Lý luận Lịch sử Đảng Cộng sản Việt Nam. Trường Đại học Nguyễn Tất Thành

Đi qua hai cuộc chiến đầy ác liệt, phải đương đầu với hai kẻ thù lớn trên thế giới lúc bấy giờ, ấy vậy mà ta vẫn chiến thắng, ta vẫn làm nên chiến thắng Điện Biên Phủ lừng lẫy năm châu chấn động địa cầu. Tài liệu giúp bạn đọc tham khảo, ôn tập và đạt kết quả cao. Mời bạn đọc đón xem!

lOMoARcPSD|45562685
Lần đầu tiên tiếp xúc với môn Lịch sử Đảng Cộng sản Việt Nam và cũng chính
là lần đầu tiên có cơ hội đặt chân vào bảo tàng chiến dịch Hồ Chính Minh đã để lại cho
em những ấn tượng tượng sâu sắc. Những súc cảm không cách nào diễn tả thành lời nhen
nhóm trong lòng em xuyên suốt chuyến tham quan và cả khi trở về nhà cảm xúc ấy vẫn
bồi hồi.
Đi qua hai cuộc chiến đầy ác liệt, phải đương đầu với hai kẻ thù lớn trên thế giới lúc bấy
giờ, ấy vậy mà ta vẫn chiến thắng, ta vẫn làm nên chiến thắng Điện Biên Phủ lừng lẫy
năm châu chấn động địa cầu, đã tạo ra chiến dịch thần tốc mang tên Hồ chủ tịch kính yêu
giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước,… Chính vì thế, em vô cùng nể
phục những người đi trước, cũng vô cùng tự hào về sức chiến đấu mãnh liệt của ông cha
ta.
Điều làm em nể phục đầu tiên chính là đường lối, chính sách lãnh đạo vô cùng sáng suốt
của Đảng ta. Nhờ có những quyết định sáng suốt kịp thời ấy mà ta đã giảm thiểu được
nhiều nhất sức người, sức của cũng như thắng lớn trên nhiều mặt trận, và lớn nhất chính
là giải phóng hoàn toàn dân tộc, Bắc-Nam nối liền một dải. Trong muôn vàn quyết định
đầy sáng suốt ấy, em vô cùng thán phúc trước quyết định chọn Tây Nguyên để mở ra trận
quyết chiến chiến lược tạo tiền đề và thời cơ để giải phóng miền Nam. Đặc sắc nhất chính
là áp dụng phương pháp nghi binh biến Buôn Mê Thuộc thành một cứ điểm không có
phòng ngự dự phòng sau đó đánh một đòn cực mạnh nhanh chóng dứt điểm thị xã này.
Cái hay ở đây chính là bên ta đã nhận ra được Tây Nguyên là địa bàn chiến lược quan
trọng và Buôn Mê Thuộc lại là thị xã lớn nhất, là hậu cứ của địch và cũng là yếu hầu của
Tây Nguyên. Muốn biến Buôn Mê Thuộc trở thành cứ điểm không có phòng ngự dự
phòng thì nhất định phải lôi kéo được chủ lực của VNCH tập trung ở khu vực Gia Lai –
Kon Tum. Chính vì thế, ta đã tạo trận địa giả ở Kom Tum Pleiku tài tình đến nổi đánh
lừa được nhiều chuyên viên tình báo hàng đầu của M và VNCH, chuyên viên tình báo
CIA Warren Suepp :”Tôi và các bạn đồng nghiệp CIA của tôi ở My đều tập trung và
Pleiku, Kon Tum mà không nói gì đến Buôn Mê Thuộc”.
Bên cạnh sự kính nể, cảm xúc mang đến cho em nhiều nhất là cực ký tự hào. Sao không
tự hào cho được khi những người con đất Việt với thân hình bé nhỏ mà lại dám đứng lên
phản kháng trước kẻ thù siêu mạnh. Sẽ chẳng ai tin, ta làm được và sự thật đã chứng
minh tất cả. Người Việt Nam ta tuy bé nhỏ nhưng lại vô cùng anh dũng, kiên cường. Em
ấn tượng nhất chính là hình ảnh những người lái xe đạo thồ chở hàng hóa ra tiền tuyến.
