Em hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn siêu hay
Em hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn siêu hay - Mẫu số 1
Một mùa hè mới nữa đã trôi qua, mang theo trong tâm hồn của tôi những cảm xúc hùng hồn và kí ức đáng
nhớ cùng người bạn thân nhất. Kỷ niệm ấy là một phần của cuộc hành trình của chúng tôi, được thấm
nhuần bởi những cảm xúc tận sâu trong trái tim.
Nói về một mùa hè cách đây ba năm, tôi vẫn là một học sinh lớp 2 đầy năng động và tinh nghịch. Tính cách
nghịch ngợm đôi khi khiến tôi gây phiền hà cho người khác. Trong ký ức đó, có một ngày nắng nóng, tôi
quyết định đến nhà bạn tên là Tuấn và mời anh cùng đi bơi ở hồ bơi gần nhà. Mọi thứ diễn ra như bình
thường, chúng tôi thúc đẩy cơ thể bằng một vài động tác làm ấm cơ và sau đó nhảy xuống nước mát.
Nhưng rồi, tính nghịch ngợm trong tôi bắt đầu trỗi dậy. Tôi đề nghị chơi một trò chơi thi lặn lâu dưới nước,
và lúc Tuấn đang nỗ lực giữ hơi, tôi đã bất ngờ trèo lên lưng anh, đẩy anh xuống dưới nước. Khi thấy Tuấn
bơi lên với vẻ đau đớn và khó thở, tôi nhận ra ngay lập tức sai lầm của mình. Tôi hoảng hốt, không biết phải
làm gì, chỉ biết xoay quanh, vỗ vào lưng Tuấn và liên tục xin lỗi. May mắn thay, chỉ sau một thời gian ngắn,
Tuấn đã hồi phục hoàn toàn. Anh không trách móc hay quở trách tôi, chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở tôi không nên
lặp lại lỗi đó. Điều đó khiến tôi cảm động sâu sắc.
Kể từ đó, tình bạn giữa tôi và Tuấn càng trở nên thân thiết hơn, và tôi dần học được điều quý báu về trách
nhiệm và sự quan tâm đối với người khác. Mỗi khi tôi nhớ về kỷ niệm ấy, tôi vẫn cảm thấy xấu hổ về hành
động của mình. Tuy nhiên, tôi không bao giờ quên nó, bởi nó luôn là một bài học quý báu và lời nhắc nhở
để tôi không tái lại sai lầm đó.
Em hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn siêu hay - Mẫu số 2
"Thời gian trôi qua nhanh chóng, chỉ để lại những ký ức..." Thật vậy, khi nhìn lại những năm tháng học trò,
tôi không thể không liên tưởng đến những kỷ niệm đáng nhớ với Lan, những kỷ niệm đã làm nên tình bạn
đáng quý trong suốt hơn mười năm qua.
Lan và tôi đã là bạn thân từ khi còn rất nhỏ, như hai người chị em gái cùng nhà. Chúng tôi chia sẻ mọi thứ
như tiền bạc vậy. Hằng ngày, dù trời mưa hay nắng, Lan luôn đến nhà tôi để chúng tôi cùng đi học. Nhưng
có một ngày mà tôi ở nhà chờ mãi... chờ mãi mà không thấy Lan đến gọi tôi đi học như mọi khi. Tôi cảm
thấy hoang mang và nói thầm: "Hôm nay không đợi nữa, tôi sẽ đi trước, không cần chờ Lan nữa." Nói xong,
tôi vội vàng rời khỏi nhà để không bị muộn giờ vào lớp. Nhưng trời mưa, nước tàn vào mặt, đường trơn
trượt khiến tôi ngã đau và bị bẩn hết quần áo. Khi tôi đến lớp, bạn bè bắt đầu trêu chọc tôi vì tôi như "con áo
ộp". Tôi trở nên tức giận và thất vọng hơn, và dường như trong tâm trí tôi, Lan không còn là bạn thân nữa.
