Giáo án điện tử Tiếng Việt 3 Tập 1 Bài 22 Kết nối tri thức: Để cháu nắm tay ông - Viết

Bài giảng PowerPoint Tiếng Việt 3 Tập 1 Bài 22 Kết nối tri thức: Để cháu nắm tay ông - Viết được biên soạn theo phân phối chương trình học trong SGK. Bao gồm các thông tin, hình ảnh được sắp xếp theo trật tự logic nhằm cung cấp cho người học kiến thức và kỹ năng nhất định, sẽ làm tăng tính sinh động của buổi học, từ đó giúp người học có thể tiếp thu kiến thức một cách dễ dàng và linh hoạt hơn.

TIẾNG VIỆT
Giáo viên:Trần Thị Mai Liên
Trường TH&THCS Quang Minh
KHI ĐNG
Kể về một lần em cảm thấy xúc động trước
cử chỉ hoặc việc làm của người thân
Hoạt động nhóm
Bức tranh vẽ gì?
ĐC VĂN
BN
Bài đọc
Để cháu nắm tay ông
Hè năm nay, Dương được đi du lịch ở Nha Trang cùng bố mẹ và ông ngoại.
Tháp Pô-na-ga địa điểm tham quan cuối cùng của đoàn. Ngôi đền vàng rực trong
khuôn viên xanh rợp bóng cây. Ông ngoại cđứng trầm ngâm trước những bức vẽ chạm trổ
tinh xảo. Bàn tay ông run run khi chạm vào các cột đá nhuốm màu thời gian. Dương nhìn
ông, lòng trào lên cảm xúc yêu thương khó tả.
Tiếng hướng dẫn viên du lịch giục đoàn rời điểm tham quan. Ông ngoại chần chừ chưa
muốn đi nên rớt lại phía sau. Dương rời đoàn, chạy đến nắm tay ông dắt đi. chợt thấy
ông chậm chạp, ngơ ngác quá. Thường ngày, Dương luôn nghĩ ông rất nhanh nhẹn. Ông đưa
nó đi học mỗi khi bố mẹ bận rộn. Ông hào hứng chơi trò cá ngựa cùng nó.
Từ trước đến nay, ông luôn là người dắt tay dẫn nó đi, là người bảo vệ nó. Đây lần đầu
tiên ơng nhận ra ông không còn khỏe như trước. Mỗi một ngày trôi qua, ông đang già đi,
còn nó sẽ mạnh mẽ hơn. Dương choàng tay ông ôm, thủ thỉ:
- Ông ngoại ơi, cháu yêu ông nhiều lắm!
Dương nghĩ, từ bây giờ nó mới là người đưa tay cho ông nắm.
(Dương Thụy)
Chia đoạn
Đoạn 1: Từ đầu đến cùng bố mẹ và ông ngoại
Đoạn 2: Tiếp theo đến yêu thương khó tả
Đoạn 3: Tiếp theo đến yêu ông nhiều lắm
Đoạn 4: Còn lại
Luyện đọc diễn cảm lời nhân vật
Ông ngoại ơi,/ cháu yêu ông nhiều lắm!//
Giải nghĩa từ
-
Cầu khẩn : Tha thiết xin người khác điều gì đó.
-
Đói lả: Đói đến mức không thể đứng vững.
-
Lúc lỉu: (chum quả) sai trĩu xuống.
-
Tíu tít: Vẻ bận rộn, tất bật của nhiều người.
Luyện đọc theo nhóm
Bài đọc
Để cháu nắm tay ông
Hè năm nay, Dương được đi du lịch ở Nha Trang cùng bố mẹ và ông ngoại.
Tháp Pô-na-ga địa điểm tham quan cuối cùng của đoàn. Ngôi đền vàng rực trong
khuôn viên xanh rợp bóng cây. Ông ngoại cđứng trầm ngâm trước những bức vẽ chạm
trổ tinh xảo. Bàn tay ông run run khi chạm vào các cột đá nhuốm màu thời gian. Dương
nhìn ông, lòng trào lên cảm xúc yêu thương khó tả.
