có ba tháng là "chín chục" hay chín
mươi ngày xuân. Nhưng ở thời điếm chị em Thúy Kiều du xuân thi đã "ngoài
sáu mươi" hay đã là tháng cuối của mùa xuân. Mới chỉ hai câu thơ nhưng tác
giả đã cho thấy được cảnh mùa xuân yên bình tươi đệp. Tuy nhiên cũng cho
thấy thời gian của mùa xuân đang trôi qua rất nhanh, nó không chờ đợi một ai. Hai câu thơ sau:
"Cỏ non xanh tận chân trời
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa."
Bức tranh mùa xuân đã được miêu tả cụ thể hơn, màu sắc hơn trong hai câu
thơ này. Tác giả đã miêu tả hình ảnh của "Cỏ non" xanh mơn mởn của mùa
xuân. Màu xanh này kéo dài đến bao la bất tận, không thāy được điếm dứng.
Mà ở đó chỉ thấy đường chân trời màu xanh. Trên nền xanh bao la bát ngát,
một vài bông hoa lê "trắng" được điểm xuyết một cách tinh tế và nối bật. Tạo
nên một cảnh sắc mủa xuân hết sức sống động, trong trèo và tinh khôi hơn bao giờ hết.
Bốn câu thơ đầu của đoạn trích "Cảnh ngày xuân" là một bức tranh tươi đẹp.
Trong bức tranh đó có cánh én mùa xuân, đông cỏ non xanh dài bất tận và cả
những bông hoa trắng muốt. Với nghệ thuật tả cảnh tài tỉnh, tác giả đã giúp
người đọc cảm nhận được khung cảnh thiên nhiên đep như chính họ đang chứng kiển.
Hy vọng bài viết trên đã cung cấp cho quý bạn đọc những kiến thức hữu ích. Trân trọng cảm ơn.
Document Outline

  • Cảm nhận về bức tranh thiên nhiên trong Cảnh ngày
    • 1. Dàn ý về bài cảm nhận bức tranh thiên nhiên tro
      • 1.1. Mở bài
      • 1.2. Thân bài
      • 1.3. Kết bài:
    • 2. Một số mẫu cảm nhận về bức tranh thiên nhiên tr
      • 2.1. Mẫu số 1
      • 2.2. Mẫu số 2
      • 2.3. Mẫu só 3
      • 2.4. Mẫu số 4
      • 2.6. Mẫu số 6