Phân tích, đánh giá Con đường không chọn Ngữ Văn 10 sách Kết Nối Tri Thức
Dưới đây là bài viết Phân tích, đánh giá tác phẩm: Con đường không chọn. Hi vọng qua bài viết này bạn đọc có thêm nhiều tài liệu để học tập tốt hơn môn Ngữ văn 10 - bộ sách Kết nôi tri thức - tập 2.
Chủ đề: Tài liệu chung Ngữ Văn 10
Môn: Ngữ Văn 10
Sách: Kết nối tri thức
Thông tin:
Tác giả:
Preview text:
PHÂN TÍCH, ĐÁNH GIÁ TÁC PHẨM: CON ĐƯỜNG KHÔNG CHỌN
Rô-bớt Phờ-rớt (1874 – 1963) là nhà thơ Mỹ có tầm ảnh hưởng lớn trong văn học
hiện đại. Ông sinh ra trong một gia đình trí thức, bản thân từng theo học trường Harvard
nhưng sau đó thôi học vì được ông nội cho cho một trang trại nhỏ. Đây chính là điều kiện
giúp ông được sống giữa thiên nhiên hùng vĩ, cũng là điều kiện giúp ông sau này sáng tác
nhiều bài thơ hay, nổi tiếng.
“Con đường không chọn” được sáng tác năm 1915, lấy cảm hứng từ những cuộc
đi dạo trong rừng với người bạn của ông, lấy cảm hứng từ những cuộc đi dạo trong rừng
với người bạn của ông – nhà thơ nhà thơ É-uốt Thô-mớt-xơ (1878 – 1917). Theo lời của
Phờ-rét, trong những cuộc đi dạo ấy, Thô-mớt-xơ thường băn khoăn không biết nên
chọn lổi nào để đi, rồi sau khi đã lựa chọn, ông lại nuối tiếc, đáng lẽ nên chọn một lối
khác. Bài thơ của Phờ-rót ra đời vào thời điểm nhiều người hoài nghi về lựa chọn của
bản thân và thường nghĩ rằng họ nên quay lại con đường mình từng từ bỏ. Không lâu
sau khi nhận được bài thơ của Phờ-rót trong một lá thư, Ét-uốt Thô-mát-xơ tham gia vào
Chiến tranh thế giới thứ nhất (1914 – 1918) và ông đã tử trận trong trận A-rát-xơ vào năm 1917.
Nhan đề “Con đường không chọn” làm rõ tâm lí phổ biến của con người: Thường
nuối tiếc về những gì mình đã không chọn, vì phần lớn những lựa chọn thực tế đều có vẻ
bất toàn, không dẫn đến điều mong đợi. Tâm lí “đứng núi này trông núi nọ” khiến người
ta không dốc lòng vào con đường mà mình đã chọn, cũng không đủ can đảm để làm lại,
bỏ sang con đường có thể chọn nhưng cuối cùng đã không chọn.
Hoàn cảnh của nhân vật trữ tình là “thân phận lữ hành”,“đứng mãi”, “chỉ có thể
chọn một”, “nhìn theo một lối rẽ bên này”. Nhân vật trữ tình đang đứng trước con đường
có 2 lối rẽ, đang phải chọn một lối đi, đang băn khoăn không biết nên chọn lối đi nào.
Hình ảnh “con đường’ và “lối rẽ” là ẩn dụ về đường đời, về những khúc ngoặt mà bất cứ
ai cũng có lúc phải lựa chọn. “lối rẽ” là ẩn dụ chỉ những quyết định dẫn đến những hướng
đi khác nhau trên đường đời.