Tiếng hướng dẫn viên du lịch giục đoàn rời điểm tham quan. Ông ngoại chần chừ
chưa muốn đi nên rớt lại phía sau. Dương rời đoàn, chạy đến nắm tay ông dắt đi. chợt
thấy ông chậm chạp, ngơ ngác quá. Thường ngày, Dương luôn nghĩ ông rất nhanh nhẹn.
Ông đưa nó đi học mỗi khi bố mẹ bận rộn. Ông hào hứng chơi trò các ngựa cùng nó.
Từ trước đến nay, ông luôn là người dắt tay dẫn đi, là người bảo vệ nó. Đây lần
đầu tiên Dương nhận ra ông không còn khỏe như trước. Mỗi một ngày trôi qua, ông đang
già đi, còn nó sẽ mạnh mẽ hơn. Dương choàng tay ông ôm, thủ thỉ:
- Ông ngoại ơi, cháu yêu ông nhiều lắm!
Dương nghĩ, từ bây giờ nó mới là người đưa tay cho ông nắm.
(Dương Thụy)
Luyện đọc đoạn nối tiếp
1
năm nay, Dương được đi du lịch Nha Trang cùng bố mẹ
ông ngoại.
Tháp Pô-na-ga địa điểm tham quan cuối cùng của đoàn.
Ngôi đền vàng rực trong khuôn viên xanh rợp bóng cây. Ông ngoại
cứ đứng trầm ngâm trước những bức vẽ chạm trổ tinh xảo. Bàn tay
ông run run khi chạm vào các cột đá nhuốm màu thời gian. Dương
nhìn ông, lòng trào lên cảm xúc yêu thương khó tả.
2
3
Luyện đọc đoạn nối
tiếp
Tiếng hướng dẫn viên du lịch giục đoàn rời điểm tham
quan. Ông ngoại chần chừ chưa muốn đi nên rớt lại phía
sau. Dương rời đoàn, chạy đến nắm tay ông dắt đi.
chợt thấy ông chậm chạp, ngơ ngác quá. Thường ngày,
Dương luôn nghĩ ông rất nhanh nhẹn. Ông đưa đi học
mỗi khi bố mẹ bận rộn. Ông hào hứng chơi trò các ngựa
cùng nó.
Từ trước đến nay, ông luôn người dắt tay dẫn đi,
người bảo vệ nó. Đây lần đầu tiên Dương nhận ra ông
không còn khỏe như trước. Mỗi một ngày trôi qua, ông
đang già đi, còn nó sẽ mạnh mẽ hơn. Dương choàng tay
ông ôm, thủ thỉ:
- Ông ngoại ơi, cháu yêu ông nhiều lắm!
Luyện đọc đoạn nối tiếp
Dương nghĩ, từ bây giờ nó mới là người đưa tay cho ông nắm.
4
Đọc toàn bài
Bài đọc
Để cháu nắm tay ông
Hè năm nay, Dương được đi du lịch ở Nha Trang cùng bố mẹ và ông ngoại.
Tháp Pô-na-ga địa điểm tham quan cuối cùng của đoàn. Ngôi đền vàng rực trong
khuôn viên xanh rợp bóng cây. Ông ngoại cứ đứng trầm ngâm trước những bức vẽ chạm
trổ tinh xảo. Bàn tay ông run run khi chạm vào các cột đá nhuốm màu thời gian. Dương
nhìn ông, lòng trào lên cảm xúc yêu thương khó tả.
Tiếng hướng dẫn viên du lịch giục đoàn rời điểm tham quan. Ông ngoại chần chừ
chưa muốn đi nên rớt lại phía sau. Dương rời đoàn, chạy đến nắm tay ông dắt đi. chợt
thấy ông chậm chạp, ngơ ngác quá. Thường ngày, Dương luôn nghĩ ông rất nhanh nhẹn.
Ông đưa nó đi học mỗi khi bố mẹ bận rộn. Ông hào hứng chơi trò các ngựa cùng nó.
