



Preview text:
Phân tích cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba và
xác hàng thịt chọn lọc hay nhất
Lưu Quang Vũ được mệnh danh là nhà viết kịch đại tài của Việt Nam, những
tác phẩm của ông đều là những vấn đề nhức nhối, luôn mang tính thời sự.
"Hồn Trương Ba, da hàng thịt" chính là sự mâu thuẫn giữa cái thiện và cái ác
luôn tồn tại song song trong mỗi con người.
1. Dàn ý phân tích cuộc đối thoại hồn Trương Ba và xác hàng thịt A. Mở bài
Giới thiệu tác giả, tác phẩm B. Thân bài a. Hồn Trương Ba
- Tâm thế: Tâm trạng ngao ngán, khiếp sợ thể xác ông đang mượn. Sự đối
lập giữa Hồn Trương Ba và xác hàng thịt là biểu hiện cho sự tranh cãi quyết
liệt giữa 1 bên là Hồn Trương Ba biểu hiện cho sự thanh khiết, đạo đức, biểu
trưng cho phần người với một bên là xác hàng thịt biểu tượng cho những
thèm muốn phàm tục, là phần con ẩn dấu trong mỗi con người.
- Nội dung lời nói của Hồn Trương Ba
+ Bộc bạch những ấm ức trong lòng, sự khinh thường, khinh bỉ đối với xác
+ Sự phủ nhận sự dựa dẫm của vong hồn vào xác thịt, khẳng định vong hồn có đời sống riêng b. Xác hàng thịt
- Tâm thế: xác không tiêu cực, ngược lại có thái độ ngạo nghễ, thách thức,
lúc ranh ma với những câu hỏi mang tính phản biện đầy đùa bỡn, châm chọc.
- Nội dung lời nói của xác hàng thịt
+ Xác ảm đạm, đui mù nhưng có thể lấn lướt, sai khiến, đồng hóa vong hồn thanh khiết
=> Hồn Trương Ba đau đớn, dằn vặt khát khao khẳng định chính mình nhưng
cũng buộc phải thừa nhận rằng mình đang sống nhờ thân xác kẻ khác và bị
thân xác ấy điều khiển dẫn tới sự tha hoá không có cách gì chuyển biến được.
Bi kịch của Hồn Trương Ba đau đớn, xót xa. c. Ý nghĩa
Cuộc hội thoại căng thẳng nhưng mang nhiều ý nghĩa:
+ Xét về góc độ hồn Trương Ba ta thấy khát vọng sống cao thượng, thánh thiện của con người
+ Xét về góc độ xác thịt, ta nhìn thấy những góc khuất của con người C. Kết bài
Khẳng định triết lý được ẩn sâu qua tác phẩm.
2. Mẫu phân tích cuộc đối thoại giữa Hồn Trương Ba và xác hàng thịt
Lưu Quang Vũ là một con người rất tài năng, những sáng tác của ông mang
lại rất nhiều những giá trị to lớn. Tác phẩm "Hồn Trương Ba, da hàng thịt" là
một trong những tác phẩm tiêu biểu. Cách đặt tên tác phẩm đã gây ấn tượng
mạnh mẽ bởi hồn và xác vốn là những thực thể gắn liền với nhau, hoà hợp
với nhau nhưng trong tác phẩm của ông chúng lại tách rời, có sự mâu thuẫn.
Cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba và xác hàng thịt chính là cuộc đối thoại
giữa phần " con" và phần "người" trong mỗi con người.
Từ những năm 60 của thế kỷ trước, Lưu Quang Vũ đã khẳng định tên tuổi
của mình bằng việc sáng tác thơ ca. Ông đã tạo được dấu ấn về một lối viết
tài hoa, nồng nàn cảm xúc toán lên tình yêu quê hương, đất nước. Nhà văn
Hoài Thanh nhận xét: "Thơ anh là một tiếng nhỏ nhẹ mà sâu".
Từ năm 1978 Lưu Quang Vũ chuyển sang lĩnh vực sân khấu với cảm hứng
chủ đạo đó là về con người, về cái đẹp, cái thiện, cái tôi hoà tan trong cái ta.
Ở đó tính thời sự được kết hợp hài hoà với những vấn đề muôn thuở của
nhân loại mà tiêu biểu nhất phải kể đến tác phẩm "Hồn Trương Ba, da hàng
thịt". Đây là cuộc chiến tranh giữa cái thiện và cái ác tồn tại bên trong mỗi con
người từ khi sinh ra tới khi không còn. Có thể nói những tác phẩm kịch của
ông có tính vĩnh cửu. Tác phẩm "Hồn Trương Ba da hàng thịt" được lấy từ
cốt truyện dân gian, ông đã tài tình lồng ghép những vấn đề mới mẻ có ý nghĩa nhân sinh sâu sắc.
Cuộc đối thoại của hồn và xác mang hai tâm thế đối lập nhau. Trương Ba vô
cùng đau khổ khi linh hồn thanh cao của ông phải sống lệ thuộc vào cái xác
mà ông coi như là âm u đui mù, không có tư tưởng, không có cảm xúc. Sự lệ
thuộc khiến ông dần trở thành con người khác, đánh mất đi bản chất thực
của mình. Sự thay đổi giống như Huấn Cao từng nói với viên quản ngục:
"...khó giữ thiên lương cho lành vững, rồi cũng đến nhem nhuốc cả đời lương thiện".
Cuộc đối thoại giữa hồn và xác chính là đỉnh cao tư tưởng triết lý của vở kịch.
