Luật hành chính và tố tụng hành chính - Tài liệu tham khảo | Đại học Hoa Sen
Luật hành chính và tố tụng hành chính - Tài liệu tham khảo | Đại học Hoa Sen và thông tin bổ ích giúp sinh viên tham khảo, ôn luyện và phục vụ nhu cầu học tập của mình cụ thể là có định hướng, ôn tập, nắm vững kiến thức môn học và làm bài tốt trong những bài kiểm tra, bài tiểu luận, bài tập kết thúc học phần, từ đó học tập tốt và có kết quả
Preview text:
LUẬT HÀNH CHÍNH - TỐ TỤNG HÀNH CHÍNH I, TRẮC NGHIỆM 1. A 10. D 19. B 2. D 11. A 20. D 3. A 12. D 21. C 4. C 13. D 22. B 5. D 14. C 24. C 6. B 15. D 25. B 7. D 16. B 26. A 8. B 17. D 27. C 9. B 18. B II, NHẬN ĐỊNH 1.
Nhận định đúng Giải thích:
Vì Đối tượng điều chỉnh của luật hành chính là những quan hệ xã hội hình thành
trong lĩnh vực quản lý nhà nước. Là quan hệ chấp hành và điều hành nhà nước.
2. Nhận định đúng Giải thích:
Theo định nghĩa, chấp hành là hành động tuân thủ, tuân theo quyền lực nhà nước, được
biểu hiện thông qua việc thực hiện các văn bản pháp quy được ban hành bởi các cơ quan
chính quyền và các văn bản từ cấp trên.
Trong khi đó, điều hành là quá trình tổ chức, chỉ đạo trực tiếp các hoạt động của đơn vị
quản lý nhằm đảm bảo việc thực hiện các văn bản pháp luật từ các cơ quan chính quyền
và từ cấp trên trong thực tế. Do đó, hoạt động chấp hành thường hợp nhất với hoạt động điều hành
3. Nhận định đúng Giải thích:
Đối tượng điều chỉnh là yếu tố quan trọng để phân biệt các ngành luật khác nhau. Tuy
nhiên, trong một số trường hợp, cần áp dụng các phương pháp điều chỉnh mới để đạt
được sự phân biệt rõ ràng hơn. Trong lĩnh vực luật hành chính, đối tượng điều chỉnh liên
quan đến cách mà nhà nước sử dụng các văn bản pháp quy hành chính để ảnh hưởng đến quan hệ quản lý.
Phương pháp chính trong luật hành chính là phương pháp quyền uy - phục tùng. Bởi vì
luật hành chính điều chỉnh các quan hệ chấp hành - điều hành, trong đó có sự bất bình
đẳng về ý chí giữa các bên tham gia vào quan hệ.
Ngoài ra, phương pháp thỏa thuận cũng được sử dụng để điều chỉnh các quan hệ phát
sinh trong quá trình chấp hành - điều hành, với yếu tố bình đẳng.
Do đó, phương pháp điều chỉnh trong luật hành chính được xác định chủ yếu dựa trên đối
tượng điều chỉnh, và phương pháp điều chỉnh sẽ thay đổi tùy thuộc vào đối tượng đó. 4. Nhận định sai Giải thích:
Đối với mỗi đối tượng điều chỉnh, sẽ tồn tại phương pháp điều chỉnh riêng biệt.
Do đó, dù việc điều chỉnh có thể được hạn chế trong phạm vi nhất định, vẫn sẽ duy trì
yếu tố cốt lõi (sự bất bình đẳng hoặc sự bình đẳng) của đối tượng điều chỉnh, và áp dụng phương pháp
thích hợp cho từng đối tượng điều chỉnh.