Xe tuy thô sơ, người tuy bé nhỏ nhưng lại chở được rất nhiều hàng hóa và đặc biệt là có
thể chở tối đa tận năm người bị thương. Đoàn người với những chiến xe đạp thồ nối đuôi
nhau trên con đường mòn khiến em thật sự nổi da gà, không nghĩ ông cha ta có thể làm
được như vậy. Nhưng ấn tượng sâu nhất chính là con đường mòn vĩ đại Hồ Chí Minh,
lOMoARcPSD|45562685
con đường xuyên qua 20 tỉnh từ Bắc và Nam mà địch không cách nào tìm diệc được.
Không tự hào sao được, khi người Việt Nam ta luôn yêu thương đùm bọc nhau, đoàn kết
cùng nhau chống địch. Không tự hào sao được khi sự chiến thắng của chúng ta đến từ
lòng yêu nước nồng nàng và sự đoàn kết toàn dân tộc. Điều mà địch không thể nào dùng
sức mạnh tài tích của chúng để mau được.
Tuy chiến thắng, tuy giải phóng thì rất tự hào, rất hạnh phúc, nhưng để đi được đến ngày
thắng lợi ta đã mất đi không ít. Đó là nỗi đau của dân tộc, chính sách độc ác nhất của M
chính để người Việt đánh người Việt. Có nỗi đau nào đau hơn nỗi đau giống nòi tàn sát lẫn
nhau. nỗi đau nào đau hơn anh em một nhà lại cầm súng chỉa vào nhau “mày không
chết thì tao sẽ chết”. Qúa đau thương! Đó nỗi đau của sự mất mác hy sinh. anh lính
trẻ tuổi đời còn phơi phơi ra đi vì tình yêu nước, anh bỏ lại cả tuổi xuân, bỏ lại mẹ cha già
mong ngóng, bỏ lại tình yêu đầu đời để đi theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc, để rồi
anh nằm xuống rồi đất mẹ bao bọc lấy anh. thanh niên xung phong tuổi đời còn
quá trẻ đã lặng lẽ hy sinh cho mùa xuân của dân tộc như những cô gái ở ngã ba Đồng Lộc.
nỗi đau nào đau hơn khi nhìn thấy bạn bạn chiến hữu kề vai sát cánh của mình từng
người một hy sinh Đò xuôi Thạch Hãn xin chèo nhẹ-Đáy sông còn đó bạn tôi nằm-tuổi
hai mươi thành sóng nước-Vỗ yên bờ bãi mãi ngàn năm”. nỗi đau nào đau hơn khi
mong ước nhỏ nhcủa người lính thời y đơn giản giản chỉ giải phóng rồi được về với
mẹ. Nhưng có mấy người ra đi mà đươc may mắn trở về gặp mẹ đây? Em thật sự xúc động
trước bức ảnh chụp anh lính Lê Văn thức được đoàn tụ cùng mẹ. Em thấy được những giọt
nước mắt hạnh phúc, những giọt nước mắt mong mỏi từ lâu, những giọt nước mắt quý giá
phải đổ rất nhiều mồ hôi xương máu mới đổi lại được giây phúc đoàn tụ ngắn ngủi.
Nay hôm nay, em được là cô sinh viên trẻ tự do bay nhảy với những hoài bão của mình đó
là cả quá trình đánh đổi. Em thật sự biết Đảng, biết ơn bác Hồ, biết ơn những người lính-
những người đã đi qua từ cuộc chiến, những anh hùng đã nằm lại với đất mẹ. Xin mọi
người y an tâm, chúng em thế hệ tiếp theo của đất nước sẽ không ngừng biết ơn qkhứ,
sẽ luôn nỗ lực để phát triển đất nước ngày một phồn vinh.
