Hãy tưởng tượng và tả lại nhân vật chú chim thần kì trong truyện Cây khế
Truyện cổ tích Cây khế là một trong những câu chuyện gối đầu giường của em lúc
còn bé. Trong câu chuyện ấy, em rất thích nhân vật chú chim thần kì.
Theo lời bà kể, em thường tự nhắm mắt lại, tưởng tượng về loài chim lạ ấy. Chắc
hẳn đó sẽ là một chú chim lớn, lớn hơn con trâu mà ông em nuôi một chút. Bởi
phải lớn như vậy thì chim mới có thể chở được người chứ. Chú sẽ có một bộ lông
dày và óng mượt màu vàng cam. Những chiếc lông ở cuối cánh và đuôi sẽ dài và
màu đỏ chói mắt. Khi chú xòe cánh ra, chiếc cánh to và dài, che rợp nửa tán cây
khế. Rồi chú mà vẫy cánh, thì tạo gió vù vù như trời sắp có mưa dông. Bộ móng
của chú ta thì cứng cáp và sắc nhọn, to như bàn tay của bố. Nó có thể dễ dàng bám
vào những cành to của cây khế, để chọn quả chín. Cái đầu chú ta thì to như cái
chén, với đôi mắt to tròn, sáng ngời và đen láy như viên trân châu đen. Cái mỏ
vàng dài, cứng cáp, có thể dễ dàng nuốt trọn một quả khế chín ngọt. Là chú chim
thần, nên chim có thể nói tiếng người. Em tưởng tượng ra giọng nói của nó sẽ
thánh thót, trong veo như tiếng hót của chim sơn ca mỗi buổi sớm. Đặc biệt, chú
chim thần ấy chắc chắn là một chú chim tốt bụng. Vì chú biết dùng vàng để đổi lấy
quả khế ngọt, chứ không dùng sức mạnh đê cướp khế của người dân. Nhờ có chú,
mà gia đình người em trai được sống hạnh phúc, đủ đầy.
Đối với em, nhân vật chú chim thần là một nhân vật tuyệt vời. Em vẫn thường ước
ao được gặp chú ngoài đời, được cưỡi lên lưng chú và bay lượn trên bầu trời xanh
bao la.
Hãy tưởng tượng và tả lại nhân vật người anh trong truyện Cây khế
Mẫu 1
Đọc truyện cây khế, nhân vật người anh là nhân vật mà em rất chán ghét. Vì vậy,
em thường lấy hình mẫu là các phú hộ xấu xa trong các bộ phim đã xem để tưởng
tượng về hắn.
Anh ta sẽ là một người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi, hơi lùn và mập mạp.
Nước da của anh ta trắng bệch do thường ngày chỉ ngồi ỳ một chỗ trong nhà,
không ra ngoài vận động hay làm việc. Thói quen chỉ ăn chơi, nằm ngủ lười biếng
cả ngày khiến anh ta béo phệ, di chuyển chậm chạp. Theo ông bà ta vẫn bảo rằng
“tâm sinh tướng”, nên nhìn ngũ quan của anh ta toát ra vẻ xấu xa, gian xảo. Hai
con mắt ti hí như mắt lươn, lúc nào cũng láo liên như kẻ trộm. Con ngươi nhỏ xíu,
xung quanh toàn là lòng trắng nom rõ sự xấu xa. Hai cái má phình ra, chen lấn hết
cả vị trí của mắt, mũi, miệng. Dưới cái miệng rộng là cái cằm cùng phần nọng mỡ
chen chúc với nhau. Tóc của anh ta ít ỏi, bóng mỡ, được chải gọn ra phía sau, để lộ
phần trán hơi hói. Bộ trang phục quen thuộc của anh ta là các bộ đồ ba ba màu
sáng như màu mỡ gà, xanh ngọc. Chân đi đôi dép gỗ, cổ tay và ngón tay đeo nhẫn
vàng, vòng vàng sáng choang. Mỗi khi nói chuyện, anh ta thường nheo con mắt lại,