5. Nhận định đúng Giải thích:
Hoạt động quản lý hành chính nhà nước, mặ dù dưới sự giám sát của cơ quan
quyền lực nhà nước, vẫn mang tính chủ động và sáng tạo. Tính chủ động và sáng tạo
trong quản lý nhà nước được thể hiện rõ qua quá trình các chủ thể của quản lý hành chính
nhà nước đề ra chủ trương và áp dụng biện pháp quản lý phù hợp đối với từng đối tượng
khác nhau, tạo điều kiện cho họ lựa chọn cách thức tốt nhất để hoàn thành nhiệm vụ dựa
trên việc nghiên cứu và xem xét tình hình cụ thể.
Mặt điều hành của hoạt động hành chính nhà nước cũng mang tính chủ động và sáng tạo
cao, bởi vì phải điều hành các lĩnh vực quản lý nhà nước đang phát triển nhanh chóng và
thường xuyên thay đổi theo các điều kiện khách quan, cũng như các luật và văn bản pháp
luật khác từ các cơ quan nhà nước cấp trên mà không thể dự đoán trước được.
Do đó, tính linh hoạt và sáng tạo là đặc trưng được hình thành từ sự kết hợp giữa chấp
hành và điều hành trong hoạt động hành chính nhà nước, thông qua việc áp dụng các biện
pháp sáng tạo và chủ động trong quá trình chấp hành và điều hành. 6. Nhận định sai. Giải thích:
Luật hành chính, là một ngành luật thuộc hệ thống pháp luật Việt Nam, bao gồm toàn bộ
các quy phạm pháp luật điều chỉnh các quan hệ xã hội trong quá trình quản lý hành chính của nhà nước.
7. Nhận định đúng Giải thích:
Vì tính đặc thù của quyền lực hành chính, các quan hệ xã hội phát sinh trong hoạt động
quản lý hành chính nhà nước chủ yếu bao gồm việc chấp hành và điều hành. Do đó,
phương pháp điều chỉnh đặc trưng của luật hành chính là phương pháp mệnh lệnh "quyền lực - phục tùng". 8. Nhận định sai. Giải thích:
Với đặc thù của quyền lực hành chính, quan hệ xã hội trong hoạt động quản lý
hành chính nhà nước có tính chất chấp hành và điều hành. Do đó, phương pháp điều
chỉnh đặc trưng của Luật hành chính thường được thể hiện dưới hình thức "quyền uy - phục tùng".
Tuy nhiên, trong một số trường hợp, cần sử dụng phương pháp thỏa thuận để điều chỉnh
quan hệ xã hội phát sinh trong hoạt động hành chính nhà nước. Bởi vì phương pháp điều
chỉnh của luật hành chính tập trung vào mệnh lệnh đơn phương, phương pháp quyền uy
vẫn đóng vai trò chính, và phương pháp thỏa thuận chỉ được sử dụng như một phương
pháp bổ sung trong mọi trường hợp.
9. Nhận định đúng. Giải thích:
Quản lý nhà nước là hoạt động quản lý nhà nước nhằm thực hiện quyền hành pháp
mà bản chất chính là hoạt động chấp hành – điều hành nhà nước. 10. Nhận định sai. Giải thích:
Ngành luật được phân biệt với nhau chủ yếu dựa trên đối tượng điều chỉnh của mỗi
ngành. Đối tượng điều chỉnh trong một ngành luật là các nhóm quan hệ xã hội xác định,
có những đặc điểm cơ bản tương tự và được quy phạm bởi các quy định thuộc ngành luật
đó. Đối tượng điều chỉnh đó là tiêu chuẩn quan trọng để phân biệt ngành luật hành chính
với các ngành luật khác.
Tuy nhiên, từ góc độ khoa học, chúng ta có thể phân chia đối tượng điều chỉnh thành các
nhóm nhỏ hơn để nghiên cứu. Việc phân chia này chỉ mang tính tương đối và không phải
là sự phân chia chính thức của ngành luật hành chính.
11. Nhận định đúng. Giải thích:
Trong việc phân biệt các ngành luật, đối tượng điều chỉnh đóng vai trò quan trọng.