Tư Tưởng Hồ Chí Minh: Cảm nghĩ sau khi đi bảo tàng Hồ Chí MinH
Qua chuyến tham quany em có cơ hội được biết, bảo tàng chứa khoảng 17000 bản tài
liệu hiện vật và trưng bày khoảng độ 2000 hiện vật phản ánh trọn vẹn được 79 mùa
xuânđó chỉnh là cuộc đời Cách Mạng của chủ tịch Hồ Chí Minh
Cảm nhận đầu tiên khi bước vào bảo tàng là được thấy các hình ảnh hiện vật trưng bày tại
đây được chia thành các chủ đề rõ ràng gắn liền với cuộc đời của Người. Chuyên đề đầu
tiên em được tiếp xúc là những hình ảnh về quê hương xứ Nghệ cùng cha mẹ, anh chị em
thời niên thiếu của Bác. Đây chính là những yếu tố đã vung đúc nên tinh thần yêu nước,
cốt cách của chủ tịch Hồ Chí Minh. Tiếp theo đó, em được xem các chủ đề gắn liền với
hành trình ra đi tìm đường cứu nước của Bác cùng những năm tháng bôn ba tại nhiều
lOMoARcPSD|45562685
nước trên thế giới. Những tài liệu hiện vật này được bài trí thành một câu chuyện mạch
lạc logic, có những chi tiết còn vô cùng xa lạ, lại có những vô cùng thân quen trong tìm
thức để rồi khi đựợc trực tiếp nhìn ngắm khiến em không tránh khỏi bồi hồi xúc động.
Tại đây trưng bày nhiều tác phẩm gắn liền với sự nghiệp hoạt động Cách Mạng của
Người. Song, tác phẩm khiến em ấn tượng nhất là “Nhật ký trong tù”. Đây là tập thơ chữ
Hán gồm 134 bài theo thể Đường luật do Bác sáng tác trong thời gian bị chính quyền
Tưởng Giới Thạch bắt giam ở Quảng Tây, Trung Quốc. Ở phần cuối văn bản chính là bút
ký đọc sách và bút ký đọc báo được Bác ghi chép tóm tắt những thông tin quan trọng về
chính trị, quân sự, văn hóa quốc tế và Việt Nam đương thời. “Nhật ký trong tù” không chỉ
ghi những cảnh sinh hoạt trong tù, mà còn có ý nghĩa tố cáo chế độ nhà tù khắc nghiệt
của chính quyền Tưởng Giới Thạch. Tác phẩm này trước đây em đã được học, được tìm
hiểu nhưng được tận mắt nhìn thấy vẫn lạ lẫm và hạnh phúc vô bờ.
Mỗi hiện vật ở đây đều kể một câu chuyện và dù là hiện vật nhỏ nhất cũng toát lên nhân
cách vĩ đại của chủ tịch Hồ Chí Minh. Được nhìn thấy bản di chúc của Người, vào những
ngày tháng cuối đời, trong di chúc để lại Người chỉ dành một phần rất ngắn để việc riêng.
Tận mắt thấy những dòng viết tay về việc riêng ấy khiến em không khỏi xúc động, ngỡ
ngàng. Tuy viết về cá nhân nhưng ý nghĩa thì không riêng cho các nhân mà toát lên một
nhân cách lớn cao đẹp suốt đời lo cho dân cho nước.
Em có cơ hội được chiêm ngưỡng những hiện vật gắn liền với những cuộc đấu tranh tiêu
biểu, cùng những chiến thắng lớn của quân dân Việt Nam dưới sự lãnh đạo của chủ tịch
Hồ Chí Minh. Càng tìm hiểu về cuộc đời Cách mạng của Người, về sự nghiệp đấu tranh
giải phóng dân tộc của quân và dân ta, em lại càng tự hào và biết ơn. Để có được độc lập
dân tộc ngày hôm nay dân tộc đã phải đánh đổi biết bao nhiêu. Vẫn còn đó, bao tháng
năm miệt mài bôn ba đi tìm hình hài đất nước của Hồ chủ tịch, vẫn còn đó những người
anh hùng đã ngã xuống để Tổ quốc đứng lên. Đất nước Việt Nam được viết bằng máu và
nước mắt của những người đi trước. Nỗi đau vẫn ấy vẫn mãi âm ỉ trong lòng mỗi người
dân Việt Nam khi nhắc lại. “Đò xuôi Thạch Hãn xin chèo nhẹ-Đáy sông còn đó bạn tôi
nằm-Có tuổi hai mươi thành sóng nước-Vỗ yên bờ bãi mãi ngàn năm”. Những hiện vật
lịch sử vẫn còn đây như nhở mỗi ngưòi dân Việt Nam về cội nguồn về lịch sử dân tộc. Từ
đó, hun đúc tinh thần tự hào tự tôn trong mỗi người.