Từ trước đến nay, ông luôn là người dắt tay dẫn đi, là người bảo vệ nó. Đây lần
đầu tiên Dương nhận ra ông không còn khỏe như trước. Mỗi một ngày trôi qua, ông đang
già đi, còn nó sẽ mạnh mẽ hơn. Dương choàng tay ông ôm, thủ thỉ:
- Ông ngoại ơi, cháu yêu ông nhiều lắm!
Dương nghĩ, từ bây giờ nó mới là người đưa tay cho ông nắm.
(Dương Thụy)
Trả lời câu
hỏi
1. Điểm tham quan cuối cùng của gia đình Dương là ở đâu?
Gợi ý:
Em hãy
đọc đoạn
văn thứ
hai để trả
li u
hỏi.
Điểm tham quan cuối cùng
của gia đình Dương là
Tháp Bà Pô-na-ga.
2 . Tìm những chi tiết cho thấy ông ngoại ngắm ngôi đền rất kĩ
và đầy xúc động?
Những chi tiết cho thấy ông ngoại ngắm
ngôi đền rất kĩ và xúc động là:
- Ông cứ đứng trầm ngâm trước những bức
vẽ chạm trổ tinh xảo
- Bàn tay ông run run khi chạm vào các cột
đá nhuốm màu thời gian.
3 . Dương đã thay đổi những suy nghĩ về ông như thế nào?
-Trước khi đi du lịch: Dương nghĩ ông rất
nhanh nhẹn.
- Trong khi đi du lịch: Dương nhận ra ông
không còn khỏe như trước.
Gợi ý: Em
hãy đọc đoạn
văn thứ ba để
trả lời câu
hỏi.
4 . Theo em, vì sao Dương nghĩ từ bây giờ mình mới là người
đưa tay cho ông nắm?
Dương nghĩ từ bây giờ nó mới là người
đưa tay cho ông nắm vì ông ngày càng
già đi còn nó thì ngày càng lớn lên, mạnh
mẽ hơn.
Nội dung bài học:
Bài tập đọc i về sự c động của
Dương khi phát hiện ra người ông thân yêu của
mình đã già yếu. một suy nghĩ rất
“người lớn” đó muốn trở thành người che
chở, chăm sóc và bảo vệ ông.
Bài đọc
Để cháu nắm tay ông
Hè năm nay, Dương được đi du lịch ở Nha Trang cùng bố mẹ và ông ngoại.
Tháp Pô-na-ga địa điểm tham quan cuối cùng của đoàn. Ngôi đền vàng rực trong
khuôn viên xanh rợp bóng cây. Ông ngoại cứ đứng trầm ngâm trước những bức vẽ chạm
trổ tinh xảo. Bàn tay ông run run khi chạm vào các cột đá nhuốm màu thời gian. Dương
nhìn ông, lòng trào lên cảm xúc yêu thương khó tả.
Tiếng hướng dẫn viên du lịch giục đoàn rời điểm tham quan. Ông ngoại chần chừ
chưa muốn đi nên rớt lại phía sau. Dương rời đoàn, chạy đến nắm tay ông dắt đi. chợt
thấy ông chậm chạp, ngơ ngác quá. Thường ngày, Dương luôn nghĩ ông rất nhanh nhẹn.
Ông đưa nó đi học mỗi khi bố mẹ bận rộn. Ông hào hứng chơi trò các ngựa cùng nó.
Từ trước đến nay, ông luôn là người dắt tay dẫn đi, là người bảo vệ nó. Đây lần
đầu tiên Dương nhận ra ông không còn khỏe như trước. Mỗi một ngày trôi qua, ông đang
già đi, còn nó sẽ mạnh mẽ hơn. Dương choàng tay ông ôm, thủ thỉ:
- Ông ngoại ơi, cháu yêu ông nhiều lắm!
Dương nghĩ, từ bây giờ nó mới là người đưa tay cho ông nắm.
(Dương Thụy)
Luyện đọc lại
Từ trước đến nay, ông luôn là người dắt tay dẫn đi, người bảo vệ nó. Đây
lần đầu tiên Dương nhận ra ông không còn khỏe như trước. Mỗi một ngày trôi qua, ông
đang già đi, còn nó sẽ mạnh mẽ hơn. Dương choàng tay ông ôm, thủ thỉ:
- Ông ngoại ơi, cháu yêu ông nhiều lắm!