Tuy nhiên, có những trường hợp đối tượng điều chỉnh không đủ để phân biệt một cách rõ
ràng. Trong những trường hợp như vậy, phải sử dụng phương pháp điều chỉnh để đạt
được sự phân biệt rõ ràng hơn. Do đó, phương pháp điều chỉnh trong lĩnh vực luật hành
chính thường được xây dựng dựa trên đối tượng mà luật đó áp dụng, tức là các cơ quan,
tổ chức và cá nhân tham gia vào hoạt động hành chính
12. Nhận định sai Giải thích:
Các khái niệm "quản lý hành chính nhà nước", "hoạt động hành chính nhà nước", "hoạt
động chấp hành - điều hành" và "quản lý nhà nước" không hoàn toàn giống nhau, mặc dù
chúng có mối liên hệ chặt chẽ với nhau trong hệ thống quản lý của một quốc gia. Dưới
đây là sự khác biệt giữa chúng:
Quản lý hành chính nhà nước: Đây là quá trình tổ chức, điều hành và điều phối các hoạt
động của các cơ quan hành chính nhà nước nhằm thực hiện chức năng, nhiệm vụ và
quyền lợi của nhà nước. Quản lý hành chính nhà nước bao gồm việc phân bổ tài nguyên,
quản lý nhân sự và đưa ra quyết định chiến lược về chính sách và pháp luật. Nó tập trung
vào việc tổ chức và quản lý hệ thống hành chính nhà nước.
Hoạt động hành chính nhà nước: Đây là các hoạt động cụ thể mà các cơ quan hành chính
nhà nước thực hiện để triển khai các chính sách và chương trình của nhà nước. Các hoạt
động này có thể bao gồm việc ban hành các văn bản pháp luật, thu thập thuế, cung cấp
dịch vụ công và giám sát tuân thủ pháp luật. Hoạt động hành chính nhà nước là việc thực
hiện các nhiệm vụ cụ thể để thực hiện chính sách và quyết định của nhà nước.
Hoạt động chấp hành - điều hành: Đây là việc thực hiện các chính sách và quyết định của
nhà nước thông qua thực hiện các nhiệm vụ cụ thể, áp dụng luật pháp và quy định đối với
cộng đồng. Hoạt động này bao gồm việc thực thi luật, quản lý các hoạt động hàng ngày
của cộng đồng và giải quyết các vấn đề phát sinh. Nó liên quan đến việc thực hiện và
đảm bảo tuân thủ quy định của nhà nước.
Quản lý nhà nước: Đây là quá trình tổ chức và quản lý các cơ quan và tổ chức của nhà
nước nhằm đảm bảo việc thực hiện các chính sách và quyết định của chính phủ. Quản lý
nhà nước bao gồm xây dựng cơ cấu tổ chức, phân bổ tài nguyên và quản lý nhân sự để
đạt được mục tiêu của chính phủ và cung cấp dịch vụ cho cộng đồng. Nó tập trung vào
việc tổ chức, quản lý và điều hành các cơ quan và tổ chức của nhà nước.
13. Nhận định đúng Giải thích:
Hoạt động điều hành đóng vai trò quan trọng trong quản lý hành chính nhà nước, đồng
thời làm sáng tỏ và thực hiện các văn bản pháp luật của cơ quan quyền lực nhà nước và cấp trên trên thực tế.
Nó là một phần không thể thiếu của hoạt động chấp hành quyền lực nhà nước, tạo nên sự
thống nhất giữa hoạt động điều hành và hoạt động chấp hành trong quản lý hành chính nhà nước. 14. Nhận định sai Giải thích:
Tính chủ động và sáng tạo trong hoạt động quản lý nhà nước được hiển thị qua các khía cạnh sau đây:
1. Tính tổ chức - điều chỉnh là một đặc điểm quan trọng, phát sinh trực tiếp từ bản
chất của hoạt động hành chính. Điều này xuất phát từ sự phức tạp, đa dạng và thay
đổi liên tục của các khía cạnh trong quản lý. Đời sống xã hội luôn biến động và
phát triển, đòi hỏi khả năng quản lý phải phản ứng nhanh chóng, linh hoạt và áp
dụng sáng tạo pháp luật, tìm kiếm các biện pháp hiệu quả nhất để giải quyết mọi tình huống phát sinh.
