Kịch Bản Tấm Cám - Văn học

Các diễn viên: CẢNH 1. Diễn viên: Dẫn chuyện: Tấm và Cám là hai chị em cùng cha khác mẹ. Tấm là con của vợ cả, Cám là con của vợ lẽ. Mẹ Tấm mất sớm, bố Tấm lấy vợ lẽ và sinh ra Cám. Không lâu sau, bố Tấm cũng qua đời, Tấm phải ở với dì ghẻ và Cám. Dì ghẻ rất cay nghiệt, độc ác, mụ bắt Tấm làm việc suốt ngày không ngơi chân ngơi tay. Còn Cám thì ăn trắng mặc trơn, suốt ngày ăn chơi, không phải làm việc gì. Tài liệu được sưu tầm giúp bạn tham khảo, ôn tập và đạt kết quả cao trong kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem !

Thông tin:
9 trang 1 tuần trước

Bình luận

Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận.

Kịch Bản Tấm Cám - Văn học

Các diễn viên: CẢNH 1. Diễn viên: Dẫn chuyện: Tấm và Cám là hai chị em cùng cha khác mẹ. Tấm là con của vợ cả, Cám là con của vợ lẽ. Mẹ Tấm mất sớm, bố Tấm lấy vợ lẽ và sinh ra Cám. Không lâu sau, bố Tấm cũng qua đời, Tấm phải ở với dì ghẻ và Cám. Dì ghẻ rất cay nghiệt, độc ác, mụ bắt Tấm làm việc suốt ngày không ngơi chân ngơi tay. Còn Cám thì ăn trắng mặc trơn, suốt ngày ăn chơi, không phải làm việc gì. Tài liệu được sưu tầm giúp bạn tham khảo, ôn tập và đạt kết quả cao trong kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem !

44 22 lượt tải Tải xuống
KỊCH BẢN TẤM CÁM
Các diễn viên:
CẢNH 1.
Diễn viên:
Dẫn chuyện: Tấm và Cám là hai chị em cùng cha khác mẹ. Tấm là con của vợ cả, Cám là con của vợ lẽ. Mẹ
Tấm mất sớm, bố Tấm lấy vợ lẽ và sinh ra Cám. Không lâu sau, bố Tấm cũng qua đời, Tấm phải ở với dì ghẻ và
Cám. Dì ghẻ rất cay nghiệt, độc ác, mụ bắt Tấm làm việc suốt ngày không ngơi chân ngơi tay. Còn Cám thì ăn
trắng mặc trơn, suốt ngày ăn chơi, không phải làm việc gì.
Nhà Tấm – Trên bàn có mâm cơm. Dì ghẻ cầm quạt phe phẩy đi ra
Dì ghẻ: Ai za! Ngày gì mà nóng q thế này? (quạt quạt). Xem bữa nay con Tấm (kéo
cao giọng) nói cho mình ăn cơm cháo gì đây.
Đến bên nồi dì ghẻ mở nắp.
Nói một mình. Nó nấu cơm thì cũng ngon đấy, nhưng mình ghét. Mình phải hành hạ nó cho bõ ghét. Nó có phải con
mình đâu. Khác máu tanh lòng. “Mấy đời bánh đúc có xương/ Mấy đời dì ghẻ mà thương con chồng"
Dì ghẻ: Taaaaam!...... Tấm đâu ... ra đây dì bảo. Tấm .....
Tấm: (chạy ra hấp tấp, tay phủi quần áo). dạ... con đây ạ.
Dì ghẻ: Mày làm gì mà chết dấm chết dúi ở trong đó. Tao gọi mãi không ra ?
Tấm: Dạ, con đang nấu cám cho lợn ăn.
Dì ghẻ: mày nấu cám cho lợn ăn à ? mày nhìn xem, mày nấu gì cho tao ăn ? Có giống cảm không? Cơm thì nát, cả
kho thì mặn đắng, mặn chát. Mày định hại tao chết sớm để chiếm cái gia sản này à?
Tấm: dạ, dì nếm lại chứ cả con kho vừa miệng, cơm thì dẻo mà. Con nếm thử mấy lần rồi đấy ạ.
Dì ghẻ: à, con này láo. Mày dám ăn trước cả mẹ con tao à? Tao thì tao đánh cho mày nát xương (cầm chổi đánh)
dám ăn vụng này ...
Tấm: Con xin dì, dì tha cho con, con chỉ nếm xem vừa miệng chưa thôi. Con không dám ăn vụng đâu ạ.
Dì ghẻ: Mày dám trả treo với bà à? Chưa nói xong đã cãi xong rồi. Nói một câu, cãi một
câu. Nói 1 câu, cãi 1 câu (vừa nói vừa đánh) ....
Tấm: Con xin dì, dì tha cho con, lần sau con ko dám nữa
Cám ngáp ngủ bước ra, tay chống nạnh quát
Cám: Làm gì mà ồn ào như cái chợ vỡ thế. (dì ghẻ dừng đánh; dì ghẻ và Tấm cùng nhìn Cám) 2 người đàn bà và 1
cái chổi .... thành cái chợ à?
Dì ghẻ (đến vuốt ve Cám) Ôi, Cám vàng Cám bạc của mẹ, con dậy sớm thế. Sao ko ngủ tiếp đi cho da dẻ nó đẹp đẽ,
hồng hào?
Cảm: Có ngủ được đâu. Chỉ tại cái con này gây rối. Nhìn sao mà ngứa ... mắt thế không biết. Mẹ ơi, chị Tấm phải
làm việc vất vả, nặng nhọc, cả việc nhà và việc ngoài đồng mà sao chị ấy vẫn đẹp thế. Da trắng này ... tóc mượt
này ...(Cám sờ tay và tóc của Tấm) Mẹ nhìn con xem, cả ngày rong chơi, ăn ngon mặc đẹp mà sao con vẫn xấu...
vẫn xấu ... là sao? (giậm chân)
Dì ghẻ: đâu nào? Con mẹ đẹp như tiên ấy. Đứa nào mà bảo Cám của mẹ xấu là mắt nó bị mù.
Cám: Thật thế hả mẹ? Con đẹp hả mẹ? (đứng lên quay vài vòng)
Dì ghẻ (căm giận): Ừ, con gái mẹ đẹp mà. Còn con Tấm, mình phải đày đọa cho nó bớt đẹp đi. Hiểu chưa? Mẹ định
thế này.
