-
Thông tin
-
Quiz
Phân tích bài thơ Nắng mới của Lưu Trọng Lư siêu hay
Bài thơ "Nắng mới" của Lưu Trọng Lư là một tác phẩm đặc sắc thuộc phong cách "Thơ mới", nổi bật với cách diễn đạt tinh tế và sâu sắc về tình cảm gia đình, đặc biệt là tình cảm đối với người mẹ. Nhà thơ không sử dụng ngôn ngữ rực rỡ, mà thay vào đó, ông chọn lựa từ ngữ tinh tế và hình ảnh hài hòa để truyền đạt tâm tư và tình cảm. Tài liệu giúp bạn tham khảo ôn tập và đạt kết quả cao. Mời bạn đọc đón xem!
Văn mẫu 10 232 tài liệu
Ngữ Văn 10 1.3 K tài liệu
Phân tích bài thơ Nắng mới của Lưu Trọng Lư siêu hay
Bài thơ "Nắng mới" của Lưu Trọng Lư là một tác phẩm đặc sắc thuộc phong cách "Thơ mới", nổi bật với cách diễn đạt tinh tế và sâu sắc về tình cảm gia đình, đặc biệt là tình cảm đối với người mẹ. Nhà thơ không sử dụng ngôn ngữ rực rỡ, mà thay vào đó, ông chọn lựa từ ngữ tinh tế và hình ảnh hài hòa để truyền đạt tâm tư và tình cảm. Tài liệu giúp bạn tham khảo ôn tập và đạt kết quả cao. Mời bạn đọc đón xem!
Chủ đề: Văn mẫu 10 232 tài liệu
Môn: Ngữ Văn 10 1.3 K tài liệu
Thông tin:
Tác giả:






Tài liệu khác của Ngữ Văn 10
Preview text:
Phân tích bài thơ Nắng mới của Lưu Trọng Lư siêu hay
Bài viết dưới đây sẽ cung cấp cho quý bạn đọc thông tin về Phân tích bài thơ Nắng mới của
Lưu Trọng Lư siêu hay
Mục lục bài viết
Mẫu 01. Phân tích bài thơ Nắng mới của Lưu Trọng Lư siêu hay
Mẫu 02. Phân tích bài thơ Nắng mới của Lưu Trọng Lư siêu hay
Mẫu 03. Phân tích bài thơ Nắng mới của Lưu Trọng Lư siêu hay
Mẫu 01. Phân tích bài thơ Nắng mới của Lưu Trọng Lư siêu hay
Bài thơ "Nắng mới" của Lưu Trọng Lư là một tác phẩm đặc sắc thuộc phong cách "Thơ mới", nổi
bật với cách diễn đạt tinh tế và sâu sắc về tình cảm gia đình, đặc biệt là tình cảm đối với người mẹ.
Nhà thơ không sử dụng ngôn ngữ rực rỡ, mà thay vào đó, ông chọn lựa từ ngữ tinh tế và hình ảnh
hài hòa để truyền đạt tâm tư và tình cảm. Bài thơ diễn đạt cảm xúc bằng cách tận dụng hình ảnh
của tiếng gà trưa và nắng mới. Tiếng gà trưa như là một dấu hiệu thời gian, kí ức về quê hương,
và nắng mới là nguồn sáng tạo ra những bức tranh ngày xưa. Cảnh quê, bức tranh tuổi thơ, và mặt
trời ấm áp đều nằm trong những từ ngữ chân thực và tươi sáng. Nhưng qua đó, nhà thơ cũng truyền
đạt một nỗi buồn, một sự lạc lõng trong quá khứ.
Bức tranh về người mẹ, dù được mô tả trong những hình ảnh hồn nhiên nhưng lại chứa đựng một
nỗi buồn đặc biệt. Người mẹ trở nên như một biểu tượng của quê hương, những kỷ niệm đẹp nhưng
cũng đau lòng. Cảm xúc được truyền tải một cách tinh tế, không cần phải diễn đạt quá rõ ràng. Bài
thơ không chỉ là một diễn đạt về quê hương và tình mẹ, mà còn là sự tìm kiếm về bản chất của thời
gian và ký ức. Nhà thơ Lưu Trọng Lư lặng lẽ đưa độc giả qua những khung cảnh tĩnh lặng của quê
hương, đồng thời cũng làm nổi bật những cảm xúc sâu sắc, tạo nên một tác phẩm thơ mới, tinh tế và đầy ý nghĩa
"Mỗi lần nắng mới hắt lên song
Xao xác gà trưa gáy não nùng
Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng
Chập chờn sống lại những ngày không".