nhếch mép cười khà khà.
Càng tưởng tượng về hình dáng và hành động của người anh trai đó trong câu
chuyện Cây khế, em lại càng cảm thấy đây đúng là một nhân vật phản diện đáng
ghét.
Mẫu 2
Nhân vật người anh trong câu chuyện cổ tích Cây khế là hình ảnh tiêu biểu cho
những kẻ tham lam, ích kỉ.
Anh ta vừa mập, vừa thấp với cái bụng bự và dáng đi lạch bà lạch bạch trông rất
buồn cười. Chân tay tròn lẳn, ngắn ngủn; nước da trắng bủng của những con người
ở nhiều trong nhà, ít ra nắng, ra gió. Mái tóc ngắn chẻ đôi luôn láng mượt cùng với
chiếc trán ngắn, cằm ngắn và hai má phinh phính bạnh ra làm cho khuôn mặt bè
bè, trông đến khó coi. Đôi lông mày chổi xể che khuất đôi mắt híp, nhìn không có
vẻ gì là hiền lành, thật thà cả. Đôi môi mỏng, thỉnh thoảng cười để lộ ra hàm răng
khấp khểnh. Anh ta hay mặc bộ quần áo lụa màu mỡ gà rộng thùng thình, hai bên
cạnh áo là hai cái túi áo to tướng. Mỗi khi ra đường, anh ta úp chụp cái nón lên
đầu, đôi guốc mộc loẹt quẹt trên nền đất ra vẻ người giàu có, trông như một cái
nấm di động.
Người anh là người ích kỉ và keo kiệt, khi cha mẹ qua đời anh ta đã chiếm hết mọi
ruộng đất và chỉ để lại cho người em mỗi túp lều và cây khế. Bao nhiêu ruộng đất
chiếm được, anh ta cho cày thuê nên ngày càng giàu có hơn. Bộ dáng tham lam của
anh ta khi tranh ruộng đất với em mình thật khác hẳn với bộ dáng anh ta xun xoe,
nịnh nọt người em đổi cho cây khế ngọt để lấy vàng. Anh ta mặc bộ quần áo thùng
thình, vai khoác chiếc túi mười hai gang cùng cái bụng phệ loay hoay leo lên lưng
chim ra đảo lấy vàng. Nhìn thấy nhiều vàng trên đảo, đôi mắt híp của anh ta sáng
rực lên, bộ dạng hấp tấp, tham lam vơ vét, cố ních, cố nhét vào túi và ì ạch vác túi
vàng nặng trĩu trên vai leo lên lưng chim để trở về. Nhưng rồi cuối cùng con người
tham lam, ích kỉ ấy đã chới với trên lưng chim rồi lăn xuống biển.
Cái chết của người anh là lời cảnh báo cho những kẻ tham lam, chỉ muốn ăn mà
không muốn làm, sống cạn tình nghĩa.
Hãy tưởng tượng và tả lại nhân vật người em trong truyện Cây khế
Mẫu 1
Ngày xửa ngày xưa, có hai anh em cha mẹ mất sớm. Đến lúc chia gia tài, người
anh cậy thế mình là anh cả chiếm hết mọi tài sản cha mẹ để lại, chỉ cho người em
một mảnh vườn nhỏ có cây khế ở cuối vườn.
Người em cặm cụi làm thuê cuốc mướn kiếm sống và chăm sóc cây khế. Đến mùa,
khế ra hoa kết trái nhiều vô kể. Bỗng một hôm có một con chim đại bàng bay đến
đậu lại trên cây khế. Nó ăn hết trái này đến trái khác. Người em buồn rầu nói với
chim: “Cuộc sống ta chỉ trông nhờ vào cây khế. Chim ăn hết ta lấy gì sinh sống!”
Nghe vậy đại bàng liền nói: “Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang, đem đi
mà đựng!”.
Nghe lời chim dặn, người em may một cái túi ba gang. Hôm sau, đại bàng đến chở
người em ra một cái đảo xa tít ở ngoài khơi. Đây là một hòn đảo có đầy vàng bạc