Dương nghĩ, từ bây giờ nó mới là người đưa tay cho ông nắm.
Luyện đọc lại:
Trò chơi
TIẾT 2
VIẾT
Ôn chữ hoa I; K
1. Ôn ch viết hoa I
1. Ôn chữ viết hoa I
VIẾT VỞ TẬP VIẾT
1. Tư thế ngồi viết:
- Lưng thẳng, không tì ngực vào bàn.
- Đầu hơi cúi.
- Mắt cách vở khoảng 25 đến 30 cm.
- Tay phải cầm bút.
- Tay trái tì nhẹ lên mép vở để giữ.
- Hai chân để song song thoải mái.
2. Cách cầm bút:
- Cầm bút bằng 3 ngón tay: ngón cái,
ngón trỏ, ngón giữa.
- Khi viết, dùng 3 ngón tay di chuyển
bút từ trái sang phải, cán bút nghiêng
về phía bên phải, cổ tay, khuỷu tay và
cánh tay cử động mềm mại, thoải mái;
- Không nên cầm bút tay trái.
2. Viết ứng dụng
a. Viết tên riêng
Ông Ich Khiêm
Ông Ích Khiêm sinh ngày 25/1/1829 tại Phong
Lệ Bắc, Hòa Thọ Đông, Cẩm Lệ- Đà Nẵng. Ông
là một nhà thơ Nôm lớn của ViệtNam
Khai Trung
2. Viết ứng dụng
b. Viết câu
Ông Ich Khiêm là nhà thơ nôm
lớn của Việt Nam.
Hang động Khai Trung ky ảo với
các nhũ đá đa dạng.
Cần viết hoa
những chữ
đầu dòng
Những chữ nào
viết hoa?
Củng cố
dặn dò
Hẹn gặp lại
các em!
| 1/36

Preview text:

Trường TH&THCS Quang Minh TIẾNG VIỆT
Giáo viên:Trần Thị Mai Liên KHỞI ĐỘNG
Kể về một lần em cảm thấy xúc động trước
cử chỉ hoặc việc làm của người thân Hoạt động nhóm Bức tranh vẽ gì? ĐỌC VĂN BẢN Bài đọc
Để cháu nắm tay ông
Hè năm nay, Dương được đi du lịch ở Nha Trang cùng bố mẹ và ông ngoại.
Tháp Bà Pô-na-ga là địa điểm tham quan cuối cùng của đoàn. Ngôi đền vàng rực trong
khuôn viên xanh rợp bóng cây. Ông ngoại cứ đứng trầm ngâm trước những bức vẽ chạm trổ
tinh xảo. Bàn tay ông run run khi chạm vào các cột đá nhuốm màu thời gian. Dương nhìn
ông, lòng trào lên cảm xúc yêu thương khó tả.
Tiếng hướng dẫn viên du lịch giục đoàn rời điểm tham quan. Ông ngoại chần chừ chưa
muốn đi nên rớt lại phía sau. Dương rời đoàn, chạy đến nắm tay ông dắt đi. Nó chợt thấy
ông chậm chạp, ngơ ngác quá. Thường ngày, Dương luôn nghĩ ông rất nhanh nhẹn. Ông đưa
nó đi học mỗi khi bố mẹ bận rộn. Ông hào hứng chơi trò cá ngựa cùng nó.
Từ trước đến nay, ông luôn là người dắt tay dẫn nó đi, là người bảo vệ nó. Đây là lần đầu
tiên Dương nhận ra ông không còn khỏe như trước. Mỗi một ngày trôi qua, ông đang già đi,
còn nó sẽ mạnh mẽ hơn. Dương choàng tay ông ôm, thủ thỉ:
- Ông ngoại ơi, cháu yêu ông nhiều lắm!