Bài thơ "Nắng mới" của Lưu Trọng Lư không chỉ là một bức tranh hồng ngoại của quê hương, mà
còn là một tâm sự tận cùng về một quá khứ ngọt ngào mà đầy nỗi buồn. Tác giả không chọn những
từ ngữ hoa mỹ, nhưng những từ láy "xao xác" và "não nùng" lại mang đến cho độc giả những cảm
xúc sâu sắc hơn, làm cho nỗi buồn trở nên nặng trĩu và đặc biệt.
Lưu Trọng Lư lẻo lựa từ ngữ giản dị và tự nhiên, nhưng chính sự giản dị ấy lại tạo ra một vẻ đẹp
chân thực và chan chứa tâm tư. Cảnh quê hương, tiếng gà trưa, và nắng mới không chỉ là hình ảnh
mà tác giả chọn lựa để truyền đạt mà còn là những biểu tượng, những dấu hiệu của quá khứ. Cảm
xúc "ùa về" như là một dòng chảy không ngừng, đong đầy ký ức và tình cảm.
Nhà thơ không ngần ngại mở lời về "những ngày không," một thời kỳ trong quá khứ, không chỉ
đơn thuần là kỉ niệm về quê hương, mà còn là những khoảnh khắc vô tư và hồn nhiên của tác giả.
Có vẻ như những ngày ấy đã nhen nhóm trong lòng nhà thơ một niềm nhớ mẹ khôi nguôi, giữ cho
ký ức đó không bao giờ phai nhạt.
Tuy câu chuyện về mẹ chỉ là một phần nhỏ, nhưng lại chứa đựng nhiều tình cảm sâu sắc. Đây
không chỉ là niềm nhớ một quê hương xa xôi, mà còn là sự nhớ đến những ngày thơ ấu, những
giây phút hạnh phúc và bình yên. Bài thơ chứng minh rằng, đôi khi, sự đơn giản và chân thật lại
là chìa khóa mở cánh cửa của ký ức và tình cảm.
"Tôi nhớ mẹ tôi thuở thiếu thời
Lúc người còn sống, tôi lên mười
Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội
Áo đỏ Người đưa trước giậu phơi".
Trong bức tranh thơ "Nắng mới" của Lưu Trọng Lư, hình ảnh của người mẹ như một tia nắng nhỏ,
vương vấn qua từng chiếc lá, mảnh ghép của ký ức tưởng như đã phai nhòa. Tác giả lựa chọn góc
nhìn nhẹ nhàng và những từ ngữ giản dị nhưng đong đầy nghệ thuật để khắc họa một hình ảnh tình
cảm, giữa quá khứ và hiện tại, giữa ký ức và hiện thực.
Người mẹ xuất hiện trong bức tranh với hình ảnh nhẹ nhàng, phơi áo trước giậu, với chiếc áo đỏ
như một mảnh ghép tượng trưng cho tình mẫu tử ấm áp. Mặc dù không xuất hiện trực tiếp nhưng
người mẹ vẫn là nguồn cảm hứng đầy ấm áp và thơ mộng. Lưu Trọng Lư chọn những từ ngữ tinh
tế như "hỉnh ảnh," "đẹp đẽ," "trìu mến thương yêu" để miêu tả hình ảnh ấy, như một cách để làm
nổi bật vẻ đẹp và ý nghĩa sâu sắc của người mẹ.
Ký ức về người mẹ trở nên đặc biệt quý giá khi người thơ nhớ lại khoảnh khắc nằm trong quãng
thời gian thơ ấu. Cảm xúc cháy lên khi tác giả miêu tả về "niềm thương nhớ" dâng trào và mẹ đã
không còn, chỉ còn lại "kỷ niệm nhạt nhòa" nhưng vẫn đọng mãi trong tâm hồn "non nớt" và "ngây
thơ" của đứa trẻ lên mười. Những từ ngữ như "chút," "đọng lại," "non nớt," "ngây thơ" đều tạo nên
một tâm trạng nhẹ nhàng, buồn bã nhưng cũng ấm áp và yên bình.
"Hình dáng mẹ tôi chửa xóa mờ
Hãy còn mường tượng lúc vào ra
Nét cười đen nhánh sau tay áo
Trong ánh trưa hè trước giậu thưa".