châu báu. Người em nhặt đầy một túi ba gang rồi leo lên lưng chim trở về nhà. Từ
đó, người em trở nên giàu có nhất vùng.
Thấy em mình bỗng nhiên trở nên giàu có, người anh lân la, tò mò hỏi chuyện.
Thương anh, người em kể hết sự tình cho người anh hay. Máu tham nổi lên, hắn gạ
người em đổi cây khế lấy toàn bộ gia tài của hắn. Người em đồng ý.
Ngày ngày, cả hai vợ chồng người anh canh chừng dưới cây khế. Rồi đại bàng lại
đến ăn khế. Người anh giả vờ kêu nghèo kể khổ với đại bàng và cũng được đại
bàng nói những lời như đã nói với người em trước đây. Hắn về nhà bảo vợ may
một cái túi mười hai gang.
Sáng hôm sau, đại bàng lại đến và chở hắn ra đảo vàng. Hắn hoa mắt trước vàng
bạc, châu báu, ngọc ngà ở đảo nên cố nhét thật đầy cái túi mười hai gang. Chưa
thỏa mãn, hắn còn cố nhét vàng vào trong người rồi kéo lê túi vàng leo lên lưng
chim. Đại bàng phải vỗ cánh đến ba lần mới cất mình lên được. Khi bay qua giữa
đại dương mênh mông, bất thần có một cơn gió mạnh thổi đến vì chở quá nặng nên
đại bàng không chịu được sức gió, liền nghiêng cánh hất túi vàng và người anh
xuống biển, kết thúc cuộc đời của một kẻ tham lam.
Mẫu 2
“Ăn một quả
Trả cục vàng
May túi ba gang
Đem đi mà đựng.”
Những câu thơ trên đã quá quen thuộc với những ai đã đọc truyện “Cây khế”. Em
nghĩ rằng, mọi người đều thích nhân vật người em thật thà và tốt bụng. Em cũng
thế, em rất thích nhân vật người em!
Người em trong truyện “Cây khế” có hình dáng ra sao, em cũng không rõ. Nhưng
theo tưởng tượng của em, thì người đó cao và có làn da nâu - biểu hiện của sự
chăm chỉ, cần cù, chịu thương, chịu khó. Khuôn mặt tròn, trông hiền hòa dễ mến.
Đôi mắt to tròn, hơi nâu và sáng long lanh. Anh ấy còn có mái tóc ngắn hơi vàng
và khô vì dạn dày sương gió. Bộ quần áo nâu là trang phục chính của anh. Có lẽ vì
nhà nghèo nên anh chỉ có 2 bộ quần áo. Thậm chí một bộ đã rách phải vá rất nhiều
chỗ. Người em hiền lành, tốt bụng và rất yêu mến anh trai của mình. Khi cha mẹ
qua đời, nhà cửa ruộng vườn đều thuộc về anh. Người em chỉ có một túp lều nhỏ
và một cây khế ở cuối vườn. Biết phận mình là em nên không dám đòi hỏi gì hơn,
người em chỉ ngày ngày chăm chút cho cây khế, mong cây đơm quả ngọt. Điều
may đến, người em được chim lạ đưa đi lấy vàng và có một cuộc sống sung túc. Vì
tốt bụng, thật thà nên người em đã chia sẻ câu chuyện của mình với mọi người và
đặc biệt là anh trai của mình. Khi anh trai nổi lòng tham muốn đổi gia tài của mình
để lấy cây khế ngọt, người em cũng sẵn sàng chia sẻ điều đó với anh trai của mình.
Đức tính cần cù, chăm chỉ, thật thà là đức tính đáng quý, đáng trân trọng. Chính vì
điều đó mà em thích và yêu quý nhân vật người em.
Đây là nhân vật mà mọi người phải học tập. Em cũng cố gắng để học tập theo anh
ấy. Nhưng các bạn ơi đừng nghĩ trồng cây khế được vàng thật nhé!