Dương nghĩ, từ bây giờ nó mới là người đưa tay cho ông nắm. (Dương Thụy) Chia đoạn
Đoạn 1: Từ đầu đến cùng bố mẹ và ông ngoại
Đoạn 2: Tiếp theo đến yêu thương khó tả
Đoạn 3: Tiếp theo đến yêu ông nhiều lắm Đoạn 4: Còn lại
Luyện đọc diễn cảm lời nhân vật
Ông ngoại ơi,/ cháu yêu ông nhiều lắm!// Giải nghĩa từ -
Cầu khẩn : Tha thiết xin người khác điều gì đó. -
Đói lả: Đói đến mức không thể đứng vững. -
Lúc lỉu: (chum quả) sai trĩu xuống. -
Tíu tít: Vẻ bận rộn, tất bật của nhiều người.
Luyện đọc theo nhóm Bài đọc
Để cháu nắm tay ông
Hè năm nay, Dương được đi du lịch ở Nha Trang cùng bố mẹ và ông ngoại.
Tháp Bà Pô-na-ga là địa điểm tham quan cuối cùng của đoàn. Ngôi đền vàng rực trong
khuôn viên xanh rợp bóng cây. Ông ngoại cứ đứng trầm ngâm trước những bức vẽ chạm
trổ tinh xảo. Bàn tay ông run run khi chạm vào các cột đá nhuốm màu thời gian. Dương
nhìn ông, lòng trào lên cảm xúc yêu thương khó tả.
Tiếng hướng dẫn viên du lịch giục đoàn rời điểm tham quan. Ông ngoại chần chừ
chưa muốn đi nên rớt lại phía sau. Dương rời đoàn, chạy đến nắm tay ông dắt đi. Nó chợt
thấy ông chậm chạp, ngơ ngác quá. Thường ngày, Dương luôn nghĩ ông rất nhanh nhẹn.
Ông đưa nó đi học mỗi khi bố mẹ bận rộn. Ông hào hứng chơi trò các ngựa cùng nó.
Từ trước đến nay, ông luôn là người dắt tay dẫn nó đi, là người bảo vệ nó. Đây là lần
đầu tiên Dương nhận ra ông không còn khỏe như trước. Mỗi một ngày trôi qua, ông đang
già đi, còn nó sẽ mạnh mẽ hơn. Dương choàng tay ông ôm, thủ thỉ:
- Ông ngoại ơi, cháu yêu ông nhiều lắm!
Dương nghĩ, từ bây giờ nó mới là người đưa tay cho ông nắm. (Dương Thụy)
Luyện đọc đoạn nối tiếp 1
Hè năm nay, Dương được đi du lịch ở Nha Trang cùng bố mẹ và ông ngoại. 2
Tháp Bà Pô-na-ga là địa điểm tham quan cuối cùng của đoàn.
Ngôi đền vàng rực trong khuôn viên xanh rợp bóng cây. Ông ngoại
cứ đứng trầm ngâm trước những bức vẽ chạm trổ tinh xảo. Bàn tay
ông run run khi chạm vào các cột đá nhuốm màu thời gian. Dương
nhìn ông, lòng trào lên cảm xúc yêu thương khó tả.
Luyện đọc đoạn nối tiếp 3
Tiếng hướng dẫn viên du lịch giục đoàn rời điểm tham
quan. Ông ngoại chần chừ chưa muốn đi nên rớt lại phía
sau. Dương rời đoàn, chạy đến nắm tay ông dắt đi. Nó
chợt thấy ông chậm chạp, ngơ ngác quá. Thường ngày,
Dương luôn nghĩ ông rất nhanh nhẹn. Ông đưa nó đi học
mỗi khi bố mẹ bận rộn. Ông hào hứng chơi trò các ngựa cùng nó.
Từ trước đến nay, ông luôn là người dắt tay dẫn nó đi, là
người bảo vệ nó. Đây là lần đầu tiên Dương nhận ra ông
không còn khỏe như trước. Mỗi một ngày trôi qua, ông
đang già đi, còn nó sẽ mạnh mẽ hơn. Dương choàng tay ông ôm, thủ thỉ:
- Ông ngoại ơi, cháu yêu ông nhiều lắm!