Dì ghẻ nói thầm vào tai Cảm. Cám cười nham hiểm
Tấm đang quét nhà. Dì ghẻ đi ra
Dì ghẻ: Tấm ... Cám ... đâu, lại đây mẹ bảo. Tự nhiên hôm nay mẹ thèm ăn tép xào khế. Thơi thì 2 con chịu khó ra
đồng mị tép cho mẹ vậy.
Cám: Nắng lắm, bẩn hết chân tay, con không đi đâu.
Dì ghẻ: Nào ngoan, đứa nào bắt được nhiều tép hơn thì mẹ thưởng cho cái yếm đào.
Cám (mở trịn mắt) thật hả mẹ? Vậy mình đi nhanh nào chị Tấm (nhanh như chớp Cảm giật cái giỏ rồi chạy đi)
Tấm: dạ, xin phép mẹ, con đi ạ (từ từ lấy giỏ ra đồng)
Dì ghẻ: đi nhanh lên, còn đợi ai nữa.
CÁNH 2. Bắt tép
Diễn viên:
Tấm mò từng con tép, bắt từng con tôm bỏ vào giỏ. Cám tung tẩy đi hái hoa, bắt bướm Cảm (nói một mình) Hôm
nay, trời mát mẻ quá, lại bao nhiêu là hoa đẹp thế này, việc gì ta phải lội xuống vũng bùn kia. Ta cứ rong chơi
cho thỏa thích đã. Con tép thì ta đã có cách. Ở đời phải hơn nhau ở cái đầu (chỉ tay vào đầu) -> hải bông hoa cài
vào tóc rồi Cám soi mình xuống nước, tự khen mình.
Cám: Ai mà đẹp thế này nhỉ? Cám chứ ai? Càng nhìn càng u ... hihi ...
Tấm mị được đày giỏ tép rồi lên bờ ngồi nghỉ rồi gọi Cám
Tấm: Cảm ơi, em bắt được gì chưa mà cứ chạy nhảy mãi thế
Cám : (nhìn vào giỏ) thơi chết rồi, mình mải chơi chả bắt được con cá nào?
Cám (liếc qua liếc lại, nhìn Tấm bằng ánh mắt ma mãnh rồi rằng) Em thì bắt 1 lống là đầy ngay ấy mà. Nhưng mà
chị Tấm ơi, chị Tấm.
Tấm: gì vậy em?
Cám: đầu chị lấm bẩn nhiều quá kìa.
Tấm: (sờ đầu) đâu em? Phải cho chị cái.
Cám : nhiều lắm chị ơi. Thôi chị ra kia gội đầu đi. Nhanh lên, không về mẹ mắng đấy. Tấm: ừ cũng được. Vậy em
chờ chị nhé. Em cầm hộ cái giỏ tép để chị đi gội đầu.
Cảm: Vâng, chị cứ để đấy, em trong cho, e là e của chị chứ có phải người ngồi đâu mà chi lo.
Tấm để giỏ đó rồi đi .....
Cám: (gọi với theo) chị Tấm ơi, hụp cho sâu, gội đầu cho sạch nha.
(hí ha hí hửng trút giỏ tép của Tấm qua giỏ của mình, rồi chạy về ngay.)
Tấm gội đầu lên gọi Cám
Tấm: Cám ơi, em đâu rồi? (Tầm nhìn vào giỏ của mình rồi hốt hoảng kêu lên)
Tấm: Trời ơi, tép của mình đâu rồi? Sao ko còn con nào vậy? Cảm ơi, em đâu rồi? tép của chị đâu hết rồi? .... phải
làm sao bây giờ? Về nhà thế nào cũng bị dì đánh địa. Hu hu ....(Tấm ngồi khóc)
Bụt hiện ra..
Bụt: làm sao con khóc?
Tấm: Ông là ai?
Bụt: ta là Bụt. (đến chỗ Tấm) Có chuyện gì kể cho ta nghe, ta sẽ giúp con.
Tấm. hức hức... Con bắt được đầy 1 giỏ tép. Con để trên bờ để đi gội đầu. Nhưng gội đầu xong lên đây, không còn
con nào nữa ạ. ( Vừa nói vừa nắc)
Bụt: Con hãy thử nhìn xem trong giỏ chọn con nào không?
Tấm: Dạ, người ta lấy hết của con rồi ạ (nhìn liếc nhanh qua giỏ)
Bụt: Con nhìn kỹ lại xem
Tầm nhìn lại vào giỏ thật kỹ
Tấm: A ... còn sót 1 em cá bống
Bụt (cười) Con đem cá bống về thả xuống giếng. Mỗi ngày đáng ăn 2 bát cơm thì ăn 1 bát, nhường 1 bát cho bổng.
Lúc gọi bống lên ăn, con phải đọc bài ca.
Bống bống bang bang!
Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta.
Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người. Tấm: Dạ, con hiểu rồi ạ. Con cảm ơn bụt. Bụt: Thôi ta đi đây.
CẢNH 3: Diễn viên:
Tấm về đến nhà. Vừa thả cá bống xuống giếng rồi đi vào trong.
Dì ghẻ (đứng chống nạnh trước cửa chặn đường) Tấm! đưa giỏ tép tao xem.
Tấm: (rụt rè đưa giỏ tép cho dì ghẻ)
Dì ghẻ (giằng lấy giỏ tép, mắt trợn ngược, chỉ tay vào mặt Tấm) Đồ con gái lười biếng. Đi cả ngày mà không
được con nào. Tao phải đánh mày mới được.
Dì ghẻ đánh Tấm không nương tay.
Cám: (chạy ra giữ tay mẹ) mẹ... đau chị.
Dì ghẻ ngơ ngác.
Cám đưa cho dì ghẻ cái chổi giấu sau lưng.
Thế là dì ghẻ đánh đập Tấm. Cuộn Cảm thì cười sung sướng, giơ cái yếm đào lên ngắm Cảm: Yếm đào đẹp quá, đẹp
quá ...
CẢNH 4. Ăn thịt cá bống
Diễn viên: ........
Tấm từ trong nhà đi ra giếng, tay bưng 1 bát cơm.
Tấm: Bống bống bang bang
lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta.
Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người.
(Cá bống ngoi lên ăn cơm)
Tấm: Ăn nhiều cho lớn em nhé.
Mẹ con Cám rình rập sau lưng. Chờ tấm vào trong nhà. Mẹ con Cám lại bên giếng thì thầm to nhỏ.
Dì ghẻ: Không biết cái con Tấm nó làm gì mà thậm thà thậm thụt. Có cái gì dưới giếng không nhỉ?
Dì ghẻ đến bên giếng nhìn xuống.