2. Xây dựng và ban hành văn bản quy phạm hành chính là một phương tiện điều
chỉnh hoạt động hành chính. Trong các văn bản này, có thể chứa các quy định tiên
phong để điều chỉnh các quan hệ xã hội mới phát sinh, chưa ổn định và chưa được
quy định bởi luật pháp.
3. Tính chủ động và sáng tạo cũng được thể hiện thông qua các hoạt động tổ chức và
chỉ đạo cụ thể, đa dạng trên thực tế. Quá trình này bao gồm sự áp dụng các hình
thức và phương pháp hoạt động đa dạng để đáp ứng yêu cầu của tình huống cụ thể. 15. Nhận định sai. Giải thích:
Quản lý nhà nước có giới hạn trong lãnh thổ quốc gia và khác biệt với quản lý nội bộ của
các tổ chức xã hội, đoàn thể, đơn vị, xí nghiệp hoặc cộng đồng dân cư tự quản.
Luật hành chính chỉ điều chỉnh quan hệ xã hội hình thành trong lĩnh vực quản lý nhà
nước, đặc biệt là quan hệ giữa chấp hành và điều hành trong hệ thống nhà nước. Do đó,
phạm vi quản lý nhà nước rộng hơn phạm vi điều chỉnh của luật hành chính và không thể bao quát toàn bộ.
16. Nhận định đúng Giải thích:
Luật hành chính là một ngành luật trong hệ thống pháp luật của Việt Nam, bao gồm tập
hợp các quy định pháp luật tổng thể để điều chỉnh các quan hệ quản lý nhà nước, với
phương pháp chủ yếu là sự áp dụng quyền lực và tuân thủ.
Phạm vi điều chỉnh của luật hành chính tập trung vào các quan hệ xã hội được hình thành
trong lĩnh vực quản lý nhà nước, đặc biệt là các quan hệ liên quan đến chấp hành và điều hành nhà nước. 17. Nhận định sai Giải thích:
Đúng, biện pháp ngăn chặn và khắc phục vẫn mang tính sáng tạo không chỉ trong
lĩnh vực luật hành chính mà còn trong các ngành luật khác như luật Hình sự và luật Dân sự. Ví dụ:
Trong lĩnh vực luật Hình sự, các biện pháp ngăn chặn và khắc phục được áp dụng để đảm
bảo an ninh và trật tự công cộng, bảo vệ quyền và lợi ích của cộng đồng. Các biện pháp
này có thể bao gồm việc áp dụng hình phạt, biện pháp giám sát, hướng dẫn và điều chỉnh
hành vi tội phạm, cũng như các biện pháp phục hồi và tái hòa nhập xã hội.
Trong lĩnh vực luật Dân sự, biện pháp ngăn chặn và khắc phục được sử dụng để giải
quyết các tranh chấp dân sự và bảo vệ quyền và lợi ích của các bên liên quan. Đây có thể
là việc áp dụng các biện pháp phòng ngừa, giải quyết tranh chấp qua đàm phán, trọng tài
hoặc qua tòa án, cũng như thực hiện các biện pháp phục hồi thiệt hại hoặc bồi thường cho bên bị tổn thương.
Từ đó, có thể thấy rằng tính sáng tạo trong việc ngăn chặn và khắc phục không chỉ tồn tại
trong lĩnh vực luật hành chính mà còn được áp dụng và phát triển trong các ngành luật
khác như luật Hình sự và luật Dân sự.