| 1/3

Preview text:

lOMoARcPSD| 45562685
Lần đầu tiên tiếp xúc với môn Lịch sử Đảng Cộng sản Việt Nam và cũng chính
là lần đầu tiên có cơ hội đặt chân vào bảo tàng chiến dịch Hồ Chính Minh đã để lại cho
em những ấn tượng tượng sâu sắc. Những súc cảm không cách nào diễn tả thành lời nhen
nhóm trong lòng em xuyên suốt chuyến tham quan và cả khi trở về nhà cảm xúc ấy vẫn bồi hồi.
Đi qua hai cuộc chiến đầy ác liệt, phải đương đầu với hai kẻ thù lớn trên thế giới lúc bấy
giờ, ấy vậy mà ta vẫn chiến thắng, ta vẫn làm nên chiến thắng Điện Biên Phủ lừng lẫy
năm châu chấn động địa cầu, đã tạo ra chiến dịch thần tốc mang tên Hồ chủ tịch kính yêu
giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước,… Chính vì thế, em vô cùng nể
phục những người đi trước, cũng vô cùng tự hào về sức chiến đấu mãnh liệt của ông cha ta.
Điều làm em nể phục đầu tiên chính là đường lối, chính sách lãnh đạo vô cùng sáng suốt
của Đảng ta. Nhờ có những quyết định sáng suốt kịp thời ấy mà ta đã giảm thiểu được
nhiều nhất sức người, sức của cũng như thắng lớn trên nhiều mặt trận, và lớn nhất chính
là giải phóng hoàn toàn dân tộc, Bắc-Nam nối liền một dải. Trong muôn vàn quyết định
đầy sáng suốt ấy, em vô cùng thán phúc trước quyết định chọn Tây Nguyên để mở ra trận
quyết chiến chiến lược tạo tiền đề và thời cơ để giải phóng miền Nam. Đặc sắc nhất chính
là áp dụng phương pháp nghi binh biến Buôn Mê Thuộc thành một cứ điểm không có
phòng ngự dự phòng sau đó đánh một đòn cực mạnh nhanh chóng dứt điểm thị xã này.
Cái hay ở đây chính là bên ta đã nhận ra được Tây Nguyên là địa bàn chiến lược quan
trọng và Buôn Mê Thuộc lại là thị xã lớn nhất, là hậu cứ của địch và cũng là yếu hầu của
Tây Nguyên. Muốn biến Buôn Mê Thuộc trở thành cứ điểm không có phòng ngự dự
phòng thì nhất định phải lôi kéo được chủ lực của VNCH tập trung ở khu vực Gia Lai –
Kon Tum. Chính vì thế, ta đã tạo trận địa giả ở Kom Tum – Pleiku tài tình đến nổi đánh
lừa được nhiều chuyên viên tình báo hàng đầu của Mỹ và VNCH, chuyên viên tình báo
CIA Warren Suepp :”Tôi và các bạn đồng nghiệp CIA của tôi ở My đều tập trung và
Pleiku, Kon Tum mà không nói gì đến Buôn Mê Thuộc”.
Bên cạnh sự kính nể, cảm xúc mang đến cho em nhiều nhất là cực ký tự hào. Sao không
tự hào cho được khi những người con đất Việt với thân hình bé nhỏ mà lại dám đứng lên
phản kháng trước kẻ thù siêu mạnh. Sẽ chẳng ai tin, ta làm được và sự thật đã chứng
minh tất cả. Người Việt Nam ta tuy bé nhỏ nhưng lại vô cùng anh dũng, kiên cường. Em
ấn tượng nhất chính là hình ảnh những người lái xe đạo thồ chở hàng hóa ra tiền tuyến.