Tùng... tùng... tùng, ba tiếng chuông báo hiệu giờ vào lớp vọng lên, tất cả mọi người đã ngồi đúng chỗ của
mình, ngoại trừ ghế của Lan vẫn còn trống. Một lúc sau, cô giáo bước vào lớp và thông báo: "Hôm nay Lan
bị ốm nên xin phép nghỉ học các em ạ." Nghe tin này, tôi cảm thấy ân hận và xót xa vì đã quá nóng giận và
thất vọng. Cô ấy trở nên vô cùng đáng thương và tôi tự trách bản thân. Giờ học trôi qua mà tôi không hấp
thu được gì, chỉ cố gắng chờ giờ kết thúc để đi thăm Lan. Nhưng học bài hôm đó dường như trôi qua chậm
chạp và tôi không tập trung vào giảng dạy. Cuối cùng, giờ học kết thúc, tôi chạy về nhà của Lan, và khi
bước vào phòng, tôi thấy cô ấy nằm trên giường, khuôn mặt xanh xao, da mắt mờ mờ. Chỉ sau một ngày
mà bạn đã thay đổi nhiều thế. Tôi đến bên cô ấy và nói: "Tôi xin lỗi, Lan ạ." Lan, trong lúc khóc và nói: "Tôi
cũng xin lỗi vì không báo trước cho bạn biết tôi bị ốm và không thể đi học được." Từ đó, tình bạn của chúng
tôi lại trở nên mạnh mẽ hơn và thấm đẫm tình yêu và quý mến.
Em hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn siêu hay - Mẫu số 3
Thái Hà đã trở thành người bạn thân nhất của tôi suốt năm năm qua, và ngày chúng tôi gặp nhau lần đầu
chính là một kỷ niệm đáng nhớ không thể nào quên.
Hôm ấy, là buổi tập trung đầu tiên của năm học lớp 1, tôi đến trường cùng mẹ với trái tim đập loạn xạ, tràn
đầy hồi hộp và lo lắng. Khi mẹ tôi rời đi, tôi ngồi đơn độc trên một chiếc ghế đá, không dám tiếp xúc với các
bạn mới. Lúc đó, một cô bé với gương mặt tròn xinh và vô cùng đáng yêu tự tin bước tới và nói chuyện với
tôi. Đó là Thái Hà. Nhận thấy tôi có vẻ ngại ngùng, cô ấy đã ngồi xuống bên cạnh tôi và tự giới thiệu. Khi tôi
biết cô ấy cũng cùng tuổi và được phân vào lớp chung, tôi cảm thấy thoải mái hơn. Chỉ trong một thoáng,
chúng tôi đã nhanh chóng nảy vào cuộc trò chuyện sôi nổi. Hà đã đưa tôi đi tham quan sân trường, giới
thiệu về các cơ sở như nhà vệ sinh, thư viện, sân bóng và căn-tin. Tôi mới biết rằng mẹ của Hà là giáo viên
tại trường, vì vậy cô ấy thường xuyên đến đây và biết rất nhiều về trường học. Có Hà bên cạnh, tôi cảm
thấy tự tin hơn và cô ấy đã giúp tôi hoà nhập với bạn bè và môi trường học tập.
Cho đến ngày hôm nay, tôi vẫn nhớ rõ nụ cười tươi sáng và ánh mắt lấp lánh của Thái Hà trong ngày đó.
Suốt năm năm qua, cô ấy luôn ở bên tôi, chúng tôi đã cùng nhau học tập và tận hưởng những khoảnh khắc
vui vẻ. Mặc dù có thêm nhiều người bạn mới, nhưng không ai có thể thay thế Thái Hà trong trái tim tôi.
Em hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn siêu hay - Mẫu số 4
Những kỷ niệm của thời học trò luôn đánh dấu những thời khắc thú vị và đáng nhớ. Trong chuỗi ký ức đó,
có một sự kiện đặc biệt không thể quên, đó là cuộc phiêu lưu mưa vào một ngày mưa của năm ngoái, khi tôi
và người bạn thân của mình, Minh Quân, cùng tỏa sáng.