Dì ghẻ: Á aaaaa......... (mắt sáng lên) Cám: Gì vậy mẹ? Dưới đó có cái gì thế mẹ?
Dì ghẻ: (quay lên) đẹp lắm! To lắm! Ngon lắm! Cám: cái gì đẹp? Cái gì to? Cái gì ngon hả mẹ? Dì ghẻ: Con cá
bống, con cá bỗng con ạ. Cám: đâu mẹ, để con xem?
Dì ghẻ: nó lặn mất tăm rồi còn đâu.
Cám: để con vào nhà lấy cơm, gọi nó lên, mẹ con ta bắt sống ăn thịt. Dì ghẻ: Từ từ đã, phải để con Tấm ra khỏi nhà,
ta mới thịt cá được.
(Gọi Tấm) Tấm ơi, ...
Tám: da, di goi con.
Dì ghẻ: để việc nhà đầy. Hôm nay, con đi chăn Trâu cho mẹ.
Tấm: Dạ vâng, thưa đi
Dì ghẻ: con nữa. Chăn trâu thì chăn đồng xa. Chở chăn đồng gần làng bắt mắt trâu. Nghe
chưa?
Tấm: vâng ạ.
Cám: Mẹ con mình bắt cá bống ăn thịt thối ha ha ha. ...
Tấm đi rồi 2 mẹ con Cám mới thực hiện kế hoạch bắt bổng. Tấm đi chăn trâu về. Mẹ con Cảm đang xỉa răng.
Dì ghẻ: Cơng nhận con cá này ngon q.
Cám: thịt dai, ngọt, ăn sướng cuộc đời.
Tấm: Con chào di. Con đi chăn trâu về rồi ạ. Dì ghẻ: ử, vào lo cơm nước đi, trưa quá rồi đấy.
Tấm (mang cơm ra cho Bống) Bống bống bang bang/ Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta/ Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa
nhà người.
Gọi mãi ko thấy Bồng đâu, chỉ thấy 1 cục máu nổi lên.
Tấm: Bống ơi, em ở đâu mà chị gọi mãi ko lên. Bống ơi, Bống ơi ... trời, sao lại có cục máu nổi lên thế này. Hay là
ai đã giết thịt em rồi? Bống ơi ... hu ... hư ....
Bụt làm sao con khóc?
Tấm: thưa bụt, còn gọi mãi mà Bồng không lên... Bụt: người ta đã ăn thịt cá Bống của con rồi.
Tấm: thật vậy sao Bụt? Khổ thân bóng của chị (Tầm ôm mặt khóc)
Bụt: thôi con đừng buồn nữa. Con nghe lời ta. Tìm xương cá bống bỏ vào 4 cái hũ chôn ở 4 chân giường con nằm.
Sau này, con sẽ được đền đáp.
Tấm: Vâng, thưa Bụt.
CẢNH 5: Tấm đi hội
Diễn viên: Tấm, Dì ghẻ ; Cám ; Bụt ; Lính 1; Lính 2
Nhà vua mở hội. 2 tên lính đi rao.
Linh 1: Loa... loa ... loa ... Loa ... Tết đến, xuân sang, quốc thái dân an, nhà vua mở hội. Mời già trẻ, gái trai, làng
trên, xóm dưới về kinh trẩy hội. loa loa loa loa.... (đi vào trong) Cám: mẹ ... mẹ ... mẹ ...(thở hổn hển chạy vào). Nhà
... nhà vua mở hội, mẹ con mình đi
dự hội đi.
Dì ghẻ: úi zời. 3 cái hồi ấy tôi còn lạ gì. Vào, vào chuẩn bị son phấn xinh đẹp, đi hội thôi con (đổi thái độ 180 độ
hấp tập chạy vào trong)
Tấm đang quét nhà nghe người ta nói ngồi kia cũng háo hức muốn đi.
Lính 1 phía trong loa gọi lần nữa cho Tắm nghe thấy.
Tấm (nói 1 mình) nhà vua mở hội. Mấy năm rồi mình không được đi xem hội. Năm nay, mình phải xin mẹ cho đi
mới được.
Mẹ con Cảm đi ra.
Tấm: Dì ơi! Năm nay đi cho con đi xem hội nhé.
Dì ghẻ: việc tao giao mày làm xong chưa mà đòi đi?
Tấm: Dạ, con làm xong cả rồi dì ạ.
Quét nhà? (Zạ rồi). nấu cơm? (Za xong). Giặt đồ chưa? (Zạ rồi). Cho lợn ăn? (Zạ rồi).
cho gà ăn? (Zạ xong). Cắt cỏ cho trâu? Băm bèo cho lợn ? (Zạ rồi). Bổ củi chưa? (Za xong hết rồi thưa dì.) Ừ vậy thì
đi đi.
Tấm (mừng rỡ) Con cảm ơn dị ạ. Con vào chuẩn bị đi hội dỉ a.
Cảm (giậm chân, hờn dỗi): mẹ ơi, không cho chị Tấm đi hội. Chị ấy mà đi, con làm nền cho chị ấy à. Con ko biết
đâu. Mẹ làm sao thì làm ...
Dì ghẻ (nói thầm, tay vuốt tóc Cám): yên tâm đi gái yêu. Nó tưởng được đi hội mà dễ với mẹ à?
Dì ghẻ đi vào trong nhà, mang ra 1 rỗ thóc và 1 rỗ gạo
Dì ghẻ: Tấm ơi, ra đây di bảo.
Tấm: gì vậy ạ?
Dì ghẻ: trước khi đi hội, con làm cho mẹ cái này.
Dì ghẻ: (bưng 2 thúng ra trút vào nhau) Con lựa cho mẹ : thóc ra thóc, gạo ra gạo, rồi
muốn đi đâu thì đi, nghe chưa?
Cảm (đanh đá): cứ ngồi đó là nhặt... cho đến ... khuya nhá ... hihi....
Thế rồi mẹ con Cám hí hửng đi tung tăng đến lễ hội
Tấmm: Bao giờ mới nhặt xong thóc ra thóc, gạo ra gạo bây giờ. Mẹ ơi, con khổ quá! (khóc)
Bụt: làm sao con khóc?
Tấm: hức hứ ( nấc) ... con muốn đi xem hội... nhưng mà dì con bắt nhặt thóc ra thóc, gạo ra gạo. Con nhặt đến khi
nào mới xong hả Bụt ?