Bức tranh tình cảm trong bài thơ "Nắng mới" của Lưu Trọng Lư kết thúc bằng một hình ảnh rất
tinh tế và sâu sắc - “nét cười đen nhánh”. Đây không phải là một nụ cười rạng rỡ và lấp lánh, mà
lại là một "nét cười", nhẹ nhàng, thanh thoát, như một dải ánh sáng lướt qua, chỉ tồn tại một thoáng,
không kịp trở thành một nụ cười đầy đủ. Tác giả sử dụng từ ngữ như “đen nhánh” để mô tả cái
cười này, tạo nên hình ảnh màu sắc và độc đáo. Từ "đen nhánh" không chỉ mang ý nghĩa màu sắc
mà còn chứa đựng sự kỳ bí và nhẹ nhàng, như chính cái cười ấy vậy. Mặc dù chỉ là một đường
cong trên mặt, nhưng nó lại mang đến cho độc giả cảm giác một nụ cười ẩn sau cảm xúc sâu sắc.
Tình cảm thương mẹ, niềm nhớ nhà, và những ký ức hồn nhiên của thời thơ ấu hiện diện trong
từng góc nhìn của bức tranh tưởng như nhẹ nhàng nhưng ẩn sau đó là sự giàu có và phong phú của tâm hồn.
Hình ảnh “nét cười đen nhánh” không chỉ là điểm kết thúc của bài thơ mà còn là một điểm nhấn
cuối cùng, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả. Nó như là một nốt nhạc cuối cùng của bản
đàn tình ca, vang vọng mãi, để lại cho độc giả cảm nhận và suy ngẫm về vẻ đẹp và ý nghĩa sâu sắc
của tình mẫu tử và ký ức thời thơ ấu.
"Những cô hàng xén răng đen
Cười như mùa thu tỏa nắng".
Hình ảnh về người mẹ quá cố trong bài thơ của nhà thơ được mô tả thông qua ba chi tiết sáng tạo:
"nắng mới", "áo đỏ", và "nét cười". Mỗi chi tiết này, dù đơn giản, lại chứa đựng một ý nghĩa sâu
sắc, là biểu tượng của tình yêu thương và sự chịu khó của người mẹ Việt Nam. Nắng mới, như
một hiện tượng tự nhiên, không chỉ làm tăng thêm vẻ tươi mới cho cảnh đẹp mà còn là biểu tượng
của tình mẹ, một tình yêu không ngừng lan tỏa và tươi mới như ánh nắng ban mai. Bức tranh về
người mẹ trở nên ấn tượng hơn khi bức màn nắng mới chiếu rọi lên vẻ đẹp tâm hồn của bà. Chiếc
"áo đỏ" là một phần của hình ảnh, không chỉ đơn thuần là một chiếc áo màu, mà còn là biểu tượng
của lòng dũng cảm và tình yêu thương không biên giới. Màu đỏ trong tác phẩm có thể đại diện cho
sự hy sinh, làm mẹ và người phụ nữ Việt Nam với tâm huyết và sự chịu đựng. "Nét cười" của
người mẹ, mặc dù chỉ được đề cập một cách nhẹ nhàng, lại mang theo một hồn nhiên, làm tươi
sáng không khí trong bài thơ. Đây có thể là biểu tượng của sự lạc quan và vui vẻ, là nét đẹp trong
sự chịu đựng và hi sinh.
Nghệ thuật của bài thơ nằm ở giọng điệu nhẹ nhàng, da diết, cách gieo vần liền và vần chân tạo
nên bản nhạc dịu dàng cho những dòng thơ. Ngôn ngữ giản dị, mang đặc điểm của vùng đồng bằng
Bắc Bộ, làm cho bài thơ trở nên gần gũi, thân thuộc, khiến độc giả cảm thấy như họ đang được dắt
vào một không gian quen thuộc và ấm áp. Cuối cùng, tác giả không chỉ miêu tả về người mẹ mà
còn làm cho độc giả đắm chìm trong cảm xúc và tư duy của mình. Thông qua việc nhấn mạnh rằng
thơ Lưu Trọng Lư không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật, mà là tiếng lòng chân thành đồng điệu
với lòng độc giả, tác giả tạo nên một tác phẩm không chỉ đẹp về hình thức mà còn sâu sắc về nghệ thuật và tâm hồn.
Mẫu 02. Phân tích bài thơ Nắng mới của Lưu Trọng Lư siêu hay
Đi khắp thế gian, không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời, không ai khổ bằng cha.
Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín lòng cha
Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời con
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe con.
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.”