Ngày đó, do mưa rào bất ngờ, tiết thể dục của lớp tôi đã bị hoãn. Tôi và Quân đã quyết định cùng nhau đạp
xe về nhà. Tuy nhiên, vào ngày đó, Quân lại quên mang theo áo mưa. Và điều đó đã định hình cho một
cuộc phiêu lưu đầy thú vị. Chúng tôi quyết định tận hưởng cảm giác mưa bằng cách tắm mưa.
Chúng tôi cởi giày dép và đặt chúng vào giỏ xe, sau đó bắt đầu cuộc hành trình trở về nhà. Thay vì lựa chọn
con đường ngắn nhất như mọi ngày, chúng tôi quyết định chọn một con đường vòng quanh hơn, đi qua một
đoạn đường vắng vẻ với một con suối nhỏ. Tại đó, chúng tôi dừng lại, chạy xuống nước và tận hưởng cảm
giác mưa như hai đứa trẻ đang nô đùa trong mưa. Mọi thứ trở nên tươi trẻ hơn, khi chúng tôi thấy mình trở
về thời thơ ấu, thời mà chỉ cần tới sân tắm mưa mà không cần suy nghĩ nhiều. Chúng tôi cười đùa vui vẻ,
quên mất mọi lo âu, như hai đứa trẻ ngốc nghếch. Chỉ khi mưa dần ngớt, chúng tôi mới rời khỏi đó và trở về
nhà.
Tuy cái kết của cuộc phiêu lưu mưa đó là cả hai chúng tôi đều phải nghỉ học hai ngày do sốt nhẹ và bị mắng
từ mẹ, nhưng đó vẫn là một kỷ niệm đáng nhớ nhất trong tình bạn của chúng tôi.
Em hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn siêu hay - Mẫu số 5
Một trong những kỷ niệm khó quên trong cuộc hành trình của tôi và người bạn đồng hành thân thiết nhất
của mình xảy ra vào một chiều hè nắng đẹp cách đây hai năm.
Buổi trưa đó, khi trời bắt đầu dịu mát, tôi và Khải quyết định cùng nhau ra sông để tận hưởng ánh nắng rực
rỡ. Dưới bóng mát của cây khế và cây dừa, dòng nước trong sông trở nên hấp dẫn và mát mẻ không
tưởng. Mọi suy nghĩ trở nên không quan trọng hơn, và chúng tôi không chần chừ mà liền nhảy xuống nước.
Trong lúc tận hưởng niềm vui bơi lội, tôi bất ngờ cảm thấy cơ bắp chân của mình bắt đầu cứng lại. Chỉ sau
một thoáng giây, tôi nhận ra rằng tôi đang bị chuột rút. Tình huống trở nên đáng lo sợ khi cơ thể tôi mất cân
bằng và hai tay tôi vùng vẫy liên tục.
Rất may mắn, Khải ở gần và nhanh chóng nhận ra tình huống khẩn cấp. Tuy tôi lớn hơn Khải nhiều, nhưng
quá trình cứu giúp vẫn đầy khó khăn. Không có người lớn nào ở xung quanh, vì mọi người đều đang ở
trong nhà vào lúc trưa nắng. Tuy vậy, Khải không từ bỏ và kiên trì kéo tôi từ từ đến bờ. Gần hai mươi phút
sau, tôi và cậu ấy cuối cùng cũng đặt chân lên bờ an toàn. Khuôn mặt của Khải ửng hồng vì sự mệt mỏi, và
anh ấy hít thở nặng nhọc, nhưng vẫn không quên quan tâm đối phương bằng cách xoa chân tôi để giúp tôi
thoát khỏi tình trạng chuột rút. Nhờ có sự can đảm và sự quan tâm của Khải, tôi đã vượt qua tình huống
nguy hiểm đó một cách an toàn.
Từ đó, tình bạn giữa tôi và Khải trở nên càng thêm thân thiết. Khải không chỉ là người bạn đồng hành mà tôi
coi anh như một người anh trai đáng tin cậy nhất.