Bụt: thôi đc rồi con nín đi ta sẽ giúp con. Ta sẽ sai đàn chim sẻ xuống nhặt giúp con. Tấm: Dạ, được vậy thì còn gì
bằng ạ. Bụt giúp con với a -> bụt gật đầu, làm phép, hiện ra 2 rổ thóc gạo riêng biệt. Tấm: Trời ơi, kì diệu quả! Con
cảm ơn bụt a (đang mừng rỡ bỗng Tấm đổi thái độ buồn) Tấm: Nhưng thôi con không đi hội nữa đâu
Bụt: Sao thế con? cịn điều gì khiến con buồn vậy?
Tấm: con ko có quần áo đẹp để đi xem hội... con không thể đến hội với bộ đồ rách rưới này được ...hức hức hức
Bụt. con cứ yên tâm để ta tính (Bụt vuốt râu) con còn nhớ xương Bổng ta bảo con chơn ở 4 góc giường con nằm ko?
Tấm: Dạ, con nhớ ạ.
Bụt. con vào nhà đào lên. Con sẽ thấy điều kì diệu. hà hà hà ......
Tấm chạy vào nhà hì hục đào rồi vọng ra. Bụt ơi, tồn đồ đẹp thơi ... vui q
Tấm mặc đồ rồi chạy ra ngoài khoe với Bụt
- Bụt ơi, con có quần áo đẹp rồi, con có thể đi hội rồi. Con cảm ơn Bụt al
Bụt: (vuốt râu, gật đầu) con đi đi ...
Tấm ăn diện đồ đẹp rồi đi đến lễ hội. Tấm đi ngang qua con đường thì đánh rơi chiếc giày
Tấm: Ta bất cẩn quá. Thế là rơi mất 1 chiếc hài rồi. (Nhìn phía sau. Đồn xe của nhà vua sắp đến nơi rồi.) Đoàn xe
của nhà Vua sắp tới, Ta phải đi nhanh thôi.
CẢNH 6. Thử hài
Diễn viên: Tấm); Dì ghẻ ; Cảm ; Lính 1; Lính 2; Lính 3; Người thử hài 1, 2, 3...
Nhà vua cùng 3 tên lính đi ngang qua nhìn thấy chiếc hài rơi trên đường. Lính 1 nhặt lên và đưa cho vua.
Vua (cầm hải): Ôi chiếc hài của ai mà đẹp thế này! Người sở hữu chiếc hài này chắc hẳn phải là một cô gái xinh
đẹp.
Các ngươi mau thông báo cho các cô gái chưa chồng đến thử hài. Ai đi vừa, ta sẽ lấy làm
vợ.
Linh 1: zạ thần đi ngay ạ.
Loa ...loa ... loa ... nhà vua có chiếc hài xinh, tất cả đàn bà, con gái chưa có chồng, đi trẩy hội xin mời đến thử hài.
Ai thử vừa sẽ được làm hoàng hậu. Loa loa loa loa.
Mọi người nô nức kéo đến thử giày trong đó có mẹ con Cám.
Nhà vua ngồi trên, lính 3 đứng hầu bên canh... 2 tên lính 1 và lính 2 tổ chức cuộc thi thử hải...
Lính 1: yêu cầu mọi người xếp hàng để lần lượt vào thử hài.
Lính 2: đầu tiên chúng tôi xin gửi lời chúc sức khỏe đến bà con và lời chào trân trọng nhất......( kéo dài). Hôm nay
chúng ta có mặt đông đủ ở đây để cùng dự thi chương trình thử hài vợ cùng đặc sắc. vỗ tay ....
Lính 1: xin mời các q cơ thử hài
Cơ gái 1: Ôi, đây là hài của em. Ko cần thử đâu. Vừa, vừa rồi....
Lính: Cơ cứ thử đi thì mới biết được (cô bắt đầu thử giày nhưng ko vừa, lại cố gắng đút
chân vào bị 2 tên lính lợi cỗ ra)
Thôi ra đi, rách hết giày bây giờ. Chân to như chân voi thế này, vừa làm sao được. Lính 2: người tiếp theo.
Cô gái 2: (đặt bàn chân lên bản)
Lính 1. Ơi bàn chân vĩ đại q. Nhưng sao lại có mùi chuột chết thế?
Lính 3 (chạy đến): cho thử nhanh lên, nhà vua sắp ngất rồi.
Linh 1: Cơ đi thử đi -> không vừa , lại đẩy cô gái ra và nói – thôi đi ra đi, ô uế cả chiếc
hài.
Mời người tiếp theo
Cám: (nũng nịu bước ra) xin chào quý vị. Em rất vui khi đến với cuộc thi hài ngày hôm nay. À qn, cuộc thi thử hài
hôm nay. Nhìn là biết vừa chân em rồi.
Lính 2: khoan khoan. Cho tui phỏng vấn đôi lời. Nếu như cô đi vừa hài và được làm hồng hậu cơ dự định làm gì?
Cảm: Em... nếu em đc làm hồng hậu thì em sẽ xin đức vua xây thêm 1 cung điện lộng lẫy tại nhà của em ở quê. Em
sẽ xin thêm nhà vua dành 1 số tiền ủng hộ ông em, bà em, cô em, chú em, bác em, cậu em, dì em, ..v..v.....
Lính 1: Thời, thơi, thơi, nói nhiều q thử hài đi bà.
Cảm thử giày nhưng ko vừa. Cô cố hết sức cho chân vào giày cuối cùng bị Dì ghẻ xơ ra... Dì ghẻ: Con tránh ra, đến
lượt mẹ.
Cám nhãn nhỏ đi ra.
Lính 2: bà kia, bà vào đây làm gì?
Dì ghẻ: tơi đi thử hài. Tránh ra cho tơi thử.
Lính 2: bà bao nhiêu tuổi rồi mà đòi thử hài? Định làm vợ hay làm mẹ vua đấy?
Dì ghẻ: chủ cử hay nói đùa. Thông báo có quy định tuổi tác đâu. Chỉ quy định là chưa có chồng, mà tơi thì chưa có
chồng. Nào cho tôi thử đi.
Rồi dì ghẻ cho chân vào giày -> ko vừa -> lính lại lời ra.
Nhà vua. Xem cịn cô gái nào nữa ko? Chẳng lẽ ta ko tìm được chủ nhân của chiếc hài này sao?
Linh 3: dạ, bẫm đức vua, hết người rồi ạ.
Tấm (từ trong chạy ra, cầm lấy chiếc hài) Ơ, hài của tôi mà, tôi bị rơi lúc sáng nay, tìm mãi mà chẳng thấy.