18. Nhận định đúng Giải thích
Quản lý hành chính nhà nước không chỉ liên quan đến việc tổ chức và điều hành, mà còn
bao gồm nhiều hoạt động khác như chấp hành, giám sát và định hướng. Các cơ quan nhà
nước thực hiện quản lý hành chính không chỉ vì mục tiêu duy trì tổ chức và hoạt động
của họ, mà còn nhằm đảm bảo sự hiệu quả, công bằng và phục vụ lợi ích của cộng đồng. 19. Nhận định sai. Giải thích:
Quản lý nhà nước, như một hình thức của quản lý xã hội, chứa đựng tính quyền lực của
nhà nước và sử dụng quyền lực đó để điều chỉnh các quan hệ nhằm mục tiêu duy trì và
phát triển một cách có trật tự. Tuy nhiên, không phải hoạt động nào mang tính quyền lực
nhà nước cũng được coi là quản lý nhà nước. Ví dụ, hoạt động của viện kiểm sát là một
hoạt động mang tính quyền lực nhà nước, nhưng không được xem là quản lý nhà nước.
20. Nhận định đúng Giải thích:
Bên cạnh cơ quan hành chính nhà nước, còn có một số chủ thể khác tham gia vào hoạt
động quản lý nhà nước. Tuy nhiên, cơ quan hành chính nhà nước đóng vai trò chủ yếu. 21. Nhận định sai Giải thích:
Luật hành chính điều chỉnh các quan hệ xã hội phát sinh trong hoạt động quản lý nhà
nước. Ví dụ, quan hệ giữa Chánh án và Thẩm phán trong việc phân công xử án là một
quan hệ được điều chỉnh bởi Luật hành chính để duy trì sự ổn định nội bộ.
Tuy nhiên, không phải tất cả các quan hệ xã hội có sự tham gia của cơ quan hành chính
nhà nước đều được xem là đối tượng điều chỉnh của Luật hành chính. Luật hành chính
chỉ điều chỉnh các quan hệ phát sinh trong hoạt động quản lý nhà nước và không áp dụng
cho tất cả các quan hệ xã hội.
22. Nhận định đúng. Giải thích:
Vì quản lý nhà nước không chỉ giới hạn trong việc tổ chức và điều hành mà còn bao gồm
các hoạt động khác như chấp hành, giám sát và định hướng. 23. Nhận định sai Giải thích:
Dựa trên quan điểm duy vật biện chứng, xã hội đóng một vai trò quan trọng trong quan
hệ với nhà nước, là nền tảng và tiền đề cho sự hình thành và phát triển của quốc gia. Sự
biến đổi trong xã hội sẽ dẫn đến sự biến đổi của nhà nước. Tuy vậy, tư cách chủ thể quản
lý nhà nước không tồn tại trong mọi quan hệ xã hội, và không phải tất cả các quan hệ xã
hội đều thuộc về lĩnh vực quản lý nhà nước. Xã hội bao gồm nhiều loại quan hệ khác
nhau, bao gồm gia đình, thương mại, xã hội văn hóa và nhiều hình thức khác, không liên
quan trực tiếp đến việc quản lý nhà nước.
24. Nhận định đúng. Giải thích:
Luật Hành chính thường tiến hành phân loại đối tượng điều chỉnh thành các nhóm
khác nhau nhằm định rõ và mở rộng phạm vi áp dụng của các quy định và quyết định
hành chính. Việc phân chia đối tượng điều chỉnh đóng vai trò quan trọng trong việc đảm
bảo tính công bằng, minh bạch và hiệu quả trong quản lý và thực thi quyền hạn của các
cơ quan hành chính, đồng thời bảo vệ quyền lợi và lợi ích của những bên liên quan. 25. Nhận định sai Giải thích:
Phương pháp điều chỉnh Quyền uy - phục tùng không chỉ thuộc về lĩnh vực Luật Hành
Chính mà còn áp dụng trong Luật Hình sự. Tuy nhiên, nó được coi là một phương pháp
điều chỉnh chủ yếu trong lĩnh vực Luật hành chính. 26. Nhận định sai Giải thích:
Tính mệnh lệnh trong phương pháp điều chỉnh của Luật Hành Chính thường mang tính
bắt buộc và có những mệnh lệnh không thể thay đổi dễ dàng. Ví dụ, khi một cơ quan có
thẩm quyền cao như một cơ quan hành pháp tối cao đưa ra một mệnh lệnh, mức độ của
mệnh lệnh đó thường không thể thay đổi một cách đơn giản. Để thay đổi mức độ của
mệnh lệnh đó, có thể cần sự can thiệp từ cơ quan đó hoặc thông qua quy trình pháp lý phức tạp. 27. Nhận định sai.