Preview text:

Em hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn siêu hay
Em hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn siêu hay - Mẫu số 1
Một mùa hè mới nữa đã trôi qua, mang theo trong tâm hồn của tôi những cảm xúc hùng hồn và kí ức đáng
nhớ cùng người bạn thân nhất. Kỷ niệm ấy là một phần của cuộc hành trình của chúng tôi, được thấm
nhuần bởi những cảm xúc tận sâu trong trái tim.
Nói về một mùa hè cách đây ba năm, tôi vẫn là một học sinh lớp 2 đầy năng động và tinh nghịch. Tính cách
nghịch ngợm đôi khi khiến tôi gây phiền hà cho người khác. Trong ký ức đó, có một ngày nắng nóng, tôi
quyết định đến nhà bạn tên là Tuấn và mời anh cùng đi bơi ở hồ bơi gần nhà. Mọi thứ diễn ra như bình
thường, chúng tôi thúc đẩy cơ thể bằng một vài động tác làm ấm cơ và sau đó nhảy xuống nước mát.
Nhưng rồi, tính nghịch ngợm trong tôi bắt đầu trỗi dậy. Tôi đề nghị chơi một trò chơi thi lặn lâu dưới nước,
và lúc Tuấn đang nỗ lực giữ hơi, tôi đã bất ngờ trèo lên lưng anh, đẩy anh xuống dưới nước. Khi thấy Tuấn
bơi lên với vẻ đau đớn và khó thở, tôi nhận ra ngay lập tức sai lầm của mình. Tôi hoảng hốt, không biết phải
làm gì, chỉ biết xoay quanh, vỗ vào lưng Tuấn và liên tục xin lỗi. May mắn thay, chỉ sau một thời gian ngắn,
Tuấn đã hồi phục hoàn toàn. Anh không trách móc hay quở trách tôi, chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở tôi không nên
lặp lại lỗi đó. Điều đó khiến tôi cảm động sâu sắc.
Kể từ đó, tình bạn giữa tôi và Tuấn càng trở nên thân thiết hơn, và tôi dần học được điều quý báu về trách
nhiệm và sự quan tâm đối với người khác. Mỗi khi tôi nhớ về kỷ niệm ấy, tôi vẫn cảm thấy xấu hổ về hành
động của mình. Tuy nhiên, tôi không bao giờ quên nó, bởi nó luôn là một bài học quý báu và lời nhắc nhở
để tôi không tái lại sai lầm đó.
Em hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn siêu hay - Mẫu số 2
"Thời gian trôi qua nhanh chóng, chỉ để lại những ký ức..." Thật vậy, khi nhìn lại những năm tháng học trò,
tôi không thể không liên tưởng đến những kỷ niệm đáng nhớ với Lan, những kỷ niệm đã làm nên tình bạn
đáng quý trong suốt hơn mười năm qua.
Lan và tôi đã là bạn thân từ khi còn rất nhỏ, như hai người chị em gái cùng nhà. Chúng tôi chia sẻ mọi thứ
như tiền bạc vậy. Hằng ngày, dù trời mưa hay nắng, Lan luôn đến nhà tôi để chúng tôi cùng đi học. Nhưng
có một ngày mà tôi ở nhà chờ mãi... chờ mãi mà không thấy Lan đến gọi tôi đi học như mọi khi. Tôi cảm
thấy hoang mang và nói thầm: "Hôm nay không đợi nữa, tôi sẽ đi trước, không cần chờ Lan nữa." Nói xong,
tôi vội vàng rời khỏi nhà để không bị muộn giờ vào lớp. Nhưng trời mưa, nước tàn vào mặt, đường trơn
trượt khiến tôi ngã đau và bị bẩn hết quần áo. Khi tôi đến lớp, bạn bè bắt đầu trêu chọc tôi vì tôi như "con áo
ộp". Tôi trở nên tức giận và thất vọng hơn, và dường như trong tâm trí tôi, Lan không còn là bạn thân nữa.