Lính 2: Xin mời cơ thử hài đã
Tấm đi thử thì vừa im.
Nhà vua. Ta biết ngay mà, chủ nhân của chiếc hài phải là 1 cô gái xinh đẹp. Nàng tên là
gi?
Tấm: Dạ, dân nữ tên là Tấm ạ. Nhà vua. Tấm, nàng đồng ý làm vợ ta chứ Tấm (e thẹn, cúi đầu đồng ý) Dạ, vâng ạ
Nhà vua. Linh đâu, mang kiệu rước nàng Tấm về cung
Dẫn truyện: thế là sau những ngày tháng vất vả, cực nhọc sống với mẹ con dì ghẻ, Tấm đã được làm hồng hậu.
Nhưng Tấm đã thực sự được sống hạnh phúc với nhà vua hay chưa? Tấm còn phải trải qua những kiếp nạn
nào, chúng ta cùng đón xem vào phần 2
nhé.
Cả lớp nhảy bài “Bống bống bang bang"
| 1/9

Preview text:

KỊCH BẢN TẤM CÁM
Các diễn viên: CẢNH 1. Diễn viên:
Dẫn chuyện: Tấm và Cám là hai chị em cùng cha khác mẹ. Tấm là con của vợ cả, Cám là con của vợ lẽ. Mẹ
Tấm mất sớm, bố Tấm lấy vợ lẽ và sinh ra Cám. Không lâu sau, bố Tấm cũng qua đời, Tấm phải ở với dì ghẻ và
Cám. Dì ghẻ rất cay nghiệt, độc ác, mụ bắt Tấm làm việc suốt ngày không ngơi chân ngơi tay. Còn Cám thì ăn
trắng mặc trơn, suốt ngày ăn chơi, không phải làm việc gì.

Nhà Tấm – Trên bàn có mâm cơm. Dì ghẻ cầm quạt phe phẩy đi ra
Dì ghẻ: Ai za! Ngày gì mà nóng q thế này? (quạt quạt). Xem bữa nay con Tấm (kéo
cao giọng) nói cho mình ăn cơm cháo gì đây.
Đến bên nồi dì ghẻ mở nắp.
Nói một mình. Nó nấu cơm thì cũng ngon đấy, nhưng mình ghét. Mình phải hành hạ nó cho bõ ghét. Nó có phải con
mình đâu. Khác máu tanh lòng. “Mấy đời bánh đúc có xương/ Mấy đời dì ghẻ mà thương con chồng"
Dì ghẻ: Taaaaam!...... Tấm đâu ... ra đây dì bảo. Tấm .....
Tấm: (chạy ra hấp tấp, tay phủi quần áo). dạ... con đây ạ.
Dì ghẻ: Mày làm gì mà chết dấm chết dúi ở trong đó. Tao gọi mãi không ra ?
Tấm: Dạ, con đang nấu cám cho lợn ăn.
Dì ghẻ: mày nấu cám cho lợn ăn à ? mày nhìn xem, mày nấu gì cho tao ăn ? Có giống cảm không? Cơm thì nát, cả
kho thì mặn đắng, mặn chát. Mày định hại tao chết sớm để chiếm cái gia sản này à?
Tấm: dạ, dì nếm lại chứ cả con kho vừa miệng, cơm thì dẻo mà. Con nếm thử mấy lần rồi đấy ạ.
Dì ghẻ: à, con này láo. Mày dám ăn trước cả mẹ con tao à? Tao thì tao đánh cho mày nát xương (cầm chổi đánh) dám ăn vụng này ...
Tấm: Con xin dì, dì tha cho con, con chỉ nếm xem vừa miệng chưa thôi. Con không dám ăn vụng đâu ạ.
Dì ghẻ: Mày dám trả treo với bà à? Chưa nói xong đã cãi xong rồi. Nói một câu, cãi một
câu. Nói 1 câu, cãi 1 câu (vừa nói vừa đánh) ....
Tấm: Con xin dì, dì tha cho con, lần sau con ko dám nữa
Cám ngáp ngủ bước ra, tay chống nạnh quát
Cám: Làm gì mà ồn ào như cái chợ vỡ thế. (dì ghẻ dừng đánh; dì ghẻ và Tấm cùng nhìn Cám) 2 người đàn bà và 1
cái chổi .... thành cái chợ à?
Dì ghẻ (đến vuốt ve Cám) Ôi, Cám vàng Cám bạc của mẹ, con dậy sớm thế. Sao ko ngủ tiếp đi cho da dẻ nó đẹp đẽ, hồng hào?
Cảm: Có ngủ được đâu. Chỉ tại cái con này gây rối. Nhìn sao mà ngứa ... mắt thế không biết. Mẹ ơi, chị Tấm phải
làm việc vất vả, nặng nhọc, cả việc nhà và việc ngoài đồng mà sao chị ấy vẫn đẹp thế. Da trắng này ... tóc mượt
này ...(Cám sờ tay và tóc của Tấm) Mẹ nhìn con xem, cả ngày rong chơi, ăn ngon mặc đẹp mà sao con vẫn xấu...
vẫn xấu ... là sao? (giậm chân)
Dì ghẻ: đâu nào? Con mẹ đẹp như tiên ấy. Đứa nào mà bảo Cám của mẹ xấu là mắt nó bị mù.
Cám: Thật thế hả mẹ? Con đẹp hả mẹ? (đứng lên quay vài vòng)
Dì ghẻ (căm giận): Ừ, con gái mẹ đẹp mà. Còn con Tấm, mình phải đày đọa cho nó bớt đẹp đi. Hiểu chưa? Mẹ định thế này.
Dì ghẻ nói thầm vào tai Cảm. Cám cười nham hiểm
Tấm đang quét nhà. Dì ghẻ đi ra
Dì ghẻ: Tấm ... Cám ... đâu, lại đây mẹ bảo. Tự nhiên hôm nay mẹ thèm ăn tép xào khế. Thơi thì 2 con chịu khó ra
đồng mị tép cho mẹ vậy.
Cám: Nắng lắm, bẩn hết chân tay, con không đi đâu.
Dì ghẻ: Nào ngoan, đứa nào bắt được nhiều tép hơn thì mẹ thưởng cho cái yếm đào.
Cám (mở trịn mắt) thật hả mẹ? Vậy mình đi nhanh nào chị Tấm (nhanh như chớp Cảm giật cái giỏ rồi chạy đi)
Tấm: dạ, xin phép mẹ, con đi ạ (từ từ lấy giỏ ra đồng)
Dì ghẻ: đi nhanh lên, còn đợi ai nữa.