Hoạt động bỏ phiếu tín nhiệm Đại Biểu Quốc Hội là điều chỉnh của Luật Hiến Pháp.
28. Nhận định đúng.
Luật hành chính thường điều chỉnh quan hệ hành chính nội dung, nghĩa là quan hệ
giữa cơ quan hành chính và cá nhân, tổ chức hoặc các cơ quan khác trong quá trình thực
hiện các nhiệm vụ hành chính của mình. 29. Nhận định sai.
Ngoài các hoạt động tích cực trong việc tổ chức và điều hành, luật hành chính cũng có
vai trò điều chỉnh các quan hệ hành chính có tính chất tiêu cực. Một ví dụ điển hình là khi
chúng ta vi phạm quy định về tốc độ giao thông, chúng ta sẽ bị xử phạt hành chính. Đây
là một hoạt động cưỡng chế của nhà nước để tuân thủ quy định và quyền lợi của cộng đồng. 30. Nhận định sai.
Luật hành chính chỉ điều chỉnh quan hệ tổ chức nhân sự nội bộ cơ quan nhà nước
thuộc phạm vi điều chỉnh.
---------------------------------------------------------------------------------------------------- 31. Nhận định sai.
Luật hành chính có thể điều chỉnh 1 phần trong mối quan hệ xã hội phát sinh trong
hoạt động của các doanh nghiệp.
32. Nhận định đúng.
Phương pháp điều chỉnh "bình đẳng - thỏa thuận" của ngành luật hành chính chỉ
được sử dụng trong trường hợp pháp luật có quy định khi các bên có khả năng và mong
muốn thỏa thuận với nhau để giải quyết tranh chấp, xung đột.
33. Nhận định sai.
Phương pháp điều chỉnh "bình đẳng - thỏa thuận" thường được sử dụng trong các quy
trình giải quyết tranh chấp trong quan hệ hợp đồng giữa các bên có quyền và lợi ích bình
đẳng. Tuy nhiên, trong một quan hệ hành chính nhà nước độc lập, chính quyền có quyền
lực và tác động mạnh mẽ hơn trong việc điều chỉnh quan hệ này. Do đó, phương pháp
điều chỉnh "bình đẳng - thỏa thuận" không phù hợp được sử dụng trong việc điều chỉnh
một quan hệ hành chính nhà nước độc lập. Thay vào đó, các quy định và pháp lý do chính
phủ thành lập sẽ được áp dụng để quản lý và điều chỉnh nên nó sẽ hình thành mối quan
hệ “ quyền lực- phục tùng" .
34. Nhận định đúng.
Xét trên tổng thể thì LHC tác động đến các ngành luật khác nói chung và ngành
luật Dân sự nói riêng chủ yếu bằng các quy phạm thủ tục; các quy phạm này đóng vai trò
là điều kiện đảm bảo thực hiện các quy phạm pháp luật thuộc ngành LDS.
Chẳng hạn, nhiều quy phạm dân sự chỉ có thể có hiệu lực nhờ vào sự điều chỉnh
của QPPL hành chính như: trình tự xác lập quyền tác giả, quyền sở hữu công nghiệp,
công chứng, chứng thực hợp đồng,...