Luyện đọc đoạn nối tiếp 4
Dương nghĩ, từ bây giờ nó mới là người đưa tay cho ông nắm. Đọc toàn bài Bài đọc
Để cháu nắm tay ông
Hè năm nay, Dương được đi du lịch ở Nha Trang cùng bố mẹ và ông ngoại.
Tháp Bà Pô-na-ga là địa điểm tham quan cuối cùng của đoàn. Ngôi đền vàng rực trong
khuôn viên xanh rợp bóng cây. Ông ngoại cứ đứng trầm ngâm trước những bức vẽ chạm
trổ tinh xảo. Bàn tay ông run run khi chạm vào các cột đá nhuốm màu thời gian. Dương
nhìn ông, lòng trào lên cảm xúc yêu thương khó tả.
Tiếng hướng dẫn viên du lịch giục đoàn rời điểm tham quan. Ông ngoại chần chừ
chưa muốn đi nên rớt lại phía sau. Dương rời đoàn, chạy đến nắm tay ông dắt đi. Nó chợt
thấy ông chậm chạp, ngơ ngác quá. Thường ngày, Dương luôn nghĩ ông rất nhanh nhẹn.
Ông đưa nó đi học mỗi khi bố mẹ bận rộn. Ông hào hứng chơi trò các ngựa cùng nó.
Từ trước đến nay, ông luôn là người dắt tay dẫn nó đi, là người bảo vệ nó. Đây là lần
đầu tiên Dương nhận ra ông không còn khỏe như trước. Mỗi một ngày trôi qua, ông đang
già đi, còn nó sẽ mạnh mẽ hơn. Dương choàng tay ông ôm, thủ thỉ:
- Ông ngoại ơi, cháu yêu ông nhiều lắm!
Dương nghĩ, từ bây giờ nó mới là người đưa tay cho ông nắm. (Dương Thụy) Trả lời câu hỏi
1. Điểm tham quan cuối cùng của gia đình Dương là ở đâu? Gợi ý: Em hãy đọc đoạn
Điểm tham quan cuối cùng văn thứ
của gia đình Dương là ở hai để trả Tháp Bà Pô-na-ga. lời câu hỏi.
2 . Tìm những chi tiết cho thấy ông ngoại ngắm ngôi đền rất kĩ và đầy xúc động?
Những chi tiết cho thấy ông ngoại ngắm
ngôi đền rất kĩ và xúc động là:
- Ông cứ đứng trầm ngâm trước những bức vẽ chạm trổ tinh xảo
- Bàn tay ông run run khi chạm vào các cột đá nhuốm màu thời gian.
3 . Dương đã thay đổi những suy nghĩ về ông như thế nào?
-Trước khi đi du lịch: Dương nghĩ ông rất Gợi ý: Em nhanh nhẹn. hãy đọc đoạn
- Trong khi đi du lịch: Dương nhận ra ông văn thứ ba để
không còn khỏe như trước. trả lời câu hỏi.
4 . Theo em, vì sao Dương nghĩ từ bây giờ mình mới là người đưa tay cho ông nắm?
Dương nghĩ từ bây giờ nó mới là người
đưa tay cho ông nắm vì ông ngày càng
già đi còn nó thì ngày càng lớn lên, mạnh mẽ hơn. Nội dung bài học:
Bài tập đọc nói về sự xúc động của cô bé
Dương khi phát hiện ra người ông thân yêu của
mình đã già yếu. Cô bé có một suy nghĩ rất
“người lớn” đó là muốn trở thành người che
chở, chăm sóc và bảo vệ ông. Luyện đọc lại Bài đọc
Để cháu nắm tay ông
Hè năm nay, Dương được đi du lịch ở Nha Trang cùng bố mẹ và ông ngoại.
Tháp Bà Pô-na-ga là địa điểm tham quan cuối cùng của đoàn. Ngôi đền vàng rực trong
khuôn viên xanh rợp bóng cây. Ông ngoại cứ đứng trầm ngâm trước những bức vẽ chạm
trổ tinh xảo. Bàn tay ông run run khi chạm vào các cột đá nhuốm màu thời gian. Dương
nhìn ông, lòng trào lên cảm xúc yêu thương khó tả.