CÁNH 2. Bắt tép Diễn viên:
Tấm mò từng con tép, bắt từng con tôm bỏ vào giỏ. Cám tung tẩy đi hái hoa, bắt bướm Cảm (nói một mình) Hôm
nay, trời mát mẻ quá, lại bao nhiêu là hoa đẹp thế này, việc gì ta phải lội xuống vũng bùn kia. Ta cứ rong chơi
cho thỏa thích đã. Con tép thì ta đã có cách. Ở đời phải hơn nhau ở cái đầu (chỉ tay vào đầu) -> hải bông hoa cài
vào tóc rồi Cám soi mình xuống nước, tự khen mình.

Cám: Ai mà đẹp thế này nhỉ? Cám chứ ai? Càng nhìn càng u ... hihi ...
Tấm mị được đày giỏ tép rồi lên bờ ngồi nghỉ rồi gọi Cám
Tấm: Cảm ơi, em bắt được gì chưa mà cứ chạy nhảy mãi thế
Cám : (nhìn vào giỏ) thơi chết rồi, mình mải chơi chả bắt được con cá nào?
Cám (liếc qua liếc lại, nhìn Tấm bằng ánh mắt ma mãnh rồi rằng) Em thì bắt 1 lống là đầy ngay ấy mà. Nhưng mà chị Tấm ơi, chị Tấm. Tấm: gì vậy em?
Cám: đầu chị lấm bẩn nhiều quá kìa.
Tấm: (sờ đầu) đâu em? Phải cho chị cái.
Cám : nhiều lắm chị ơi. Thôi chị ra kia gội đầu đi. Nhanh lên, không về mẹ mắng đấy. Tấm: ừ cũng được. Vậy em
chờ chị nhé. Em cầm hộ cái giỏ tép để chị đi gội đầu.
Cảm: Vâng, chị cứ để đấy, em trong cho, e là e của chị chứ có phải người ngồi đâu mà chi lo.
Tấm để giỏ đó rồi đi .....
Cám: (gọi với theo) chị Tấm ơi, hụp cho sâu, gội đầu cho sạch nha.
(hí ha hí hửng trút giỏ tép của Tấm qua giỏ của mình, rồi chạy về ngay.)
Tấm gội đầu lên gọi Cám
Tấm: Cám ơi, em đâu rồi? (Tầm nhìn vào giỏ của mình rồi hốt hoảng kêu lên)
Tấm: Trời ơi, tép của mình đâu rồi? Sao ko còn con nào vậy? Cảm ơi, em đâu rồi? tép của chị đâu hết rồi? .... phải
làm sao bây giờ? Về nhà thế nào cũng bị dì đánh địa. Hu hu ....(Tấm ngồi khóc) Bụt hiện ra.. Bụt: làm sao con khóc? Tấm: Ông là ai?
Bụt: ta là Bụt. (đến chỗ Tấm) Có chuyện gì kể cho ta nghe, ta sẽ giúp con.
Tấm. hức hức... Con bắt được đầy 1 giỏ tép. Con để trên bờ để đi gội đầu. Nhưng gội đầu xong lên đây, không còn
con nào nữa ạ. ( Vừa nói vừa nắc)
Bụt: Con hãy thử nhìn xem trong giỏ chọn con nào không?
Tấm: Dạ, người ta lấy hết của con rồi ạ (nhìn liếc nhanh qua giỏ)
Bụt: Con nhìn kỹ lại xem
Tầm nhìn lại vào giỏ thật kỹ
Tấm: A ... còn sót 1 em cá bống
Bụt (cười) Con đem cá bống về thả xuống giếng. Mỗi ngày đáng ăn 2 bát cơm thì ăn 1 bát, nhường 1 bát cho bổng.
Lúc gọi bống lên ăn, con phải đọc bài ca. Bống bống bang bang!
Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta.
Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người. Tấm: Dạ, con hiểu rồi ạ. Con cảm ơn bụt. Bụt: Thôi ta đi đây.
CẢNH 3: Diễn viên:
Tấm về đến nhà. Vừa thả cá bống xuống giếng rồi đi vào trong.
Dì ghẻ (đứng chống nạnh trước cửa chặn đường) Tấm! đưa giỏ tép tao xem.
Tấm: (rụt rè đưa giỏ tép cho dì ghẻ)
Dì ghẻ (giằng lấy giỏ tép, mắt trợn ngược, chỉ tay vào mặt Tấm) Đồ con gái lười biếng. Đi cả ngày mà không
được con nào. Tao phải đánh mày mới được.

Dì ghẻ đánh Tấm không nương tay.
Cám: (chạy ra giữ tay mẹ) mẹ... đau chị. Dì ghẻ ngơ ngác.
Cám đưa cho dì ghẻ cái chổi giấu sau lưng.
Thế là dì ghẻ đánh đập Tấm. Cuộn Cảm thì cười sung sướng, giơ cái yếm đào lên ngắm Cảm: Yếm đào đẹp quá, đẹp quá ...
CẢNH 4. Ăn thịt cá bống
Diễn viên: ........
Tấm từ trong nhà đi ra giếng, tay bưng 1 bát cơm.
Tấm: Bống bống bang bang
lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta.
Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người.
(Cá bống ngoi lên ăn cơm)
Tấm: Ăn nhiều cho lớn em nhé.
Mẹ con Cám rình rập sau lưng. Chờ tấm vào trong nhà. Mẹ con Cám lại bên giếng thì thầm to nhỏ.
Dì ghẻ: Không biết cái con Tấm nó làm gì mà thậm thà thậm thụt. Có cái gì dưới giếng không nhỉ?
Dì ghẻ đến bên giếng nhìn xuống.
Dì ghẻ: Á aaaaa......... (mắt sáng lên) Cám: Gì vậy mẹ? Dưới đó có cái gì thế mẹ?
Dì ghẻ: (quay lên) đẹp lắm! To lắm! Ngon lắm! Cám: cái gì đẹp? Cái gì to? Cái gì ngon hả mẹ? Dì ghẻ: Con cá
bống, con cá bỗng con ạ. Cám: đâu mẹ, để con xem?
Dì ghẻ: nó lặn mất tăm rồi còn đâu.
Cám: để con vào nhà lấy cơm, gọi nó lên, mẹ con ta bắt sống ăn thịt. Dì ghẻ: Từ từ đã, phải để con Tấm ra khỏi nhà, ta mới thịt cá được. (Gọi Tấm) Tấm ơi, ... Tám: da, di goi con.