Preview text:

Hãy tưởng tượng và tả lại nhân vật chú chim thần kì trong truyện Cây khế

Truyện cổ tích Cây khế là một trong những câu chuyện gối đầu giường của em lúc còn bé. Trong câu chuyện ấy, em rất thích nhân vật chú chim thần kì.

Theo lời bà kể, em thường tự nhắm mắt lại, tưởng tượng về loài chim lạ ấy. Chắc hẳn đó sẽ là một chú chim lớn, lớn hơn con trâu mà ông em nuôi một chút. Bởi phải lớn như vậy thì chim mới có thể chở được người chứ. Chú sẽ có một bộ lông dày và óng mượt màu vàng cam. Những chiếc lông ở cuối cánh và đuôi sẽ dài và màu đỏ chói mắt. Khi chú xòe cánh ra, chiếc cánh to và dài, che rợp nửa tán cây khế. Rồi chú mà vẫy cánh, thì tạo gió vù vù như trời sắp có mưa dông. Bộ móng của chú ta thì cứng cáp và sắc nhọn, to như bàn tay của bố. Nó có thể dễ dàng bám vào những cành to của cây khế, để chọn quả chín. Cái đầu chú ta thì to như cái chén, với đôi mắt to tròn, sáng ngời và đen láy như viên trân châu đen. Cái mỏ vàng dài, cứng cáp, có thể dễ dàng nuốt trọn một quả khế chín ngọt. Là chú chim thần, nên chim có thể nói tiếng người. Em tưởng tượng ra giọng nói của nó sẽ thánh thót, trong veo như tiếng hót của chim sơn ca mỗi buổi sớm. Đặc biệt, chú chim thần ấy chắc chắn là một chú chim tốt bụng. Vì chú biết dùng vàng để đổi lấy quả khế ngọt, chứ không dùng sức mạnh đê cướp khế của người dân. Nhờ có chú, mà gia đình người em trai được sống hạnh phúc, đủ đầy.

Đối với em, nhân vật chú chim thần là một nhân vật tuyệt vời. Em vẫn thường ước ao được gặp chú ngoài đời, được cưỡi lên lưng chú và bay lượn trên bầu trời xanh bao la.

Hãy tưởng tượng và tả lại nhân vật người anh trong truyện Cây khế

Mẫu 1

Đọc truyện cây khế, nhân vật người anh là nhân vật mà em rất chán ghét. Vì vậy, em thường lấy hình mẫu là các phú hộ xấu xa trong các bộ phim đã xem để tưởng tượng về hắn.

Anh ta sẽ là một người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi, hơi lùn và mập mạp. Nước da của anh ta trắng bệch do thường ngày chỉ ngồi ỳ một chỗ trong nhà, không ra ngoài vận động hay làm việc. Thói quen chỉ ăn chơi, nằm ngủ lười biếng cả ngày khiến anh ta béo phệ, di chuyển chậm chạp. Theo ông bà ta vẫn bảo rằng “tâm sinh tướng”, nên nhìn ngũ quan của anh ta toát ra vẻ xấu xa, gian xảo. Hai con mắt ti hí như mắt lươn, lúc nào cũng láo liên như kẻ trộm. Con ngươi nhỏ xíu, xung quanh toàn là lòng trắng nom rõ sự xấu xa. Hai cái má phình ra, chen lấn hết cả vị trí của mắt, mũi, miệng. Dưới cái miệng rộng là cái cằm cùng phần nọng mỡ chen chúc với nhau. Tóc của anh ta ít ỏi, bóng mỡ, được chải gọn ra phía sau, để lộ phần trán hơi hói. Bộ trang phục quen thuộc của anh ta là các bộ đồ ba ba màu sáng như màu mỡ gà, xanh ngọc. Chân đi đôi dép gỗ, cổ tay và ngón tay đeo nhẫn vàng, vòng vàng sáng choang. Mỗi khi nói chuyện, anh ta thường nheo con mắt lại, nhếch mép cười khà khà.