Tiếng hướng dẫn viên du lịch giục đoàn rời điểm tham quan. Ông ngoại chần chừ
chưa muốn đi nên rớt lại phía sau. Dương rời đoàn, chạy đến nắm tay ông dắt đi. Nó chợt
thấy ông chậm chạp, ngơ ngác quá. Thường ngày, Dương luôn nghĩ ông rất nhanh nhẹn.
Ông đưa nó đi học mỗi khi bố mẹ bận rộn. Ông hào hứng chơi trò các ngựa cùng nó.
Từ trước đến nay, ông luôn là người dắt tay dẫn nó đi, là người bảo vệ nó. Đây là lần
đầu tiên Dương nhận ra ông không còn khỏe như trước. Mỗi một ngày trôi qua, ông đang
già đi, còn nó sẽ mạnh mẽ hơn. Dương choàng tay ông ôm, thủ thỉ:
- Ông ngoại ơi, cháu yêu ông nhiều lắm!
Dương nghĩ, từ bây giờ nó mới là người đưa tay cho ông nắm. (Dương Thụy) Luyện đọc lại: Trò chơi
Từ trước đến nay, ông luôn là người dắt tay dẫn nó đi, là người bảo vệ nó. Đây là
lần đầu tiên Dương nhận ra ông không còn khỏe như trước. Mỗi một ngày trôi qua, ông
đang già đi, còn nó sẽ mạnh mẽ hơn. Dương choàng tay ông ôm, thủ thỉ:
- Ông ngoại ơi, cháu yêu ông nhiều lắm!
Dương nghĩ, từ bây giờ nó mới là người đưa tay cho ông nắm. TIẾT 2 VIẾT Ôn chữ hoa I; K 1. Ôn ch ữ v iết h iết oa o I a
VIẾT VỞ TẬP VIẾT 1. Tư thế ngồi viết:
- Lưng thẳng, không tì ngực vào bàn. - Đầu hơi cúi.
- Mắt cách vở khoảng 25 đến 30 cm. - Tay phải cầm bút.
- Tay trái tì nhẹ lên mép vở để giữ.
- Hai chân để song song thoải mái. 2. Cách cầm bút:
- Cầm bút bằng 3 ngón tay: ngón cái, ngón trỏ, ngón giữa.
- Khi viết, dùng 3 ngón tay di chuyển
bút từ trái sang phải, cán bút nghiêng
về phía bên phải, cổ tay, khuỷu tay và
cánh tay cử động mềm mại, thoải mái;
- Không nên cầm bút tay trái. 2. Viết ứng dụng a. Viết tên riêng Ông Ich Khiêm Khai Trung
Ông Ích Khiêm sinh ngày 25/1/1829 tại Phong
Lệ Bắc, Hòa Thọ Đông, Cẩm Lệ- Đà Nẵng. Ông
là một nhà thơ Nôm lớn của ViệtNam
2. Viết ứng dụng b. Viết câu
Ông Ich Khiêm là nhà thơ nôm lớn của Việt Nam.
Hang động Khai Trung ky ảo với
các nhũ đá đa dạng. Cần viết hoa
Những chữ nào những chữ viết hoa? đầu dòng Củng cố dặn dò Hẹn gặp lại các em!
Document Outline

  • Trường TH&THCS Quang Minh
  • Slide 2
  • Slide 3
  • Slide 4
  • Slide 5
  • Slide 6
  • Slide 7
  • Slide 8
  • Slide 9
  • Slide 10
  • Slide 11
  • Slide 12
  • Slide 13
  • Slide 14
  • Slide 15
  • Slide 16
  • Slide 17
  • Slide 18
  • Slide 19
  • Slide 20
  • Slide 21
  • Slide 22
  • Slide 23
  • Slide 24
  • Slide 25
  • Slide 26
  • Slide 27
  • Slide 28
  • Slide 29
  • Slide 30
  • Slide 31
  • Slide 32
  • Slide 33
  • Slide 34
  • Slide 35
  • Slide 36