Xe tuy thô sơ, người tuy bé nhỏ nhưng lại chở được rất nhiều hàng hóa và đặc biệt là có
thể chở tối đa tận năm người bị thương. Đoàn người với những chiến xe đạp thồ nối đuôi
nhau trên con đường mòn khiến em thật sự nổi da gà, không nghĩ ông cha ta có thể làm
được như vậy. Nhưng ấn tượng sâu nhất chính là con đường mòn vĩ đại Hồ Chí Minh, lOMoARcPSD| 45562685
con đường xuyên qua 20 tỉnh từ Bắc và Nam mà địch không cách nào tìm diệc được.
Không tự hào sao được, khi người Việt Nam ta luôn yêu thương đùm bọc nhau, đoàn kết
cùng nhau chống địch. Không tự hào sao được khi sự chiến thắng của chúng ta đến từ
lòng yêu nước nồng nàng và sự đoàn kết toàn dân tộc. Điều mà địch không thể nào dùng
sức mạnh tài tích của chúng để mau được.
Tuy chiến thắng, tuy giải phóng thì rất tự hào, rất hạnh phúc, nhưng để đi được đến ngày
thắng lợi ta đã mất đi không ít. Đó là nỗi đau của dân tộc, chính sách độc ác nhất của Mỹ
chính để người Việt đánh người Việt. Có nỗi đau nào đau hơn nỗi đau giống nòi tàn sát lẫn
nhau. Có nỗi đau nào đau hơn anh em một nhà lại cầm súng chỉa vào nhau “mày không
chết thì tao sẽ chết”. Qúa đau thương! Đó là nỗi đau của sự mất mác hy sinh. Có anh lính
trẻ tuổi đời còn phơi phơi ra đi vì tình yêu nước, anh bỏ lại cả tuổi xuân, bỏ lại mẹ cha già
mong ngóng, bỏ lại tình yêu đầu đời để đi theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc, để rồi
anh nằm xuống và rồi đất mẹ bao bọc lấy anh. Có cô thanh niên xung phong tuổi đời còn
quá trẻ đã lặng lẽ hy sinh cho mùa xuân của dân tộc như những cô gái ở ngã ba Đồng Lộc.
Có nỗi đau nào đau hơn khi nhìn thấy bạn bạn chiến hữu kề vai sát cánh của mình từng
người một hy sinh “Đò xuôi Thạch Hãn xin chèo nhẹ-Đáy sông còn đó bạn tôi nằm-Có tuổi
hai mươi thành sóng nước-Vỗ yên bờ bãi mãi ngàn năm”. Có nỗi đau nào đau hơn khi
mong ước nhỏ nhỏ của người lính thời ấy đơn giản giản chỉ là giải phóng rồi được về với
mẹ. Nhưng có mấy người ra đi mà đươc may mắn trở về gặp mẹ đây? Em thật sự xúc động
trước bức ảnh chụp anh lính Lê Văn thức được đoàn tụ cùng mẹ. Em thấy được những giọt
nước mắt hạnh phúc, những giọt nước mắt mong mỏi từ lâu, những giọt nước mắt quý giá
phải đổ rất nhiều mồ hôi xương máu mới đổi lại được giây phúc đoàn tụ ngắn ngủi.
Nay hôm nay, em được là cô sinh viên trẻ tự do bay nhảy với những hoài bão của mình đó
là cả quá trình đánh đổi. Em thật sự biết Đảng, biết ơn bác Hồ, biết ơn những người lính-
những người đã đi qua từ cuộc chiến, những anh hùng đã nằm lại với đất mẹ. Xin mọi
người hãy an tâm, chúng em thế hệ tiếp theo của đất nước sẽ không ngừng biết ơn quá khứ,
sẽ luôn nỗ lực để phát triển đất nước ngày một phồn vinh.