Càng tưởng tượng về hình dáng và hành động của người anh trai đó trong câu chuyện Cây khế, em lại càng cảm thấy đây đúng là một nhân vật phản diện đáng ghét.

Mẫu 2

Nhân vật người anh trong câu chuyện cổ tích Cây khế là hình ảnh tiêu biểu cho những kẻ tham lam, ích kỉ.

Anh ta vừa mập, vừa thấp với cái bụng bự và dáng đi lạch bà lạch bạch trông rất buồn cười. Chân tay tròn lẳn, ngắn ngủn; nước da trắng bủng của những con người ở nhiều trong nhà, ít ra nắng, ra gió. Mái tóc ngắn chẻ đôi luôn láng mượt cùng với chiếc trán ngắn, cằm ngắn và hai má phinh phính bạnh ra làm cho khuôn mặt bè bè, trông đến khó coi. Đôi lông mày chổi xể che khuất đôi mắt híp, nhìn không có vẻ gì là hiền lành, thật thà cả. Đôi môi mỏng, thỉnh thoảng cười để lộ ra hàm răng khấp khểnh. Anh ta hay mặc bộ quần áo lụa màu mỡ gà rộng thùng thình, hai bên cạnh áo là hai cái túi áo to tướng. Mỗi khi ra đường, anh ta úp chụp cái nón lên đầu, đôi guốc mộc loẹt quẹt trên nền đất ra vẻ người giàu có, trông như một cái nấm di động.

Người anh là người ích kỉ và keo kiệt, khi cha mẹ qua đời anh ta đã chiếm hết mọi ruộng đất và chỉ để lại cho người em mỗi túp lều và cây khế. Bao nhiêu ruộng đất chiếm được, anh ta cho cày thuê nên ngày càng giàu có hơn. Bộ dáng tham lam của anh ta khi tranh ruộng đất với em mình thật khác hẳn với bộ dáng anh ta xun xoe, nịnh nọt người em đổi cho cây khế ngọt để lấy vàng. Anh ta mặc bộ quần áo thùng thình, vai khoác chiếc túi mười hai gang cùng cái bụng phệ loay hoay leo lên lưng chim ra đảo lấy vàng. Nhìn thấy nhiều vàng trên đảo, đôi mắt híp của anh ta sáng rực lên, bộ dạng hấp tấp, tham lam vơ vét, cố ních, cố nhét vào túi và ì ạch vác túi vàng nặng trĩu trên vai leo lên lưng chim để trở về. Nhưng rồi cuối cùng con người tham lam, ích kỉ ấy đã chới với trên lưng chim rồi lăn xuống biển.

Cái chết của người anh là lời cảnh báo cho những kẻ tham lam, chỉ muốn ăn mà không muốn làm, sống cạn tình nghĩa.

Hãy tưởng tượng và tả lại nhân vật người em trong truyện Cây khế

Mẫu 1

Ngày xửa ngày xưa, có hai anh em cha mẹ mất sớm. Đến lúc chia gia tài, người anh cậy thế mình là anh cả chiếm hết mọi tài sản cha mẹ để lại, chỉ cho người em một mảnh vườn nhỏ có cây khế ở cuối vườn.

Người em cặm cụi làm thuê cuốc mướn kiếm sống và chăm sóc cây khế. Đến mùa, khế ra hoa kết trái nhiều vô kể. Bỗng một hôm có một con chim đại bàng bay đến đậu lại trên cây khế. Nó ăn hết trái này đến trái khác. Người em buồn rầu nói với chim: “Cuộc sống ta chỉ trông nhờ vào cây khế. Chim ăn hết ta lấy gì sinh sống!” Nghe vậy đại bàng liền nói: “Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang, đem đi mà đựng!”.