Tình mẫu tử, là tia sáng thiêng liêng của cuộc đời, không ngừng làm say đắm và truyền cảm hứng
cho văn hóa nghệ thuật. Trong biểu tượng vô vàn tình cảm này, bài thơ "Nắng mới" của Lưu Trọng
Lư nổi bật như một bức tranh hồn nhiên, làm cho những nỗi nhớ về mẹ, tình yêu thương và những
ký ức ngọt ngào hiện về trong tâm hồn đọc giả.
Tác giả đã mở đầu bài thơ bằng những từ ngữ tinh tế và sâu sắc: "Tặng hương hồn mẹ". Dòng chữ
này không chỉ là lời tri ân mà còn là sự kết nối tâm linh giữa tác giả và người mẹ đã khuất. Tình
yêu mẫu tử được thể hiện qua hình ảnh nắng mới, là biểu tượng của sự tươi mới và niềm vui. Điều
này không chỉ là sự diễn đạt về thời tiết mà còn là ngôn ngữ của tình cảm mặn nồng, giúp độc giả
cảm nhận được sự ấm áp và gần gũi với tình yêu thương của một người mẹ. Bức tranh thơ được
vẽ nên từ những chi tiết nhỏ như tiếng gà trưa xao xác, màu áo đỏ phơi trước giậu, và những
khoảnh khắc "những ngày không". Tất cả những hình ảnh này không chỉ là một diễn tả hình ảnh
mà còn là hồi ức của tác giả về quãng thời gian hạnh phúc và không thể nào quên được. Những từ
ngữ giản dị nhưng đầy tình cảm như "nhão nhắn", "mềm mại" đã làm cho những ký ức ấy trở nên sống động và gan sánh.
Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng hình ảnh "nét cười đen nhánh", điểm nhấn tinh tế và sâu sắc như
là một điểm dừng nhẹ nhàng. Hình ảnh này không chỉ là sự tỏ ra lưu loát của tác giả mà còn là một
cách khéo léo để thể hiện nỗi buồn thanh thản và vững về trước ký ức. Cái "cười" không cần phải
là một nụ cười rạng rỡ, mà có thể là "nét cười", vẫn giữ lại sự quyến rũ và kỳ bí của tình yêu mẫu tử.
“Mỗi lần nắng mới hắt bên song,
Xao xác, gà trưa gáy não nùng,
Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng,
Chập chờn sống lại những ngày không.”
Nắng mới trong bài thơ của Lưu Trọng Lư không chỉ là ánh sáng của một buổi sáng mới, mà còn
mang theo bản năng dịu dàng và êm đềm của nắng đầu xuân. Nắng này, nhẹ nhàng và êm dịu,
không chỉ làm ấm áp không khí mà còn xua đi cái lạnh ẩm của mùa đông, mở ra không gian của
bình yên và tĩnh lặng. Khung cảnh tác giả mô tả, với nắng mới hắt "bên song" cửa, hòa quyện cùng
tiếng gà gáy trưa, tạo nên một bức tranh yên bình nhưng cũng mang theo nỗi cô liêu. Bức tranh
này, mặc dù tràn đầy bình yên, lại càng làm cho tâm hồn tác giả bật khóc, làm rơi vào sự buồn bã,
u buồn. Tâm hồn của tác giả bắt đầu trôi về miền kí ức xưa cũ, những ký ức lạc lõng giữa những dòng suối thời gian.
Quay về với những kí ức xưa, trái tim tác giả dâng trào bao nỗi nhớ về người mẹ quá cố của mình.
Những kỉ niệm xưa chập chờn, sống lại trong tâm trí tác giả như những đám mây trắng nhẹ nhàng,
trôi lơ lững trong không gian tĩnh lặng. Nắng mới chính là nguồn cảm hứng giúp tác giả kết nối
với quá khứ, với người mẹ yêu dấu đã ra đi. Tình cảm của tác giả không chỉ là sự nhớ nhung, mà
còn là một sự hoài niệm, làm cho người đọc cảm nhận được sự dịu dàng, ấm áp của tình mẹ giữa
bức tranh nhẹ nhàng, bình yên của nắng mới và gà gáy trưa. Tác giả Lưu Trọng Lư đã biến những
chi tiết đơn giản như nắng và gà thành một bức tranh hồn nhiên, làm sống lại không gian ký ức và
làm cho độc giả ngập tràn trong cảm xúc tình cảm.
“Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thời
Lúc người còn sống, tôi lên mười;
Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,
Áo đỏ người đưa trước giậu phơi.