Lối rẽ: “cỏ rậm…lá rơi đầy…chưa đen vết chân ai…”. Cả 2 lối rẽ đều có vẻ giống
nhau và đều “giữ bí mật” về những gì ở phía trước. Hai con đường đều có: rừng lá vàng,
cỏ rậm trên mặt đường, thấy dấu mòn, lá rơi đầy chưa đen vết chân ai…và người ta đều
không nhìn thấy hết phía trước nó là gì… Đó là tình thế khó khăn của đời sống, nhất là
khi ta không thể phóng tầm mắt lên trước để xem con đường này dẫn ta tới đâu và liệu
nơi đó có như ta kì vọng không? Tình huống nhân vật trữ tình đối mặt thực sự rất khó
khăn vì anh ta không thể cùng lúc đi trên hai con đường. Nhưng nếu từ bỏ sự lựa chọn thì
hành trình của anh ta không thể bắt đầu và anh ta chỉ mãi giẫm chân tại chỗ, không tiếp bước được.
Cuối cùng nhân vật trữ tình vẫn lựa chọn 1 lối đi. Nhưng anh ta không tin chắc
con đường mình chọn là con đường tốt hơn con đường mình đã không chọn. Đó cũng là
trạng thái phân vân, băn khoăn khá phổ biến của bộ phận con người không đủ can đảm để
dấn thân đến cùng trên hành trình của mình. Cuộc đời con người cũng vậy, chúng ta luôn
phải dám đối mặt với những lựa chọn và đưa ra quyết định đúng đắn để tiếp tục bước đi
trên hành trình của mình. Có thể trạng thái phân vân, băn khoăn này thực ra là một trạng
thái khá phổ biến. Điều này không đồng nghĩa với việc anh ta tin chắc con đường mình
chọn là con đường tốt hơn con đường mình đã không chọn. Tuy nhiên, trong cuộc sống
không nhất thiết phải tin rằng lối rẽ mình chọn là con đường tốt hơn mà đó có thể là sự
yêu thích hay cảm thấy phù hợp…khiến bản thân lựa chọn con đường đó; Không có lựa
chọn nào đúng hoặc sai hoàn toàn, những giả thiết suy tưởng điều chúng ta bỏ qua sẽ
khiến chúng ta có suy ngẫm để trưởng thành và cũng làm nên điều thú vị trong cuộc sống
Nhân vật đã chọn lối đi “Lối mòn ít có ai đi” với tâm trạng: thở dài - có chút não nề, nuối
tiếc. Dù đã lựa chọn một lối đi nhưng nhân vật trữ tình vẫn do dự, băn khoăn, buồn và
nuối tiếc, không thật sự tin rằng lối rẽ đó sẽ tốt hơn. Anh ta tưởng tượng đến viễn cảnh
tương lai rằng “Tôi sẽ kể chuyện này trong tiếng thở dài”. Nhân vật tự đối diện với chính
mình, giải đáp những trăn trở, thắc mắc nảy sinh từ chính lòng mình.
Bài thơ gửi gắm suy nghĩ của tác giả về những lựa chọn của con người trên đường
đời: Trong cuộc sống, mỗi chung ta phải luôn đưa ra những lựa chọn mà lựa chọn đó sẽ
ảnh hưởng quan trọng đến cuộc đời của mỗi người. Cần lựa chọn đúng đắn, hãy sống là
chính mình, hãy mạnh mẽ với lựa chọn của mình, và lựa chọn nào cũng có giá trị riêng của nó.
“Con đường không chọn” xây dựng hình tượng nhân vật trữ tình đặc sắc, hình
ảnh thơ mang tính biểu tượng cao. Đồng thời, tác phẩm có sự kết hợp các phương thức
biểu đạt đạt hiệu quả cao: tự sự, miêu tả,... tạo ấn tượng sâu đậm cho độc giả.
Bài thơ “Con đường không chọn” của Rô-bớt Phờ-rớt đã gửi gắm những suy nghĩ
của tác giả về những lựa chọn của con người trên đường đời. Trong cuộc sống, mỗi
chúng ta luôn phải đưa ra những lựa chọn mà quyết định ấy sẽ ảnh hưởng quan trọng đến
cuộc đời của mình. Vì vậy, trên hành trình cuộc đời, mỗi chúng ta cần đưa ra những lựa
chọn đúng đắn, sống là chính mình, không đi theo những lối mòn.