Tùng... tùng... tùng, ba tiếng chuông báo hiệu giờ vào lớp vọng lên, tất cả mọi người đã ngồi đúng chỗ của
mình, ngoại trừ ghế của Lan vẫn còn trống. Một lúc sau, cô giáo bước vào lớp và thông báo: "Hôm nay Lan
bị ốm nên xin phép nghỉ học các em ạ." Nghe tin này, tôi cảm thấy ân hận và xót xa vì đã quá nóng giận và
thất vọng. Cô ấy trở nên vô cùng đáng thương và tôi tự trách bản thân. Giờ học trôi qua mà tôi không hấp
thu được gì, chỉ cố gắng chờ giờ kết thúc để đi thăm Lan. Nhưng học bài hôm đó dường như trôi qua chậm
chạp và tôi không tập trung vào giảng dạy. Cuối cùng, giờ học kết thúc, tôi chạy về nhà của Lan, và khi
bước vào phòng, tôi thấy cô ấy nằm trên giường, khuôn mặt xanh xao, da mắt mờ mờ. Chỉ sau một ngày
mà bạn đã thay đổi nhiều thế. Tôi đến bên cô ấy và nói: "Tôi xin lỗi, Lan ạ." Lan, trong lúc khóc và nói: "Tôi
cũng xin lỗi vì không báo trước cho bạn biết tôi bị ốm và không thể đi học được." Từ đó, tình bạn của chúng
tôi lại trở nên mạnh mẽ hơn và thấm đẫm tình yêu và quý mến.
Em hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn siêu hay - Mẫu số 3
Thái Hà đã trở thành người bạn thân nhất của tôi suốt năm năm qua, và ngày chúng tôi gặp nhau lần đầu
chính là một kỷ niệm đáng nhớ không thể nào quên.
Hôm ấy, là buổi tập trung đầu tiên của năm học lớp 1, tôi đến trường cùng mẹ với trái tim đập loạn xạ, tràn
đầy hồi hộp và lo lắng. Khi mẹ tôi rời đi, tôi ngồi đơn độc trên một chiếc ghế đá, không dám tiếp xúc với các
bạn mới. Lúc đó, một cô bé với gương mặt tròn xinh và vô cùng đáng yêu tự tin bước tới và nói chuyện với
tôi. Đó là Thái Hà. Nhận thấy tôi có vẻ ngại ngùng, cô ấy đã ngồi xuống bên cạnh tôi và tự giới thiệu. Khi tôi
biết cô ấy cũng cùng tuổi và được phân vào lớp chung, tôi cảm thấy thoải mái hơn. Chỉ trong một thoáng,
chúng tôi đã nhanh chóng nảy vào cuộc trò chuyện sôi nổi. Hà đã đưa tôi đi tham quan sân trường, giới
thiệu về các cơ sở như nhà vệ sinh, thư viện, sân bóng và căn-tin. Tôi mới biết rằng mẹ của Hà là giáo viên
tại trường, vì vậy cô ấy thường xuyên đến đây và biết rất nhiều về trường học. Có Hà bên cạnh, tôi cảm
thấy tự tin hơn và cô ấy đã giúp tôi hoà nhập với bạn bè và môi trường học tập.
Cho đến ngày hôm nay, tôi vẫn nhớ rõ nụ cười tươi sáng và ánh mắt lấp lánh của Thái Hà trong ngày đó.
Suốt năm năm qua, cô ấy luôn ở bên tôi, chúng tôi đã cùng nhau học tập và tận hưởng những khoảnh khắc
vui vẻ. Mặc dù có thêm nhiều người bạn mới, nhưng không ai có thể thay thế Thái Hà trong trái tim tôi.
Em hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn siêu hay - Mẫu số 4
Những kỷ niệm của thời học trò luôn đánh dấu những thời khắc thú vị và đáng nhớ. Trong chuỗi ký ức đó,
có một sự kiện đặc biệt không thể quên, đó là cuộc phiêu lưu mưa vào một ngày mưa của năm ngoái, khi tôi
và người bạn thân của mình, Minh Quân, cùng tỏa sáng.