Hình dáng mẹ tôi chửa xoá mờ
Hãy còn mường tượng lúc vào ra:
Nét cười đen nhánh sau tay áo
Trong ánh trưa hè trước giậu thưa.”
Nhà thơ Lưu Trọng Lư, thông qua bài thơ "Nắng mới", đã mở lời tràn đầy nỗi nhớ mẹ một cách
chân thành và trực tiếp. Tình cảm của ông không cần phải được diễn đạt qua những từ ngữ phức
tạp, mà chính sự chân thành và sâu sắc trong lòng tác giả đã làm nên độ đẹp của bức tranh thơ này.
Những dòng thơ đầu tiên đã đưa độc giả đến với hình ảnh hạnh phúc ngọt ngào của quãng thời
gian "thiếu thời". Mẹ trong tà áo đỏ là biểu tượng của tình mẹ, và việc phơi áo để con mặc không
chỉ là việc bình thường hàng ngày mà còn là hành động chăm sóc đầy yêu thương. Nắng mới không
chỉ là ánh sáng tự nhiên mà còn là tình cảm ấm áp, chủ động, đưa con lại gần mẹ.
Tình mẫu tử và kí ức về mẹ được nhà thơ chứng minh là vô cùng sâu sắc khi ông nhấn mạnh rằng
hình dáng mẹ vẫn "rõ nét", không bao giờ bị "xóa mờ". Tình yêu của mẹ vẫn hiện hữu trong từng
khoảnh khắc, từng góc nhỏ của cuộc sống, thậm chí cả khi mẹ không còn đứng giữa đời. Mẹ trong
bức tranh thơ của Lưu Trọng Lư là người phụ nữ biểu tượng, không cần phải miêu tả chi tiết,
nhưng vẻ đẹp của bà được thể hiện qua "nét cười đen nhánh". Đây không chỉ là một cười mỉm
bình dị mà còn chứa đựng sự hiểu biết và tình thấu hiểu của một người mẹ. Cuối cùng, bài thơ
không chỉ là một kỷ niệm, mà còn là một lời chia sẻ với những người có mẹ, một lời nhắc nhở về
tình yêu và sự quan trọng của người mẹ trong cuộc sống. Điều này đã khiến cho "Nắng mới" không
chỉ là một tác phẩm thơ đẹp mắt mà còn là một thông điệp sâu sắc và ý nghĩa.
Mẫu 03. Phân tích bài thơ Nắng mới của Lưu Trọng Lư siêu hay
Tình mẫu tử, là tình cảm thiêng liêng và trường tồn nhất trên cuộc đời, đã trở thành đề tài không
ngừng được thể hiện trong văn học và nghệ thuật. Trong số những tác phẩm về mẹ, bài thơ "Nắng
mới" của nhà thơ Lưu Trọng Lư nổi bật, là một diễn đàn tình yêu mẹ chân thành và sâu sắc. Ngay
từ dòng đầu "Tặng hương hồn mẹ," tác giả đã làm nổi bật tình yêu và nhớ thương đối với người mẹ đã ra đi.
Bức tranh nắng mới, nhẹ nhàng và êm đềm, mở ra không gian bình yên nhưng cũng vô cùng cô
đơn. Khung cảnh này đưa tác giả trở về kí ức xưa, "chập chờn" sống lại những ngày thơ ấu. Nắng
mới là biểu tượng cho những ký ức dịu dàng, những khoảnh khắc đẹp đẽ bên mẹ. Tác giả mô tả về
mẹ với áo đỏ trước giậu, với nụ cười dịu dàng, tất cả những đặc điểm này không chỉ tạo nên một
hình ảnh sinh động mà còn làm nổi bật tình cảm và sự hiện diện vô song của người mẹ. Tình cảm
nhớ nhung, mường tượng về hình dáng mẹ, và bức tranh gia đình yên bình dần hiện về.
Những đoạn thơ kể về mẹ trong khung cảnh nắng mới và áo đỏ đều là những hình ảnh nhẹ nhàng
nhưng chứa đựng sâu sắc cảm xúc. Tình mẫu tử không chỉ là sự nhớ về hình hài của mẹ mà còn là
sự nhớ về mùi hương, ánh sáng, và tình thương vô hạn mà mẹ dành cho con. Bài thơ của Lưu
Trọng Lư là một tình khúc tha thiết về tình yêu mẹ, làm cho người đọc không chỉ cảm nhận được
sự êm đềm, mà còn chạm vào tâm hồn nhân văn sâu sắc của con người.