Tư Tưởng Hồ Chí Minh: Cảm nghĩ sau khi đi bảo tàng Hồ Chí MinH
Qua chuyến tham quan này em có cơ hội được biết, bảo tàng chứa khoảng 17000 bản tài
liệu hiện vật và trưng bày khoảng độ 2000 hiện vật phản ánh trọn vẹn được 79 mùa
xuânđó chỉnh là cuộc đời Cách Mạng của chủ tịch Hồ Chí Minh
Cảm nhận đầu tiên khi bước vào bảo tàng là được thấy các hình ảnh hiện vật trưng bày tại
đây được chia thành các chủ đề rõ ràng gắn liền với cuộc đời của Người. Chuyên đề đầu
tiên em được tiếp xúc là những hình ảnh về quê hương xứ Nghệ cùng cha mẹ, anh chị em
thời niên thiếu của Bác. Đây chính là những yếu tố đã vung đúc nên tinh thần yêu nước,
cốt cách của chủ tịch Hồ Chí Minh. Tiếp theo đó, em được xem các chủ đề gắn liền với
hành trình ra đi tìm đường cứu nước của Bác cùng những năm tháng bôn ba tại nhiều lOMoARcPSD| 45562685
nước trên thế giới. Những tài liệu hiện vật này được bài trí thành một câu chuyện mạch
lạc logic, có những chi tiết còn vô cùng xa lạ, lại có những vô cùng thân quen trong tìm
thức để rồi khi đựợc trực tiếp nhìn ngắm khiến em không tránh khỏi bồi hồi xúc động.
Tại đây trưng bày nhiều tác phẩm gắn liền với sự nghiệp hoạt động Cách Mạng của
Người. Song, tác phẩm khiến em ấn tượng nhất là “Nhật ký trong tù”. Đây là tập thơ chữ
Hán gồm 134 bài theo thể Đường luật do Bác sáng tác trong thời gian bị chính quyền
Tưởng Giới Thạch bắt giam ở Quảng Tây, Trung Quốc. Ở phần cuối văn bản chính là bút
ký đọc sách và bút ký đọc báo được Bác ghi chép tóm tắt những thông tin quan trọng về
chính trị, quân sự, văn hóa quốc tế và Việt Nam đương thời. “Nhật ký trong tù” không chỉ
ghi những cảnh sinh hoạt trong tù, mà còn có ý nghĩa tố cáo chế độ nhà tù khắc nghiệt
của chính quyền Tưởng Giới Thạch. Tác phẩm này trước đây em đã được học, được tìm
hiểu nhưng được tận mắt nhìn thấy vẫn lạ lẫm và hạnh phúc vô bờ.
Mỗi hiện vật ở đây đều kể một câu chuyện và dù là hiện vật nhỏ nhất cũng toát lên nhân
cách vĩ đại của chủ tịch Hồ Chí Minh. Được nhìn thấy bản di chúc của Người, vào những
ngày tháng cuối đời, trong di chúc để lại Người chỉ dành một phần rất ngắn để việc riêng.
Tận mắt thấy những dòng viết tay về việc riêng ấy khiến em không khỏi xúc động, ngỡ
ngàng. Tuy viết về cá nhân nhưng ý nghĩa thì không riêng cho các nhân mà toát lên một
nhân cách lớn cao đẹp suốt đời lo cho dân cho nước.
Em có cơ hội được chiêm ngưỡng những hiện vật gắn liền với những cuộc đấu tranh tiêu
biểu, cùng những chiến thắng lớn của quân dân Việt Nam dưới sự lãnh đạo của chủ tịch
Hồ Chí Minh. Càng tìm hiểu về cuộc đời Cách mạng của Người, về sự nghiệp đấu tranh
giải phóng dân tộc của quân và dân ta, em lại càng tự hào và biết ơn. Để có được độc lập
dân tộc ngày hôm nay dân tộc đã phải đánh đổi biết bao nhiêu. Vẫn còn đó, bao tháng
năm miệt mài bôn ba đi tìm hình hài đất nước của Hồ chủ tịch, vẫn còn đó những người
anh hùng đã ngã xuống để Tổ quốc đứng lên. Đất nước Việt Nam được viết bằng máu và
nước mắt của những người đi trước. Nỗi đau vẫn ấy vẫn mãi âm ỉ trong lòng mỗi người
dân Việt Nam khi nhắc lại. “Đò xuôi Thạch Hãn xin chèo nhẹ-Đáy sông còn đó bạn tôi
nằm-Có tuổi hai mươi thành sóng nước-Vỗ yên bờ bãi mãi ngàn năm”. Những hiện vật
lịch sử vẫn còn đây như nhở mỗi ngưòi dân Việt Nam về cội nguồn về lịch sử dân tộc. Từ
đó, hun đúc tinh thần tự hào tự tôn trong mỗi người.