Dì ghẻ: để việc nhà đầy. Hôm nay, con đi chăn Trâu cho mẹ. Tấm: Dạ vâng, thưa đi
Dì ghẻ: con nữa. Chăn trâu thì chăn đồng xa. Chở chăn đồng gần làng bắt mắt trâu. Nghe chưa? Tấm: vâng ạ.
Cám: Mẹ con mình bắt cá bống ăn thịt thối ha ha ha. ...
Tấm đi rồi 2 mẹ con Cám mới thực hiện kế hoạch bắt bổng. Tấm đi chăn trâu về. Mẹ con Cảm đang xỉa răng.
Dì ghẻ: Cơng nhận con cá này ngon q.
Cám: thịt dai, ngọt, ăn sướng cuộc đời.
Tấm: Con chào di. Con đi chăn trâu về rồi ạ. Dì ghẻ: ử, vào lo cơm nước đi, trưa quá rồi đấy.
Tấm (mang cơm ra cho Bống) Bống bống bang bang/ Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta/ Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người.
Gọi mãi ko thấy Bồng đâu, chỉ thấy 1 cục máu nổi lên.
Tấm: Bống ơi, em ở đâu mà chị gọi mãi ko lên. Bống ơi, Bống ơi ... trời, sao lại có cục máu nổi lên thế này. Hay là
ai đã giết thịt em rồi? Bống ơi ... hu ... hư .... Bụt làm sao con khóc?
Tấm: thưa bụt, còn gọi mãi mà Bồng không lên... Bụt: người ta đã ăn thịt cá Bống của con rồi.
Tấm: thật vậy sao Bụt? Khổ thân bóng của chị (Tầm ôm mặt khóc)
Bụt: thôi con đừng buồn nữa. Con nghe lời ta. Tìm xương cá bống bỏ vào 4 cái hũ chôn ở 4 chân giường con nằm.
Sau này, con sẽ được đền đáp. Tấm: Vâng, thưa Bụt.
CẢNH 5: Tấm đi hội
Diễn viên: Tấm, Dì ghẻ ; Cám ; Bụt ; Lính 1; Lính 2
Nhà vua mở hội. 2 tên lính đi rao.
Linh 1: Loa... loa ... loa ... Loa ... Tết đến, xuân sang, quốc thái dân an, nhà vua mở hội. Mời già trẻ, gái trai, làng
trên, xóm dưới về kinh trẩy hội. loa loa loa loa.... (đi vào trong) Cám: mẹ ... mẹ ... mẹ ...(thở hổn hển chạy vào). Nhà
... nhà vua mở hội, mẹ con mình đi dự hội đi.
Dì ghẻ: úi zời. 3 cái hồi ấy tôi còn lạ gì. Vào, vào chuẩn bị son phấn xinh đẹp, đi hội thôi con (đổi thái độ 180 độ hấp tập chạy vào trong)
Tấm đang quét nhà nghe người ta nói ngồi kia cũng háo hức muốn đi.
Lính 1 phía trong loa gọi lần nữa cho Tắm nghe thấy.
Tấm (nói 1 mình) nhà vua mở hội. Mấy năm rồi mình không được đi xem hội. Năm nay, mình phải xin mẹ cho đi mới được. Mẹ con Cảm đi ra.
Tấm: Dì ơi! Năm nay đi cho con đi xem hội nhé.
Dì ghẻ: việc tao giao mày làm xong chưa mà đòi đi?
Tấm: Dạ, con làm xong cả rồi dì ạ.
Quét nhà? (Zạ rồi). nấu cơm? (Za xong). Giặt đồ chưa? (Zạ rồi). Cho lợn ăn? (Zạ rồi).
cho gà ăn? (Zạ xong). Cắt cỏ cho trâu? Băm bèo cho lợn ? (Zạ rồi). Bổ củi chưa? (Za xong hết rồi thưa dì.) Ừ vậy thì đi đi.
Tấm (mừng rỡ) Con cảm ơn dị ạ. Con vào chuẩn bị đi hội dỉ a.
Cảm (giậm chân, hờn dỗi): mẹ ơi, không cho chị Tấm đi hội. Chị ấy mà đi, con làm nền cho chị ấy à. Con ko biết
đâu. Mẹ làm sao thì làm ...
Dì ghẻ (nói thầm, tay vuốt tóc Cám): yên tâm đi gái yêu. Nó tưởng được đi hội mà dễ với mẹ à?
Dì ghẻ đi vào trong nhà, mang ra 1 rỗ thóc và 1 rỗ gạo
Dì ghẻ: Tấm ơi, ra đây di bảo. Tấm: gì vậy ạ?
Dì ghẻ: trước khi đi hội, con làm cho mẹ cái này.
Dì ghẻ: (bưng 2 thúng ra trút vào nhau) Con lựa cho mẹ : thóc ra thóc, gạo ra gạo, rồi
muốn đi đâu thì đi, nghe chưa?
Cảm (đanh đá): cứ ngồi đó là nhặt... cho đến ... khuya nhá ... hihi....
Thế rồi mẹ con Cám hí hửng đi tung tăng đến lễ hội
Tấmm: Bao giờ mới nhặt xong thóc ra thóc, gạo ra gạo bây giờ. Mẹ ơi, con khổ quá! (khóc) Bụt: làm sao con khóc?
Tấm: hức hứ ( nấc) ... con muốn đi xem hội... nhưng mà dì con bắt nhặt thóc ra thóc, gạo ra gạo. Con nhặt đến khi nào mới xong hả Bụt ?
Bụt: thôi đc rồi con nín đi ta sẽ giúp con. Ta sẽ sai đàn chim sẻ xuống nhặt giúp con. Tấm: Dạ, được vậy thì còn gì
bằng ạ. Bụt giúp con với a -> bụt gật đầu, làm phép, hiện ra 2 rổ thóc gạo riêng biệt. Tấm: Trời ơi, kì diệu quả! Con
cảm ơn bụt a (đang mừng rỡ bỗng Tấm đổi thái độ buồn) Tấm: Nhưng thôi con không đi hội nữa đâu
Bụt: Sao thế con? cịn điều gì khiến con buồn vậy?
Tấm: con ko có quần áo đẹp để đi xem hội... con không thể đến hội với bộ đồ rách rưới này được ...hức hức hức
Bụt. con cứ yên tâm để ta tính (Bụt vuốt râu) con còn nhớ xương Bổng ta bảo con chơn ở 4 góc giường con nằm ko? Tấm: Dạ, con nhớ ạ.