Nghe lời chim dặn, người em may một cái túi ba gang. Hôm sau, đại bàng đến chở người em ra một cái đảo xa tít ở ngoài khơi. Đây là một hòn đảo có đầy vàng bạc châu báu. Người em nhặt đầy một túi ba gang rồi leo lên lưng chim trở về nhà. Từ đó, người em trở nên giàu có nhất vùng.

Thấy em mình bỗng nhiên trở nên giàu có, người anh lân la, tò mò hỏi chuyện. Thương anh, người em kể hết sự tình cho người anh hay. Máu tham nổi lên, hắn gạ người em đổi cây khế lấy toàn bộ gia tài của hắn. Người em đồng ý.

Ngày ngày, cả hai vợ chồng người anh canh chừng dưới cây khế. Rồi đại bàng lại đến ăn khế. Người anh giả vờ kêu nghèo kể khổ với đại bàng và cũng được đại bàng nói những lời như đã nói với người em trước đây. Hắn về nhà bảo vợ may một cái túi mười hai gang.

Sáng hôm sau, đại bàng lại đến và chở hắn ra đảo vàng. Hắn hoa mắt trước vàng bạc, châu báu, ngọc ngà ở đảo nên cố nhét thật đầy cái túi mười hai gang. Chưa thỏa mãn, hắn còn cố nhét vàng vào trong người rồi kéo lê túi vàng leo lên lưng chim. Đại bàng phải vỗ cánh đến ba lần mới cất mình lên được. Khi bay qua giữa đại dương mênh mông, bất thần có một cơn gió mạnh thổi đến vì chở quá nặng nên đại bàng không chịu được sức gió, liền nghiêng cánh hất túi vàng và người anh xuống biển, kết thúc cuộc đời của một kẻ tham lam.

Mẫu 2

“Ăn một quả
Trả cục vàng
May túi ba gang
Đem đi mà đựng.”

Những câu thơ trên đã quá quen thuộc với những ai đã đọc truyện “Cây khế”. Em nghĩ rằng, mọi người đều thích nhân vật người em thật thà và tốt bụng. Em cũng thế, em rất thích nhân vật người em!

Người em trong truyện “Cây khế” có hình dáng ra sao, em cũng không rõ. Nhưng theo tưởng tượng của em, thì người đó cao và có làn da nâu - biểu hiện của sự chăm chỉ, cần cù, chịu thương, chịu khó. Khuôn mặt tròn, trông hiền hòa dễ mến. Đôi mắt to tròn, hơi nâu và sáng long lanh. Anh ấy còn có mái tóc ngắn hơi vàng và khô vì dạn dày sương gió. Bộ quần áo nâu là trang phục chính của anh. Có lẽ vì nhà nghèo nên anh chỉ có 2 bộ quần áo. Thậm chí một bộ đã rách phải vá rất nhiều chỗ. Người em hiền lành, tốt bụng và rất yêu mến anh trai của mình. Khi cha mẹ qua đời, nhà cửa ruộng vườn đều thuộc về anh. Người em chỉ có một túp lều nhỏ và một cây khế ở cuối vườn. Biết phận mình là em nên không dám đòi hỏi gì hơn, người em chỉ ngày ngày chăm chút cho cây khế, mong cây đơm quả ngọt. Điều may đến, người em được chim lạ đưa đi lấy vàng và có một cuộc sống sung túc. Vì tốt bụng, thật thà nên người em đã chia sẻ câu chuyện của mình với mọi người và đặc biệt là anh trai của mình. Khi anh trai nổi lòng tham muốn đổi gia tài của mình để lấy cây khế ngọt, người em cũng sẵn sàng chia sẻ điều đó với anh trai của mình.

Đức tính cần cù, chăm chỉ, thật thà là đức tính đáng quý, đáng trân trọng. Chính vì điều đó mà em thích và yêu quý nhân vật người em.

Đây là nhân vật mà mọi người phải học tập. Em cũng cố gắng để học tập theo anh ấy. Nhưng các bạn ơi đừng nghĩ trồng cây khế được vàng thật nhé!