Hình ảnh Trương Ba hiện lên là một con người đang ngồi "ôm đầu" đã cho
chúng ta thấy được sự cô độc, sự đau khổ đang bủa vây, sự khẩn thiết muốn
rời khỏi cái thân xác anh hàng thịt "tôi chán cái chỗ ở không phải của tôi lắm
rồi". Tâm trạng của Trương Ba đang vô cùng bức bối và đau khổ. Hồn đau
khổ bởi không còn là chính mình, Trương Ba bây giờ vụng về, thô lỗ, phũ
phàng. Hồn ngày càng rơi vào trạng thái tuyệt vọng.
Thấy hồn đang tự độc thoại và tự dày vò mình, Xác lên tiếng "vô ích, ông
không thể tách khỏi tôi được đâu" đã chính thức khiêu chiến, dập tắt hoàn
toàn khát khao của Trương Ba.
Đang trong sự bế tắc và tuyệt vọng, nghe thấy những lời nói ấy, Trương Ba
rất bất ngờ: "A, mày cũng biết nói kia à". Cách xưng hô mày thể hiện rõ sự
khinh bỉ, miệt thị đối với xác "vô lý, mày không thể biết nói, mày không có
tiếng nói, mày chỉ là một cái xác âm u đui mù".
Thấy Hồn Trương Ba luôn đưa ra những từ ngữ khinh bỉ mình, xác khẳng
định lại vị trí "ông biết tiếng nói của tôi rồi, đã luôn bị tiếng nói ấy sai khiến" và
sức mạnh ghê gớm, lấn át cả linh hồn cao khiết". Hồn tiếp tục khinh thường
"mày chỉ là vỏ bề ngoài, không có ý nghĩa gì hết, không có tư tưởng, không có cảm xúc".
Nghe thấy hồn đánh giá bản thân mình thấp hèn, xác hỏi lại với giọng điệu
đầy thách thức "có thật thế không?". Câu hỏi ấy đã khiến cho Hồn đuối lý,
phải nhượng bộ, công nhận sự ảnh hưởng của xác "nếu có thì chỉ là những
thứ thấp kém, mà bất cứ con thú nào cũng có được: thèm ăn ngon, thèm rượu thịt".
Lại một lần nữa bị hồn khinh miệt, xác nhận thức được lợi thế của mình nên
chuyển sang châm chọc "tất nhiên, tất nhiên, khi ông ở bên nhà tôi....khi ông
đứng bên cạnh vợ tôi, tay chân run rẩy, hơi thở nóng rực, cổ nghẹn lại... Với
những bằng chứng cụ thể như vậy, Hồn xấu hổ và phủ nhận: "là mày chứ,
chân tay mày, hơi thở mày". Xác hỏi văn lại "thì tôi có ghen đâu, ai lại đi ghen
với chính thân thể mình...nhưng ta nên thành thực: chẳng lẽ ông không xao
xuyến chút gì? để thoả mãn tôi chẳng lẽ ông không tham dự chút đỉnh gì?".
Hồn ít nhiều đã bị vấy bẩn, tha hoá bởi dục vọng thân xác. Hồn đuối lý bất lực
nên la to, ra lệnh để áp chế xác để che giấu sự lúng túng, bối rối, do dự, yếu
thế của mình "ta...ta mày im đi". Hồn bị dồn vào đường cùng buộc phải công
nhận sự chế ngự của xác. Xác nhấn mạnh "hai ta đã hoà làm một" điều đó
như làm đau đớn thêm vào sự thật hồn đang muốn trốn chạy, muốn phủ nhận.
Hồn cố gắng biện minh "ta vẫn có một đời sống riêng, nguyên vẹn, trong sạch,
thẳng thắn". Xác liên tiếp đưa ra những câu nói khiến hồn bị dồn vào thế bí.
Lúc này xác đưa ra kèo thỏa hiệp để chung sống. Nhận thức được lý lẽ ti tiện
của xác, hồn than như tuyệt vọng, bất lực.
Qua cuộc đối thoại giữa hồn và xác, ta thấy rõ được ưu thế của xác, chứng tỏ
được uy quyền, chi phối của nó với linh hồn, đồng thời thấy được sự ngộ
nhận của hồn khi cho rằng "ta vẫn có một đời sống riêng trong sạch, nguyên
vẹn, thẳng thắn...". Linh hồn và thể xác vốn không thể tách rời nhau, cuộc
đấu tranh giữa hồn và xác là cuộc đấu tranh giữa cái thiện và ác, giữa sự cao
cả dục vọng thấp hèn. Đó chính là lời cảnh tỉnh, khi ta sống trong một môi
trường dung tục, chắc chắn ta sẽ bị chi phối không thể giữ một tâm hồn thanh
cao. Việc con người ta bị hoà tan bởi môi trường chính là vấn đề đáng suy
ngẫm và cái thiện với cái ác luôn luôn tồn tại, đấu tranh để bài trừ lẫn nhau.
Đã qua nhiều thập kỷ, bạn đọc ngày nay được sống trong sự đổi mới, với khí
thế vươn lên của đất nước và dân tộc, ta sẽ còn tìm thấy nhiều lớp ý nghĩa
thú vị ẩn sâu trong vở kịch Hồn Trương Ba, xác hàng thịt. Thông qua cuộc đối
thoại giữa Hồn Trương Ba và xác hàng thịt. Lưu Quang Vũ đã đặt ra những
vấn đề tư tưởng mang đậm tính nhân văn, không chỉ có ý nghĩa nhất thời mà
còn mang ý nghĩa muôn đời đối với tất cả mọi người.
Document Outline
- Phân tích cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba và xác
- 1. Dàn ý phân tích cuộc đối thoại hồn Trương Ba và
- A. Mở bài
- B. Thân bài
- C. Kết bài
- 2. Mẫu phân tích cuộc đối thoại giữa Hồn Trương Ba
- 1. Dàn ý phân tích cuộc đối thoại hồn Trương Ba và