Ngày đó, do mưa rào bất ngờ, tiết thể dục của lớp tôi đã bị hoãn. Tôi và Quân đã quyết định cùng nhau đạp
xe về nhà. Tuy nhiên, vào ngày đó, Quân lại quên mang theo áo mưa. Và điều đó đã định hình cho một
cuộc phiêu lưu đầy thú vị. Chúng tôi quyết định tận hưởng cảm giác mưa bằng cách tắm mưa.
Chúng tôi cởi giày dép và đặt chúng vào giỏ xe, sau đó bắt đầu cuộc hành trình trở về nhà. Thay vì lựa chọn
con đường ngắn nhất như mọi ngày, chúng tôi quyết định chọn một con đường vòng quanh hơn, đi qua một
đoạn đường vắng vẻ với một con suối nhỏ. Tại đó, chúng tôi dừng lại, chạy xuống nước và tận hưởng cảm
giác mưa như hai đứa trẻ đang nô đùa trong mưa. Mọi thứ trở nên tươi trẻ hơn, khi chúng tôi thấy mình trở
về thời thơ ấu, thời mà chỉ cần tới sân tắm mưa mà không cần suy nghĩ nhiều. Chúng tôi cười đùa vui vẻ,
quên mất mọi lo âu, như hai đứa trẻ ngốc nghếch. Chỉ khi mưa dần ngớt, chúng tôi mới rời khỏi đó và trở về nhà.
Tuy cái kết của cuộc phiêu lưu mưa đó là cả hai chúng tôi đều phải nghỉ học hai ngày do sốt nhẹ và bị mắng
từ mẹ, nhưng đó vẫn là một kỷ niệm đáng nhớ nhất trong tình bạn của chúng tôi.
Em hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn siêu hay - Mẫu số 5
Một trong những kỷ niệm khó quên trong cuộc hành trình của tôi và người bạn đồng hành thân thiết nhất
của mình xảy ra vào một chiều hè nắng đẹp cách đây hai năm.
Buổi trưa đó, khi trời bắt đầu dịu mát, tôi và Khải quyết định cùng nhau ra sông để tận hưởng ánh nắng rực
rỡ. Dưới bóng mát của cây khế và cây dừa, dòng nước trong sông trở nên hấp dẫn và mát mẻ không
tưởng. Mọi suy nghĩ trở nên không quan trọng hơn, và chúng tôi không chần chừ mà liền nhảy xuống nước.
Trong lúc tận hưởng niềm vui bơi lội, tôi bất ngờ cảm thấy cơ bắp chân của mình bắt đầu cứng lại. Chỉ sau
một thoáng giây, tôi nhận ra rằng tôi đang bị chuột rút. Tình huống trở nên đáng lo sợ khi cơ thể tôi mất cân
bằng và hai tay tôi vùng vẫy liên tục.
Rất may mắn, Khải ở gần và nhanh chóng nhận ra tình huống khẩn cấp. Tuy tôi lớn hơn Khải nhiều, nhưng
quá trình cứu giúp vẫn đầy khó khăn. Không có người lớn nào ở xung quanh, vì mọi người đều đang ở
trong nhà vào lúc trưa nắng. Tuy vậy, Khải không từ bỏ và kiên trì kéo tôi từ từ đến bờ. Gần hai mươi phút
sau, tôi và cậu ấy cuối cùng cũng đặt chân lên bờ an toàn. Khuôn mặt của Khải ửng hồng vì sự mệt mỏi, và
anh ấy hít thở nặng nhọc, nhưng vẫn không quên quan tâm đối phương bằng cách xoa chân tôi để giúp tôi
thoát khỏi tình trạng chuột rút. Nhờ có sự can đảm và sự quan tâm của Khải, tôi đã vượt qua tình huống
nguy hiểm đó một cách an toàn.
Từ đó, tình bạn giữa tôi và Khải trở nên càng thêm thân thiết. Khải không chỉ là người bạn đồng hành mà tôi
coi anh như một người anh trai đáng tin cậy nhất.