Bụt. con vào nhà đào lên. Con sẽ thấy điều kì diệu. hà hà hà ......
Tấm chạy vào nhà hì hục đào rồi vọng ra. Bụt ơi, tồn đồ đẹp thơi ... vui q
Tấm mặc đồ rồi chạy ra ngoài khoe với Bụt
- Bụt ơi, con có quần áo đẹp rồi, con có thể đi hội rồi. Con cảm ơn Bụt al
Bụt: (vuốt râu, gật đầu) con đi đi ...
Tấm ăn diện đồ đẹp rồi đi đến lễ hội. Tấm đi ngang qua con đường thì đánh rơi chiếc giày
Tấm: Ta bất cẩn quá. Thế là rơi mất 1 chiếc hài rồi. (Nhìn phía sau. Đồn xe của nhà vua sắp đến nơi rồi.) Đoàn xe
của nhà Vua sắp tới, Ta phải đi nhanh thôi.
CẢNH 6. Thử hài
Diễn viên: Tấm); Dì ghẻ ; Cảm ; Lính 1; Lính 2; Lính 3; Người thử hài 1, 2, 3...
Nhà vua cùng 3 tên lính đi ngang qua nhìn thấy chiếc hài rơi trên đường. Lính 1 nhặt lên và đưa cho vua.
Vua (cầm hải): Ôi chiếc hài của ai mà đẹp thế này! Người sở hữu chiếc hài này chắc hẳn phải là một cô gái xinh đẹp.
Các ngươi mau thông báo cho các cô gái chưa chồng đến thử hài. Ai đi vừa, ta sẽ lấy làm vợ.
Linh 1: zạ thần đi ngay ạ.
Loa ...loa ... loa ... nhà vua có chiếc hài xinh, tất cả đàn bà, con gái chưa có chồng, đi trẩy hội xin mời đến thử hài.
Ai thử vừa sẽ được làm hoàng hậu. Loa loa loa loa.
Mọi người nô nức kéo đến thử giày trong đó có mẹ con Cám.
Nhà vua ngồi trên, lính 3 đứng hầu bên canh... 2 tên lính 1 và lính 2 tổ chức cuộc thi thử hải...
Lính 1: yêu cầu mọi người xếp hàng để lần lượt vào thử hài.
Lính 2: đầu tiên chúng tôi xin gửi lời chúc sức khỏe đến bà con và lời chào trân trọng nhất......( kéo dài). Hôm nay
chúng ta có mặt đông đủ ở đây để cùng dự thi chương trình thử hài vợ cùng đặc sắc. vỗ tay ....
Lính 1: xin mời các q cơ thử hài
Cơ gái 1: Ôi, đây là hài của em. Ko cần thử đâu. Vừa, vừa rồi....
Lính: Cơ cứ thử đi thì mới biết được (cô bắt đầu thử giày nhưng ko vừa, lại cố gắng đút
chân vào bị 2 tên lính lợi cỗ ra)
Thôi ra đi, rách hết giày bây giờ. Chân to như chân voi thế này, vừa làm sao được. Lính 2: người tiếp theo.
Cô gái 2: (đặt bàn chân lên bản)
Lính 1. Ơi bàn chân vĩ đại q. Nhưng sao lại có mùi chuột chết thế?
Lính 3 (chạy đến): cho thử nhanh lên, nhà vua sắp ngất rồi.
Linh 1: Cơ đi thử đi -> không vừa , lại đẩy cô gái ra và nói – thôi đi ra đi, ô uế cả chiếc hài. Mời người tiếp theo
Cám: (nũng nịu bước ra) xin chào quý vị. Em rất vui khi đến với cuộc thi hài ngày hôm nay. À qn, cuộc thi thử hài
hôm nay. Nhìn là biết vừa chân em rồi.
Lính 2: khoan khoan. Cho tui phỏng vấn đôi lời. Nếu như cô đi vừa hài và được làm hồng hậu cơ dự định làm gì?
Cảm: Em... nếu em đc làm hồng hậu thì em sẽ xin đức vua xây thêm 1 cung điện lộng lẫy tại nhà của em ở quê. Em
sẽ xin thêm nhà vua dành 1 số tiền ủng hộ ông em, bà em, cô em, chú em, bác em, cậu em, dì em, ..v..v.....
Lính 1: Thời, thơi, thơi, nói nhiều q thử hài đi bà.
Cảm thử giày nhưng ko vừa. Cô cố hết sức cho chân vào giày cuối cùng bị Dì ghẻ xơ ra... Dì ghẻ: Con tránh ra, đến lượt mẹ. Cám nhãn nhỏ đi ra.
Lính 2: bà kia, bà vào đây làm gì?
Dì ghẻ: tơi đi thử hài. Tránh ra cho tơi thử.
Lính 2: bà bao nhiêu tuổi rồi mà đòi thử hài? Định làm vợ hay làm mẹ vua đấy?
Dì ghẻ: chủ cử hay nói đùa. Thông báo có quy định tuổi tác đâu. Chỉ quy định là chưa có chồng, mà tơi thì chưa có
chồng. Nào cho tôi thử đi.
Rồi dì ghẻ cho chân vào giày -> ko vừa -> lính lại lời ra.
Nhà vua. Xem cịn cô gái nào nữa ko? Chẳng lẽ ta ko tìm được chủ nhân của chiếc hài này sao?
Linh 3: dạ, bẫm đức vua, hết người rồi ạ.
Tấm (từ trong chạy ra, cầm lấy chiếc hài) Ơ, hài của tôi mà, tôi bị rơi lúc sáng nay, tìm mãi mà chẳng thấy.
Lính 2: Xin mời cơ thử hài đã Tấm đi thử thì vừa im.
Nhà vua. Ta biết ngay mà, chủ nhân của chiếc hài phải là 1 cô gái xinh đẹp. Nàng tên là gi?
Tấm: Dạ, dân nữ tên là Tấm ạ. Nhà vua. Tấm, nàng đồng ý làm vợ ta chứ Tấm (e thẹn, cúi đầu đồng ý) Dạ, vâng ạ
Nhà vua. Linh đâu, mang kiệu rước nàng Tấm về cung
Dẫn truyện: thế là sau những ngày tháng vất vả, cực nhọc sống với mẹ con dì ghẻ, Tấm đã được làm hồng hậu.
Nhưng Tấm đã thực sự được sống hạnh phúc với nhà vua hay chưa? Tấm còn phải trải qua những kiếp nạn
nào, chúng ta cùng đón xem vào phần 2
nhé.
Cả lớp nhảy bài “Bống bống bang bang"